Trúc Mã Của Ai Mà Đáng Yêu Vậy
Chương 2
edit: helen
Rất nhanh, các bé cưng đã bốn tuổi, đã đến tuổi đi nhà trẻ rồi nè.
Nhà họ Nhâm:
-Lạc Lạc, đi nhà trẻ được không?
Mẹ Nhâm vuốt đầu Lạc Lạc thấp giọng nói:
-Mẹ Nhâm nhịn xuống lửa giận trong lòng, cái đầu quay sang nhìn bố Nhâm đang nhàn nhã ngồi trên ghế sô pha xem báo:
-Chồng à, con gái không đi nhà trẻ làm sao bây giờ?
Bố Nhâm bỏ báo xuống, nhìn vợ mình muốn tức giận mà không được, lại nhìn con gái mình đang quệt mồm, đứng dậy đi về hướng phòng sách, bỏ lại một câu:
-Con gái của mình chính mình tự giải quyết.
Mẹ Nhâm -_-# Nhâm Lạc (*^__^*) hì hì…
-Rơi vào đường cùng, Mẹ Nhâm một làn nữa quay đầu đối diện với Lạc Lạc:
-Có đi nhà trẻ hay không?
Lạc Lạc nhìn mẹ mình, thấy sắc mặt mẹ đen thui, nhưng vì yêu thích phim hoạt hình, bẻ ngón tay nói:
-Không đi!
Rốt cục, Mẹ Nhâm nhịn không được lửa giận trong lòng, xoa thắt lưng, hướng về phía Lạc Lạc khẩu khí mười phần quát to:
-Ít nói nhảm, mẹ già bảo mày phải đi thì mày phải đi, ngày mai mẹ đưa mày đi nhà trẻ, không cho phép kháng nghị, kháng nghị không có hiệu quả.
Dứt lời, xoay người đi về phía phòng bếp, nấu cơm.
Bạn trẻ Lạc Lạc của chúng ta lập tức chạy về phía phòng sách, mở cửa, bổ nhào vào bố Nhâm đang xem sách.
-Bố ơi! Con không muốn đi nhà trẻ bố giúp con khuyên nhủ mẹ nha ~~~
Bố Nhâm nhìn con gái, sờ đầu nói:
-Ngoan, mẹ của mình thì chính mình thu phục, bố còn muốn soạn bài.
Lạc Lạc -_-# Cầu cứu không được, cúi đầu ủ rũ đi ra sô pha ngoài phòng khách, tiếp theo, xem phim hoạt hình đi +_+
Trái lại tại nhà họ Trâu
Trâu nữ vương bưng một ly sữa, đi vào ngồi cạnh con trai đang xem chín bảng cửu chương tiểu học:
-Con trai, trước tiên uống ly sữa đã.
Ngạn Ngạn buông quyển sách trên tay xuống, nhận lấy ly sữa trong tay mẹ, chậm rãi đứng lên uống.
Nữ vương nhìn khuôn mặt con trai càng ngày càng tinh xảo, trong lòng vô cùng buồn phiền: “ Tại sao lại không phải là con gái chứ, con trai không có việc gì xinh đẹp như vậy để làm chi?"
Ngạn Ngạn nhìn mẹ ngẩn người, nhẹ nhàng kêu một tiếng:
-Mẹ
-À~ Mẹ Trâu lấy lại tinh thần.
-Ngạn Ngạn, mẹ cùng với con thương lượng một chuyện.
-Chuyện gì vậy, mẹ.?
-Mẹ giúp con đăng ký đi nhà trẻ, ngày mai bắt đầu đi học. Ngạn Ngạn nhìn mẹ Trâu, cúi đầu tiếp tục uống sữa.
Nữ vương thấy thế mỉm cười:
-Lạc Lạc ngày mai cũng sẽ cùng đi nhà trẻ.
Nữ vương nói vừa xong, một đôi mắt to sáng long lanh lập tức tập trung nhìn mẹ mình:
-Mẹ, con sẽ ngoan ngoãn đi học.
Nữ vương yêu thương hôn nhẹ con trai, lúc này một tiếng chất vấn phẫn nộ xuyên qua tầng tầng lớp lớp không khí đến thẳng tai của hai mẹ con ——
-Vợ à, mình lại dám phi lễ với người đàn ông khác!!!
Mẹ Trâu & Trâu Ngạn… ….
Nữ vương nhìn ra cửa đã thấy, quả nhiên chính là ông chồng của mình đã trở về, nhìn xem ông chồng của mình đang ủy khuất và ánh mắt phẫn nộ:
-Ngạn Ngạn, nhanh đi ngủ!
Trâu Ngạn phẫn nộ nhìn ba mình:
-Mẹ, mẹ cúi thấp đầu xuống.
Mẹ Trâu hạ thấp thắt lưng xuống: “ba!" (*tiếng thơm)
Trâu Ngạn hung hăng hôn lên khuôn mặt bóng loáng của mẹ mình:
-Mẹ ngủ ngon.
Nói xong mỉm cười nhìn bố mình, tao nhã hướng về phòng ngủ.
-Thằng ranh con, ngươi dám chiếm tiện nghi của vợ bố, xem bố như thế nào thu thập con.
Bố Trâu quát lên đi nhanh về hướng con trai mình vừa đi.
Nữ vương lập tức kéo lấy chồng mình:
-Được rồi, cùng con so đo cái gì.
Bố Trâu thấy thế, xoay người ôm vợ mình, lăn qua lăn lại nói:
-Em đã nói chỉ yêu một người đàn ông là anh.
Nữ vương…
-Lười nói cùng anh, nhanh đi tắm rửa.
-Nói xong tránh thoát khỏi cái ôm của chồng mình.
Bố Trâu lập tức giữ chặt tay vợ mình:
-Vợ ơi, Mình xem, anh em của anh vừa thấy em liền kích động.
Nữ vương lập tức bỏ tay chồng ra:
-Nhanh đi tắm rửa, hôi chết.
Nói xong nữ vương liền tiêu sái bước về phía phòng ngủ.
Bố Trâu nhìn vành tai đỏ bừng vợ, đắc ý nở nụ cười:
-Vợ, chồng rất nhanh đấy, chờ anh, mình không cần gấp.
Trả lời chú ấy chỉ còn là một căn phòng không tiếng động, nhưng mà không sao, bố Trâu vẫn rất vui sướng đi phòng tắm tắm rửa.
Rất nhanh, các bé cưng đã bốn tuổi, đã đến tuổi đi nhà trẻ rồi nè.
Nhà họ Nhâm:
-Lạc Lạc, đi nhà trẻ được không?
Mẹ Nhâm vuốt đầu Lạc Lạc thấp giọng nói:
-Mẹ Nhâm nhịn xuống lửa giận trong lòng, cái đầu quay sang nhìn bố Nhâm đang nhàn nhã ngồi trên ghế sô pha xem báo:
-Chồng à, con gái không đi nhà trẻ làm sao bây giờ?
Bố Nhâm bỏ báo xuống, nhìn vợ mình muốn tức giận mà không được, lại nhìn con gái mình đang quệt mồm, đứng dậy đi về hướng phòng sách, bỏ lại một câu:
-Con gái của mình chính mình tự giải quyết.
Mẹ Nhâm -_-# Nhâm Lạc (*^__^*) hì hì…
-Rơi vào đường cùng, Mẹ Nhâm một làn nữa quay đầu đối diện với Lạc Lạc:
-Có đi nhà trẻ hay không?
Lạc Lạc nhìn mẹ mình, thấy sắc mặt mẹ đen thui, nhưng vì yêu thích phim hoạt hình, bẻ ngón tay nói:
-Không đi!
Rốt cục, Mẹ Nhâm nhịn không được lửa giận trong lòng, xoa thắt lưng, hướng về phía Lạc Lạc khẩu khí mười phần quát to:
-Ít nói nhảm, mẹ già bảo mày phải đi thì mày phải đi, ngày mai mẹ đưa mày đi nhà trẻ, không cho phép kháng nghị, kháng nghị không có hiệu quả.
Dứt lời, xoay người đi về phía phòng bếp, nấu cơm.
Bạn trẻ Lạc Lạc của chúng ta lập tức chạy về phía phòng sách, mở cửa, bổ nhào vào bố Nhâm đang xem sách.
-Bố ơi! Con không muốn đi nhà trẻ bố giúp con khuyên nhủ mẹ nha ~~~
Bố Nhâm nhìn con gái, sờ đầu nói:
-Ngoan, mẹ của mình thì chính mình thu phục, bố còn muốn soạn bài.
Lạc Lạc -_-# Cầu cứu không được, cúi đầu ủ rũ đi ra sô pha ngoài phòng khách, tiếp theo, xem phim hoạt hình đi +_+
Trái lại tại nhà họ Trâu
Trâu nữ vương bưng một ly sữa, đi vào ngồi cạnh con trai đang xem chín bảng cửu chương tiểu học:
-Con trai, trước tiên uống ly sữa đã.
Ngạn Ngạn buông quyển sách trên tay xuống, nhận lấy ly sữa trong tay mẹ, chậm rãi đứng lên uống.
Nữ vương nhìn khuôn mặt con trai càng ngày càng tinh xảo, trong lòng vô cùng buồn phiền: “ Tại sao lại không phải là con gái chứ, con trai không có việc gì xinh đẹp như vậy để làm chi?"
Ngạn Ngạn nhìn mẹ ngẩn người, nhẹ nhàng kêu một tiếng:
-Mẹ
-À~ Mẹ Trâu lấy lại tinh thần.
-Ngạn Ngạn, mẹ cùng với con thương lượng một chuyện.
-Chuyện gì vậy, mẹ.?
-Mẹ giúp con đăng ký đi nhà trẻ, ngày mai bắt đầu đi học. Ngạn Ngạn nhìn mẹ Trâu, cúi đầu tiếp tục uống sữa.
Nữ vương thấy thế mỉm cười:
-Lạc Lạc ngày mai cũng sẽ cùng đi nhà trẻ.
Nữ vương nói vừa xong, một đôi mắt to sáng long lanh lập tức tập trung nhìn mẹ mình:
-Mẹ, con sẽ ngoan ngoãn đi học.
Nữ vương yêu thương hôn nhẹ con trai, lúc này một tiếng chất vấn phẫn nộ xuyên qua tầng tầng lớp lớp không khí đến thẳng tai của hai mẹ con ——
-Vợ à, mình lại dám phi lễ với người đàn ông khác!!!
Mẹ Trâu & Trâu Ngạn… ….
Nữ vương nhìn ra cửa đã thấy, quả nhiên chính là ông chồng của mình đã trở về, nhìn xem ông chồng của mình đang ủy khuất và ánh mắt phẫn nộ:
-Ngạn Ngạn, nhanh đi ngủ!
Trâu Ngạn phẫn nộ nhìn ba mình:
-Mẹ, mẹ cúi thấp đầu xuống.
Mẹ Trâu hạ thấp thắt lưng xuống: “ba!" (*tiếng thơm)
Trâu Ngạn hung hăng hôn lên khuôn mặt bóng loáng của mẹ mình:
-Mẹ ngủ ngon.
Nói xong mỉm cười nhìn bố mình, tao nhã hướng về phòng ngủ.
-Thằng ranh con, ngươi dám chiếm tiện nghi của vợ bố, xem bố như thế nào thu thập con.
Bố Trâu quát lên đi nhanh về hướng con trai mình vừa đi.
Nữ vương lập tức kéo lấy chồng mình:
-Được rồi, cùng con so đo cái gì.
Bố Trâu thấy thế, xoay người ôm vợ mình, lăn qua lăn lại nói:
-Em đã nói chỉ yêu một người đàn ông là anh.
Nữ vương…
-Lười nói cùng anh, nhanh đi tắm rửa.
-Nói xong tránh thoát khỏi cái ôm của chồng mình.
Bố Trâu lập tức giữ chặt tay vợ mình:
-Vợ ơi, Mình xem, anh em của anh vừa thấy em liền kích động.
Nữ vương lập tức bỏ tay chồng ra:
-Nhanh đi tắm rửa, hôi chết.
Nói xong nữ vương liền tiêu sái bước về phía phòng ngủ.
Bố Trâu nhìn vành tai đỏ bừng vợ, đắc ý nở nụ cười:
-Vợ, chồng rất nhanh đấy, chờ anh, mình không cần gấp.
Trả lời chú ấy chỉ còn là một căn phòng không tiếng động, nhưng mà không sao, bố Trâu vẫn rất vui sướng đi phòng tắm tắm rửa.
Tác giả :
Kiều Biên Lạc Mộc