Trọng Sinh Tinh Tế Anh Hùng Mẫu Thân Truyện
Chương 57: Xé rách mặt
Đắc tội ai cũng không thể đắc tội cha mẹ vợ, bởi vì đối với một người con rể mà nói đó nhất định chính là một sự tồn tại vô địch!
Hàn Hiểu nhìn Reykus nho nhã vô hại trước mặt mà nhíu mày, cậu không tin Akasi sẽ đem người đàn ông phúc hắc này đến bên cạnh cậu.
“Phu nhân, về chuyện này tôi có thể giải thích với người." Abigail áy náy, bất đắc dĩ nói, “Bá tước Reykus không phải là gia sư Công tước mời cho người, chỉ là hôm nay trên đường gia sư tới thành Doris xảy ra tai nạn giao thông, vừa đúng lúc Bá tước Reykus tới thăm Công tước, biết được chuyện này liền tự đề cử mình dạy bù cho những tiết học lúc trước!"
Nói xong vẻ mặt của Abigail đầy vẻ khó xử, hiển nhiên, ông muốn từ chối mà không được.
Tới thăm Akasi!?
Hừ! Đường đường là người đứng đầu tin tình báo, vậy mà lại không biết, hôm nay là ngày họp theo thông lệ ở quân bộ Doris sao!?
Hàn Hiểu cười gật đầu với quản gia Abigail, tỏ vẻ cậu không để ý.
“Không sao, chú Abigail, con biết chú có nhiều việc cần làm, có Sheila ở đây với con rồi, chú cứ đi làm việc đi!"
Quản gia Abigail thấy Hàn Hiểu không có vấn đề gì, liền mang theo vẻ mặt kiên trì, hành lễ rời khỏi.
Quản gia Abigail rời đi, Hàn Hiểu liền nhìn Reykus, mặt đầy châm chọc.
“Thật không hổ là tộc trưởng của gia tộc Adams, gia sư của tôi vừa mới xảy ra tai nạn, thầy liền tới thăm Akasi, trùng hợp thật!"
“Phu nhân, người nhầm rồi, trước khi ông ta xảy ra tai nạn tôi đang trên đường tới thành Doris rồi!" Đối với giọng điệu đầy thuốc súng của Hàn Hiểu, Reykus không hề phật lòng.
“Ồ! Vậy thì đám thuộc hạ của thầy đúng là rất vất vả!"
Mới sáng sớm đã phải mai phục ở bên đường để tạo ra tai nạn, có thể không vất vả sao!
“Làm gì có, đây là điều bọn họ nên làm thôi!"
Hàn Hiểu:…………
Qủa nhiên không biết xấu hổ, người này có thể được xem như là người vô sỉ nhất trong những người vô sỉ rồi, mặt dày mày dạn!
“Lời của thầy tôi có thể hiểu được, hôm nay thầy thừa dịp Akasi không có ở nhà, làm bị thương gia sư của tôi, chính là muốn đơn độc nói chuyện với tôi."
“Phu nhân quả nhiên là người thông minh!"
Trên vẻ mặt tuấn mĩ khó có lời có thể diễn tả được, nụ cười càng thêm chói mắt, nếu không phải đã biết tính cách xấu xa của người này, chỉ sợ ngay cả Hàn Hiểu cũng bị nụ cười chói lọi của anh lừa dối.
Hàn Hiểu đứng dậy, đi tới bên cửa sồ, nhìn ánh Mặt trời gay gắt ở bên ngoài.
“Ánh nắng bên ngoài thật tốt, Bá tước Reykus không để ý thì đi dạo vườn hoa với tôi một lát đi! Phơi nắng nhiều rất có lợi đối với một người đang mang thai như tôi."
Reykus hành lễ.
“Tôi vô cùng vinh hạnh!"
Trong vườn hoa, Hàn Hiểu từ tốn đi dạo trên con đường nhỏ, thỉnh thoảng dừng lại thưởng thức những bông hoa xinh đẹp, bộ dáng nhàn nhã thích ý đó giống như không hề có cảm giác tồn tại của người đàn ông tuấn mĩ ở kế bên.
Reykus vô vùng nhẫn nại đi dạo cùng Hàn Hiểu, anh không gấp, thời gian của anh rất nhiều.
Mấy người liền đi vào trong nhà kính, hương thơm trong nhà kính làm Hàn Hiểu chấn động.
“A! Trái cây trong nhà kính đã chín không ít rồi! Có kéo không!?" Sau khi phát ra một tiếng cảm thán, liền hỏi người hầu trong nhà kính.
“Dạ có, thưa phu nhân!" Nói xong người hầu dọn dẹp nhà kính liền đem một cây kéo cắt hoa quả lên.
Hàn Hiểu nhận lấy cây kéo, hái những quả đã chín xuống, lần này có rất nhiều quả chín, Hàn Hiểu thay đổi thói quen bình thường chỉ hái một số lượng cần thiết, cậu càng hái càng nhiều, rất nhanh thì cái giỏ Sheila đang bưng liền đầy, cậu không hề khách khí lấy một cái giỏ khác nhét vào tay Reykus, hoàn toàn bỏ qua người hầu sau lưng mình…..
Cuối cùng Hàn Hiểu cảm thấy hái cũng được kha khá rồi, giao lại cây kéo cho người hầu, rời khỏi nhà kính, đi tới một cái đình nhỏ ở giữa vườn, đưa trái cây đã hái xuống cho tì nữ, dặn họ chuẩn bị trà bánh, lại từ trong giỏ trái cây chọn ra mấy trái đề họ cắt một dĩa mang lên.
Rất nhanh thì trà bánh và trái cây được bày biện ở trên bàn trong đình.
“Đây là trà trái cây mà bình thường tôi thích uống nhất, rất có lợi đối với đứa nhỏ trong bụng, mong thầy không để ý." Nói xong Hàn Hiểu liền bưng một li trà lên uống, cậu từ phía Akasi mà biết được, cái vị đại nhân vật phúc hắc vô sỉ này, ghét nhất là đồ ngọt, mà những điểm tâm nước trà cậu cho người mang lên đều ngọt tới phát ngán.
“Tất nhiên tôi không để ý rồi!" Reykus bưng một li trà lên, nhưng không uống.
“Nếm thử một ít trái cây đi, đây là thành quả lao động lúc nãy của thầy đây!" Hàn Hiểu cười nói
Nếu Hàn Hiểu đã nói vậy, Reykus không ăn thì không được lịch sự cho lắm, tuy rằng từ lúc bắt đầu thì Hàn Hiểu đã không lịch sự rồi.
Reykus lấy một miếng trái cây, tự nhiên ăn xuống.
“Mùi vị thế nào!" Hàn Hiểu cười hỏi, thật sự rất đáng tiếc nha! Cậu không thấy được vẻ mặt chán ghét nào trên gương mặt Reykus.
“Ngon lắm!" Reykus nuốt xuống, vẫn giữ khuôn mặt tươi cười như trước
“Đương nhiên là ngon rồi, đây là quả ngọt nhất trong nhà kính của tôi, tôi rất thích ăn, nếu thầy thích thì cũng ăn nhiều chút đi!" Ngọt chết ông! Trong lòng Hàn Hiểu hung ác nghĩ
Reykus liên tục tán thưởng, nhưng không có vươn tay lần hai.
“Được rồi, thầy muốn nói chuyện gì với tôi, bây giờ có thể bắt đầu được rồi!" Hàn Hiểu để li trà trong tay xuống, đi vào đề.
“Tôi đến tìm người để bàn bạc về vấn đề hợp tác giữa gia tộc Doris và gia tộc Adams!" Reykard cũng bỏ li trà không hề uống một giọt nào xuống, dùng giọng điệu chân thành nói với Hàn Hiểu.
Hàn Hiểu cười lạnh ở trong lòng, hợp tác!? Nói nghe hay thật! Xem con của cậu là cái gì!?
“Tôi không hiểu ý của thầy, gia tộc Adams không phải vẫn luôn hợp tác với Công tước Doris đời đầu sao! Huống hồ, từ trước tới giờ, tôi không hề quản chuyện công, thầy nên đi tìm Akasi mới đúng!"
“Phu nhân là người thông minh, hiểu rõ tôi đang nói cái gì! Ý của tôi chính là hợp tác thân càng thêm thân!" Reykard không hề che giấu mục đích của mình
“Vậy thì không được! Như vậy sẽ phá vỡ sự cân bằng của thượng tầng Landis!" Giọng điệu Hàn Hiểu điềm tĩnh, nhưng trong lời nói lại là ý cự tuyệt
Nghe thấy lời Hàn Hiểu, hai tay Reykard bắt chéo để ở trên đùi, đổi một tư thế thoải mái
“Người nói đùa rồi, người biết rất rõ, có sự tồn tại của người, sự cân bằng ở Landis đã bị phá vỡ rồi!"
Trên mặt Hàn Hiểu là nụ cười lạnh lùng,
“Tôi làm sao biết được, tôi chẳng qua chỉ là một người bình thường có xuất thân là dân đen mà thôi! Hơn nữa nghe ý của thầy thì tôi thật sự không nên xuất hiện ở Landis."
Chọn xương trong trứng gà, người cũng vậy.
Đối với lời nói đầy sắc bén của Hàn Hiểu, Reykard không hề để ý chút nào,
“Phu nhân, người quá khiêm tốn rồi, so sánh với sự tồn tại của người, sự cân bằng của thượng tầng Đế quốc Landis thì có là gì đâu."
“Vậy nếu như so sánh sự tồn tại của tôi với gia tộc Adams thì sao!?" Đôi mắt màu tím long lanh trong suốt của Hàn Hiểu sắc như dao mà nhìn người đàn ông nho nhã tùy hứng trước mặt.
Không chỉ là gia tộc Adams sẽ biểu dương thực lực của mình, sự tồn tại của Hàn Hiểu đối với toàn bộ Landis mà nói chính là tượng trưng của thực lực.
Reykard thu lại nụ cười trên mặt.
“Phu nhân, người cần gì phải như thế, nếu như người đã chấp nhận gia tộc Arthur và gia tộc Helios, vậy thì tại sao không thể chấp nhận gia tộc Adams, người phải biết rằng trong một số phương diện mà nói, gia tộc Adams càng có lợi với gia tộc Doris hơn hai nhà bọn họ!"
“Chỉ dựa vào câu nói này của thầy, tôi chết cũng không đồng ý con tôi gả vào gia tộc Adams!" Hàn Hiểu bị cái tên cầm thú khoác cái mã đẹp đẽ ở trên người làm tức đến mức xé rạch mặt luôn rồi.
“Thầy cũng là quý tộc, vậy thì càng thêm hiểu rõ liên hôn với gia tộc Arthur và gia tộc Helios chỉ là Hiệp ước tạm thời, tương lai Hera và Alte có gả qua đó hay không còn chưa chắc chắn, còn thầy, cho dù chỉ là HIệp ước tạm thời cũng không có khả năng!"
“Tại sao!" Chân mày của Reykard cuối cùng cũng nhíu chặt lại, anh từ vẻ mặt của Hàn Hiểu mà nhìn ra được, cậu tuyệt đối nói được làm được.
“Bởi vì so sánh với thầy, Lukenaer và Claudius chính là người đàn ông năm tốt thành thật thiện lương!"
Bất cứ chuyện gì cũng đều có so sánh cả, bây giờ Hàn Hiểu đã hiểu rõ ý nghĩa của câu này rồi.
Reykard cứ như vậy mà cau mày nhìn Hàn Hiểu, sau đó lại nở nụ cười đầy tự tin.
“Phu nhân, người làm như vậy rất dễ khiến chúng ta thành kẻ thù của nhau đấy, không có sự bảo hộ của gia tộc Doris, người có thể bào vệ được con của mình sao!"
Nghe vậy, khí lạnh bao vây lấy cả người Hàn Hiểu, cười lạnh,
“Không sao hết, tôi cũng sẽ biến mất cùng với gia tộc Doris." Sau đó để cho toàn bộ quý tộc Landis cùng bồi táng
Uy hiếp, ai chẳng làm được, còn lại là xem phạm vi của sự uy hiếp đó nó tới đâu, dù sao cậu chân trần cũng không sợ người mang giày!
Nụ cười của Reykard lại biến mất.
“Người chưa từng nghĩ qua, người chết rồi con trai con gái của người sẽ ra sao đây! Cảnh ngộ của chúng sẽ có thể càng bi thảm!"
“Hừ! Dù sao tôi còn sống cũng không bảo hộ được tụi nhỏ, còn không bằng đem kết thúc bi kịch lên trên người đứa nhỏ trong bụng tôi."
Hàn Hiểu quật cường đối diện với Reykard,¸cuộc đấu bây giờ là để xem ai càng tàn nhẫn hơn ai, cậu không tin quý tộc Landis đồng ý trả cái giá lớn như vậy, mà đứa nhỏ trong bụng cậu thì có gia tộc Arthur và gia tộc Helios bảo vệ, cậu không sợ.
Vào lúc hai người im lặng đấu trí với nhau, thì một âm thanh non nớt từ xa vang lại,
“Mẹ ơi, mẹ ơi……!"
Hàn Hiểu xoay đầu nhìn thấy Alte tròn vo đang cầm bình trà chạy tới đây.
“Mẹ ơi!" Tiểu Alte liền nhào vào trong lòng Hàn Hiểu, giơ cao bình trà trong tay.
“Cha nói, mẹ đã nói chuyện rất lâu với cái chú đáng ghét này rồi, cổ họng nhất định rất khó chịu, cha bảo con đưa bình trà cho mẹ thông giọng, mẹ nhanh uống đi!"
“Được!" Nhận lấy bình trà trong tay tiểu Alte mập mạp, khói mù trên mặt liền được quét sạch.
Ngẩng đầu Hàn Hiểu nói với Reykard: “Tôi không cần biết trong lòng thầy nghĩ như thế nào, nhưng chỉ cần là người đem con tôi ra làm hàng hóa để giao dịch, là công cụ sinh dục, tôi đối với hắn chỉ có một chữ “Cút", bạn đời của con trai con gái tôi nhất định phải đặt chúng vào trong tim, là người được xếp đầu tiên trong trái tim của họ, hôn nhân của chúng nhất định phải do chúng yêu nhau thật lòng, cho nên Bá tước Reykard, mời thầy về cho! Mong rằng về sau thầy không cần nhắc lại chuyện này nữa!"
Hàn Hiểu kiên quyết như thế, khóe miệng Reykard cũng từ từ nhướng lên,
“Người thắng rồi, phu nhân tôn kính của tôi, tôi nghĩ tôi đã rõ ý của người, vậy tôi xin cáo từ!"
“Cái chú đáng ghét này, nhìn chú chắc còn chưa có chết tâm, nhưng mà con và mấy anh trai đều rất yêu mẹ, cho nên nha, bạn đời tương lai của tụi con đều nhất định phải được sự chấp nhận của mẹ, con nghĩ em trai em gái trong bụng mẹ cũng nghĩ như vậy, nếu chú làm mẹ tức giận, vậy thì về sau chú cũng đừng có nằm mơ nữa!"
Tiểu nha đầu kiêu ngạo hai tay chống nạnh, đầy chính nghĩa nói ra lời cảnh cáo đối với Reykard, chỉ cần là người Hàn Hiểu không thích, cô bé sẽ tỏ ra càng chán ghét hơn.
Reykard nhìn gò má tức giận của cô bé, chỉ muốn lấy tay véo một cái.
“Cám ơn nhắc nhở của con, tiểu thư dễ thương!"
“Đừng có mà nịnh nọt con, cho dù chú có nói lời hay ho gì đi nữa con cũng không thích chú!"
Tiểu Alte quay đầu, hoàn toàn không cảm kích, nhưng mà bộ dáng đáng yêu như vậy, làm Reykard không nhịn được cười lớn lên, quá đáng yêu rồi.
Anh lập tức cao từ rời khỏi thành Doris, còn ở lại nữa thì tay của anh không nhịn được mà nhéo lên gương mặt toàn thịt của cô bé mất….
Hàn Hiểu nắm tay tiểu Alte quay trở lại phòng khách thành Doris, nhóm Akasi bọn họ cũng đã ngồi ở đó, nhìn thấy Hàn Hiểu, Akasi liền đứng lên đỡ cậu ngồi lên sô pha.
Claudius nhẹ giọng thở dài.
“Hai! Không ngờ anh ta nhanh như vậy đã tới cửa thám thính rồi, cái này không giống với thái độ làm người của anh ta! Xem ra quả thật rất gấp gáp rồi!"
Reykard là người luôn âm mưu thật kĩ rồi mới hành động, không ngờ lần này lại gấp gáp như vậy.
“Hừ! Nói không chừng đây là hình tượng mà anh ta cố tình tạo nên, lúc trước chúng ta chịu thiệt còn không ít sao!" Lukenaer hừ lạnh một tiếng, có oán hận khá sâu với thầy giáo ngày xưa.
“Anh ta chỉ tới thám thính mà thôi, xem ra, sau này hơi phiền rồi đấy!"
Hàn Hiểu ngồi trên sô pha, rót một li trà thông giọng, uống một hớp, sau đó nhàn nhạt nói:
“Vậy thì sao!"
Mọi người cười lên, đúng vậy! Vậy thì sao!
Reykard quay lại xe huyền phù của mình, thở dài với thuộc hạ,
“Bechette, lần này gay go rồi, hình như ta đã làm sai gì rồi, sao mọi chuyện lại đi theo hướng ngược lại, xem ra anh trai ta nói không sai, vị phu nhân Doris trẻ tuổi đó không hề đơn giản, ai! Khó thu thập đây!"
Lúc nên ngoan độc thì độc ác, lúc nên nhu nhược thì yếu đuối, vừa ra tay liền nắm được nhược điểm của kẻ thù, có thể nhẫn tâm với chính mình, đây mà là dân đen sinh ra trong khu dân nghèo sao! Đây chính là người thừa kế do đại gia tộc bồi dưỡng ra đó chứ, tuy rằng bây giờ còn chút non nớt, nhưng mà sau này thì không thể khinh thường được, thú vị, thật sự rất thú vị!
Nghĩ tới mặt bánh báo của tiểu Alte, trên mặt Reykard đều là vẻ mặt say mê.
Quá dễ thương rồi, quả thật rất dễ thương, đáng tiếc anh chậm một bước, các bảo bối trong bụng Hàn Hiểu có phải cũng dễ thương như vậy không!
Rất chờ mong nha!
Hàn Hiểu nhìn Reykus nho nhã vô hại trước mặt mà nhíu mày, cậu không tin Akasi sẽ đem người đàn ông phúc hắc này đến bên cạnh cậu.
“Phu nhân, về chuyện này tôi có thể giải thích với người." Abigail áy náy, bất đắc dĩ nói, “Bá tước Reykus không phải là gia sư Công tước mời cho người, chỉ là hôm nay trên đường gia sư tới thành Doris xảy ra tai nạn giao thông, vừa đúng lúc Bá tước Reykus tới thăm Công tước, biết được chuyện này liền tự đề cử mình dạy bù cho những tiết học lúc trước!"
Nói xong vẻ mặt của Abigail đầy vẻ khó xử, hiển nhiên, ông muốn từ chối mà không được.
Tới thăm Akasi!?
Hừ! Đường đường là người đứng đầu tin tình báo, vậy mà lại không biết, hôm nay là ngày họp theo thông lệ ở quân bộ Doris sao!?
Hàn Hiểu cười gật đầu với quản gia Abigail, tỏ vẻ cậu không để ý.
“Không sao, chú Abigail, con biết chú có nhiều việc cần làm, có Sheila ở đây với con rồi, chú cứ đi làm việc đi!"
Quản gia Abigail thấy Hàn Hiểu không có vấn đề gì, liền mang theo vẻ mặt kiên trì, hành lễ rời khỏi.
Quản gia Abigail rời đi, Hàn Hiểu liền nhìn Reykus, mặt đầy châm chọc.
“Thật không hổ là tộc trưởng của gia tộc Adams, gia sư của tôi vừa mới xảy ra tai nạn, thầy liền tới thăm Akasi, trùng hợp thật!"
“Phu nhân, người nhầm rồi, trước khi ông ta xảy ra tai nạn tôi đang trên đường tới thành Doris rồi!" Đối với giọng điệu đầy thuốc súng của Hàn Hiểu, Reykus không hề phật lòng.
“Ồ! Vậy thì đám thuộc hạ của thầy đúng là rất vất vả!"
Mới sáng sớm đã phải mai phục ở bên đường để tạo ra tai nạn, có thể không vất vả sao!
“Làm gì có, đây là điều bọn họ nên làm thôi!"
Hàn Hiểu:…………
Qủa nhiên không biết xấu hổ, người này có thể được xem như là người vô sỉ nhất trong những người vô sỉ rồi, mặt dày mày dạn!
“Lời của thầy tôi có thể hiểu được, hôm nay thầy thừa dịp Akasi không có ở nhà, làm bị thương gia sư của tôi, chính là muốn đơn độc nói chuyện với tôi."
“Phu nhân quả nhiên là người thông minh!"
Trên vẻ mặt tuấn mĩ khó có lời có thể diễn tả được, nụ cười càng thêm chói mắt, nếu không phải đã biết tính cách xấu xa của người này, chỉ sợ ngay cả Hàn Hiểu cũng bị nụ cười chói lọi của anh lừa dối.
Hàn Hiểu đứng dậy, đi tới bên cửa sồ, nhìn ánh Mặt trời gay gắt ở bên ngoài.
“Ánh nắng bên ngoài thật tốt, Bá tước Reykus không để ý thì đi dạo vườn hoa với tôi một lát đi! Phơi nắng nhiều rất có lợi đối với một người đang mang thai như tôi."
Reykus hành lễ.
“Tôi vô cùng vinh hạnh!"
Trong vườn hoa, Hàn Hiểu từ tốn đi dạo trên con đường nhỏ, thỉnh thoảng dừng lại thưởng thức những bông hoa xinh đẹp, bộ dáng nhàn nhã thích ý đó giống như không hề có cảm giác tồn tại của người đàn ông tuấn mĩ ở kế bên.
Reykus vô vùng nhẫn nại đi dạo cùng Hàn Hiểu, anh không gấp, thời gian của anh rất nhiều.
Mấy người liền đi vào trong nhà kính, hương thơm trong nhà kính làm Hàn Hiểu chấn động.
“A! Trái cây trong nhà kính đã chín không ít rồi! Có kéo không!?" Sau khi phát ra một tiếng cảm thán, liền hỏi người hầu trong nhà kính.
“Dạ có, thưa phu nhân!" Nói xong người hầu dọn dẹp nhà kính liền đem một cây kéo cắt hoa quả lên.
Hàn Hiểu nhận lấy cây kéo, hái những quả đã chín xuống, lần này có rất nhiều quả chín, Hàn Hiểu thay đổi thói quen bình thường chỉ hái một số lượng cần thiết, cậu càng hái càng nhiều, rất nhanh thì cái giỏ Sheila đang bưng liền đầy, cậu không hề khách khí lấy một cái giỏ khác nhét vào tay Reykus, hoàn toàn bỏ qua người hầu sau lưng mình…..
Cuối cùng Hàn Hiểu cảm thấy hái cũng được kha khá rồi, giao lại cây kéo cho người hầu, rời khỏi nhà kính, đi tới một cái đình nhỏ ở giữa vườn, đưa trái cây đã hái xuống cho tì nữ, dặn họ chuẩn bị trà bánh, lại từ trong giỏ trái cây chọn ra mấy trái đề họ cắt một dĩa mang lên.
Rất nhanh thì trà bánh và trái cây được bày biện ở trên bàn trong đình.
“Đây là trà trái cây mà bình thường tôi thích uống nhất, rất có lợi đối với đứa nhỏ trong bụng, mong thầy không để ý." Nói xong Hàn Hiểu liền bưng một li trà lên uống, cậu từ phía Akasi mà biết được, cái vị đại nhân vật phúc hắc vô sỉ này, ghét nhất là đồ ngọt, mà những điểm tâm nước trà cậu cho người mang lên đều ngọt tới phát ngán.
“Tất nhiên tôi không để ý rồi!" Reykus bưng một li trà lên, nhưng không uống.
“Nếm thử một ít trái cây đi, đây là thành quả lao động lúc nãy của thầy đây!" Hàn Hiểu cười nói
Nếu Hàn Hiểu đã nói vậy, Reykus không ăn thì không được lịch sự cho lắm, tuy rằng từ lúc bắt đầu thì Hàn Hiểu đã không lịch sự rồi.
Reykus lấy một miếng trái cây, tự nhiên ăn xuống.
“Mùi vị thế nào!" Hàn Hiểu cười hỏi, thật sự rất đáng tiếc nha! Cậu không thấy được vẻ mặt chán ghét nào trên gương mặt Reykus.
“Ngon lắm!" Reykus nuốt xuống, vẫn giữ khuôn mặt tươi cười như trước
“Đương nhiên là ngon rồi, đây là quả ngọt nhất trong nhà kính của tôi, tôi rất thích ăn, nếu thầy thích thì cũng ăn nhiều chút đi!" Ngọt chết ông! Trong lòng Hàn Hiểu hung ác nghĩ
Reykus liên tục tán thưởng, nhưng không có vươn tay lần hai.
“Được rồi, thầy muốn nói chuyện gì với tôi, bây giờ có thể bắt đầu được rồi!" Hàn Hiểu để li trà trong tay xuống, đi vào đề.
“Tôi đến tìm người để bàn bạc về vấn đề hợp tác giữa gia tộc Doris và gia tộc Adams!" Reykard cũng bỏ li trà không hề uống một giọt nào xuống, dùng giọng điệu chân thành nói với Hàn Hiểu.
Hàn Hiểu cười lạnh ở trong lòng, hợp tác!? Nói nghe hay thật! Xem con của cậu là cái gì!?
“Tôi không hiểu ý của thầy, gia tộc Adams không phải vẫn luôn hợp tác với Công tước Doris đời đầu sao! Huống hồ, từ trước tới giờ, tôi không hề quản chuyện công, thầy nên đi tìm Akasi mới đúng!"
“Phu nhân là người thông minh, hiểu rõ tôi đang nói cái gì! Ý của tôi chính là hợp tác thân càng thêm thân!" Reykard không hề che giấu mục đích của mình
“Vậy thì không được! Như vậy sẽ phá vỡ sự cân bằng của thượng tầng Landis!" Giọng điệu Hàn Hiểu điềm tĩnh, nhưng trong lời nói lại là ý cự tuyệt
Nghe thấy lời Hàn Hiểu, hai tay Reykard bắt chéo để ở trên đùi, đổi một tư thế thoải mái
“Người nói đùa rồi, người biết rất rõ, có sự tồn tại của người, sự cân bằng ở Landis đã bị phá vỡ rồi!"
Trên mặt Hàn Hiểu là nụ cười lạnh lùng,
“Tôi làm sao biết được, tôi chẳng qua chỉ là một người bình thường có xuất thân là dân đen mà thôi! Hơn nữa nghe ý của thầy thì tôi thật sự không nên xuất hiện ở Landis."
Chọn xương trong trứng gà, người cũng vậy.
Đối với lời nói đầy sắc bén của Hàn Hiểu, Reykard không hề để ý chút nào,
“Phu nhân, người quá khiêm tốn rồi, so sánh với sự tồn tại của người, sự cân bằng của thượng tầng Đế quốc Landis thì có là gì đâu."
“Vậy nếu như so sánh sự tồn tại của tôi với gia tộc Adams thì sao!?" Đôi mắt màu tím long lanh trong suốt của Hàn Hiểu sắc như dao mà nhìn người đàn ông nho nhã tùy hứng trước mặt.
Không chỉ là gia tộc Adams sẽ biểu dương thực lực của mình, sự tồn tại của Hàn Hiểu đối với toàn bộ Landis mà nói chính là tượng trưng của thực lực.
Reykard thu lại nụ cười trên mặt.
“Phu nhân, người cần gì phải như thế, nếu như người đã chấp nhận gia tộc Arthur và gia tộc Helios, vậy thì tại sao không thể chấp nhận gia tộc Adams, người phải biết rằng trong một số phương diện mà nói, gia tộc Adams càng có lợi với gia tộc Doris hơn hai nhà bọn họ!"
“Chỉ dựa vào câu nói này của thầy, tôi chết cũng không đồng ý con tôi gả vào gia tộc Adams!" Hàn Hiểu bị cái tên cầm thú khoác cái mã đẹp đẽ ở trên người làm tức đến mức xé rạch mặt luôn rồi.
“Thầy cũng là quý tộc, vậy thì càng thêm hiểu rõ liên hôn với gia tộc Arthur và gia tộc Helios chỉ là Hiệp ước tạm thời, tương lai Hera và Alte có gả qua đó hay không còn chưa chắc chắn, còn thầy, cho dù chỉ là HIệp ước tạm thời cũng không có khả năng!"
“Tại sao!" Chân mày của Reykard cuối cùng cũng nhíu chặt lại, anh từ vẻ mặt của Hàn Hiểu mà nhìn ra được, cậu tuyệt đối nói được làm được.
“Bởi vì so sánh với thầy, Lukenaer và Claudius chính là người đàn ông năm tốt thành thật thiện lương!"
Bất cứ chuyện gì cũng đều có so sánh cả, bây giờ Hàn Hiểu đã hiểu rõ ý nghĩa của câu này rồi.
Reykard cứ như vậy mà cau mày nhìn Hàn Hiểu, sau đó lại nở nụ cười đầy tự tin.
“Phu nhân, người làm như vậy rất dễ khiến chúng ta thành kẻ thù của nhau đấy, không có sự bảo hộ của gia tộc Doris, người có thể bào vệ được con của mình sao!"
Nghe vậy, khí lạnh bao vây lấy cả người Hàn Hiểu, cười lạnh,
“Không sao hết, tôi cũng sẽ biến mất cùng với gia tộc Doris." Sau đó để cho toàn bộ quý tộc Landis cùng bồi táng
Uy hiếp, ai chẳng làm được, còn lại là xem phạm vi của sự uy hiếp đó nó tới đâu, dù sao cậu chân trần cũng không sợ người mang giày!
Nụ cười của Reykard lại biến mất.
“Người chưa từng nghĩ qua, người chết rồi con trai con gái của người sẽ ra sao đây! Cảnh ngộ của chúng sẽ có thể càng bi thảm!"
“Hừ! Dù sao tôi còn sống cũng không bảo hộ được tụi nhỏ, còn không bằng đem kết thúc bi kịch lên trên người đứa nhỏ trong bụng tôi."
Hàn Hiểu quật cường đối diện với Reykard,¸cuộc đấu bây giờ là để xem ai càng tàn nhẫn hơn ai, cậu không tin quý tộc Landis đồng ý trả cái giá lớn như vậy, mà đứa nhỏ trong bụng cậu thì có gia tộc Arthur và gia tộc Helios bảo vệ, cậu không sợ.
Vào lúc hai người im lặng đấu trí với nhau, thì một âm thanh non nớt từ xa vang lại,
“Mẹ ơi, mẹ ơi……!"
Hàn Hiểu xoay đầu nhìn thấy Alte tròn vo đang cầm bình trà chạy tới đây.
“Mẹ ơi!" Tiểu Alte liền nhào vào trong lòng Hàn Hiểu, giơ cao bình trà trong tay.
“Cha nói, mẹ đã nói chuyện rất lâu với cái chú đáng ghét này rồi, cổ họng nhất định rất khó chịu, cha bảo con đưa bình trà cho mẹ thông giọng, mẹ nhanh uống đi!"
“Được!" Nhận lấy bình trà trong tay tiểu Alte mập mạp, khói mù trên mặt liền được quét sạch.
Ngẩng đầu Hàn Hiểu nói với Reykard: “Tôi không cần biết trong lòng thầy nghĩ như thế nào, nhưng chỉ cần là người đem con tôi ra làm hàng hóa để giao dịch, là công cụ sinh dục, tôi đối với hắn chỉ có một chữ “Cút", bạn đời của con trai con gái tôi nhất định phải đặt chúng vào trong tim, là người được xếp đầu tiên trong trái tim của họ, hôn nhân của chúng nhất định phải do chúng yêu nhau thật lòng, cho nên Bá tước Reykard, mời thầy về cho! Mong rằng về sau thầy không cần nhắc lại chuyện này nữa!"
Hàn Hiểu kiên quyết như thế, khóe miệng Reykard cũng từ từ nhướng lên,
“Người thắng rồi, phu nhân tôn kính của tôi, tôi nghĩ tôi đã rõ ý của người, vậy tôi xin cáo từ!"
“Cái chú đáng ghét này, nhìn chú chắc còn chưa có chết tâm, nhưng mà con và mấy anh trai đều rất yêu mẹ, cho nên nha, bạn đời tương lai của tụi con đều nhất định phải được sự chấp nhận của mẹ, con nghĩ em trai em gái trong bụng mẹ cũng nghĩ như vậy, nếu chú làm mẹ tức giận, vậy thì về sau chú cũng đừng có nằm mơ nữa!"
Tiểu nha đầu kiêu ngạo hai tay chống nạnh, đầy chính nghĩa nói ra lời cảnh cáo đối với Reykard, chỉ cần là người Hàn Hiểu không thích, cô bé sẽ tỏ ra càng chán ghét hơn.
Reykard nhìn gò má tức giận của cô bé, chỉ muốn lấy tay véo một cái.
“Cám ơn nhắc nhở của con, tiểu thư dễ thương!"
“Đừng có mà nịnh nọt con, cho dù chú có nói lời hay ho gì đi nữa con cũng không thích chú!"
Tiểu Alte quay đầu, hoàn toàn không cảm kích, nhưng mà bộ dáng đáng yêu như vậy, làm Reykard không nhịn được cười lớn lên, quá đáng yêu rồi.
Anh lập tức cao từ rời khỏi thành Doris, còn ở lại nữa thì tay của anh không nhịn được mà nhéo lên gương mặt toàn thịt của cô bé mất….
Hàn Hiểu nắm tay tiểu Alte quay trở lại phòng khách thành Doris, nhóm Akasi bọn họ cũng đã ngồi ở đó, nhìn thấy Hàn Hiểu, Akasi liền đứng lên đỡ cậu ngồi lên sô pha.
Claudius nhẹ giọng thở dài.
“Hai! Không ngờ anh ta nhanh như vậy đã tới cửa thám thính rồi, cái này không giống với thái độ làm người của anh ta! Xem ra quả thật rất gấp gáp rồi!"
Reykard là người luôn âm mưu thật kĩ rồi mới hành động, không ngờ lần này lại gấp gáp như vậy.
“Hừ! Nói không chừng đây là hình tượng mà anh ta cố tình tạo nên, lúc trước chúng ta chịu thiệt còn không ít sao!" Lukenaer hừ lạnh một tiếng, có oán hận khá sâu với thầy giáo ngày xưa.
“Anh ta chỉ tới thám thính mà thôi, xem ra, sau này hơi phiền rồi đấy!"
Hàn Hiểu ngồi trên sô pha, rót một li trà thông giọng, uống một hớp, sau đó nhàn nhạt nói:
“Vậy thì sao!"
Mọi người cười lên, đúng vậy! Vậy thì sao!
Reykard quay lại xe huyền phù của mình, thở dài với thuộc hạ,
“Bechette, lần này gay go rồi, hình như ta đã làm sai gì rồi, sao mọi chuyện lại đi theo hướng ngược lại, xem ra anh trai ta nói không sai, vị phu nhân Doris trẻ tuổi đó không hề đơn giản, ai! Khó thu thập đây!"
Lúc nên ngoan độc thì độc ác, lúc nên nhu nhược thì yếu đuối, vừa ra tay liền nắm được nhược điểm của kẻ thù, có thể nhẫn tâm với chính mình, đây mà là dân đen sinh ra trong khu dân nghèo sao! Đây chính là người thừa kế do đại gia tộc bồi dưỡng ra đó chứ, tuy rằng bây giờ còn chút non nớt, nhưng mà sau này thì không thể khinh thường được, thú vị, thật sự rất thú vị!
Nghĩ tới mặt bánh báo của tiểu Alte, trên mặt Reykard đều là vẻ mặt say mê.
Quá dễ thương rồi, quả thật rất dễ thương, đáng tiếc anh chậm một bước, các bảo bối trong bụng Hàn Hiểu có phải cũng dễ thương như vậy không!
Rất chờ mong nha!
Tác giả :
Phong Trung Linh