Trọng Sinh Trường Quân Đội: Thiếu Tướng Phúc Hắc, Thiếu Dạy Dỗ
Chương 42: Huấn luyện cận chiến (1)
Cố Kinh Thế nói dăm ba câu đã nói rõ ràng tình huống hiện tại của anh, bên Bưu Sơn nghe thấy liền hãi hùng khiếp vía, tỏ vẻ trong vòng mười phút mình sẽ đến nơi này.
Gió đêm lành lạnh, Cố Kinh Thế lấy từ trong túi áo ra một hộp thuốc lá, rút lấy một điếu rồi đưa cho Thiên Lạc.
“Tôi không hút thuốc lá." Thiên Lạc lắc đầu nói.
Cố Kinh Thế không miễn cưỡng, ngậm thuốc lá trên môi, tư thế lười nhác lấy ra một chiếc bật lửa.
Thiên Lạc dùng khóe mắt đánh giá Cố Kinh Thế, không khỏi cảm thấy sợ hãi lại thán phục.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy động tác hút thuốc của đàn ông lại có thể đẹp như thế.
Lại chú ý đến sườn mặt hoàn mỹ của Cố Kinh Thế, Thiên Lạc không khỏi cảm thán thêm một lần nữa, không thể nghi ngờ gì người đàn ông này là yêu nghiệt chuyển thế.
Kế tiếp, hai người đều không nói chuyện, đứng trong gió lạnh cả hai đều im lặng.
Đợi khoảng bảy tám phút, một chiếc xe Jeep của quân đội nhanh như điện chớp chạy về phía bọn họ.
Quay đầu xe một cách xinh đẹp, chiếc xe Jeep đã dừng ngay trước mặt bọn họ, Bưu Sơn dẫn đầu nhảy xuống khỏi xe Jeep.
“Thiếu tướng, ngài không có việc gì chứ." Bưu Sơn nôn nóng hỏi.
“Không có việc gì."Giọng điệu của Cố Kinh Thế lãnh đạm, chỉ chỉ những thi thể của ninja trên mặt đất, “Đem cả những thi thể này về luôn, những việc khác chờ về căn cứ rồi nói."
Nói xong, anh nhanh chóng đi về phía chiếc xe Jeep.
Thiên Lạc vội vàng đi theo Cố Kinh Thế, một trước một sau lên xe.
Trừ bỏ Bưu Sơn ở ngoài, còn có mấy binh sĩ khác của quân khu cũng tới đây.
Mấy binh sĩ kia và Bưu Sơn khiêng mấy thi thể lên thùng xe phía sau, rồi mới liền xe rời khỏi nơi này.
Sau khi trở lại căn cứ, Cố Kinh Thế liền cho Thiên Lạc trở về ký túc xá nghỉ ngơi.
Thiên Lạc biết Cố Kinh Thế muốn đi điều tra việc nội gián, cũng không nhiều lời, sau khi trở về ký túc xá là gủ.
Ngày hôm sau, việc Thiên Lạc tạm thời làm trợ lý cho Cố Kinh Thế đã lan truyền ra cả căn cứ.
Không ít người đều lặng lẽ suy đoán rốt cuộc giữa Thiên Lạc và Cố Kinh Thế có quan hệ gì? Nói cách khác, vì sao Cố Kinh Thế không chọn người khác làm trợ lý cho anh, lại cố tình chọn Thiên Lạc?
Lúc kim đồng hồ chỉ hướng sáu giờ, một ngày huấn luyện mới lại bắt đầu.
Buổi huấn luyện hôm nay là về kỹ xảo cận chiến.
Nơi luyện tập rộng khoảng hai sân bóng cực kì náo nhiệt, đám học sinh đều tụ tập ở nơi này.
Hôm nay học sinh của học viện Huyễn Vũ và học viện Đế Sư cùng nhau tiến hành huấn luyện cận chiến.
Mỗi người đều mặc áo màu trắng cận chiến, chỉ là trước ngực học sinh của học viện Huyễn Vũ có cài một chiếc huy hiệu trường có hình dáng lông vũ màu đen, mà trước ngực học sinh học viện Đế Sư lại cài một huy hiệu trường có hình đầu sư tử dùng để phân biệt.
Ánh nắng lúc sáng sớm chiếu xuống khu huấn luyện, mỗi một học sinh đều ổn định đứng tấn.
Cố Kinh Thế cùng mấy người hướng dẫn mặc trang phục cận chiến đứng bên ngoài nhìn đám học sinh.
Đúng lúc này, Bưu Sơn có vẻ nghiêm trọng đi tới bãi huấn luyện, lập tức đi đến trước mặt Cố Kinh Thế, nhỏ giọng thì thầm ở bên tai anh.
Cố Kinh Thế nghe xong lông mày nhăn lại, rồi lại nhìn Thiên Lạc đang nghiêm túc đứng tấn ở phía xa xa.
“Tôi đi với cậu xem thế nào." Cố Kinh Thế nói xong, liền xoay người nhanh chóng rời khỏi bãi huấn luyện.
Mỗi một học sinh cần phải kiên trì đứng tấn khoảng một tiếng, một tiếng sau sẽ tiến hành huấn luyện những thứ khác.
Nếu có người kiên trì không được thì sẽ bị đào thải.
Gió đêm lành lạnh, Cố Kinh Thế lấy từ trong túi áo ra một hộp thuốc lá, rút lấy một điếu rồi đưa cho Thiên Lạc.
“Tôi không hút thuốc lá." Thiên Lạc lắc đầu nói.
Cố Kinh Thế không miễn cưỡng, ngậm thuốc lá trên môi, tư thế lười nhác lấy ra một chiếc bật lửa.
Thiên Lạc dùng khóe mắt đánh giá Cố Kinh Thế, không khỏi cảm thấy sợ hãi lại thán phục.
Lần đầu tiên cô nhìn thấy động tác hút thuốc của đàn ông lại có thể đẹp như thế.
Lại chú ý đến sườn mặt hoàn mỹ của Cố Kinh Thế, Thiên Lạc không khỏi cảm thán thêm một lần nữa, không thể nghi ngờ gì người đàn ông này là yêu nghiệt chuyển thế.
Kế tiếp, hai người đều không nói chuyện, đứng trong gió lạnh cả hai đều im lặng.
Đợi khoảng bảy tám phút, một chiếc xe Jeep của quân đội nhanh như điện chớp chạy về phía bọn họ.
Quay đầu xe một cách xinh đẹp, chiếc xe Jeep đã dừng ngay trước mặt bọn họ, Bưu Sơn dẫn đầu nhảy xuống khỏi xe Jeep.
“Thiếu tướng, ngài không có việc gì chứ." Bưu Sơn nôn nóng hỏi.
“Không có việc gì."Giọng điệu của Cố Kinh Thế lãnh đạm, chỉ chỉ những thi thể của ninja trên mặt đất, “Đem cả những thi thể này về luôn, những việc khác chờ về căn cứ rồi nói."
Nói xong, anh nhanh chóng đi về phía chiếc xe Jeep.
Thiên Lạc vội vàng đi theo Cố Kinh Thế, một trước một sau lên xe.
Trừ bỏ Bưu Sơn ở ngoài, còn có mấy binh sĩ khác của quân khu cũng tới đây.
Mấy binh sĩ kia và Bưu Sơn khiêng mấy thi thể lên thùng xe phía sau, rồi mới liền xe rời khỏi nơi này.
Sau khi trở lại căn cứ, Cố Kinh Thế liền cho Thiên Lạc trở về ký túc xá nghỉ ngơi.
Thiên Lạc biết Cố Kinh Thế muốn đi điều tra việc nội gián, cũng không nhiều lời, sau khi trở về ký túc xá là gủ.
Ngày hôm sau, việc Thiên Lạc tạm thời làm trợ lý cho Cố Kinh Thế đã lan truyền ra cả căn cứ.
Không ít người đều lặng lẽ suy đoán rốt cuộc giữa Thiên Lạc và Cố Kinh Thế có quan hệ gì? Nói cách khác, vì sao Cố Kinh Thế không chọn người khác làm trợ lý cho anh, lại cố tình chọn Thiên Lạc?
Lúc kim đồng hồ chỉ hướng sáu giờ, một ngày huấn luyện mới lại bắt đầu.
Buổi huấn luyện hôm nay là về kỹ xảo cận chiến.
Nơi luyện tập rộng khoảng hai sân bóng cực kì náo nhiệt, đám học sinh đều tụ tập ở nơi này.
Hôm nay học sinh của học viện Huyễn Vũ và học viện Đế Sư cùng nhau tiến hành huấn luyện cận chiến.
Mỗi người đều mặc áo màu trắng cận chiến, chỉ là trước ngực học sinh của học viện Huyễn Vũ có cài một chiếc huy hiệu trường có hình dáng lông vũ màu đen, mà trước ngực học sinh học viện Đế Sư lại cài một huy hiệu trường có hình đầu sư tử dùng để phân biệt.
Ánh nắng lúc sáng sớm chiếu xuống khu huấn luyện, mỗi một học sinh đều ổn định đứng tấn.
Cố Kinh Thế cùng mấy người hướng dẫn mặc trang phục cận chiến đứng bên ngoài nhìn đám học sinh.
Đúng lúc này, Bưu Sơn có vẻ nghiêm trọng đi tới bãi huấn luyện, lập tức đi đến trước mặt Cố Kinh Thế, nhỏ giọng thì thầm ở bên tai anh.
Cố Kinh Thế nghe xong lông mày nhăn lại, rồi lại nhìn Thiên Lạc đang nghiêm túc đứng tấn ở phía xa xa.
“Tôi đi với cậu xem thế nào." Cố Kinh Thế nói xong, liền xoay người nhanh chóng rời khỏi bãi huấn luyện.
Mỗi một học sinh cần phải kiên trì đứng tấn khoảng một tiếng, một tiếng sau sẽ tiến hành huấn luyện những thứ khác.
Nếu có người kiên trì không được thì sẽ bị đào thải.
Tác giả :
Cố Tây Dạ