Trọng Sinh Vị Lai Chi Vương Đích Kỳ Lân
Chương 16: Sờ sờ
Edit: Dĩm Dĩm
◇♥◇
Tiếp thu sự thật mình là Kỳ Lân, cùng với việc được người khác đồng tình là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Đặc biệt là khi được vài vị giống cái quan ái, Dung An còn tưởng mình chưa tỉnh ngủ.
“Tiểu An." Một vị giống cái đồng học đưa tay sờ soạn gương mặt Dung An, ánh mắt sáng lên, “Làn da Kỳ Lân quả nhiên rất tốt."
Có một người động tay mở đầu liền có vị giống cái thứ hai noi theo, Dung An tỏ vẻ mặt mình đều bị sờ cho biến hình, mình làm mặt lạnh cũng vô dụng, chẳng lẽ những người này nhìn ra mình đang giả vờ?
Dung An không biết chính là vài vị giống cái ở hệ cơ giáp này tương đối thô, bọn họ không cho rằng Dung An lạnh nhạt, mà ngược lại cho rằng Dung An tuổi còn nhỏ đã cố ý xụ mặt, ra vẻ đứng đắn, bọn họ càng muốn sờ sờ Dung An, chụp được cái tay đang sờ loạn mặt mình, như thế mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được nữa, Dung An không muốn để người ta xem mình là bánh bao.
“Không được sờ loạn." Sờ cái gì mà sờ, tất cả mọi người đều là nam nhân, hành động như vậy thập phần kỳ quái, Dung An tình nguyện xem mình là nam nhân địa cầu, cũng không muốn làm giống cái, làm Kỳ Lân, “Luyện tập cơ giáp."
“Chúng ta hiện tại cũng chỉ học một chút tri thức lý luận, không cần gấp." Một giống cái diện mạo thanh tú vỗ nhẹ bả vai Dung An, ánh mắt đầu tiên của Lâm Hoa Nam nhìn thấy Dung An, liền cho rằng đây là một thú nhân có diện mạo cực kỳ xinh đẹp, đáng tiếc thực lực quá yếu. Hiện giờ biết Dung An là Kỳ Lân, chỉ cảm thấy không biết tên nào đầu óc không rõ ràng mà xem Dung An thành thú nhân, còn an bài đến hệ cách đấu.
Liếc nhìn các thú nhân đang luyện tập cơ giáp, lại nhìn giống cái bên người, Dung An cho rằng câu này không đáng tin cậy lắm.
“Không có việc gì, chúng ta sớm hay muộn cũng có thể đuổi theo bọn họ." Lâm Hoa Nam khinh thường mà liếc liếc mắt qua những thú nhân đó, “Bọn họ chỉ là tứ chi phát đạt một chút thôi."
Giống cái trước kia Dung An thấy đều tương đối nhu, nói chuyện cũng tương đối nhẹ, nhưng mà mấy vị bên người này rõ ràng không phải cùng một loại hình. Không phải trong lòng giống cái đều có một thú nhân sao, như thế nào cảm thấy lực độ bàn tay của họ so với mình còn mạnh hơn một phân.
“Nghe nói Kỳ Lân các cậu có không gian, trong không gian có linh quả, như thế nào, bán anh em mấy cái?" Lâm Hoa Nam tương đối trực tiếp, cũng không muốn làm tốt quan hệ với đối phương, lại từ từ mà mưu tính.
Đang định tìm thời gian xử lý linh quả trong không gian, Dung An còn chưa có chuẩn bị gì đã nghe Lâm Hoa Nam nói như vậy, có chút không biết phản ứng như thế nào. Chẳng lẽ cứ như vậy đem linh quả bán cho đối phương? Tuy rằng nói quả trong không gian của Kỳ Lân rất ít, nhưng mấy thứ trái cây khác cũng tương đối nhiều, nhưng nếu bán quá nhiều, về sau mình đi đâu tìm trái cây miễn phí lấp đầy bụng.
“Còn chưa có giám định." Dung An khẽ nhíu mày, bỗng nhiên nhớ tới còn chưa được cơ cấu chuyên môn kiểm nghiệm. Tùy tùy tiện tiện bán trái cây cũng không tốt, giá cao, vậy không có khách hàng quen; giá quá thấp, lại có hại.
“Vậy chờ sau khi cậu giám định." Lâm Hoa Nam rất muốn trực tiếp lôi kéo Dung An đi cơ cấu tương quan giám định Kỳ Lân quả, nhưng nghĩ đến thân phận Dung An, y đành phải buông ra tay đang lôi kéo Dung An. Người Dung gia không phải dễ chọc, huống chi bên người Dung An còn có một đại đế tinh hệ, “Nếu có trung cấp, cũng chính là cấp 3-5, bán tôi mấy viên."
“Cậu không phải thú nhân." Linh quả đối với giống cái vô dụng, Dung An hiện tại cũng không muốn cho giống cái với á thú nhân khác ăn linh quả.
“Không phải còn có người nhà sao." Lâm Hoa Nam trợn trắng mắt, đối với Kỳ Lân Dung An này cảm thấy rất hứng thú, “Hôm nào đến nhà của tôi ngồi ngồi."
Tuy rằng bọn họ là đồng học, nhưng Dung An vẫn không khỏi hắc tuyến, bọn họ mới nhận thức bao lâu, đối phương lại biểu hiện ra bộ dáng bọn họ rất thân thiết. Tuy các giống cái khác không có biểu hiện thân thiện với mình như vậy, nhưng cũng chẳng có xa lạ gì đâu.
Còn có giống cái không có không gian vậy mà không ghen ghét mình có được không gian, Dung An không thể không thừa nhận mình nghĩ quá nhiều, kỳ thật tất cả mọi người đều rất hữu hảo, con người sinh ra không phải ai cũng ghen ghét tới ghen ghét lui, véo đến chết đi sống lại.
Dựa vào thính lực cực tốt của mình thú nhân không phải không nghe được lời Lâm Hoa Nam nói với Dung An, bọn họ cũng muốn linh quả, nhưng Kỳ Lân vị thành niên có thể có bao nhiêu linh quả trung cấp cao cấp a, phỏng chừng Lâm Hoa Nam cũng chỉ là muốn tạo quan hệ với Dung An, nhân công vẫn là có thể nuôi trồng ra không ít linh quả trung cấp, bởi vậy, thú nhân thiếu nhất vẫn là linh quả cao cấp.
Buổi chiều chương trình học tương đối đơn giản, học tập đến thao tác các nút liên quan đến cơ giáp, thời điểm lão sư dạy bọn họ tri thức lý luận cũng nhân tiện để cho bọn họ đụng chạm cơ giáp vài cái. Khi người khác ngồi lên thì còn tốt, chờ lúc Dung An chuẩn bị ngồi lên, mấy chục đôi mắt chung quanh đều nhìn chằm chằm cậu, giống như sợ cậu xảy ra chuyện.
o(╯□╰)o, Dung An không nghĩ tới hiện tại mình lại được mọi người chú ý, đồng thời tâm cũng rất đau, cái cảm giác mình biến thành gốm sứ tùy tiện chạm một cái là có thể vỡ vụn này a.
Sau khi tan học, giống cái đồng học nhiệt tình mời Dung An qua nhà ngồi ngồi, nhưng mà lúc thấy Mặc Sĩ Phong, họ yên lặng hướng Dung An phất phất tay, sau đó, không có sau đó. Ai muốn tìm đường chết mà dám cùng đại đế đoạt người, điều này làm cho bọn họ càng thêm xác định Dung An chính là bạn lữ mệnh định của đại đế, người toàn tinh hệ đều biết đại đế độc thân n năm, lại tiếp tục độc thân, họ đều nên lo lắng tinh hệ này có thể trong một giây bị người ngoại tinh tiêu diệt hay không.
Mặc Sĩ Phong hướng Dung An vẫy tay, ý bảo Dung An đừng phản ứng những giống cái ngu xuẩn đó, nhanh nhanh trở lại ôm ấp của mình.
“Buổi trưa đều ở hoàng cung, ân, phê văn kiện, mở họp." Sau khi đem Dung An nhét vào xe, Mặc Sĩ Phong liền nói, sau khi nói xong liền chờ Dung An trả lời.
Dung An gật đầu, lên tiếng, “Ân."
Mặc Sĩ Phong không nói gì, còn tưởng tiểu vương hậu nhất định còn có chuyện khác muốn nói, cho dù bọn họ còn chưa ở bên nhau, nhưng làm một trượng phu đủ tư cách phải tôn trọng ý kiến của phu nhân.
Đợi một hồi lâu, Mặc Sĩ Phong cũng chưa nghe Dung An nói thêm lời nào khác, có chút thất vọng, “Buổi chiều lão sư dạy các em cái gì?"
“Một ít tri thức lý luận." Nghĩ nghĩ, lại cảm thấy lời này quá đơn giản, Dung An thêm một câu, “Còn nhìn thấy cơ giáp chân chính."
Trước kia mình cũng từng tiếp xúc gần gũi, nhưng chưa được điều khiển qua, Dung An đối với điểm này vẫn rất để ý. Tình hình chung, trưởng bối trong nhà đều sẽ dạy thú nhân hài tử học tập điều khiển cơ giáp, mà không phải chờ đến thời điểm vào đại học mới bắt đầu học tập. Mất công phụ thân trước kia xem mình thành thú nhân, đáng tiếc không có dạy mình tri thức ở phương diện này. Làm mình giống y như người từ trong thâm sơn cùng cốc vừa ra ngoài, phụ thân không đáng tin cậy nhất định phải cảnh giới.
“Hôm nào đưa em đi làm một cái." Mặc Sĩ Phong tỏ vẻ tiểu vương hậu muốn học tập cơ giáp, vậy thì học thôi, nhưng cơ giáp này vẫn phải nghiên cứu một chút, không phải cái cơ giáp nào cũng thích hợp cho Kỳ Lân nhu nhược điều khiển.
Trong đầu xuất hiện một hình ảnh phi thường bi thảm, khi Dung An điều khiển cơ giáp không cẩn thận biến thành Kỳ Lân, không có cách nào điều khiển cơ giáp, chiếc cơ giáp kia đụng phải núi lớn, nháy mắt tổn hại, mảnh nhỏ văng ra, pháo hoa tràn ngập. Mặc Sĩ Phong nghĩ vậy, thân thể run lên, tuyệt đối không thể để chuyện như vậy phát sinh.
Dung An không biết Mặc Sĩ Phong nghĩ gì, chỉ là nghe được đối phương muốn đưa mình cơ giáp, ánh mắt sáng lên, nhưng lại nghĩ đến việc hai người không thân cũng chẳng quen, vô công bất thụ lộc, “Không cần, tôi tìm Duệ ca……"
“Dung Duệ chỉ biết làm buôn bán, làm sao hiểu được chế tác cơ giáp." Cứ cho rằng Dung Duệ kia là người thân của tiểu vương hậu, kia cũng không thể cướp đoạt cơ hội biểu hiện của mình, Mặc Sĩ Phong mới từ trên mạng đọc được cách truy bạn trai là phải mua lễ vật thích hợp với đối tượng theo đuổi, không thể keo kiệt, thời điểm nên ra tay rộng rãi phải hào khí, thú nhân keo kiệt đuổi không được tức phụ, “Kỳ Lân với giống cái, á thú nhân, thú nhân đều là bình đẳng, mặt khác nếu ba người kia đều có cơ giáp tương quan thích hợp, như vậy Kỳ Lân cũng nên có, chờ một lát nói người bang nghiên cứu ở viện nghiên cứu khoa học kia, không thể kỳ thị Kỳ Lân."
Đối phương nói rất có đạo lý, Dung An không thể phản bác, thuộc tính của cơ giáp với người điều khiển có quan hệ nhất định, trước mắt trên thị trường cơ giáp tựa hồ không có loại thích hợp cho Kỳ Lân điều khiển. Đây cũng là nguyên nhân khi đi học buổi chiều, lão sư của bọn họ nhắc cậu phải cẩn thận, sau đó còn nhìn chằm chằm, sợ mắc phải lỗi. Kỳ Lân ở phương diện thể lực rốt cuộc cũng không bằng thú nhân, nếu ở trên đường điều khiển biến thành hình thái Kỳ Lân, chuyện này có chút không xong rồi.
“Tinh hệ Kỳ Lân rất ít." Thiếu đến hai tay đều có thể đếm hết, Dung An nghi hoặc chuyên môn thiết kế cơ giáp cho Kỳ Lân có phải quá lãng phí hay không, “Dùng cơ giáp khác cũng có thể."
“Đính chế cơ giáp." Mặc Sĩ Phong rất muốn đưa tay xoa xoa tóc đen của tiểu vương hậu, trên thực tế, hắn cũng làm như vậy, “Bọn đường ca của em cũng có đính chế, căn cứ điều kiện cá nhân riêng mà đính chế."
Nghe đối phương nói như vậy, Dung An nhưng thật ra cảm thấy này cũng được, nhiều lắm là dùng nhiều tiền một chút, “Đến lúc đó đem giấy tờ đưa cho tôi đi."
Tuy rằng đối phương là đại đế tinh hệ, nhưng Dung An vẫn tận lực bình thường hoá thái độ của mình, đây là cái xã hội dân chủ, cho dù có quý tộc tồn tại, nhưng so với xã hội phong kiến cổ đại vẫn có khác biệt rất lớn. Không cần thiết sợ đại đế như vậy, Dung An xây dựng tâm lý cho mình, đại đế chính là đại ca ca nhà bên, không phải sợ, không cần khẩn trương.
Lần đầu tiên đưa lễ vật cho tiểu vương hậu, hơn nữa lễ vật này còn chưa có đưa ra, tiểu vương hậu liền nói muốn giấy tờ, đây là cái tiết tấu muốn trả tiền cho mình sao. Mặc Sĩ Phong nắm tay lại, “Kỳ Lân khi sinh ra liền được quốc gia trợ cấp, cái này xem như là trợ cấp hai mươi năm trước của em."
Nguyên lai còn có trợ cấp, Dung An tỏ vẻ mình không biết điểm này, “Cơ giáp hao phí tiền tương đối nhiều."
“Không đủ thì để cho ca em lót!" Mặc Sĩ Phong nhịn không được nói, lo lắng nhiều như vậy làm cái gì! Lời vừa nói ra miệng, thấy Dung An ngốc lăng, kia biểu tình rõ ràng là bị mình dọa, Mặc Sĩ Phong hoảng loạn, “Không phải, ta…… Ta là nói bản thân em tồn tại chính là cống hiến đối với tinh hệ, không, không phải, ta là bạn của ca em, đưa em cái lễ vật cũng không có gì, này không quý."
Dung An cũng không bị dọa, chỉ đang nghĩ muốn cho đường ca bọn họ lót tiền là chuyện có thể hay không thôi, lại không nghĩ rằng đại đế sẽ nói những lời này. Chính mình không phải tên ngốc, bình thường cơ giáp xác thật đã quý rồi, mà đính chế cơ giáp còn quý hơn, ít nhất là học sinh thì mình mua không nổi.
“Này…… Cám ơn." Thấy đại đế lại chuẩn bị mở miệng, Dung An căng thẳng, vội nói, “Ca của tôi họ nhất định sẽ nỗ lực nguyện trung thành vì tinh hệ."
Trực tiếp xem nhẹ đại đế ‘bản thân em tồn tại chính là cống hiến đối với tinh hệ’, mà phía trước đại đế còn nói qua vương hậu linh tinh gì đó, Dung An theo bản năng không để ý tới.
Rõ ràng tiểu vương hậu tiếp thu lễ vật của mình, không hề cự tuyệt, nhưng chính mình vì cái gì vẫn cảm thấy tâm thật đau, Mặc Sĩ Phong không khỏi nghĩ nhất định là vì tiểu vương hậu có quá nhiều ca ca.
◇♥◇
Tiếp thu sự thật mình là Kỳ Lân, cùng với việc được người khác đồng tình là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Đặc biệt là khi được vài vị giống cái quan ái, Dung An còn tưởng mình chưa tỉnh ngủ.
“Tiểu An." Một vị giống cái đồng học đưa tay sờ soạn gương mặt Dung An, ánh mắt sáng lên, “Làn da Kỳ Lân quả nhiên rất tốt."
Có một người động tay mở đầu liền có vị giống cái thứ hai noi theo, Dung An tỏ vẻ mặt mình đều bị sờ cho biến hình, mình làm mặt lạnh cũng vô dụng, chẳng lẽ những người này nhìn ra mình đang giả vờ?
Dung An không biết chính là vài vị giống cái ở hệ cơ giáp này tương đối thô, bọn họ không cho rằng Dung An lạnh nhạt, mà ngược lại cho rằng Dung An tuổi còn nhỏ đã cố ý xụ mặt, ra vẻ đứng đắn, bọn họ càng muốn sờ sờ Dung An, chụp được cái tay đang sờ loạn mặt mình, như thế mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được nữa, Dung An không muốn để người ta xem mình là bánh bao.
“Không được sờ loạn." Sờ cái gì mà sờ, tất cả mọi người đều là nam nhân, hành động như vậy thập phần kỳ quái, Dung An tình nguyện xem mình là nam nhân địa cầu, cũng không muốn làm giống cái, làm Kỳ Lân, “Luyện tập cơ giáp."
“Chúng ta hiện tại cũng chỉ học một chút tri thức lý luận, không cần gấp." Một giống cái diện mạo thanh tú vỗ nhẹ bả vai Dung An, ánh mắt đầu tiên của Lâm Hoa Nam nhìn thấy Dung An, liền cho rằng đây là một thú nhân có diện mạo cực kỳ xinh đẹp, đáng tiếc thực lực quá yếu. Hiện giờ biết Dung An là Kỳ Lân, chỉ cảm thấy không biết tên nào đầu óc không rõ ràng mà xem Dung An thành thú nhân, còn an bài đến hệ cách đấu.
Liếc nhìn các thú nhân đang luyện tập cơ giáp, lại nhìn giống cái bên người, Dung An cho rằng câu này không đáng tin cậy lắm.
“Không có việc gì, chúng ta sớm hay muộn cũng có thể đuổi theo bọn họ." Lâm Hoa Nam khinh thường mà liếc liếc mắt qua những thú nhân đó, “Bọn họ chỉ là tứ chi phát đạt một chút thôi."
Giống cái trước kia Dung An thấy đều tương đối nhu, nói chuyện cũng tương đối nhẹ, nhưng mà mấy vị bên người này rõ ràng không phải cùng một loại hình. Không phải trong lòng giống cái đều có một thú nhân sao, như thế nào cảm thấy lực độ bàn tay của họ so với mình còn mạnh hơn một phân.
“Nghe nói Kỳ Lân các cậu có không gian, trong không gian có linh quả, như thế nào, bán anh em mấy cái?" Lâm Hoa Nam tương đối trực tiếp, cũng không muốn làm tốt quan hệ với đối phương, lại từ từ mà mưu tính.
Đang định tìm thời gian xử lý linh quả trong không gian, Dung An còn chưa có chuẩn bị gì đã nghe Lâm Hoa Nam nói như vậy, có chút không biết phản ứng như thế nào. Chẳng lẽ cứ như vậy đem linh quả bán cho đối phương? Tuy rằng nói quả trong không gian của Kỳ Lân rất ít, nhưng mấy thứ trái cây khác cũng tương đối nhiều, nhưng nếu bán quá nhiều, về sau mình đi đâu tìm trái cây miễn phí lấp đầy bụng.
“Còn chưa có giám định." Dung An khẽ nhíu mày, bỗng nhiên nhớ tới còn chưa được cơ cấu chuyên môn kiểm nghiệm. Tùy tùy tiện tiện bán trái cây cũng không tốt, giá cao, vậy không có khách hàng quen; giá quá thấp, lại có hại.
“Vậy chờ sau khi cậu giám định." Lâm Hoa Nam rất muốn trực tiếp lôi kéo Dung An đi cơ cấu tương quan giám định Kỳ Lân quả, nhưng nghĩ đến thân phận Dung An, y đành phải buông ra tay đang lôi kéo Dung An. Người Dung gia không phải dễ chọc, huống chi bên người Dung An còn có một đại đế tinh hệ, “Nếu có trung cấp, cũng chính là cấp 3-5, bán tôi mấy viên."
“Cậu không phải thú nhân." Linh quả đối với giống cái vô dụng, Dung An hiện tại cũng không muốn cho giống cái với á thú nhân khác ăn linh quả.
“Không phải còn có người nhà sao." Lâm Hoa Nam trợn trắng mắt, đối với Kỳ Lân Dung An này cảm thấy rất hứng thú, “Hôm nào đến nhà của tôi ngồi ngồi."
Tuy rằng bọn họ là đồng học, nhưng Dung An vẫn không khỏi hắc tuyến, bọn họ mới nhận thức bao lâu, đối phương lại biểu hiện ra bộ dáng bọn họ rất thân thiết. Tuy các giống cái khác không có biểu hiện thân thiện với mình như vậy, nhưng cũng chẳng có xa lạ gì đâu.
Còn có giống cái không có không gian vậy mà không ghen ghét mình có được không gian, Dung An không thể không thừa nhận mình nghĩ quá nhiều, kỳ thật tất cả mọi người đều rất hữu hảo, con người sinh ra không phải ai cũng ghen ghét tới ghen ghét lui, véo đến chết đi sống lại.
Dựa vào thính lực cực tốt của mình thú nhân không phải không nghe được lời Lâm Hoa Nam nói với Dung An, bọn họ cũng muốn linh quả, nhưng Kỳ Lân vị thành niên có thể có bao nhiêu linh quả trung cấp cao cấp a, phỏng chừng Lâm Hoa Nam cũng chỉ là muốn tạo quan hệ với Dung An, nhân công vẫn là có thể nuôi trồng ra không ít linh quả trung cấp, bởi vậy, thú nhân thiếu nhất vẫn là linh quả cao cấp.
Buổi chiều chương trình học tương đối đơn giản, học tập đến thao tác các nút liên quan đến cơ giáp, thời điểm lão sư dạy bọn họ tri thức lý luận cũng nhân tiện để cho bọn họ đụng chạm cơ giáp vài cái. Khi người khác ngồi lên thì còn tốt, chờ lúc Dung An chuẩn bị ngồi lên, mấy chục đôi mắt chung quanh đều nhìn chằm chằm cậu, giống như sợ cậu xảy ra chuyện.
o(╯□╰)o, Dung An không nghĩ tới hiện tại mình lại được mọi người chú ý, đồng thời tâm cũng rất đau, cái cảm giác mình biến thành gốm sứ tùy tiện chạm một cái là có thể vỡ vụn này a.
Sau khi tan học, giống cái đồng học nhiệt tình mời Dung An qua nhà ngồi ngồi, nhưng mà lúc thấy Mặc Sĩ Phong, họ yên lặng hướng Dung An phất phất tay, sau đó, không có sau đó. Ai muốn tìm đường chết mà dám cùng đại đế đoạt người, điều này làm cho bọn họ càng thêm xác định Dung An chính là bạn lữ mệnh định của đại đế, người toàn tinh hệ đều biết đại đế độc thân n năm, lại tiếp tục độc thân, họ đều nên lo lắng tinh hệ này có thể trong một giây bị người ngoại tinh tiêu diệt hay không.
Mặc Sĩ Phong hướng Dung An vẫy tay, ý bảo Dung An đừng phản ứng những giống cái ngu xuẩn đó, nhanh nhanh trở lại ôm ấp của mình.
“Buổi trưa đều ở hoàng cung, ân, phê văn kiện, mở họp." Sau khi đem Dung An nhét vào xe, Mặc Sĩ Phong liền nói, sau khi nói xong liền chờ Dung An trả lời.
Dung An gật đầu, lên tiếng, “Ân."
Mặc Sĩ Phong không nói gì, còn tưởng tiểu vương hậu nhất định còn có chuyện khác muốn nói, cho dù bọn họ còn chưa ở bên nhau, nhưng làm một trượng phu đủ tư cách phải tôn trọng ý kiến của phu nhân.
Đợi một hồi lâu, Mặc Sĩ Phong cũng chưa nghe Dung An nói thêm lời nào khác, có chút thất vọng, “Buổi chiều lão sư dạy các em cái gì?"
“Một ít tri thức lý luận." Nghĩ nghĩ, lại cảm thấy lời này quá đơn giản, Dung An thêm một câu, “Còn nhìn thấy cơ giáp chân chính."
Trước kia mình cũng từng tiếp xúc gần gũi, nhưng chưa được điều khiển qua, Dung An đối với điểm này vẫn rất để ý. Tình hình chung, trưởng bối trong nhà đều sẽ dạy thú nhân hài tử học tập điều khiển cơ giáp, mà không phải chờ đến thời điểm vào đại học mới bắt đầu học tập. Mất công phụ thân trước kia xem mình thành thú nhân, đáng tiếc không có dạy mình tri thức ở phương diện này. Làm mình giống y như người từ trong thâm sơn cùng cốc vừa ra ngoài, phụ thân không đáng tin cậy nhất định phải cảnh giới.
“Hôm nào đưa em đi làm một cái." Mặc Sĩ Phong tỏ vẻ tiểu vương hậu muốn học tập cơ giáp, vậy thì học thôi, nhưng cơ giáp này vẫn phải nghiên cứu một chút, không phải cái cơ giáp nào cũng thích hợp cho Kỳ Lân nhu nhược điều khiển.
Trong đầu xuất hiện một hình ảnh phi thường bi thảm, khi Dung An điều khiển cơ giáp không cẩn thận biến thành Kỳ Lân, không có cách nào điều khiển cơ giáp, chiếc cơ giáp kia đụng phải núi lớn, nháy mắt tổn hại, mảnh nhỏ văng ra, pháo hoa tràn ngập. Mặc Sĩ Phong nghĩ vậy, thân thể run lên, tuyệt đối không thể để chuyện như vậy phát sinh.
Dung An không biết Mặc Sĩ Phong nghĩ gì, chỉ là nghe được đối phương muốn đưa mình cơ giáp, ánh mắt sáng lên, nhưng lại nghĩ đến việc hai người không thân cũng chẳng quen, vô công bất thụ lộc, “Không cần, tôi tìm Duệ ca……"
“Dung Duệ chỉ biết làm buôn bán, làm sao hiểu được chế tác cơ giáp." Cứ cho rằng Dung Duệ kia là người thân của tiểu vương hậu, kia cũng không thể cướp đoạt cơ hội biểu hiện của mình, Mặc Sĩ Phong mới từ trên mạng đọc được cách truy bạn trai là phải mua lễ vật thích hợp với đối tượng theo đuổi, không thể keo kiệt, thời điểm nên ra tay rộng rãi phải hào khí, thú nhân keo kiệt đuổi không được tức phụ, “Kỳ Lân với giống cái, á thú nhân, thú nhân đều là bình đẳng, mặt khác nếu ba người kia đều có cơ giáp tương quan thích hợp, như vậy Kỳ Lân cũng nên có, chờ một lát nói người bang nghiên cứu ở viện nghiên cứu khoa học kia, không thể kỳ thị Kỳ Lân."
Đối phương nói rất có đạo lý, Dung An không thể phản bác, thuộc tính của cơ giáp với người điều khiển có quan hệ nhất định, trước mắt trên thị trường cơ giáp tựa hồ không có loại thích hợp cho Kỳ Lân điều khiển. Đây cũng là nguyên nhân khi đi học buổi chiều, lão sư của bọn họ nhắc cậu phải cẩn thận, sau đó còn nhìn chằm chằm, sợ mắc phải lỗi. Kỳ Lân ở phương diện thể lực rốt cuộc cũng không bằng thú nhân, nếu ở trên đường điều khiển biến thành hình thái Kỳ Lân, chuyện này có chút không xong rồi.
“Tinh hệ Kỳ Lân rất ít." Thiếu đến hai tay đều có thể đếm hết, Dung An nghi hoặc chuyên môn thiết kế cơ giáp cho Kỳ Lân có phải quá lãng phí hay không, “Dùng cơ giáp khác cũng có thể."
“Đính chế cơ giáp." Mặc Sĩ Phong rất muốn đưa tay xoa xoa tóc đen của tiểu vương hậu, trên thực tế, hắn cũng làm như vậy, “Bọn đường ca của em cũng có đính chế, căn cứ điều kiện cá nhân riêng mà đính chế."
Nghe đối phương nói như vậy, Dung An nhưng thật ra cảm thấy này cũng được, nhiều lắm là dùng nhiều tiền một chút, “Đến lúc đó đem giấy tờ đưa cho tôi đi."
Tuy rằng đối phương là đại đế tinh hệ, nhưng Dung An vẫn tận lực bình thường hoá thái độ của mình, đây là cái xã hội dân chủ, cho dù có quý tộc tồn tại, nhưng so với xã hội phong kiến cổ đại vẫn có khác biệt rất lớn. Không cần thiết sợ đại đế như vậy, Dung An xây dựng tâm lý cho mình, đại đế chính là đại ca ca nhà bên, không phải sợ, không cần khẩn trương.
Lần đầu tiên đưa lễ vật cho tiểu vương hậu, hơn nữa lễ vật này còn chưa có đưa ra, tiểu vương hậu liền nói muốn giấy tờ, đây là cái tiết tấu muốn trả tiền cho mình sao. Mặc Sĩ Phong nắm tay lại, “Kỳ Lân khi sinh ra liền được quốc gia trợ cấp, cái này xem như là trợ cấp hai mươi năm trước của em."
Nguyên lai còn có trợ cấp, Dung An tỏ vẻ mình không biết điểm này, “Cơ giáp hao phí tiền tương đối nhiều."
“Không đủ thì để cho ca em lót!" Mặc Sĩ Phong nhịn không được nói, lo lắng nhiều như vậy làm cái gì! Lời vừa nói ra miệng, thấy Dung An ngốc lăng, kia biểu tình rõ ràng là bị mình dọa, Mặc Sĩ Phong hoảng loạn, “Không phải, ta…… Ta là nói bản thân em tồn tại chính là cống hiến đối với tinh hệ, không, không phải, ta là bạn của ca em, đưa em cái lễ vật cũng không có gì, này không quý."
Dung An cũng không bị dọa, chỉ đang nghĩ muốn cho đường ca bọn họ lót tiền là chuyện có thể hay không thôi, lại không nghĩ rằng đại đế sẽ nói những lời này. Chính mình không phải tên ngốc, bình thường cơ giáp xác thật đã quý rồi, mà đính chế cơ giáp còn quý hơn, ít nhất là học sinh thì mình mua không nổi.
“Này…… Cám ơn." Thấy đại đế lại chuẩn bị mở miệng, Dung An căng thẳng, vội nói, “Ca của tôi họ nhất định sẽ nỗ lực nguyện trung thành vì tinh hệ."
Trực tiếp xem nhẹ đại đế ‘bản thân em tồn tại chính là cống hiến đối với tinh hệ’, mà phía trước đại đế còn nói qua vương hậu linh tinh gì đó, Dung An theo bản năng không để ý tới.
Rõ ràng tiểu vương hậu tiếp thu lễ vật của mình, không hề cự tuyệt, nhưng chính mình vì cái gì vẫn cảm thấy tâm thật đau, Mặc Sĩ Phong không khỏi nghĩ nhất định là vì tiểu vương hậu có quá nhiều ca ca.
Tác giả :
Thu Lăng