Trúc Mã Ve Vãn Thanh Mai
Chương 45: Bơi lội
Lúc Hứa Vi Mộ tỉnh lại đã là giữa trưa, nhìn Úc Cẩn nằm gọn trong lòng mình, vẻ mặt anh đầy sự dịu dàng. Anh hôn lên trán cô, sau đó rời giường, gọi phục vụ phòng đặt cơm trưa.
Sau khi xong hết, anh đến bên giường, cúi người hôn lên đôi môi Úc Cẩn, nhẹ giọng nói:
- Bà xã, dậy thôi.
Úc Cẩn cảm nhận được độ ấm trên môi, theo bản năng le lưỡi liếm một cái, hành động nhỏ như vậy cũng đủ khiến cho Hứa Vi Mộ cảm thấy bị khiêu khích, anh hắng giọng, xua tan đi những mộng tưởng trong đầu. Đến lúc phải rời giường ăn cơm rồi, ăn no rồi mới có sức lực mà vận động tiếp chứ, nếu không cô sẽ rất mệt mỏi.
Hứa Vi Mộ đẩy cô, thở nhè nhẹ bên tai cô:
- Nếu bây giờ em không chịu rời giường, không chừng hôm nay sẽ không còn cơ hội nữa rời giường nữa đâu đó, biết không?
Anh cố tình lên cao giọng, hơi thở của anh thổi phà vào tai cô, có chút nhồn nhột, tê dại. Mùi nguy hiểm trong lời nói của anh khiến cho Úc Cẩn bị dọa đến tỉnh, nhưng cô vẫn chưa muốn dậy, lầm bầm một câu:
- Nhột quá…
Hứa Vi Mộ mỉm cười, lại hôn cô một cái, sau đó thẳng tay xốc chăn cô lên.
- Này!
Trên người Úc Cẩn chỉ có một chiếc áo ngủ màu da, phần da thịt trắng ngần hiện ra không sót chút gì lại “>càng nổi bật, bộ ngực tròn như ẩn như hiện. Hứa Vi Mộ bế cô lên, Úc Cẩn không chút do dự rút vào lòng anh. Anh bế cô đến bàn ăn, ánh mắt cô từ còn ngáy ngủ trở nên sáng dần.
Trên bàn cơm là những món ăn Tây, nào là hamburger, khoai tây chiên, nào là bánh nướng blueberry, có cả nước chanh nữa. Úc Cẩn thích nhất là món bánh nướng, tay cô bắt đầu cầm dao nĩa ăn cho lẹ, khiến cho tương hoa quả dính đầy miệng.
Hứa Vi Mộ cười cười, cầm khăn lau cho cô:
- Ăn từ từ, em ăn giống như một con sói đói vậy.
- Khụ khụ…. – Úc Cẩn bị nghẹn, liếc mắt nhìn ai đó – Sói đói? Là ai hại em đến bây giờ mới được ăn cơm hả? Anh mới là sói đói đó.
- Hihi, phải, là anh – Hứa Vi Mộ mỉm cười.
Anh nói vậy làm Úc Cẩn cảm thấy ngại ngùng hơn, cô hối hận vì đã nhất thời kích động nói ra câu nói kia, khiến cho anh càng “danh chính ngôn thuận" động tay động chân với cô, giống như anh định sẽ không ra khỏi khách sạn luôn vậy.
Trong lòng Úc Cẩn còn chút hy vọng, cô thăm dò:
- Chiều này… chúng ta sẽ ra ngoài đúng không?
Hứa Vi Mộ nhún vai tỏ vẻ đương nhiên.
Úc Cẩn thở ra. Không tồi, anh không hề định trải qua mấy ngày du lịch này ở trên giường khách sạn. Có điều, cô không để ý khóe miệng Hứa Vi Mộ nhếch nhẹ thành một nụ cười đầy ẩn ý.
***
Hứa Vi Mộ nói ra ngoài, thật chất chính là đi từ phòng ở đến bể bơi khách sạn. Úc Cẩn trừng mắt nhìn người đang có ý đồ xấu xa nào đó, trong mắt cô đầy sự cảnh cáo.
Hứa Vi Mộ đưa bộ áo tắm cho cô, Úc Cẩn nhìn những cô gái trong bể bơi đa số đều mặc bikini, lộ hết toàn cảnh xuân không giữ lại miếng nào, cô cự tuyệt:
- Em không muốn đi bơi.
Đùa à! Lúc cô thay đồ để ra khỏi khách sạn, phát hiện trên cơ thể đầy những vết hồng hồng tím tím, làm sao cô dám mặc áo tắm bây giờ! Hơn nữa, cô cũng nhất quyết không bơi.
Hứa Vi Mộ nhướng mắt, không có ý kiến, thuận theo ý cô.
Anh thay xong quần bơi ra thì thấy Úc Cẩn đang nằm trên ghế hưởng thụ tắm nắng, xung quanh cô có rất nhiều những cô gái mặc bikini, để lộ bắp đùi bóng loáng, vòng eo thon nhỏ, nhưng sao anh chỉ cảm thấy có vóc dáng của Úc Cẩn là đặc biệt xinh đẹp.
- Nếu em đã không chịu bơi thì anh xuống nước trước đây.
Ánh mắt của Úc Cẩn phác thảo nửa người trên của anh. Bình thường anh mặc áo trông rất gầy, còn khi thoát y ra thì chính là như thế này: Cơ bụng 6 múi, đường nét góc cạnh săn chắc toát ra một sức quyến rũ bức người. Úc Cẩn nuốt nước bọt, xoay tầm mắt, cô không dám nhìn thêm chút nào nữa.
Down.load tại fan.page.ngôn.tình.miễn.phí.
Thấy ánh mắt của cô dao động, Hứa Vi Mộ biết ngay là cô đang thẹn thùng, anh cong khóe môi, xoay người đi đến hồ bơi. Úc Cẩn nhìn bóng lưng anh, trên lưng anh…. Thậm chí vẫn còn thấy rõ dấu cào của cô hôm qua. Vừa nhìn thấy thôi là cô đã đỏ bừng mặt, cúi đầu không dám nhìn.
Úc Cẩn ngồi trên bờ, nhìn anh thoải mái nhảy xuống nước. Cô không biết bơi nên vẫn thường hay bị anh cười nhạo vì chuyện này. Trước kia cô, Tập Ngữ, Lâm Chấp, Hứa Vi Mộ 4 người hẹn nhau đi bơi, cũng chỉ có mỗi mình cô ngồi ngơ ngác trên hồ nhìn, cùng lắm là cô chỉ dám ngồi ở thành bể bơi, thả người dần vào trong nước hưởng thụ sự mát lạnh của nước mà thôi.
Hứa Vi Mộ bơi đến thành hồ, gần chỗ cô ngồi, khắp người anh đều là bọt nước, khiến cho cô không tự chủ được đỏ mặt, tim đập dồn dập.
- Úc đại tiểu thư nè, nếu em cứ không chịu học bơi, sau này lỡ như có chuyện gì không hay xảy ra, chẳng hạn như chết đuối dưới nước thì biết làm thế nào?
Úc Cẩn nghe thấy thế cũng không mắng anh sao dám trù ẻo cô, ngược lại não còn chưa dùng miệng đã đi trước:
- Anh biết bơi còn chưa đủ sao? Chẳng lẽ anh không muốn luôn ở bên cạnh em hay sao?
Lời vừa buột miệng nói ra, Úc Cẩn đã thật sự muốn cắn lưỡi tự sát. Nhưng mà trông anh không có phản ứng nào khác thường, chỉ cười cười rồi lại xoay mình ra bơi tiếp. Không biết có phải là ảo giác hay không mà Úc Cẩn cảm thấy tốc độ bơi của anh nhanh hơn lúc nãy nhiều.
***
Đến lúc Úc Cẩn hoàn hồn trở lại thì đã thấy Hứa Vi Mộ không biết từ lúc nào đã được vây quanh bởi nhiều hơn một cô gái. Hơn nữa… lại là mấy cô thuộc dạng vóc dáng đồ sộ. Quả nhiên, đàn ông đối với ngực của phụ nữ đều không có sức chống cự...
Cô tức giận đứng dậy, đi thay bộ đồ bơi mà “>lúc nãy Hứa Vi Mộ đã đưa cho cô… Lúc này cô mới phát hiện ra, bộ đồ này… rất bảo thủ, là áo tắm liền thân, hơn nữa còn che khuất hẳn những bộ phận gợi cảm.
Cô cười trộm, hóa ra Hứa Vi Mộ cũng rất tinh tế và chu đáo. Không ngờ anh cũng không muốn cơ thể của cô được phơi bày ra cho những người đàn ông khác nhìn.
Úc Cẩn nhìn về phía Hứa Vi Mộ bên kia, tất nhiên anh cũng nhìn thấy cô. Hứa Vi Mộ nói với cô gái ngực to bên cạnh câu gì đó, cô gái đó xoay mặt nhìn về phía Úc Cẩn, sau đó lắc đầu tỏ ý thất vọng.
Biểu hiện kia khiến cho Úc Cẩn không chịu nổi, cơn ghen của cô tăng cao vút hơn cả tòa nhà. Úc Cẩn xông đến chỗ của Hứa Vi Mộ, gắt gỏng:
- Anh dám trêu ong ghẹo bướm sau lưng em vậy à?!
- Anh đâu dám… - Hứa Vi Mộ mím mím môi.
- Anh vừa nói cái gì với cô gái đó?!
- Anh nói bà xã của anh ở đây, cô ấy quay đầu nhìn em một cái, sau đó than thở, nói “Thì ra anh thích cup A".
Úc Cẩn theo phản xạ che ngực lại, cô cảm giác mình đang bị một cô gái khác khinh bỉ, thật sự là một lời khinh bỉ trắng trợn không hề che giấu.
Hứa Vi Mộ thừa lúc cô tức giận, trong nháy mắt túm chặt bắp chân của cô kéo cô vào trong hồ bơi. Úc Cẩn không có đề phòng, bất ngờ như vậy khiến cô uống phải vài ngụm nước.
Cô trồi lền vừa đi mắng cho anh một trận thì đã nghe anh nói khoác không biết ngượng:
- Chồng em đẹp trai như vậy, có rất nhiều cô gái dòm ngó, cho nên em phải luôn xem trọng anh từng giờ từng phút, giúp anh đuổi mấy hoa cỏ ong bướm ấy đi.
- …
- Dẫn em đi bơi không phải để học tập, mà là tình – thú… haha, anh dạy cho em.
- …
Hứa Vi Mộ thật sự muốn dạy cho cô biết bơi lội, anh để Úc Cẩn tập từ chỗ nước cạn, hai tay chống thành bờ, luyện tập cách chân khỏi mặt đất để cảm nhận sức nổi của nước.
Nhưng mà… tay anh cứ dính sát vào hông của Úc Cẩn, đụng chạm da thịt nhạy cảm của cô, Úc Cẩn khó chịu nói:
- Anh đừng đụng vào người em, em tự tập được rồi.
Hứa Vi Mộ hơi cau mày… Không được nên đụng cô? Làm sao có thể? Tay anh vẫn không giảm 1 chút lực nào, vẫn như trước ngoan cố dính sát vào người cô, cảm nhận da thịt mềm mại của cô. Úc Cẩn bị anh vô tình cố ý tiếp xúc như vậy khiến toàn thân cô mềm nhũn, tay cô không còn sức trụ liền khiến cả người rơi vào trong nước.
Úc Cẩn tức giận:
- Em muốn tập nín thở, anh không được đụng vào em.
Hứa Vi Mộ nhún vai, cô mà cũng biết nín thở là thế nào sao?! Úc Cẩn dùng mũi hít sâu giữ hơi, sau đó hụp cả đầu xuống nước, nhưng mà không được 10 giây đã không nhịn nổi mà trồi lên, tay chân cuống quít, còn uống vài ngụm nước.
Hứa Vi Mộ cảm thấy buồn cười, anh nghiêm mặt mặt nói:
- Cứ tập nín thở dưới nước vài lần như vậy, có thể sẽ nhanh chóng nắm được kỹ năng bơi lội đấy.
Úc Cẩn trừng mắt nhìn anh. Anh nhìn về phía eo cô, nheo mắt ra hiệu:
- Chẳng phải em luôn có ‘chiếc phao’ kèm theo hay sao?
Úc Cẩn lại 1 lần nữa cảm thấy mình bị khinh bỉ, đầu tiên là bị 1 cô gái cười nhạo ngực nhỏ, giờ lại bị anh châm chọc phần eo thùng phuy của mình. Thật ra cô chỉ hơi có chút thịt thôi mà.
Hai tay Úc Cẩn gom nước, thừa lúc Hứa Vi Mộ không chú ý, hất hết vào mặt anh. Hứa Vi Mộ cũng không nổi giận, để mặc cô xả giận, còn cười cười nói:
- Ừ. Thẹn quá hóa giận đây mà, anh hiểu!
Úc Cẩn không thèm để ý đến anh nữa, anh đã muốn cô học thì cô sẽ nổi được trên mặt nước cho anh xem. Úc Cẩn dùng sức lấy tay vẫy nước, hai chân đạp nước, nhưng vẫn chìm xuống dưới.
Hứa Vi Mộ nhìn vẻ mặt cau có khổ sở của cô, khẽ cười một tiếng, anh đứng thẳng lên giúp cô. Một tay anh đặt trên eo cô, 1 tay nâng bắp đùi cô, giúp cô tập đạp nước.
Nói chính xác, Hứa Vi Mộ dẫn cô đến đây mục đích không phải là muốn cô học bơi, mà chính là mượn có táy máy chân tay với cô.
Úc Cẩn đẩy hai tay anh ra, tức giận nói:
- Không học!
- Được! – Hứa Vi Mộ cũng không phản đối. Dù sao anh cũng đã giữ đúng lời hứa dẫn cô ra khỏi phòng, như vậy thì ngày còn lại không cần phải đi ra ngoài nữa.
Úc Cẩn thay xong quần áo ra xong vẫn còn hy vọng Hứa Vi Mộ sẽ dẫn cô đi chơi chỗ khác, cô thật sự rất muốn biết sòng bạc là như thế nào. Nhưng cô không ngờ rằng người nào đó ngay ngày đầu nói dẫn cô đi chơi đây đó tất cả đều là lừa gạt cô. Sau khi bị cô chất vấn một trận, anh thản nhiên dùng lời của cô chống lại cô:
- Là em muốn chúng ta cả ngày ở trong phòng còn gì.
- Anh đừng nói chúng ta đi Ma Cau mục đích chỉ là ăn với ngủ thôi nha?!
Hứa Vi Mộ lắc đầu:
- Chủ yếu là ngủ, ăn là vì có sức để ngủ.
- …
Sau khi xong hết, anh đến bên giường, cúi người hôn lên đôi môi Úc Cẩn, nhẹ giọng nói:
- Bà xã, dậy thôi.
Úc Cẩn cảm nhận được độ ấm trên môi, theo bản năng le lưỡi liếm một cái, hành động nhỏ như vậy cũng đủ khiến cho Hứa Vi Mộ cảm thấy bị khiêu khích, anh hắng giọng, xua tan đi những mộng tưởng trong đầu. Đến lúc phải rời giường ăn cơm rồi, ăn no rồi mới có sức lực mà vận động tiếp chứ, nếu không cô sẽ rất mệt mỏi.
Hứa Vi Mộ đẩy cô, thở nhè nhẹ bên tai cô:
- Nếu bây giờ em không chịu rời giường, không chừng hôm nay sẽ không còn cơ hội nữa rời giường nữa đâu đó, biết không?
Anh cố tình lên cao giọng, hơi thở của anh thổi phà vào tai cô, có chút nhồn nhột, tê dại. Mùi nguy hiểm trong lời nói của anh khiến cho Úc Cẩn bị dọa đến tỉnh, nhưng cô vẫn chưa muốn dậy, lầm bầm một câu:
- Nhột quá…
Hứa Vi Mộ mỉm cười, lại hôn cô một cái, sau đó thẳng tay xốc chăn cô lên.
- Này!
Trên người Úc Cẩn chỉ có một chiếc áo ngủ màu da, phần da thịt trắng ngần hiện ra không sót chút gì lại “>càng nổi bật, bộ ngực tròn như ẩn như hiện. Hứa Vi Mộ bế cô lên, Úc Cẩn không chút do dự rút vào lòng anh. Anh bế cô đến bàn ăn, ánh mắt cô từ còn ngáy ngủ trở nên sáng dần.
Trên bàn cơm là những món ăn Tây, nào là hamburger, khoai tây chiên, nào là bánh nướng blueberry, có cả nước chanh nữa. Úc Cẩn thích nhất là món bánh nướng, tay cô bắt đầu cầm dao nĩa ăn cho lẹ, khiến cho tương hoa quả dính đầy miệng.
Hứa Vi Mộ cười cười, cầm khăn lau cho cô:
- Ăn từ từ, em ăn giống như một con sói đói vậy.
- Khụ khụ…. – Úc Cẩn bị nghẹn, liếc mắt nhìn ai đó – Sói đói? Là ai hại em đến bây giờ mới được ăn cơm hả? Anh mới là sói đói đó.
- Hihi, phải, là anh – Hứa Vi Mộ mỉm cười.
Anh nói vậy làm Úc Cẩn cảm thấy ngại ngùng hơn, cô hối hận vì đã nhất thời kích động nói ra câu nói kia, khiến cho anh càng “danh chính ngôn thuận" động tay động chân với cô, giống như anh định sẽ không ra khỏi khách sạn luôn vậy.
Trong lòng Úc Cẩn còn chút hy vọng, cô thăm dò:
- Chiều này… chúng ta sẽ ra ngoài đúng không?
Hứa Vi Mộ nhún vai tỏ vẻ đương nhiên.
Úc Cẩn thở ra. Không tồi, anh không hề định trải qua mấy ngày du lịch này ở trên giường khách sạn. Có điều, cô không để ý khóe miệng Hứa Vi Mộ nhếch nhẹ thành một nụ cười đầy ẩn ý.
***
Hứa Vi Mộ nói ra ngoài, thật chất chính là đi từ phòng ở đến bể bơi khách sạn. Úc Cẩn trừng mắt nhìn người đang có ý đồ xấu xa nào đó, trong mắt cô đầy sự cảnh cáo.
Hứa Vi Mộ đưa bộ áo tắm cho cô, Úc Cẩn nhìn những cô gái trong bể bơi đa số đều mặc bikini, lộ hết toàn cảnh xuân không giữ lại miếng nào, cô cự tuyệt:
- Em không muốn đi bơi.
Đùa à! Lúc cô thay đồ để ra khỏi khách sạn, phát hiện trên cơ thể đầy những vết hồng hồng tím tím, làm sao cô dám mặc áo tắm bây giờ! Hơn nữa, cô cũng nhất quyết không bơi.
Hứa Vi Mộ nhướng mắt, không có ý kiến, thuận theo ý cô.
Anh thay xong quần bơi ra thì thấy Úc Cẩn đang nằm trên ghế hưởng thụ tắm nắng, xung quanh cô có rất nhiều những cô gái mặc bikini, để lộ bắp đùi bóng loáng, vòng eo thon nhỏ, nhưng sao anh chỉ cảm thấy có vóc dáng của Úc Cẩn là đặc biệt xinh đẹp.
- Nếu em đã không chịu bơi thì anh xuống nước trước đây.
Ánh mắt của Úc Cẩn phác thảo nửa người trên của anh. Bình thường anh mặc áo trông rất gầy, còn khi thoát y ra thì chính là như thế này: Cơ bụng 6 múi, đường nét góc cạnh săn chắc toát ra một sức quyến rũ bức người. Úc Cẩn nuốt nước bọt, xoay tầm mắt, cô không dám nhìn thêm chút nào nữa.
Down.load tại fan.page.ngôn.tình.miễn.phí.
Thấy ánh mắt của cô dao động, Hứa Vi Mộ biết ngay là cô đang thẹn thùng, anh cong khóe môi, xoay người đi đến hồ bơi. Úc Cẩn nhìn bóng lưng anh, trên lưng anh…. Thậm chí vẫn còn thấy rõ dấu cào của cô hôm qua. Vừa nhìn thấy thôi là cô đã đỏ bừng mặt, cúi đầu không dám nhìn.
Úc Cẩn ngồi trên bờ, nhìn anh thoải mái nhảy xuống nước. Cô không biết bơi nên vẫn thường hay bị anh cười nhạo vì chuyện này. Trước kia cô, Tập Ngữ, Lâm Chấp, Hứa Vi Mộ 4 người hẹn nhau đi bơi, cũng chỉ có mỗi mình cô ngồi ngơ ngác trên hồ nhìn, cùng lắm là cô chỉ dám ngồi ở thành bể bơi, thả người dần vào trong nước hưởng thụ sự mát lạnh của nước mà thôi.
Hứa Vi Mộ bơi đến thành hồ, gần chỗ cô ngồi, khắp người anh đều là bọt nước, khiến cho cô không tự chủ được đỏ mặt, tim đập dồn dập.
- Úc đại tiểu thư nè, nếu em cứ không chịu học bơi, sau này lỡ như có chuyện gì không hay xảy ra, chẳng hạn như chết đuối dưới nước thì biết làm thế nào?
Úc Cẩn nghe thấy thế cũng không mắng anh sao dám trù ẻo cô, ngược lại não còn chưa dùng miệng đã đi trước:
- Anh biết bơi còn chưa đủ sao? Chẳng lẽ anh không muốn luôn ở bên cạnh em hay sao?
Lời vừa buột miệng nói ra, Úc Cẩn đã thật sự muốn cắn lưỡi tự sát. Nhưng mà trông anh không có phản ứng nào khác thường, chỉ cười cười rồi lại xoay mình ra bơi tiếp. Không biết có phải là ảo giác hay không mà Úc Cẩn cảm thấy tốc độ bơi của anh nhanh hơn lúc nãy nhiều.
***
Đến lúc Úc Cẩn hoàn hồn trở lại thì đã thấy Hứa Vi Mộ không biết từ lúc nào đã được vây quanh bởi nhiều hơn một cô gái. Hơn nữa… lại là mấy cô thuộc dạng vóc dáng đồ sộ. Quả nhiên, đàn ông đối với ngực của phụ nữ đều không có sức chống cự...
Cô tức giận đứng dậy, đi thay bộ đồ bơi mà “>lúc nãy Hứa Vi Mộ đã đưa cho cô… Lúc này cô mới phát hiện ra, bộ đồ này… rất bảo thủ, là áo tắm liền thân, hơn nữa còn che khuất hẳn những bộ phận gợi cảm.
Cô cười trộm, hóa ra Hứa Vi Mộ cũng rất tinh tế và chu đáo. Không ngờ anh cũng không muốn cơ thể của cô được phơi bày ra cho những người đàn ông khác nhìn.
Úc Cẩn nhìn về phía Hứa Vi Mộ bên kia, tất nhiên anh cũng nhìn thấy cô. Hứa Vi Mộ nói với cô gái ngực to bên cạnh câu gì đó, cô gái đó xoay mặt nhìn về phía Úc Cẩn, sau đó lắc đầu tỏ ý thất vọng.
Biểu hiện kia khiến cho Úc Cẩn không chịu nổi, cơn ghen của cô tăng cao vút hơn cả tòa nhà. Úc Cẩn xông đến chỗ của Hứa Vi Mộ, gắt gỏng:
- Anh dám trêu ong ghẹo bướm sau lưng em vậy à?!
- Anh đâu dám… - Hứa Vi Mộ mím mím môi.
- Anh vừa nói cái gì với cô gái đó?!
- Anh nói bà xã của anh ở đây, cô ấy quay đầu nhìn em một cái, sau đó than thở, nói “Thì ra anh thích cup A".
Úc Cẩn theo phản xạ che ngực lại, cô cảm giác mình đang bị một cô gái khác khinh bỉ, thật sự là một lời khinh bỉ trắng trợn không hề che giấu.
Hứa Vi Mộ thừa lúc cô tức giận, trong nháy mắt túm chặt bắp chân của cô kéo cô vào trong hồ bơi. Úc Cẩn không có đề phòng, bất ngờ như vậy khiến cô uống phải vài ngụm nước.
Cô trồi lền vừa đi mắng cho anh một trận thì đã nghe anh nói khoác không biết ngượng:
- Chồng em đẹp trai như vậy, có rất nhiều cô gái dòm ngó, cho nên em phải luôn xem trọng anh từng giờ từng phút, giúp anh đuổi mấy hoa cỏ ong bướm ấy đi.
- …
- Dẫn em đi bơi không phải để học tập, mà là tình – thú… haha, anh dạy cho em.
- …
Hứa Vi Mộ thật sự muốn dạy cho cô biết bơi lội, anh để Úc Cẩn tập từ chỗ nước cạn, hai tay chống thành bờ, luyện tập cách chân khỏi mặt đất để cảm nhận sức nổi của nước.
Nhưng mà… tay anh cứ dính sát vào hông của Úc Cẩn, đụng chạm da thịt nhạy cảm của cô, Úc Cẩn khó chịu nói:
- Anh đừng đụng vào người em, em tự tập được rồi.
Hứa Vi Mộ hơi cau mày… Không được nên đụng cô? Làm sao có thể? Tay anh vẫn không giảm 1 chút lực nào, vẫn như trước ngoan cố dính sát vào người cô, cảm nhận da thịt mềm mại của cô. Úc Cẩn bị anh vô tình cố ý tiếp xúc như vậy khiến toàn thân cô mềm nhũn, tay cô không còn sức trụ liền khiến cả người rơi vào trong nước.
Úc Cẩn tức giận:
- Em muốn tập nín thở, anh không được đụng vào em.
Hứa Vi Mộ nhún vai, cô mà cũng biết nín thở là thế nào sao?! Úc Cẩn dùng mũi hít sâu giữ hơi, sau đó hụp cả đầu xuống nước, nhưng mà không được 10 giây đã không nhịn nổi mà trồi lên, tay chân cuống quít, còn uống vài ngụm nước.
Hứa Vi Mộ cảm thấy buồn cười, anh nghiêm mặt mặt nói:
- Cứ tập nín thở dưới nước vài lần như vậy, có thể sẽ nhanh chóng nắm được kỹ năng bơi lội đấy.
Úc Cẩn trừng mắt nhìn anh. Anh nhìn về phía eo cô, nheo mắt ra hiệu:
- Chẳng phải em luôn có ‘chiếc phao’ kèm theo hay sao?
Úc Cẩn lại 1 lần nữa cảm thấy mình bị khinh bỉ, đầu tiên là bị 1 cô gái cười nhạo ngực nhỏ, giờ lại bị anh châm chọc phần eo thùng phuy của mình. Thật ra cô chỉ hơi có chút thịt thôi mà.
Hai tay Úc Cẩn gom nước, thừa lúc Hứa Vi Mộ không chú ý, hất hết vào mặt anh. Hứa Vi Mộ cũng không nổi giận, để mặc cô xả giận, còn cười cười nói:
- Ừ. Thẹn quá hóa giận đây mà, anh hiểu!
Úc Cẩn không thèm để ý đến anh nữa, anh đã muốn cô học thì cô sẽ nổi được trên mặt nước cho anh xem. Úc Cẩn dùng sức lấy tay vẫy nước, hai chân đạp nước, nhưng vẫn chìm xuống dưới.
Hứa Vi Mộ nhìn vẻ mặt cau có khổ sở của cô, khẽ cười một tiếng, anh đứng thẳng lên giúp cô. Một tay anh đặt trên eo cô, 1 tay nâng bắp đùi cô, giúp cô tập đạp nước.
Nói chính xác, Hứa Vi Mộ dẫn cô đến đây mục đích không phải là muốn cô học bơi, mà chính là mượn có táy máy chân tay với cô.
Úc Cẩn đẩy hai tay anh ra, tức giận nói:
- Không học!
- Được! – Hứa Vi Mộ cũng không phản đối. Dù sao anh cũng đã giữ đúng lời hứa dẫn cô ra khỏi phòng, như vậy thì ngày còn lại không cần phải đi ra ngoài nữa.
Úc Cẩn thay xong quần áo ra xong vẫn còn hy vọng Hứa Vi Mộ sẽ dẫn cô đi chơi chỗ khác, cô thật sự rất muốn biết sòng bạc là như thế nào. Nhưng cô không ngờ rằng người nào đó ngay ngày đầu nói dẫn cô đi chơi đây đó tất cả đều là lừa gạt cô. Sau khi bị cô chất vấn một trận, anh thản nhiên dùng lời của cô chống lại cô:
- Là em muốn chúng ta cả ngày ở trong phòng còn gì.
- Anh đừng nói chúng ta đi Ma Cau mục đích chỉ là ăn với ngủ thôi nha?!
Hứa Vi Mộ lắc đầu:
- Chủ yếu là ngủ, ăn là vì có sức để ngủ.
- …
Tác giả :
Diệp Hề Lương