Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân
Chương 45: Người nọ chính là

Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân

Chương 45: Người nọ chính là

Edit: Dĩm Dĩm

◇❤◇

Tỷ thí rất đơn giản, từ bên trong đống linh quả chọn lựa ra linh quả yêu cầu, lại tỷ thí dùng tinh thần lực thúc đẩy linh thực nẩy mầm sinh trưởng.

Chung quanh sân thi đấu có không ít người, một đám đều nhìn chằm chằm Dung An cùng Kỳ Lan, không ít người hy vọng Kỳ Lan có thể thắng được Dung An, chứng minh tuy á thú nhân bọn họ không có trải qua hệ thống giáo dục nhưng so với giống cái kia vẫn mạnh hơn. Cũng có người hi vọng Dung An đánh bại Kỳ Lan, bọn họ đã sớm ngứa mắt bộ dáng cao ngạo của Kỳ Lan, tất cả mọi người đều là á thú nhân, Kỳ Lan dựa vào cái gì lại khinh thường bọn họ như vậy. 

Lòng bàn tay Kỳ Lan có chút ướt át, y không xác định mình có thể thắng thú nhân nhìn qua xinh đẹp trước mắt này hay không. Thú nhân cũng không am hiểu đào tạo linh thực, mà á thú nhân sau khi trải qua cải tạo, ở phương diện linh thực so với thú nhân mạnh hơn một chút. Nắm chặt tay, Kỳ Lan trấn định, “Chỉ có một phút đồng hồ."

Nhìn về phía trước mắt bày biện một đống linh quả, đầu Dung An có chút choáng váng, đây là một cái hố to lấp đầy linh quả đó.

Lúc trận đầu của thi đấu bắt đầu, Dung An còn sửng sốt trong chốc lát, quả nhiên trước kia đã nghĩ quá đơn giản, loại nghiệp dư thi đấu đã như vậy, rồi đến lúc thi đấu chính quy không phải càng thêm gian nan sao?

Dung An tự hỏi nếu không thì trực tiếp nhảy vào hố chọn lựa luôn, rốt cuộc thì cái đám này chỉ là một đống số liệu.

Nhưng thấy người bên cạnh cẩn thận đẩy ra linh quả không cần, Dung An cũng không dám nhảy vào, đây là thi đấu. Nếu đặt ở trong hiện thực, tất nhiên không thể nhảy vào hố to linh quả, việc này cực kỳ có khả năng hủy hoại linh quả. Suy nghĩ cẩn thận Dung An ngồi xổm xuống, duỗi tay tìm kiếm linh quả được yêu cầu.

Dung An tinh thần lực tương đối cao, hơn nữa Kỳ Lân được trời ưu ái cho thiên phú, chẳng bao lâu, liền tìm được không ít linh quả cần thiết.

Khi Kỳ Lan dụng tâm tìm kiếm linh quả, còn thỉnh thoảng liếc về hướng Dung An, sợ đối phương thắng mình. Nhưng thấy Dung An chỉ tùy tiện từ hố to lấy ra mấy cái linh quả, Kỳ Lan hừ nhẹ một tiếng, đây là một thú nhân cái gì cũng không biết, bằng không sao lại tùy tiện lấy ra linh quả như vậy, việc này luôn phải cẩn thận quan sát chọn lựa một phen.

Đếm ngược một giây cuối cùng, Dung An không hề động, ngẩng đầu thoáng nhìn ánh mắt miệt thị của Kỳ Lan.

Cuối cùng từ hệ thống làm thống kê số lượng đủ tư cách, hệ thống này có số liệu linh quả, Dung An lấy một cái linh quả hơi kém ra để thắng hiểm với Kỳ Lan. Dung An nguyên bản có thể chọn lựa càng lớn, nhưng cậu lựa chọn từ bỏ, không cần thiết làm quá cao điệu. Cậu không biết số lượng cậu lựa chọn đã đủ nhiều, tất cả mọi người đều không nhìn ra được cậu rốt cuộc làm thế nào chọn ra những cái linh quả được yêu cầu đó, chẳng lẽ chính là xem một cái là định được liền sao?

“Sao có thể?" Kỳ Lan không thể tin tưởng mà nhìn về phía Dung An, đối phương căn bản không có nghiêm túc chọn lựa linh quả.

“Dùng tâm cảm thụ." Dung An ho nhẹ.

Cách đó không xa, Lâm Hoa Nam nhìn thấy một màn này rất là khiếp sợ, Dung An này không phải đều dựa vào tự học sao, cũng không nghe đối phương nói học với vị lão sư nào. Đây là thiên phú của Kỳ Lân sao, Lâm Hoa Nam hơi hơi nắm chặt nắm tay.

“Trận tiếp theo!" Kỳ Lan cắn răng, đối phương nhất định đã được giáo dục linh quả rất tốt, bằng không không có khả năng nhanh như vậy.

Trận thi đấu thứ hai chính là dùng tinh thần lực thúc đẩy một cây linh thực vừa mới nẩy mầm sinh trưởng, nhìn xem ai thúc đẩy linh thực phát triển ra càng nhiều lá cây, đồng thời cũng xem độ cao linh thực, thêm điều kiện là các phương diện khác đều khỏe mạnh.

Đoạn thời gian trước Dung An chủ yếu nghiên cứu tri thức về linh quả, nhưng thật ra không có nghiên cứu việc thúc đẩy linh thực sinh trưởng. Làm một tộc có không gian, thứ đầu tiên Dung An muốn nghiên cứu cũng không phải linh thực. Đối với trận trận thi đấu thứ hai, Dung An đã làm tốt chuẩn bị phải thua.

Không có động thủ, Dung An chỉ xem kết quả Kỳ Lan vận dụng tinh thần lực, cây linh thực kia phát triển ra ba cái lá cây mới. Cúi đầu nhìn nhìn linh thực trước mắt, lại nhìn nhìn đối phương.

“Tôi bỏ quyền." Dung An còn chưa có động thủ cũng đã nhận thua.

Kỳ Lan nghe được Dung An bỏ quyền, ánh mắt lạnh lùng, “Cậu xem thường tôi?"

“Không phải, chỉ là tôi nghiên cứu không sâu," Cùng với không nghiên cứu không sai biệt lắm, bản thân Dung An đều ngượng ngùng nói ra, lúc này mới muốn dứt khoát bỏ quyền, đỡ phải còn chưa có thôi phát để linh thực phát triển ra một mảnh lá cây, lại không cẩn thận giết chết cây này, đây mới là thật sự mất mặt.

“Cậu cho rằng ở đây có bao nhiêu người nghiên cứu rất sâu?" Kỳ Lan mở to hai mắt nhìn Dung An, ánh mắt càng thêm lạnh, còn có chứa một tia tức giận, từng bước một hướng tới Dung An đi qua, “Một người thú nhân có cái tư cách gì xem thường á thú nhân."

Dung An trầm mặc, việc này cùng với á thú nhân lại có cái quan hệ gì? Gần hai mươi năm nay Dung An căn bản không biết chuyện giữa giống cái với á thú nhân, hai phương luôn có các loại mâu thuẫn.

“Đây là hiểu lầm," Dung An nhíu mày, đối diện với đôi mắt của đối phương, ánh mắt này quá lạnh quá cô đơn, làm cho cậu không giải thích không được, “Khoảng thời gian trước, tôi chủ yếu nghiên cứu linh quả, trước mắt còn chưa có học tập tri thức về linh thực."

“Lừa ai đó," Kỳ Lan cười lạnh, “Còn không bằng nói cậu nghiên cứu linh thực không có nghiên cứu linh quả."

Xem ra vẫn phải so, Dung An minh bạch Kỳ Lan không cho phép mình bỏ quyền, vì thế đành phải vận dụng tinh thần lực thôi phát linh thực, không nghĩ tới linh thực run một chút, sau đó không có động tĩnh. Người chung quanh đã không nhịn cười nổi.

“Một cái thú nhân chỉ biết là hưởng thụ linh quả, còn……"

Không đợi Kỳ Lan châm chọc xong, cây linh thực kia lại run lên một chút, ngay sau đó rút ra một mảnh lại một mảnh lá cây, thẳng đến khi phát triển đến phiến thứ sáu mới đình chỉ sinh trưởng.

Nhìn thấy một màn này, Kỳ Lan tức giận nhìn về phía Dung An, còn nói không có nghiên cứu qua, rõ ràng so với mình lợi hại hơn. Phẫn nộ Kỳ Lan liền offline, không có cho Dung An cơ hội tiến lên nói chuyện.

Cây linh thực này lớn lên rất nhanh, đây cảm tưởng thứ nhất của Dung An, còn có linh thực này sao mà khôi hài thế a.

Người chung quanh đình chỉ tươi cười, mặt thật đau. Cây linh thực kia rốt cuộc sao lại thế này, ngay từ đầu không phải không sinh trưởng sao, chỉ trong chốc lát thế nào lại phát triển ra nhiều phiến lá cây như vậy. Bọn họ kinh ngạc nhìn về phía Dung An, trước kia chưa từng phát sinh qua chuyện như vậy.

Lâm Hoa Nam nhìn cây linh thực kia, đáy mắt hiện lên một mạt u quang. Kỳ Lân quả nhiên là Kỳ Lân, thiên phú này không phải giống cái cùng á thú nhân có khả năng bằng được.

Thi đấu đã kết thúc, Dung An đạt được thắng lợi cuối cùng, cũng đạt được tích phân tương ứng. Đánh bại tuyển thủ phía trước bảng xếp hạng có thể đạt được tích phân cao hơn so đánh bại tuyển thủ phía sau bảng xếp hạng, tích phân của Dung An lập tức tiến vào trước một trăm.

Nguyên bản không có tính toán tham gia thi đấu này Dung An chẳng những đạt được thắng lợi, còn đạt được không ít tích phân, Dung An không biết nên nói như thế nào. Đồng thời, Dung An cũng nhìn thấy ánh mắt người chung quanh thay đổi, không còn khinh thường, giờ phút này, ánh mắt bọn họ có chứa hâm mộ, cũng có chứa một tia ghen ghét.

“Đi rồi," Lâm Hoa Nam đi đến trước mặt Dung An, “Đứng ở chỗ này làm cái gì, còn không đi."

Dung An lấy lại tinh thần liền thấy Lâm Hoa Nam đứng ở bên người mình, gật đầu, “Đi thôi."

“Thiên phú không tồi," Lâm Hoa Nam hâm mộ, nhưng thiên phú này không phải hâm mộ là có thể có được, “Nếu tôi có thiên phú như cậu, thì chỉ trong một giây nháy mắt đã hạ gục bọn họ."

“Nhưng cái này không công bằng đi," Dung An đột nhiên nhớ tới mình là Kỳ Lân, chẳng những có được không gian linh thực, ở phương diện linh quả linh thực cũng có bàn tay vàng, tự nhiên so với chút giống cái cùng á thú nhân kia mạnh hơn một chút. Dung An không khỏi hoài nghi mình hẳn là không nên tham gia loại thi đấu này, việc này đối với mình là khảo nghiệm, nhưng đối với người khác lại không công bằng.

“Có cái gì không công bằng, đây là cậu tự mang, lại không phải cậu mang công cụ gian lận khác," Lâm Hoa Nam hướng tới Dung An tễ mi, “Bọn họ cũng không có khả năng bởi vì cậu tồn tại, thực lực giảm xuống.

Cái này tính là an ủi cái gì, Dung An lắc đầu, trải qua lần này cùng Kỳ Lan thi đấu, cậu cần thiết phải hảo hảo suy xét điểm này.

Sau khi cùng Lâm Hoa Nam tách ra, Dung An lại mang mặt hệ thống về tiệm, quả nhiên lại gặp được Bạch Lão Đầu trở lại trong tiệm, Bạch Lão Đầu luôn thích thường thường xuất hiện ở trong tiệm một chút.

“Bạch tiên sinh." Dung An rối rắm nhìn về phía Bạch Lão Đầu, nếu mình hiện tại nói không tham gia thi đấu, có thể trực tiếp bị đối phương đá ra khỏi tiệm hay không?

“Muốn bỏ quyền?" Không chờ Dung An nói ra bỏ quyền, Bạch Lão Đầu liền trực tiếp rút ra một cây đao, nói, “Cậu nói ta phải bao lâu mới biết được cậu là học sinh của trường học nào?"

Nhìn cây đao tản ra ánh sáng lạnh lẽo, Dung An yên lặng lui ra phía sau hai bước, liếc mắt nhìn ván cửa phía sau một cái, lại quay đầu, “Không phải, tôi chỉ là muốn hỏi một chút lần thi đấu này có thể có Kỳ Lân tham gia hay không, bọn họ thiên phú tốt như vậy, tùy tiện tới một hai cái, những người khác không phải một giây bị hạ gục sao."

“Bọn họ có thiên phú thì liên quan gì đến cậu," Bạch Lão Đầu nắm cổ áo Mặt Hệ Thống, “Cậu có thể bởi vì thiên phú của bọn họ tốt, cậu liền không nghiên cứu linh thực linh quả?"

Dung An lắc đầu, mình chính là Kỳ Lân.

“Chính là cậu phải tiếp tục nghiên cứu, cứ cho là bọn họ thắng được thi đấu, việc này cũng không có nhiều quan hệ với cậu," Bạch Lão Đầu ném Mặt Hệ Thống ra, “Những cái Kỳ Lân đó cũng chỉ là chơi chơi, lại nói Kỳ Lân cũng cũng chỉ có mấy cái như vậy, một đám đều bị người bảo hộ, phỏng chừng còn không biết có thi đấu linh thực linh quả đâu."

Nói như vậy Kỳ Lân cũng được cho phép tham gia thi đấu, trong đầu Dung An xuất hiện ba tên đầu đều là hình ảnh Kỳ Lân, giống cái cùng á thú nhân khác ngồi ở trên sân thi đấu khóc.

Đột nhiên chụp bả vai Mặt Hệ Thống mặt, Bạch Lão Đầu hung hăng dặn dò, “Cậu nếu dám làm sai, về sau không cần muốn linh quả nữa, cũng đừng ngốc lại Đế Tinh cho ta!"

Dung An tâm căng thẳng, Bạch Lão Đầu đột nhiên chụp bả vai làm cái gì, còn không phải là một hồi thi đấu sao, mình nhất định kiên trì đến một khắc cuối cùng, trừ phi giữa chừng đã thua trận.

Ở trên mạng học tập đến không sai biệt lắm, Dung An mới hạ tuyến. Mà đại đế lại online, Mặc Sĩ Phong vốn tưởng rằng Dung An lại ở trên tuyến chuẩn bị tham gia thi đấu cơ giáp, nên xoa tay hầm hè chuẩn bị ngụy trang một phen, cùng đối phương tổ đội. Không gặp Dung An ở tuyến, Mặc Sĩ Phong lúc này mới nhớ tới Dung An muốn tham gia thi đấu linh thực linh quả, hiện tại mới không có công phu tham gia thi đấu cơ giáp.

“An." Mặc Sĩ Phong ngay sau đó offline, đi vào bên kia phòng ngủ tìm Dung An.

Lúc này, Dung An đã offline, pha một ly cà phê, cậu vẫn tương đối thích cà phê trên địa cầu.

“Nâng cao tinh thần?" Mặc Sĩ Phong nhìn thấy chất lỏng trên mặt bàn, khẽ nhíu mày, bưng lên, cái mũi ngửi ngửi cà phê, “Loại đồ vật này vẫn nên uống ít một chút, đối với thân thể không tốt."

“Ngẫu nhiên uống một chút." Dung An nhịn không được dựa vào trên sô pha, cảm giác một người trạch ở trong phòng làm cậu nghĩ đến sinh hoạt ban đầu ở trên địa cầu, rất hưởng thụ. Lại còn có có thể quang minh chính đại mà hưởng thụ, không cần lo lắng bị người ta nói không làm việc đàng hoàng, không cần lo lắng cưới không được tức phụ, thỏa thỏa.

Mặc Sĩ Phong duỗi tay phất phất tóc đen trên trán Dung An, bỗng nhiên cảm thấy tiểu vương hậu đều sắp biến thành một con trạch Kỳ Lân, trừ bỏ thời điểm cùng mình ở bên nhau, không phải ngủ, ăn cơm, chính là ở trên mạng vượt qua. Này không đúng a, Mặc Sĩ Phong bỗng nhiên minh bạch vì cái gì luôn có thú nhân lên mạng nhìn chằm chằm bạn lữ nhà mình, là sợ bạn lữ của mình bị những người khác câu đi được chứ.

“Hôm nay thi đấu cùng á thú nhân," Dung An nắm ngón tay, bởi vì không có mang mặt hệ thống, sớm hay muộn sẽ bị đại đế phát hiện. Vẫn là thẳng thắn đi, Dung An dùng dư quang khóe mắt trộm liếc đại đế, “Giống như là thi đấu thuộc về chính bọn họ."

Giờ phút này Dung An giống như con nít làm sai chuyện, Kỳ Lan lúc đó liền trực tiếp offline, Dung An có thể tưởng tượng đối phương hiện tại có bao nhiêu khổ sở. Chính mình một con Kỳ Lân cùng người ta so cái gì, này là cái loại nhân sinh nào?

“Thắng?" Mặc Sĩ Phong niết nhẹ gương mặt Dung An.

“Ân." Dung An gật đầu, nếu là gian lận cũng không thắng, vậy có thể trực tiếp đâm tường.

“Vậy có thể," Mặc Sĩ Phong không thèm để ý, “Nếu á thú nhân kia đến chút suy sụp này cũng không dậy nổi, về sau còn có thể ra được thành tựu gì."

Còn không phải là một cuộc thi đấu nho nhỏ sao, Mặc Sĩ Phong không cho rằng Dung An sai, tiểu vương hậu làm cái gì đều đúng, trên mạng lại nháo ra chuyện cũng không lớn bao nhiêu. 

“Có lẽ vậy." Dung An hiểu rõ điểm này, chỉ là á thú nhân cùng giống cái ở thế giới thú nhân nhìn qua đều tương đối nhu nhược, không quá kiên cường.

Không phải Dung An kỳ thị á thú nhân với giống cái, mà là từ những người từng tiếp xúc qua mà nói, trừ bỏ mấy giống cái ở hệ cơ giáp tương đối hung hãn ngoài ý muốn, thì những giống cái với á thú nhân khác tựa hồ đều nhu nhược đến tùy thời đều có khả năng khóc thút thít. Làm một người địa cầu, nhìn một nam nhân một giây đều khả năng khóc thút thít, tâm của cậu hỏng mất.

“Muốn cùng Bạch Lão Đầu học không?" Mặc Sĩ Phong nhớ tới hoàng thất còn có một vị lão giả ở phương diện linh quả linh thực rất có thành tựu, có thể giúp giúp tiểu vương hậu.

“Tạm thời không cần." Ở trên mạng đã cùng Bạch Lão Đầu học tập, Dung An tin tưởng Bạch Lão Đầu thực lực rất mạnh, nhưng cậu còn chưa muốn để đối phương phát hiện thân phận thật của mình.

Chờ đến thời điểm bữa tối, Mặc Sĩ Phong đang chuẩn bị cùng tiểu vương hậu hưởng thụ một bữa ăn ngon, liền nghe nói vương tử Y Tháp tinh hệ lại tiến cung tìm mình. Ha hả, vương tử kia lúc này tới làm cái gì, không phải đã đáp ứng bán linh quả cho đối phương, đối phương cũng đã thanh toán tiền đặt cọc rồi sao.

“Thơm quá a," Magar không có ngồi ở phòng tiếp khách chờ, mà tiến đến nhà ăn tìm Mặc Sĩ Phong, “Có thể thêm một đôi chén đũa không?"

Dung An nhìn thấy gương mặt thiếu đánh của Magar kia liền muốn ôm chén đũa rời đi, nhưng vẫn bình tĩnh mà ngồi ở chỗ đó, hiện tại mình cũng không phải là cái Mặt Hệ Thống trên mạng kia.

“Đây là Kỳ Lân kia đi," Magar lúc ấy ôm đi chính là Dung An trong hình thái Kỳ Lân, trong chốc lát nhìn thấy Dung An hình người, liền nhịn không được trêu chọc, “Xem các ngài giống như cái dạng giống đực thú nhân cùng giống đực thú nhân ở với nhau, Kỳ Lân giống các ngài đều có thể biến thân mà."

Thú nhân người ta biến thân là biến thành cường đại, Kỳ Lân biến thân lại là biến yếu, cái này có thể giống nhau sao, Dung An cắn chiếc đũa, cái hố này thật lớn, bò không ra.

Mặc Sĩ Phong hơi che Dung An lại, liếc thị vệ một bên, làm việc như thế nào đó, thế nhưng để cái tên người ngoại tinh này chạy đến bên này. Thị vệ cúi đầu tràn đầy mồ hôi, hắn chỉ là một thị vệ sao có thể ngăn được vương tử ngoại tinh giá trị vũ lực bạo biểu.

“Ngồi!" Mặc Sĩ Phong ý bảo Magar ngồi xuống, mà mình e ngại tiểu vương hậu cũng ngồi xuống.

“Các ngài cứ như vậy ở bên nhau thật sự không có vấn đề sao?" Magar hoài nghi, “Tương lai sinh hạ con cái là Kỳ Lân hay Phệ Thiên Mãng, cũng đều không giống."

“Đây là việc tư!" Dung An âm thanh lạnh lùng nói, ai muốn cùng người ngoại tinh đàm luận vấn đề con cái tương lai này.

“Đúng, đây là việc tư của ta với An." Mặc Sĩ Phong phụ họa, tiểu vương hậu cũng không vì đối phương là vương tử ngoại tinh mà sợ hãi đối phương, thân thể cũng không phát run, quả nhiên phi thường thích hợp với mình.

Chỉ là vẫn có một chút mất mác nhỏ, Mặc Sĩ Phong còn muốn nhìn thấy tiểu vương hậu bị vương tử ngoại tinh dọa, hướng trong ngực mình nép vào. Nhưng nghĩ đến một lần bị ôm đi kia tiểu vương hậu cũng chưa biểu hiện ra sợ hãi, lúc này sao có thể sẽ sợ hãi nha.

“Cái gì việc tư, không phải người toàn tinh hệ đều chú ý hôn nhân của các ngài, cả con cái của các ngài sao?" Magar nhẹ a, còn nói cái gì việc này quan hệ đến tương lai tinh hệ, lúc này mới không có liên hôn với Y Tháp tinh hệ bọn họ, “Y Liên rất mất mác." Tựa hồ sợ Dung An không rõ, Magar lại giải thích, “Y Liên chính là giống cái của Y Tháp tinh hệ chúng ta, cậu lần trước cũng gặp qua một lần, xinh đẹp đi, nguyên bản là chuẩn bị cho đại đế các cậu."

Mặc Sĩ Phong không có đánh gãy lời Magar nói, nhưng hắn lại muốn trực tiếp diệt Magar, lời này có thể tùy tiện nói ở trước mặt tiểu vương hậu sao.

“Đáng tiếc a, tinh hệ các cậu thế nhưng còn có cái tiên đoán lung tung rối loạn," Magar nhún vai, “Nhìn qua thực xuẩn."

Dung An yên lặng nhìn về phía Mặc Sĩ Phong, khớp xương đại đế đều trắng, có thể thấy được đại đế cỡ nào không cao hứng. Vương tử ngoại tinh quả nhiên là cố ý, chỉ là mình không có không vui, ngược lại là Mặc Sĩ Phong không vui.

“Nếu không đem cô ta tặng cho tôi……" Dung An vốn là nghĩ còn không phải chỉ là một giống cái ngoại tinh sao, nhưng lời nói buột miệng thốt ra lại thay đổi, cảm nhận được ánh mắt khiếp sợ của đại đế, vội bổ cứu, “Đường ca."

Còn không phải chỉ là một giống cái ngoại tinh sao, mình có hiếm lạ đâu a, Dung An tỏ vẻ mình là một người địa cầu đứng đắn, nếu đã không thể cùng nữ nhân địa cầu kết hôn, còn không bằng cùng giống đực thú nhân kết hôn.

“Đường ca của em không thích!" Mặc Sĩ Phong nói, đừng tưởng rằng hắn không nghe ra tiểu vương hậu dừng một chút. Tưởng tượng đến tiểu Kỳ Lân bị xem như thú nhân dưỡng gần hai mươi năm, đại đế liền lo lắng tiểu Kỳ Lân có phải thích giống cái hoặc là á thú nhân hay không?

“Hình như cũng đúng," Dung An vội gật đầu, “Vẫn nên tìm người tinh hệ bình thường đi, đường ca bọn họ chính là thú nhân cường đại của Dung gia chúng ta, tương lai Dung gia đều ở nằm trên người bọn họ, còn gửi hy vọng với hậu đại bọn họ, nhất định phải hảo hảo tuyển, hảo hảo tuyển!"

Nguyên lai tiểu vương hậu này còn hiểu thái độ người khác, không giống như một tiểu Kỳ Lân bị sủng hư. Magar nghĩ đến Mặt Hệ Thống mình gặp ở trên mạng, “Nếu đại đế không thích giống cái Y Tháp tinh hệ chúng ta, như vậy liền đến lượt ta cưới người tinh hệ các ngài."

Đặc không biết xấu hổ, Dung An khóe miệng co rút, người này rốt cuộc coi trọng ai, ai xui xẻo như vậy?

“Ai?" Mặc Sĩ Phong hỏi ra suy nghĩ trong lòng Dung An.

“Cậu ấy là một người đáng yêu," Mã Gia Nhĩ đạm cười, “Cậu ấy tuy rằng là thú nhân, nhưng không giống các ngài. Trên người cậu ấy có một cổ cảm giác bất đồng với các ngài, không giống người Già Mã Tinh hệ các ngài, cũng không giống như người Y Tháp tinh chúng ta, cậu ấy rất đặc biệt."

Lời này có chút quen thuộc, Dung An chờ lời kế tiếp của Magar, cậu sẽ vì người xui xẻo kia mà cầu nguyện.

“Cậu ấy là một bằng hữu ta gặp trên mạng, ta thích cậu ấy," Mã Gia Nhĩ nói thẳng, “Cho dù cậu ấy không thể sinh thằng nhãi con, không có quan hệ, chúng ta có thể đào tạo bên ngoài cơ thể, có thể có được bé con thuộc về chúng ta."

Đối phương còn chưa nói người kia là ai, thế nào mà nhanh như vậy đã xả đến vấn đề sinh bé con, Dung An cạn lời.

“Người nọ chính là……" Nói đến cái này, Magar lại cười
Tác giả : Thu Lăng
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại