Trọng Sinh Truy Mỹ Ký
Chương 322: Nàng muốn bỏ qua
Tôi theo số điện thoại mà Vương ca đưa cho, quay dãy số. Tôi chỉ biết thở dài, xem ra nàng cũng không nghĩ sẽ có người quấy rầy nàng.
Tại phòng 520 – phòng họp trường đại học Thanh Hoa, đang tiến hành đấu giá công khai các cửa hàng tại phố buôn bán.
Tôi và Sở Cao lấy danh nghĩa học sinh gây dựng sự nghiệp tham gia buổi đấu giá.
Cùng đi còn có Triệu Nhan Nghiên, Vu Đình. Trần Vi Nhi bị chọn làm nhân viên làm việc trong trường học, cũng vì vậy mà tôi cũng lấy được tài liệu về buổi đấu giá.
Lần này triển vọng của buổi đấu giá rất khả quan, ý kiến của nhà trường là không chiếu cố bất kỳ một quan hệ nội bộ nào, bởi vì mục đích phía sau của nhà trường là trông cậy vào lần đấu giá này để kiếm tiền, không thể nghĩ tạo mối quan hệ thân thiết để nắm giá quy định được.
Bởi vì phố buôn bán ở vị trí đối diện đại học, địa bàn ổn định, rất tốt để phát triển lâu dài, hơn nữa phạm vi kinh doanh không bị quy định gò bó, nói cách khác, chỉ cần mua được cửa hàng thì có quyền chi phối hoàn toàn.
Lần này phương thức mua bán tuy nói là công khai, nhưng chỉ nhằm vào đối tượng là người nhà của công nhân viên chức và bộ phận học sinh có năng lực. Mục đích của nhà trường làm như vậy là không muốn người trong xã hội tham gia.
Nhưng đại học Thanh Hoa đúng là ngọa hổ tàng long, lực lượng học sinh rất hùng hậu, không chỉ có một hai người, cho nên buổi đấu giá có thể nói là người tới tấp nập.
"Lão Đại, hôm nay tình thế rất căng thẳng nhỉ!"
Sở Cao nhìn cả phòng đầy người, nói.
"Ha ha, căng thẳng nhưng lại không căng thẳng chút nào vị Tổng giám đốc ạ, tôi chỉ quan tâm kết quả! Trăm phần trăm cửa hàng sẽ thuộc quyền sở hữu!"
Tôi vỗ vỗ bả vai Sở Cao nói:
"Về tài chính cậu không cần lo lắng. Cứ ra giá!"
Sở Cao gật đầu, hắn biết mình lần này nhận trách nhiệm trọng đại.
Mặc dù tôi chỉ là đùa vui một chút, nhưng nếu đã làm thì phải làm cho tốt. Tên của công ty mới, tôi và Sở Cao, còn có Hoàng Văn Tĩnh đã bàn bạc một chút, quyết định tên là tập đoàn Tân Thế kỷ.
Sở dĩ chọn cái tên này vì tôi hoàn toàn giao công ty này cho một người mới bắt đầu. Hy vọng sẽ có điểm khác biệt giữa hai công ty của tôi. Tôi nhìn Sở Cao là người có tài, nhưng hắn còn thiếu kinh nghiệm.
Hắn không giống với Triệu Quân Sinh và Tô Viên Triêu. Triệu Quân Sinh và Tô Viên Triêu đều có kinh nghiệm nửa đời người trên thương trường, đã trở thành cáo già, Tôi có thể yên tâm để cho bọn học quản lý một tập đoàn có quy mô phát triển với tốc độ cực kỳ nhanh, nhưng còn Sở Cao chỉ là một tên tiểu tử mới, cho nên tôi không hy vọng hắn sẽ thành công quá nhanh.
Tôi chỉ mong hắn thông qua năng lực của chính bản thân mình để làm cho Tập đoàn Tân Thế kỷ không thua kém gì tập đoàn Ánh Rạng Đông, tạo động lực thúc đẩy sự phát triển thương nghiệp tại Đông Á.
Về công ty cổ phần, tôi quyết định lấy ra 5% chia cho Sở Cao, Sở Cao cũng không từ chối. Biết rằng vận mệnh của mình cùng Tập đoàn Tân Thế kỷ sau này đều chung một nhịp thở.
"Công ty ra giá 400!"
Người điều khiển cuộc bán đấu giá nói.
"...!"
"...!"
Tôi ra hiệu cho Sở Cao, Sở Cao giơ tấm bảng lên:
"500!"
Mọi người nhất loạt nhìn về phía Sở Cao, thoáng cái đã tăng giá lên 70 vạn, quả là đáng khen.
"500 lần đầu tiên, 500 lần thứ hai, 500 vạn lần thứ ba, đồng ý! Chúc mừng đã mua được cửa hàng A01!"
Lập tức toàn trường đều khiếp sợ, Sở Cao đã có được chỗ này.
Đến cửa hàng thứ hai, vì Sở Cao mở ra giá tốt đầu tiên. Giá tiền trong nháy mắt cũng bị tăng lên, đạt đến giá 550.
"560!"
Một công ty ra oai.
Dương Uy! Người kia là Dương Uy! Trong đầu tôi chợt lóe lên. Chính là người mà Đinh Văn Phong tranh cãi cái gì đó về Karatedo!
Xem ra thực lực của người này không thể khinh thường!
Với chúng tôi, đây là tình thế bắt buộc, Sở Cao phải báo ra giá 600. Dương Uy cắn răng bỏ qua. 220 thước cửa hàng, giá chính xác là 600 vạn.
Kế tiếp, Tân Thế Kỷ dùng cách thức giống nhau để nắm được một nửa số cửa hàng rồi. Hành động của Tân Thế Kỷ khiến cho toàn trường chú ý, rấ nhiều người sau khi thấy Sở Cao báo giá thì liền lập tức buông tay. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
Nhìn vị thế của Tân Thế kỷ, người sáng suốt cũng biết, Tân Thế Kỷ tràn ngập không khí phấn khởi!
Dương Uy giận đến nghiến răng, hắn theo nguồn tin tức biết được Lưu Duyệt và Tư Đồ Lượng đã xóa bỏ hôn ước, cao hứng vô cùng! Cứ như vậy, hắn có cơ hội chiếm lấy địa vị trọng yếu của Lưu gia! Chỉ cần mình dùng năng lực vượt trội thì việc trở thành một gia chủ mới cũng không phải là vấn đề gì.
Mà việc đầu tư vào các hạng mục tại phố buôn bán này, Dương Uy muốn làm nó trở thành chỗ thử luyện của mình, nhưng cái tập đoàn Tân Thế Kỷ kia rõ ràng lại muốn một mình ăn hết!
"700!" Cửa hàng kế tiếp rộng 350 thước, có hai tầng và tầng hầm, có thể làm mặt tiền của cửa hiệu công ty, giá quy định là 680.
"800!" Một giọng nữ vang lên. Điều này nằm ngoài dự liệu của Sở Cao, một người duy nhất dám thoáng cái tăng giá lên 100! Toàn trường ồ lên, chẳng lẽ vừa giết đi một người lại xuất hiện luôn một "hắc mã" ?
Hắc mã: người có năng lực cạnh tranh không lường trước được.
Đầu của tôi ù ù một chút. Là nàng! Lại là nàng! Cái thanh âm này đến nay trong ký ức của tôi hiện còn rất mới mẻ.
Tôi từ từ quay đầu đi, một lần nữa ngắm nhìn dung nhan tuyệt mỹ. Là nàng, lần tôi thô lỗ đoạt đi chính là lần đầu tiên của cô bé! Hôm nay nàng mặc vô cùng trang trọng, hoàn toàn không còn bốc lửa như ngày đó.
Nếu không phải khuôn mặt này trong trí nhớ tôi còn mới mẻ, thì có lẽ tôi tưởng mình nhận lầm người rồi. Nhưng trực giác nói cho tôi biết, không sai, chính là nàng! Nhưng mà, một cô bé có thể lấy ra 800 vạn thì sao có thể đi ra ngoài bán mình? !
Trong đầu tôi trống rỗng, Sở Cao ở bên cạnh đang muốn giơ bảng hiệu, tôi vội vàng vung tay ngăn lại hành động của Sở Cao, kêu lên:
"Không!"
Tôi không biết tại sao đột nhiên tôi lại hành động bất thường như vậy, nhưng tôi quả thật có chút thất thố rồi. Giọng của tôi rất lớn, làm cho mọi người ở chỗ này đều rối rít quay đầu lại nhìn chúng tôi bên này.
Cô bé kia đoán chừng cũng nghe được, kỳ quái xoay đầu lại, rất hiển nhiên, lúc nàng nhìn thấy tôi, thân thể rõ ràng còn cứng rắn một chút, sau đó sắc mặt bỗng chốc trở nên tái nhợt, hung hăng nhìn chằm chằm tôi một lúc, rồi từ từ xoay người sang chỗ khác.
"Lão Đại, anh làm sao vậy?"
Sở Cao nhìn sắc mặt như tái nhợt của tôi, kỳ lạ hỏi.
"Không có gì."
Tôi thở dài một hơi, nói:
"Đem mặt tiền của cửa hiệu tặng cho nàng."
"Lão Đại, chúng ta không phải là muốn có toàn bộ sao?"
Sở Cao hỏi.
"Đừng hỏi nữa, miễn là nàng muốn, chúng ta đều OK."
Sở Cao mặc dù không hiểu, nhưng vẫn gật đầu.
Cửa hàng kế tiếp vẫn bị nàng lấy được với giá 800.
Cửa hàng sau, nàng không tham dự, thì bị Sở Cao lấy được với giá sao. Xem ra mục tiêu của nàng chính là hai cửa hàng.
Một ngàn sáu trăm vạn! Đây không phải là một học sinh bình thường có thể đem ra! Nàng rốt cuộc là ai?
Tại phòng 520 – phòng họp trường đại học Thanh Hoa, đang tiến hành đấu giá công khai các cửa hàng tại phố buôn bán.
Tôi và Sở Cao lấy danh nghĩa học sinh gây dựng sự nghiệp tham gia buổi đấu giá.
Cùng đi còn có Triệu Nhan Nghiên, Vu Đình. Trần Vi Nhi bị chọn làm nhân viên làm việc trong trường học, cũng vì vậy mà tôi cũng lấy được tài liệu về buổi đấu giá.
Lần này triển vọng của buổi đấu giá rất khả quan, ý kiến của nhà trường là không chiếu cố bất kỳ một quan hệ nội bộ nào, bởi vì mục đích phía sau của nhà trường là trông cậy vào lần đấu giá này để kiếm tiền, không thể nghĩ tạo mối quan hệ thân thiết để nắm giá quy định được.
Bởi vì phố buôn bán ở vị trí đối diện đại học, địa bàn ổn định, rất tốt để phát triển lâu dài, hơn nữa phạm vi kinh doanh không bị quy định gò bó, nói cách khác, chỉ cần mua được cửa hàng thì có quyền chi phối hoàn toàn.
Lần này phương thức mua bán tuy nói là công khai, nhưng chỉ nhằm vào đối tượng là người nhà của công nhân viên chức và bộ phận học sinh có năng lực. Mục đích của nhà trường làm như vậy là không muốn người trong xã hội tham gia.
Nhưng đại học Thanh Hoa đúng là ngọa hổ tàng long, lực lượng học sinh rất hùng hậu, không chỉ có một hai người, cho nên buổi đấu giá có thể nói là người tới tấp nập.
"Lão Đại, hôm nay tình thế rất căng thẳng nhỉ!"
Sở Cao nhìn cả phòng đầy người, nói.
"Ha ha, căng thẳng nhưng lại không căng thẳng chút nào vị Tổng giám đốc ạ, tôi chỉ quan tâm kết quả! Trăm phần trăm cửa hàng sẽ thuộc quyền sở hữu!"
Tôi vỗ vỗ bả vai Sở Cao nói:
"Về tài chính cậu không cần lo lắng. Cứ ra giá!"
Sở Cao gật đầu, hắn biết mình lần này nhận trách nhiệm trọng đại.
Mặc dù tôi chỉ là đùa vui một chút, nhưng nếu đã làm thì phải làm cho tốt. Tên của công ty mới, tôi và Sở Cao, còn có Hoàng Văn Tĩnh đã bàn bạc một chút, quyết định tên là tập đoàn Tân Thế kỷ.
Sở dĩ chọn cái tên này vì tôi hoàn toàn giao công ty này cho một người mới bắt đầu. Hy vọng sẽ có điểm khác biệt giữa hai công ty của tôi. Tôi nhìn Sở Cao là người có tài, nhưng hắn còn thiếu kinh nghiệm.
Hắn không giống với Triệu Quân Sinh và Tô Viên Triêu. Triệu Quân Sinh và Tô Viên Triêu đều có kinh nghiệm nửa đời người trên thương trường, đã trở thành cáo già, Tôi có thể yên tâm để cho bọn học quản lý một tập đoàn có quy mô phát triển với tốc độ cực kỳ nhanh, nhưng còn Sở Cao chỉ là một tên tiểu tử mới, cho nên tôi không hy vọng hắn sẽ thành công quá nhanh.
Tôi chỉ mong hắn thông qua năng lực của chính bản thân mình để làm cho Tập đoàn Tân Thế kỷ không thua kém gì tập đoàn Ánh Rạng Đông, tạo động lực thúc đẩy sự phát triển thương nghiệp tại Đông Á.
Về công ty cổ phần, tôi quyết định lấy ra 5% chia cho Sở Cao, Sở Cao cũng không từ chối. Biết rằng vận mệnh của mình cùng Tập đoàn Tân Thế kỷ sau này đều chung một nhịp thở.
"Công ty ra giá 400!"
Người điều khiển cuộc bán đấu giá nói.
"...!"
"...!"
Tôi ra hiệu cho Sở Cao, Sở Cao giơ tấm bảng lên:
"500!"
Mọi người nhất loạt nhìn về phía Sở Cao, thoáng cái đã tăng giá lên 70 vạn, quả là đáng khen.
"500 lần đầu tiên, 500 lần thứ hai, 500 vạn lần thứ ba, đồng ý! Chúc mừng đã mua được cửa hàng A01!"
Lập tức toàn trường đều khiếp sợ, Sở Cao đã có được chỗ này.
Đến cửa hàng thứ hai, vì Sở Cao mở ra giá tốt đầu tiên. Giá tiền trong nháy mắt cũng bị tăng lên, đạt đến giá 550.
"560!"
Một công ty ra oai.
Dương Uy! Người kia là Dương Uy! Trong đầu tôi chợt lóe lên. Chính là người mà Đinh Văn Phong tranh cãi cái gì đó về Karatedo!
Xem ra thực lực của người này không thể khinh thường!
Với chúng tôi, đây là tình thế bắt buộc, Sở Cao phải báo ra giá 600. Dương Uy cắn răng bỏ qua. 220 thước cửa hàng, giá chính xác là 600 vạn.
Kế tiếp, Tân Thế Kỷ dùng cách thức giống nhau để nắm được một nửa số cửa hàng rồi. Hành động của Tân Thế Kỷ khiến cho toàn trường chú ý, rấ nhiều người sau khi thấy Sở Cao báo giá thì liền lập tức buông tay. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - https://truyenfull.vn
Nhìn vị thế của Tân Thế kỷ, người sáng suốt cũng biết, Tân Thế Kỷ tràn ngập không khí phấn khởi!
Dương Uy giận đến nghiến răng, hắn theo nguồn tin tức biết được Lưu Duyệt và Tư Đồ Lượng đã xóa bỏ hôn ước, cao hứng vô cùng! Cứ như vậy, hắn có cơ hội chiếm lấy địa vị trọng yếu của Lưu gia! Chỉ cần mình dùng năng lực vượt trội thì việc trở thành một gia chủ mới cũng không phải là vấn đề gì.
Mà việc đầu tư vào các hạng mục tại phố buôn bán này, Dương Uy muốn làm nó trở thành chỗ thử luyện của mình, nhưng cái tập đoàn Tân Thế Kỷ kia rõ ràng lại muốn một mình ăn hết!
"700!" Cửa hàng kế tiếp rộng 350 thước, có hai tầng và tầng hầm, có thể làm mặt tiền của cửa hiệu công ty, giá quy định là 680.
"800!" Một giọng nữ vang lên. Điều này nằm ngoài dự liệu của Sở Cao, một người duy nhất dám thoáng cái tăng giá lên 100! Toàn trường ồ lên, chẳng lẽ vừa giết đi một người lại xuất hiện luôn một "hắc mã" ?
Hắc mã: người có năng lực cạnh tranh không lường trước được.
Đầu của tôi ù ù một chút. Là nàng! Lại là nàng! Cái thanh âm này đến nay trong ký ức của tôi hiện còn rất mới mẻ.
Tôi từ từ quay đầu đi, một lần nữa ngắm nhìn dung nhan tuyệt mỹ. Là nàng, lần tôi thô lỗ đoạt đi chính là lần đầu tiên của cô bé! Hôm nay nàng mặc vô cùng trang trọng, hoàn toàn không còn bốc lửa như ngày đó.
Nếu không phải khuôn mặt này trong trí nhớ tôi còn mới mẻ, thì có lẽ tôi tưởng mình nhận lầm người rồi. Nhưng trực giác nói cho tôi biết, không sai, chính là nàng! Nhưng mà, một cô bé có thể lấy ra 800 vạn thì sao có thể đi ra ngoài bán mình? !
Trong đầu tôi trống rỗng, Sở Cao ở bên cạnh đang muốn giơ bảng hiệu, tôi vội vàng vung tay ngăn lại hành động của Sở Cao, kêu lên:
"Không!"
Tôi không biết tại sao đột nhiên tôi lại hành động bất thường như vậy, nhưng tôi quả thật có chút thất thố rồi. Giọng của tôi rất lớn, làm cho mọi người ở chỗ này đều rối rít quay đầu lại nhìn chúng tôi bên này.
Cô bé kia đoán chừng cũng nghe được, kỳ quái xoay đầu lại, rất hiển nhiên, lúc nàng nhìn thấy tôi, thân thể rõ ràng còn cứng rắn một chút, sau đó sắc mặt bỗng chốc trở nên tái nhợt, hung hăng nhìn chằm chằm tôi một lúc, rồi từ từ xoay người sang chỗ khác.
"Lão Đại, anh làm sao vậy?"
Sở Cao nhìn sắc mặt như tái nhợt của tôi, kỳ lạ hỏi.
"Không có gì."
Tôi thở dài một hơi, nói:
"Đem mặt tiền của cửa hiệu tặng cho nàng."
"Lão Đại, chúng ta không phải là muốn có toàn bộ sao?"
Sở Cao hỏi.
"Đừng hỏi nữa, miễn là nàng muốn, chúng ta đều OK."
Sở Cao mặc dù không hiểu, nhưng vẫn gật đầu.
Cửa hàng kế tiếp vẫn bị nàng lấy được với giá 800.
Cửa hàng sau, nàng không tham dự, thì bị Sở Cao lấy được với giá sao. Xem ra mục tiêu của nàng chính là hai cửa hàng.
Một ngàn sáu trăm vạn! Đây không phải là một học sinh bình thường có thể đem ra! Nàng rốt cuộc là ai?
Tác giả :
Ngư Nhân Nhị Đại