Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân
Chương 62: Nuốtvào

Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân

Chương 62: Nuốtvào

“Em thật sự cái gì cũng không có làm." Hoa Giác lần nữa mở miệng cường điệu.

Mặc Sĩ Phong đầu đầy hắc tuyến, nhìn cái dạng ngốc ngốc này của Hoa Giác, đã đủ để người ta tin phục. Mặc Sĩ Phong tỏ vẻ hắn cũng không có ngu xuẩn đến mức tin tưởng Hoa Giác có lá gan làm ra chuyện tài trời gì, nhưng khi nhìn thấy đống dưa hấu trên mặt đất, hắn nhíu mày, Hoa Giác ăn vụng!

“Chỉ là một loại trái cây của văn minh cấp thấp, chỉ vậy thôi," Hoa Giác cứ mãi cam đoan, “Tuyệt đối không có đoạt linh quả trong không gian của chị dâu, em cũng không dám đoạt."

Kỳ Lân dựa vào thảm không nói lời nào, mà dù có nói, bọn họ cũng nghe không hiểu. Bất quá Hoa Giác này rất ngu xuẩn, không gian của mình cũng không phải người bình thường có thể tùy tùy tiện tiện đi vào. Đây chính là cái thứ mà mọi người hay gọi là hạn chế đó, đầu óc Hoa Giác bị heo ăn rồi à.

Hoa Giác thấy ánh mắt khinh thường của Kỳ Lân, hắn cũng không muốn nói thêm gì nữa, cứ sốt ruột lại nói sai, đến Kỳ Lân nhỏ tuổi hơn mình cũng bắt đầu khinh bỉ mình rồi, mà việc này cũng không phải lần đầu tiên.

“Ngu ngốc đủ rồi sao?" Mặc Sĩ Phong lạnh giọng, “Chờ ta cho người quăng ngươi vào nhà giam? Hay là ngươi về Hoa gia tạ tội?"

“Đừng, thật sự chỉ là một quả trái cây của văn minh cấp thấp, không tin, anh có thể hỏi chị dâu?" Hoa Giác nhìn về phía Kỳ Lân đang tựa vào trên thảm. F*ck, sao hắn lại quên bọn họ không nghe hiểu Kỳ Lân nói gì, thật ngược.

“Trở về." Mặc Sĩ Phong lạnh mặt, Hoa Giác lại nói năng lộn xộn, hắn cũng không cần thiết tốn miệng lưỡi với đối phương.

Hoa Giác bỗng nhiên tỉnh ngộ, kỳ thật biểu ca không muốn mình ngốc ở chỗ này ảnh hưởng đến thời gian hai người ở cùng nhau. Cần phải rời đi, Hoa Giác xoay người, biến thành một con ưng thật lớn bay lên trời, đi rất nhanh.

Lúc đại ưng chấp cánh bay cao, Dung An tỏ vẻ mình ăn không ít đất, Hoa Giác không thể bình thường một chút sao, đột nhiên biến thành đại ưng, sau đó liền bay.

Mặc Sĩ Phong cúi đầu bế Kỳ Lân lên, vỗ vỗ tro bụi trên lớp lông trắng muốt của Kỳ Lân, “Đi, trở về giúp em rửa sạch."

Vì thế hai người lại vui sướng đi tắm rửa, chỉ là khi đang tắm tắm, Kỳ Lân lại đột nhiên biến thành hình người. Mặc Sĩ Phong ngây người, đối phương sao còn mặc quần áo vậy!

Dung An vốn muốn vươn chân trước, không nghĩ tới móng vuốt còn chưa kịp đưa ra, đã biến thành hình người. Biến thành hình người! Dung An kích động, cuối cùng cũng không cần tiếp tục bị đại đế ôm trong ngực, kiềm nén muốn chết luôn. Đã lớn chừng này, sao có thể để người khác suốt ngày ôm tới ôm lui, cho dù là hình thái Kỳ Lân cũng không thể.

Khi Dung An muốn chạy ra khỏi phòng tắm, cậu lại bị đại đế bắt lại! Một khắc Kỳ Lân biến thành hình người, mũi đại đế nhạy bén ngửi được hơi thở thành thục trên người Kỳ Lân, trái cây chín, tất nhiên phải hái.

Dung An muốn ra khỏi phòng tắm, vừa đi hai bước liền không động đậy được, xoay người nhìn về phía Mặc Sĩ Phong, “Anh sao vậy?"

Mặc Sĩ Phong hắc tuyến, “Em là do ta ôm vào!"

Tiểu vương hậu nhanh như vậy đã quên đối phương làm sao để vào phòng tắm rồi? Mặc Sĩ Phong nhướng mày.

“Này…… Ha hả." Dung An xấu hổ, tại sao sớm không biến, muộn không biến, đúng lúc này biến thành hình người. Trời cao lại đùa giỡn cậu, mặt Dung An nóng lên, cũng không biết đặt tay ở chỗ nào cho đúng.

“Còn chưa tắm sạch sẽ." Mặc Sĩ Phong mở miệng.

Ngay sau đó, Dung An quyết đoán biến thành Kỳ Lân, muốn rửa thì rửa đi.

Mặc Sĩ Phong yên lặng nhìn Kỳ Lân ngồi trên mặt đất chớp chớp hai mắt nhìn mình, tiểu vương hậu làm gì vậy, sao lại biến thành Kỳ Lân rồi.

Tựa hồ sợ đại đế không cao hứng, Dung An khoa tay múa chân, ‘Vẫn chưa ổn định.’

“Không ổn định?" Mặc Sĩ Phong cười khẽ, “Luôn có thể ổn định một ngày."

Mặc Sĩ Phong cũng không tin Dung An sau khi phải duy trì hình thái Kỳ Lân lâu như vậy, đến bây giờ còn muốn tiếp tục duy trì hình thái Kỳ Lân, chờ một lát sau khi giúp đối phương tắm rửa xong, đối phương không chừng sẽ biến thành hình người. Giống như đại đế suy nghĩ, sau khi đại đế giúp Kỳ Lân tắm rửa lau khô đám lông trắng, Kỳ Lân liền nhịn không được biến thành hình người.

Biến đổi thành nhân hình rất muốn lên giường lăn hai vòng nha, nhưng khi đi đến mép giường lại cảm thấy cái động tác này quá ngây thơ, cũng không còn muốn lăn hai vòng trên giường nữa. Cũng chính vào lúc này, đại đế thong dong áp sát sau lưng Dung An, nhỏ giọng nói, “Còn muốn biến thành hình thái Kỳ Lân? Ân?"

Bị đại đế nói như vậy, Dung An hơi hơi cứng đờ, đối phương đã biết mình đã có thể ổn định hình thái. Đại đế là học bá, mình cái tên học tra này không thể lừa gạt học bá.

“Buổi tối khi đi ngủ chắc là biến thành Kỳ Lân." Ánh mắt Dung An hơi lóe.

“Đó là khi vị thành niên, em hiện tại đã thành niên," Mặc Sĩ Phong bình tĩnh nói, “Nói dễ hiểu, em đêm qua ngủ còn cần duy trì hình thái Kỳ Lân, đêm nay không cần."

“Chỉ kém có một ngày!" Dung An cắn răng, đại đế, có thể không so đo một chút này không?

“Chờ đại hôn!" Mặc Sĩ Phong biết mình có chút kích động, tiểu vương hậu vừa mới thành niên, không quan hệ, vậy đợi đến ngày đại hôn, hắn nhất định sẽ làm cậu.

Nói là chờ đại hôn, nhưng Dung An đã cảm giác được thân thể đại đế khác thường, khô nóng như vậy là vì cái gì hả. Rõ ràng lúc Phệ Thiên Mãng ở hình người, thân thể cũng lạnh lẽo. Hay là đối phương…… Dung An không muốn nghĩ thêm nữa.

“Tôi vẫn nên biến trở về thôi." Buổi tối đối mặt với đại đế như vậy hình như có chút nguy hiểm, Dung An tỏ vẻ mình có thể tiếp tục duy trì hình thái Kỳ Lân vào mỗi buổi tối.

“Không chuẩn!" Mặc Sĩ Phong nắm chặt tay Dung An, ngăn cản đối phương hành động, “Như bây giờ rất tốt."

Dung An không dám đối diện với đôi mắt đại đế, sợ mình bị đối phương thiêu đốt. Cọ tới cọ lui bò đến một bên giường, Dung An cũng không biến thành hình thái Kỳ Lân nữa. Duy trì hình thái Kỳ Lân thời gian lâu, Dung An sắp bị nghẹn hỏng rồi, hiện tại nhất định phải duy trì hình người.

Đại đế nhìn động tác của Dung An không khỏi cười khẽ, nằm xuống một bên khác, chờ tới ban đêm, tiểu vương hậu còn không phải sẽ lăn lại đây à.

Hai người cùng chung chăn gối đã nhiều năm, những năm qua, Dung An khi ngủ đều duy trì hình thái Kỳ Lân, nhưng như vậy, ngày hôm sau lúc tỉnh lại sẽ phát hiện đang ngốc trong ngực đại đế. Không chỉ vì Mặc Sĩ Phong muốn ôm Kỳ Lân, còn có một nguyên nhân khác là Kỳ Lân tự mình lăn vào lòng đại đế.

Nửa đêm, Dung An hình người không tự giác lại lăn vào lòng đại đế. Chỉ là tối nay không còn như trước kia, hơi thở của Dung An phát sinh biến hóa vi diệu, là hơi thở mang theo hương thơm của sự thành thục. Mặc Sĩ Phong có chút không kiềm chế được, càng đáng chết hơn là Dung An còn giống như lúc ở hình thái Kỳ Lân, thường thường cọ cọ ngực đại đế. Việc này làm đại đế không chịu đựng được nữa, trực tiếp áp đảo Dung An.

Chờ lúc Dung An cảm giác có gì đó sai sai, cậu phát hiện mình đã bị đại đế đè, hơn nữa lúc này, cậu cũng không thể biến thành hình thái Kỳ Lân. Thân thể sinh ra nhiệt lượng dị thường, Dung An không tự chủ được hướng về phía Mặc Sĩ Phong, đầu óc như không phải của mình, không có cách nào tự hỏi. Hạ thân truyền đến một trận đau đớn, Dung An ánh mắt mê mang, cảm giác xé rách đau đớn, lại có chút ngưa ngứa, lại giống như còn chưa đủ, có chút cảm giác hư không không rõ.

“An," Mặc Sĩ Phong nói nhỏ bên tai Dung An, hắn biết tiểu vương hậu đã tỉnh, “Thoải mái không?"

Dung An làm sao có thể ở thời điểm này trả lời Mặc Sĩ Phong, cậu hiện tại cũng không biết nên làm thế nào, mẹ nó, cậu thật sự không biết. Tuy cậu có được một bộ phận ký ức của Dung An địa cầu, nhưng Dung An địa cầu cũng không có kinh nghiệm ở phương diện này, Dung An cũng không có cách nào cảm nhận được như bản thân mình từng trải qua.

Mặc Sĩ Phong cũng không hỏi Dung An nữa, chỉ là lúc đối phương khó chịu giãy giụa sẽ thấp giọng an ủi đối phương hai câu, hai người đều là lần đầu tiên, khó tránh khỏi xuất hiện chút vấn đề nhỏ. Đại đế tỏ vẻ ngày sau còn muốn thực tiễn thêm nhiều lần, tự nhiên sẽ hiểu được làm thế nào mới có thể để tiểu vương hậu càng thêm thư thái.

Sáng sớm hôm sau, Dung An không mở mắt ra nổi, mơ mơ màng màng hơi hơi hé mắt trong chốc lát, lại nhắm mắt ngủ tiếp. Vừa ngủ, liền ngủ đến 10 giờ sáng. Chờ khi Dung An tỉnh lại lần nữa, Mặc Sĩ Phong đã bưng cháo vào.

Dung An nhìn Mặc Sĩ Phong trực tiếp cầm lấy một bên gối đầu ném qua, còn nói chờ khi đại hôn, kết quả đêm qua ăn mình luôn. Dung An vừa động, chỉ cảm thấy cả người nhức mỏi, gối đầu kia ném qua cũng không được bao xa đã rơi xuống mặt đất.

“Ngoan," Mặc Sĩ Phong nhặt lên gối đầu trên mặt đất, “Ăn chút cháo đi."

“Anh!" Dung An cắn răng.

“Tối hôm qua cũng không thể đổ cho ta, ai bảo em quá thơm," Mặc Sĩ Phong ngồi vào mép giường, “Kỳ Lân khi thành niên trên người sẽ sinh ra hơi thở mê người như có như không, làm thú nhân muốn ngừng mà không ngừng được."

Thấy Dung An trừng mình, Mặc Sĩ Phong sờ sờ cái mũi, “Tối hôm qua quá hưng phấn, trong lúc nhất thời quên mất."

Cho nên nói là do cái gọi là hơi thở tự mang trên người, lúc này mới làm đối phương thú tính bùng phát? Dung An rất muốn hung hăng véo đại đế vài cái, nhưng hiện tại cậu thật sự không có sức. Chuẩn bị đoạt cháo trong tay đại đế, đại đế lại ngăn cản Dung An.

“Tuy rằng hôm qua em không mệt đến mức biến về Kỳ Lân, nhưng……"

“Anh còn muốn làm đến tôi biến thành Kỳ Lân?" Dung An trừng mắt, “Anh là cầm thú sao?"

“Chim bay cá nhảy, ta có thể bay có thể đi, xem như là vậy đi," Mặc Sĩ Phong bình tĩnh gật đầu, “Tới, ta đút em."

Dung An muốn tự mình ăn lại bị ngăn cản, vì thế đành phải tùy ý đại đế đút. Hành động này rất thân mật, cũng có chút quai quái, hai đại nam nhân đút cái gì cháo, ai, tư tưởng của Dung An địa cầu lại chạy ra quấy phá.

Chờ đút cháo cho Dung An xong, Mặc Sĩ Phong lại để Dung An dựa vào giường nghỉ ngơi, “Các trưởng lão đã biết em thành niên, một tuần sau, chúng ta sẽ cử hành điển lễ đại hôn."

Đại đế tỏ vẻ một tuần sau vẫn còn hơi chậm, nhưng lại không thể quá qua loa, hôn lễ của đại đế tinh hệ có rất nhiều thứ phải chuẩn bị. Mấu chốt là vài thứ kia cũng không phải tự mình chuẩn bị là được, Mặc Sĩ Phong thời trẻ đã từng chút từng chút thu thập những thứ cần thiết vào lúc kết hôn, chính như hắn nói trước đó, 5 năm trước, hắn có thể trực tiếp kết hôn với Dung An, chỉ tiếc Kỳ Lân vẫn chưa thành thục.

“Các anh an bài đi." Dung An phất tay, đại đế cũng chỉ báo cho mình một tiếng, cậu mới không tin những người này chưa chuẩn bị xong. Đừng tưởng rằng cậu không biết bọn họ trước đó đã lặng lẽ chuẩn bị, cậu cũng sẽ không đào hôn, làm vậy để làm cái gì.

Cũng ngay ngày hôm đó, hoàng thất công khai ngày đại đế kết hôn. Dân chúng Già Mã Tinh hệ sớm đã biết đại đế đã tìm được bạn lữ mệnh định, tảng đá trong lòng được dỡ xuống, bây giờ, biết được đại đế sắp kết hôn với bạn lữ mệnh định, bọn họ lại thở ra một mồm to khí, tương lai của Già Mã Tinh hệ tạm thời không thành vấn đề, đại đế, vương hậu, các ngài vẫn là mau mau sinh Phệ Thiên Mãng đi.

Khi Lâm Hoa Nam biết đại đế muốn cùng bạn lữ mệnh định kết hôn, y hiểu rõ Dung An nhất định đã tiến vào kỳ thành niên. Kỳ Lân chính là giống loài thần kỳ như vậy, thời kỳ thành niên không giống giống cái và á thú nhân, có dài có ngắn, lại có không gian, thật sự làm người khác hâm mộ.

“Hoa Nam, con không phải bạn học của Dung An sao?" Lâm lão gia tử nhìn về phía Lâm Hoa Nam đang đi vào đại sảnh, “Qua lại nhiều chút."

Lâm lão gia tử cũng mặc kệ Lâm Hoa Nam và Dung An đã từng phát sinh chuyện gì, trong mắt ông, những việc đó chỉ là tiểu đánh tiểu nháo giữa bọn trẻ, không phải chuyện gì lớn. Huống chi Dung An đã được chú định là vương hậu của Già Mã Tinh hệ, làm tốt quan hệ đối với bọn họ chỉ có chỗ tốt, không có chỗ hỏng.

“Rất lâu không liên lạc." Lâm Hoa Nam cũng không dám liên lạc với Dung An, như Kỳ Lan đã nói, có lẽ sau trận đấu đó Dung An không nghĩ gì, nhưng thời gian dài, không chừng đối phương lại có ý nghĩ khác với mình, tức giận, phẫn hận, đều có khả năng.

“Mới 5 năm thôi," Lâm lão gia tử cho rằng thời gian không phải vấn đề, bao nhiêu đó cũng không phải lâu lắm, “Nhưng mà……" Lâm Hoa Nam cũng không muốn đi tìm Dung An, “Gia gia, tìm cậu ta làm gì, cứ cho là cậu ta trở thành vương……"

“Bảo ngươi liên lạc nhiều, thì cứ liên lạc, sao có nhiều vấn đề như vậy," Lâm lão gia tử không vui, “Ngươi về sau còn phải tìm thú nhân, nhận thức nhiều người một chút, có lợi với ngươi."

Tuy bản thân mình sinh ra trong đại gia tộc, vẫn phải làm tốt quan hệ với người khác. Lâm Hoa Nam không thích chuyện này, nói đúng ra, y không thích có liên hệ gì với Dung An, cũng không thích có liên hệ với những người cùng thế hệ.

“Dạ." Lâm Hoa Nam gật đầu.

Thấy Lâm lão gia tử vẻ mặt ôn hoà, Lâm Hoa Nam mới xoay người lên lầu. Sau khi vào phòng, Lâm Hoa Nam nhịn không được quăng ngã đồ vật. Tuy hiện tại Dung An không có thanh danh gì ở phương diện nghiên cứu linh thực, nhưng chỉ cần đối phương là Kỳ Lân đã đủ rồi, hơn nữa đối phương còn là bạn lữ mệnh định của đại đế, như vậy đã chú định đối phương càng không phải người tầm thường. Thứ mình muốn có, Dung An vô cùng đơn giản đã đạt được.

Cho dù tâm tình không tốt, nhưng Lâm Hoa Nam vẫn lên mạng, lại lần nữa đi vào biệt thự Magar mua trên mạng giả thuyết.

Thứ tốt của internet tinh tế chính là dù hai người ở hai tinh hệ khác nhau, cũng có thể dễ dàng gặp gỡ trên mạng.

“Cậu ta đã trở lại," Lâm Hoa Nam buồn bực, “Không chỉ trở lại, cậu ta còn muốn kết hôn với đại đế, cậu ta thành niên."

“Việc này không phải rất bình thường sao?" 5 năm qua đi, Magar đã không còn hứng thứ gì với Dung An, hắn chính là vương tử Y Tháp tinh hệ, tương lai còn muốn kế thừa vương vị, không có khả năng cùng một đại đế tinh hệ khác đi tranh đoạt một người ngoại tinh, việc này cũng bất lợi với việc thành lập uy vọng của hắn ở Y Tháp tinh hệ.

5 năm này, Magar từ chỗ Lâm Hoa Nam lấy được không ít tin tức hữu dụng, chỉ là Y Tháp tinh hệ vẫn không thành công làm linh thực sinh trưởng ra hoa quả. Ở giữ vẫn không thể thiếu được người Già Mã Tinh hệ, Magar chỉ có thể tiếp tục nghĩ biện pháp khác, xem bên Lâm Hoa Nam còn có thể lấy được tin tức hữu dụng nào khác không. Đặc biệt là sau khi Lâm Hoa Nam tiến vào viện nghiên cứu linh thực, việc này càng thuận tiện cho hành động của bọn họ.

“Nếu cậu ta tiến vào viện nghiên cứu linh thực, tôi sẽ không thể tự do như trước đây, sẽ không thể tùy tiện mang tư liệu anh muốn ra ngoài," Lâm Hoa Nam vội vàng nói, “Thực lực của cậu ta càng mạnh hơn."

“Muốn dịch gien?" Magar nhoẻn miệng cười, “Đã để người đưa qua cho ngươi, kiên nhẫn chờ."

Vừa nghe dịch gien, cảm xúc kích động của Lâm Hoa Nam hơi bình phục, “Tuy tôi có dịch gien, cũng không thể so với Kỳ Lân."

“Ngươi vì sao lại muốn so với cậu ta? Đầu tiên không nói cậu ta có vào viện nghiên cứu linh thực không, cứ cho là cậu ta vào, các ngươi cũng không nhất định ở cùng một tổ, lo lắng cái gì," Magar đứng dậy, “Ngươi dùng quá nhiều dịch gien."

Mã Gia Nhĩ tự hỏi có nên tìm người khác trợ giúp bọn họ hay không, Lâm Hoa Nam gần đây không thể khống chế cảm xúc, thời gian dài, sẽ bại lộ.

“Không có, chỉ dùng một chút." Lâm Hoa Nam không chịu thừa nhận mình dùng quá nhiều dịch gien.

Nghiên cứu trong đoạn thời gian gần đây đặc biệt quan trọng, Lâm Hoa Nam không cho phép mình mắc một lỗi nào, hơn nữa Dung An từ Kỳ Lân tinh trở về, y áp lực rất lớn. Không thể không tiếp tục uống nhiều dịch gien, tranh thủ sớm làm ra thành quả nghiên cứu.

Magar chỉ cười không nói, theo tình hình chung, người uống càng nhiều dịch gien ngoại tinh, sẽ càng không thừa nhận mình uống nhiều. Còn cứ cường điệu bọn họ sở dĩ đạt được thành công, đều dựa vào thiên phú của bọn họ, không phải dịch gien ngoại tinh, mà bọn họ cũng không phát hiện ý tưởng mới của bọn họ dần khô kiệt.

“Lúc nào đưa đến?" Lâm Hoa Nam mười phần quan tâm vấn đề này, trong tay y không còn dư lại bao nhiêu dịch gien ngoại tinh.

“Có lẽ là ngày mai, có lẽ là hôm sau," Magar cười nói, “Có lẽ là nửa tháng sau."

“Rốt cuộc bao lâu?" Lâm Hoa Nam nôn nóng, “Nhanh lên, mười ngày, chậm nhất là mười ngày."

“Vậy phải xem động tác của ngươi," Magar bưng ly rượu trên bàn lên, “Nếu ngươi nhanh, ngày mai có thể đưa đến trong tay ngươi, nếu ngươi chậm, vĩnh viễn cũng không đến trong tay ngươi, đều có khả năng nha."

“Được!" Lâm Hoa Nam cắn răng, y biết bản thân mình không thể nói điều kiện với đối phương, vào một khắc y bị đối phương phát hiện y dùng dịch gien ngoại tinh kia, y đã không còn lựa chọn.

“Cùng lúc tiến vào viện nghiên cứu linh thực với ngươi, không phải còn có một á thú nhân sao?" Magar đưa ra một phương án, “Ngươi có thể lợi dụng y."

Magar nói xong những lời này, liền hạ tuyến. Không cho Lâm Hoa Nam cơ hội đặt câu hỏi, ở trong lòng Magar, Lâm Hoa Nam là một quân cờ sắp không còn tác dụng.

Lâm Hoa Nam ngơ ngác đứng tại chỗ, tự hỏi làm thế nào trong thời gian ngắn nhất, lấy được một tư liệu khác của tổ nghiên cứu. Chỉ là tư liệu quan trọng không dễ lấy, không cẩn thận sẽ bị phát hiện. Nếu theo Magar nói lợi dụng Kỳ Lan, nhưng Kỳ Lan là một á thú nhân thông minh, cơ bản sẽ không để người khác tìm được sơ hở.

Đợi đến ngày hôm sau đi làm, Lâm Hoa Nam ở cổng lớn viện nghiên cứu linh thực gặp được Kỳ Lan, còn mỉm cười gật đầu chào hỏi với đối phương. Kỳ Lan lại không để ý tới Lâm Hoa Nam, y cho rằng Lâm Hoa Nam như vậy quá mức quỷ dị, trong mắt mọi người ở viện nghiên cứu, Lâm Hoa Nam chính là một giống cái cao ngạo.

Không được Kỳ Lan đáp lại, Lâm Hoa Nam tức giận, nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống. Lâm Hoa Nam tự thân cũng phát hiện tính tình của mình gần đây khá táo bạo, nhưng mỗi khi muốn khống chế tính tình của mình, lại phát hiện nó đi ngược lại ý muốn. Liền tỷ như hiện tại y tuy rằng nhịn xuống, nhưng vẫn không tự giác tới gần Kỳ Lan vài bước, hơi thở trên người cũng toát ra lạnh lẽo.

“Đột nhiên muốn nói chuyện với mọi người?" Kỳ Lan châm chọc.

“Chỉ là giao tiếp đơn giản," Lâm Hoa Nam nói, “Là cậu tự cho rằng người khác đều muốn làm tốt quan hệ với cậu."

“Đúng, tôi tự cho rằng như thế," Kỳ Lan cũng không phản bác, “Tôi đây có thể vào viện nghiên cứu làm việc rồi ha."

Kỳ Lan không cãi cọ với Lâm Hoa Nam, xoay người vòng qua Lâm Hoa Nam tiến vào viện nghiên cứu linh thực. Động tác này của Kỳ Lan, khiến Lâm Hoa Nam tức giận không nhẹ.

Đám người Dung gia Dung lão gia tử đã biết Dung An thành niên, thậm chí còn biết Dung An vừa mới thành niên đã bị đại đế ăn rồi nuốt luôn. Dung lão gia tử mặt kéo rất dài, Kỳ Lân nhà mình bị Phệ Thiên Mãng bắt đi, còn không báo cho bọn họ. Hành vi này thật sự quá làm người phẫn nộ rồi, không thể chịu đựng.

Dung nhị thiếu lại rất vui vẻ, không cho rằng chuyện này có vấn đề gì, “Con trai tôi quá lợi hại, nhanh thế đã đem đường đường đại đế bắt vào lòng bàn tay."

Trừ Dung nhị phu nhân, những người còn lại trong Dung gia đều nhìn Dung nhị thiếu như tên ngốc, rốt cuộc là ai bắt ai hả hả hả. Đại đế đã sớm muốn một ngụm nuốt luôn Kỳ Lân nhà bọn họ rồi biết không, chỉ ngại chuyện Kỳ Lân chưa thành niên, mới chưa có động thủ thôi biết không. Thấy chưa, Kỳ lân vừa thành niên, đại đế đã động thủ rồi kìa.

“Mọi người nghĩ gì đó?" Dung nhị thiếu cho rằng rất cần thiết chia sẻ cái tin tức tốt này với mọi người, tuy tất cả mọi người đều đã biết.

“Tiểu An cũng không phải không ai muốn," Dung lão gia tử thở phì phì nói, “Cũng không phải là đại đế mới được!"

Thân thể Dung nhị thiếu run lên, “Tiểu An không phải bạn lữ mệnh định của đại đế sao? Trừ đại đế, nó còn có thể gả cho ai, ở bên nhau với ai."

Mọi người nhịn không được lại trắng mắt liếc Dung nhị thiếu, bọn họ đương nhiên biết việc này, nhưng không trở ngại suy nghĩ của bọn họ.

“Ngu xuẩn!" Dung lão gia tử không quen nhìn bộ dáng này của Dung nhị thiếu, “Ngươi nếu không phải sinh ở Dung gia, sáng sớm đã bị người ta đá ra khỏi cửa nhà."

“Ngài không phải đã đá con đến tinh cầu xa xôi sao?" Dung nhị thiếu oán giận, “Dung An cũng ngây người ở tinh cầu xa xôi gần hai mươi năm."

Nói đến chuyện này, Dung lão gia tử lại càng thêm phẫn nộ, đây là quyết định sai lầm lớn nhất đời này của ông. Nếu sớm biết con dâu sẽ sinh ra một con Kỳ Lân, phu phu con thứ hai còn không biết đó chính là Kỳ Lân, Dung lão gia tử tình nguyện nhốt Dung nhị thiếu trong nhà, cũng tuyệt đối không đem Dung nhị thiếu đưa đến tinh cầu xa xôi rèn luyện, cái này sao gọi là rèn luyện, rõ ràng chính là tạo nghiệt.

“Đừng nói nữa," Dung nhị phu nhân nhẹ nhàng lôi kéo quần áo Dung nhị thiếu, nhỏ giọng, “Nói thêm gì nữa, chúng ta lại được đến tinh cầu xa xôi ngốc."

Dung nhị phu nhân tỏ vẻ từ sau khi trở lại Đế Tinh, cảm giác tồn tại của mình rất yếu, luôn bị mọi người trong nhà xem nhẹ. Mọi người chỉ quan tâm con trai nhỏ của mình, Dung nhị phu nhân không để bụng chuyện này, đừng nói người nhà, người toàn tinh hệ đều quan tâm Kỳ Lân.

Đúng lúc này, đại trưởng lão cùng vài vị trưởng lão mang theo sính lễ đi vào Dung gia, tuy rằng vương hậu đã ở trong cung, nhưng vẫn nên theo trình tự mà làm đi, không thể để những người khác nghĩ rằng bọn họ không tôn trọng người nhà vương hậu. Đại trưởng lão tuyệt đối sẽ không thừa nhận ông cố ý tới kích thích Dung lão gia tử, Dung lão gia tử không phải không muốn cháu trai kết hôn quá nhanh sao, ông chính là muốn cho đối phương biết vương hậu đã bị đại đế nuốt vào, không bao giờ nhổ ra.

Dung lão gia tử nhìn khuôn mặt tươi cười của đại trưởng lão, mặt ông càng đen. Gia hỏa này đến đây là để kích thích mình, cứ cho là đại đế ôm cháu trai nhỏ đi, thì cháu trai nhỏ không phải vẫn là cháu trai nhỏ của ông sao, cũng không có khả năng biến thành cháu trai của đại trưởng lão.

“Tuy rằng chỉ còn lại sáu ngày," đại trưởng lão cảm khái, “Nhưng chúng ta đã chờ rất nhiều năm."

F*ck, Dung gia chúng ta còn chờ rất lâu rất lâu, mới chờ tới một con Kỳ Lân như vậy, kết quả đã bị các ngươi ngậm đi, Dung lão gia tử khó chịu.
Tác giả : Thu Lăng
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại