Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ
Quyển 2 - Chương 38-2: Scandal bách hợp, tạm thời cách chức 2/2
Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Người ghi biên bản mím môi, nín cười, nữ cảnh sát này được tỉnh cử xuống, ngày thường toàn bộ nhân viên trong cục ngoại trừ cục trưởng, quan uy của cô ta lớn nhất, làm mưa làm gió, tự cô ta nói câu trên còn không cho người ta nói câu dưới, quả thực rất bá đạo!
Phỏng chừng có thể chứng kiến dáng vẻ nữ cảnh sát bị người khác dạy dỗ, buồn bực muốn phát điên kiểu này, có lẽ phải cần cô gái nhỏ này ra tay mới được! Cô gái này thật sự bản lĩnh chọc tức chết người! Nhưng hắn ngược lại thật thích! Nói thật, hắn vẫn đúng là không hiểu nổi, nữ cảnh sát vì sao luôn thích tìm cô gái kia gây phiền phức! Quả thực tự mình tìm quả đắng!
Quả nhiên nữ cảnh sát nghe xong, hàn khí trên mặt càng nặng hơn, cô ta nghe không vào tai nhất chính là có người nghi vấn năng lực làm việc của mình!
“ Thời gian đó trừ ba người các cô ra không có người khác, nếu không phải do cô làm, hai cô ấy sao sẽ bị ngã xuống đất! Chẳng lẽ hai cô ta tự ngã xuống đất, chỉ vì muốn giá họa cho một con bé con như cô!"
“ Aiz! Cô còn quá thuần khiết, không hiểu đâu!"
Một câu nói cực kỳ lão thành, như kiểu cảm khái nói ra, “Lúc đó tôi đang trong buồng vệ sinh, liền nghe thấy trong phòng toilet có tiếng khóa trái cửa, một lúc sau lại nghe được thanh âm huyên náo! Sau đó tôi liền bắt gặp các cô ấy ngã trên mặt đất, một người lộ ra nửa ngực, một người khác dán miệng vào ngực cô ấy, hai người thoạt nhìn còn rất thân mật, tôi lại chưa từng thấy qua, liền trốn ở trong buồng toilet không ra!"
Lời cô nói ra đều là sự thật a, lúc đó cô tuy rằng đang rửa tay, nhưng điều này cũng có thể gọi là đang đi vệ sinh, người khóa cửa là Mộ Dung Yến, thanh âm huyên náo là tiếng giày cao gót của Tiền Vũ Phỉ, hai người quả thực đã có cử chỉ thân mật, ngược lại cô tuyệt đối sẽ không nói cho người khác biết, đây chỉ là việc hiểu lầm do các cô bị té ngã! Mà cô cũng thực chưa từng thấy người nào đần như hai cô gái đó, cô cố ý đi vào buồng toilet là cách tránh đi tốt nhất, cũng vì mục đích xây dựng hiệu quả tốt hơn thôi!
Đường Linh trả lời từng câu, nhìn như vẻ trả lời rất thành thực hết vấn đề bị hỏi, nhưng lại không cho nữ cảnh sát kia moi được một chút tin tức nào! Ách, không đúng! Có một chút tin tức, để người khác vô hạn mơ màng, đó chính là lúc đó Tiền Vũ Phỉ cùng Mộ Dung Yến tựa hồ là đang… Mà vừa vặn bị Đường Linh nhìn thấy, bây giờ chuyện bê bối giữa các cô ấy sợ bị truyền đi, cho nên hợp lực lại muốn đem Đường Linh “nhân chứng" duy nhất đổi thành “hung thủ", hòng che đậy gian tình giữa các cô!
“ Hừ! Cô cho rằng cứ như vậy là có thể chạy trốn sao? Cô thật đúng là quá coi thường cảnh sát chúng tôi rồi! Cô có ra tay hay không, chỉ cần để bác sĩ nghiệm thương trên người các cô ấy, lấy vân tay của cô đi tiến hành so sánh, sẽ biết ngay kết quả! Nếu như trong lòng không có quỷ, vậy thì thành thật phối hợp đi!"
“ Tuy rằng cô nói những thứ này không phù hợp thủ tục pháp luật, chẳng qua tôi ngược lại nguyện ý phối hợp, miễn cho cô đeo bám tôi không buông! Con ruồi thấy thịt cũng không cố chấp giống cô vậy đâu!" Đường Linh mở ra tay, một bộ dạng rất vô lại!
Phốc!
Người ghi biên bản phụt cười!
Nữ cảnh sát cao ngạo kia, bị Đường Linh hình dung thành thậm chí ngay cả con ruồi cũng không bằng!
Nữ cảnh sát nghe ra sự trào phúng trong giọng điệu của Đường Linh, nhưng cô căn bản không thèm để ý, chỉ từ trên cao nhìn xuống Đường Linh, chỉ cần tra ra vân tay của cô ta, xem cô ta tiếp tục nguỵ biện thế nào!
Nữ cảnh sát rời khỏi phòng thẩm vấn, hẳn là đi tìm bác sĩ giám định lấy vân tay của cô, người ghi biên bản liếc trộm Đường Linh, trên mặt chứa sự hiếu kỳ, quanh co nửa ngày, mới thận trọng mở miệng hỏi, “Hai người bọn họ có thật là… cái kia?"
“ Cái nào?" Đường Linh ngồi ở đây cũng không tán gẫu, liền muốn trêu chọc cậu cảnh sát này!
Quả nhiên cậu cảnh sát đó ôm ngực, ấp úng nói, “Đã.. cái kia! Cô cũng biết tôi đang nói cái gì mà!"
Đường Linh lắc đầu một cái, “Xã hội thượng lưu cái gì cũng có, vậy cũng không phải chuyện đặc biệt gì!"
Tuy rằng Đường Linh không có nói rõ, nhưng người ghi chép cũng hiểu rõ ý tứ trong đó! Nhưng cậu ta thật sự hiểu không?
Đường Linh chỉ cảm khái một chút mà thôi! Cô xin thề, cô tuyệt đối không phải nói dối chỉ là cậu cảnh sát đó cứ hướng về phương diện đó nghĩ!
Lúc này cửa lớn phòng thẩm vấn lại bị người ta dùng chân đá văng, Triệu Nguyên từ bên ngoài vội vã chạy vào, nhìn thấy Đường Linh đang uống cà phê, dáng vẻ nhàn nhã ngồi trò truyện với một cảnh sát trẻ tuổi! Nào có dáng vẻ bị tra hỏi, ngược lại như đang ngồi chơi tám chuyện ở quán cafe!
Thấy vậy hắn sững lại! Rồi mau chóng hồi thần, sải bước đi tới, đôi mắt phượng âm lãnh, hàn quang ác liệt, nhìn tên cảnh sát ghi biên bản đến nỗi anh ta phát run lên!
Khí thế của người đàn ông này thật mạnh!
“ Chuyện gì thế này? Ai bắt cô đến!"
Thanh âm âm lạnh lẽo trầm thấp, rõ ràng nghe được lời này là đang hỏi Đường Linh, Đường Linh thậm chí thấy được lửa giận và lo lắng trong mắt Triệu Nguyên!
Cô tươi cười chỉ vào chiếc ghế đối diện mà nữ cảnh sát kia mới ngồi khi nãy nói, “Ngồi đi!"
Triệu Nguyên quan sát Đường Linh một chút, sau đó ưu nhã kéo ghế ra, trực tiếp ngồi xuống! Tác phong quý tộc!
Thấy vậy người ghi biên bản liền mờ mịt! Đây lại là tình huống thế nào? Người này đạp cửa phòng thẩm vấn, không chỉ không ai ngăn cản, còn trực tiếp ngồi ở chỗ cảnh sát!
Xem dạng này, họ nghĩ nơi này dùng để ôn chuyện sao?
Người ghi biên bản cảm thán trong lòng! Dân trâu bò hàng năm đều có, năm nay đặc biệt nhiều nha! Trước mắt liền có hai người!
“ Là Triệu Kế Hồng bắt cô?"
Đường Linh gật đầu, Triệu Kế Hồng chính là tên của nữ cảnh sát luôn đeo bám cô không buông!
Triệu Nguyên nhíu mày, “Sao cô lại đi trêu chọc cô ta rồi? Cô gái điên đó tuy rằng ngu ngốc giống heo nhưng lại cố chấp như trâu! Bị cô ta đeo bám, cô liệu mà chịu đi!"
Người ghi biên bản có chút táo bón nhìn Triệu Nguyên, vị nữ cảnh sát mạnh mẽ kia bị anh ta gọi là heo bò! Nghe ý kia, cảm giác còn giống như rất thân quen!
Đường Linh khẽ cười một tiếng, vung tay, nhìn chung quanh phòng thẩm vấn một vòng, “Rất đương nhiên, tôi đã thấu hiểu rồi!"
Triệu Nguyên nhìn dáng vẻ không thèm để ý kia của cô, hắn xoa thái dương, sáng nay đưa cô về khách sạn, trở lại căn cứ sản xuất thuốc lá, làm thế nào cũng không thể bình tĩnh nổi, vì thế lái xe trở lại tìm cô! Không ngờ nhận được thông tin, cô đã bị bắt!
Nhưng mà đây còn không phải lần đầu tiên!
Nghe được điều này, trong lòng Triệu Nguyên nổi lên lửa giận vô cớ! Cô vẫn còn vị thành niên, đám cảnh sát này đều là lũ đần độn sao! Dẫn cô tới loại địa phương như cục cảnh sát này, sẽ tạo thành bao nhiêu bóng đen ám ảnh trong tâm hồn cô!
Lái xe như bay lao đến cục cảnh sát thành phố, trực tiếp xông vào, trước đó hắn đã điện thoại cho cục trưởng Lâm hỏi thăm tình hình, không nghĩ tới cục trưởng Lâm vậy mà cũng không biết, ông còn đang nằm nghỉ ngơi ở nhà, sau khi cúp điện thoại, đầu tiên là điện thoại đến cục giao phó, kêu cấp dưới tuyệt đối không được đắc tội Triệu Nguyên, sau đó ông luýnh quýnh mặc quần áo vào, lái xe đến cục!
Cũng còn may đối tượng là cô gái nhỏ kia, chứ nếu bởi vì việc này chọc giận đến Nguyên thiếu, vậy thì phiền toái lớn rồi! Nhưng ông nghe rất rõ lửa giận của Nguyên thiếu! Trong lòng thất kinh không ngớt! Cô nhóc kia và Nguyên thiếu giao tình quả nhiên không cạn a!
Cục trưởng Lâm hỏi rõ tình huống, vừa lái xe, vừa thầm mắng Triệu Kế Hồng, ba lần bốn lượt gây phiền phức cho hắn, thật coi cục trưởng hắn là trái hồng mềm tùy ý nắn bóp sao!
Nguyên thiếu quan sát trên dưới Đường Linh một chút, thấy cô không bị thương, tâm vơi bớt muộn phiền, coi như bọn họ thức thời, không dám dùng thủ đoạn gì, nếu không thì hắn sẽ phế đi cái chức cục trưởng này!
Người ghi chép ngồi bên cạnh Triệu Nguyên, hắn tự thấy bản thân cũng bị Triệu Nguyên làm cho chết rét, run run hỏi một câu, “Anh có muốn uống chút gì hay không? Cà phê hay trà?"
Triệu Nguyên nghiêng đầu, mới chú ý tới người ghi biên bản bên cạnh, cau mày lại, nhưng không nói gì, ngược lại Đường Linh quay sang cậu ta nói, “Như nhau, coffee!"
Người ghi biên bản gật đầu, đứng lên vội vàng đi ra ngoài!
Trong phòng thẩm vấn, chỉ còn hai người Triệu Nguyên và Đường Linh, Triệu Nguyên nhìn cóc càfe bật nắp trên tay Đường Linh, phì cười một tiếng, “Hừ! Xem ra cô có vẻ nhàn hạ quá nhỉ!"
Đường Linh bĩu môi, “Cũng tính sao!"
Triệu Nguyên cau mày lại, “Sao cô lại gặp phải Diệt Tuyệt sư thái kia? Cô ta khó chơi cực kì, bị cô ta để mắt tới, không bới ra một lớp da, cô ta không đời nào bỏ qua!"
Đường Linh liếc trắng Triệu Nguyên một cái, kỳ thực chuyện này căn nguyên vẫn thật sự là do hắn!
“ Chuyện này anh tốt nhất hỏi Phùng Thiến Nguyệt một chút đi!"
Triệu Nguyên sửng sốt, liên quan đến cô gái ồn ào kia cái gì? Nhưng Triệu Kế Hồng và Phùng Thiến Nguyệt là chị em họ, Triệu Kế Hồng nhằm vào cô như vậy, có lẽ có quan hệ đến Phùng Thiến Nguyệt!
“Cô và Phùng Thiến Nguyệt có xung đột? E là không đơn giản như vậy! Tôi sẽ giải thích cho Triệu Kế Hồng, tuy rằng cô ta hơi vụng về ngốc ngếch chút, tính cách ngang ngược chút, nhưng không phải là loại con gái vô cớ sinh sự!"
Con người Đường Linh xẹt qua tinh quang giảo hoạt, cười chế nhạo nói, “Nguyên thiếu hiểu rõ phụ nữ vẫn còn không ít nhỉ!"
Ánh mắt Triệu Nguyên muốn lòi ra ngoài, vừa định phát tác, lại bị Đường Linh đoạt trước tiên cơ, “Vào cái ngày tại bệnh viện, không may xảo ngộ với Phùng Thiến Nguyệt, tranh chấp vài câu, kết quả cô ta và anh họ của cô ta ‘ không cẩn thận ‘ té lăn cầu thang, chuyện sau đó, với đầu óc thông minh của Nguyên thiếu, có lẽ đã đoán được!"
“ Té lăn cầu thang?"
Đường Linh bĩu môi nhún vai!
“ Cô không có bị thương chứ?"
Đường Linh tươi cười, “Tôi thì không bị thương, nhưng Phùng Thiến Nguyệt cùng anh họ cô ta lại bị thương không nhẹ a!"
Triệu Nguyên vừa nghe vừa nhìn chằm chằm Đường Linh, hồi lâu mới trầm thấp mở miệng nói, “Cô ta muốn hại cô!"
Chẳng phải câu nghi vấn, mà là câu khẳng định!
“ Hại người không được thành hại mình, đại khái là ý này!"
Đường Linh kể lại qua loa, nhưng Triệu Nguyên nghe vào tai liền không phải như vậy! Nghĩ về tình hình lúc đó, trái tim hắn liền giống bị người khác bóp nghẹt! Phùng Thiến Nguyệt vậy mà muốn đẩy Đường Linh vào chỗ chết! Nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bây giờ người bị té xuống lầu có thể là Đường Linh! Ý nghĩ này hình thành ở trong đầu, hắn liền hận không thể trực tiếp bóp chết Phùng Thiến Nguyệt!
Triệu Nguyên im lặng không lên tiếng, âm u đến dọa người! Nhà họ Phùng chán sống rồi!
Đang lúc trong mắt Triệu Nguyên nổi lên bão táp, Triệu Kế Hồng mang theo bác sĩ giám định đi vào, nhìn thấy người mới đến trong phòng thẩm vấn kia, trong lòng sửng sốt!
Triệu Kế Hồng ngày thường đắc tội không ít người, cho nên cục trưởng Lâm gọi điện thoại tới nhắc nhở, không hẹn mà cùng, không ai báo cho cô ta biết! Theo bản năng muốn cô vấp phải đá! Cho nên Triệu Kế Hồng căn bản không biết Triệu Nguyên đến đây!
Trông thấy Triệu Nguyên, Triệu Kế Hồng đi lên phía trước, nhìn Triệu Nguyên một chút, sau đó lại liếc Đường Linh, cuối cùng hướng về phía Triệu Nguyên nói, “Anh họ, sao anh lại tới đây?"
Triệu Nguyên không trả lời, nhìn tên bác sĩ sau lưng cô em họ, ánh mắt phát lạnh, sau đó chuyển mắt qua Triệu Kế Hồng, “Em đây là có ý gì!"
Triệu Kế Hồng tức khắc cảm giác sau lưng mát lạnh, lòng bàn chân phát lạnh! Ngẩn người, cứ thế nhìn Triệu Nguyên!
“ Em đang phá án a! Đúng rồi, sao anh lại ở đây?"
Triệu Nguyên hừ lạnh một tiếng, “Phá án? Chỉ bắng cái đầu gỗ kia của em, nếu để em đi tra án, còn không biết bị chết oan bao nhiêu người!"
Dù Triệu Kế Hồng được tỉnh phái xuống, chính là kêu cô làm công việc văn phòng, tính cách của cô thực sự không thích hợp tra án, nhưng cô gái này vừa có cơ hội liền tự tiến cử mình, bởi vì thân phận đặc thù của cô, cho nên cũng tùy ý cô, dù sao cũng không phải chuyện gì lớn!
Triệu Kế Hồng nghe mà trong lòng không phục, nhưng lại không sao phát tác tính tình với Triệu Nguyên, từ nhỏ đến lớn, người cô kính nể nhất chính là ông anh họ này, mà người cô sợ nhất cũng chính là anh ấy! Cô dám la hét với ai chứ, còn với Triệu Nguyên thì không lên giọng nổi!
“ Nếu anh họ đến đây mục đích vì muốn sỉ nhục trí tuệ của em, thì anh không cần phải đến đâu!"
Lời nói kèm theo tư vị tức giận hiếm thấy, chỉ có lúc này, Đường Linh mới nhìn thấy nữ cảnh sát kia giống con gái!
A! Không nghĩ tới khả năng của tên nhóc Triệu Nguyên này cũng không nhỏ!
“ Trí tuệ? Em có cái đó hả?" Đường Linh phát hiện, kỳ thực miệng Triệu Nguyên cũng thật độc!
Người bác sĩ đứng sau lưng bật cười ra tiếng, khiến Triệu Kế Hồng lúng túng không thôi! Trừng mắt với Triệu Nguyên, cô oán giận hắn không nể mặt cô!
Triệu Kế Hồng há hốc miệng, nhưng liếc thấy Đường Linh đang cười trộm bên cạnh, sắc mặt lập tức trầm xuống, quay sang trừng mắt với Đường Linh, lớn tiếng quát, “Cô nhìn cái gì! Nhanh chóng lấy vân tay!"
Đường Linh chẳng những không có bị hù dọa, ngược lại còn bật cười, Triệu Kế Hồng lại muốn nói gì đó, nhưng để ý thấy sắc mặt Triệu Nguyên âm trầm, bèn nén trở về!
“ Em cứ như vậy phá án? Đối đãi với trẻ vị thành niên liền dùng loại thái độ này? Những năm học trong trường chỉ dùng để ăn cơm thôi hả!"
Triệu Kế Hồng bị chửi mắng không hiểu ra sao, tuy rằng anh họ trên phương diện công việc nghiêm nghị đáng sợ, nhưng thái độ đối xử với cô chưa từng nghiêm khắc quá như vậy! Đây là lần đầu anh ấy nói chuyện với mình bằng thái độ đó, Triệu Kế Hồng có chút mơ hồ!
Cứ ngây ngốc nhìn Triệu Nguyên, có chút không biết làm sao!
Nhất thời bầu không khí phòng thẩm vấn nghiêm trang, cuối cùng người bác sĩ Triệu Kế Hồng dẫn đến ban nãy đã cau mày, mở miệng nói, “Rốt cuộc có cần giám định vân tay không? Công việc trong tay tôi cũng không ít đâu!"
Hắn cũng không thiếu chuyện phải làm, nếu không phải do quen biết Triệu Kế Hồng, hắn mới không bỏ hết công việc xuống, chạy tới nơi này!
“ Giám định! Tại sao không giám định! Tôi vẫn chờ Triệu cảnh quan trả lại sự trong sạch cho tôi đó!" Đường Linh cười hì hì, còn có chút vẻ nhạo báng!
Mấy người đều là sửng sốt, không nghĩ tới Đường Linh vậy mà chủ động yêu cầu giám định vân tay! Lúc Triệu Nguyên và Triệu Kế Hồng vẫn rơi trong trạng thái ngạc nhiên, bác sĩ đã lấy vân tay Đường Linh, sau đó thu dọn đồ đạc rời khỏi phòng thẩm vấn!
Lúc ra cửa, trùng hợp gặp được cục trưởng Lâm vội vã chạy tới, cục trưởng Lâm nhanh chóng đi vào phòng thẩm vấn, Triệu cảnh quan quả thực là kẻ chuyên gây họa, cục cảnh sát thành phố của hắn vốn đã đủ loạn, cô ta còn nhất định phải chen vô!
“ Chuyện gì thế này? Triệu cảnh quan, trước mắt bên trong cục hình như không có nhiệm vụ mà? Sao cô lại đi bắt người nữa! Bắt người đến nghiện rồi hả!"
Trong lòng cục trưởng Lâm tức giận, nói chuyện cũng không cho Triệu Kế Hồng mặt mũi, chức cục trưởng này hắn làm cũng quá uất ức rồi, cục cảnh sát là một cơ quan chính phủ, không nói đến chuyện bị thế lực dân tộc áp chế, hắn còn bị trên dưới chèn ép! Lần trước bên trong cục có một nhân viên nhận tiền rồi phóng thích một kẻ phạm nhân gây ra tai nạn trong buổi giao lưu dân tộc thiểu số kia, bị tỉnh biết được, suýt chút nữa đổi luôn chức quan của hắn, kết quả tộc trưởng đưa sức ép cho cấp trên hắn, buộc lòng cấp tỉnh phải quyết định trực tiếp phái người xuống với ý định bắt kẻ tình nghi khác gánh tội thay, cục trưởng như hắn quả thực uất ức muốn chết!
Nhưng hết cách rồi, hoàn cảnh nơi này lớn như vậy, đối mặt với nhiều thế lực cưỡng chế, chính hắn cũng không thể không cúi đầu! Cho nên mới tạo thành hiện trạng cơ quan chính phủ nơi đây vô lực, quan chức không dám ưỡn ngực lớn giọng.
Triệu Kế Hồng nghe xong, khuôn mặt nóng lên, tựa như bị người ta tát vào mặt, cảm giác nóng hừng hực! Nhưng trước mặt anh họ bị người khác phê bình, cô có chút không ngốc đầu dậy nổi! Cô vốn là người hiếu thắng, cộng thêm tính cách quật cường, không cho phép mình cúi đầu!
Ngẩng đầu lên, cương quyết nhìn cục trưởng Lâm, “Cục trưởng, hôm nay tôi nhận được báo án, ngay lập tức đã xin phép cấp trên, lại vừa mới tiến hành lấy vân tay của nghi phạm, chỉ cần giám định ra dấu vân tay trên người bị hại và nghi phạm là một, vậy thì có thể chính thức kết án bắt người!"
Mấy câu nói đó nói ra hết sức quang minh lẫm liệt, ngay cả Đường Linh cũng không nhịn được phải khâm phục! Bà chị này đã rơi vào hoàn cảnh bực này rồi, mà vẫn cố chấp đến thế, nhưng lúc cô ta dẫn người đi bắt Lục Tùng, biết rõ bên trên tỉnh an bài, sao không thấy cô ta quang minh lẫm liệt thế này!
Cục trưởng Lâm trừng mắt lên, lạnh lùng nói, “Tiền đề là cô phải chờ được đến ngày đó! Triệu cảnh quan, từ hôm nay trở đi, cô tạm thời bị cách chức, giao ra thẻ cảnh sát, đợi đến khi cô nhận được thông báo, bằng không cô không thể quay về cảnh đội!"
Triệu Kế Hồng nghe mà hai mắt tròn xoe như bi, cái gì? Tạm thời cách chức? Không được, cô vẫn chưa tự tay bắt được Đường Linh! Sao có thể bị tạm thời cách chức!
“ Cục trưởng, tôi đã phạm sai lầm gì mà ông cách chức tôi! Hơn nữa tôi là người của tỉnh phái xuống, đã ra quyết định thông báo xuống dưới! Cục thành phố không có quyền lực đó!"
Triệu Kế Hồng dùng lí lẽ biện luận, cô không cần làm đại tiểu thư, chạy tới đây làm cảnh sát, cũng bởi vì cô thích làm cảnh sát, trong lòng luôn có một ngọn lửa đam mê! Như thế nào cứ dễ dàng thế để cục trưởng đình chỉ công việc được!
“ Cô đã nhiều lần bắt người không chứng cớ, hơn nữa không tuân thủ mệnh lệnh cấp trên, đối xử với đồng sự càng không tôn trọng, tôi thông báo tạm thời cách chức cô, tôi lập tức sẽ đưa công văn xin ý kiến của tỉnh ủy! Công tác của cô bị đình chỉ ngay tức khắc!"
Cục trưởng Lâm nói gọn gàng nhanh chóng mấy câu, dựa vào tâm tính và phương pháp làm việc của Triệu Kế Hồng mà nói, hắn thật kinh ngạc, nhiều năm như vậy cô ta sao có thể lăn lộn trong giới cảnh sát đây!
Trong lòng Triệu Kế Hồng quýnh lên, tuy rằng cô được tỉnh phái xuống, nhưng nếu cục trưởng Lâm đưa đề nghị tạm thời cách chức cô, sau này con đường làm cảnh sát sẽ khó khăn! Cô không e ngại tiền đồ của mình, mà cô không muốn bỏ đi phần công việc cảnh sát không dễ dàng gì mới có được này!
“ Tôi thấy cách làm của cục trưởng Lâm rất sáng suốt, cô ấy nên bị đình chỉ chức vụ!" Giọng nói Triệu Nguyên trầm thấp, nhưng Triệu Kế Hồng lại nghe thấy rất rõ, cô ngẩng đầu lên một cách khó tin, nhìn Triệu Nguyên không dời mắt!
Cô lựa chọn làm cảnh sát, chính là muốn xoay chuyển cục diện chính trị hỗn loạn hiện trạng, cục cảnh sát chướng khí mờ mịt! Triệu Kế Hồng gồng mình nắm chặt tay, mắt đỏ lựng, cô vẫn cho là anh họ hiểu lí do cô muốn làm cảnh sát, vậy mà bây giờ anh ấy lại không ủng hộ cô!
Nhiều năm như vậy, cô bỏ ra bao nhiêu cố gắng! Cô đâu có ngốc, cô nhìn rất rõ cục diện chính trị hiện tại của tỉnh Vân, có lúc cô thậm chí muốn thông đồng làm bậy, giống như lần trước đi bắt Lục Tùng gánh tội thay, cô không thích, cô phản cảm, nhưng lại không thể không làm thế!
Nhưng không có nghĩa là cô bị nhiễm sự đen tối, cô có hoài bão có lý tưởng, mà hết thảy điều này mới bắt đầu ở điểm xuất phát, chính là anh họ của cô!
Mỗi lần trông thấy anh họ diễn vẻ công tử nhà giàu ở trước mặt người ngoài, cô liền có cảm giác đau lòng!
Anh họ của cô không nên là cái dáng vẻ đó!
Không để ý đến thần sắc kích động của Triệu Kế Hồng, Triệu Nguyên lôi kéo Đường Linh, sải bước đi ra khỏi phòng thẩm vấn!
Mới ra khỏi phòng thẩm vấn, Đường Linh đã rút tay về, nhìn thần sắc có chút không bình thưởng của Triệu Nguyên, cười nói, “Chúng ta đâu quen thân như vậy, kéo chặt thế làm gì, khiến người ta hiểu lầm thì không tốt lắm!"
Triệu Nguyên nhìn Đường Linh, “Còn nhỏ tuổi, trong đầu toàn suy nghĩ linh tinh!"
Đường Linh tươi cười, nhìn Triệu Nguyên, trong mắt hơi nghi hoặc, “Sao anh lại tới đây?"
Triệu Nguyên tức giận nhìn Đường Linh một chút, “Ngày hôm qua rời khỏi bữa tiệc sớm không từ biệt, cô không cảm thấy phải đến nói lời xin lỗi với tộc trưởng sao! Đi thôi, đi với bệnh viện cùng tôi, nghe nói con trai của ông ta đã tỉnh lại, vừa vặn đi qua thăm hỏi!"
Đã tỉnh rồi?
Đường Linh kinh ngạc! Hai ngày trước cô trông thấy con trai ông ta hơi thở mong manh, mắt thấy sẽ tắt thở, còn đưa vào phòng cấp cứu, vậy mà hiện tại đã tỉnh rồi?
Xem ra giao dịch giữa tộc trưởng và đàn ông thần bí đó không vô ích, người bác sĩ kia đúng là diệu thủ hồi xuân!
Cô thừa nhận, cô rất hiếu kỳ đối với người đàn ông thần bí kia!
Người ghi biên bản mím môi, nín cười, nữ cảnh sát này được tỉnh cử xuống, ngày thường toàn bộ nhân viên trong cục ngoại trừ cục trưởng, quan uy của cô ta lớn nhất, làm mưa làm gió, tự cô ta nói câu trên còn không cho người ta nói câu dưới, quả thực rất bá đạo!
Phỏng chừng có thể chứng kiến dáng vẻ nữ cảnh sát bị người khác dạy dỗ, buồn bực muốn phát điên kiểu này, có lẽ phải cần cô gái nhỏ này ra tay mới được! Cô gái này thật sự bản lĩnh chọc tức chết người! Nhưng hắn ngược lại thật thích! Nói thật, hắn vẫn đúng là không hiểu nổi, nữ cảnh sát vì sao luôn thích tìm cô gái kia gây phiền phức! Quả thực tự mình tìm quả đắng!
Quả nhiên nữ cảnh sát nghe xong, hàn khí trên mặt càng nặng hơn, cô ta nghe không vào tai nhất chính là có người nghi vấn năng lực làm việc của mình!
“ Thời gian đó trừ ba người các cô ra không có người khác, nếu không phải do cô làm, hai cô ấy sao sẽ bị ngã xuống đất! Chẳng lẽ hai cô ta tự ngã xuống đất, chỉ vì muốn giá họa cho một con bé con như cô!"
“ Aiz! Cô còn quá thuần khiết, không hiểu đâu!"
Một câu nói cực kỳ lão thành, như kiểu cảm khái nói ra, “Lúc đó tôi đang trong buồng vệ sinh, liền nghe thấy trong phòng toilet có tiếng khóa trái cửa, một lúc sau lại nghe được thanh âm huyên náo! Sau đó tôi liền bắt gặp các cô ấy ngã trên mặt đất, một người lộ ra nửa ngực, một người khác dán miệng vào ngực cô ấy, hai người thoạt nhìn còn rất thân mật, tôi lại chưa từng thấy qua, liền trốn ở trong buồng toilet không ra!"
Lời cô nói ra đều là sự thật a, lúc đó cô tuy rằng đang rửa tay, nhưng điều này cũng có thể gọi là đang đi vệ sinh, người khóa cửa là Mộ Dung Yến, thanh âm huyên náo là tiếng giày cao gót của Tiền Vũ Phỉ, hai người quả thực đã có cử chỉ thân mật, ngược lại cô tuyệt đối sẽ không nói cho người khác biết, đây chỉ là việc hiểu lầm do các cô bị té ngã! Mà cô cũng thực chưa từng thấy người nào đần như hai cô gái đó, cô cố ý đi vào buồng toilet là cách tránh đi tốt nhất, cũng vì mục đích xây dựng hiệu quả tốt hơn thôi!
Đường Linh trả lời từng câu, nhìn như vẻ trả lời rất thành thực hết vấn đề bị hỏi, nhưng lại không cho nữ cảnh sát kia moi được một chút tin tức nào! Ách, không đúng! Có một chút tin tức, để người khác vô hạn mơ màng, đó chính là lúc đó Tiền Vũ Phỉ cùng Mộ Dung Yến tựa hồ là đang… Mà vừa vặn bị Đường Linh nhìn thấy, bây giờ chuyện bê bối giữa các cô ấy sợ bị truyền đi, cho nên hợp lực lại muốn đem Đường Linh “nhân chứng" duy nhất đổi thành “hung thủ", hòng che đậy gian tình giữa các cô!
“ Hừ! Cô cho rằng cứ như vậy là có thể chạy trốn sao? Cô thật đúng là quá coi thường cảnh sát chúng tôi rồi! Cô có ra tay hay không, chỉ cần để bác sĩ nghiệm thương trên người các cô ấy, lấy vân tay của cô đi tiến hành so sánh, sẽ biết ngay kết quả! Nếu như trong lòng không có quỷ, vậy thì thành thật phối hợp đi!"
“ Tuy rằng cô nói những thứ này không phù hợp thủ tục pháp luật, chẳng qua tôi ngược lại nguyện ý phối hợp, miễn cho cô đeo bám tôi không buông! Con ruồi thấy thịt cũng không cố chấp giống cô vậy đâu!" Đường Linh mở ra tay, một bộ dạng rất vô lại!
Phốc!
Người ghi biên bản phụt cười!
Nữ cảnh sát cao ngạo kia, bị Đường Linh hình dung thành thậm chí ngay cả con ruồi cũng không bằng!
Nữ cảnh sát nghe ra sự trào phúng trong giọng điệu của Đường Linh, nhưng cô căn bản không thèm để ý, chỉ từ trên cao nhìn xuống Đường Linh, chỉ cần tra ra vân tay của cô ta, xem cô ta tiếp tục nguỵ biện thế nào!
Nữ cảnh sát rời khỏi phòng thẩm vấn, hẳn là đi tìm bác sĩ giám định lấy vân tay của cô, người ghi biên bản liếc trộm Đường Linh, trên mặt chứa sự hiếu kỳ, quanh co nửa ngày, mới thận trọng mở miệng hỏi, “Hai người bọn họ có thật là… cái kia?"
“ Cái nào?" Đường Linh ngồi ở đây cũng không tán gẫu, liền muốn trêu chọc cậu cảnh sát này!
Quả nhiên cậu cảnh sát đó ôm ngực, ấp úng nói, “Đã.. cái kia! Cô cũng biết tôi đang nói cái gì mà!"
Đường Linh lắc đầu một cái, “Xã hội thượng lưu cái gì cũng có, vậy cũng không phải chuyện đặc biệt gì!"
Tuy rằng Đường Linh không có nói rõ, nhưng người ghi chép cũng hiểu rõ ý tứ trong đó! Nhưng cậu ta thật sự hiểu không?
Đường Linh chỉ cảm khái một chút mà thôi! Cô xin thề, cô tuyệt đối không phải nói dối chỉ là cậu cảnh sát đó cứ hướng về phương diện đó nghĩ!
Lúc này cửa lớn phòng thẩm vấn lại bị người ta dùng chân đá văng, Triệu Nguyên từ bên ngoài vội vã chạy vào, nhìn thấy Đường Linh đang uống cà phê, dáng vẻ nhàn nhã ngồi trò truyện với một cảnh sát trẻ tuổi! Nào có dáng vẻ bị tra hỏi, ngược lại như đang ngồi chơi tám chuyện ở quán cafe!
Thấy vậy hắn sững lại! Rồi mau chóng hồi thần, sải bước đi tới, đôi mắt phượng âm lãnh, hàn quang ác liệt, nhìn tên cảnh sát ghi biên bản đến nỗi anh ta phát run lên!
Khí thế của người đàn ông này thật mạnh!
“ Chuyện gì thế này? Ai bắt cô đến!"
Thanh âm âm lạnh lẽo trầm thấp, rõ ràng nghe được lời này là đang hỏi Đường Linh, Đường Linh thậm chí thấy được lửa giận và lo lắng trong mắt Triệu Nguyên!
Cô tươi cười chỉ vào chiếc ghế đối diện mà nữ cảnh sát kia mới ngồi khi nãy nói, “Ngồi đi!"
Triệu Nguyên quan sát Đường Linh một chút, sau đó ưu nhã kéo ghế ra, trực tiếp ngồi xuống! Tác phong quý tộc!
Thấy vậy người ghi biên bản liền mờ mịt! Đây lại là tình huống thế nào? Người này đạp cửa phòng thẩm vấn, không chỉ không ai ngăn cản, còn trực tiếp ngồi ở chỗ cảnh sát!
Xem dạng này, họ nghĩ nơi này dùng để ôn chuyện sao?
Người ghi biên bản cảm thán trong lòng! Dân trâu bò hàng năm đều có, năm nay đặc biệt nhiều nha! Trước mắt liền có hai người!
“ Là Triệu Kế Hồng bắt cô?"
Đường Linh gật đầu, Triệu Kế Hồng chính là tên của nữ cảnh sát luôn đeo bám cô không buông!
Triệu Nguyên nhíu mày, “Sao cô lại đi trêu chọc cô ta rồi? Cô gái điên đó tuy rằng ngu ngốc giống heo nhưng lại cố chấp như trâu! Bị cô ta đeo bám, cô liệu mà chịu đi!"
Người ghi biên bản có chút táo bón nhìn Triệu Nguyên, vị nữ cảnh sát mạnh mẽ kia bị anh ta gọi là heo bò! Nghe ý kia, cảm giác còn giống như rất thân quen!
Đường Linh khẽ cười một tiếng, vung tay, nhìn chung quanh phòng thẩm vấn một vòng, “Rất đương nhiên, tôi đã thấu hiểu rồi!"
Triệu Nguyên nhìn dáng vẻ không thèm để ý kia của cô, hắn xoa thái dương, sáng nay đưa cô về khách sạn, trở lại căn cứ sản xuất thuốc lá, làm thế nào cũng không thể bình tĩnh nổi, vì thế lái xe trở lại tìm cô! Không ngờ nhận được thông tin, cô đã bị bắt!
Nhưng mà đây còn không phải lần đầu tiên!
Nghe được điều này, trong lòng Triệu Nguyên nổi lên lửa giận vô cớ! Cô vẫn còn vị thành niên, đám cảnh sát này đều là lũ đần độn sao! Dẫn cô tới loại địa phương như cục cảnh sát này, sẽ tạo thành bao nhiêu bóng đen ám ảnh trong tâm hồn cô!
Lái xe như bay lao đến cục cảnh sát thành phố, trực tiếp xông vào, trước đó hắn đã điện thoại cho cục trưởng Lâm hỏi thăm tình hình, không nghĩ tới cục trưởng Lâm vậy mà cũng không biết, ông còn đang nằm nghỉ ngơi ở nhà, sau khi cúp điện thoại, đầu tiên là điện thoại đến cục giao phó, kêu cấp dưới tuyệt đối không được đắc tội Triệu Nguyên, sau đó ông luýnh quýnh mặc quần áo vào, lái xe đến cục!
Cũng còn may đối tượng là cô gái nhỏ kia, chứ nếu bởi vì việc này chọc giận đến Nguyên thiếu, vậy thì phiền toái lớn rồi! Nhưng ông nghe rất rõ lửa giận của Nguyên thiếu! Trong lòng thất kinh không ngớt! Cô nhóc kia và Nguyên thiếu giao tình quả nhiên không cạn a!
Cục trưởng Lâm hỏi rõ tình huống, vừa lái xe, vừa thầm mắng Triệu Kế Hồng, ba lần bốn lượt gây phiền phức cho hắn, thật coi cục trưởng hắn là trái hồng mềm tùy ý nắn bóp sao!
Nguyên thiếu quan sát trên dưới Đường Linh một chút, thấy cô không bị thương, tâm vơi bớt muộn phiền, coi như bọn họ thức thời, không dám dùng thủ đoạn gì, nếu không thì hắn sẽ phế đi cái chức cục trưởng này!
Người ghi chép ngồi bên cạnh Triệu Nguyên, hắn tự thấy bản thân cũng bị Triệu Nguyên làm cho chết rét, run run hỏi một câu, “Anh có muốn uống chút gì hay không? Cà phê hay trà?"
Triệu Nguyên nghiêng đầu, mới chú ý tới người ghi biên bản bên cạnh, cau mày lại, nhưng không nói gì, ngược lại Đường Linh quay sang cậu ta nói, “Như nhau, coffee!"
Người ghi biên bản gật đầu, đứng lên vội vàng đi ra ngoài!
Trong phòng thẩm vấn, chỉ còn hai người Triệu Nguyên và Đường Linh, Triệu Nguyên nhìn cóc càfe bật nắp trên tay Đường Linh, phì cười một tiếng, “Hừ! Xem ra cô có vẻ nhàn hạ quá nhỉ!"
Đường Linh bĩu môi, “Cũng tính sao!"
Triệu Nguyên cau mày lại, “Sao cô lại gặp phải Diệt Tuyệt sư thái kia? Cô ta khó chơi cực kì, bị cô ta để mắt tới, không bới ra một lớp da, cô ta không đời nào bỏ qua!"
Đường Linh liếc trắng Triệu Nguyên một cái, kỳ thực chuyện này căn nguyên vẫn thật sự là do hắn!
“ Chuyện này anh tốt nhất hỏi Phùng Thiến Nguyệt một chút đi!"
Triệu Nguyên sửng sốt, liên quan đến cô gái ồn ào kia cái gì? Nhưng Triệu Kế Hồng và Phùng Thiến Nguyệt là chị em họ, Triệu Kế Hồng nhằm vào cô như vậy, có lẽ có quan hệ đến Phùng Thiến Nguyệt!
“Cô và Phùng Thiến Nguyệt có xung đột? E là không đơn giản như vậy! Tôi sẽ giải thích cho Triệu Kế Hồng, tuy rằng cô ta hơi vụng về ngốc ngếch chút, tính cách ngang ngược chút, nhưng không phải là loại con gái vô cớ sinh sự!"
Con người Đường Linh xẹt qua tinh quang giảo hoạt, cười chế nhạo nói, “Nguyên thiếu hiểu rõ phụ nữ vẫn còn không ít nhỉ!"
Ánh mắt Triệu Nguyên muốn lòi ra ngoài, vừa định phát tác, lại bị Đường Linh đoạt trước tiên cơ, “Vào cái ngày tại bệnh viện, không may xảo ngộ với Phùng Thiến Nguyệt, tranh chấp vài câu, kết quả cô ta và anh họ của cô ta ‘ không cẩn thận ‘ té lăn cầu thang, chuyện sau đó, với đầu óc thông minh của Nguyên thiếu, có lẽ đã đoán được!"
“ Té lăn cầu thang?"
Đường Linh bĩu môi nhún vai!
“ Cô không có bị thương chứ?"
Đường Linh tươi cười, “Tôi thì không bị thương, nhưng Phùng Thiến Nguyệt cùng anh họ cô ta lại bị thương không nhẹ a!"
Triệu Nguyên vừa nghe vừa nhìn chằm chằm Đường Linh, hồi lâu mới trầm thấp mở miệng nói, “Cô ta muốn hại cô!"
Chẳng phải câu nghi vấn, mà là câu khẳng định!
“ Hại người không được thành hại mình, đại khái là ý này!"
Đường Linh kể lại qua loa, nhưng Triệu Nguyên nghe vào tai liền không phải như vậy! Nghĩ về tình hình lúc đó, trái tim hắn liền giống bị người khác bóp nghẹt! Phùng Thiến Nguyệt vậy mà muốn đẩy Đường Linh vào chỗ chết! Nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bây giờ người bị té xuống lầu có thể là Đường Linh! Ý nghĩ này hình thành ở trong đầu, hắn liền hận không thể trực tiếp bóp chết Phùng Thiến Nguyệt!
Triệu Nguyên im lặng không lên tiếng, âm u đến dọa người! Nhà họ Phùng chán sống rồi!
Đang lúc trong mắt Triệu Nguyên nổi lên bão táp, Triệu Kế Hồng mang theo bác sĩ giám định đi vào, nhìn thấy người mới đến trong phòng thẩm vấn kia, trong lòng sửng sốt!
Triệu Kế Hồng ngày thường đắc tội không ít người, cho nên cục trưởng Lâm gọi điện thoại tới nhắc nhở, không hẹn mà cùng, không ai báo cho cô ta biết! Theo bản năng muốn cô vấp phải đá! Cho nên Triệu Kế Hồng căn bản không biết Triệu Nguyên đến đây!
Trông thấy Triệu Nguyên, Triệu Kế Hồng đi lên phía trước, nhìn Triệu Nguyên một chút, sau đó lại liếc Đường Linh, cuối cùng hướng về phía Triệu Nguyên nói, “Anh họ, sao anh lại tới đây?"
Triệu Nguyên không trả lời, nhìn tên bác sĩ sau lưng cô em họ, ánh mắt phát lạnh, sau đó chuyển mắt qua Triệu Kế Hồng, “Em đây là có ý gì!"
Triệu Kế Hồng tức khắc cảm giác sau lưng mát lạnh, lòng bàn chân phát lạnh! Ngẩn người, cứ thế nhìn Triệu Nguyên!
“ Em đang phá án a! Đúng rồi, sao anh lại ở đây?"
Triệu Nguyên hừ lạnh một tiếng, “Phá án? Chỉ bắng cái đầu gỗ kia của em, nếu để em đi tra án, còn không biết bị chết oan bao nhiêu người!"
Dù Triệu Kế Hồng được tỉnh phái xuống, chính là kêu cô làm công việc văn phòng, tính cách của cô thực sự không thích hợp tra án, nhưng cô gái này vừa có cơ hội liền tự tiến cử mình, bởi vì thân phận đặc thù của cô, cho nên cũng tùy ý cô, dù sao cũng không phải chuyện gì lớn!
Triệu Kế Hồng nghe mà trong lòng không phục, nhưng lại không sao phát tác tính tình với Triệu Nguyên, từ nhỏ đến lớn, người cô kính nể nhất chính là ông anh họ này, mà người cô sợ nhất cũng chính là anh ấy! Cô dám la hét với ai chứ, còn với Triệu Nguyên thì không lên giọng nổi!
“ Nếu anh họ đến đây mục đích vì muốn sỉ nhục trí tuệ của em, thì anh không cần phải đến đâu!"
Lời nói kèm theo tư vị tức giận hiếm thấy, chỉ có lúc này, Đường Linh mới nhìn thấy nữ cảnh sát kia giống con gái!
A! Không nghĩ tới khả năng của tên nhóc Triệu Nguyên này cũng không nhỏ!
“ Trí tuệ? Em có cái đó hả?" Đường Linh phát hiện, kỳ thực miệng Triệu Nguyên cũng thật độc!
Người bác sĩ đứng sau lưng bật cười ra tiếng, khiến Triệu Kế Hồng lúng túng không thôi! Trừng mắt với Triệu Nguyên, cô oán giận hắn không nể mặt cô!
Triệu Kế Hồng há hốc miệng, nhưng liếc thấy Đường Linh đang cười trộm bên cạnh, sắc mặt lập tức trầm xuống, quay sang trừng mắt với Đường Linh, lớn tiếng quát, “Cô nhìn cái gì! Nhanh chóng lấy vân tay!"
Đường Linh chẳng những không có bị hù dọa, ngược lại còn bật cười, Triệu Kế Hồng lại muốn nói gì đó, nhưng để ý thấy sắc mặt Triệu Nguyên âm trầm, bèn nén trở về!
“ Em cứ như vậy phá án? Đối đãi với trẻ vị thành niên liền dùng loại thái độ này? Những năm học trong trường chỉ dùng để ăn cơm thôi hả!"
Triệu Kế Hồng bị chửi mắng không hiểu ra sao, tuy rằng anh họ trên phương diện công việc nghiêm nghị đáng sợ, nhưng thái độ đối xử với cô chưa từng nghiêm khắc quá như vậy! Đây là lần đầu anh ấy nói chuyện với mình bằng thái độ đó, Triệu Kế Hồng có chút mơ hồ!
Cứ ngây ngốc nhìn Triệu Nguyên, có chút không biết làm sao!
Nhất thời bầu không khí phòng thẩm vấn nghiêm trang, cuối cùng người bác sĩ Triệu Kế Hồng dẫn đến ban nãy đã cau mày, mở miệng nói, “Rốt cuộc có cần giám định vân tay không? Công việc trong tay tôi cũng không ít đâu!"
Hắn cũng không thiếu chuyện phải làm, nếu không phải do quen biết Triệu Kế Hồng, hắn mới không bỏ hết công việc xuống, chạy tới nơi này!
“ Giám định! Tại sao không giám định! Tôi vẫn chờ Triệu cảnh quan trả lại sự trong sạch cho tôi đó!" Đường Linh cười hì hì, còn có chút vẻ nhạo báng!
Mấy người đều là sửng sốt, không nghĩ tới Đường Linh vậy mà chủ động yêu cầu giám định vân tay! Lúc Triệu Nguyên và Triệu Kế Hồng vẫn rơi trong trạng thái ngạc nhiên, bác sĩ đã lấy vân tay Đường Linh, sau đó thu dọn đồ đạc rời khỏi phòng thẩm vấn!
Lúc ra cửa, trùng hợp gặp được cục trưởng Lâm vội vã chạy tới, cục trưởng Lâm nhanh chóng đi vào phòng thẩm vấn, Triệu cảnh quan quả thực là kẻ chuyên gây họa, cục cảnh sát thành phố của hắn vốn đã đủ loạn, cô ta còn nhất định phải chen vô!
“ Chuyện gì thế này? Triệu cảnh quan, trước mắt bên trong cục hình như không có nhiệm vụ mà? Sao cô lại đi bắt người nữa! Bắt người đến nghiện rồi hả!"
Trong lòng cục trưởng Lâm tức giận, nói chuyện cũng không cho Triệu Kế Hồng mặt mũi, chức cục trưởng này hắn làm cũng quá uất ức rồi, cục cảnh sát là một cơ quan chính phủ, không nói đến chuyện bị thế lực dân tộc áp chế, hắn còn bị trên dưới chèn ép! Lần trước bên trong cục có một nhân viên nhận tiền rồi phóng thích một kẻ phạm nhân gây ra tai nạn trong buổi giao lưu dân tộc thiểu số kia, bị tỉnh biết được, suýt chút nữa đổi luôn chức quan của hắn, kết quả tộc trưởng đưa sức ép cho cấp trên hắn, buộc lòng cấp tỉnh phải quyết định trực tiếp phái người xuống với ý định bắt kẻ tình nghi khác gánh tội thay, cục trưởng như hắn quả thực uất ức muốn chết!
Nhưng hết cách rồi, hoàn cảnh nơi này lớn như vậy, đối mặt với nhiều thế lực cưỡng chế, chính hắn cũng không thể không cúi đầu! Cho nên mới tạo thành hiện trạng cơ quan chính phủ nơi đây vô lực, quan chức không dám ưỡn ngực lớn giọng.
Triệu Kế Hồng nghe xong, khuôn mặt nóng lên, tựa như bị người ta tát vào mặt, cảm giác nóng hừng hực! Nhưng trước mặt anh họ bị người khác phê bình, cô có chút không ngốc đầu dậy nổi! Cô vốn là người hiếu thắng, cộng thêm tính cách quật cường, không cho phép mình cúi đầu!
Ngẩng đầu lên, cương quyết nhìn cục trưởng Lâm, “Cục trưởng, hôm nay tôi nhận được báo án, ngay lập tức đã xin phép cấp trên, lại vừa mới tiến hành lấy vân tay của nghi phạm, chỉ cần giám định ra dấu vân tay trên người bị hại và nghi phạm là một, vậy thì có thể chính thức kết án bắt người!"
Mấy câu nói đó nói ra hết sức quang minh lẫm liệt, ngay cả Đường Linh cũng không nhịn được phải khâm phục! Bà chị này đã rơi vào hoàn cảnh bực này rồi, mà vẫn cố chấp đến thế, nhưng lúc cô ta dẫn người đi bắt Lục Tùng, biết rõ bên trên tỉnh an bài, sao không thấy cô ta quang minh lẫm liệt thế này!
Cục trưởng Lâm trừng mắt lên, lạnh lùng nói, “Tiền đề là cô phải chờ được đến ngày đó! Triệu cảnh quan, từ hôm nay trở đi, cô tạm thời bị cách chức, giao ra thẻ cảnh sát, đợi đến khi cô nhận được thông báo, bằng không cô không thể quay về cảnh đội!"
Triệu Kế Hồng nghe mà hai mắt tròn xoe như bi, cái gì? Tạm thời cách chức? Không được, cô vẫn chưa tự tay bắt được Đường Linh! Sao có thể bị tạm thời cách chức!
“ Cục trưởng, tôi đã phạm sai lầm gì mà ông cách chức tôi! Hơn nữa tôi là người của tỉnh phái xuống, đã ra quyết định thông báo xuống dưới! Cục thành phố không có quyền lực đó!"
Triệu Kế Hồng dùng lí lẽ biện luận, cô không cần làm đại tiểu thư, chạy tới đây làm cảnh sát, cũng bởi vì cô thích làm cảnh sát, trong lòng luôn có một ngọn lửa đam mê! Như thế nào cứ dễ dàng thế để cục trưởng đình chỉ công việc được!
“ Cô đã nhiều lần bắt người không chứng cớ, hơn nữa không tuân thủ mệnh lệnh cấp trên, đối xử với đồng sự càng không tôn trọng, tôi thông báo tạm thời cách chức cô, tôi lập tức sẽ đưa công văn xin ý kiến của tỉnh ủy! Công tác của cô bị đình chỉ ngay tức khắc!"
Cục trưởng Lâm nói gọn gàng nhanh chóng mấy câu, dựa vào tâm tính và phương pháp làm việc của Triệu Kế Hồng mà nói, hắn thật kinh ngạc, nhiều năm như vậy cô ta sao có thể lăn lộn trong giới cảnh sát đây!
Trong lòng Triệu Kế Hồng quýnh lên, tuy rằng cô được tỉnh phái xuống, nhưng nếu cục trưởng Lâm đưa đề nghị tạm thời cách chức cô, sau này con đường làm cảnh sát sẽ khó khăn! Cô không e ngại tiền đồ của mình, mà cô không muốn bỏ đi phần công việc cảnh sát không dễ dàng gì mới có được này!
“ Tôi thấy cách làm của cục trưởng Lâm rất sáng suốt, cô ấy nên bị đình chỉ chức vụ!" Giọng nói Triệu Nguyên trầm thấp, nhưng Triệu Kế Hồng lại nghe thấy rất rõ, cô ngẩng đầu lên một cách khó tin, nhìn Triệu Nguyên không dời mắt!
Cô lựa chọn làm cảnh sát, chính là muốn xoay chuyển cục diện chính trị hỗn loạn hiện trạng, cục cảnh sát chướng khí mờ mịt! Triệu Kế Hồng gồng mình nắm chặt tay, mắt đỏ lựng, cô vẫn cho là anh họ hiểu lí do cô muốn làm cảnh sát, vậy mà bây giờ anh ấy lại không ủng hộ cô!
Nhiều năm như vậy, cô bỏ ra bao nhiêu cố gắng! Cô đâu có ngốc, cô nhìn rất rõ cục diện chính trị hiện tại của tỉnh Vân, có lúc cô thậm chí muốn thông đồng làm bậy, giống như lần trước đi bắt Lục Tùng gánh tội thay, cô không thích, cô phản cảm, nhưng lại không thể không làm thế!
Nhưng không có nghĩa là cô bị nhiễm sự đen tối, cô có hoài bão có lý tưởng, mà hết thảy điều này mới bắt đầu ở điểm xuất phát, chính là anh họ của cô!
Mỗi lần trông thấy anh họ diễn vẻ công tử nhà giàu ở trước mặt người ngoài, cô liền có cảm giác đau lòng!
Anh họ của cô không nên là cái dáng vẻ đó!
Không để ý đến thần sắc kích động của Triệu Kế Hồng, Triệu Nguyên lôi kéo Đường Linh, sải bước đi ra khỏi phòng thẩm vấn!
Mới ra khỏi phòng thẩm vấn, Đường Linh đã rút tay về, nhìn thần sắc có chút không bình thưởng của Triệu Nguyên, cười nói, “Chúng ta đâu quen thân như vậy, kéo chặt thế làm gì, khiến người ta hiểu lầm thì không tốt lắm!"
Triệu Nguyên nhìn Đường Linh, “Còn nhỏ tuổi, trong đầu toàn suy nghĩ linh tinh!"
Đường Linh tươi cười, nhìn Triệu Nguyên, trong mắt hơi nghi hoặc, “Sao anh lại tới đây?"
Triệu Nguyên tức giận nhìn Đường Linh một chút, “Ngày hôm qua rời khỏi bữa tiệc sớm không từ biệt, cô không cảm thấy phải đến nói lời xin lỗi với tộc trưởng sao! Đi thôi, đi với bệnh viện cùng tôi, nghe nói con trai của ông ta đã tỉnh lại, vừa vặn đi qua thăm hỏi!"
Đã tỉnh rồi?
Đường Linh kinh ngạc! Hai ngày trước cô trông thấy con trai ông ta hơi thở mong manh, mắt thấy sẽ tắt thở, còn đưa vào phòng cấp cứu, vậy mà hiện tại đã tỉnh rồi?
Xem ra giao dịch giữa tộc trưởng và đàn ông thần bí đó không vô ích, người bác sĩ kia đúng là diệu thủ hồi xuân!
Cô thừa nhận, cô rất hiếu kỳ đối với người đàn ông thần bí kia!
Tác giả :
Tần Tam