Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ
Quyển 2 - Chương 32: Mặt trái tin tức, toàn diện lộ ra ánh sáng (2/2)
Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
Trong gian phòng xa hoa tại Đế Hào, trai gái quây thành một đám, bầu không khí xa hoa lãng phí! Bị vây quanh ở giữa, một người đàn ông khoảng chừng hơn 20 một tay ôm một mỹ nữ, trong miệng không ngừng hút nhả khói, rất tự tại!
“ Dương thiếu gần đây tâm tình không tệ a! Xem ra vừa có chuyện tốt!"
Tần Bạc Dương phun ra làn khói trong miệng, đùa giỡn một chút mỹ nữ trong ngực, mới mở miệng nói, “ Đúng là không tệ! Nếu không hiện tại đâu có tâm tình ra ngoài chơi!"
“ Dương thiếu có từng nghe nói, gần đây giáo dục Hoa Đà đã xảy ra chuyện? Bọn họ cũng thật xui xẻo, vẫn chưa chính thức kinh doanh, đã rước tới một loạt phiền phức! Tôi thấy khu đất kia sớm muốn cũng phải sang tay thôi!"
Tần Bạc Dương liếc Đỗ Hành một cái, cười nhạo một tiếng, “Thì sao nào? Chẳng lẽ cậu nhìn trúng khu đất kia!"
Đỗ Hành nghe thấy giọng điệu bất thiện của Tần Bạc Dương, lập tức cười xòa nói, “Sao có thể chứ! Một khu đất lớn như vậy, tôi nuốt trôi sao được! Chính là không biết Dương thiếu có hứng thú hay không?"
“ Ồ?"
Tần Bạc Dương đẩy mỹ nữ trong ngực ra, mỹ nữ kia lảo đảo một cái, té quỳ xuống đất, đầu gối tức khắc bị bầm tím một mảng, nhưng cô ta chỉ cười giận dỗi vài câu, liền ngồi xa chút!
Đỗ Hành thấy Tần Bạc Dương có hứng thú, lập tức tiến tới bên cạnh Tần Bạc Dương, “Hiện tại Giáo dục Hoa Đà phiền phức đầy mình, nếu chúng ta nhân cơ hội…" Đỗ Hành ra hiệu ngầm bằng mắt, muốn biểu đạt ý tứ, không cần nói cũng biết!
Con ngươi Tần Bạc Dương u ám, khiến người ta không biết hắn đang suy nghĩ gì!
“ Khu đất đó đúng là rất tốt, nếu có thể có được nó thì còn gì bằng!" Lời nói mịt mờ, nhưng lại ám chỉ cho Đỗ Hành!
Đỗ Hành nghe thấy trong lòng vui mừng! Nếu được Tần Bạc Dương chống đỡ, vậy hy vọng của hắn sẽ lớn hơn rất nhiều!
Đỗ Hành cười tươi rót rượu cho Tần Bạc Dương, hai người cụng ly rượu, uống một hơi cạn sạch, Đỗ Hành đầy ắp niềm vui trong mắt, mà Tần Bạc Dương nhìn vẻ mừng rỡ của hắn, trong lòng cười nhạo không ngớt! Khu đất kia vốn trước đây hắn nhìn trúng trước rồi, Đỗ Hành kia ngớ ngẩn vậy mà muốn chạy đến dây máu ăn phần, thực sự quá ngây thơ!
Nhưng có người muốn làm việc vô bổ, hắn đương nhiên chẳng cần ngăn cản! Nhưng nếu muốn chia một chén canh, vậy thì đừng trách hắn trở mặt vô tình!
Đáng thương cho Đỗ Hành kia đang kích động không thôi, tự cho mình đã leo lên được cành cao!
Hai người ai cũng có mưu đồ riêng, ngoài mặt lại không ngớt nói lời khách sáo, rượu càng uống càng nhiều, hai người hưng phấn say sưa!
Thời điểm mặt trái tin tức của Giáo dục Hoa Đà bay đầy trời, Giáo dục Hoa Đà rốt cuộc phải đứng ra nhìn thẳng vào vấn đề này, tìm tới những tào soạn lớn, tập trung tại bệnh viện, bên phía bệnh viện hỗ trợ cung cấp một phòng họp lớn, dùng cho truyền thông tiến hành phỏng vấn!
“ Xin hỏi Giáo dục Hoa Đà lựa chọn mở buổi họp báo tại bệnh viện, là có ý đồ gì?"
“ Nghe nói người bị thương cũng ở tại bệnh viện này, có phải các người muốn tới đối chất với nhau tại đây?"
Dương Phong đứng ở phía trước, giơ tay lên, phóng viên ngầm hiểu hắn muốn nói chuyện, bèn yên tĩnh lại, chuẩn bị ghi lại lời Dương Phong nói!
“ Các vị phóng viên bằng hữu, có một chuyện đến nay Giáo dục Hoa Đà chúng tôi cũng chưa chính thức trả lời vấn đề, hiện tại chúng tôi lựa chọn bệnh viện làm địa điểm tổ chức họp báo, cũng vì muốn tiện lời để mọi người tìm ra chân tướng sự thật! Sau đây chúng tôi muốn đưa ra văn kiện, tất cả đều là thật, các vị phóng viên bằng hữu xin mời đến phía trước giám định! Giáo dục Hoa Đà chúng tôi cơ quan giáo dục tư nhân, coi danh dự thành tín như chính sinh mạng mình, tuyệt đối không cho phép kẻ hữu tâm cố ý bôi nhọ giáo dục Hoa Đà chúng tôi!"
Lời Dương Phong phát ngôn vang vọng hữu lực, phóng viên nghe thấy Giáo dục Hoa Đà sẽ đưa ra văn kiện chứng thực, ai nấy đều hưng phấn không thôi! Đây chính là tư liệu trực tiếp, nhất định không thể bỏ qua!
“ Xin hỏi, ý của anh là chuyện này có kẻ cố ý bôi đen Giáo dục Hoa Đà? Các người có chứng cớ gì chứng minh rõ ràng không? Còn nữa ai là kẻ bôi đen các người? Tại sao phải làm vậy?"
Một chuỗi vấn đề dồn dập được phóng viên quăng ra, Dương Phong không chút nào sợ hãi, khiến không ít phóng viên tại hiện trường tin tưởng, trong này nói không chừng thật sự có ẩn tình!
Dương Phong ra hiệu cho Nhị Cẩu, Nhị Cẩu cười hì hì đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau bác sĩ đẩy Thạch Phong trên giường bệnh tới phòng họp! Mà vợ của Thạch Phong cũng đang bên cạnh hắn, có chút u mê!
Tiến vào phòng hội nghị, nhìn thấy một đám phóng viên ở đây, trong bụng Thạch Phong cảm giác có điều gì không bình thường, nhưng hắn cũng không sợ hãi, phải biết người sai khiến đã nói rồi, bất luận gặp phải chuyện gì, ngàn lần không cần sợ, chỉ cần một mực khẳng định lúc đang làm việc cho Giáo dục Hoa Đà thì bị thương, liền sẽ không vấn đề gì!
Vợ Thạch Phong là Thôi Hồng thấy nhiều người như vậy, vội vàng chỉnh sửa quần áo một chút, ả nhận ra những người này, họ đều là phóng viên, mấy ngày nay không thiếu phóng viên đến phỏng vấn ả, biết bản thân ả có thể lên báo, lên ti vi, liền cũng chú ý tới hình tượng một chút!
“ Các người kéo tôi tới đây làm gì! Tôi đây còn đau đầu kinh khủng!" Thạch Phong một tay che đầu, miệng lại bắt đầu rên hừ hừ!
Dương Phong không nhìn Thạch Phong, hướng về phía phóng viên mở miệng nói, “Bây giờ đương sự cũng đã có mặt, các vị phóng viên bằng hữu có vấn đề gì có thể hỏi, tôi sẽ trả lời hết!"
Phóng viên đều là những người sắc bén, nhìn nhau, lập tức có phóng viên hỏi, “Giáo dục Hoa Đà đối với sự kiện hại người lần này có ý kiến gì không?"
Dương Phong nhìn Thạch Phong một chút, mở miệng nói, “Vị này là người bị thương Thạch Phong, đích xác là Giáo dục Hoa Đà thuê làm công nhân sửa chữa, chúng tôi ngay sau khi nhận được tin tức có công nhân xảy ra tai nan lao động, đã ngay tức khắc đưa nạn nhân đến bệnh viện, tất cả viện phí đều do giáo dục Hoa Đà thanh toán!"
Lời còn chưa nói xong, đã bị một phóng viên khác cắt lời, “Các người thanh toán? Nhưng người bị thương lại nói vẫn chưa nhận được Giáo dục Hoa Đà một đồng một cắc, tiền viện phí lại chưa có thanh toán,các người giải thích thế nào?"
Thạch Phong vừa nghe thấy, trong lòng hoảng hốt, hắn vì muốn khuyếch đại hiệu quả mới nói như vậy, hơn nữa vợ hắn vốn không phải kẻ kín miệng, nói bậy trôi chảy là chuyện thường! Nhưng bên trên đã lệnh xuống, bất kể như thế nào, hắn chỉ cần khăng khăng nói mình bị thương nghiêm trọng, trực tiếp ảnh hưởng đến công việc và sinh hoạt ngày sau là được!
“ Liên quan tới việc này, chúng tôi nhất định phải làm sáng tỏ!"
Dương Phong từ chỗ Cố Vũ San lấy ra một xấp danh sách chứng từ, “Đây là tất cả biên lai viện phí của người bị thương Thạch Phong trong khoảng thời gian bị thương điều trị tại bệnh viện này, trong đó bao gồm tiền nằm viện, tiền chữa bệnh, tiền thuốc, tiền xét nghiệm! Những chứng từ này là biên lai do bệnh viện xuất ra, tuyệt đối không thể giả mạo! Mà Giáo dục Hoa Đà chúng tôi còn mời một nhân viên hộ lý chuyên chăm sóc người bị thương, vị này chính là nhân viên y tế chúng tôi mời tới, bác sĩ y tá của bệnh viện cũng có thể làm chứng!"
Dương Phong chỉ về chỗ nhân viên y tế ngồi bên cạnh Lôi Tử, nhân viên y tế kia hướng Dương Phong gật đầu, mở miệng nói, “Đúng vậy, tôi là nhân viên hộ lý được thuê tới để chăm sóc người bị thương Thạch Phong, tổng cộng chăm sóc được năm ngày, sau khi vợ của người bị thương đến, tôi mới không tiếp tục nữa!"
Phóng viên đột nhiên nghe được một phiên bản khác, lập tức kích động, hướng về phía vợ Thạch Phong hỏi, “Bà Thôi, trước đây bà nói Giáo dục Hoa Đà không trả bất kì khoản phí chữa trị thuốc thang nào, bây giờ biên lai tiền chữa trị tiền thuốc, cả nhân viên hộ lý đều ở đây, có phải bà đã nói dối đúng không?"
Sắc mặt Thôi Hồng cứng đờ, bĩu môi nửa ngày mới nói, “Tôi không biết, chính bọn họ lại không ra mặt, bọn tôi nào biết ai trả tiền! Lại nói, danh sách những biên lai này ai biết có phải thật hay không!"
“ Điểm ấy bệnh viện chúng tôi có thể làm chứng, tất cả biên lai đều là hóa đơn do bệnh viện chúng tôi xuất ra, không thể giả mạo!" Người này là chủ nhiệm một khoa đồng thời cũng là bạn trai của nữ y tá đó, lúc này cũng được mời đến nơi này!
“ Bà Thôi, nhân viên phía bệnh viện đã chứng thực, biên lai đều là thật, vậy bà đang nói dối sao?"
Thôi Hồng hai tay chống nạnh, “Tôi không biết, đừng có mà hỏi tôi!"
Lúc này một số phóng viên dường như thấy được chút manh mối, xem ra việc này không đúng như những gì nhà người bị thương đã nói trước đó! Chân tướng là gì đây?
“ Tuy rằng Giáo dục Hoa Đà các người đã gánh chịu viện phí, nhưng người ta bị thương nghiêm trọng, ảnh hưởng đến cuộc sống sau này, Giáo dục Hoa Đà các người có phương án giải quyết gì không?"
“ Có công nhân bị thương, Giáo dục Hoa Đà chúng tôi nhất định tận hết sức lực toàn lực cứu trị, chúng tôi là cơ quan giáo dục, lương tâm cùng đạo đức là tôn chỉ mà chúng tôi vẫn tuân theo, lúc biết được tình huống bất hạnh của người bị thương, đã ngay lập tức bồi thường cho nạn nhân! Căn cứ vào người bị thương phản ánh tình trạng bị thương, Giáo dục Hoa Đà đã bồi thường 10 vạn!"
Cái gì?
10 vạn đồng!
Các ký giả nhìn nhau một chút, 10 vạn đồng đối với một gia đình có thể nói là số tiền trên trời! Giáo dục Hoa Đà ra tay một cái chính là mười vạn!
Nhưng người bị thương không phải nói Giáo dục Hoa Đà vẫn chưa bồi thường cho anh ta sao? Tại sao lại có chuyện 10 vạn đồng? Đến cùng ai mới là người nói thật?
Thạch Phong nghe xong, lập tức ngồi thẳng người, trừng hai mắt, “Cái gì 10 vạn đồng! Tôi chưa từng nhận được! Các ngươi đừng vu oan người khác!"
Cố Vũ San cầm văn kiện đưa đến tay Dương Phong, Dương Phong đưa cho tất cả phóng viên tại hiện trường cùng nhau kiểm chứng, “Đây là thỏa thuận riêng giữa chúng tôi và người nhà bị thương, trong thỏa thuận viết rất rõ ràng, người bị thương đồng ý cùng giáo dục Hoa Đà hòa giải riêng, đồng thời Giáo dục Hoa Đà tiến hành thanh toán dứt điểm một lần 10 vạn đồng cho người bị thương!"
“ Nói bậy! Chính bọn họ nói bậy! Tôi không nhận được tiền, giấy tờ đó là giả! Nhất định là giả! Các người không thể bị bọn chúng lừa bịp!"
Thạch Phong vỗ giường, khuôn mặt kích động! Thôi Hồng có chút chột dạ, đảo con ngươi lia lịa không biết đang suy nghĩ gì!
Phóng viên cũng đều hỗn loạn nháo nhào lên, đột nhiên vụ việc có bước nghịch chuyển lớn, hoàn toàn trái ngước với nội dung đưa tin lúc trước, thực sự khiến bọn họ có chút không phản ứng kịp!
Thạch Phong thấy đám phóng viên đều nghi hoặc nhìn hắn, vội vã mở miệng giải thích, “Tôi thề, tuyệt đối chưa nhận được đồng cắc bạc nào từ phía Giáo dục Hoa Đà, bọn họ là đang lừa gạt!"
“ Trong thỏa thuận hòa giải còn có chữ ký và cả dấu tay nữa, đây nhất định không thể làm giả!" Dương Phong đưa thỏa thuận lật đến trang cuối cùng, đưa ra cho phóng viên xem, phóng viên vội vàng chụp ảnh, nhất thời trong phòng họp đều là thanh âm tách tách chụp hình!
“ Không có khả năng! Không có khả năng! Tôi chưa từng ký, cũng không cầm tiền!"
Sau khi kích động, Thạch Phong từ trên giường bệnh chạy xuống, đoạt lấy văn kiện thỏa thuận trong tay Dương Phong, lúc hắn nhìn thấy chỗ kí tên, lập tức choáng váng!
Hai chữ “Thôi Hồng" xiêu xiêu vẹo vẹo" kia bỗng nhiên bày ra nơi đó, phía dưới còn có một dấu tay màu đỏ, dấu tay rõ nét!
Trong lòng Thạch Phong nhảy thót một cái, đây… chuyện này phải làm sao? Nhưng hắn nhớ kỹ bên trên phân phó, không cần biết giáo dục Hoa Đà cho hắn bao nhiêu tiền, ngàn lần không thể nhận! Nhận tiền rồi, chính bọn họ cũng không thể chiếm lý!
Thứ đàn bà phá hoại! Lại lén lút nhận tiền của người ta! Còn không thương lượng với hắn trước! Hiện tại Thạch Phong đều hối hận muốn chết rồi, bởi vì đề phòng vợ hắn không kín miệng, cho nên hắn căn bản không nói cho ả nghe chuyện có người sai khiến, cố ý hãm hại Giáo dục Hoa Đà! Chỉ sợ ả ta sơ ý một chút liền tiết lộ ra ngoài, ban đầu gọi vợ hắn đến đây, liền muốn lợi dụng sự chua ngoa đanh đá của ả, thời điểm tuyên truyền dùng được! Lại không nghĩ rằng sơ sẩy một cái, dĩ nhiên phạm vào sai lầm này!
“ Chữ kí và vân tay này của vợ anh đúng không? Hai người đã nhận của Giáo dục Hoa Đà 10 vạn đồng, nhưng lại nói dối rằng bọn họ không trả tiền thuốc men, hai người có ý đồ gì? Chẳng lẽ muốn đòi tiền thêm, cho nên mới lừa dối truyền thông sao?"
“ Bà Thôi Hồng, bà có lời gì muốn nói hay không? Bà đã kí tên và ấn dấu tay, nhận 10 vạn đồng, đây có phải sự thật không?"
Thạch Phong nhanh trí, bỗng nhiên “té xỉu", ngược lại khiến mọi người sợ hãi!
Thôi Hồng vốn đang bị một đống người vây quanh hỏi chuyện nhận tiền bồi thường, trông thấy người đàn ông của ả té xỉu, lập tức phát ra sức lực, “A! Đương gia! Anh làm sao vậy?"
Một bên ôm Thạch Phong, một bên khóc tang nói, “10 vạn đồng tôi nhận rồi đó! Tôi có lỗi sao! Đầu nam nhân nhà tôi bị thương nghiêm trọng! Bọn tôi cả một gia đình lớn phải dựa vào một mình anh ấy! Anh ấy ngã bệnh rồi, sau này bọn tôi làm sao sống đây! Chính bọn họ cho chúng tôi 10 vạn đồng, nào đủ để lo toan cho một đại gia đình! Hơn nữa người đàn ông nhà tôi bị thương không nhẹ, bác sĩ đều chẩn đoán rồi, sau này rất có thể có di chứng! Đại gia đình chúng tôi cứ như vậy bị hủy, chúng tôi sao sống nổi đây!"
Phóng viên thấy Thạch Phong “té xỉu", trên đầu được băng bó bởi một lớp băng gạc thật dày, thoạt nhìn quả thật có chút đáng sợ, hẳn là thương tổn không nhẹ!
“ Trọng thương?"
Lúc mọi người quan tâm Thạch Phong kẻ đang té xỉu kia, Dương Phong nhàn nhạt mở miệng nói, “Theo tôi được biết, thương thế của anh ta là do bị thùng nước sơn trên cầu thang rơi xuống đập trúng, cũng không phải từ trên không nện xuống, sao lại coi là trọng thương?"
Lúc trước phóng viên kỳ thực cũng có nghi ngờ qua, việc này cũng không lớn, chỉ là bị nháo loạn lên giống như rất nghiêm trọng, chẳng phải bị đồ vật từ trên không nện trúng, đồ vật rơi từ trên thang xuống đập trúng, có nghiêm trọng như vậy sao? Bất quá bọn hắn là phóng viên, cần phải làm là đào tin tức, tính khả thi của việc bị đồ vật đập trúng không phải phạm trù bọn họ cần nghiên cứu!
Thôi Hồng cũng phản ứng lại, một ngón tay chỉ vào bác sĩ, “Các người không tin có thể hỏi bác sĩ! Người đàn ông nhà tôi bị thương rất nghiêm trọng!"
Lúc này bác sĩ nam mặc một thân áo trắng đứng dậy, đeo cặp kính gọng vàng, đối mặt với một đám phóng viên không chút nào tỏ ra vẻ khẩn trương, vừa nhìn liền biết thân kinh bách chiến!
Một tay đẩy lên kính mắt, nghiêm nghị mở miệng nói, “Không sai! Tôi là chủ nhiệm khoa não của bệnh viện, cũng là bác sĩ trị liệu chính của bệnh nhân Thạch Phong, vì nguyên do sau gáy bị vật nặng đập trúng, trong đầu có xuất hiện tình trạng xuất huyết, mà do tụ huyết ở trong não thời gian dài không tiêu tan, tạo thành áp lực trên thần kinh, mà tình huống của bệnh nhân cũng không tốt lắm, thường xuất hiện triệu chứng đau đầu nôn mửa, bởi tụ huyết đã đè lên dây thần kinh, không thể làm tan chỗ tụ huyết, sơ ý một chút sẽ tạo thương tổn sau sắc đến dây thần kinh, vậy thì hậu quả khó mà lường được!"
“ Không chỉ như vậy, vai của bệnh nhân bị thương cũng khá nghiêm trọng, xuất hiện tình huống gãy xương, cho dù chữa khỏi, sau này cũng không thể nhấc vật nặng, muốn làm công việc sửa chữa như xưa khẳng định là không thể!"
Mấy câu nói của chủ nhiệm khoa não, xác định bệnh tình Thạch Phong khá nghiêm trọng, lúc này Thôi Hồng lại bắt đầu lớn tiếng khóc lóc, kêu gào nghe rất thê thảm, dù là ai thấy đều dâng lên một tia đồng tình!
Đánh mất năng lực làm việc, sinh mệnh lại đang hấp hối, nhìn tình huống quả thực rất nghiêm trọng!
Trong lúc nhất thời xoay chuyển tình thế, đối với chuyện một nhà Thạch Phong nói dối chưa nhận được tiền bồi thường đã bị mọi người quên truy cứu, dù sao con người hay làm theo cảm tính sẽ ảnh hưởng đến sức phán đoán!
Vậy mà Dương Phong nhìn thấy chỉ cười khinh bỉ, lại bị một phóng viên bắt được cái nhìn đó, “Xin hỏi ngài mới vừa cười là có ý gì?"
Đại đa số khi đối điện với kẻ mạnh và kẻ yếu, không chỉ phóng viên, con người nói chung đều nghiêm khắc hơn một chút đối với kẻ mạnh, còn đối với kẻ yếu thì đồng tình hơn một chút!
“ Tôi chỉ đang hoài nghi thương thế của anh ta có nặng như vậy hay không!" Dương Phong lại lấy ra vài tấm hình, bên trong đều hình ảnh của Thạch Phong!
Một tấm là Thạch Phong ngồi ở trên giường, tay xé một cái chân gà, nhét vào miệng nhai nhồm nhoàm, sinh long hoạt hổ sao “suy yếu" giống hiện giờ!
Một tấm khác là Thạch Phong phiền não tháo chiếc băng gạc ra, ném qua một bên, dĩ nhiên không nhìn ra vết thương!
Còn có một tấm do Thạch Phong không chịu được cô quạnh, lôi kéo vợ của hắn lăn lộn trên giường bệnh!
Những hình này vừa được lấy ra, các phóng viên lại nháo nhào lên!
Mỗi lần khi tiếp nhận phỏng vấn, Thạch Phong đều là dáng vẻ hư nhược, ngay cả nói chuyện cũng không có sức lực, đứt quãng!
Không nghĩ tới, Thạch Phong vẫn còn có thời điểm dũng mãnh như vậy! Chẳng lẽ từ trước đến nay hắn đều giả bộ? Nhưng ngay cả chủ nhiệm khoa não của bệnh viện đều nói thương thế của hắn nghiêm trọng, sinh mệnh hấp hối, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
“ Từ trên những tấm hình này có thể thấy, chúng tôi có lý do để nghi ngờ, bệnh tình Thạch Phong cũng không giống như lời bác sĩ phán đoán nghiêm trọng như vậy, cũng là để chứng minh sự trong sạch của chúng tôi, chúng tôi yêu cầu phía bệnh viện tại trước mặt tất cả truyền thông bằng hữu các vị, chẩn đoán lại lần nữa bệnh tình! Não bộ có tụ huyết, phần vai bị nứt xương, những điều này chỉ cần chụp hình ngay lập tức sẽ biết rốt cuộc là thật hay giả!"
Chủ nhiệm khoa não nghe thấy, trong lòng cả kinh, “Đây có ý gì? Chẳng lẽ đang nghi ngờ tôi nói dối? Tôi hành nghề y nhiều năm, trị biết bao nhiêu bệnh nhân! Các người nói như vậy quả thực là sỉ nhục y đức và nhân các của tôi!"
Lãnh đạo cấp cao của bệnh viện cũng cau mày, không đồng ý với cách làm của Dương Phong, trước tiên mặc kệ chủ nhiệm khoa não có nói dối hay không, một khi phía bệnh viện đồng ý, trực tiếp sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của bệnh viện!
“ Đây e là không thích hợp, nhân viên y tế của bệnh viện chúng tôi đều là đội ngũ y bác sĩ chuyên nghiệp, sẽ không xuất hiện sai lầm trên!"
Viện trưởng bệnh viện nghiêm mặt nói, đây liên quan đến danh dự bệnh viện, hắn cũng không thể coi như thứ có thể đùa giỡn!
“ Kiểm tra! Nhất định phải kiểm tra! Người đàn ông chúng ta đều bị té xỉu rồi, các người còn không mau cho kiểm tra!" Thôi Hồng vừa nghe thấy muốn kiểm tra, lập tức lên tiếng đáp lời!
Người đàn ông nhà cô bị thương là sự thực, chủ nhiệm khoa não đều nói nghiêm trọng, bọn chúng nghi ngờ thì cứ đến mà kiểm tra điều tra!
Lúc này Thạch Phong thầm hận bản thân! Gọi vợ hắn đến đây chính là phá hoại! Sớm biết thế sẽ không gọi cô ta đến đây, không chỉ âm thầm nhận tiền, hôm nay cư nhiên còn đồng ý tái khám! Lại tái khám nữa không phải sẽ lòi đuôi ư!
Thạch Phong hối hận, hối hận đã không sớm nói cho Thôi Hồng biết sự thật trước! Nếu như sáng nay nói cho cô ả biết, thì đâu có gặp phải nhiều chuyện phiền phức như vậy! Hiện tại biết làm sao đây!
Thạch Phong nhắm mắt lại, gấp đến độ trên đầu chảy đầy mồ hôi, Thôi Hồng thấy thế càng thêm sốt ruột, cho là người đàn ông nhà cô đã xảy ra chuyện, la hét om sòm muốn cứu chữa!
Phía bệnh viện hoàn toàn bất đắc dĩ, tiến hành “cứu chữa" cho Thạch Phong, chụp X quang lại lần nữa, chủ nhiệm khoa não mặc dù có chút chột dạ, nhưng cũng không hoảng hốt, tuy rằng hắn phóng đại chuyện thương thế của Thạch Phong, nhưng chuyện hắn ta bị thương là sự thực, cho dù có kiểm tra ra, thương thế không nghiêm trọng như hắn nói, hắn cũng có thể giải thích do hắn tận tâm tận lực giúp Thạch Phọng trị hết bệnh!
Bởi vì một đống phóng viên đều đang đợi, phía bệnh viện rất mau đưa ra kết quả, khi phim chụp X quang được công bố ra, toàn trường rúng động!
Trong phim X quang chụp não bộ, căn bản không có cục máu mà chủ nhiệm khoa não mới nói, còn phim X quang chụp vai thì căn bản không có tình huống nứt xương, cả một vết rách đều không có!
Mọi người ồ lên!
Điều này có ý nghĩa gì! Ý nghĩa là, Thạch Phong căn bản cũng không có bị thương! Thương tích đều do tên chủ nhiệm khoa não ngụy tạo!
Các phóng viện tại hiện trường dường như ngửi được mùi âm mưu!
“ Kết quả đã có, Thạch Phong căn bản không có bị thương, chủ nhiệm khoa não lúc nãy nói ra bệnh trạng của Thạch Phong có tụ huyết trong não và xương vai bị nứt, căn bản chính là nói dối không có thật! Thạch Phong không chỉ ngụy tạo thương tích có ý đồ lừa gạt tiền của chúng tôi, còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của Giáo dục Hoa Đà! Chúng tôi Giáo dục Hoa Đà sẽ truy cứu tới cùng trách nhiệm pháp luật! Chúng tôi đã báo án lập hồ sơ, rất nhanh thôi sẽ có cảnh sát vào cuộc làm rõ mọi chuyện, cũng bắt giam hai kẻ lừa đảo kia!"
Thôi Hồng đã sớm sợ đến mức xụi lơ ở một bên, chuyện phát sinh hôm nay, đến bây giờ ả vẫn còn vây hãm trong sương mù, tại sao đột nhiên lại thành tội phạm lừa đảo?
Thạch Phong nghe được giáo dục Hoa Đà đã báo cảnh sát, cảnh sát lập tức liền sẽ tới cửa bắt hắn, kích động ngồi bật dậy, trừng to mắt nhìn mọi người, sau đó nhào tới trước mặt chủ nhiệm khoa não, “Chủ nhiệm, anh phải cứu tôi! Tôi chỉ làm theo lời anh nói thôi!"
Trong gian phòng xa hoa tại Đế Hào, trai gái quây thành một đám, bầu không khí xa hoa lãng phí! Bị vây quanh ở giữa, một người đàn ông khoảng chừng hơn 20 một tay ôm một mỹ nữ, trong miệng không ngừng hút nhả khói, rất tự tại!
“ Dương thiếu gần đây tâm tình không tệ a! Xem ra vừa có chuyện tốt!"
Tần Bạc Dương phun ra làn khói trong miệng, đùa giỡn một chút mỹ nữ trong ngực, mới mở miệng nói, “ Đúng là không tệ! Nếu không hiện tại đâu có tâm tình ra ngoài chơi!"
“ Dương thiếu có từng nghe nói, gần đây giáo dục Hoa Đà đã xảy ra chuyện? Bọn họ cũng thật xui xẻo, vẫn chưa chính thức kinh doanh, đã rước tới một loạt phiền phức! Tôi thấy khu đất kia sớm muốn cũng phải sang tay thôi!"
Tần Bạc Dương liếc Đỗ Hành một cái, cười nhạo một tiếng, “Thì sao nào? Chẳng lẽ cậu nhìn trúng khu đất kia!"
Đỗ Hành nghe thấy giọng điệu bất thiện của Tần Bạc Dương, lập tức cười xòa nói, “Sao có thể chứ! Một khu đất lớn như vậy, tôi nuốt trôi sao được! Chính là không biết Dương thiếu có hứng thú hay không?"
“ Ồ?"
Tần Bạc Dương đẩy mỹ nữ trong ngực ra, mỹ nữ kia lảo đảo một cái, té quỳ xuống đất, đầu gối tức khắc bị bầm tím một mảng, nhưng cô ta chỉ cười giận dỗi vài câu, liền ngồi xa chút!
Đỗ Hành thấy Tần Bạc Dương có hứng thú, lập tức tiến tới bên cạnh Tần Bạc Dương, “Hiện tại Giáo dục Hoa Đà phiền phức đầy mình, nếu chúng ta nhân cơ hội…" Đỗ Hành ra hiệu ngầm bằng mắt, muốn biểu đạt ý tứ, không cần nói cũng biết!
Con ngươi Tần Bạc Dương u ám, khiến người ta không biết hắn đang suy nghĩ gì!
“ Khu đất đó đúng là rất tốt, nếu có thể có được nó thì còn gì bằng!" Lời nói mịt mờ, nhưng lại ám chỉ cho Đỗ Hành!
Đỗ Hành nghe thấy trong lòng vui mừng! Nếu được Tần Bạc Dương chống đỡ, vậy hy vọng của hắn sẽ lớn hơn rất nhiều!
Đỗ Hành cười tươi rót rượu cho Tần Bạc Dương, hai người cụng ly rượu, uống một hơi cạn sạch, Đỗ Hành đầy ắp niềm vui trong mắt, mà Tần Bạc Dương nhìn vẻ mừng rỡ của hắn, trong lòng cười nhạo không ngớt! Khu đất kia vốn trước đây hắn nhìn trúng trước rồi, Đỗ Hành kia ngớ ngẩn vậy mà muốn chạy đến dây máu ăn phần, thực sự quá ngây thơ!
Nhưng có người muốn làm việc vô bổ, hắn đương nhiên chẳng cần ngăn cản! Nhưng nếu muốn chia một chén canh, vậy thì đừng trách hắn trở mặt vô tình!
Đáng thương cho Đỗ Hành kia đang kích động không thôi, tự cho mình đã leo lên được cành cao!
Hai người ai cũng có mưu đồ riêng, ngoài mặt lại không ngớt nói lời khách sáo, rượu càng uống càng nhiều, hai người hưng phấn say sưa!
Thời điểm mặt trái tin tức của Giáo dục Hoa Đà bay đầy trời, Giáo dục Hoa Đà rốt cuộc phải đứng ra nhìn thẳng vào vấn đề này, tìm tới những tào soạn lớn, tập trung tại bệnh viện, bên phía bệnh viện hỗ trợ cung cấp một phòng họp lớn, dùng cho truyền thông tiến hành phỏng vấn!
“ Xin hỏi Giáo dục Hoa Đà lựa chọn mở buổi họp báo tại bệnh viện, là có ý đồ gì?"
“ Nghe nói người bị thương cũng ở tại bệnh viện này, có phải các người muốn tới đối chất với nhau tại đây?"
Dương Phong đứng ở phía trước, giơ tay lên, phóng viên ngầm hiểu hắn muốn nói chuyện, bèn yên tĩnh lại, chuẩn bị ghi lại lời Dương Phong nói!
“ Các vị phóng viên bằng hữu, có một chuyện đến nay Giáo dục Hoa Đà chúng tôi cũng chưa chính thức trả lời vấn đề, hiện tại chúng tôi lựa chọn bệnh viện làm địa điểm tổ chức họp báo, cũng vì muốn tiện lời để mọi người tìm ra chân tướng sự thật! Sau đây chúng tôi muốn đưa ra văn kiện, tất cả đều là thật, các vị phóng viên bằng hữu xin mời đến phía trước giám định! Giáo dục Hoa Đà chúng tôi cơ quan giáo dục tư nhân, coi danh dự thành tín như chính sinh mạng mình, tuyệt đối không cho phép kẻ hữu tâm cố ý bôi nhọ giáo dục Hoa Đà chúng tôi!"
Lời Dương Phong phát ngôn vang vọng hữu lực, phóng viên nghe thấy Giáo dục Hoa Đà sẽ đưa ra văn kiện chứng thực, ai nấy đều hưng phấn không thôi! Đây chính là tư liệu trực tiếp, nhất định không thể bỏ qua!
“ Xin hỏi, ý của anh là chuyện này có kẻ cố ý bôi đen Giáo dục Hoa Đà? Các người có chứng cớ gì chứng minh rõ ràng không? Còn nữa ai là kẻ bôi đen các người? Tại sao phải làm vậy?"
Một chuỗi vấn đề dồn dập được phóng viên quăng ra, Dương Phong không chút nào sợ hãi, khiến không ít phóng viên tại hiện trường tin tưởng, trong này nói không chừng thật sự có ẩn tình!
Dương Phong ra hiệu cho Nhị Cẩu, Nhị Cẩu cười hì hì đi ra ngoài, chỉ chốc lát sau bác sĩ đẩy Thạch Phong trên giường bệnh tới phòng họp! Mà vợ của Thạch Phong cũng đang bên cạnh hắn, có chút u mê!
Tiến vào phòng hội nghị, nhìn thấy một đám phóng viên ở đây, trong bụng Thạch Phong cảm giác có điều gì không bình thường, nhưng hắn cũng không sợ hãi, phải biết người sai khiến đã nói rồi, bất luận gặp phải chuyện gì, ngàn lần không cần sợ, chỉ cần một mực khẳng định lúc đang làm việc cho Giáo dục Hoa Đà thì bị thương, liền sẽ không vấn đề gì!
Vợ Thạch Phong là Thôi Hồng thấy nhiều người như vậy, vội vàng chỉnh sửa quần áo một chút, ả nhận ra những người này, họ đều là phóng viên, mấy ngày nay không thiếu phóng viên đến phỏng vấn ả, biết bản thân ả có thể lên báo, lên ti vi, liền cũng chú ý tới hình tượng một chút!
“ Các người kéo tôi tới đây làm gì! Tôi đây còn đau đầu kinh khủng!" Thạch Phong một tay che đầu, miệng lại bắt đầu rên hừ hừ!
Dương Phong không nhìn Thạch Phong, hướng về phía phóng viên mở miệng nói, “Bây giờ đương sự cũng đã có mặt, các vị phóng viên bằng hữu có vấn đề gì có thể hỏi, tôi sẽ trả lời hết!"
Phóng viên đều là những người sắc bén, nhìn nhau, lập tức có phóng viên hỏi, “Giáo dục Hoa Đà đối với sự kiện hại người lần này có ý kiến gì không?"
Dương Phong nhìn Thạch Phong một chút, mở miệng nói, “Vị này là người bị thương Thạch Phong, đích xác là Giáo dục Hoa Đà thuê làm công nhân sửa chữa, chúng tôi ngay sau khi nhận được tin tức có công nhân xảy ra tai nan lao động, đã ngay tức khắc đưa nạn nhân đến bệnh viện, tất cả viện phí đều do giáo dục Hoa Đà thanh toán!"
Lời còn chưa nói xong, đã bị một phóng viên khác cắt lời, “Các người thanh toán? Nhưng người bị thương lại nói vẫn chưa nhận được Giáo dục Hoa Đà một đồng một cắc, tiền viện phí lại chưa có thanh toán,các người giải thích thế nào?"
Thạch Phong vừa nghe thấy, trong lòng hoảng hốt, hắn vì muốn khuyếch đại hiệu quả mới nói như vậy, hơn nữa vợ hắn vốn không phải kẻ kín miệng, nói bậy trôi chảy là chuyện thường! Nhưng bên trên đã lệnh xuống, bất kể như thế nào, hắn chỉ cần khăng khăng nói mình bị thương nghiêm trọng, trực tiếp ảnh hưởng đến công việc và sinh hoạt ngày sau là được!
“ Liên quan tới việc này, chúng tôi nhất định phải làm sáng tỏ!"
Dương Phong từ chỗ Cố Vũ San lấy ra một xấp danh sách chứng từ, “Đây là tất cả biên lai viện phí của người bị thương Thạch Phong trong khoảng thời gian bị thương điều trị tại bệnh viện này, trong đó bao gồm tiền nằm viện, tiền chữa bệnh, tiền thuốc, tiền xét nghiệm! Những chứng từ này là biên lai do bệnh viện xuất ra, tuyệt đối không thể giả mạo! Mà Giáo dục Hoa Đà chúng tôi còn mời một nhân viên hộ lý chuyên chăm sóc người bị thương, vị này chính là nhân viên y tế chúng tôi mời tới, bác sĩ y tá của bệnh viện cũng có thể làm chứng!"
Dương Phong chỉ về chỗ nhân viên y tế ngồi bên cạnh Lôi Tử, nhân viên y tế kia hướng Dương Phong gật đầu, mở miệng nói, “Đúng vậy, tôi là nhân viên hộ lý được thuê tới để chăm sóc người bị thương Thạch Phong, tổng cộng chăm sóc được năm ngày, sau khi vợ của người bị thương đến, tôi mới không tiếp tục nữa!"
Phóng viên đột nhiên nghe được một phiên bản khác, lập tức kích động, hướng về phía vợ Thạch Phong hỏi, “Bà Thôi, trước đây bà nói Giáo dục Hoa Đà không trả bất kì khoản phí chữa trị thuốc thang nào, bây giờ biên lai tiền chữa trị tiền thuốc, cả nhân viên hộ lý đều ở đây, có phải bà đã nói dối đúng không?"
Sắc mặt Thôi Hồng cứng đờ, bĩu môi nửa ngày mới nói, “Tôi không biết, chính bọn họ lại không ra mặt, bọn tôi nào biết ai trả tiền! Lại nói, danh sách những biên lai này ai biết có phải thật hay không!"
“ Điểm ấy bệnh viện chúng tôi có thể làm chứng, tất cả biên lai đều là hóa đơn do bệnh viện chúng tôi xuất ra, không thể giả mạo!" Người này là chủ nhiệm một khoa đồng thời cũng là bạn trai của nữ y tá đó, lúc này cũng được mời đến nơi này!
“ Bà Thôi, nhân viên phía bệnh viện đã chứng thực, biên lai đều là thật, vậy bà đang nói dối sao?"
Thôi Hồng hai tay chống nạnh, “Tôi không biết, đừng có mà hỏi tôi!"
Lúc này một số phóng viên dường như thấy được chút manh mối, xem ra việc này không đúng như những gì nhà người bị thương đã nói trước đó! Chân tướng là gì đây?
“ Tuy rằng Giáo dục Hoa Đà các người đã gánh chịu viện phí, nhưng người ta bị thương nghiêm trọng, ảnh hưởng đến cuộc sống sau này, Giáo dục Hoa Đà các người có phương án giải quyết gì không?"
“ Có công nhân bị thương, Giáo dục Hoa Đà chúng tôi nhất định tận hết sức lực toàn lực cứu trị, chúng tôi là cơ quan giáo dục, lương tâm cùng đạo đức là tôn chỉ mà chúng tôi vẫn tuân theo, lúc biết được tình huống bất hạnh của người bị thương, đã ngay lập tức bồi thường cho nạn nhân! Căn cứ vào người bị thương phản ánh tình trạng bị thương, Giáo dục Hoa Đà đã bồi thường 10 vạn!"
Cái gì?
10 vạn đồng!
Các ký giả nhìn nhau một chút, 10 vạn đồng đối với một gia đình có thể nói là số tiền trên trời! Giáo dục Hoa Đà ra tay một cái chính là mười vạn!
Nhưng người bị thương không phải nói Giáo dục Hoa Đà vẫn chưa bồi thường cho anh ta sao? Tại sao lại có chuyện 10 vạn đồng? Đến cùng ai mới là người nói thật?
Thạch Phong nghe xong, lập tức ngồi thẳng người, trừng hai mắt, “Cái gì 10 vạn đồng! Tôi chưa từng nhận được! Các ngươi đừng vu oan người khác!"
Cố Vũ San cầm văn kiện đưa đến tay Dương Phong, Dương Phong đưa cho tất cả phóng viên tại hiện trường cùng nhau kiểm chứng, “Đây là thỏa thuận riêng giữa chúng tôi và người nhà bị thương, trong thỏa thuận viết rất rõ ràng, người bị thương đồng ý cùng giáo dục Hoa Đà hòa giải riêng, đồng thời Giáo dục Hoa Đà tiến hành thanh toán dứt điểm một lần 10 vạn đồng cho người bị thương!"
“ Nói bậy! Chính bọn họ nói bậy! Tôi không nhận được tiền, giấy tờ đó là giả! Nhất định là giả! Các người không thể bị bọn chúng lừa bịp!"
Thạch Phong vỗ giường, khuôn mặt kích động! Thôi Hồng có chút chột dạ, đảo con ngươi lia lịa không biết đang suy nghĩ gì!
Phóng viên cũng đều hỗn loạn nháo nhào lên, đột nhiên vụ việc có bước nghịch chuyển lớn, hoàn toàn trái ngước với nội dung đưa tin lúc trước, thực sự khiến bọn họ có chút không phản ứng kịp!
Thạch Phong thấy đám phóng viên đều nghi hoặc nhìn hắn, vội vã mở miệng giải thích, “Tôi thề, tuyệt đối chưa nhận được đồng cắc bạc nào từ phía Giáo dục Hoa Đà, bọn họ là đang lừa gạt!"
“ Trong thỏa thuận hòa giải còn có chữ ký và cả dấu tay nữa, đây nhất định không thể làm giả!" Dương Phong đưa thỏa thuận lật đến trang cuối cùng, đưa ra cho phóng viên xem, phóng viên vội vàng chụp ảnh, nhất thời trong phòng họp đều là thanh âm tách tách chụp hình!
“ Không có khả năng! Không có khả năng! Tôi chưa từng ký, cũng không cầm tiền!"
Sau khi kích động, Thạch Phong từ trên giường bệnh chạy xuống, đoạt lấy văn kiện thỏa thuận trong tay Dương Phong, lúc hắn nhìn thấy chỗ kí tên, lập tức choáng váng!
Hai chữ “Thôi Hồng" xiêu xiêu vẹo vẹo" kia bỗng nhiên bày ra nơi đó, phía dưới còn có một dấu tay màu đỏ, dấu tay rõ nét!
Trong lòng Thạch Phong nhảy thót một cái, đây… chuyện này phải làm sao? Nhưng hắn nhớ kỹ bên trên phân phó, không cần biết giáo dục Hoa Đà cho hắn bao nhiêu tiền, ngàn lần không thể nhận! Nhận tiền rồi, chính bọn họ cũng không thể chiếm lý!
Thứ đàn bà phá hoại! Lại lén lút nhận tiền của người ta! Còn không thương lượng với hắn trước! Hiện tại Thạch Phong đều hối hận muốn chết rồi, bởi vì đề phòng vợ hắn không kín miệng, cho nên hắn căn bản không nói cho ả nghe chuyện có người sai khiến, cố ý hãm hại Giáo dục Hoa Đà! Chỉ sợ ả ta sơ ý một chút liền tiết lộ ra ngoài, ban đầu gọi vợ hắn đến đây, liền muốn lợi dụng sự chua ngoa đanh đá của ả, thời điểm tuyên truyền dùng được! Lại không nghĩ rằng sơ sẩy một cái, dĩ nhiên phạm vào sai lầm này!
“ Chữ kí và vân tay này của vợ anh đúng không? Hai người đã nhận của Giáo dục Hoa Đà 10 vạn đồng, nhưng lại nói dối rằng bọn họ không trả tiền thuốc men, hai người có ý đồ gì? Chẳng lẽ muốn đòi tiền thêm, cho nên mới lừa dối truyền thông sao?"
“ Bà Thôi Hồng, bà có lời gì muốn nói hay không? Bà đã kí tên và ấn dấu tay, nhận 10 vạn đồng, đây có phải sự thật không?"
Thạch Phong nhanh trí, bỗng nhiên “té xỉu", ngược lại khiến mọi người sợ hãi!
Thôi Hồng vốn đang bị một đống người vây quanh hỏi chuyện nhận tiền bồi thường, trông thấy người đàn ông của ả té xỉu, lập tức phát ra sức lực, “A! Đương gia! Anh làm sao vậy?"
Một bên ôm Thạch Phong, một bên khóc tang nói, “10 vạn đồng tôi nhận rồi đó! Tôi có lỗi sao! Đầu nam nhân nhà tôi bị thương nghiêm trọng! Bọn tôi cả một gia đình lớn phải dựa vào một mình anh ấy! Anh ấy ngã bệnh rồi, sau này bọn tôi làm sao sống đây! Chính bọn họ cho chúng tôi 10 vạn đồng, nào đủ để lo toan cho một đại gia đình! Hơn nữa người đàn ông nhà tôi bị thương không nhẹ, bác sĩ đều chẩn đoán rồi, sau này rất có thể có di chứng! Đại gia đình chúng tôi cứ như vậy bị hủy, chúng tôi sao sống nổi đây!"
Phóng viên thấy Thạch Phong “té xỉu", trên đầu được băng bó bởi một lớp băng gạc thật dày, thoạt nhìn quả thật có chút đáng sợ, hẳn là thương tổn không nhẹ!
“ Trọng thương?"
Lúc mọi người quan tâm Thạch Phong kẻ đang té xỉu kia, Dương Phong nhàn nhạt mở miệng nói, “Theo tôi được biết, thương thế của anh ta là do bị thùng nước sơn trên cầu thang rơi xuống đập trúng, cũng không phải từ trên không nện xuống, sao lại coi là trọng thương?"
Lúc trước phóng viên kỳ thực cũng có nghi ngờ qua, việc này cũng không lớn, chỉ là bị nháo loạn lên giống như rất nghiêm trọng, chẳng phải bị đồ vật từ trên không nện trúng, đồ vật rơi từ trên thang xuống đập trúng, có nghiêm trọng như vậy sao? Bất quá bọn hắn là phóng viên, cần phải làm là đào tin tức, tính khả thi của việc bị đồ vật đập trúng không phải phạm trù bọn họ cần nghiên cứu!
Thôi Hồng cũng phản ứng lại, một ngón tay chỉ vào bác sĩ, “Các người không tin có thể hỏi bác sĩ! Người đàn ông nhà tôi bị thương rất nghiêm trọng!"
Lúc này bác sĩ nam mặc một thân áo trắng đứng dậy, đeo cặp kính gọng vàng, đối mặt với một đám phóng viên không chút nào tỏ ra vẻ khẩn trương, vừa nhìn liền biết thân kinh bách chiến!
Một tay đẩy lên kính mắt, nghiêm nghị mở miệng nói, “Không sai! Tôi là chủ nhiệm khoa não của bệnh viện, cũng là bác sĩ trị liệu chính của bệnh nhân Thạch Phong, vì nguyên do sau gáy bị vật nặng đập trúng, trong đầu có xuất hiện tình trạng xuất huyết, mà do tụ huyết ở trong não thời gian dài không tiêu tan, tạo thành áp lực trên thần kinh, mà tình huống của bệnh nhân cũng không tốt lắm, thường xuất hiện triệu chứng đau đầu nôn mửa, bởi tụ huyết đã đè lên dây thần kinh, không thể làm tan chỗ tụ huyết, sơ ý một chút sẽ tạo thương tổn sau sắc đến dây thần kinh, vậy thì hậu quả khó mà lường được!"
“ Không chỉ như vậy, vai của bệnh nhân bị thương cũng khá nghiêm trọng, xuất hiện tình huống gãy xương, cho dù chữa khỏi, sau này cũng không thể nhấc vật nặng, muốn làm công việc sửa chữa như xưa khẳng định là không thể!"
Mấy câu nói của chủ nhiệm khoa não, xác định bệnh tình Thạch Phong khá nghiêm trọng, lúc này Thôi Hồng lại bắt đầu lớn tiếng khóc lóc, kêu gào nghe rất thê thảm, dù là ai thấy đều dâng lên một tia đồng tình!
Đánh mất năng lực làm việc, sinh mệnh lại đang hấp hối, nhìn tình huống quả thực rất nghiêm trọng!
Trong lúc nhất thời xoay chuyển tình thế, đối với chuyện một nhà Thạch Phong nói dối chưa nhận được tiền bồi thường đã bị mọi người quên truy cứu, dù sao con người hay làm theo cảm tính sẽ ảnh hưởng đến sức phán đoán!
Vậy mà Dương Phong nhìn thấy chỉ cười khinh bỉ, lại bị một phóng viên bắt được cái nhìn đó, “Xin hỏi ngài mới vừa cười là có ý gì?"
Đại đa số khi đối điện với kẻ mạnh và kẻ yếu, không chỉ phóng viên, con người nói chung đều nghiêm khắc hơn một chút đối với kẻ mạnh, còn đối với kẻ yếu thì đồng tình hơn một chút!
“ Tôi chỉ đang hoài nghi thương thế của anh ta có nặng như vậy hay không!" Dương Phong lại lấy ra vài tấm hình, bên trong đều hình ảnh của Thạch Phong!
Một tấm là Thạch Phong ngồi ở trên giường, tay xé một cái chân gà, nhét vào miệng nhai nhồm nhoàm, sinh long hoạt hổ sao “suy yếu" giống hiện giờ!
Một tấm khác là Thạch Phong phiền não tháo chiếc băng gạc ra, ném qua một bên, dĩ nhiên không nhìn ra vết thương!
Còn có một tấm do Thạch Phong không chịu được cô quạnh, lôi kéo vợ của hắn lăn lộn trên giường bệnh!
Những hình này vừa được lấy ra, các phóng viên lại nháo nhào lên!
Mỗi lần khi tiếp nhận phỏng vấn, Thạch Phong đều là dáng vẻ hư nhược, ngay cả nói chuyện cũng không có sức lực, đứt quãng!
Không nghĩ tới, Thạch Phong vẫn còn có thời điểm dũng mãnh như vậy! Chẳng lẽ từ trước đến nay hắn đều giả bộ? Nhưng ngay cả chủ nhiệm khoa não của bệnh viện đều nói thương thế của hắn nghiêm trọng, sinh mệnh hấp hối, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
“ Từ trên những tấm hình này có thể thấy, chúng tôi có lý do để nghi ngờ, bệnh tình Thạch Phong cũng không giống như lời bác sĩ phán đoán nghiêm trọng như vậy, cũng là để chứng minh sự trong sạch của chúng tôi, chúng tôi yêu cầu phía bệnh viện tại trước mặt tất cả truyền thông bằng hữu các vị, chẩn đoán lại lần nữa bệnh tình! Não bộ có tụ huyết, phần vai bị nứt xương, những điều này chỉ cần chụp hình ngay lập tức sẽ biết rốt cuộc là thật hay giả!"
Chủ nhiệm khoa não nghe thấy, trong lòng cả kinh, “Đây có ý gì? Chẳng lẽ đang nghi ngờ tôi nói dối? Tôi hành nghề y nhiều năm, trị biết bao nhiêu bệnh nhân! Các người nói như vậy quả thực là sỉ nhục y đức và nhân các của tôi!"
Lãnh đạo cấp cao của bệnh viện cũng cau mày, không đồng ý với cách làm của Dương Phong, trước tiên mặc kệ chủ nhiệm khoa não có nói dối hay không, một khi phía bệnh viện đồng ý, trực tiếp sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của bệnh viện!
“ Đây e là không thích hợp, nhân viên y tế của bệnh viện chúng tôi đều là đội ngũ y bác sĩ chuyên nghiệp, sẽ không xuất hiện sai lầm trên!"
Viện trưởng bệnh viện nghiêm mặt nói, đây liên quan đến danh dự bệnh viện, hắn cũng không thể coi như thứ có thể đùa giỡn!
“ Kiểm tra! Nhất định phải kiểm tra! Người đàn ông chúng ta đều bị té xỉu rồi, các người còn không mau cho kiểm tra!" Thôi Hồng vừa nghe thấy muốn kiểm tra, lập tức lên tiếng đáp lời!
Người đàn ông nhà cô bị thương là sự thực, chủ nhiệm khoa não đều nói nghiêm trọng, bọn chúng nghi ngờ thì cứ đến mà kiểm tra điều tra!
Lúc này Thạch Phong thầm hận bản thân! Gọi vợ hắn đến đây chính là phá hoại! Sớm biết thế sẽ không gọi cô ta đến đây, không chỉ âm thầm nhận tiền, hôm nay cư nhiên còn đồng ý tái khám! Lại tái khám nữa không phải sẽ lòi đuôi ư!
Thạch Phong hối hận, hối hận đã không sớm nói cho Thôi Hồng biết sự thật trước! Nếu như sáng nay nói cho cô ả biết, thì đâu có gặp phải nhiều chuyện phiền phức như vậy! Hiện tại biết làm sao đây!
Thạch Phong nhắm mắt lại, gấp đến độ trên đầu chảy đầy mồ hôi, Thôi Hồng thấy thế càng thêm sốt ruột, cho là người đàn ông nhà cô đã xảy ra chuyện, la hét om sòm muốn cứu chữa!
Phía bệnh viện hoàn toàn bất đắc dĩ, tiến hành “cứu chữa" cho Thạch Phong, chụp X quang lại lần nữa, chủ nhiệm khoa não mặc dù có chút chột dạ, nhưng cũng không hoảng hốt, tuy rằng hắn phóng đại chuyện thương thế của Thạch Phong, nhưng chuyện hắn ta bị thương là sự thực, cho dù có kiểm tra ra, thương thế không nghiêm trọng như hắn nói, hắn cũng có thể giải thích do hắn tận tâm tận lực giúp Thạch Phọng trị hết bệnh!
Bởi vì một đống phóng viên đều đang đợi, phía bệnh viện rất mau đưa ra kết quả, khi phim chụp X quang được công bố ra, toàn trường rúng động!
Trong phim X quang chụp não bộ, căn bản không có cục máu mà chủ nhiệm khoa não mới nói, còn phim X quang chụp vai thì căn bản không có tình huống nứt xương, cả một vết rách đều không có!
Mọi người ồ lên!
Điều này có ý nghĩa gì! Ý nghĩa là, Thạch Phong căn bản cũng không có bị thương! Thương tích đều do tên chủ nhiệm khoa não ngụy tạo!
Các phóng viện tại hiện trường dường như ngửi được mùi âm mưu!
“ Kết quả đã có, Thạch Phong căn bản không có bị thương, chủ nhiệm khoa não lúc nãy nói ra bệnh trạng của Thạch Phong có tụ huyết trong não và xương vai bị nứt, căn bản chính là nói dối không có thật! Thạch Phong không chỉ ngụy tạo thương tích có ý đồ lừa gạt tiền của chúng tôi, còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự của Giáo dục Hoa Đà! Chúng tôi Giáo dục Hoa Đà sẽ truy cứu tới cùng trách nhiệm pháp luật! Chúng tôi đã báo án lập hồ sơ, rất nhanh thôi sẽ có cảnh sát vào cuộc làm rõ mọi chuyện, cũng bắt giam hai kẻ lừa đảo kia!"
Thôi Hồng đã sớm sợ đến mức xụi lơ ở một bên, chuyện phát sinh hôm nay, đến bây giờ ả vẫn còn vây hãm trong sương mù, tại sao đột nhiên lại thành tội phạm lừa đảo?
Thạch Phong nghe được giáo dục Hoa Đà đã báo cảnh sát, cảnh sát lập tức liền sẽ tới cửa bắt hắn, kích động ngồi bật dậy, trừng to mắt nhìn mọi người, sau đó nhào tới trước mặt chủ nhiệm khoa não, “Chủ nhiệm, anh phải cứu tôi! Tôi chỉ làm theo lời anh nói thôi!"
Tác giả :
Tần Tam