Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ
Quyển 2 - Chương 37: Hồng yêu nghiệt vs Bạch yêu nghiệt 1/2
Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Bởi vì là gia yến, cho nên yến tiệc được tổ chức tại nhà tộc trưởng, nhà tộc trưởng ở khá xa, là một tòa đại viện mang đậm phong cách dân tộc, gần giống như kiểu biệt thự tư nhân!
Đường Linh cùng Lôi Tử đển cổng nhà, trước cổng có nhân viên phụ trách tiếp đãi, Lôi Tử đưa ra thiệp mời, nhân viên tiếp tân nhận lấy thiệp mời rồi quét trên máy, sau đó nở nụ cười chức nghiệp, mời hai người đi vào!
Sảnh rất lớn, hèn gì tộc trưởng quyết định tổ chức tiệc rượu tại gia, bởi vì là yến tiệc, cho nên cho dù có một số là người dân tộc thiểu số nhưng cũng không mặc trang phục dân tộc mà mặc lễ phục!
Nhìn nhiều người trước mắt, Đường Linh hơi kinh ngạc, một bữa tiệc gia yến, vậy mà cũng tổ chức lớn và phô trương đến vậy!
Đường Linh mang giày cao gót, chỉ trang điểm nhẹ, một thân lễ phục màu trắng, mái tóc dài đen nhánh bới lên, lộ ra đường nét chiếc gáy xinh đẹp, cả người toát lên khí chất của một mỹ nhân thanh lệ ưu nhã!
Còn Lôi Tử lại với một thân tây trang màu đen, cả người tản ra loại khí tức người sống chớ đến gần, như một chú báo săn uy mãnh, bao trùm khí tức nguy hiểm!
Sự xuất hiện của họ, hấp dẫn không ít người chú ý, nam ưu tú nữ xinh đẹp, không ít người âm thầm đánh giá họ!
Đường Linh quét mắt một vòng, hôm nay tới đây có không ít danh môn quý tộc, ảnh và tư liệu của không ít người tại đây cô đều xem qua, vị tộc trưởng này giao thiệp cũng thật rộng rãi khiến người ta phải tặc lưỡi!
Bởi vì Đường Linh và Lôi Tử không có căn cơ ở tỉnh Vân, lại thêm không xuất đầu lộ diện tại tỉnh Vân nên người ở đây gần như không nhận ra hai người họ!
Không nhận ra có nghĩa là gì? Ý nghĩa là hai người họ và tộc trưởng quan hệ không bình thường, tiệc rượu lần này do tộc trưởng tổ chức, chính họ nếu không phải là danh môn nhân sĩ tại địa phương thì chính là khách mời do tộc trưởng mời tới!
Lôi Tử nói muốn đi WC, Đường Linh liền một mình đi đến khu nghỉ ngơi, kết quả vừa ngồi xuống, đã có người đến bắt chuyện trước!
“ Một người?"
Một người đàn ông mặc áo sơmi màu đỏ rực, bộ dáng tuấn mỹ, yêu dị phi phàm, cặp mắt màu xanh lam hiện ra thần thái khiến người ta mê luyến, vành tai trái có đeo một viên đá màu đen thập phần bắt mắt, người đàn ông một tay cầm ly rượu, nhếch môi cười, ngồi xuống bên cạnh Đường Linh!
Thấy Đường Linh không nói lời nào, cho là cô thẹn thùng, hắn cười tà mị, cất giọng mị hoặc, “Lần đầu tham gia loại yến hội này?"
Đường Linh nghiêng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, suy tư một chút, gật đầu, như loại tiệc rượu chính thức kiểu này, cô quả thực là lần đầu tiên tham gia, đương nhiên, là sau khi sống lại!
Người đàn ông vẫn treo nụ cười tà mị bên môi, nhìn mọi người qua qua lại lại, trong mắt nhiều hơn một tia chán ghét, nâng ly uống cạn rượu trong ly, thân người lười biếng tựa hẳn trên ghế sofa, “Cũng chỉ là một đám dối trá diễn sâu để giao thiệp, cũng chẳng có gì ghê gớm, không cần khẩn trương!"
Đường Linh nhìn thật sâu người thanh niên bên cạnh, mỉm cười nhưng không nói gì, lại là một công tử nhà giàu căm ghét xã giao nhưng lại không thể không đến, còn chạy đến chỗ cô càu nhàu nữa!
Nói thật, Đường Linh hiểu được ý anh ta, nhưng cũng không đồng tình quan điểm, nhân sĩ thành công trong xã hội thượng lưu đều dùng phương thức này đến kết giao tình, thiết lập quan hệ, đây là chuyện rất bình thường! Muốn lấy được lợi ích nhưng lại ngại loại giao lưu phiền phức này, chỉ muốn sống tự do tự tại không ép buộc bản thân, nào có người may mắn như vậy!
Thế giới này rất thực tế, muốn đạt được trước tiên phải trả giá, có lúc thậm chí phải hy sinh, so với loại người phải hy sinh hạnh phúc bản thân để liên hôn, thì tham gia loại tiệc rượu nhàm chán này, quả thực chỉ là trò trẻ con thôi!
Người đàn ông thấy Đường Linh như không đồng ý, cau mày lại, con mắt chăm chú nhìn Đường Linh xẹt qua vẻ thất vọng, để ly rượu trong tay xuống, tự giễu cười khẽ một tiếng, “A! Xem ra là tôi đã nhìn lầm!"
Vừa nãy trông thấy cô ngồi một mình ở đây, ánh mắt trong suốt, không hề giống đám người danh môn nhân sĩ tại đây, trong mắt họ luôn có hàm chứa cái nhìn không thuần túy, mà cô gái này không giống, trên người cô có một loại khí chất khiến người khác cảm thấy thực thoải mái! Cho nên hắn mới đến bắt chuyện!
Tự giễu một chút, hắn thế nào lại làm chuyện hắn luôn khinh bỉ nhất, nhưng vốn tưởng rằng cô cũng giống như hắn, không thích loại yến hội này, lại không nghĩ rằng hắn đoán sai rồi! Vậy thì đâu cần phải tiếp tục nói chuyện nữa!
Khí chất trên người hắn biến đổi, trở lên cao quý ưu nhã, nở nụ cười thân sĩ, đã không còn vẻ phóng đãng ngang ngạnh, hắn cất giọng ôn nhu, kèm theo chút mê hoặc nhẹ nhàng, “Xin lỗi, vừa mới quấy rầy!"
Trong mắt không còn vẻ chân thành ban nãy, nhiều hơn một tia xa cách, ngay cả ý cười cũng không chạm tới đáy mắt!
Đường Linh từ đầu đến cuối đều không nói gì, chỉ thản nhiên nhìn hắn, thầm nghĩ trong lòng, thật là một tên nhóc bốc đồng!
“ Anh Trần, sao anh tới chỗ này? Làm hại em tìm muốn chết!"
Một cô gái trẻ xinh đẹp trong mắt chất chứa ái mộ mở miệng oán trách, sau đó hai tay ôm lấy cánh tay của người đàn ông, cử chỉ có chút thân mật, căn bản không chú ý tới lông mày của người đàn ông đó đang nhíu lại!
Người đàn ông rút về tay về một cách khéo léo, ánh mắt cô gái đó tối sầm lại, cũng rất nhanh tươi cười ngọt ngào nói, “Anh Trần, nhanh đi theo em đi, chú gọi anh đó!"
Người đàn ông cười xa cách, giọng mũi phát ra, “Uhm!"
Lúc rời đi, cô gái kia quay đầu lại, nhìn Đường Linh đầy thâm ý, trong mắt đầy vẻ phòng bị, hơi có chút ý tứ cảnh cáo!
Anh Trần là của cô! Chỉ của riêng cô!
Đường Linh thu tầm mắt lại, nhẹ nhàng dựa trên ghế sofa, suy nghĩ về tin tức cô nắm được!
Đại não đang nhanh chóng sắp xếp lại tin tức, lại nghe thấy tiếng hít không khí của một đám con gái, Đường Linh thu hồi tâm tư, vậy mà còn thấy được một người quen cũ – – Triệu Nguyên!
Đường Linh không khỏi quan sát hắn, gần đây mặc kệ đi tới chỗ nào, đều có thể đụng phải hắn, là trùng hợp? Hay là…
“ Lần này chỉ do trùng hợp!"
Một giọng nói trầm thấp truyền vào tai, Triệu Nguyên nhìn chăm chú vào cách phục sức của Đường Linh, ánh mắt không khỏi sáng ngời!
Hắn vẫn biết cô nhóc này xinh đẹp, không nghĩ chịu khó ăn mặc trang điểm chút, lại rất hút hồn, bớt chút non nớt, nhiều phần nữ tính nên có của con gái!
Đường Linh nghe thấy vậy liền cười mỉm, kèm theo chút trêu ghẹo, “Nói như vậy… trước đây là cố ý tạo ra!"
Triệu Nguyên nheo lại cặp mắt phượng, khóe môi mỏng cong lên để lộ ý cười lười nhác, một thân âu phục màu trắng, nhìn như một quý công tử, nhưng trên người lại tản ra loại khí tức yêu nghiệt, “Nếu em cứ nhất định phải nói vậy thì là vậy đó!"
Đường Linh chỉ cười, không nói tiếp, tự tạo hay trùng hợp, cũng không phải điều cô quan tâm!
“ Một người?"
Lúc Triệu Nguyên nhìn thấy cô, cô luôn chỉ có một người ngồi ở chỗ này, bởi vì không thoát thân được, cho nên không ngay lập tức tới, kết quả chỉ là một có thời gian ngắn, liền thấy cảnh tên nhóc Trần kia qua bắt chuyện với cô, hắn cũng không biết bị sao, còn chưa trò chuyện xong, đã vội vàng tìm cớ thoát thân, đi thẳng tới chỗ Đường Linh!
Nhưng khi hắn đến chỗ này, tên nhóc Trần kia bị người khác lôi đi mất, sau đó trông thấy Đường Linh dõi theo bóng thằng nhóc đó đến xuất thần!
Không hiểu sao, hắn cảm thấy vẻ mặt Đường Linh lúc đó rất nhức mắt, cho nên mới rêu rao ngồi xuống bàn gần đó, đưa tới một đám con gái mê trai phải xôn xao, đồng thời cũng lôi tầm mắt cĐường Linh trở lại!
Một khắc kia khi tầm mắt Đường Linh đặt lên trên người hắn, tức khắc hắn cảm thấy trong lòng thư sướng, cả người đều cao hứng!
“ Tới loại yến hội này, đương nhiên phải có bạn trai!"
Không nghĩ tới Triệu Nguyên vậy mà giống hệt tên yêu nghiệt áo đỏ khi nãy, cùng hỏi một vấn đề không dinh dưỡng, Đường Linh buồn cười nhìn Triệu Nguyên, nhàn nhạt mở miệng nói.
“ Ai?"
Khí tức Triệu Nguyên biến đổi, giọng nói lạnh lẽo, như hàn băng ngàn năm, trong nháy mắt cả người như tảng băng!
Đường Linh hơi run rẩy, tên Triệu Nguyên này tuổi Tuất sao? Một giây trước vẫn cười không ngớt, một giây sau liền thành tảng băng, cũng thật biến ảo khôn lường!
“ Chẳng lẽ Nguyên thiếu tham gia yến tiệc, chưa bao giờ mang theo bạn gái?" Đường Linh trêu chọc nói.
“ Là ai?"
Triệu Nguyên cũng không đáp, mắt phượng híp lại đóng đinh Đường Linh bằng ánh mắt, như kiểu nếu Đường Linh không cho hắn một đáp án, hắn liền dây dưa hỏi cho bằng được!
Lần trước tại Đế Hào, hắn còn thấy cô dùng thân phận cô gái ngồi sofa đi vào tiếp rượu, cuối cùng còn chuồn mất, trong bụng lửa giận càng sâu, tìm người điều tra mới biết, cô căn bản không phải cô gái sofa nơi đó!
Cảm giác không thoải mái trong lòng vơi bớt, nhưng lại không nhịn được buồn bực, thế là muốn tham gia khai trương Trân Bảo Các, cô thích đồ cổ như vậy, có thể sẽ tới, cho dù hắn không ham mê gì thú chơi đồ cổ, những vẫn đi Trân Bảo Các, chính là vì muốn tạo một cơ hội để có thể gặp cô! Rất may mắn, hắn quả thực đã gặp được Đường Linh, nhưng vẫn không ngờ, hắn vừa không chú ý một cái, cô nhóc này rốt cuộc lại chạy mất!
Lần đầu tiên Triệu Nguyên có loại cảm giác vô lực, giống như chỉ cần hắn không để ý một cái, Đường Linh sẽ biến mất ngay trước mặt hắn! Loại cảm giác này rất không dễ chịu!
Đúng! Rất khó chịu!
Hắn muốn biết người đàn ông kia là ai! Người khiến cô chịu làm bạn gái đi cùng, rốt cuộc là thần thánh phương nào!
Dưới ánh mắt nguy hiểm của Triệu Nguyên, Đường Linh gằn từng chữ, “Người của tôi!"
Quả nhiên, sau khi khi nghe thấy Đường Linh trả lời, cặp mắt phượng câu hồn kia trong nháy mắt lạnh lẽo đáng sợ, như gió lốc kéo tới, khiến người ta khó thở!
Hai người không ai nhường ai, lúc đang đối mặt tựa hồ có thể nghe thấy tiếng đùng đùng chạm nhau trong không khí!
“ Lão đại!"
Giọng nói của Lôi Tử làm gián đoạn cuộc chiến giữa hai người, Triệu Nguyên nhìn về phía Lôi Tử với ánh mắt âm lãnh, trong nháy mắt Lôi Tử có loại cảm giác như mình như bị nhìn thấu, sau lưng có chút ớn lạnh!
Nhiều năm như vậy, Lôi Tử đã có thay đổi rất lớn, khí thế trên người cường hãn, nếu so về khí thế, thật không có nhiều người có thể mạnh hơn hắn!
Mà đứng trước người đàn ông này, vậy mà hắn lại cảm thấy sống lưng phát lạnh! Không thể không khiến cho Lôi Tử chú ý!
Hắn mới đi WC về, thì nhìn thấy bên cạnh lão đại có một người đàn ông đang ngồi, từ rất xa trông thấy người đàn ông này, chỉ biết hắn ta tuyệt không phải người thường! Không nghĩ tới vậy mà cường hãn như vậy!
Ánh mắt bén nhọn của Triệu Nguyên không duy trì quá lâu, vì hắn nghe thấy người đàn ông này gọi Đường Linh là, “Lão đại!"
Thì ra là thủ hạ của cô!
Thu hồi khí tức lạnh lùng lại, bộ dạng lười biếng dựa trên ghế sofa, đôi chân thon dài vắt chéo lên nhau, đôi mắt phượng hẹp dài, trên khuôn mặt tuấn mỹ hàm chứa nụ cười không sao kiềm chế được, cặp mắt phượng câu hồn rơi xuống trên người Đường Linh, khóe miệng có chút nhếch lên với độ cong đẹp mắt.
“ Em nợ tôi một lần làm bạn gái, hôm nay phải trả!" Một câu nói cực kỳ bá đạo!
Đường Linh thản nhiên nhìn Triệu Nguyên một chút, hơi mỉm cười nói, “Xin lỗi! Tôi không có thói quen đổi bạn trai!"
Lôi Tử nghe xong, biết lão đại đây là đang bảo vệ mình! Trong lòng cảm kích! Phải biết loại yến hội này, đột ngột thay đổi bạn trai bất ngờ, người bạn trai cũ sẽ xấu hổ vô cùng!
Kỳ thực Lôi Tử căn bản cũng không để tâm tới vấn đề này, nhưng cách làm của lão đại, vẫn làm cho hắn cảm động một hồi! Lão đại chính là người như vậy, nhìn như cái gì cũng không để tâm, nhưng tâm tư lại tinh tế cực kì! Đối với anh em bao che khuyết điểm vô đối, đây cũng là nguyên nhân các anh em thật lòng thật dạ chịu đi theo Đường Linh!
Sắc mặt Triệu Nguyên rất khó coi, cô nhóc này bây giờ lại còn muốn trực tiếp cự tuyệt hắn! Thật bó tay với cô, cô và những cô gái hắn gặp trước đây đều không giống! Khó chơi, mềm không được cứng không xong! Xưa nay đều là đám con gái dồn dập dính sát lên người hắn, coi như là kiểu lạt mềm buộc chặt, chỉ cần hắn thoáng dùng chút thủ đoạn, lập tức quỳ dưới đũng quần của hắn!
Gặp phải Đường Linh, hắn coi như bị thua hoàn toàn! Năm lần bảy lượt đều bị cô đùa giỡn không nói, bất kể hắn dùng nam sắc hay tiền tài đều mở không được cánh cửa trái tim cô, trừ những thứ đó ra, hắn vẫn thật không biết chiều chuộng thế nào khiến một người con gái vui vẻ!
Khoan!
Chiều lòng con gái?
Triệu Nguyên cau mày lại, hắn sao có thể sinh ra loại ý nghĩ quái dị này! Quả thực là nói mơ giữa ban ngày! Hắn có chút quẫn bách bỏ qua ý nghĩ đó trong đầu, lòng rối như mớ bòng bong!
Yến tiệc trước tiên đều phải đọc diễn văn, đương nhiên dạ tiệc hôm nay cũng không ngoại lệ, thấy chủ nhân muốn phát biểu, Đường Linh cùng Triệu Nguyên đều đứng dậy, đi qua, đây là cách tôn trọng đối với chủ nhân bữa tiệc!
Vì thế, bên cạnh Đường Linh liền có hai vị thân sĩ đi cùng, một người lãnh khốc một người tà mị, mọi người đều biết, Triệu Nguyên ngoài khi trong việc công lãnh diện lãnh tâm, nhưng ngoài lúc công việc thì lại là một công tử tà mị! Hắn có bề ngoài yêu nghiệt ai nấy đều biết.
Tuy rằng chủ nhân đang đọc diễn văn, nhưng Đường Linh rõ ràng cảm giác được, nhiều tầm mắt đang hướng trên người cô! Mà hết thảy điều này đều do tên yêu nghiệt Triệu Nguyên ban tặng!
Một số người ái mộ Triệu Nguyên đều dùng ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm Đường Linh, ánh mắt kia quả thực như muốn ăn thịt người!
Đường Linh liếc xéo Triệu Nguyên một cái, Triệu Nguyên chỉ cười nhếch môi, tức khắc mị thái phóng ra hết, đưa tới một số tiếng hít sâu, nhĩ lực Đường Linh rốt tốt, còn nghe được tiếng nghiến răng của không ít người! Nếu không phải hôm nay tộc trưởng là người chủ trì, Đường Linh đoán các cô ấy nhất định sẽ xông lên, đánh chạy “Hồ ly tinh"," cứu thoát “Nguyên thiếu gia"!
Nhìn vẻ Đường Linh bực bội, trong lòng Triệu Nguyên lại vui mừng, cặp mắt phượng tìm tòi nghiên cứu Đường Linh, chẳng lẽ là cô nhóc này ghen tị?
Có nhận thức này, bỗng nhiên trong lòng Triệu Nguyên thay đổi cực tốt, chỉ là hắn không biết, Đường Linh bực bội, là vì Triệu Nguyên chọc hoa đào gây cho cô quá nhiều phiền phức!
Vì thế dưới tình huống nhà gái bực bội, tâm tình nhà trai vui mừng, tộc trưởng đọc diễn văn xong xuôi, yến tiệc chính thức bắt đầu!
Tiết mục thứ nhất của yến tiệc chính là khiêu vũ mở màn, do chủ nhân nhảy điệu điệu đầu tiên, tất cả mọi người đang chờ tộc trưởng, kết quả trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả người đến tham dự tiệc, tộc trưởng vậy mà đi tới trước mặt Đường Linh, sau đó vươn ra một tay, đặt trước mặt Đường Linh, “Không biết lão già tôi đây có thể có được vinh hạnh mời cô Đường khiêu vũ điệu đầu tiên hay không!"
Sau đó ông quay sang nhìn hai người đàn ông bên cạnh Đường Linh, rồi hướng về phía Lôi Tử nói, “Anh Lôi sẽ không để tâm chứ?"
Lôi Tử im lặng không lên tiếng, chỉ nhìn Đường Linh, điệu khiêu vũ này có nhảy hay không đều do lão đại quyết định, hắn chắc chắn sẽ không bao biện làm thay, đợi lão đại quyết định!
Đường Linh giảo hoạt tươi cười, sau đó khẽ gật đầu, vươn tay đặt ở trong tay tộc trưởng, giơ tay nhấc chân đều tản ra khí chất cao quý!
Đường Linh cùng tộc trưởng đi tới trung tâm, âm nhạc vang lên, chậm rãi di chuyển bước chân theo nhạc!
Người có mặt ở đây ngây ngốc nhìn một màn trước mắt, đám con gái mới nãy căm thù Đường Linh, càng không thể tin xoa dụi con mắt, không thể tin vào điều đang nhìn thấy trước mắt!
Đây là… tình huống thế nào?
Tộc trưởng sao có thể mời cô ta nhảy điệu đầu tiên? Cô gái này đến cùng là ai? Thiên kim nhà nào?
( còn tiếp)
Bởi vì là gia yến, cho nên yến tiệc được tổ chức tại nhà tộc trưởng, nhà tộc trưởng ở khá xa, là một tòa đại viện mang đậm phong cách dân tộc, gần giống như kiểu biệt thự tư nhân!
Đường Linh cùng Lôi Tử đển cổng nhà, trước cổng có nhân viên phụ trách tiếp đãi, Lôi Tử đưa ra thiệp mời, nhân viên tiếp tân nhận lấy thiệp mời rồi quét trên máy, sau đó nở nụ cười chức nghiệp, mời hai người đi vào!
Sảnh rất lớn, hèn gì tộc trưởng quyết định tổ chức tiệc rượu tại gia, bởi vì là yến tiệc, cho nên cho dù có một số là người dân tộc thiểu số nhưng cũng không mặc trang phục dân tộc mà mặc lễ phục!
Nhìn nhiều người trước mắt, Đường Linh hơi kinh ngạc, một bữa tiệc gia yến, vậy mà cũng tổ chức lớn và phô trương đến vậy!
Đường Linh mang giày cao gót, chỉ trang điểm nhẹ, một thân lễ phục màu trắng, mái tóc dài đen nhánh bới lên, lộ ra đường nét chiếc gáy xinh đẹp, cả người toát lên khí chất của một mỹ nhân thanh lệ ưu nhã!
Còn Lôi Tử lại với một thân tây trang màu đen, cả người tản ra loại khí tức người sống chớ đến gần, như một chú báo săn uy mãnh, bao trùm khí tức nguy hiểm!
Sự xuất hiện của họ, hấp dẫn không ít người chú ý, nam ưu tú nữ xinh đẹp, không ít người âm thầm đánh giá họ!
Đường Linh quét mắt một vòng, hôm nay tới đây có không ít danh môn quý tộc, ảnh và tư liệu của không ít người tại đây cô đều xem qua, vị tộc trưởng này giao thiệp cũng thật rộng rãi khiến người ta phải tặc lưỡi!
Bởi vì Đường Linh và Lôi Tử không có căn cơ ở tỉnh Vân, lại thêm không xuất đầu lộ diện tại tỉnh Vân nên người ở đây gần như không nhận ra hai người họ!
Không nhận ra có nghĩa là gì? Ý nghĩa là hai người họ và tộc trưởng quan hệ không bình thường, tiệc rượu lần này do tộc trưởng tổ chức, chính họ nếu không phải là danh môn nhân sĩ tại địa phương thì chính là khách mời do tộc trưởng mời tới!
Lôi Tử nói muốn đi WC, Đường Linh liền một mình đi đến khu nghỉ ngơi, kết quả vừa ngồi xuống, đã có người đến bắt chuyện trước!
“ Một người?"
Một người đàn ông mặc áo sơmi màu đỏ rực, bộ dáng tuấn mỹ, yêu dị phi phàm, cặp mắt màu xanh lam hiện ra thần thái khiến người ta mê luyến, vành tai trái có đeo một viên đá màu đen thập phần bắt mắt, người đàn ông một tay cầm ly rượu, nhếch môi cười, ngồi xuống bên cạnh Đường Linh!
Thấy Đường Linh không nói lời nào, cho là cô thẹn thùng, hắn cười tà mị, cất giọng mị hoặc, “Lần đầu tham gia loại yến hội này?"
Đường Linh nghiêng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, suy tư một chút, gật đầu, như loại tiệc rượu chính thức kiểu này, cô quả thực là lần đầu tiên tham gia, đương nhiên, là sau khi sống lại!
Người đàn ông vẫn treo nụ cười tà mị bên môi, nhìn mọi người qua qua lại lại, trong mắt nhiều hơn một tia chán ghét, nâng ly uống cạn rượu trong ly, thân người lười biếng tựa hẳn trên ghế sofa, “Cũng chỉ là một đám dối trá diễn sâu để giao thiệp, cũng chẳng có gì ghê gớm, không cần khẩn trương!"
Đường Linh nhìn thật sâu người thanh niên bên cạnh, mỉm cười nhưng không nói gì, lại là một công tử nhà giàu căm ghét xã giao nhưng lại không thể không đến, còn chạy đến chỗ cô càu nhàu nữa!
Nói thật, Đường Linh hiểu được ý anh ta, nhưng cũng không đồng tình quan điểm, nhân sĩ thành công trong xã hội thượng lưu đều dùng phương thức này đến kết giao tình, thiết lập quan hệ, đây là chuyện rất bình thường! Muốn lấy được lợi ích nhưng lại ngại loại giao lưu phiền phức này, chỉ muốn sống tự do tự tại không ép buộc bản thân, nào có người may mắn như vậy!
Thế giới này rất thực tế, muốn đạt được trước tiên phải trả giá, có lúc thậm chí phải hy sinh, so với loại người phải hy sinh hạnh phúc bản thân để liên hôn, thì tham gia loại tiệc rượu nhàm chán này, quả thực chỉ là trò trẻ con thôi!
Người đàn ông thấy Đường Linh như không đồng ý, cau mày lại, con mắt chăm chú nhìn Đường Linh xẹt qua vẻ thất vọng, để ly rượu trong tay xuống, tự giễu cười khẽ một tiếng, “A! Xem ra là tôi đã nhìn lầm!"
Vừa nãy trông thấy cô ngồi một mình ở đây, ánh mắt trong suốt, không hề giống đám người danh môn nhân sĩ tại đây, trong mắt họ luôn có hàm chứa cái nhìn không thuần túy, mà cô gái này không giống, trên người cô có một loại khí chất khiến người khác cảm thấy thực thoải mái! Cho nên hắn mới đến bắt chuyện!
Tự giễu một chút, hắn thế nào lại làm chuyện hắn luôn khinh bỉ nhất, nhưng vốn tưởng rằng cô cũng giống như hắn, không thích loại yến hội này, lại không nghĩ rằng hắn đoán sai rồi! Vậy thì đâu cần phải tiếp tục nói chuyện nữa!
Khí chất trên người hắn biến đổi, trở lên cao quý ưu nhã, nở nụ cười thân sĩ, đã không còn vẻ phóng đãng ngang ngạnh, hắn cất giọng ôn nhu, kèm theo chút mê hoặc nhẹ nhàng, “Xin lỗi, vừa mới quấy rầy!"
Trong mắt không còn vẻ chân thành ban nãy, nhiều hơn một tia xa cách, ngay cả ý cười cũng không chạm tới đáy mắt!
Đường Linh từ đầu đến cuối đều không nói gì, chỉ thản nhiên nhìn hắn, thầm nghĩ trong lòng, thật là một tên nhóc bốc đồng!
“ Anh Trần, sao anh tới chỗ này? Làm hại em tìm muốn chết!"
Một cô gái trẻ xinh đẹp trong mắt chất chứa ái mộ mở miệng oán trách, sau đó hai tay ôm lấy cánh tay của người đàn ông, cử chỉ có chút thân mật, căn bản không chú ý tới lông mày của người đàn ông đó đang nhíu lại!
Người đàn ông rút về tay về một cách khéo léo, ánh mắt cô gái đó tối sầm lại, cũng rất nhanh tươi cười ngọt ngào nói, “Anh Trần, nhanh đi theo em đi, chú gọi anh đó!"
Người đàn ông cười xa cách, giọng mũi phát ra, “Uhm!"
Lúc rời đi, cô gái kia quay đầu lại, nhìn Đường Linh đầy thâm ý, trong mắt đầy vẻ phòng bị, hơi có chút ý tứ cảnh cáo!
Anh Trần là của cô! Chỉ của riêng cô!
Đường Linh thu tầm mắt lại, nhẹ nhàng dựa trên ghế sofa, suy nghĩ về tin tức cô nắm được!
Đại não đang nhanh chóng sắp xếp lại tin tức, lại nghe thấy tiếng hít không khí của một đám con gái, Đường Linh thu hồi tâm tư, vậy mà còn thấy được một người quen cũ – – Triệu Nguyên!
Đường Linh không khỏi quan sát hắn, gần đây mặc kệ đi tới chỗ nào, đều có thể đụng phải hắn, là trùng hợp? Hay là…
“ Lần này chỉ do trùng hợp!"
Một giọng nói trầm thấp truyền vào tai, Triệu Nguyên nhìn chăm chú vào cách phục sức của Đường Linh, ánh mắt không khỏi sáng ngời!
Hắn vẫn biết cô nhóc này xinh đẹp, không nghĩ chịu khó ăn mặc trang điểm chút, lại rất hút hồn, bớt chút non nớt, nhiều phần nữ tính nên có của con gái!
Đường Linh nghe thấy vậy liền cười mỉm, kèm theo chút trêu ghẹo, “Nói như vậy… trước đây là cố ý tạo ra!"
Triệu Nguyên nheo lại cặp mắt phượng, khóe môi mỏng cong lên để lộ ý cười lười nhác, một thân âu phục màu trắng, nhìn như một quý công tử, nhưng trên người lại tản ra loại khí tức yêu nghiệt, “Nếu em cứ nhất định phải nói vậy thì là vậy đó!"
Đường Linh chỉ cười, không nói tiếp, tự tạo hay trùng hợp, cũng không phải điều cô quan tâm!
“ Một người?"
Lúc Triệu Nguyên nhìn thấy cô, cô luôn chỉ có một người ngồi ở chỗ này, bởi vì không thoát thân được, cho nên không ngay lập tức tới, kết quả chỉ là một có thời gian ngắn, liền thấy cảnh tên nhóc Trần kia qua bắt chuyện với cô, hắn cũng không biết bị sao, còn chưa trò chuyện xong, đã vội vàng tìm cớ thoát thân, đi thẳng tới chỗ Đường Linh!
Nhưng khi hắn đến chỗ này, tên nhóc Trần kia bị người khác lôi đi mất, sau đó trông thấy Đường Linh dõi theo bóng thằng nhóc đó đến xuất thần!
Không hiểu sao, hắn cảm thấy vẻ mặt Đường Linh lúc đó rất nhức mắt, cho nên mới rêu rao ngồi xuống bàn gần đó, đưa tới một đám con gái mê trai phải xôn xao, đồng thời cũng lôi tầm mắt cĐường Linh trở lại!
Một khắc kia khi tầm mắt Đường Linh đặt lên trên người hắn, tức khắc hắn cảm thấy trong lòng thư sướng, cả người đều cao hứng!
“ Tới loại yến hội này, đương nhiên phải có bạn trai!"
Không nghĩ tới Triệu Nguyên vậy mà giống hệt tên yêu nghiệt áo đỏ khi nãy, cùng hỏi một vấn đề không dinh dưỡng, Đường Linh buồn cười nhìn Triệu Nguyên, nhàn nhạt mở miệng nói.
“ Ai?"
Khí tức Triệu Nguyên biến đổi, giọng nói lạnh lẽo, như hàn băng ngàn năm, trong nháy mắt cả người như tảng băng!
Đường Linh hơi run rẩy, tên Triệu Nguyên này tuổi Tuất sao? Một giây trước vẫn cười không ngớt, một giây sau liền thành tảng băng, cũng thật biến ảo khôn lường!
“ Chẳng lẽ Nguyên thiếu tham gia yến tiệc, chưa bao giờ mang theo bạn gái?" Đường Linh trêu chọc nói.
“ Là ai?"
Triệu Nguyên cũng không đáp, mắt phượng híp lại đóng đinh Đường Linh bằng ánh mắt, như kiểu nếu Đường Linh không cho hắn một đáp án, hắn liền dây dưa hỏi cho bằng được!
Lần trước tại Đế Hào, hắn còn thấy cô dùng thân phận cô gái ngồi sofa đi vào tiếp rượu, cuối cùng còn chuồn mất, trong bụng lửa giận càng sâu, tìm người điều tra mới biết, cô căn bản không phải cô gái sofa nơi đó!
Cảm giác không thoải mái trong lòng vơi bớt, nhưng lại không nhịn được buồn bực, thế là muốn tham gia khai trương Trân Bảo Các, cô thích đồ cổ như vậy, có thể sẽ tới, cho dù hắn không ham mê gì thú chơi đồ cổ, những vẫn đi Trân Bảo Các, chính là vì muốn tạo một cơ hội để có thể gặp cô! Rất may mắn, hắn quả thực đã gặp được Đường Linh, nhưng vẫn không ngờ, hắn vừa không chú ý một cái, cô nhóc này rốt cuộc lại chạy mất!
Lần đầu tiên Triệu Nguyên có loại cảm giác vô lực, giống như chỉ cần hắn không để ý một cái, Đường Linh sẽ biến mất ngay trước mặt hắn! Loại cảm giác này rất không dễ chịu!
Đúng! Rất khó chịu!
Hắn muốn biết người đàn ông kia là ai! Người khiến cô chịu làm bạn gái đi cùng, rốt cuộc là thần thánh phương nào!
Dưới ánh mắt nguy hiểm của Triệu Nguyên, Đường Linh gằn từng chữ, “Người của tôi!"
Quả nhiên, sau khi khi nghe thấy Đường Linh trả lời, cặp mắt phượng câu hồn kia trong nháy mắt lạnh lẽo đáng sợ, như gió lốc kéo tới, khiến người ta khó thở!
Hai người không ai nhường ai, lúc đang đối mặt tựa hồ có thể nghe thấy tiếng đùng đùng chạm nhau trong không khí!
“ Lão đại!"
Giọng nói của Lôi Tử làm gián đoạn cuộc chiến giữa hai người, Triệu Nguyên nhìn về phía Lôi Tử với ánh mắt âm lãnh, trong nháy mắt Lôi Tử có loại cảm giác như mình như bị nhìn thấu, sau lưng có chút ớn lạnh!
Nhiều năm như vậy, Lôi Tử đã có thay đổi rất lớn, khí thế trên người cường hãn, nếu so về khí thế, thật không có nhiều người có thể mạnh hơn hắn!
Mà đứng trước người đàn ông này, vậy mà hắn lại cảm thấy sống lưng phát lạnh! Không thể không khiến cho Lôi Tử chú ý!
Hắn mới đi WC về, thì nhìn thấy bên cạnh lão đại có một người đàn ông đang ngồi, từ rất xa trông thấy người đàn ông này, chỉ biết hắn ta tuyệt không phải người thường! Không nghĩ tới vậy mà cường hãn như vậy!
Ánh mắt bén nhọn của Triệu Nguyên không duy trì quá lâu, vì hắn nghe thấy người đàn ông này gọi Đường Linh là, “Lão đại!"
Thì ra là thủ hạ của cô!
Thu hồi khí tức lạnh lùng lại, bộ dạng lười biếng dựa trên ghế sofa, đôi chân thon dài vắt chéo lên nhau, đôi mắt phượng hẹp dài, trên khuôn mặt tuấn mỹ hàm chứa nụ cười không sao kiềm chế được, cặp mắt phượng câu hồn rơi xuống trên người Đường Linh, khóe miệng có chút nhếch lên với độ cong đẹp mắt.
“ Em nợ tôi một lần làm bạn gái, hôm nay phải trả!" Một câu nói cực kỳ bá đạo!
Đường Linh thản nhiên nhìn Triệu Nguyên một chút, hơi mỉm cười nói, “Xin lỗi! Tôi không có thói quen đổi bạn trai!"
Lôi Tử nghe xong, biết lão đại đây là đang bảo vệ mình! Trong lòng cảm kích! Phải biết loại yến hội này, đột ngột thay đổi bạn trai bất ngờ, người bạn trai cũ sẽ xấu hổ vô cùng!
Kỳ thực Lôi Tử căn bản cũng không để tâm tới vấn đề này, nhưng cách làm của lão đại, vẫn làm cho hắn cảm động một hồi! Lão đại chính là người như vậy, nhìn như cái gì cũng không để tâm, nhưng tâm tư lại tinh tế cực kì! Đối với anh em bao che khuyết điểm vô đối, đây cũng là nguyên nhân các anh em thật lòng thật dạ chịu đi theo Đường Linh!
Sắc mặt Triệu Nguyên rất khó coi, cô nhóc này bây giờ lại còn muốn trực tiếp cự tuyệt hắn! Thật bó tay với cô, cô và những cô gái hắn gặp trước đây đều không giống! Khó chơi, mềm không được cứng không xong! Xưa nay đều là đám con gái dồn dập dính sát lên người hắn, coi như là kiểu lạt mềm buộc chặt, chỉ cần hắn thoáng dùng chút thủ đoạn, lập tức quỳ dưới đũng quần của hắn!
Gặp phải Đường Linh, hắn coi như bị thua hoàn toàn! Năm lần bảy lượt đều bị cô đùa giỡn không nói, bất kể hắn dùng nam sắc hay tiền tài đều mở không được cánh cửa trái tim cô, trừ những thứ đó ra, hắn vẫn thật không biết chiều chuộng thế nào khiến một người con gái vui vẻ!
Khoan!
Chiều lòng con gái?
Triệu Nguyên cau mày lại, hắn sao có thể sinh ra loại ý nghĩ quái dị này! Quả thực là nói mơ giữa ban ngày! Hắn có chút quẫn bách bỏ qua ý nghĩ đó trong đầu, lòng rối như mớ bòng bong!
Yến tiệc trước tiên đều phải đọc diễn văn, đương nhiên dạ tiệc hôm nay cũng không ngoại lệ, thấy chủ nhân muốn phát biểu, Đường Linh cùng Triệu Nguyên đều đứng dậy, đi qua, đây là cách tôn trọng đối với chủ nhân bữa tiệc!
Vì thế, bên cạnh Đường Linh liền có hai vị thân sĩ đi cùng, một người lãnh khốc một người tà mị, mọi người đều biết, Triệu Nguyên ngoài khi trong việc công lãnh diện lãnh tâm, nhưng ngoài lúc công việc thì lại là một công tử tà mị! Hắn có bề ngoài yêu nghiệt ai nấy đều biết.
Tuy rằng chủ nhân đang đọc diễn văn, nhưng Đường Linh rõ ràng cảm giác được, nhiều tầm mắt đang hướng trên người cô! Mà hết thảy điều này đều do tên yêu nghiệt Triệu Nguyên ban tặng!
Một số người ái mộ Triệu Nguyên đều dùng ánh mắt hung tợn nhìn chằm chằm Đường Linh, ánh mắt kia quả thực như muốn ăn thịt người!
Đường Linh liếc xéo Triệu Nguyên một cái, Triệu Nguyên chỉ cười nhếch môi, tức khắc mị thái phóng ra hết, đưa tới một số tiếng hít sâu, nhĩ lực Đường Linh rốt tốt, còn nghe được tiếng nghiến răng của không ít người! Nếu không phải hôm nay tộc trưởng là người chủ trì, Đường Linh đoán các cô ấy nhất định sẽ xông lên, đánh chạy “Hồ ly tinh"," cứu thoát “Nguyên thiếu gia"!
Nhìn vẻ Đường Linh bực bội, trong lòng Triệu Nguyên lại vui mừng, cặp mắt phượng tìm tòi nghiên cứu Đường Linh, chẳng lẽ là cô nhóc này ghen tị?
Có nhận thức này, bỗng nhiên trong lòng Triệu Nguyên thay đổi cực tốt, chỉ là hắn không biết, Đường Linh bực bội, là vì Triệu Nguyên chọc hoa đào gây cho cô quá nhiều phiền phức!
Vì thế dưới tình huống nhà gái bực bội, tâm tình nhà trai vui mừng, tộc trưởng đọc diễn văn xong xuôi, yến tiệc chính thức bắt đầu!
Tiết mục thứ nhất của yến tiệc chính là khiêu vũ mở màn, do chủ nhân nhảy điệu điệu đầu tiên, tất cả mọi người đang chờ tộc trưởng, kết quả trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả người đến tham dự tiệc, tộc trưởng vậy mà đi tới trước mặt Đường Linh, sau đó vươn ra một tay, đặt trước mặt Đường Linh, “Không biết lão già tôi đây có thể có được vinh hạnh mời cô Đường khiêu vũ điệu đầu tiên hay không!"
Sau đó ông quay sang nhìn hai người đàn ông bên cạnh Đường Linh, rồi hướng về phía Lôi Tử nói, “Anh Lôi sẽ không để tâm chứ?"
Lôi Tử im lặng không lên tiếng, chỉ nhìn Đường Linh, điệu khiêu vũ này có nhảy hay không đều do lão đại quyết định, hắn chắc chắn sẽ không bao biện làm thay, đợi lão đại quyết định!
Đường Linh giảo hoạt tươi cười, sau đó khẽ gật đầu, vươn tay đặt ở trong tay tộc trưởng, giơ tay nhấc chân đều tản ra khí chất cao quý!
Đường Linh cùng tộc trưởng đi tới trung tâm, âm nhạc vang lên, chậm rãi di chuyển bước chân theo nhạc!
Người có mặt ở đây ngây ngốc nhìn một màn trước mắt, đám con gái mới nãy căm thù Đường Linh, càng không thể tin xoa dụi con mắt, không thể tin vào điều đang nhìn thấy trước mắt!
Đây là… tình huống thế nào?
Tộc trưởng sao có thể mời cô ta nhảy điệu đầu tiên? Cô gái này đến cùng là ai? Thiên kim nhà nào?
( còn tiếp)
Tác giả :
Tần Tam