Trùng Sinh Chi Quỷ Nhãn Thương Nữ
Quyển 1 - Chương 22: Đổ thạch (2)
Edit: Heidi_Nhược Vũ Các
“Như thế nào, nhóc Tiểu Đường, đổ thạch chẳng phải dễ dàng như vậy đúng không!". Ông Ngụy dẫn Đường Linh đi tới khu vật liệu đá, nhìn dáng vẻ như chuẩn bị mua nguyên liệu!
Đường Linh gật đầu, “Quả thực không dễ!"
Chỉ với những lời giảng giải của ông Ngụy mới nói vừa nãy thôi, đã đủ cho người bình thường tiêu hóa một thời gian lâu! Nhưng những thứ này không làm khó được Đường Linh, Đường Linh rất nhanh đã tiêu hóa hết tri thức đó rồi!
“Ai nha! Đây không phải ông chủ Ngụy sao!"
Một người đàn ông trung niên đi nhanh tiến lên vài bước, đi thẳng tới trước mặt ông Ngụy, chìa tay cười híp nắm chặt bàn tay ông Ngụy! “Ông chủ Ngụy hôm nay coi trọng khối đá nào? Tôi sẽ tự mình giúp ông chủ Ngụy giải thạch!"
“Ha ha! Ông chủ Trương cứ nói đùa! Ngụy lão ta hôm nay chỉ đến thử xem vận may, thuận tiện dẫn theo tiểu bối đến mở mang kiến thức thôi!". Ông Ngụy cười ha ha, không quên giới thiệu Đường Linh cho ông chủ Trương!
Lúc này ông chủ Trương mới chú ý tới, bên người Ngụy tổng này luôn có một cô gái nhỏ đi bên cạnh, ông thuộc loại người minh mẫn bậc nào, nghe ông Ngụy nói, bèn thầm nghĩ trong lòng, cô gái nhỏ này thân phận nhất định là bất phàm, bằng không sao Ngụy tổng phải đích thân giới thiệu!
Sau khi suy nghĩ thông suốt, ông chủ Trương đã cười híp mắt nhìn Đường Linh nói, “Cô gái nhỏ cảm thấy hứng thú với ngọc thạch sao? Trước mắt hàng nơi này đều là hàng hố cũ bên Miến Điện đưa tới, lần đầu tới chơi, không bằng nhìn thử xem những khối mao liệu này!"
Hố cũ, đây là chỉ độ chín muồi, ngọc thạch hố cũ chất lượng tốt hơn một chút, mà đối lập là ngọc thạch hố mới, chất lượng cũng không đáng giá tiền bằng hố cũ!
Đường Linh nhìn đến mao liệu bên cạnh chân cô, lớn nhỏ không đồng đều, ngẩng đầu hỏi, “Mao liệu này bán thế nào?". Cô chưa từng mua qua mao liệu, không biết mao liệu này dựa theo điều gì để bán!
“Mao liệu bên này đồng giá, 100 đồng một khối!"
Ông chủ Trương nhìn lướt qua mao liệu cạnh chân ông, những nguyên liệu này gần như đều là phế liệu, đều do chính bọn họ đào thải loại ra, chồng chất ở đây là để chuẩn bị cho những người hứng thú với ngọc thạch nhưng lại không có nhiều tiền để đổ thạch! Tại nơi này của bọn họ, những thứ phế liệu này cũng thật dễ bán! Bởi vì có không ít người đều ôm tâm tư muốn thử một lần, 100 đồng không nhiều, đa số đều mua được!
Đường Linh gật đầu, mao liệu này bán không hề đắt, đưa tay chỉ tới chỗ khác trong cửa hàng lên tiếng nói, “Mao liệu bên kia cũng vậy đúng không?". Vừa mới đi qua chỗ đó, mao liệu bên đó phần lớn đều là từng khối lớn vật liệu đá, có vật liệu đá còn cao hơn so với Đường Linh nữa!
Ông chủ Trương cười nói, “Mao liệu bên đó không thể như giá này được, loại nhỏ này định giá theo khối, mà bên kia khối mao liệu kích cỡ lớn thì dựa theo kg để tính! 1000 tệ một kg! Thường thì một khối mao liệu lớn khối lượng khoảng chừng 5kg, cho nên mới nói khối mao liệu rẻ nhất cũng phải 5000 tệ!"
Đường Linh nhìn ông Ngụy, trong mắt như muốn hỏi dò, “1000 tệ một cân, đắt vậy!"
Ông Ngụy cười gật đầu, “Không sai! Mao liệu quả thực là cái giá này! Tiểu Đường chỉ nhìn là được!". Mặc dù biết cô nhóc này bỏ 10 ra mua vòng tay lưu ly kia, là vận khí có vẻ tốt, đổ thạch này thì quả thực không dễ dàng như vậy!
Gật đầu, Đường Linh không có tiếp lời, liếc nhìn chung quanh, không thấy Lưu Triển Bằng, Đường Linh cũng không chắc chắn Lưu Triển Bằng nhất định sẽ đến.
“Ông nội Ngụy ngài cứ bận việc của ngài đi ạ, cháu tự đi chung quanh nhìn một chút!"
Đường Linh biết ông Ngụy tới nơi này nhất định là vì mua mao liệu, ông Ngụy kinh doanh “Vinh Phúc Châu Bảo", lượng nhu cầu ngọc thạch vẫn rất lớn! Hôm nay ông có thể mang mình tới đây đã không dễ dàng gì, thực sự không thể lại trì hoãn chính sự của ông nữa! Trợ lý tiểu Trần của ông, từ lúc đi vào cửa hàng đến giờ sắc mặt chưa từng dễ chịu qua, dường như Đường Linh đã làm trễ nải công chuyện của ông rồi!
“Ngụy tổng, chúng ta lần này đến là vì tìm nguyên liệu ngọc thạch cho Vinh Phúc, không bằng trước tiên đi nhìn một chút mao liệu!". Tiểu Trần ở một bên nhắc nhở. Anh thực sự không hiểu, Ngụy tổng là người bận rộn như vậy, tại sao lại muốn lãng phí thời gian trên người một đứa bé gái này!
Ông Ngụy cau mày nghĩ một hồi, gật đầu nói, “Nhóc Tiểu Đường cháu đừng có chạy lung tung, nếu mở mang kiến thức đủ rồi thí cứ đến khu giải thạch bên kia chờ ông!". Mặc dù biết cô nhóc này rất khôn khéo, nhưng vẫn không quên dặn thêm một câu!
Đường Linh gật đầu cười, “Ông nội Ngụy yên tâm đi ạ! Hi vọng ngài có thể chọn được vật liệu đá thượng hạng!"
Ông Ngụy hiểu ý mỉm cười, nha đầu này miệng vẫn rất ngọt!
Ông Ngụy sau khi rời đi, Đường Linh bèn ngồi xổm xuống lật tới lật lui mao liệu bên cạnh chân, không có một khối mang kim sắc sương mù! Tiếc nuối đứng dậy, liếc nhìn chung quanh, thấy hai người trung niên mỗi người cầm một khối mao liệu, không biết đang nói cái gì, Đường Linh chú ý tới, trong đó có một người trong tay đang cầm mao liệu có lớp sương mù nhàn nhạt, cô vui mừng trong bụng, bên trong khối mao liệu này thật sự có phỉ thúy!
Đường Linh bước chậm đi qua, nhìn qua như đang chọn mao liệu, kì thực là đang tập trung nghe hai người này nói chuyện!
“Trên người chỉ còn lại 100 đồng, hai cái này mua cái nào hơn?"
“Đương nhiên là mua khối mao liệu trong tay tôi rồi! Vỏ ngoài khối mao liệu này hiện màu vàng trắng, vừa nhìn đã biết là hàng hố cũ, khối của ông đen như mực, màu sắc nhìn không tốt bằng khối của tôi! Tôi có từng nghe nói, mao liệu có vỏ ngoài màu vàng trắng nói không chừng có thể xuất lục đấy!"
“Vậy cũng đúng, quả thực chưa từng nghe qua vỏ ngoài đen có thể xuất lục! Được! Liền mua khối trong tay ông đi!". Người trung niên buông khối mao liệu vỏ đen trong tay xuống, cùng với người cầm khối mao liệu có vỏ ngoài trắng vàng đi trả tiền!
Đường Linh nhìn chung quanh một chút, thấy không ai chú ý, đi tới bên cạnh khối mao liệu vỏ đen này, ngồi xổm người xuống cầm lấy nó trên tay nhìn một chút, khối mao liệu này có kích cỡ bằng hai bàn tay, quanh thân bao trùm luồng sương mù kim sắc, khóe miệng Đường Linh hơi vểnh lên, đang lo không biết làm thế nào mới đoạt được khối mao liệu này từ tay người đàn ông kia, ai ngờ ông ta lại ném đi không cần!
Lại quét mắt qua đống mao liệu này một lần nữa, không có phát hiện luồng sương mù, cô xoay người liền hướng về khu có mao liệu khối lớn! Nơi đó mới là khu đổ thạch chân chính!
Trước khi đi tới nơi đó, đầu tiên Đường Linh đem khối nhỏ mao liệu vỏ đen này đi thanh toán tiền, cầm lấy nó, đi tới khu giải thạch, khu giải thạch tổng cộng có ba máy giải thạch ( cắt đá), trong đó hai máy đang có người dùng giải thạch, nhìn một chút khối đá trên tay, Đường Linh có chút buồn bực, cô không biết cách giải thạch!
Máy giải thạch nơi đây được dùng miễn phí, thế nhưng chuyên viên giải thạch không phải miễn phí! Một nhân viên giải thạch chuyên nghiệp sẽ dựa vào kích cỡ lớn nhỏ để thu phí! Như khối mao liệu nhỏ trên tay cô, phí giải thạch cần 50 đồng! Những người thường xuyên chơi đổ thạch, thường biết giải thạch! Cũng không phải Đường Linh không nỡ bỏ tiền, chẳng qua là cô cảm thấy nếu đã chơi đổ thạch rồi, mà không biết giải thạch, thì bản lĩnh quá kém đi!
Đương khi Đường Linh do dự, nghe thấy có người sau lưng nói, “Công việc giải thạch này giao cho tôi được không?"
Đường Linh không xoay người, ánh mắt sáng ngời, nở một nụ cười vui vẻ, quả nhiên không khiến cô thất vọng!
“Được!"
Chỉ nhàn nhạt nói ra một chữ, đã đưa khối mao liệu đang cầm trên tay giao cho người kia, người kia tiếp nhận lấy, đầu tiên là nâng ở trong tay, cẩn thận nhìn một chút vỏ ngoài mao liệu, dùng tay cà xát thật mạnh, đi tới bên cạnh máy giải thạch, ngồi xuống bắt đầu công việc giải thạch, trong lúc đó một câu cũng chưa nói!
Đường Linh nhìn chăm chú vào người chuyên tâm giải thạch kia cũng chính là Lưu Triển Bằng, trong mắt xẹt qua một tia tán thưởng, Lưu Triển Bằng hôm nay so với Lưu Triển Bằng ngày ấy như hai người khác nhau!
Lưu Triển Bằng dùng máy giải thạch đánh bóng từ từ, cũng không có một dao bổ ra, mà là trực tiếp đánh bóng một đầu, thủ pháp của Lưu Triển Bằng rất nhuần nhuyễn, chỉ chốc lát sau đã tách được lớp vỏ ngoài đen xì ở chỗ đó ra, để lộ một lớp da thịt trong suốt, sau đó dùng khăn ướt lau sạch, tức khắc lộ ra phỉ thúy màu vàng xanh! Lúc này có chỗ nhỏ bị trầy da một chút, có thể nhìn thấy phỉ thúy óng ánh trong suốt lộ ra ngoài!
Lưu Triển Bằng nhìn thấy “xuất lục" rất là kích động, lúc cầm khối mao liệu này lên tay, hắn cũng không coi trọng, mao liệu vỏ đen thông thường đều là lên voi xuống chó, hoặc trắng toát một mảnh, hoặc chính là tăng mạnh, tăng mạnh là thuật ngữ, là chỉ cắt ra loại phỉ thúy tốt, mà “đại đổ" lại chỉ bên trong mao liệu cái gì cũng không có! Bởi vì ông không nắm chắc được khối đá này suy cho cùng là dạng gì, không dám một dao cắt xuống, trước tiên ở trên lớp biểu bì mài một góc, không nghĩ tới dĩ nhiên xuất lục rồi!
Đường Linh mặc dù biết khối mao liệu này chắc chắn xuất lục, nhưng khi tận mắt nhìn thấy, trong lòng vẫn rất kích động!
Đây là khối ngọc thạch thứ nhất trong đời Đường Linh! Từ một đầu trên khối mao liệu lộ ra phỉ thúy, cô vẫn rất hài lòng!
“Xuất lục rồi! Trời! Thật sự là Hoàng ương lục!". Vài người vây quanh xem giải thạch nhìn thấy có người xuất lục, hết sức kích động, tức khắc đám đông đều vây quanh lại! Dù sao trò đổ thạch từ trước đến giờ đều là mười lần chơi chín lần thua, tỷ lệ xuất lục không cao!
“Là Băng chủng Hoàng ương lục hố cũ! Đây chính là thế nước mười phần mười đó!"
“Xúc cảm nhẵn nhụi, óng ánh trong suốt, là Cao Băng Chủng! Đây chính là Cao Băng Chủng Hoàng ương lục hiếm thấy!"
“Ý? Giải thạch là Lưu Triển Bằng! Không nghĩ tới đại vương ngọc thạch lại quay trở lại rồi! Đây nếu như cắt ra được cả khối phỉ thúy, vậy chính là có giá trị xa xỉ a!"
Đang lúc mọi người cảm thán vô hạn, Lưu Triển Bằng không hề chịu bên ngòai ảnh hưởng, vẫn dựa theo trình tự như cũ, từng chút từng chút giải thạch, không dám có nửa ý qua loa, giải thạch này nếu làm qua loa, rất có thể sẽ khiến cho một khối mao liệu bị giải hỏng!
“Ồ! Tôi tưởng là ai gây náo động lớn như vậy! thì ra là ông bạn Lưu Triển Bằng đang giải thạch a!"
Một tên trung niên hơn 30 tuổi, chen qua đám đông đi tới trước mặt Lưu Triển Bằng, Đường Linh ngẩng đầu nhìn, trên mặt người này lộ vẻ nham hiểm, hai mắt híp lại xẹt qua một tia độc ác! Đi theo phía sau có vài tên tuỳ tùng, thập phần kiểu cách!
“Như thế nào, nhóc Tiểu Đường, đổ thạch chẳng phải dễ dàng như vậy đúng không!". Ông Ngụy dẫn Đường Linh đi tới khu vật liệu đá, nhìn dáng vẻ như chuẩn bị mua nguyên liệu!
Đường Linh gật đầu, “Quả thực không dễ!"
Chỉ với những lời giảng giải của ông Ngụy mới nói vừa nãy thôi, đã đủ cho người bình thường tiêu hóa một thời gian lâu! Nhưng những thứ này không làm khó được Đường Linh, Đường Linh rất nhanh đã tiêu hóa hết tri thức đó rồi!
“Ai nha! Đây không phải ông chủ Ngụy sao!"
Một người đàn ông trung niên đi nhanh tiến lên vài bước, đi thẳng tới trước mặt ông Ngụy, chìa tay cười híp nắm chặt bàn tay ông Ngụy! “Ông chủ Ngụy hôm nay coi trọng khối đá nào? Tôi sẽ tự mình giúp ông chủ Ngụy giải thạch!"
“Ha ha! Ông chủ Trương cứ nói đùa! Ngụy lão ta hôm nay chỉ đến thử xem vận may, thuận tiện dẫn theo tiểu bối đến mở mang kiến thức thôi!". Ông Ngụy cười ha ha, không quên giới thiệu Đường Linh cho ông chủ Trương!
Lúc này ông chủ Trương mới chú ý tới, bên người Ngụy tổng này luôn có một cô gái nhỏ đi bên cạnh, ông thuộc loại người minh mẫn bậc nào, nghe ông Ngụy nói, bèn thầm nghĩ trong lòng, cô gái nhỏ này thân phận nhất định là bất phàm, bằng không sao Ngụy tổng phải đích thân giới thiệu!
Sau khi suy nghĩ thông suốt, ông chủ Trương đã cười híp mắt nhìn Đường Linh nói, “Cô gái nhỏ cảm thấy hứng thú với ngọc thạch sao? Trước mắt hàng nơi này đều là hàng hố cũ bên Miến Điện đưa tới, lần đầu tới chơi, không bằng nhìn thử xem những khối mao liệu này!"
Hố cũ, đây là chỉ độ chín muồi, ngọc thạch hố cũ chất lượng tốt hơn một chút, mà đối lập là ngọc thạch hố mới, chất lượng cũng không đáng giá tiền bằng hố cũ!
Đường Linh nhìn đến mao liệu bên cạnh chân cô, lớn nhỏ không đồng đều, ngẩng đầu hỏi, “Mao liệu này bán thế nào?". Cô chưa từng mua qua mao liệu, không biết mao liệu này dựa theo điều gì để bán!
“Mao liệu bên này đồng giá, 100 đồng một khối!"
Ông chủ Trương nhìn lướt qua mao liệu cạnh chân ông, những nguyên liệu này gần như đều là phế liệu, đều do chính bọn họ đào thải loại ra, chồng chất ở đây là để chuẩn bị cho những người hứng thú với ngọc thạch nhưng lại không có nhiều tiền để đổ thạch! Tại nơi này của bọn họ, những thứ phế liệu này cũng thật dễ bán! Bởi vì có không ít người đều ôm tâm tư muốn thử một lần, 100 đồng không nhiều, đa số đều mua được!
Đường Linh gật đầu, mao liệu này bán không hề đắt, đưa tay chỉ tới chỗ khác trong cửa hàng lên tiếng nói, “Mao liệu bên kia cũng vậy đúng không?". Vừa mới đi qua chỗ đó, mao liệu bên đó phần lớn đều là từng khối lớn vật liệu đá, có vật liệu đá còn cao hơn so với Đường Linh nữa!
Ông chủ Trương cười nói, “Mao liệu bên đó không thể như giá này được, loại nhỏ này định giá theo khối, mà bên kia khối mao liệu kích cỡ lớn thì dựa theo kg để tính! 1000 tệ một kg! Thường thì một khối mao liệu lớn khối lượng khoảng chừng 5kg, cho nên mới nói khối mao liệu rẻ nhất cũng phải 5000 tệ!"
Đường Linh nhìn ông Ngụy, trong mắt như muốn hỏi dò, “1000 tệ một cân, đắt vậy!"
Ông Ngụy cười gật đầu, “Không sai! Mao liệu quả thực là cái giá này! Tiểu Đường chỉ nhìn là được!". Mặc dù biết cô nhóc này bỏ 10 ra mua vòng tay lưu ly kia, là vận khí có vẻ tốt, đổ thạch này thì quả thực không dễ dàng như vậy!
Gật đầu, Đường Linh không có tiếp lời, liếc nhìn chung quanh, không thấy Lưu Triển Bằng, Đường Linh cũng không chắc chắn Lưu Triển Bằng nhất định sẽ đến.
“Ông nội Ngụy ngài cứ bận việc của ngài đi ạ, cháu tự đi chung quanh nhìn một chút!"
Đường Linh biết ông Ngụy tới nơi này nhất định là vì mua mao liệu, ông Ngụy kinh doanh “Vinh Phúc Châu Bảo", lượng nhu cầu ngọc thạch vẫn rất lớn! Hôm nay ông có thể mang mình tới đây đã không dễ dàng gì, thực sự không thể lại trì hoãn chính sự của ông nữa! Trợ lý tiểu Trần của ông, từ lúc đi vào cửa hàng đến giờ sắc mặt chưa từng dễ chịu qua, dường như Đường Linh đã làm trễ nải công chuyện của ông rồi!
“Ngụy tổng, chúng ta lần này đến là vì tìm nguyên liệu ngọc thạch cho Vinh Phúc, không bằng trước tiên đi nhìn một chút mao liệu!". Tiểu Trần ở một bên nhắc nhở. Anh thực sự không hiểu, Ngụy tổng là người bận rộn như vậy, tại sao lại muốn lãng phí thời gian trên người một đứa bé gái này!
Ông Ngụy cau mày nghĩ một hồi, gật đầu nói, “Nhóc Tiểu Đường cháu đừng có chạy lung tung, nếu mở mang kiến thức đủ rồi thí cứ đến khu giải thạch bên kia chờ ông!". Mặc dù biết cô nhóc này rất khôn khéo, nhưng vẫn không quên dặn thêm một câu!
Đường Linh gật đầu cười, “Ông nội Ngụy yên tâm đi ạ! Hi vọng ngài có thể chọn được vật liệu đá thượng hạng!"
Ông Ngụy hiểu ý mỉm cười, nha đầu này miệng vẫn rất ngọt!
Ông Ngụy sau khi rời đi, Đường Linh bèn ngồi xổm xuống lật tới lật lui mao liệu bên cạnh chân, không có một khối mang kim sắc sương mù! Tiếc nuối đứng dậy, liếc nhìn chung quanh, thấy hai người trung niên mỗi người cầm một khối mao liệu, không biết đang nói cái gì, Đường Linh chú ý tới, trong đó có một người trong tay đang cầm mao liệu có lớp sương mù nhàn nhạt, cô vui mừng trong bụng, bên trong khối mao liệu này thật sự có phỉ thúy!
Đường Linh bước chậm đi qua, nhìn qua như đang chọn mao liệu, kì thực là đang tập trung nghe hai người này nói chuyện!
“Trên người chỉ còn lại 100 đồng, hai cái này mua cái nào hơn?"
“Đương nhiên là mua khối mao liệu trong tay tôi rồi! Vỏ ngoài khối mao liệu này hiện màu vàng trắng, vừa nhìn đã biết là hàng hố cũ, khối của ông đen như mực, màu sắc nhìn không tốt bằng khối của tôi! Tôi có từng nghe nói, mao liệu có vỏ ngoài màu vàng trắng nói không chừng có thể xuất lục đấy!"
“Vậy cũng đúng, quả thực chưa từng nghe qua vỏ ngoài đen có thể xuất lục! Được! Liền mua khối trong tay ông đi!". Người trung niên buông khối mao liệu vỏ đen trong tay xuống, cùng với người cầm khối mao liệu có vỏ ngoài trắng vàng đi trả tiền!
Đường Linh nhìn chung quanh một chút, thấy không ai chú ý, đi tới bên cạnh khối mao liệu vỏ đen này, ngồi xổm người xuống cầm lấy nó trên tay nhìn một chút, khối mao liệu này có kích cỡ bằng hai bàn tay, quanh thân bao trùm luồng sương mù kim sắc, khóe miệng Đường Linh hơi vểnh lên, đang lo không biết làm thế nào mới đoạt được khối mao liệu này từ tay người đàn ông kia, ai ngờ ông ta lại ném đi không cần!
Lại quét mắt qua đống mao liệu này một lần nữa, không có phát hiện luồng sương mù, cô xoay người liền hướng về khu có mao liệu khối lớn! Nơi đó mới là khu đổ thạch chân chính!
Trước khi đi tới nơi đó, đầu tiên Đường Linh đem khối nhỏ mao liệu vỏ đen này đi thanh toán tiền, cầm lấy nó, đi tới khu giải thạch, khu giải thạch tổng cộng có ba máy giải thạch ( cắt đá), trong đó hai máy đang có người dùng giải thạch, nhìn một chút khối đá trên tay, Đường Linh có chút buồn bực, cô không biết cách giải thạch!
Máy giải thạch nơi đây được dùng miễn phí, thế nhưng chuyên viên giải thạch không phải miễn phí! Một nhân viên giải thạch chuyên nghiệp sẽ dựa vào kích cỡ lớn nhỏ để thu phí! Như khối mao liệu nhỏ trên tay cô, phí giải thạch cần 50 đồng! Những người thường xuyên chơi đổ thạch, thường biết giải thạch! Cũng không phải Đường Linh không nỡ bỏ tiền, chẳng qua là cô cảm thấy nếu đã chơi đổ thạch rồi, mà không biết giải thạch, thì bản lĩnh quá kém đi!
Đương khi Đường Linh do dự, nghe thấy có người sau lưng nói, “Công việc giải thạch này giao cho tôi được không?"
Đường Linh không xoay người, ánh mắt sáng ngời, nở một nụ cười vui vẻ, quả nhiên không khiến cô thất vọng!
“Được!"
Chỉ nhàn nhạt nói ra một chữ, đã đưa khối mao liệu đang cầm trên tay giao cho người kia, người kia tiếp nhận lấy, đầu tiên là nâng ở trong tay, cẩn thận nhìn một chút vỏ ngoài mao liệu, dùng tay cà xát thật mạnh, đi tới bên cạnh máy giải thạch, ngồi xuống bắt đầu công việc giải thạch, trong lúc đó một câu cũng chưa nói!
Đường Linh nhìn chăm chú vào người chuyên tâm giải thạch kia cũng chính là Lưu Triển Bằng, trong mắt xẹt qua một tia tán thưởng, Lưu Triển Bằng hôm nay so với Lưu Triển Bằng ngày ấy như hai người khác nhau!
Lưu Triển Bằng dùng máy giải thạch đánh bóng từ từ, cũng không có một dao bổ ra, mà là trực tiếp đánh bóng một đầu, thủ pháp của Lưu Triển Bằng rất nhuần nhuyễn, chỉ chốc lát sau đã tách được lớp vỏ ngoài đen xì ở chỗ đó ra, để lộ một lớp da thịt trong suốt, sau đó dùng khăn ướt lau sạch, tức khắc lộ ra phỉ thúy màu vàng xanh! Lúc này có chỗ nhỏ bị trầy da một chút, có thể nhìn thấy phỉ thúy óng ánh trong suốt lộ ra ngoài!
Lưu Triển Bằng nhìn thấy “xuất lục" rất là kích động, lúc cầm khối mao liệu này lên tay, hắn cũng không coi trọng, mao liệu vỏ đen thông thường đều là lên voi xuống chó, hoặc trắng toát một mảnh, hoặc chính là tăng mạnh, tăng mạnh là thuật ngữ, là chỉ cắt ra loại phỉ thúy tốt, mà “đại đổ" lại chỉ bên trong mao liệu cái gì cũng không có! Bởi vì ông không nắm chắc được khối đá này suy cho cùng là dạng gì, không dám một dao cắt xuống, trước tiên ở trên lớp biểu bì mài một góc, không nghĩ tới dĩ nhiên xuất lục rồi!
Đường Linh mặc dù biết khối mao liệu này chắc chắn xuất lục, nhưng khi tận mắt nhìn thấy, trong lòng vẫn rất kích động!
Đây là khối ngọc thạch thứ nhất trong đời Đường Linh! Từ một đầu trên khối mao liệu lộ ra phỉ thúy, cô vẫn rất hài lòng!
“Xuất lục rồi! Trời! Thật sự là Hoàng ương lục!". Vài người vây quanh xem giải thạch nhìn thấy có người xuất lục, hết sức kích động, tức khắc đám đông đều vây quanh lại! Dù sao trò đổ thạch từ trước đến giờ đều là mười lần chơi chín lần thua, tỷ lệ xuất lục không cao!
“Là Băng chủng Hoàng ương lục hố cũ! Đây chính là thế nước mười phần mười đó!"
“Xúc cảm nhẵn nhụi, óng ánh trong suốt, là Cao Băng Chủng! Đây chính là Cao Băng Chủng Hoàng ương lục hiếm thấy!"
“Ý? Giải thạch là Lưu Triển Bằng! Không nghĩ tới đại vương ngọc thạch lại quay trở lại rồi! Đây nếu như cắt ra được cả khối phỉ thúy, vậy chính là có giá trị xa xỉ a!"
Đang lúc mọi người cảm thán vô hạn, Lưu Triển Bằng không hề chịu bên ngòai ảnh hưởng, vẫn dựa theo trình tự như cũ, từng chút từng chút giải thạch, không dám có nửa ý qua loa, giải thạch này nếu làm qua loa, rất có thể sẽ khiến cho một khối mao liệu bị giải hỏng!
“Ồ! Tôi tưởng là ai gây náo động lớn như vậy! thì ra là ông bạn Lưu Triển Bằng đang giải thạch a!"
Một tên trung niên hơn 30 tuổi, chen qua đám đông đi tới trước mặt Lưu Triển Bằng, Đường Linh ngẩng đầu nhìn, trên mặt người này lộ vẻ nham hiểm, hai mắt híp lại xẹt qua một tia độc ác! Đi theo phía sau có vài tên tuỳ tùng, thập phần kiểu cách!
Tác giả :
Tần Tam