Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ
Quyển 1 - Chương 31: Hỗn chiến!

Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ

Quyển 1 - Chương 31: Hỗn chiến!

Edit: Heidi_Nhược Vũ Các

Trương Hoa thấy Văn Vân Chi muốn đánh con, vội vàng kéo Đường Linh ra phía sau, lại không nghĩ rằng Đường Linh chỉ nhẹ nhàng gạt Trương Hoa qua một bên, chính diện đối mặt với Văn Vân Chi!

Văn Vân Chi đưa tay phải túm lấy tóc Đường Linh, đàn bà con gái đánh nhau luôn thích ra ám chiêu!

Trong lòng Đường Linh hừ lạnh một tiếng, tay phải nhanh chóng hướng lên túm lấy một cái, bẻ lấy ngón giữa của Văn Vân Chi, hung hăng hướng lên trên bẻ một cái, chân trái chuẩn xác hướng về huyệt vị dưới đầu gối Văn Vân Chi đạp một cái, Văn Vân Chi đương trường liền quỳ xuống đất, một tay còn lại của ả dùng sức quơ về phía sau, tiếc rằng tư thế quỳ khiến ả ta không có sức lực chống lại, chỉ gào khóc kêu đau! Dáng vẻ cực kỳ chật vật!

Hai anh em sinh đôi vừa nãy vẫn ngồi xem trò vui, vốn tưởng rằng sẽ thấy Đường Linh bị mẹ bọn chúng thu thập một trận, kết quả chỉ chớp mắt bà mẹ Văn Vân Chi của bọn chúng vậy mà ngã quỵ ở mặt đất, miệng kêu la inh ỏi, kêu bọn họ hỗ trợ!

Hai huynh muội nghe thấy liền vội vã tiến lên, hai anh em nhà này lớn hơn so với Đường Linh 3 tuổi, thế nhưng trổ mã bình thường, thân hình chỉ gần như Đường Linh!

Trương Hoa phản ứng kịp muốn ngăn hai anh em họ lại, phải biết hai anh em nhà này tuy rằng gầy yếu, nhưng ở bên ngoài cũng thường khi gây sự đánh nhau, Trương Hoa chỉ lo con gái mình bị hai đứa nó gây thương tích!

Mà bà già kia lại sợ Trương Hoa gây thương tổn đến hai anh em chúng, lại ngăn cản Trương Hoa, hai anh em bọn chúng không cao, luồn qua người Trương Hoa, xông lên hướng về Đường Linh định ra tay! Tình cảnh thập phần hỗn loạn!

Đường Linh một tay bẻ ngón giữa của Văn Vân Chi, khinh thường liếc mắt nhìn bọn chúng, giơ chân lên nhắm trúng bụng hai đứa nó đạp xuống, bịch bịch hai cước, đạp văng bọn nó qua một bên, khiến hai anh em chúng nằm trên đất bò không nổi!

Văn Vân Chi thấy con mình bị đạp, nảy sinh ác độc muốn dùng một tay túm lấy cổ Đường Linh, Đường Linh cười lạnh một tiếng, tay phải dùng sức, lập tức khiến Văn Vân Chi kêu rú lên oang oác, tay trái bóp lấy cổ Văn Vân Chi, hơi dùng lực, Văn Vân Chi liền có chút không thở nổi, trừng hai mắt không thể tin nhìn vẻ mặt cười nhạt của Đường Linh!

“Mày… thả… buông tao ra!". Ánh mắt Văn Vân Chi hung tợn nhìn chằm chằm Đường Linh, nếu để cho ả đứng lên được, nhất định lột da nó mới được!

Đường Linh chẳng những không buông tay, lực tay liền tăng thêm chút khí lực, Văn Vân Chi khó thở, Đường Linh không ngừng co chặt tay lại khiến ánh mắt Văn Vân Chi lộ ra một tia sợ hãi!

Đường Linh tiến đến bên tai Văn Vân Chi, thanh âm trầm thấp phảng phất giống như u linh, “Nếu thím vẫn vui vẻ đến đây gây phiền phức, tôi không ngại tiễn thím một đoạn đường!"

Văn Vân Chi chỉ cảm thấy bên tai ả một trận âm phong thổi qua, trong đầu như trúng một kích, trên người tức khắc nổi da gà, trên tay Đường Linh dùng thêm sức lực, khiến ả ta không có chút nào hoài nghi Đường Linh thật sự sẽ bóp chết ả!

Thoáng rời khỏi bên tai Văn Vân Chi, cô nhẹ nhàng mở miệng nói, “Đem tiền hôm nay thím trộm được giao ra đây, tôi sẽ tha cho thím một mạng!"

Mọi người sớm đã bị một màn trước mắt của Đường Linh làm cho sợ choáng váng, không nghĩ tới ngày thường Đường Linh hiền như cục đất vậy mà lại ra tay ác như vậy!

Ánh mắt bà già Lý Hồng Cầm liếc nhìn Đường Linh đều có chút sợ hãi, cô con dâu nhỏ của bà nhiều lắm chỉ ngoài miệng hùng hùng hổ hổ, đối với bà cũng không dám ra tay, không nghĩ tới đứa trẻ Đường Linh bà luôn nhìn không thuận mắt kia, vậy mà dám đánh cô con dâu nhỏ đanh đá của bà!

Tâm tư Trương Hoa phức tạp, vừa cảm thấy hả giận, vừa sợ Văn Vân Chi ngày sau sẽ trả thù, chị ngược lại không sao, chỉ sợ con gái mình chịu ủy khuất!

Tay đau chân đau cổ đau Văn Vân Chi nghe thấy Đường Linh nói, có chút chột dạ nuốt nước miếng, tay Đường Linh lại dùng thêm chút sức, ả ta nóng nảy hướng về phía song bào thai nói, “Đường Hỉ Phượng, còn không mau móc tiền ra!"

Đường Hỉ Phượng bị đạp ngã xuống đất mắt choáng váng, nhìn thấy Đường Linh như nhìn thấy ma, đứa em gái nhỏ này của hắn khi nào thì lợi hại như vậy! Không suy nghĩ nhiều nữa, chịu đựng cơn đau liền vội vàng cởi giày ra, từ dưới đệm giày tốn sức móc ra 4 tờ một trăm đồng, thận trọng nhìn Đường Linh, đem tiền ném lên trên khay trà, chỉ lo Đường Linh lại đạp hắn mấy cú nữa!

Đường Linh đạp hai cú rất có chừng mực, làm cho bọn họ đau dữ dội, nhưng sẽ không thương tổn đến nội tạng, nhiều lắm là thịt bị đau mà thôi!

Lý Hồng Cầm nhìn thấy 400 đồng trên khay bàn trà, trong lòng kinh ngạc không thôi! Tiền này vậy mà đúng là do hai đứa song bào thai trộm!

Trương Hoa nhìn 400 đồng kia, vành mắt đỏ lên một chút, có loại cảm giác oan ức được rửa sạch!

Đường Linh lạnh lùng liếc mắt nhìn Lý Hồng Cầm, trong giọng nói kèm theo khí lạnh, “Thật đúng là đứa cháu ngoan do bà nội dạy dỗ ra!"

Lý Hồng Cầm nghe được, hết sức khó xử, mặt nghẹn đến đỏ bừng, đây thật đúng là cho bà một cái tát trắng trợn! Hai đứa nhỏ này do bà dạy dỗ từ nhỏ, lại không ngờ làm ra loại chuyện tay chân không sạch sẽ này, còn bị Đường Linh bắt tại trận!

Đường Linh hất tay buông Văn Vân Chi ra, khóe miệng vểnh lên nụ cười nhạt, trong miệng thốt ra một câu, “Cút!"

Ngón giữa Văn Vân Chi đau dữ dội, đầu gối phỏng chừng cũng xanh tím một mảng như vậy, trong lòng không cam lòng, nhưng cũng biết hiện tại kiếm không được chút tiện nghi nào, ả run lẩy bẩy đứng lên, lôi kéo song bào thai rời khỏi nhà Đường Linh!

Hừ! Hôm nay coi như Văn Vân Chi ả bị thiệt thòi, hôm nào khác nhất định sẽ đòi lại cả vốn lẫn lời!

Đường Linh không hề liếc nhìn Văn Vân Chi nửa mắt, phải biết lúc đại học Đường Linh do từng đụng phải sắc lang, sau đó đã ra sức học võ thuật, cô không học môn gì như kiểu Tae Kwon Do, những thứ đó không thực chiến được, trái lại chuyên môn đi học một số chiêu thức xảo quyệt áp dụng trong thực chiến có thể đánh bất ngờ!

Phương diện võ thuật cô thật có thiên phú, chẳng qua là khi đó do tuổi tác quá lớn, học chậm chút, nhưng dùng để đối phó một ả như Văn Vân Chi thì dư xài!

Huống chi sau khi có Tiểu Bạch dung nhập vào, tình trạng thân thể của cô đạt đến trạng thái tốt nhất, khí lực mặc dù không đủ, nhưng thân thể lại hết sức linh xảo, trước đây học qua những chiêu số kia, vận dụng thuận buồm xuôi gió!

Văn Vân Chi đi rồi, Trương Hoa mới thở phào nhẹ nhõm, Đường Linh thấy mẹ mình như thế, trong lòng ngập tràn đau lòng! Cô vẫn nhớ rõ đời trước, mẹ cũng không tìm được ra 400 đồng kia, bà nội càng đổ thêm dầu vào lửa cáo trạng với cha, cha và mẹ cãi nhau một trận, chuyện song bào thai trộm tiền, là lúc lần thứ hai lấy trộm tiền bị ông nội bắt gặp, mới bị bức hỏi ra!

Đường Linh tiến lên ôm lấy mẹ, nhẹ nhàng vỗ sau lưng mẹ, trong lòng chua xót nhẹ giọng nói, “Mẹ, đừng lo lắng, đều qua rồi! Sau này ai cũng không thể bắt nạt mẹ!"

Nước mắt Trương Hoa loạt xoạt rớt xuống, nghe thấy con gái đang an ủi mình, chị cảm thấy rất có lỗi với con, con gái vẫn còn nhỏ như thế, đang là lúc cần chị bảo vệ, lại không ngờ chị lại được con gái bảo vệ!

Ngắm cô con gái xinh xắn đáng yêu trong ngực, trong lòng Trương Hoa được an ủi rất nhiều, âm thầm hạ quyết tâm, chị nhất định phải trở nên mạnh mẽ, bảo hộ con gái mình!

Đường Linh ổn định cảm xúc của mẹ xong, mới nghiêng đầu lạnh lùng nhìn Lý Hồng Cầm một cái, thân mình Lý Hồng Cầm không tự chủ rúc về phía sau, Đường Linh thấy vậy không nói gì, chỉ lôi kéo mẫu thân quay về phòng!

Thấy Đường Linh rời đi, Lý Hồng Cầm thở phào nhẹ nhõm, trên mặt ngượng ngùng! Mà hôm nay càng là phá lệ không có kéo con trai cả về phòng bà “Nói chuyện"! Đường Linh cũng vui lòng!
Tác giả : Tần Tam
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại