Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ
Quyển 2 - Chương 29: Lại gặp Nguyên thiếu

Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ

Quyển 2 - Chương 29: Lại gặp Nguyên thiếu

Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Làm hết công việc ở cửa hàng đổ cổ mới về nhà, cô nhìn thấy cả nhà cô lớn đến chơi, mang theo không ít quà, chắc là đến thăm ông bà nội!

Ngô Quang Viễn nhìn thấy Đường Linh đi vào, lực chú ý lập tức tập trung đến trên người, thỉnh thoảng Đường Linh luôn bắt được ánh mắt dán lên người mình!

Thần sắc Đường Linh vẫn vậy, chỉ mở miệng chào một tiếng, rồi ngồi xuống bên cạnh, vô cùng yên tĩnh!

“ Lão tam sao bữa nay về trễ vậy? Nhà trường mới cho nghỉ đã đi chơi lung tung rồi, chuyện này không tốt đâu!"

Cô lớn Đường Tử Ngọc vừa nhìn thấy Đường Linh, đã trưng ra vẻ mặt nghiêm túc dạy dỗ, cô vốn là chủ nhiệm của một xí nghiệp quốc doanh, khi nói chuyện luôn toát ra vẻ lãnh đạo!

Mẹ Trương Hoa nghe xong, vỗi vã giải thích, “ Đường Đường nhà chúng tôi không phải đi chơi, con bé vừa mới đi học thêm về!"

Đường Tử Ngọc thản nhiên liếc Trương Hoa một cái, vẫn nghiêm nghị nói, “Học thêm là chuyện tốt, nhưng trẻ nhỏ ở lứa tuổi này đang phản nghịch, phải quản quản giáo cho chặt vào! Tôi nhớ là lão tam năm nay cũng phải thi lên trung học rồi? Phải cố thi cho tốt vào, tuy rằng may mắn được học ở Nhất Trung, thế nhưng nếu thành tích không theo  kịp, cũng vô dụng!"

Cứ nhìn vào đôi long phượng thai Đường Kim Phượng, Đường Hỉ Phượng kia đi, còn nhỏ tuổi đã không lo học, học xong sơ trung là không chịu học nữa, giờ chỉ biết cả ngày lặn lộn ngoài đời.

Đường Tử Ngọc nhìn về phía đứa trẻ nhà cô, trên mặt tỏa ra ngạo khí, “Lão tam cháu nên học tập anh chị họ của cháu, thành phố S dù sao cũng là địa phương nhỏ, trường học cho dù tốt cũng chưa là gì hết! Giống anh chị cháu đó, lên trung học đều học ở Nhất Trung tại thành phố Ninh! Tỷ lệ lên lớp của ngôi trường đó là trăm phần trăm! Chỉ cần có thể tiến vào Nhất Trung thành phố Ninh, ngưỡng cửa đại học coi như đã bước được một chân vào rồi!"

Đường Linh nghe thấy chỉ cười, vào trường trung học nào, cô vẫn chưa nghĩ xong, đợi đến lúc đó rồi tính! Hiện tại không vội!

Mẹ Trương Hoa tươi cười, “ Thành tích của Đường Đường cũng không tệ, trên phương diện học tập chưa bao giờ để chúng em phải bận lòng!"

“ Chuyện thi trung học sao có thể qua loa đại khái được! Cũng không biết em làm phụ huynh kiểu gì vậy! Em cứ nhìn Tiểu Phong và Nhiên Nhiên nhà anh chị đi, có đứa nào không phải chị quan tâm đâu! Hiện tại đều học ở trường danh tiếng đó!"

Đường Tử Ngọc nhìn Trương Hoa một cách khinh thường, cô không có cảm tình gì với Trương Hoa, mẹ cô bà Lý Hồng Cầm lần nào nhắc đến cũng oán hân, nào là con dâu thế này nào là con dâu thế nọ, lâu dần thành tự nhiên, Đường Tử Ngọc không có hảo cảm với Trương Hoa!

Sắc mặt Trương Hoa có chút không nhịn được nữa, ngoài miệng cũng không nói gì!

“ Đường Đường, em chuẩn bị ghi danh thi trường trung học nào a?"

Chị họ Ngô Tĩnh Nhiên cũng rất có phong thái giống cô lớn Đường Tử Ngọc, năm nay năm cuối trung học, khi nói chuyện cũng có nề nếp y chang cô lớn, Đường Linh nhớ tới lúc nhỏ, người chị họ này là một cô gái vui tươi hoạt bát, không nghĩ tới mới có mấy năm thôi, vậy mà đã mất đi tính cách hoạt bát đó rồi!

“ Còn chưa nghĩ ra, đến lúc đó tính sau, không vội!"

Đường Linh thản nhiên nói, “ Chị Nhiên nhiên năm nay sắp thi đại học rồi chứ nhỉ? Đã suy nghĩ thi vào trường nào chưa?" Thấy Ngô Tĩnh Nhiên còn muốn hỏi tiếp, Đường Linh trực tiếp ngắt lời, ném vấn đề sang chị ta!

“ Đương nhiên thi trường đại học ngoại ngữ ở kinh đô rồi, đó là ngôi trường chị hướng tới đã lâu! Chị mới không giống anh trai đâu, thi đại học ở thành phố S! Luôn không thể thoát khỏi nơi một mẫu ba phân đất này!" Vừa nói còn vừa dẩu môi về phía Ngô Phong anh trai cô!

Đường Tử Ngọc lại quét mắt về phía Ngô Tĩnh Nhiên một cái, “Không biết lớn nhỏ!"

Ngô Tĩnh Nhiên thè lưỡi, nhún vai, không nói gì thêm!

Đường Linh nhìn Ngô Phong một chút, Ngô Phong chỉ là lẳng lặng ngồi ở đó, đeo mắt kính, ánh mắt có chút rã rời, cả người nhìn như rất khô khan!

Ngô Phong năm nay học đại học năm ba, tại đại học sư phạm thành phố S, vốn thành tích của Ngô Phong rất tốt, có thể do lúc thi tốt nghiệp trung học phát huy thất thường, cuối cùng chỉ có thể đậu trường sư phạm thành phố S, nhưng ở những năm này có thể học lên đại học đã không tệ rồi!

“ Lão tam, cháu học tập anh chị họ cháu một chút đi, đừng chỉ nghĩ đến chuyện suốt ngày chạy ra ngoài, ngày nào cũng nói học thêm, cũng không thấy thành tích của cháu nâng cao bao nhiêu! Chỉ lãng phí tiền thôi!" Bà nội Lý Hồng Cầm chen miệng nói.

Đường Linh bình thường đi học đi sớm về trễ, sau khi tan học lại đi học thêm không thấy bóng người, ai biết con bé có phải dựa vào danh nghĩa “ học thêm" để chơi bời lêu lổng hay không!

“ Mẹ, Đường Đường nhà chúng ta đi học thêm cũng vì muốn có thành tích tốt, Nhất Trung là ngôi trường danh giá, Đường Đường có thể đến đó học, điều đó chứng minh thành tích của con bé không tệ!"

Sau sự kiện trộm tiền của 6 năm trước, Trương Hoa đã không còn yếu đuối giống như trước kia, chị luôn đứng ra bảo vệ con gái bảo bối của mình!

“ Lớn tiếng như vậy làm gì! Lỗ tai của tôi có bị điếc đâu!" Lý Hồng Cầm trợn trắng mắt với Trương Hoa, nói mấy câu chanh chua!

Đường Tử Ngọc trừng mắt nhìn Trương Hoa một cái, trên mặt Trương Hoa có chút không nhịn được! Chị nào có nói chuyện to tiếng? Đây rõ ràng là gây sự!

Ngô Quang Viễn làm như vô tình mở miệng nói, “Lập tức sẽ thi lên cấp rồi, luôn chạy ra ngoài quả thực không tốt lắm!"

Đường Linh giương mắt nhìn Ngô Quang Viễn một chút, trong mắt xẹt qua tinh quang, giống như kinh ngạc nói, “Dượng lớn, đầu của dượng làm sao vậy?"

“ Đúng vậy! Anh rể, anh bị sao vậy?" Nãy giờ Trương Hoa cũng thấy trên đầu anh rể bị thương, vừa định hỏi, thì Đường Linh bước vào cửa, giờ mới mở miệng hỏi được!

Ngô Quang Viễn ngại ngần xấu hổ, che miệng nhẹ ho một tiếng, ánh mắt đảo về phía Đường Linh bên này, thấy vẻ mặt cười nhạt của Đường Linh, khóe mắt co giật một cái, sau đó trả lời qua loa, “Không có gì, khi làm nhiệm vụ không cẩn thận bị thương, chỉ là vết thương nhỏ, không cần lo lắng!"

“ Công tác của dượng thường gặp nguy hiểm, dượng nên thường xuyên chú ý ‘ an toàn ‘ một chút!" Đường Linh nhếch miệng lên, Ngô Quang Viễn đối diện với ánh mắt của Đường Linh, tức khắc cảm thấy trong đó có ý cảnh cáo!

“ Đúng vậy! Anh rể nên chú ý nhiều một chút về an toàn!" Trương Hoa từ trước đến nay luôn nhiệt tình, nhìn thấy anh rể bị thương, không quên quan tâm vài câu!

Đường Tử Ngọc nghe được Đường Linh và Trương Hoa nói chuyện, sự lo âu trong lòng lại trào dâng! Hôm qua thời điểm chạy tới bệnh viện, chị ta sợ vỡ mật, vết thương trên đầu đã băng bó kỹ, nhưng quần áo trên người dính đầy máu tươi, khiến Đường Tử Ngọc lo lắng không thôi!

“ Ba ba! Tối hôm qua tội phạm đã bị bắt chưa?"

Ngô Tĩnh Nhiên có chút tò mò, suy nghĩ một chút liền thấy phiêu lưu kích thích! Từ nhỏ mẫu thân cũng rất nghiêm khắc, mặc dù bây giờ tác phong cô đã có chút nề nếp, nhưng vẫn là một thiếu nữ mới lớn, đối với loại mạo hiểm kích thích gì đó luôn tràn ngập hiếu kỳ!

Ngô Quang Viễn nói một cách qua loa lấy lệ, “Bắt được, bắt được rồi! Con đó, con gái hỏi nhiều như vậy làm gì!"

Ngô Tĩnh Nhiên bĩu môi, trong mắt ánh hào quang nhạt xuống, không lên tiếng!

Đường Linh âm thầm lắc đầu, tuổi ấu thơ của hai người Ngô Phong cùng Ngô Tĩnh Nhiên này đều bị cha mẹ họ bóp chết rồi! Cô nhớ tới, sau này Ngô Phong bởi vì tính tình khô khan chất phác, hơn 30 tuổi cũng không tìm được đối tượng, còn Ngô Tĩnh Nhiên nghiễm nhiên là bản sao của Đường Tử Ngọc, nghiêm túc cứng nhắc, không biết thông cảm với người khác!

Hoặc là bọn họ cũng không muốn trở thành người như vậy, chỉ là tiếp thu sự ảnh hưởng của giáo dục gia đình, lúc lớn lên lại càng không biết phải làm chính mình thế nào!

Ngô Quang Viễn vốn là muốn thăm dò Đường Linh một chút, kết quả Đường Linh trực tiếp đâm vào nỗi đau của hắn, hắn quả thực có chút kiêng kỵ, trong lòng buồn bực, tìm đại một lý do dẫn theo vợ con, cơm cũng không ăn liền vội vã bỏ đi!

Khoảng thời gian này, Đường Linh chạy qua lại giữa hai nơi là cửa hàng đồ cổ và lớp học thêm, Thích Khải Bình đã phát ra thiệp mời triển lãm giám định đồ cổ, bận rộn lựa chọn mấy món đồ cổ dùng trong buổi giám định đồ cổ!

Mà chỗ lớp học thêm kia, mấy thầy cô bên đó đã nắm chắc hầu hết phương pháp dạy học mà Đường Linh đưa, mà Dương Phong cũng bắt đầu tuyển chọn các giáo viên thích hợp!

Thời gian trôi qua nhanh chóng, đảo mắt đã tới cuối tuần, cô có hẹn với khoa trưởng Mã tại nhà hàng khách sạn Hoa Đằng dùng cơm!

Đường Linh chỉ dẫn theo Lôi Tử, đặt phòng riêng, Đường Linh không cho Lôi Tử đi vào cùng, mà để Lôi Tử ở đại sảnh chờ, cô và khoa trưởng Mã cùng nhau tiến vào phòng riêng!

Chỉ chốc lát, người bạn học của khoa trưởng Mã liền tới, vừa đẩy cửa ra, trông thấy khoa trưởng Mã, liền đưa tay ra bắt tay nhiệt tình!

Nói vài câu hàn huyên, liền mời khách ngồi vào vị trí, gọi món, rất nhanh đồ ăn đã được mang lên!

“ Lão Liên, con nhóc này là một thanh thiếu niên đầy hứa hẹn tôi mới quen biết, tôi muốn để cô bé va chạm xã hội một chút, nên mới tới đây, Lão Liên sẽ không để tâm chứ!"

Lão Liên có thâm ý khác quét nhìn Đường Linh, thấy cô chỉ là một cô gái nhỏ 15, 16 tuổi, nên chỉ cười nói, “ Nhìn xem anh nói gì thế này, thật giống như tôi không thấu tình đạt lý vậy!"

Cũng không có hỏi lai lịch của Đường Linh, nhìn Đường Linh nói, “Cháu gái thích ăn gì, tự mình gọi đi đừng khách khí!"

Nhìn thái độ bình dị gần gũi kia, rất khó tưởng tượng hắn chính là người không dễ nói chuyện như lời khoa trưởng Mã nói kia!

Đường Linh gật đầu, khéo léo gắp thức ăn trên bàn, không lên tiếng nói chuyện!

Khoa trưởng Mã thấy cũng đến lúc rồi, bèn xin phép đi vệ sinh, đứng dậy rời khỏi phòng riêng, trong căn phòng chỉ để lại hai người họ!

Bởi vì cảm thấy Đường Linh nhỏ tuổi, Lão Liên luôn kêu Đường Linh ăn nhiều đồ ăn chút! Cũng không thấy vẻ quan uy thường thấy!

“ Tiểu Đường năm nay học năm mấy rồi?" Nghe khoa trưởng Mã gọi Đường Linh như vậy, hắn cũng bắt chước gọi theo.

Đường Linh tươi cười, giương mắt, trong mắt đã không còn vẻ ngoan ngoãn nghe lời như ban nãy, nhìn Lão Liên, chậm rãi mở miệng nói, “ Khoa trưởng Liên, hôm nay tôi đến, nhưng thật ra là có chuyện muốn nhờ ngài giúp một tay!"

Lời vừa nói ra khỏi miệng, Liên Tuyền ngẩn người, sau đó bày ra vẻ mặt nghiêm túc mở miệng, “Nếu như là chuyện làm ăn, vậy không cần mở miệng!"

Đâu còn vẻ mắt hòa ái ban nãy nữa, hiện có nhiều hơn mấy phần ác liệt, Đường Linh mở miệng gọi hắn là “ khoa trưởng Liên", vậy dĩ nhiên nội dung liên quan sẽ là chuyện liên quan đến công tác của hắn.

Giọng lạnh như băng cũng không làm cứng họng Đường Linh được, Đường Linh chỉ cười, “ Đều nói trưởng khoa Liên làm người nghiêm túc, trong công việc không luận tình người, quả nhiên danh bất hư truyền!"

Liên Tuyền nhìn chằm chằm Đường Linh, âm thầm đánh giá, cô gái nhỏ này tuổi không lớn lắm, nói ra những lời lại rất thành thục!

Thấy Liên Tuyền không tiếp lời, Đường Linh tiếp tục nói, “ Vẫn chưa nghe tôi nói xin nhờ ngài giúp chuyện gì, ngài lại cự tuyệt nhanh như vậy, thực sự có chút võ đoán!"

Lấy ra một cái túi hồ sơ màu nâu, bỏ lên trên bàn, đẩy đến trước mặt Liên Tuyền, “ Khoa trưởng Liên không bằng nhìn trước nội dung bên trong túi hồ sơ này trước đã, rồi quyết định có muốn nghe lời kế tiếp của tôi hay không!"

Liên Tuyền mày kiếm hơi nhíu, đánh giá Đường Linh, sau đó lại chuyển mắt lên túi hồ sơ, hồi lâu mới mở túi hồ sơ trên bàn ra, từ trong đó lấy ra một xấp văn kiện!

Nhìn văn kiện trước mắt, sự khiếp sợ trong lòng càng lúc càng lớn! Lông mày nhăn nhúm một chỗ, mím chặt môi, ánh mắt lướt nhanh xem nội dung hồ sơ!

Mãi lâu sau mới buông xấp hồ sơ trong tay xuống, nhìn Đường Linh đăm đăm, tinh quang trong mắt lấp loé bất định, “ Cô đây là có ý gì?"

Đường Linh khẽ mỉm cười, “Thành ý của tôi!"

Ngón tay trắng mịn, lại lấy ra một cái túi hồ sơ từ trong túi xách ra, khe khẽ đẩy đến trước mặt Liên Tuyền, “ Nếu như ngài thấy thành ý của tôi vẫn chưa đủ, không bằng nhìn xem tôi muốn làm gì!"

Liên tuyền nhìn túi hồ sơ được đẩy tới trước mắt hắn, do dự một chút, cầm lấy túi hồ sơ, nhìn đồ vật trong túi hồ sơ đó, lần này hắn đọc thật cẩn thận, qua một lúc lâu, mới ngẩng đầu lên trong mắt ánh lên vẻ nghi ngờ, trong giọng nói mang theo vẻ không dám tin, “Cũng chỉ như vậy?"

Trong túi hồ sơ cũng không phải cái gì phạm pháp, chỉ là một phần hồ sơ, thủ tục chuẩn bị đã rất đầy đủ, chẳng qua là muốn làm giấy phép kinh doanh của cửa hàng đồ cổ và một ngôi trường cơ cấu giáo dục mà thôi! Những thứ này làm theo lưu trình bình thường cũng được, tuy rằng mất thời gian hơi lâu, nhưng cũng đơn giản!

“ Cũng chỉ như vậy! Không biết khoa trưởng Liên có vui lòng giúp tôi việc này hay không!" Đường Linh gật đầu, giọng nói làm người ta cảm thấy rất thoải mái!

Liên Tuyền im lặng không vội lên tiếng, nhìn xấp hồ sơ trong túi thứ nhất, do dự, có chút do dự!

“ Đương nhiên, mặc kệ chuyện ngày hôm nay thành hoặc không, đồ trong túi hồ sơ kia đều là của chú! Chú có thể yên tâm, hồ sơ chỉ có một phần duy nhất, tuyệt đối sẽ không có phần thứ hai xuất hiện!"

Khi biết người bạn của khoa trưởng Mã là Liên Tuyền, Đường Linh liền phân phó “ Dạ Ưng", điều tra tất cả các thông tin liên quan đến hắn, mà trong túi hồ sơ kia, chính là vết nhơ đời này của hắn!

Nói tóm lại, Liên Tuyền coi như là một quan chức liêm khiết, 20 năm trước sau khi hắn tốt nghiệp đại học, tiến vào bộ công thương làm việc, bây giờ mới làm chức khoa trưởng, cũng là bởi vì hắn làm người không đủ “Linh hoạt"!

Mấy năm trước, vợ hắn bị người ta thiết kế, nợ một món tiền lớn với lãi suất cao, ngay lúc đó chủ nợ đã dùng điều này bức bách hắn, làm chuyện trái pháp luật, mà những tài liệu này đúng là vết nhơ trong đời hắn! Từng cái từng cái tất cả đều ghi lại trong danh sách, mỗi lần giúp bọn họ làm một chuyện, liền giảm đi một phần nợ nần, mà mỗi lần giúp bọn họ một lần, trong lòng Liên Tuyền lại nhiều hơn một phần lo lắng!

Vừa nãy khi hắn nhìn thấy xấp hồ sơ đó, hắn cứ tưởng chuyện của mình đã bại lộ! Trong lòng phức tạp, chuyện hắn lo lắng đã lâu, vẫn bị phát hiện rồi! Mà khi hắn cho rằng Đường Linh sẽ lấy cái này ra để uy hiếp hắn, giúp cô làm chút chuyện phạm pháp, Đường Linh thế mà lại nói, những thứ đó thuộc về hắn!

Trên mặt hắn không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng lại quay cuồng dữ dội!

Những thứ này, đã quấy nhiễu hắn lâu lắm rồi, bây giờ hắn đã lấy về tay? Sau này không cần vì nó mà lo lắng mất ngủ hàng đêm! Sau này không cần tiếp tục phải lo lắng có người bức bách hắn làm chuyện trái pháp luật nữa!

Hắn không hiểu! Thật không hiểu!

Làm quan nhiều năm như vậy, đương nhiên biết một ít cửa ngõ trong quan trường, Đường Linh đem vật trọng yếu như vậy đưa lại cho hắn, liền chỉ vì muốn làm một cái giấy phép kinh doanh?

Phải biết, Đường Linh có những hồ sơ này, cho dù bức bách hắn làm chuyện trái pháp luật, hắn cũng chỉ có thể bị ép nghe theo!

Nhìn vẻ mắt Đường Linh chân thành, trong lòng Liên Tuyền đột nhiên nổi lên một thanh âm, thanh âm kia nói cho hắn, cô ấy không thèm sử dụng loại thủ đoạn hèn hạ này!

“ Cô chỉ muốn tôi giúp cô làm nhanh giấy phép kinh doanh?" Liên Ttuyền vẫn là cẩn thận hỏi một câu!

Đường Linh tươi cười, “ Tôi nghĩ chút việc nhỏ này, không làm khó được trưởng khoa Liên! Thủ tục bên tôi đều có đầy đủ hết, mà chỗ ngài chỉ cần hỗ trợ làm nhanh, cũng theo luật mà làm việc, những người khác muốn bới móc cũng không ra! Nếu không phải do lúc làm thủ tục, gặp phải tiểu nhân chặn đường, cũng không đến mức đến nay cũng chưa làm xong!"

Nói đến việc xin giấy phép, quả thực đã làm khó Đường Linh, mỗi khi cuối năm, thuế vụ công thương đều tắc nghẹt một chỗ! Chỉ có tiền, không có cửa ngõ cũng không được! Cho nên Đường Linh có suy nghĩ lôi kéo người nhà nước!

“ Được! Những việc này tôi sẽ theo dõi, bên Công thương cô có khó khăn gì có thể tìm tôi, nhưng tiền đề là ‘ tất cả hợp pháp ‘!"

Nếu như tất cả việc Đường Linh muốn đều hợp pháp, chỉ vẻn vẹn yêu cầu hắn hỗ trợ thuận tiện chút, vậy thì hắn đồng ý hỗ trợ! Nhưng nếu như dính đến loại chuyện vi phạm pháp luật, hắn sẽ ngàn lần không nghe theo! Hắn đã từng có vết nhơ, thật vất vả có cơ hội “ Rửa sạch", đương nhiên sẽ không dễ dàng lại nhảy xuống!

Đường Linh chỉ cười nói, “Chú Liên, năm nay cháu học sơ trung năm cuối, nửa cuối năm nay sẽ thi lên trung học!"

Nghe thấy Đường Linh đột nhiên nói lảng sang chuyện khác, Liên Tuyền hơi ngẩn người, nhưng tâm tư cũng chuyển rất nhanh, nét mặt thoáng cái đã thay đổi, cười nói, “Thi trung học? Đã suy nghĩ muốn thi trường nào chưa? Lựa chọn trường thi là rất quan trọng!"

“ Còn chưa nghĩ ra, đến đó mới tính ạ!"

Đường Linh vừa dứt lời, khoa trưởng Mã đã mở cửa đi vào, liếc mắt nhìn thần thái hai người, cười ha hả ngồi xuống, “ Đang nói chuyện thi trung học a! Ha ha! Lão Liên, anh không biết chứ, cô gái nhỏ này lợi hại lắm đó! Lần trước đi thành phố Ninh tham gia cuộc thi toán cấp tỉnh, đại biểu cho thành phố S chính là cô gái này đây!"

Liên Tuyền nghe xong khá kinh ngạc, bất quá thử ngẫm lại một phen nói chuyện vừa nãy với Đường Linh, liền cảm thấy thành tích của cô gái nhỏ này như vậy là điều đương nhiên!

Nhưng hắn đã xem qua hồ sơ xin cấp giấy phép rồi, một cái cửa hàng đồ cổ, một cơ quan giáo dục tư nhân, cái nào cũng không dễ dàng có thể gánh vác được, nếu nói những thứ đó là sản nghiệp của Đường Linh, có đánh chết hắn cũng không tin, nhưng nếu cô gái nhỏ này chỉ là người đại diện, ai sẽ mời một học sinh sơ trung vẫn chưa tốt nghiệp, đảm nhận việc trọng đại như vậy!

Cho dù hắn thông minh hơn người, quan sát nhạy bén, cũng khó có thể đoán được nguyên do trong đó!

Nhưng bất kể thế nào, trước mắt đã giải quyết được một chuyện quấy nhiễu ở trong lòng hắn đã lâu! Hắn vẫn hết sức cảm kích Đường Linh! Cô đã đem “vết nhơ" trả lại cho hắn, nhưng không hề ép bức hắn tiếp tục sa đà vào những chuyện phạm pháp đó!

Ân tình này Liên Tuyền hắn sẽ ghi nhớ trong lòng!

Đường Linh muốn chính là hiệu quả này, cưỡng ép hắn, thà để cho hắn cảm kích mình còn hơn! Từ thông tin điều tra thấy được, Liên Tuyền làm người nghiêm túc, là một quan thanh liêm, hắn cũng là người trọng ân tình!

Mà chính bởi vì hắn trọng ân tình, Đường Linh mới quyết định dùng phần hồ sơ kia khiến hắn cảm động, mà không phải uy hiếp hắn, hiển nhiên, hiệu quả cũng không tệ lắm!

Bữa cơm về cuối tương đối nhẹ nhàng, nhưng trước khi về lại gặp phải một chút tình huống!

Lúc ba người họ đi ra, trùng hợp gặp chú hai Đường Quốc Đống cũng mời lãnh đạo đến đây dùng cơm, gặp được Đường Linh tại đây, Đường Quốc Đống rất kinh ngạc!

Lại nhìn tới sau lưng Đường Linh là Liên Tuyền, trên mặt tỏ ra rất kinh ngạc, Đường Quốc Đống bước nhanh tới, đi tới trước mặt Liên Tuyền, cười ha hả nói, “ Khoa trưởng Liên, trùng hợp quá, anh cũng ăn cơm ở đây!"

Liên Tuyền hiển nhiên cũng quen biết Đường Quốc Đống, gật đầu cười, vươn tay ra bắt tay chào hỏi, chỉ nói hôm nay đến đây dùng cơm với bạn học!

Đường Quốc Đống nói một ít lười khách sáo xong, sau đó mới dời lực chú ý đến Đường Linh, đảo con mắt “ Đây không phải lão tam nhà chúng ta sao? Sao cháu tới đây?"

Liên Tuyền và khoa trưởng Mã sững sờ, Đường Quốc Đống vậy mà quen biết Đường Linh! Liên Tuyền nhìn về phía Đường Linh trong mắt có chút kỳ quái, trong lòng suy nghĩ, lẽ nào người sau lưng Đường Linh là Đường Quốc Đống? Nhưng quan sát tình hình này cũng không giống lắm!

Đường Linh chỉ ngây ngốc ngẩng đầu lên, nhìn Đường Quốc Đống, rất quy củ kêu ra một tiếng, “Chú hai!"

Tâm tư Đường Quốc Đống chuyển động, sau đó cười ha hả mở miệng nói, “Thì ra trưởng khoa Liên biết cháu gái nhà chúng ta a!"

“ Ai là khoa trưởng Liên cơ?" Đường Linh xen miệng nói.

Nụ cười Đường Quốc Đống cứng đờ, sau đó lại nhếch miệng, “ Nhìn cháu kìa! Vị này không phải là khoa trưởng Liên thì là ai! Khoa trưởng Liên chớ để ý, con bé này nhà tôi không hiểu chuyện!"

Đường Linh gật đầu, “À!"

Sau đó nhìn Đường Quốc Đống mở miệng nói, “ Nhưng cháu không quen biết chú ấy!"

Đường Quốc Đống nghe thấy liền sững sờ, có chút ngây ra nhìn Đường Linh, lại nhìn Lien Tuyền, có chút không hiểu nổi tình huống!

“ Cháu…" Đường Quốc Đống sắp xếp lời nói một chút, “ Cháu không phải đến đây cùng hai người họ sao?"

“ Hôm nay nhóm bạn học của cháu có liên hoan, vừa đi toilet xong quay lại, liền gặp được chú hai!" Đường Linh chỉ tay tới phòng vệ sinh cách đó không xa!

Khoa trưởng Mã và Liên Tuyền nghe xong khóe miệng rút gân, con bé này công phu mở to mắt nói dối thực sự là không thường đâu, bọn họ vừa cơm nước xong, lại bị cô nói thành từ nhà vệ sinh đi ra, thật sự là có chút…

Đường Quốc Đống vừa nghe, tức khắc thấy khó xử, vốn định mượn Đường Linh, để kết chút giao tình với khoa trưởng Liên, ai biết hắn lầm rồi! Hắn biết mà, Đường Linh sao có thể quen được lãnh đạo lớn như thế! Thực sự là thất sách!

Nhìn vẻ mặt Đường Quốc Đống vừa ngại ngần vừa hối tiếc, khoa trưởng Mã và Liên Tuyền cũng biết, Đường Quốc Đống người này có chủ ý muốn kết giao tình! Liên Tuyền nhìn Đường Linh một cách sâu sắc, trong lòng lại lần nữa bị tâm tư linh hoạt của Đường Linh làm cho khâm phục!

Liên Tuyền có ấn tượng rất sâu sắc với Đường Quốc Đống, Đường Quốc Đống có đi tìm hắn mấy lần, đều bị hắn từ chối, Đường Quốc Đống khá nổi danh ở trong giới, không phải vì thân phận hắn cao, mà bởi vì hắn là doanh nhân, cha mẹ vợ đều làm quan, cho nên người trong giới, đều khá nể mặt hắn, cũng tạo điều kiện trong công việc rất nhiều!

Dưới tâm trạng Đường Quốc Đống vạn phần xấu hổ, Đường Linh nói lời từ biệt xong, mới rời đi, hai người khoa trưởng Mã và Liên Tuyền cũng không ở lại lâu, lần lượt rời đi, tận đến khi không thấy bóng dáng ai nữa, trên mặt Đường Quốc Đống vẫn còn  ngượng ngùng, không biết do uống rượu hay xấu hổ!

Cái gọi là có người trong nhà nước dễ làm việc, giấy phép kinh doanh trước đó mãi không làm được, nay giao cho Liên Tuyền, hai ngày sau đã giải quyết xong xuôi, sức mạnh của quyền lực quả nhiên không thể khinh thường!

Cửa hàng đồ cổ rốt cuộc đã được cấp phép, chỉ cần treo lên bảng hiệu, rồi đợi chính thức khai trương!

Thích Khải Bình và Lưu Triển Bằng phát thiệp mời rộng rãi, tổ chức buổi triển lãm giám định đồ cổ có không danh gia nhận lời mời đến tham dự, mà khoảng thời gian này, nghe Lôi Tử báo cáo, vốn dượng lớn Ngô Quang Viễn có tìm tới Phương Tình Tình, ông ta muốn Phương Tình Tình rời khỏi Đế Hào, Phương Tình Tình không biết xuất phát từ suy nghĩ gì, đã cự tuyệt Ngô Quang Viễn! Điều này khiến Đường Linh kinh ngạc!

Đường Linh cũng không rảnh nhúng tay việc nhà người khác, chỉ cần không ảnh hưởng đến gia đình cô, cô sẽ không động tới! Chỉ đáng tiếc hai đứa bé nhà họ Ngô kia!

Buổi triển lãm giám định đồ cổ tổ chức hôm nay, quả nhiên đến tham gia không ít người trong nghề, để tiện cho công tác giám định, Đường Linh chọn địa điểm tổ chức tại khách sạn Hoa Đằng, cô kêu Thích Khải Bình bao nguyên cả khách sạn Hoa Đằng, đại sảnh của nó làm phòng triểm lãm giám định!

Lôi Tử chở Đường Linh đến tận cửa khách sạn Hoa Đằng, liền vội vã đến trung tâm giáo dục Hoa Đà, hôm qua đang lúc thi công có công nhân bị tai nạn khi lao động, suốt đêm hôm qua đã đưa người đi bệnh viện, sáng nay Lôi Tử qua sớm để giải quyết việc này!

Hôm nay Đường Linh mặc một thân áo nhung trắng, buộc tóc đuôi ngựa cao, để lộ mười phần dáng dấp học sinh, lúc Đường Linh chuẩn bị tiến vào khách sạn, lại bị nhân viên tiếp đón ở cửa ngăn lại!

Lý do là – – cô không có mời thiệp!

Vì thế cô đã bị người ta cho đứng ngoài cửa!

Đang lúc Đường Linh nghĩ cách vào cổng, một chiếc xe thể thao màu xám bạc tràn đầy mã lực, vọt thẳng tới, một cú cắt đuôi rất soái, đậu ở trước cửa khách sạn!

Lực chú ý của mọi người đều tập trung trên chiếc xe thể thao này, ngay cả Đường Linh cũng thế! Những người khác vì chưa từng thấy chiếc xe này, mà Đường Linh đã từng thấy nó rồi nên mới khiếp sợ!

Đôi mắt trong veo như nước, đồng tử hơi phóng to, đây… đó là siêu xe trong truyền thuyết Koenigsegg!

Con xe đó được xưng là siêu xe nhanh nhất thế giới “ Linh hồn Bắc âu"!

Sản xuất ở Thụy Điển, giá trị của nó hơn ngàn vạn giá cao nhất trên thế giới!

Đường Linh từng đã tham gia một buổi triển lãm xe cấp thế giới, lúc đó chỉ biết nhìn ngắm nó từ xa! Ngoại hình như báo săn, hiển lộ ra hơi thở của sức mạnh! Đường nét tinh xảo, hấp dẫn vô số ánh mắt! Đây là con siêu xe mà chỉ cần nhìn một cái thôi, sẽ biết ngay là con xe đua siêu đẳng cấp!

Cửa xe được mở lên trên với góc vuông 90 độ, một đôi giày da bóng lưỡng đập vào mắt người ta trước tiên, người thanh niên mặc một thân âu phục màu đen, nơi cổ áo khẽ mở, trong tay cầm tấm thiệp mời màu đỏ sẫm, cặp mắt phượng câu hồn ngay lập tức bắt được dáng hình Đường Linh, đôi môi mỏng hơi nhếch lên, tâm tình nhìn như không tệ!

Sau đó liên tiếp mấy chiếc xe sang trọng dồn dập dừng lại trước cửa khách sạn, từ trên xe bước xuống mấy người, bước nhanh chạy tới, đứng ngay ở phía sau lưng người thanh niên kia!

Đường Linh nhìn một chút, trong lòng âm thầm tặc lưỡi, tên Triệu Nguyên này quả nhiên là xa xỉ vô độ!

Mà người thanh niên áo trắng bước xuống từ một chiếc xe thể thao khác cũng đã đi tới! Đi đến bên cạnh Triệu Nguyên, rút ra chi phiếu và cây bút, múa bút một cái, viết xuống một chuỗi số “0" rất dài, xé chi phiếu ra, một tay đưa cho Triệu Nguyên.

“ Đầu tôi bị vô nước rồi, mới đi đua xe với cậu!" Hạ Văn Dịch cười lắc đầu một cái, nhìn chiếc sieu xe đậu bên cạnh, vẻ cuồng nhiệt trong mắt không hề che giấu chút nào!

Hai ngón tay Triệu Nguyên tay kẹp lấy tấm chi phiếu, liếc nhìn con số trên đó, ngón tay búng ra mấy cái, nhìn về phía Đường Linh, bên môi gợi lên một ý cười, “ Cho cậu một cơ hội chuyển bại thành thắng, thế nào?"

Hạ Văn Dịch cười nói, “ Ồ? Nguyên thiếu vừa nghĩ tới trò gì vui đây?"

Vẻ mặt Triệu Nguyên cười đến xán lạn, cặp mắt phượng không chút kiêng kỵ nhắm vào Đường Linh, Hạ Văn Dịch thấy thế thì rất hiếu kỳ, cũng nhìn theo hướng đó, nhìn thấy Đường Linh, ánh mắt hắn sáng như đèn pha, cười rất gian trá!

Đây không phải “ Nụ hoa" Nguyên thiếu muốn điều tra sao? Trùng hợp quá đi!

Hạ Văn Dịch cũng hứng thú, trước đó hắn có cho người điều tra Đường Linh, gia cảnh trong sạch, thành tích không tệ, bất quá lại có quan hệ chằng chịt vớiTrân Bảo Trai, 6 năm trước trên một buổi đổ thạch, liên tiếp đổ thắng hai khối mao liệu, làm quen với Lưu Triển Bằng, mà Lưu Triển Bằng ngay trong đêm đó quật khởi, mà tên tuổi Trân Bảo Trai cũng vang dội từ đó!

Từ mọi phương diện dấu hiệu để đánh giá, chuyện Trân Bảo Trai quật khởi, chắc chắn có quan hệ chặt chẽ với Đường Linh, thậm chí hắn hoài nghi, người chân chính nắm giữ Trân Bảo Trai này, chính là nữ học sinh trung học với tướng mạo thanh tú, gia cảnh bình thường này!

Suy đoán này đều khiến Triệu Nguyên và Hạ Văn Dịch đều khiếp sợ không thôi! Lão đại đứng sau Trân Bảo Trai mưới 15 tuổi! Điều này có ý nghĩa gì?

Trân Bảo Trai quật khởi tại 6 năm trước, 6 năm trước Đường Linh bao lớn? Vẫn chưa tới 10 tuổi! Một đứa trẻ chưa tới 10 tuổi, chèo chống nổi cả một cửa tiệm châu báu to lớn ư! Sao có thể có chuyện đó!

Hay là chính bọn họ đã đoán sai rồi! Cô gái ấy và Lưu Triển Bằng chỉ là quen biết thôi!

Chưa đến 10 tuổi, đã đổ thắng hai khối mao liệu, điều này cũng đủ làm cho bọn họ khiếp sợ! Phải biết một khối trong đó là Hoàng ương lục đã bán cho ông nội của Triệu Nguyên- – Triệu Chấn Đông!

Nghĩ đến đây, khóe miệng Triệu Nguyên đã không tự chủ hơi nhếch lên, cặp mắt phượng nhìn chằm chằm Đường Linh, thần thái phát sáng như sao, không nghĩ tới Đường Linh và bọn họ cũng thật là “Hữu duyên"!

“ Đánh cuộc gì mới vui đây?" Triệu Nguyên nhíu mày, như đang nghiêm túc suy nghĩa, hồi lâu ánh mắt mới sáng lên, “ Không bằng cược đêm nay ai có thể mời cô nhóc đó làm bạn nhảy!"

Giọng nói mang theo vẻ hững hờ, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến khí độ cao quý sẵn có của hắn!

Hạ Văn Dịch híp mắt tươi cười, “ Được! Nhưng nếu ai cũng không mời được thì sao?" Bọn họ thường xuyên chơi chơi đùa, cho nên đối với trò chơi này cũng không xa lạ gì!

“ Đều không mời được?" Triệu Nguyên cười không so đo, “ Vậy tấm chi phiếu này liền quyên cho buổi triển lãm giám định hôm nay!"

Tiền, hắn không thiếu! Cuộc sống quá vô vị, hắn thiếu chính là lạc thú!

Đừng nhìn Triệu Nguyên mặc sức vùng vẫy trong chốn thương trường, thương nhân trong giới không người nào không phục, nhưng ngoài công việc ra, hắn lại nổi tiếng là kẻ trác táng bất kham, phong lưu vô đối!

“ Thành giao!" Hạ Văn Dịch nhẹ nhàng phun ra hai chữ, giọng nói hơi có chút ngả ngớn!

Tuy rằng Đường Linh khiến họ nhìn với con mắt khác, nhưng ở trong mắt bọn họ, Đường Linh chung quy chỉ là một cô gái mà thôi! Thắng ở mới mẻ, thắng ở sức sống thanh xuân!

Đường Linh cách đó không xa, đè xuống cơn sóng ngầm trong mắt, bên môi hơi nhẹ cong lên, thính lực của cô rất tốt, mặc dù cách khá xa, nhưng cuộc trò chuyện của họ, lại không thoát khỏi lỗ tai của cô!

Coi cô là món đồ chơi? Tốt lắm! Vậy thì chơi đùa cùng các anh một chút cũng được!

“ Cô Đường cũng đến tham gia triển lãm giám định?" Triệu Nguyên bước tới, đến gần nói chuyện như rất đúng rồi, như kiểu hai người quen biết đã lâu!

Đường Linh cười ngọt ngào, nhún vai, liếc nhìn tấm biển triển lãm bày ở cửa chính khách sạn, trên biển triển lãm ghi vài chữ vô cùng rõ ràng “ Triễn lãm giám định đồ cổ"!

“ Đương nhiên!"

Triệu Nguyên cười rất tao nhã, ánh mắt lại lưu chuyển giữa Đường Linh và nhân viên tiếp tân, hắn cúi đầu cười khẽ một tiếng, trong mắt lộ ra vẻ đã hiểu!

Giơ tay lên, vung vẩy tấm thiệp mời màu đỏ sậm trong tay: “ Tôi cũng đến tham gia buổi triễn lãm, cô Đường nếu có hứng thú thì xin mời cùng vào!"

“ Được a!" Khóe miệng Đường Linh vẽ ra độ cong thật đẹp, nhẹ nhàng gật đầu!

Lúc Đường Linh và Triệu Nguyên cùng nhau vào cửa, nhân viên tiếp đón khinh miệt liếc mắt nhìn Đường Linh, không nghĩ tới cô gái này bề ngoài thanh thuần, lại rất biết quyến rũ đàn ông! Một người đàn ông cực phẩm như vậy lại bị cô ta cám dỗ được!

Vào cửa, Triệu Nguyên ra hiệu bằng mắt về phía Hạ Văn Dịch, ý tứ khiêu khích rõ rệt! Hạ Văn Dịch cười mang chút tà khí, dùng khẩu hình đáp lại với ý tứ “Thắng bại chưa phân", tức khắc khiến các cô gái tại đại sảnh bị hắn phóng điện mê muội!

Mới nãy Triệu Nguyên có bạn gái đi cùng, còn Hạ Văn Dịch không có! Mặc dù không phong quang như Triệu Nguyên,  nhưng hắn cũng là một người đàn ông lịch thiệp đẹp trai!

Thời điểm nữ nhân viên tiếp đón kiểm tra thiệp mời, ánh mắt thỉnh thoảng tung bay ở trên người Hạ Văn Dịch, có chút tâm ý quyến rũ ngầm, ngày cả động tác trên tay cũng chậm lại vài phần!

Hạ Văn Dịch là người thế nào, suốt ngày đắm mình trong đám gái đẹp, tự nhiên hiểu rõ ý tứ, thấy cô gái đó dáng dấp không tệ, nói vài câu khẽ khàng ở bên tai hắn, cô gái đó lập tức cười đến run rẩy cả người, vẻ mặt e thẹn, gật đầu liên tục!

Đường Linh đã đi xa, khóe môi cong lên, trong mắt xẹt qua một vệt hào quang, cô cần phải suy nghĩ cẩn thận, làm cách nào để “ chơi đùa" vui vẻ với bọn đây!

Khách sạn Hoa Đằng cũng coi như loại khách sạn tốt nhất thành phố S, phòng khách rộng rãi bài trí xa hoa, hiện trường do Thích Khải Bình chỉ đạo bố trí, còn Chu Hồng Vũ sẽ phụ trách lựa chọn đồ cổ, Đường Linh đích thân lựa chọn vài món trong đám đồ cổ trong cửa tiệm để làm vật phẩm giám định hôm nay!

Lần này có rất nhiều người trong nghề đến tham gia, ngoại trừ do mối quan hệ nhân mạch của họ rộng, quan trọng nhất chính là triển lãm giám định lần này, tất cả người tham gia cũng có thể đem đồ cổ của riêng mình đến giám định, đây cũng giống như buổi giao lưu!

Tới tham gia triển lãm giám định lần này, đa số là người có độ tuổi cao, cho nên Đường Linh, Triệu Nguyên cùng Hạ Văn Dịch ba người họ xuất hiện, đưa tới không ít người chú ý!

Bởi vì đều là người có địa vị ở tỉnh Thanh, cho nên không ít người nhận ra Triệu Nguyên cùng Hạ Văn Dịch, một người thừa kế thuốc lá Hoa Đà, một người là con trưởng bất kham của phó thị trưởng thành phố! Đương nhiên bọn họ không biết, Hạ Văn Dịch là ông chủ đằng sau của “sòng bạc dưới đất"!

Mà ngược lại là Đường Linh, một cô gái bình thường, dáng vẻ thanh tú chút xíu, ngắm nhìn thấy khá dễ chịu, những vẫn rất bình thường!

Mặc dù đại đa số đều là người có tuổi, nhìn thấy Triệu Nguyên đều có ý tiến lên  bắt chuyện vài câu!

“ Đây không phải thiếu gia của Triệu gia sao! Ha ha! Còn nhớ rõ bộ xương già này không!"

Triệu Nguyên tươi cười rạng rỡ, nhìn về phía người nói chuyện, khẽ vuốt cằm nói, “ Cháu thấy thân thể ông Tưởng rất cường tráng, sắc mặt càng hồng hào, không lẽ trong nhà có chuyện vui?"

Tưởng Khâu Cát cười lớn một tiếng, “ Tên nhóc này, chỉ biết trêu ghẹo người già như ông đây! Quả thật việc vui có một chuyện! Đứa cháu trai không ra gì của ông, sắp thành gia lập thất rồi! Không uổng công ông chờ mong nhiều năm như vậy! Thằng cháu kia cũng coi hoàn thành ước mong có cháu dâu của ông!"

Cặp lông mày xinh đẹp của Triệu Nguyên hơi nhíu lại, “Ồ? Tên nhóc Tưởng Dương kia sao lại nghĩ không thông như thế? Chà chà! Còn trẻ như vậy đã nhảy xuống hầm mộ hôn nhân rồi! Thực sự là đáng tiếc!"

Mấy câu nói ra rất du côn, Tưởng Khâu Cát không so đo, Triệu Nguyên nói chuyện xưa nay vẫn vậy, cho dù đối với Triệu Chấn Đông, hắn cũng vậy nói như vậy, tất cả mọi người biết hắn đều không thấy lạ nữa!

“ Cháu tên nhóc này! Sớm muộn cũng sẽ có người trị!"

Tưởng Khâu Cát cười ha hả, Triệu gia nổi tiếng về sự si tình, từ già đến trẻ, loại si tình được gọi là độc! Cứ nhìn Triệu Chấn Đông là biết, sủng ái người bạn đời của ông vô bờ bến, người không biết còn tưởng họ đang tân hôn kìa!

Không hiểu sao, Triệu Nguyên nghe thấy câu nói kia của Tưởng Khâu Cát, lại không tự chủ đưa mắt dừng trên người Đường Linh, trong mắt xẹt qua một tia ấm áp, bất quá chỉ trong nháy mắt đã biến mất vô ảnh vô tung!

“ Triệu gia đã có quá nhiều kẻ si tình rồi, không thiếu một kẻ như tôi đâu!" Triệu Nguyên nói ra một cách thờ ơ, “ Tưởng Dương tổ chức đám cưới ngày nào? Thiếu gia tôi sẽ tặng một phần đại lễ cho cậu ta!"

Tưởng Khâu Cát nghe thấy sắc mặt liền lộ vẻ vui mừng, mới hàn huyên với Triệu Nguyên có vài câu, cuối cùng Triệu Nguyên đã hứa tặng cho họ mấy loại thuốc lá đặc trưng, Tưởng Khâu Cát tươi cười mừng rỡ còn hơn đứa cháu sắp kết hôn của ông!

Đường Linh thầm lắc đầu, khóe miệng khẽ nhếch lên, cô coi như đã hiểu vì sao nhiều người đều muốn đến bắt chuyện vài câu với anh ta, thì ra đều vì độc quyền cung cấp thuốc lá!

“ Tiểu công tử Hạ gia cũng tới rồi! Không nghĩ tới anh chàng Thích Khải Bình kia, mặt mũi cũng lớn quá, vậy mà mời được cả hai vị anh tài kiệt xuất của tỉnh Thanh chúng ta  đến dự." Lại có một ông lão cũng đi tới, gia nhập vào đội quân bắt chuyện!

“ Đồ cổ tại tỉnh Thanh chúng ta có lịch sử lâu đời, đương nhiên phải ủng hộ nhiều hơn!"

Hạ Văn Dịch không còn vẻ ngả ngớn mới nãy, lúc này lại chững chạc đàng hoàng, giơ tay nhấc chân đều lộ vẻ khí độ tao nhã!

Kỳ thực hắn đâu muốn tham gia giám định đồ cổ gì đó, còn không phải bị tên Triệu Nguyên kia lôi tới đây sao! Bất quá cũng không thể trách Triệu Nguyên, ông nội của Triệu Nguyên Triệu Chấn Đông muốn cùng bà nội của hắn đi du lịch nước ngoài, ông nội quăng thiệp mời cho Triệu Nguyên, kêu Triệu Nguyên thay ông tham gia!

Kết quả Hạ Văn Dịch cũng bị lôi đi theo! Những vẫn còn tốt chán, nghe nói Đế Hào của thành phố S suốt hai năm qua phát triển không tệ, buổi tối tiện dịp có thể đi chơi một chút!

Thời điểm Triệu Nguyên và Hạ Văn Dịch bị một đám ông lão vây quanh, Đường Linh liền rời khỏi, đi thẳng đến khu làm việc!

Thích Khải Bình nhìn thấy Đường Linh, vội vã đi tới, đi theo tới còn có cả Lưu Triển Bằng, “ Đường tổng, cô rốt cuộc cũng tới rồi!"

Đường Linh gật đầu, nhìn chung quanh đại sảnh, “ Chú Bình, chuẩn bị đến đâu rồi?"

Thích Khải Bình nghiêm mặt nói, “ Đều chuẩn bị gần xong, đã chuẩn bị xong mười món vật phẩm dùng trong giám định hôm nay, danh gia đến tham dự cũng cầm không ít đồ cổ tới, xem ra hứng thú của bọn họ không hề nhỏ chút nào! Có mấy vị chơi đồ cổ thâm niên còn âm thầm tìm hiểu vật triễn lãm hôm nay!"

“ Hôm nay tới đây tham gia triển lãm có không ít người đều là chuyên gia trong ngành, nhất định không thể chậm trễ họ, trước đây tên của cửa hàng còn chưa đặt, hiện tại đặt luôn đi, cứ gọi là ‘ Trân Bảo Các ‘!"

“ Trân Bảo Các? Đường tổng có ý muốn tuyên bố Trân Bảo Trai và Trân Bảo Các là cùng một nhà?" Lưu Triển Bằng hỏi với vẻ nghi ngờ.

Đường Linh cười nhẹ, hai con mắt lóe ra tia sáng giảo hoạt, “ Tôi đâu nói như vậy! Nhưng nếu người khác suy đoán thế nào là chuyện của họ, thỉnh thoảng phóng ra chút tin tức, ‘ Trân Bảo Các ‘ sẽ nhanh chóng nổi tiếng thôi!"

Lưu Triển Bằng và Thích Khải Bình bỗng nhiên tỉnh ngộ! Đúng vậy! Trên thân con người ta cái gì nặng nhất? Lòng hiếu kỳ đó thôi! Bây giờ Trân Bảo Trai thế như chẻ tre, nếu trực tiếp nói rõ Trân Bảo Các là sản nghiệp thuộc về Trân Bảo Trai, vậy Trân Bảo Các liền bị thế của Trân Bảo Trai ép xuống! Còn nếu như lững lờ không nói rõ, tên của hai cửa hàng, đủ khiến cho các giới đoán già đoán non, sẽ càng có nhiều sự tập trung hơn về phía Trân Bảo Các, mà sẽ không đối xử với nói như kiểu cửa hàng con của Trân Bảo Trai!

Mà thỉnh thoảng thả chút tin tức ra ngoài, khiến cho người ta sinh lòng hiếu kỳ, Trân Bảo Các không muốn nổi tiếng cũng khó!

Thích Khải Bình nghĩ thông suốt cách thức trong đó, nhìn Đường Linh với ánh mắt càng thêm hừng hực, cao minh a! Làm sao hắn lại không nghĩ tới chứ!

Đường Linh chỉ cười không lên tiếng, phương pháp này chính hậu thế sau này người ta gọi là chiêu trò quảng bá! Chủ yếu dùng ở trong ngành giải trí, ngôi sao muốn hot, biện pháp nhanh nhất chính là tìm người khác phái, đồn thổi ra sự ám muội! Mà Đường Linh hơi thay đổi một chút thủ đoạn, xem ra hiệu quả cũng sẽ không quá kém!

Do Thích Khải Bình còn phải chịu trách nhiệm buổi triển lãm hôm nay, Đường Linh để hắn đi làm việc, nên chỉ còn lại Lưu Triển Bằng và Đường Linh!

“ Chú Lưu, ngọc thạch của Việt Đằng đã vận chuyển hết đến chưa?" Tính toán thời gian cũng đã lâu rồi, bởi vì cô mua quá nhiều ngọc thạch, vận chuyển phải chia ra từng lô để chở, cho nên thời gian mất lâu hơn một chút!

“ Phần lớn đều chở tới rồi, chỉ còn lô cuối nữa thôi, chắc cũng sắp tới!" Lưu Triển Bằng suy nghĩ, lại nói, “ Đường tổng, lần này mua không ít mao liệu, là muốn mở hết ra một lần, hay là chia nhỏ từng đợt."

Đường Linh suy tư một chút, “Trước tiên mở ra một phần trước! Theo quy tắc cũ, tách được một phần liền thả ra tin tức! Nhưng chuyện này không vội, chú Lưu, gần đây chú giúp tôi lưu ý một chút, tìm một người địa phương thích hợp, đây đúng thời điểm xây dựng xưởng gia công ngọc thạch rồi!"

Bây giờ Trân Bảo Trai càng mở càng lớn, cần phải có xưởng chế tác riêng! Đừng xem thường xưởng gia công này, có xưởng gia công riêng, chi phí chế tác ngọc thạch sẽ được tiết kiệm không ít, tích tiểu thành đại, đó cũng là một món tiền lớn! Huống hồ, mở xưởng gia công Đường Linh còn có ý định khác nữa!

“ Được! Đợi lô mao liệu cuối cùng tới, tôi sẽ bắt đầu bắt tay vào làm! Sau này cửa hàng mình cũng có xưởng gia công rồi!" Lưu Triển Bằng nhiệt tình mười phần, đi theo Đường Linh mấy năm qua, có cảm giác bản thân ông càng làm càng lên tinh thần!

Đường Linh nhìn Lưu Triển Bằng như vậy, trong lòng cảm khái, trước kia lần đầu gặp Lưu Triển Bằng trong lúc chú ấy đang tuột dốc, rõ ràng mới hơn 30 tuổi mà nhìn cứ như hơn 40 tuổi ấy, mà bây giờ Lưu Triển Bằng hơn 40 tuổi, thoạt nhìn lại như một người đàn ông mới hơn 30 tuổi!

Duy nhất có chút tiếc nuối là, Lưu Triển Bằng những năm này vẫn không tìm đối tượng, có thể vì nguyên do trước kia vợ chú ấy bỏ chú ấy đi trong lúc sa cơ nghèo túng đã tạo thành bóng ma trong lòng chú ấy, nói chung những năm này Lưu Triển Bằng vẫn dốc sức bận bịu giúp Đường Linh làm sự nghiệp, về tình cảm lại bỏ bê, mới hơn 40 tuổi, không có vợ, không con cái, Đường Linh chắc chắn rằng đây cũng là tâm bệnh của Lưu Triển Bằng!

Mọi người tự có phúc riêng của mỗi người, hoặc là nhân duyên của chú ấy chưa tới, nhân sinh đa dạng như vậy, ai biết được sau một khắc không chừng sẽ gặp được nửa kia thuộc về mình!

Thời điểm Đường Linh đang xuất thần, thanh âm chủ trì trên sân khấu lôi suy nghĩ của cô trở lại!

Triển lãm giám định đồ cổ chính thức bắt đầu!

Bởi vì hôm nay là Hội triển lãm giám định đồ cổ, cho nên phong cách của người dẫn chương trình cũng khá là truyền thống, cũng không bày nhiều chiêu trò mới, đơn giản chủ trì vài câu, rồi giới thiệu Thích Khải Bình lên đài đọc diễn văn!

Thích Khải Bình một thân trang phục trang trọng, nhìn rất có tinh thần, đứng thẳng tắp trên sân khấu, nhìn mọi người, chậm rãi mở miệng nói, “ Hoan nghênh các quý vị tiền bối lâu năm trong giới đồ cổ đến tham dự Hội triển lãm giám định đồ cổ hôm nay, Hội triển lãm giám định đổ cổ lần này, với mục đích giao lưu học thuật, hy vọng có thể khiến cho những thứ còn đang ẩn giấu ở trong góc đồ cổ lại thấy được ánh mặt trời, còn có thể bảo vệ di tích văn hóa của quốc gia chúng ta! ‘ Trân Bảo Các ‘ chúng tôi lần này đem đến hội triển lãm mười vật phẩm đồ cổ để tiến hành giám định, đồng thời những chính phẩm này sẽ được tiến hành bán đấu giá tại buổi khai trương ‘ Trân Bảo Các ‘ cuối tuần này! Hội triển lãm giám định cổ hôm nay xin được phép bắt đầu, kính mong các vị có một buổi giám định đầy bất ngờ và vui vẻ!"

Thích Khải Bình phát biểu xong, liền đi xuống, cho người đem hết các đồ vật cần giám định hôm nay lên sân khấu, giám định lần này được chia theo từng nhóm, Thích Khải Bình sắp xếp đồ cổ cần giám định của “Trân Bảo Các" để tới nhóm cuối cùng!

Đồ cổ vừa ra sân, mọi người phía dưới đã rục rà rục rịch! Ngọn lửa nhiệt tình với đồ cổ đã được đốt lên! Như kiểu triển lãm giám định đầy tính chuyên môn kiểu này được tổ chức không nhiều, trước mắt có thể có cơ hội tham gia Hội triển lãm giám định, tất cả mọi người đều rất chờ mong!

Một lần xuất ra mười món đồ cổ, mọi người có thể giám định từng món, mấy vị chơi đồ cổ thâm niên, đã sớm không nhịn được muốn đi lên giám định!

Đường Linh cũng tiến lên theo, những đồ này, cô chỉ cần quét mắt một vòng, liền biết rõ món nào là thật món nào là giả, cô đi theo lên, là muốn học kinh nghiệm, loại học thuật giao lưu kiểu này rất hiếm có, người đến tham dự đều là những người có kiển thức uyên bác về đồ cổ, lắng nghe những lời giải thích của họ, có thể học được không ít kiến thức trên sách vở không dạy!

Đường Linh ở một bên nghe hăng say, Triệu Nguyên lại nhíu mày, “ Văn Dịch! Cậu thấy cô ấy không?"

Chỉ trong thoáng chốc, Đường Linh liền không thấy bóng dáng đâu, hai người họ phải ứng phó một lúc mới thoát ra khỏi đám người lớn tuổi đó, liền phát hiện Đường Linh đã không thấy đâu!

Hạ Văn Dịch đứng đó, ngó nghiêng chung quanh, “ Không nhìn thấy, cô ấy cũng thật nhanh chân!" Anh chang đó lập tức tươi cười ngay, “ Xem ra tấm chi phiếu phải quyên góp cho buổi giám định hôm nay rồi!"

Triệu Nguyên nhìn chăm chú vào bóng dáng màu trắng trong đám người trên sân khấu kia, cặp lông mày đang nhíu chặt từ từ giãn ra, khóe môi hơi giương lên, cặp mắt đen sáng rực lóe ra ánh sáng hứng thú!

“ Vậy thì chưa chắc!"

Bước lên sân khấu, xuyên qua đám người, liền nhìn thấy Đường Linh với vẻ mặt nghiêm túc, lắng nghe mấy ông lão lớn tuổi đang giảng giải! Nhìn thấy Đường Linh như vậy, Triệu Nguyên dừng bước chân một chút, nhíu mày ngẫm nghĩ, không quấy rầy cô, mà đứng ở phía sau cô, cùng nhau lắng nghe!

Phải biết hắn cũng không có hứng thú gì đối với đồ cổ, nếu không phải ông nội nhất định bắt hắn tới tham gia, hắn cũng không đi tới nơi nhàm chán này!

Nhưng bây giờ xem ra, hắn ngược lại có chút vui mừng vì bản thân đã tới đây! Không thì làm sao gặp được “ Nụ hoa" khiến người ta cảm thấy hứng thú kia!

Nghĩ như thế, nghe bọn họ bàn luận về đồ cổ, dường như cũng không thấy khô khan lắm!

“ Đây là đồ cổ dạng nào? Nhìn giống như cây lược gỗ!"

“ Chế tác trái lại rất tinh xảo, chỉ là không biết là thật hay giả!"

“ Tôi lại thấy vật này không thật!" Một ông lão tóc hoa râm vuốt râu mép, chậm rãi nói.

“ Ồ? Hồ đại sư có kiến giải khác biệt gì, không ngại nói cho chúng tôi nghe một chút!"

Hôm nay những người có mặt nơi đây, địa vị của Hồ Hưng Học khá cao, Diệp Hoằng Nghị đại sư trong giới chơi đồ cổ cấp quốc gia, chính là sư bá của Hồ Hưng Học, cũng chính là đệ tử của sư đệ Diệp Hoằng Nghị!

Nhấc đến Diệp Hoằng Nghị, giới chơi đồ cổ không ai là không nghe tiếng, đây chính là nhân vật cấp bậc đại sư! Ngay cả viện trưởng của viện bảo tàng quốc gia cũng sẽ tôn kính kêu ông bằng đại sư, nếu như có thể mời được Diệp Hoằng Nghị đến giám định đồ cổ, đây chính là chuyện náo động trong giới! Bởi vậy có thể thấy được, Diệp Hoằng Nghị Diệp đại sư có sức ảnh hưởng lớn bao nhiêu!

Hồ Hưng Học sờ râu mép, trên xương sống mũi có khung kính mắt bằng kim loại, cầm lấy vật quan sát hồi lâu mới mở miệng nói, “ Hiện tồn tại loại lược lưng ngọc đều là cổ vật thời kỳ Đường triều, có một câu trong sách cổ ‘ ngọc thiền kim tước ba tầng sáp, thúy kế cao tùng lục tấn hư. Vũ xử xuân phong xuy lạc địa, quy lai biệt tứ nhất đầu sơ. ‘ miêu tả chính là trang sức tóc của phụ nữ Đường triều! Lược lưng ngọc chẳng phải lược, mà là vật trang sức tóc!"

Trong tay cầm lược lưng ngọc, Hồ Hưng Học nói một cách chân thành.

Có người không biết về lược lưng ngọc, cũng liên tục gật đầu, quả nhiên vẫn là Hồ đại sư có học thức uyên thâm, nếu Hồ đại sư không nói ra, chính bọn họ còn tưởng rằng đây chỉ là một cây lược gỗ chải đầu! Không nghĩ tới đó lại là vật trang sức cài tóc!

Đường Linh sớm biết vật này là giả, chỉ là không biết chính xác nó là vật gì, bây giờ nghe Hồ Hưng Học giảng giải, tri thức đã tăng thêm một phần!

“ Hồ đại sư làm thế nào nhận ra là đồ giả? Tôi thấy chế tác ngược lại vô cùng tinh tế, hơn nữa loại đồ vật ít được quan tâm này, còn có người làm giả sao?"

Đồ cổ làm giả cũng có học vấn, đồ nào dễ bán, làm giả cũng sẽ nghiên cứu cái đó, trên thị trường chuyên làm giả phần lớn đều là đồ sứ cùng tranh chữ! Bởi vì có nhiều người yêu thích đồ vật thuộc hai dạng này, mà như kiểu chiếc lược lưng ngọc này, rất ít người có thể biết đó là vật gì, cho nên tiêu tốn rất nhiều thời gian, đi tạo ra một cái lược lưng ngọc không biết có thể bán đi được hay không, không bằng tạo ra chút đồ sứ cổ, dù sao mục đích làm giả cũng chính là kiếm tiền!

“ Bởi vì lược lưng ngọc là đồ trang sức, cho nên ngoại trừ hoa văn chạm khắc tinh tế, cùng đường nét tạo hình nhu mỹ ra, quan trọng nhất chính là phiến ngọc phải thật mỏng, tính chất phải hoàn mỹ, mặt ngoài không thể có quá nhiều biến hóa gập ghềnh, mà lược lưng ngọc này, chạm trổ và đường nét cũng không tệ, mà mặt ngoài sử dụng kĩ thuật là Dương chạm!"

Người chơi đồ cổ đều là người hiểu biết, vừa nghe Hồ Hưng Học nói, trong lòng đã sáng tỏ! Mà Đường Linh lại ít tiếp xúc với đồ cổ, mở miệng hỏi, “ Dương chạm là cái gì?"

Hồ Hưng Học ngẩn người, nhìn về phía Đường Linh, thấy dáng vẻ cô khoảng chừng mười lăm, mười sáu tuổi, trong lòng nghi ngờ, nhỏ như vậy đã tới đây? Rất ít thấy!

Ông tươi cười, cũng không ngại giảng giải cho Đường Linh, “ Thủ pháp chạm khắc chia làm âm chạm cùng dương chạm, cách thức chạm trổ dương chạm, thông thường đều để lộ đồ án hoa văn ra mặt ngoài, mặt ngoài có cảm giác lồi lõm, lược lưng ngọc chân chính, đồ án khắc hoạ được dùng là âm chạm, đường nét thẳng mà dày đặc, dùng làm trang sức tóc, đương nhiên phải dùng âm chạm, không thì động một cái sẽ mắc vào tóc, phụ nữ Đường triều chẳng phải sẽ rất khổ thân sao!"

Khơi dậy hứng thú, Hồ Hưng Học còn đùa giỡn! Mọi người nghe xong đều cười ha ha, Hồ Hưng Học mặc dù là nhân vật cấp đại sư, cũng không nôn nóng kiêu ngạo, là một ông lão rất hiền lành!

Đường Linh nghe xong liền gật đầu, cười ngọt ngào, “ Cháu hiểu rồi ạ, cảm ơn ngài!"

Phải biết loại học thuật này, không tùy tiện dạy cho người khác! Hồ Hưng Học dạy cho cô mấy thứ này, cô tất nhiên phải cảm kích!

Hồ Hưng Học nhìn thấy Đường Linh tuổi nhỏ như thế, mà rất nhiệt tình với đồ cổ, trong lòng cũng cao hứng! Phải biết người trẻ tuổi có thể tĩnh tâm lại nghiên cứu đồ cổ, thật sự rất ít, ngay cả đứa cháu trai không chịu phấn đấu kia của ông, vì bị ông ép buộc mới chịu từ từ nghiên cứu đồ cổ!

Như Đường Linh tuổi trẻ như vậy, thật sự là khó có được! Nếu không phải do Hồ Hưng Học thưởng thức Đường Linh, vừa nãy căn bản sẽ không nói cho cô nghe tri thức đồ cổ nhập môn mà người chơi đồ cổ cần biết!

Cùng lúc Hồ Hưng Học thưởng thức Đường Linh, Đường Linh cũng âm thầm thưởng thức Hồ Hưng Học, không tệ! Xem ra Hội triển lãm giám định hôm nay sẽ rất thành công đây, nói vậy bộ trục tranh cuộn bằng lụa kia, vị đại sư Hồ Hưn
Tác giả : Tần Tam
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại