Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ
Quyển 2 - Chương 1: Thời gian sáu năm
Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
“Lão đại, người lão đại muốn tìm tìm được rồi, vậy mà lại trốn vào trong nhà tù, nếu không phải vừa vặn đuổi kịp khi hắn ra tù, tìm tin tức về hắn e rằng còn phải phí chút thời gian!"
“Nhà tù?"
Một thiếu nữ với trang phục áo trắng quần jean ngồi trong xe, mí mắt hơi híp lại, hiện ra dáng vẻ lười biếng, môi đỏ mọng nhẹ nâng, “Để Chú Lưu liên hệ đi, gần đây công chuyện quá nhiều, các anh cũng mệt nhọc rồi, ngày mai các anh nghỉ một ngày xả hơi đi!"
“ Hắc hắc! Làm việc cho lão đại làm sao thấy mệt được! Mấy thằng nhãi kia còn len lén hâm mộ em nữa kìa!"
Thiếu nữ cong lên khóe miệng tươi cười, đầu chuyển hướng ra ngoài cửa sổ, nhìn đường phố chầm chậm lui về phía sau, có chút xuất thần!
Sáu năm, loáng một cái đã trôi qua sáu năm, Đường Linh năm nay 15 tuổi, học năm ba sơ trung, khoảng thời gian sáu năm này, Đường Linh mở rộng chi nhánh Trân Bảo Trai khắp khu vực phương Bắc, biến Trân Bảo Trai thành thương hiệu hàng đầu cho nhân sĩ thượng lưu lựa chọn khi nghĩ đến đá quý châu báu, có thể đeo trang sức châu báu của Trân Bảo Trai, đã trở thành tiêu chí của giới danh môn!
Công việc của Trân Bảo Trai, Đường Linh vẫn giao cho Lưu Triển Bằng một tay quản lý, lúc tên tuổi Trân Bảo Trai bao phủ thành phố S, Đường Linh còn đang ôm sách ngồi thảnh thơi trong sân trường!
Ngoại trừ Trân Bảo Trai, đám người Phùng Tam trước kia bị cô thu phục, bây giờ đi theo Đường Linh thành lập nên trung tâm giải trí thư giãn Đế Hào tại thành phố S, trung tâm giải trí này đã giao cho Phùng Tam quản lý, Đường Linh đặc biệt dùng lương cao mời về từ nước ngoài một giám đốc có nghiệp vụ chuyên môn cao, Phùng Tam chỉ cần trấn giữ là được!
Mà bây giờ mỗi ngày ở bên cạnh cô, là Lôi Tử —— chính là tên tóc vàng trước kia nhiều lần nhục mạ Đường Linh!
Lúc bắt đầu Phùng Tam quyết định dẫn theo thủ hạ đi theo Đường Linh, Lôi Tử vô cùng không tình nguyện, kết quả một lần ngoài ý muốn, Lôi Tử triệt để nhận định Đường Linh từ tận đáy lòng!
“Lôi Tử, em trai anh thế nào rồi?". Nhớ tới điều này, Đường Linh thuận miệng hỏi.
Lôi Tử nghe thấy, sắc mặt có chút thay đổi, lão đại chính là một người như vậy, ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng vô cùng chiếu cố thủ hạ!
“Nhờ phúc của lão đại, tiểu Vũ mới có cơ hội học đại học, nó cũng không chịu thua kém, thi đậu Kinh đại!"
Nói tới em trai, khuôn mặt Lôi Tử đầy vẻ tự hào, đời này của hắn may mắn nhất chính là đi theo Đường Linh, mà tự hào nhất là có một người em trai có ý chí!
“Kinh đại?"
Đường Linh khá kinh ngạc, cô từng nhìn thấy Lôi Vũ, sáu năm trước Lôi Vũ cùng bạn học xảy ra tranh chấp, cậu ta không cẩn thận đẩy bạn học từ ban công xuống, tuy rằng tính mệnh của người học sinh kia được cứu, nhưng lại bị thương không nhẹ! Bởi vì lúc đó vẫn còn là vị thành niên, cho nên phải vào sở quản giáo thiếu niên, hơn nữa còn phải bồi thường một khoản viện phí trị liệu rất lớn!
Biện pháp nào Lôi Tử cũng đã vận dụng hết rồi, rốt cuộc vẫn trơ mắt nhìn em trai bị người ta dẫn vào cục cảnh sát, cha mẹ chết sớm trong nhà chỉ còn lại hắn và em trai, em trai luôn là trách nhiệm của hắn, là hy vọng của hắn! Đi tới bước đường cùng bí lối, Lôi Tử tìm tới Đường Linh!
Hắn cầm dao đi gặp Đường Linh, dọa mọi người sợ hãi muốn chết, cho rằng Lôi Tử sẽ đối với Đường Linh làm ra chuyện bất lợi, nào biết hắn đi tới trước mặt Đường Linh, rầm một tiếng quỳ trên mặt đất, dập đầu thật mạnh mấy cái vang dội, nói ra những lời xuất phát từ tâm can, hi vọng Đường Linh có thể giúp hắn một tay, hắn trước đây miệng thối nói lung tung, chỉ cần Đường Linh giúp hắn, hắn đồng ý cắt đầu lưỡi, sau này bán mạng cho Đường Linh!
Cuối cùng Đường Linh vẫn giúp hắn, không muốn hắn cắt đầu lưỡi, chẳng phải cô là thánh mẫu chỉ biết thương người, mà cô cần loại người như Lôi Tử này!
Đường Linh để Lưu Triển Bằng đứng ra tìm người hòa giải, chi ra 20 vạn, gia đình học sinh kia lập tức đến cục cảnh sát lập hồ sơ, nói con nhà họ tự mình không cẩn thận bị té xuống, không quan hệ tới Lôi Vũ! Chẳng phải gia đình người kia tham tài, mà là 20 vạn kia thật sự khiến bọn họ choáng váng, ở những năm hộ vạn tệ được coi là đại gia, thì giá trị của hai mươi vạn có thể tưởng tượng được!
Sau đó, Lôi Tử vẫn đi theo bên cạnh Đường Linh, coi Đường Linh còn quan trọng hơn tính mạng của hắn! Vừa vặn qua sáu năm! Nếu như ban đầu là báo ân, còn hiện tại Lôi Tử là từ đáy lòng kính trọng Đường Linh! Chưa bao giờ nghĩ tới, Lôi Tử hắn còn có một khắc phong quang như thế!
“Lôi Tử, dừng xe! Còn lại một đoạn đường tự tôi đi qua đó! Lần này anh không cần theo tôi, lưu lại giúp anh ba quản lý Đế Hào, “Dạ Ưng" nơi đó lại có hành động rồi, thường xuyên cập nhật tình huống khắp nơi! Từ giờ trở đi tiến vào trạng thái chuẩn bị cấp một!"
“Vâng!"
Nghe được Đường Linh nhắc đến “Dạ Ưng", Lôi Tử lập tức trở nên nghiêm túc, hai mắt hữu thần sáng ngời, hiện ra thần thái khác thường! Thân là một thành viên của “Dạ Ưng", hắn vinh quang vô cùng!
Dừng xe ở một bên, Lôi Tử mới mở miệng nói, “Lão đại, hay là phái một người cùng chị qua đó?"
“Không cần, chú Lưu lần này cần đi thành phố Ninh bàn chuyện công việc, có chú ấy là được, anh cùng anh ba chú ý nhiều một chút, đừng gây rối gì đó biết chưa!"
“ Lão đại yên tâm, bên này chúng tôi nhất định cẩn thận!"
Đường Linh gật đầu, mấy năm qua Lôi Tử và Phùng Tam trưởng thành cấp tốc, làm việc rất ổn thỏa, bên này Đường Linh cũng yên tâm giao cho bọn họ!
Mở cửa xe ra, Đường Linh xuống xe, thấy Đường Linh đi xa, Lôi Tử mới một lần nữa khởi động xe, quay đầu lái đi!
Chỗ rẽ cổng trường Nhất Danh, một chiếc Audi 100 nổi bật đậu ở chỗ này, Đường Linh nhìn lướt qua liền biết rõ, đó là xe công vụ của cục Giáo dục, sáu năm trước cô thành lập ra “Dạ Ưng", bây giờ đã vô cùng lớn mạnh, vừa mới bắt đầu thành lập “Dạ Ưng" cũng chỉ là muốn thuận lợi cho việc mở rộng thương nghiệp thôi, không nghĩ tới phát triển đến nay, “Dạ Ưng" đã tạo thành quy mô, căn cơ trải rộng tỉnh Thanh, tạo thành một mạng lưới tin tức to lớn, tin tức thu nhập được toàn diện phong phú!
“Dạ Ưng" bề ngoài là đơn vị cố vấn, trên thực tế làm công tác thu thập tin tức, mà hết thảy tới tức thu thập được, chỉ có Đường Linh một người biết được, Đường Linh xem xong thì sẽ tiêu hủy đi, không để lại một chút dấu vết!
Từ lúc Tiểu Bạch hòa nhập vào trong cơ thể cô, đại não Đường Linh không thể nghi ngờ là một quyển bách khoa toàn thư sống, đã gặp qua là không quên được cũng chỉ là việc cỏn con thôi!
Đường Linh còn chưa đi đến cổng trường học, cô giáo Hạ người đang đi qua đi lại trước cổng trường hồi lâu liền bước nhanh tới, trông thấy Đường Linh sắc mặt có chút không vui, nhưng cũng không nói gì, chỉ kéo tay Đường Linh, đi nhanh đến trước mặt hiệu trưởng!
“Hiệu trưởng Lý, em học sinh này đến rồi, có thể xuất phát!"
Vốn người được đi tham gia cuộc thi toán học tại thành phố Ninh là học sinh đắc ý nhất của cô, vậy mà học sinh đó trong tiết thể dục đá bóng bị thương ở chân, hết cách tham gia cuộc thi tỉnh lần này, mà Hiệu trưởng Lý vậy mà điểm danh yêu cầu Đường Linh tham gia thi đấu!
Cô giáo Hạ thực sự không hiểu, tại sao hiệu trưởng Lý muốn cho một em học sinh có thành tích bình thường Đường Linh tham gia thi đấu! Nhất Trung nhân tài đông đúc, xếp hàng cũng không đến lượt Đường Linh!
Hiệu trưởng Lý gật đầu, hướng về phía Đường Linh dặn dò, “Mau lên xe đi, vào trong xe chú ý lễ phép một chút, ngồi bên trong là lãnh đạo trong thành phố!"
Đường Linh chỉ khéo léo gật đầu, sau đó yên lặng mở cửa sau xe ra, chui vào!
Lúc ngồi vào chiếc xe Audi 100 do cục Giáo dục trang bị, cô mới phát hiện bên trong còn có một thiếu niên, từ miệng hiệu trưởng biết được thiếu niên cùng đi kia là con trai của trưởng khoa, cũng đại biểu thành phố S tham gia cuộc thi toàn tỉnh lần này, Đường Linh lễ phép gật đầu, thấy thiếu niên kia không muốn phản ứng, cô liền tìm chỗ thoải mái trên xe, nhắm mắt lại dưỡng thần.
Audi 100 tại thập kỷ 90 tiến vào thị trường Trung Quốc, là đại biểu cho dòng xe sang trọng đương thời, càng là nhảy một cái trở thành xe quan chức chính phủ! Lúc ấy mà nói, được coi như xe sang rồi! Đường Linh cấp cho Lôi Tử một chiếc xe sử dụng trong công việc cũng chính là loại này!
Nhắm mắt lại nhưng tâm tư xoay như chong chóng! “Phần cứng" trang bị của Cục giáo dục cũng thật khiến cô nhìn với con mắt khác!
“Lão đại, người lão đại muốn tìm tìm được rồi, vậy mà lại trốn vào trong nhà tù, nếu không phải vừa vặn đuổi kịp khi hắn ra tù, tìm tin tức về hắn e rằng còn phải phí chút thời gian!"
“Nhà tù?"
Một thiếu nữ với trang phục áo trắng quần jean ngồi trong xe, mí mắt hơi híp lại, hiện ra dáng vẻ lười biếng, môi đỏ mọng nhẹ nâng, “Để Chú Lưu liên hệ đi, gần đây công chuyện quá nhiều, các anh cũng mệt nhọc rồi, ngày mai các anh nghỉ một ngày xả hơi đi!"
“ Hắc hắc! Làm việc cho lão đại làm sao thấy mệt được! Mấy thằng nhãi kia còn len lén hâm mộ em nữa kìa!"
Thiếu nữ cong lên khóe miệng tươi cười, đầu chuyển hướng ra ngoài cửa sổ, nhìn đường phố chầm chậm lui về phía sau, có chút xuất thần!
Sáu năm, loáng một cái đã trôi qua sáu năm, Đường Linh năm nay 15 tuổi, học năm ba sơ trung, khoảng thời gian sáu năm này, Đường Linh mở rộng chi nhánh Trân Bảo Trai khắp khu vực phương Bắc, biến Trân Bảo Trai thành thương hiệu hàng đầu cho nhân sĩ thượng lưu lựa chọn khi nghĩ đến đá quý châu báu, có thể đeo trang sức châu báu của Trân Bảo Trai, đã trở thành tiêu chí của giới danh môn!
Công việc của Trân Bảo Trai, Đường Linh vẫn giao cho Lưu Triển Bằng một tay quản lý, lúc tên tuổi Trân Bảo Trai bao phủ thành phố S, Đường Linh còn đang ôm sách ngồi thảnh thơi trong sân trường!
Ngoại trừ Trân Bảo Trai, đám người Phùng Tam trước kia bị cô thu phục, bây giờ đi theo Đường Linh thành lập nên trung tâm giải trí thư giãn Đế Hào tại thành phố S, trung tâm giải trí này đã giao cho Phùng Tam quản lý, Đường Linh đặc biệt dùng lương cao mời về từ nước ngoài một giám đốc có nghiệp vụ chuyên môn cao, Phùng Tam chỉ cần trấn giữ là được!
Mà bây giờ mỗi ngày ở bên cạnh cô, là Lôi Tử —— chính là tên tóc vàng trước kia nhiều lần nhục mạ Đường Linh!
Lúc bắt đầu Phùng Tam quyết định dẫn theo thủ hạ đi theo Đường Linh, Lôi Tử vô cùng không tình nguyện, kết quả một lần ngoài ý muốn, Lôi Tử triệt để nhận định Đường Linh từ tận đáy lòng!
“Lôi Tử, em trai anh thế nào rồi?". Nhớ tới điều này, Đường Linh thuận miệng hỏi.
Lôi Tử nghe thấy, sắc mặt có chút thay đổi, lão đại chính là một người như vậy, ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng vô cùng chiếu cố thủ hạ!
“Nhờ phúc của lão đại, tiểu Vũ mới có cơ hội học đại học, nó cũng không chịu thua kém, thi đậu Kinh đại!"
Nói tới em trai, khuôn mặt Lôi Tử đầy vẻ tự hào, đời này của hắn may mắn nhất chính là đi theo Đường Linh, mà tự hào nhất là có một người em trai có ý chí!
“Kinh đại?"
Đường Linh khá kinh ngạc, cô từng nhìn thấy Lôi Vũ, sáu năm trước Lôi Vũ cùng bạn học xảy ra tranh chấp, cậu ta không cẩn thận đẩy bạn học từ ban công xuống, tuy rằng tính mệnh của người học sinh kia được cứu, nhưng lại bị thương không nhẹ! Bởi vì lúc đó vẫn còn là vị thành niên, cho nên phải vào sở quản giáo thiếu niên, hơn nữa còn phải bồi thường một khoản viện phí trị liệu rất lớn!
Biện pháp nào Lôi Tử cũng đã vận dụng hết rồi, rốt cuộc vẫn trơ mắt nhìn em trai bị người ta dẫn vào cục cảnh sát, cha mẹ chết sớm trong nhà chỉ còn lại hắn và em trai, em trai luôn là trách nhiệm của hắn, là hy vọng của hắn! Đi tới bước đường cùng bí lối, Lôi Tử tìm tới Đường Linh!
Hắn cầm dao đi gặp Đường Linh, dọa mọi người sợ hãi muốn chết, cho rằng Lôi Tử sẽ đối với Đường Linh làm ra chuyện bất lợi, nào biết hắn đi tới trước mặt Đường Linh, rầm một tiếng quỳ trên mặt đất, dập đầu thật mạnh mấy cái vang dội, nói ra những lời xuất phát từ tâm can, hi vọng Đường Linh có thể giúp hắn một tay, hắn trước đây miệng thối nói lung tung, chỉ cần Đường Linh giúp hắn, hắn đồng ý cắt đầu lưỡi, sau này bán mạng cho Đường Linh!
Cuối cùng Đường Linh vẫn giúp hắn, không muốn hắn cắt đầu lưỡi, chẳng phải cô là thánh mẫu chỉ biết thương người, mà cô cần loại người như Lôi Tử này!
Đường Linh để Lưu Triển Bằng đứng ra tìm người hòa giải, chi ra 20 vạn, gia đình học sinh kia lập tức đến cục cảnh sát lập hồ sơ, nói con nhà họ tự mình không cẩn thận bị té xuống, không quan hệ tới Lôi Vũ! Chẳng phải gia đình người kia tham tài, mà là 20 vạn kia thật sự khiến bọn họ choáng váng, ở những năm hộ vạn tệ được coi là đại gia, thì giá trị của hai mươi vạn có thể tưởng tượng được!
Sau đó, Lôi Tử vẫn đi theo bên cạnh Đường Linh, coi Đường Linh còn quan trọng hơn tính mạng của hắn! Vừa vặn qua sáu năm! Nếu như ban đầu là báo ân, còn hiện tại Lôi Tử là từ đáy lòng kính trọng Đường Linh! Chưa bao giờ nghĩ tới, Lôi Tử hắn còn có một khắc phong quang như thế!
“Lôi Tử, dừng xe! Còn lại một đoạn đường tự tôi đi qua đó! Lần này anh không cần theo tôi, lưu lại giúp anh ba quản lý Đế Hào, “Dạ Ưng" nơi đó lại có hành động rồi, thường xuyên cập nhật tình huống khắp nơi! Từ giờ trở đi tiến vào trạng thái chuẩn bị cấp một!"
“Vâng!"
Nghe được Đường Linh nhắc đến “Dạ Ưng", Lôi Tử lập tức trở nên nghiêm túc, hai mắt hữu thần sáng ngời, hiện ra thần thái khác thường! Thân là một thành viên của “Dạ Ưng", hắn vinh quang vô cùng!
Dừng xe ở một bên, Lôi Tử mới mở miệng nói, “Lão đại, hay là phái một người cùng chị qua đó?"
“Không cần, chú Lưu lần này cần đi thành phố Ninh bàn chuyện công việc, có chú ấy là được, anh cùng anh ba chú ý nhiều một chút, đừng gây rối gì đó biết chưa!"
“ Lão đại yên tâm, bên này chúng tôi nhất định cẩn thận!"
Đường Linh gật đầu, mấy năm qua Lôi Tử và Phùng Tam trưởng thành cấp tốc, làm việc rất ổn thỏa, bên này Đường Linh cũng yên tâm giao cho bọn họ!
Mở cửa xe ra, Đường Linh xuống xe, thấy Đường Linh đi xa, Lôi Tử mới một lần nữa khởi động xe, quay đầu lái đi!
Chỗ rẽ cổng trường Nhất Danh, một chiếc Audi 100 nổi bật đậu ở chỗ này, Đường Linh nhìn lướt qua liền biết rõ, đó là xe công vụ của cục Giáo dục, sáu năm trước cô thành lập ra “Dạ Ưng", bây giờ đã vô cùng lớn mạnh, vừa mới bắt đầu thành lập “Dạ Ưng" cũng chỉ là muốn thuận lợi cho việc mở rộng thương nghiệp thôi, không nghĩ tới phát triển đến nay, “Dạ Ưng" đã tạo thành quy mô, căn cơ trải rộng tỉnh Thanh, tạo thành một mạng lưới tin tức to lớn, tin tức thu nhập được toàn diện phong phú!
“Dạ Ưng" bề ngoài là đơn vị cố vấn, trên thực tế làm công tác thu thập tin tức, mà hết thảy tới tức thu thập được, chỉ có Đường Linh một người biết được, Đường Linh xem xong thì sẽ tiêu hủy đi, không để lại một chút dấu vết!
Từ lúc Tiểu Bạch hòa nhập vào trong cơ thể cô, đại não Đường Linh không thể nghi ngờ là một quyển bách khoa toàn thư sống, đã gặp qua là không quên được cũng chỉ là việc cỏn con thôi!
Đường Linh còn chưa đi đến cổng trường học, cô giáo Hạ người đang đi qua đi lại trước cổng trường hồi lâu liền bước nhanh tới, trông thấy Đường Linh sắc mặt có chút không vui, nhưng cũng không nói gì, chỉ kéo tay Đường Linh, đi nhanh đến trước mặt hiệu trưởng!
“Hiệu trưởng Lý, em học sinh này đến rồi, có thể xuất phát!"
Vốn người được đi tham gia cuộc thi toán học tại thành phố Ninh là học sinh đắc ý nhất của cô, vậy mà học sinh đó trong tiết thể dục đá bóng bị thương ở chân, hết cách tham gia cuộc thi tỉnh lần này, mà Hiệu trưởng Lý vậy mà điểm danh yêu cầu Đường Linh tham gia thi đấu!
Cô giáo Hạ thực sự không hiểu, tại sao hiệu trưởng Lý muốn cho một em học sinh có thành tích bình thường Đường Linh tham gia thi đấu! Nhất Trung nhân tài đông đúc, xếp hàng cũng không đến lượt Đường Linh!
Hiệu trưởng Lý gật đầu, hướng về phía Đường Linh dặn dò, “Mau lên xe đi, vào trong xe chú ý lễ phép một chút, ngồi bên trong là lãnh đạo trong thành phố!"
Đường Linh chỉ khéo léo gật đầu, sau đó yên lặng mở cửa sau xe ra, chui vào!
Lúc ngồi vào chiếc xe Audi 100 do cục Giáo dục trang bị, cô mới phát hiện bên trong còn có một thiếu niên, từ miệng hiệu trưởng biết được thiếu niên cùng đi kia là con trai của trưởng khoa, cũng đại biểu thành phố S tham gia cuộc thi toàn tỉnh lần này, Đường Linh lễ phép gật đầu, thấy thiếu niên kia không muốn phản ứng, cô liền tìm chỗ thoải mái trên xe, nhắm mắt lại dưỡng thần.
Audi 100 tại thập kỷ 90 tiến vào thị trường Trung Quốc, là đại biểu cho dòng xe sang trọng đương thời, càng là nhảy một cái trở thành xe quan chức chính phủ! Lúc ấy mà nói, được coi như xe sang rồi! Đường Linh cấp cho Lôi Tử một chiếc xe sử dụng trong công việc cũng chính là loại này!
Nhắm mắt lại nhưng tâm tư xoay như chong chóng! “Phần cứng" trang bị của Cục giáo dục cũng thật khiến cô nhìn với con mắt khác!
Tác giả :
Tần Tam