Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Hiền Thê
Chương 37: Trượng phu trên danh nghĩa
Đâu ai biết, nàng là do thích An vương gia, còn đi lấy lòng hoàng hậu, dưới tình huống hắn không biết, tìm cách làm cho đế hậu tứ hôn, thánh chỉ đã hạ sẽ không thể thay đổi. Chuyện đã thành kết cục đã định.
Dù sao nàng cũng là nữ nhi bảo bối của phụ thân, tất nhiên sẽ không cùng nàng đoạn tuyệt quan hệ, chung quy cũng là nữ nhi được ông yêu thương chìu chuộng từ nhỏ đến lớn. Nàng ỷ vào sự yêu thương của hoàng hậu nương nương cùng phụ thân là thừa tướng, ở An vương phủ hưởng đãi ngộ như một chính phi, nhưng Vương gia là cái ấm sắc thuốc, cả ngày đều nằm ở trên giường, chưa bao giờ sủng hạnh qua các nàng.
Điểm này làm cho chúng nữ nhân An vương phủ đều cao hứng chỉ ngoại trừ Diêm thanh lam, Diêm Thanh Lam cho dù là nữ nhi của thừa tướng, địa vị có cao tới đâu thì cũng là nữ nhân không được trượng phu sủng hạnh.
“Các ngươi trước chờ ở bên ngoài đi, Vương gia bị bệnh cần yên tĩnh, nhiều người đi vào sẽ quấy nhiễu sự thanh tịnh của Vương gia." Thẩm Tích Họa nhìn một đám nữ nhân có chút không thích, chủ yếu là vì trên người các nàng có mùi phấn son quá nồng, nàng ngửi thấy còn có chút đau đầu, huống chi là cái tên An vương gia ốm đau quấn thân kia.
Tuy nàng cũng không thích hắn, thậm chí cũng chưa từng thấy qua, nhưng nói như thế nào cũng là trượng phu trên danh nghĩa của nàng. Hơn nữa tuy nàng là gả thay, nhưng dù sao nàng thật sự đã được gả vào đây.
“Tỷ tỷ, để muội muội bồi tỷ tỷ vào nhé?" Diêm Thanh Lam nói xong cũng đang chuẩn bị bước vào, lại bị Thẩm Tích Họa ngăn lại.
“Muội muội dừng bước, tỷ tỷ muốn cùng Vương gia nói chút chuyện."
“Thẩm Tích Thư, ngươi dám ngăn cản ta? Ngươi bất quá chỉ là một nữ nhi của một thương nhân, địa vị thấp, đừng tưởng rằng ở An vương phủ là Vương phi thì rất giỏi." Diêm Thanh Lam không phải là một nữ nhân trầm tĩnh, bị Thẩm Tích Họa cản lại như vậy, liền tức giận, lập tức mở miệng chỉ trích.
Thẩm Tích Họa không phản ứng gì về câu nói của nàng ta, mà chỉ thấy thông suốt. Khóe miệng nàng mỉm cười, “Chẳng lẽ muội muội không đồng ý sự lựa chọn của hoàng hậu nương nương? Cảm thấy sự lựa chọn của hoàng hậu nương nương là sai? Nếu là như thế, muội muội nên đi tìm hoàng hậu nương nương lý luận. Tỷ tỷ tuyệt sẽ không ngăn cản, nhưng bây giờ chúng ta đang đứng trước cửa phòng ngủ của Vương gia lớn tiếng ồn ào, muội quấy rầy Vương gia nghỉ ngơi, đừng trách tỷ tỷ lòng dạ độc ác."
Lại là hoàng hậu, lại là Vương gia, đem hai thế lực ra uy hiếp, làm cho Diêm Thanh Lam á khẩu không trả lời được.
“Đông Mạt, Xuân Hương, chúng ta vào đi thôi." Thẩm Tích Họa nói xong, con mắt vẫn không nhìn Diêm Thanh Lam, lạnh lùng nhìn về phía trước, đợi cho sau khi các nàng tiến vào, Xuân Hương trực tiếp đóng cửa lại.
Tiến vào trong phòng mùi thuốc đông y liền nhanh chóng chui vào chóp mũi các nàng.
Thẩm Tích Họa cũng không thấy khó chịu, ngược lại cảm giác có chút dễ ngửi.
“Khụ khụ... Là ai?" Người trên giường tựa hồ là nghe được tiếng động, ho khan hai tiếng, thanh âm có chút suy yếu, có chút khàn khàn lại mềm mại dễ nghe, thanh âm truyền đến làm cho Thẩm Tích Họa không nhịn được yêu thích.
Trong lòng chợt có một cảm giác rất kỳ dị.
“Vương gia, là ta, tân vương phi của ngài." Thẩm Tích Họa không tỏ vẻ mềm mại yếu đưới đi đến bên giường An vương gia, đập vào mắt là một khuôn mặt tuấn dật lại có chút yêu nghiệt tà mị, một đôi mắt hoa đào hút hồn người, trong ánh mắt lộ ra một loại khí thế vương giả, đôi môi mỏng tái nhợt cũng dị thường xinh đẹp.
Sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng lại không chút nào ảnh hưởng đến vẻ tuấn mỹ của hắn.
An vương gia giờ phút này híp lại con ngươi, nhìn nữ nhân trước mắt tự xưng là tân Vương phi của hắn. Trong lúc nàng đánh giá hắn, hắn cũng đồng thời đánh giá nàng.
Nhìn bộ dáng hắn có chút thống khổ.
Nhíu mày, “Khụ khụ." Tiếng ho lại từ cổ họng phát ra.
“Vương gia, cẩn thận bị lạnh." Nàng nhìn bộ dáng tái nhợt của hắn, trong đôi mắt lạnh lùng thoáng có chút đau lòng, nên không ý thức được động tác của bản thân, thân thể cũng đã ngồi xuống bên giường của hắn giúp hắn dịch chăn, “Vương gia uống thuốc chưa?"
Từ ngữ quan tâm từ trong miệng nàng phát ra, làm cho Đông Mạt đang đứng phía sau lâm vào ngạc nhiên, nàng cũng chưa từng thấy tiểu thư có thể nhiệt tâm như thế với ai , thế nhưng lại quan tâm An vương gia như vậy. Chẳng lẽ tiểu thư... Nghĩ đến đó nàng nở nụ cười, thấy An vương gia cũng dùng ánh mắt như thế nhìn tiểu thư nhà mình, trong lòng Đông Mạt cũng là cao hứng, xem ra tiểu thư nhà nàng gả đúng người rồi, chỉ là không biết Vương gia còn có thể sống được bao lâu, phi phi phi, miệng quạ đen, không thể nghĩ như thế, hạnh phúc của tiểu thư nhà nàng phải nhờ vào Vương gia rồi.
Dù sao nàng cũng là nữ nhi bảo bối của phụ thân, tất nhiên sẽ không cùng nàng đoạn tuyệt quan hệ, chung quy cũng là nữ nhi được ông yêu thương chìu chuộng từ nhỏ đến lớn. Nàng ỷ vào sự yêu thương của hoàng hậu nương nương cùng phụ thân là thừa tướng, ở An vương phủ hưởng đãi ngộ như một chính phi, nhưng Vương gia là cái ấm sắc thuốc, cả ngày đều nằm ở trên giường, chưa bao giờ sủng hạnh qua các nàng.
Điểm này làm cho chúng nữ nhân An vương phủ đều cao hứng chỉ ngoại trừ Diêm thanh lam, Diêm Thanh Lam cho dù là nữ nhi của thừa tướng, địa vị có cao tới đâu thì cũng là nữ nhân không được trượng phu sủng hạnh.
“Các ngươi trước chờ ở bên ngoài đi, Vương gia bị bệnh cần yên tĩnh, nhiều người đi vào sẽ quấy nhiễu sự thanh tịnh của Vương gia." Thẩm Tích Họa nhìn một đám nữ nhân có chút không thích, chủ yếu là vì trên người các nàng có mùi phấn son quá nồng, nàng ngửi thấy còn có chút đau đầu, huống chi là cái tên An vương gia ốm đau quấn thân kia.
Tuy nàng cũng không thích hắn, thậm chí cũng chưa từng thấy qua, nhưng nói như thế nào cũng là trượng phu trên danh nghĩa của nàng. Hơn nữa tuy nàng là gả thay, nhưng dù sao nàng thật sự đã được gả vào đây.
“Tỷ tỷ, để muội muội bồi tỷ tỷ vào nhé?" Diêm Thanh Lam nói xong cũng đang chuẩn bị bước vào, lại bị Thẩm Tích Họa ngăn lại.
“Muội muội dừng bước, tỷ tỷ muốn cùng Vương gia nói chút chuyện."
“Thẩm Tích Thư, ngươi dám ngăn cản ta? Ngươi bất quá chỉ là một nữ nhi của một thương nhân, địa vị thấp, đừng tưởng rằng ở An vương phủ là Vương phi thì rất giỏi." Diêm Thanh Lam không phải là một nữ nhân trầm tĩnh, bị Thẩm Tích Họa cản lại như vậy, liền tức giận, lập tức mở miệng chỉ trích.
Thẩm Tích Họa không phản ứng gì về câu nói của nàng ta, mà chỉ thấy thông suốt. Khóe miệng nàng mỉm cười, “Chẳng lẽ muội muội không đồng ý sự lựa chọn của hoàng hậu nương nương? Cảm thấy sự lựa chọn của hoàng hậu nương nương là sai? Nếu là như thế, muội muội nên đi tìm hoàng hậu nương nương lý luận. Tỷ tỷ tuyệt sẽ không ngăn cản, nhưng bây giờ chúng ta đang đứng trước cửa phòng ngủ của Vương gia lớn tiếng ồn ào, muội quấy rầy Vương gia nghỉ ngơi, đừng trách tỷ tỷ lòng dạ độc ác."
Lại là hoàng hậu, lại là Vương gia, đem hai thế lực ra uy hiếp, làm cho Diêm Thanh Lam á khẩu không trả lời được.
“Đông Mạt, Xuân Hương, chúng ta vào đi thôi." Thẩm Tích Họa nói xong, con mắt vẫn không nhìn Diêm Thanh Lam, lạnh lùng nhìn về phía trước, đợi cho sau khi các nàng tiến vào, Xuân Hương trực tiếp đóng cửa lại.
Tiến vào trong phòng mùi thuốc đông y liền nhanh chóng chui vào chóp mũi các nàng.
Thẩm Tích Họa cũng không thấy khó chịu, ngược lại cảm giác có chút dễ ngửi.
“Khụ khụ... Là ai?" Người trên giường tựa hồ là nghe được tiếng động, ho khan hai tiếng, thanh âm có chút suy yếu, có chút khàn khàn lại mềm mại dễ nghe, thanh âm truyền đến làm cho Thẩm Tích Họa không nhịn được yêu thích.
Trong lòng chợt có một cảm giác rất kỳ dị.
“Vương gia, là ta, tân vương phi của ngài." Thẩm Tích Họa không tỏ vẻ mềm mại yếu đưới đi đến bên giường An vương gia, đập vào mắt là một khuôn mặt tuấn dật lại có chút yêu nghiệt tà mị, một đôi mắt hoa đào hút hồn người, trong ánh mắt lộ ra một loại khí thế vương giả, đôi môi mỏng tái nhợt cũng dị thường xinh đẹp.
Sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng lại không chút nào ảnh hưởng đến vẻ tuấn mỹ của hắn.
An vương gia giờ phút này híp lại con ngươi, nhìn nữ nhân trước mắt tự xưng là tân Vương phi của hắn. Trong lúc nàng đánh giá hắn, hắn cũng đồng thời đánh giá nàng.
Nhìn bộ dáng hắn có chút thống khổ.
Nhíu mày, “Khụ khụ." Tiếng ho lại từ cổ họng phát ra.
“Vương gia, cẩn thận bị lạnh." Nàng nhìn bộ dáng tái nhợt của hắn, trong đôi mắt lạnh lùng thoáng có chút đau lòng, nên không ý thức được động tác của bản thân, thân thể cũng đã ngồi xuống bên giường của hắn giúp hắn dịch chăn, “Vương gia uống thuốc chưa?"
Từ ngữ quan tâm từ trong miệng nàng phát ra, làm cho Đông Mạt đang đứng phía sau lâm vào ngạc nhiên, nàng cũng chưa từng thấy tiểu thư có thể nhiệt tâm như thế với ai , thế nhưng lại quan tâm An vương gia như vậy. Chẳng lẽ tiểu thư... Nghĩ đến đó nàng nở nụ cười, thấy An vương gia cũng dùng ánh mắt như thế nhìn tiểu thư nhà mình, trong lòng Đông Mạt cũng là cao hứng, xem ra tiểu thư nhà nàng gả đúng người rồi, chỉ là không biết Vương gia còn có thể sống được bao lâu, phi phi phi, miệng quạ đen, không thể nghĩ như thế, hạnh phúc của tiểu thư nhà nàng phải nhờ vào Vương gia rồi.
Tác giả :
Tuyệt Vọng Guốc Gỗ