Trọng Sinh Tinh Tế Anh Hùng Mẫu Thân Truyện
Chương 44: Xuống bếp
Đối với cô bé lọ lem mà nói, cuộc sống giàu sang tuyệt đối là cứng nhắc vô vị, một mình ngồi đợi trong căn phòng rộng lớn, thậm chí ngay cả lau một cái bàn, làm chút việc nhà cũng không được phép mà nói, đây chính là cái gọi là cuộc sống quý tộc!
Dưới cái gật đầu đồng ý của Hàn Hiểu, Claudius như ý nguyện ở lại thành Doris, trải qua cuộc sống ăn chùa uống chùa đầy hạnh phúc.
Mà lúc này các trưởng lão của Viện trưởng lão khi nhận được tin tức thì đều không bình tĩnh nổi.
Phòng họp Viện trưởng lão.
“Nếu mà cứ như vậy, thì mối quan hệ giữa quân đội và chính trị ở Landis sẽ mất cân bằng mất, đây sẽ là tai nạn đối với Đế quốc Landis!" Vị trưởng lão nào đó tức giận nói
Wales trưởng lão nhàn nhã vuốt ve chiếc nhẫn hồng ngọc to lớn ở trên ngón tay của mình, cười vô vị.
“Từ lúc trời xanh bắt đầu lựa chọn Akasi Doris làm người thừa kế cho gen quý tộc, thì mối quan hệ quân sự chính trị đã phải sắp xếp lại một lần nữa, không phải là chuyện sớm muộn sao! Có gì đáng ngạc nhiên chứ!"
“Nhưng tiện nghi như vậy cũng không thể để bên quân đội chiếm hết chứ!" Một vị trưởng lão khác cũng không cam lòng oán giận, lập tức đưa tới một đám người phụ họa.
“Vậy thì có cách gì, ai bảo người ta là đứa nhỏ nhà quân đội chứ! Hơn nữa, gia tộc Arthur và Helios quả thật là huyết thống cao quý, thực lực cường hãn, tôi thì lại rất vui mừng với tình hình hiện nay." Caltech trưởng lão đứng trên lập trường của giới quý tộc, lí trí mà đúng trọng điểm
Nhưng những trưởng lão khác thì lại không vừa ý, nhà ngươi sinh ra con gái, đã định trước là không có tác dụng gì, nhưng nhà bọn họ thì lại không giống.
“Nhưng cũng không thể để gia tộc quân sự chiếm hết chứ! Đế quốc là cần sự cân bằng." Nói xong bọn họ nhìn về phía Ida trưởng lão.
Lúc trước Ida trưởng lão luôn đứng về phía chủ trương cưỡng chế công bình bọn họ, nhưng hôm nay lại giống như hòa thượng ngồi thiền, làm như không thấy tín hiệu cầu cứu của mọi người.
Nghĩ lại cũng đúng nha! Con trai cũng vào phòng giam rồi, còn tranh đoạt cái gì nữa!
Cả phòng họp của Viện trưởng lão trông giống như cái chợ ở Địa Cầu, cãi nhau ong ong cả lên, đầu Morley cũng to lên rồi.
“Được rồi, đừng cãi nữa, mới có mấy năm, các người còn tranh cái gì, 5 6 vạn năm còn đợi được, thêm mấy trăm năm nữa thì có làm sao! Hơn nữa Akasi không phải vẫn còn hai đứa con trai sao! Mắt nhìn xa trông rộng chút đi!"
“Nhưng cái tên gia hỏa Akasi đó dầu muối đều không ăn, chúng tôi không có cách gì đối phó cậu ta!" Vị trưởng lão nói câu này có mang theo một chút bất đắc dĩ và oán giận, rất rõ ràng ông ta từng chịu thiệt trước Công tước.
Nghe thấy lời ông ta, Wales trưởng lão cười lên lần nữa, “Jacobs, người đều sẽ có yếu điểm!" Sau đó ôanh ta cũng không nhắc lại đề tài này nữa, “Tôi nghe nói mấy ngày trước ông bị té, mắt bầm lên rồi."
Nói đến cái này, ánh mắt Jacobs trưởng lão có chút tránh né, giọng nói cũng cà lăm.
“Cái này…..là…..là….!"
“Phốc!" Wales trưởng lão không nhịn nỗi, cười rộ lên, “Tôi thấy có một vài phương diện, Jacobs, ông và tên dã thú Akasi đó có ngôn ngữ chung với nhau, ví dụ như là sợ vợ!"
Nhất thời cả phòng họp đều ồ lên.
“Wales, anh chắc chắn chứ?!"
Bọn họ không nghĩ tới cái tên dân đen nho nhỏ đó lại có năng lực như vậy, có thể chế trụ được cái tên dã thú hung dữ Akasi.
Wales lại không nói nữa, tin hay không thì tùy.
Các trưởng lão cũng vui mừng, tuy rằng Wales là trưởng lão trẻ nhất trong Viện trưởng lão, nhưng năng lực của anh ta lại nhận được sự tán thành của mọi người, nếu như anh ta đã nói như vậy, vậy thì nhất định không có vấn đề gì.
“Cho nên tôi nói các ông đừng lo lắng, thành Doris cũng không giống như các ông tưởng tượng gió thôi không vào được, chúng ta cần làm bây giờ chính là đợi, đợi thời cơ của chúng ta!"
Sắc mặt Morley trưởng lão thần bí khó lường, giống như mọi thứ đều đã nắm trong lòng bàn tay của ông ta, cái cân sau này nhất định sẽ hướng về bọn họ.
Chỉ là Viện trưởng lão bây giờ từ lâu đã không còn là Viện trưởng lão của trước kia nữa, rất nhanh nội dung của cuộc họp hôm nay liền đến trên bàn Công tước Akasi, Công tước cười đầy rực rỡ, vợ con nhà người ta thì có thể dễ dàng âm mưu như vậy sao!
Nghĩ đẹp dữ!
Rất nhiều năm sau, Hàn Hiểu trong lúc vô ý biết được cuộc họp này, câu giơ lên ngón giữa, trong lòng âm thầm đem tổ tông 18 đời của các vị trưởng lão ra hỏi thăm một lần, đặc biệt là trưởng lão Wales sẽ trở thành con rể lớn tuổi của cậu, nháo đến nỗi thiếu chút nữa thì mất vợ rồi, cho nên Wales trưởng lão không thể không làm một binh lính nho nhỏ trong thành Doris suốt mấy tháng, kí vô số hiệp ước bất bình đẳng, mới nhận được sự tha thứ của mẹ vợ tương lai, đương nhiên mấy cái này đều là nói sau.
Thoáng một cái mà mấy tháng trôi đi, bây giờ Hàn Hiểu đã mang thai 6 tháng rồi, bởi vì là song bào thai cho nên bụng nhìn qua to hơn người bình thường mang thai, Hàn Hiểu vẫn không có cảm giác muốn ăn, dù sao thì lần trước mang thai cũng tích lũy cho cậu không ít kinh nghiệm, mệt mỏi thật sự vẫn còn ở phía sau kìa! Không bằng nhân lúc bây giờ vẫn còn có thể hoạt động được, vận động nhiều một chút, sau này lúc sinh mới có thể ít chịu khổ một chút.
Cha đứa nhỏ bề ngoài tuy rằng vẫn tỏ ra rất bình tĩnh cũng thường xuyên nhíu chặt mày, nhưng cuối cùng anh cũng không nói gì, chỉ là bên cạnh Hàn Hiểu luôn có 3 người trở lên chăm sóc.
Trong mấy tháng này, làm cho Hàn Hiểu buồn cười nhất, Akasi tức giận nhất chính là, Hầu tước Claudius lần trước tới cửa ăn chùa uống chùa vậy mà lại vẫn còn ở trong thành Doris, hơn nữa hoàn toàn không có ý định rời đi, đương nhiên anh ta cũng có lí do ở lại.
“Akasi, hợp đồng giữa chúng ta vẫn chưa có bàn xong, tôi không thể đi được!"
Vậy cậu đi mà bàn! Nhưng mà hai đại gia tộc cứ không có đạt được nhận thức chung ở nhiều phương diện, cho nên cứ đình trệ không có tiến triển gì, da mặt Claudius dày còn hơn tường thành cũng tự nhiên mà ở lại thành Doris.
Đạo cao một thước, ma cao một trượng, tuy rằng cậu muốn ở lại, nhưng cũng cứ không thể ăn chùa uống chùa hoài chứ!
Công tước cười lạnh một tiếng, dù sao tiền kiếm bao nhiêu cũng không chê nhiều, có sức lao động miễn phí sao lại không dùng, tốt xấu gì thì cũng là cao tài sinh của học viện quân sự quý tộc, suốt ngày cứ nhìn chằm chắm đứa nhỏ trong bụng vợ mình mà chảy nước miếng, thật sự là quá lãng phí rồi, không bằng đến quân bộ của anh thể nghiệm một chút cuộc sống hạnh phúc của quân đội, cũng xem như là kiếm chút sinh hoạt phí cho chính mình.
Cho nên Akasi không để ý kháng nghị của Claudius, cùng hợp lực với Lukenaer lôi anh vào quân bộ Doris.
Sang sớm, dưới sự nhắc nhở của đồng hồ sinh học, Hàn Hiểu đúng giờ thức dậy, Công tước đã mặc xong quần áo, nhìn thấy Hàn Hiểu thức dậy, đi đến bên giường, đặt tay lên bụng cậu vuốt ve vài cái, cảm nhận được bụng nhẹ nhàng động đậy, liền hài lòng để tay xuống.
Hàn Hiểu kéo chăn trên người, nhanh chóng đưa tay về phía đầu giường, nhưng vẫn chậm một bước.
Từ lúc bụng cậu bắt đầu máy thai, sau khi hoạt động không còn linh hoạt nữa, Công tước liền chủ động đặt quần áo ngày hôm đó cần mặc lên đầu giường, sau đó không để ý xấu hổ và kháng nghị của Hàn Hiểu, tự mình thay đồ cho cậu, hơn nữa còn làm không biết mệt!
Hàn Hiểu thật sự không hiểu, với vóc người hoàn toàn biến dạng bây giờ của cậu, anh sao có thể cọ đến không biết mệt chứ! Khẩu vị cũng nặng quá rồi đi!
Thay quần áo xong, Công tước lại cẩn thận đỡ Hàn Hiểu vào nhà vệ sinh, nếu không phải Hàn Hiểu đã trừng mắt liều mạng với ý định của Akasi, đoán chừng vị huynh đài này còn ngồi ở trong đó nhìn Hàn Hiểu giải quyết vấn đề lớn của nhân sinh, không đi ra nữa.
“Tiểu gia hỏa hôm nay quân bộ có cuộc họp quân sự, trưa nay không thể trở về ăn cơm với em rồi."
“Ừ" Hàn Hiểu gật đầu, “Em biết rồi."
“Anh không ở nhà, em đừng chạy loạn, đi bộ thì cố gắng đi chậm lại, tốt nhất là nên dựa vào người hầu mà đi, trước bữa trưa ăn ít trái cây thôi, tránh bữa trưa không ăn nổi cơm, biết chưa!"
Hàn Hiểu đầu đầy hắc tuyến, dựa vào tay người hầu bước đi, cậu không phải đã trở thành Thái hậu lão phật gia đó chứ!
Trong lòng thì nghĩ như vậy, Hàn Hiểu vẫn “nghiêm túc" trả lời anh.
Ăn sáng xong, Công tước Akasi mang theo một đám nhân viên ăn chùa uống chùa đi làm, bọn trẻ cũng đi quân bộ học tập, một mình Hàn Hiểu ngồi trong phòng khách thành Doris uống nước dinh dưỡng, thở dài thật sâu.
Thật sự là tịch mịch như tuyết á!
“Sheila, ngồi xuống uống nước trái cây với tôi."
“Phu nhân, như vậy không hợp!"
“Chỗ nào không hợp!?"
“Người là chủ nhân!"
Suýt chút nữa là Hàn Hiểu vỗ bàn mắng người, bây giờ vẫn còn là thời kì nô lệ sao! Chủ nhân cái lông ấy!
“Tôi ra lệnh cho chị, ngồi xuống! Cùng tôi uống trà nói chuyện!"
“Vâng!" Sheila lập tức trả lời, sau đó tìm một chỗ cách Hàn Hiểu không gần không xa ngồi xuống, nhưng cơ thể vẫn căng cứng.
Sheila là một nữ vệ sĩ quý tộc mà Akasi chuẩn bị cho Hàn Hiểu, nghe nói là cô tinh thông 18 loại vũ khí, y dược trù nghệ nhảy múa biểu diễn đều là hạng nhất, là thủ lĩnh của ám vệ Doris.
Hàn Hiểu cảm thấy đại thần như vậy mà lại làm vệ sĩ cho cậu, đúng là phung phí của trời mà! Hiển nhiên chuyện hạ độc lần trước, Hàn Hiểu cũng không xem trọng, nhưng Công tước Akasi quả thật bị dọa rồi!
“Sheila, quân bộ trông như thế nào!" Hàn Hiểu ngồi xa hỏi đại thần Sheila mặt vô biểu tình.
“Là một nơi có rất nhiều người." Sheila trả lời chung chung.
Hàn Hiểu: …….. Cái này cũng xem như trả lời rồi!? Sao giống như cậu chưa hỏi vậy.
“Sheila, cô cũng là người của quân bộ!?"
“Không phải!" Cùng một chủ nhân không có nghĩa là cùng một bộ phận.
Sau đó! Hàn Hiểu mở to mắt đợi câu sau, nhưng mà sau một câu “Không phải" thì không còn gì nữa, Hàn Hiểu bất đắc dĩ, hiển nhiên vị nữ vệ sĩ thập toàn thập mĩ trước mặt, không phải là một đối tượng tốt để nói chuyện, cô quả thật sử dụng rất nhuần nhuyễn mấy từ ngắn gọn súc tích.
Ai! Lại cô đơn nữa rồi!
Hàn Hiểu lúc này vô cùng nhớ những ngày sống ở Latour, mỗi ngày ở cùng với các con, ngày tháng có buồn chán cỡ nào cũng trôi qua rất vui vẻ, nhưng hôm nay đã bao nhiêu ngày cậu không có ăn cơm trưa cùng với các con rồi.
Lúc đầu cậu cũng có phản đối đưa mấy đứa nhỏ vào trong quân bộ Doris, tuy rằng mấy đứa nhỏ cũng muốn nhanh chóng mạnh mẽ, tự mình cũng nguyện ý đi học ở quân bộ Doris, nhưng Hàn Hiểu không muốn mấy đứa nhỏ của mình còn nhỏ đã phải gánh trên lưng trọng trách nặng nề như vậy, nhưng một câu nói của Akasi, cậu liền không thể không buông tha cho kiên trì của mình.
“Tiểu gia hỏa, bọn Lance không giống với người thường, trong tương lai tụi nó phải gánh vác rất nhiều thứ!"
Đúng vậy! Bọn trẻ không giống với người thường, không giống mới đáng chết đó!
Oán khí của Hàn Hiểu hầu như muốn bộc phát rồi.
Không biết bọn trẻ đi học có mệt không, ăn trưa có ngon không, có hợp khẩu vị không, ai! Thật sự rất nhớ tụi nó…….!
Đợi đã, tụi nhỏ không thể trở về thành ăn cơm trưa, cũng không có nghĩa là cậu không thể đi quân bộ ăn cơm chứ!
Từ tinh cầu Latour quay trở về, bọn trẻ cũng không có nếm thử tay nghề của cậu nữa rồi, không bằng cậu xuống bếp làm chút gì đó cho tụi nhỏ ăn, đến quân bộ ăn trưa cùng tụi nhỏ, ân! Thật là ý kiến hay!
Tuy rằng tình hình của cậu bây giờ không thích hợp để xuống bếp, nhưng cậu cũng có thể lựa chọn món ăn không có dầu mỡ mà.
Nói làm liền làm, Hàn Hiểu mang theo đại thần vệ sĩ Sheila tiến thằng vào nhà bếp.
Đi tới nhà bếp, quản sự nhà bếp vừa nhìn thấy Hàn Hiểu thì liền bị dọa tới muốn xỉu luôn.
Tự nhiên nhìn thấy Ông trời! Đây là chỗ mà phu nhân nên tới sao! Lỡ như xảy ra chuyện gì, mạng của cả nhà bọn họ cũng không đủ đền!
Thế là quản sự nhà bếp liền khóc lóc kể lể khuyên Hàn Hiểu nhanh rời khỏi, nhưng Hàn Hiểu cố chấp không đi, cậu đảm bảo với quản sự, sẽ không có chuyện gì, cho dù có chuyện gì đi nữa cũng không có liên quan đến bọn họ, nhưng quản sự nhà bếp làm gì mà tin lời Hàn Hiểu chứ, tính tình Công tước thế nào bọn họ đều hiểu rõ.
Chính vào lúc hai người tranh chấp không ngừng, quản gia Abigail nhận được tin tức chạy nhanh vào nhà bếp, hai mắt quản sự nhà bếp sáng lấp lánh, thiếu chút nữa là xông qua ôm chặt lấy đùi của quản gia mà khóc một trận.
Sau khi hỏi rõ nguyên nhân, quản gia cũng rất là khó xử.
“Phu nhân, thân thể bây giờ của người thật sự không thích hợp để xuống bếp, người xem có thể đề nhà bếp làm mấy món người yêu cầu rồi mang tới quân bộ không!"
“Chú Abigail, chú yên tâm, mấy món cháu làm rất đơn giản, sẽ không mệt mỏi đâu!"
“Nhưng dầu mỡ có lực sát thương rất lớn."
“Chú yên tâm, mấy món cháu làm không có dầu mỡ, chỉ cần bỏ vào trong nước nấu một chút là được rồi."
“Thật không!" quản gia Abigail nghĩ một lát, “Nếu như vậy, người hãy cho phép người trong nhà bếp làm thủ hạ cho người, người chỉ cần chỉ huy bọn họ làm là được."
Hàn Hiểu đồng ý, với vóc dáng này của cậu, có một số chuyện phải để người trong nhà bếp đi làm.
Thế là tìm vật thay thế cho bột mì, bột, nhân, cầm đến cho Hàn Hiểu nếm thử, bao nhân, bỏ vào nồi, cho đến lúc Hàn Hiểu ăn cái bánh chẻo đầu tiên, cậu mới bất chợt phát hiện, cái nồi bánh chẻo này, cậu ngoài trừ động miệng mình ra, thì hình như mấy thứ khác, cậu đều không có làm!
Cái này còn xem là cậu tự mình xuống bếp không!
“Đương nhiên xem như người tự mình xuống bếp rồi, người khác chỉ là giúp đỡ mà thôi!" Quản gia Abigail vô cùng khẳng định nói
Hàn Hiểu kéo khóe miệng, bỏ đi, không tính toán nữa.
Thế là Hàn Hiểu mang theo 9 phần bánh chẻo với một ít dưa cải, cùng với Sheila và một vài thị vệ, ngồi lên xe đi tới quân bộ, còn tại sao là 9 phần, thì cho dù Hàn Hiểu chỉ là tìm con trai ăn cơm, trừ đi cậu và đại thần Sheila, nếu không cho mấy người kia bữa trưa, đoán chừng bọn họ sẽ ai oán tức giận lắm.
Quản gia Abigail đứng trước cửa thành tiễn xe huyền phù từ từ biến mất trong tầm mắt, sau đó lấy ra máy truyền tin của mình.
“Công tước, phu nhân mang bữa trưa tự mình làm đi quân bộ rồi, nghe nói là muốn cùng các thiếu gia ăn bữa trưa!….. Vâng…….. Vâng,…….tôi hiểu rồi, ngài yên tâm!"
Sau khi mật báo xong, quản gia Abigail xoay người từ từ đi vào thành.
Akasi nhận được tin tức của quản gia, quyết đoán tuyên bố tạm thời ngưng cuộc họp, hai tiếng sau tiếp tục.
Các sĩ quan và gia chủ thế gia mang theo một đầu câu hỏi, lục đục rời khỏi phòng họp, trong đó có 1 vị gia chủ thế gia trung lưu, ánh mắt lóe lên, cũng theo dòng người cùng nhau rời khỏi phòng họp.
Dưới cái gật đầu đồng ý của Hàn Hiểu, Claudius như ý nguyện ở lại thành Doris, trải qua cuộc sống ăn chùa uống chùa đầy hạnh phúc.
Mà lúc này các trưởng lão của Viện trưởng lão khi nhận được tin tức thì đều không bình tĩnh nổi.
Phòng họp Viện trưởng lão.
“Nếu mà cứ như vậy, thì mối quan hệ giữa quân đội và chính trị ở Landis sẽ mất cân bằng mất, đây sẽ là tai nạn đối với Đế quốc Landis!" Vị trưởng lão nào đó tức giận nói
Wales trưởng lão nhàn nhã vuốt ve chiếc nhẫn hồng ngọc to lớn ở trên ngón tay của mình, cười vô vị.
“Từ lúc trời xanh bắt đầu lựa chọn Akasi Doris làm người thừa kế cho gen quý tộc, thì mối quan hệ quân sự chính trị đã phải sắp xếp lại một lần nữa, không phải là chuyện sớm muộn sao! Có gì đáng ngạc nhiên chứ!"
“Nhưng tiện nghi như vậy cũng không thể để bên quân đội chiếm hết chứ!" Một vị trưởng lão khác cũng không cam lòng oán giận, lập tức đưa tới một đám người phụ họa.
“Vậy thì có cách gì, ai bảo người ta là đứa nhỏ nhà quân đội chứ! Hơn nữa, gia tộc Arthur và Helios quả thật là huyết thống cao quý, thực lực cường hãn, tôi thì lại rất vui mừng với tình hình hiện nay." Caltech trưởng lão đứng trên lập trường của giới quý tộc, lí trí mà đúng trọng điểm
Nhưng những trưởng lão khác thì lại không vừa ý, nhà ngươi sinh ra con gái, đã định trước là không có tác dụng gì, nhưng nhà bọn họ thì lại không giống.
“Nhưng cũng không thể để gia tộc quân sự chiếm hết chứ! Đế quốc là cần sự cân bằng." Nói xong bọn họ nhìn về phía Ida trưởng lão.
Lúc trước Ida trưởng lão luôn đứng về phía chủ trương cưỡng chế công bình bọn họ, nhưng hôm nay lại giống như hòa thượng ngồi thiền, làm như không thấy tín hiệu cầu cứu của mọi người.
Nghĩ lại cũng đúng nha! Con trai cũng vào phòng giam rồi, còn tranh đoạt cái gì nữa!
Cả phòng họp của Viện trưởng lão trông giống như cái chợ ở Địa Cầu, cãi nhau ong ong cả lên, đầu Morley cũng to lên rồi.
“Được rồi, đừng cãi nữa, mới có mấy năm, các người còn tranh cái gì, 5 6 vạn năm còn đợi được, thêm mấy trăm năm nữa thì có làm sao! Hơn nữa Akasi không phải vẫn còn hai đứa con trai sao! Mắt nhìn xa trông rộng chút đi!"
“Nhưng cái tên gia hỏa Akasi đó dầu muối đều không ăn, chúng tôi không có cách gì đối phó cậu ta!" Vị trưởng lão nói câu này có mang theo một chút bất đắc dĩ và oán giận, rất rõ ràng ông ta từng chịu thiệt trước Công tước.
Nghe thấy lời ông ta, Wales trưởng lão cười lên lần nữa, “Jacobs, người đều sẽ có yếu điểm!" Sau đó ôanh ta cũng không nhắc lại đề tài này nữa, “Tôi nghe nói mấy ngày trước ông bị té, mắt bầm lên rồi."
Nói đến cái này, ánh mắt Jacobs trưởng lão có chút tránh né, giọng nói cũng cà lăm.
“Cái này…..là…..là….!"
“Phốc!" Wales trưởng lão không nhịn nỗi, cười rộ lên, “Tôi thấy có một vài phương diện, Jacobs, ông và tên dã thú Akasi đó có ngôn ngữ chung với nhau, ví dụ như là sợ vợ!"
Nhất thời cả phòng họp đều ồ lên.
“Wales, anh chắc chắn chứ?!"
Bọn họ không nghĩ tới cái tên dân đen nho nhỏ đó lại có năng lực như vậy, có thể chế trụ được cái tên dã thú hung dữ Akasi.
Wales lại không nói nữa, tin hay không thì tùy.
Các trưởng lão cũng vui mừng, tuy rằng Wales là trưởng lão trẻ nhất trong Viện trưởng lão, nhưng năng lực của anh ta lại nhận được sự tán thành của mọi người, nếu như anh ta đã nói như vậy, vậy thì nhất định không có vấn đề gì.
“Cho nên tôi nói các ông đừng lo lắng, thành Doris cũng không giống như các ông tưởng tượng gió thôi không vào được, chúng ta cần làm bây giờ chính là đợi, đợi thời cơ của chúng ta!"
Sắc mặt Morley trưởng lão thần bí khó lường, giống như mọi thứ đều đã nắm trong lòng bàn tay của ông ta, cái cân sau này nhất định sẽ hướng về bọn họ.
Chỉ là Viện trưởng lão bây giờ từ lâu đã không còn là Viện trưởng lão của trước kia nữa, rất nhanh nội dung của cuộc họp hôm nay liền đến trên bàn Công tước Akasi, Công tước cười đầy rực rỡ, vợ con nhà người ta thì có thể dễ dàng âm mưu như vậy sao!
Nghĩ đẹp dữ!
Rất nhiều năm sau, Hàn Hiểu trong lúc vô ý biết được cuộc họp này, câu giơ lên ngón giữa, trong lòng âm thầm đem tổ tông 18 đời của các vị trưởng lão ra hỏi thăm một lần, đặc biệt là trưởng lão Wales sẽ trở thành con rể lớn tuổi của cậu, nháo đến nỗi thiếu chút nữa thì mất vợ rồi, cho nên Wales trưởng lão không thể không làm một binh lính nho nhỏ trong thành Doris suốt mấy tháng, kí vô số hiệp ước bất bình đẳng, mới nhận được sự tha thứ của mẹ vợ tương lai, đương nhiên mấy cái này đều là nói sau.
Thoáng một cái mà mấy tháng trôi đi, bây giờ Hàn Hiểu đã mang thai 6 tháng rồi, bởi vì là song bào thai cho nên bụng nhìn qua to hơn người bình thường mang thai, Hàn Hiểu vẫn không có cảm giác muốn ăn, dù sao thì lần trước mang thai cũng tích lũy cho cậu không ít kinh nghiệm, mệt mỏi thật sự vẫn còn ở phía sau kìa! Không bằng nhân lúc bây giờ vẫn còn có thể hoạt động được, vận động nhiều một chút, sau này lúc sinh mới có thể ít chịu khổ một chút.
Cha đứa nhỏ bề ngoài tuy rằng vẫn tỏ ra rất bình tĩnh cũng thường xuyên nhíu chặt mày, nhưng cuối cùng anh cũng không nói gì, chỉ là bên cạnh Hàn Hiểu luôn có 3 người trở lên chăm sóc.
Trong mấy tháng này, làm cho Hàn Hiểu buồn cười nhất, Akasi tức giận nhất chính là, Hầu tước Claudius lần trước tới cửa ăn chùa uống chùa vậy mà lại vẫn còn ở trong thành Doris, hơn nữa hoàn toàn không có ý định rời đi, đương nhiên anh ta cũng có lí do ở lại.
“Akasi, hợp đồng giữa chúng ta vẫn chưa có bàn xong, tôi không thể đi được!"
Vậy cậu đi mà bàn! Nhưng mà hai đại gia tộc cứ không có đạt được nhận thức chung ở nhiều phương diện, cho nên cứ đình trệ không có tiến triển gì, da mặt Claudius dày còn hơn tường thành cũng tự nhiên mà ở lại thành Doris.
Đạo cao một thước, ma cao một trượng, tuy rằng cậu muốn ở lại, nhưng cũng cứ không thể ăn chùa uống chùa hoài chứ!
Công tước cười lạnh một tiếng, dù sao tiền kiếm bao nhiêu cũng không chê nhiều, có sức lao động miễn phí sao lại không dùng, tốt xấu gì thì cũng là cao tài sinh của học viện quân sự quý tộc, suốt ngày cứ nhìn chằm chắm đứa nhỏ trong bụng vợ mình mà chảy nước miếng, thật sự là quá lãng phí rồi, không bằng đến quân bộ của anh thể nghiệm một chút cuộc sống hạnh phúc của quân đội, cũng xem như là kiếm chút sinh hoạt phí cho chính mình.
Cho nên Akasi không để ý kháng nghị của Claudius, cùng hợp lực với Lukenaer lôi anh vào quân bộ Doris.
Sang sớm, dưới sự nhắc nhở của đồng hồ sinh học, Hàn Hiểu đúng giờ thức dậy, Công tước đã mặc xong quần áo, nhìn thấy Hàn Hiểu thức dậy, đi đến bên giường, đặt tay lên bụng cậu vuốt ve vài cái, cảm nhận được bụng nhẹ nhàng động đậy, liền hài lòng để tay xuống.
Hàn Hiểu kéo chăn trên người, nhanh chóng đưa tay về phía đầu giường, nhưng vẫn chậm một bước.
Từ lúc bụng cậu bắt đầu máy thai, sau khi hoạt động không còn linh hoạt nữa, Công tước liền chủ động đặt quần áo ngày hôm đó cần mặc lên đầu giường, sau đó không để ý xấu hổ và kháng nghị của Hàn Hiểu, tự mình thay đồ cho cậu, hơn nữa còn làm không biết mệt!
Hàn Hiểu thật sự không hiểu, với vóc người hoàn toàn biến dạng bây giờ của cậu, anh sao có thể cọ đến không biết mệt chứ! Khẩu vị cũng nặng quá rồi đi!
Thay quần áo xong, Công tước lại cẩn thận đỡ Hàn Hiểu vào nhà vệ sinh, nếu không phải Hàn Hiểu đã trừng mắt liều mạng với ý định của Akasi, đoán chừng vị huynh đài này còn ngồi ở trong đó nhìn Hàn Hiểu giải quyết vấn đề lớn của nhân sinh, không đi ra nữa.
“Tiểu gia hỏa hôm nay quân bộ có cuộc họp quân sự, trưa nay không thể trở về ăn cơm với em rồi."
“Ừ" Hàn Hiểu gật đầu, “Em biết rồi."
“Anh không ở nhà, em đừng chạy loạn, đi bộ thì cố gắng đi chậm lại, tốt nhất là nên dựa vào người hầu mà đi, trước bữa trưa ăn ít trái cây thôi, tránh bữa trưa không ăn nổi cơm, biết chưa!"
Hàn Hiểu đầu đầy hắc tuyến, dựa vào tay người hầu bước đi, cậu không phải đã trở thành Thái hậu lão phật gia đó chứ!
Trong lòng thì nghĩ như vậy, Hàn Hiểu vẫn “nghiêm túc" trả lời anh.
Ăn sáng xong, Công tước Akasi mang theo một đám nhân viên ăn chùa uống chùa đi làm, bọn trẻ cũng đi quân bộ học tập, một mình Hàn Hiểu ngồi trong phòng khách thành Doris uống nước dinh dưỡng, thở dài thật sâu.
Thật sự là tịch mịch như tuyết á!
“Sheila, ngồi xuống uống nước trái cây với tôi."
“Phu nhân, như vậy không hợp!"
“Chỗ nào không hợp!?"
“Người là chủ nhân!"
Suýt chút nữa là Hàn Hiểu vỗ bàn mắng người, bây giờ vẫn còn là thời kì nô lệ sao! Chủ nhân cái lông ấy!
“Tôi ra lệnh cho chị, ngồi xuống! Cùng tôi uống trà nói chuyện!"
“Vâng!" Sheila lập tức trả lời, sau đó tìm một chỗ cách Hàn Hiểu không gần không xa ngồi xuống, nhưng cơ thể vẫn căng cứng.
Sheila là một nữ vệ sĩ quý tộc mà Akasi chuẩn bị cho Hàn Hiểu, nghe nói là cô tinh thông 18 loại vũ khí, y dược trù nghệ nhảy múa biểu diễn đều là hạng nhất, là thủ lĩnh của ám vệ Doris.
Hàn Hiểu cảm thấy đại thần như vậy mà lại làm vệ sĩ cho cậu, đúng là phung phí của trời mà! Hiển nhiên chuyện hạ độc lần trước, Hàn Hiểu cũng không xem trọng, nhưng Công tước Akasi quả thật bị dọa rồi!
“Sheila, quân bộ trông như thế nào!" Hàn Hiểu ngồi xa hỏi đại thần Sheila mặt vô biểu tình.
“Là một nơi có rất nhiều người." Sheila trả lời chung chung.
Hàn Hiểu: …….. Cái này cũng xem như trả lời rồi!? Sao giống như cậu chưa hỏi vậy.
“Sheila, cô cũng là người của quân bộ!?"
“Không phải!" Cùng một chủ nhân không có nghĩa là cùng một bộ phận.
Sau đó! Hàn Hiểu mở to mắt đợi câu sau, nhưng mà sau một câu “Không phải" thì không còn gì nữa, Hàn Hiểu bất đắc dĩ, hiển nhiên vị nữ vệ sĩ thập toàn thập mĩ trước mặt, không phải là một đối tượng tốt để nói chuyện, cô quả thật sử dụng rất nhuần nhuyễn mấy từ ngắn gọn súc tích.
Ai! Lại cô đơn nữa rồi!
Hàn Hiểu lúc này vô cùng nhớ những ngày sống ở Latour, mỗi ngày ở cùng với các con, ngày tháng có buồn chán cỡ nào cũng trôi qua rất vui vẻ, nhưng hôm nay đã bao nhiêu ngày cậu không có ăn cơm trưa cùng với các con rồi.
Lúc đầu cậu cũng có phản đối đưa mấy đứa nhỏ vào trong quân bộ Doris, tuy rằng mấy đứa nhỏ cũng muốn nhanh chóng mạnh mẽ, tự mình cũng nguyện ý đi học ở quân bộ Doris, nhưng Hàn Hiểu không muốn mấy đứa nhỏ của mình còn nhỏ đã phải gánh trên lưng trọng trách nặng nề như vậy, nhưng một câu nói của Akasi, cậu liền không thể không buông tha cho kiên trì của mình.
“Tiểu gia hỏa, bọn Lance không giống với người thường, trong tương lai tụi nó phải gánh vác rất nhiều thứ!"
Đúng vậy! Bọn trẻ không giống với người thường, không giống mới đáng chết đó!
Oán khí của Hàn Hiểu hầu như muốn bộc phát rồi.
Không biết bọn trẻ đi học có mệt không, ăn trưa có ngon không, có hợp khẩu vị không, ai! Thật sự rất nhớ tụi nó…….!
Đợi đã, tụi nhỏ không thể trở về thành ăn cơm trưa, cũng không có nghĩa là cậu không thể đi quân bộ ăn cơm chứ!
Từ tinh cầu Latour quay trở về, bọn trẻ cũng không có nếm thử tay nghề của cậu nữa rồi, không bằng cậu xuống bếp làm chút gì đó cho tụi nhỏ ăn, đến quân bộ ăn trưa cùng tụi nhỏ, ân! Thật là ý kiến hay!
Tuy rằng tình hình của cậu bây giờ không thích hợp để xuống bếp, nhưng cậu cũng có thể lựa chọn món ăn không có dầu mỡ mà.
Nói làm liền làm, Hàn Hiểu mang theo đại thần vệ sĩ Sheila tiến thằng vào nhà bếp.
Đi tới nhà bếp, quản sự nhà bếp vừa nhìn thấy Hàn Hiểu thì liền bị dọa tới muốn xỉu luôn.
Tự nhiên nhìn thấy Ông trời! Đây là chỗ mà phu nhân nên tới sao! Lỡ như xảy ra chuyện gì, mạng của cả nhà bọn họ cũng không đủ đền!
Thế là quản sự nhà bếp liền khóc lóc kể lể khuyên Hàn Hiểu nhanh rời khỏi, nhưng Hàn Hiểu cố chấp không đi, cậu đảm bảo với quản sự, sẽ không có chuyện gì, cho dù có chuyện gì đi nữa cũng không có liên quan đến bọn họ, nhưng quản sự nhà bếp làm gì mà tin lời Hàn Hiểu chứ, tính tình Công tước thế nào bọn họ đều hiểu rõ.
Chính vào lúc hai người tranh chấp không ngừng, quản gia Abigail nhận được tin tức chạy nhanh vào nhà bếp, hai mắt quản sự nhà bếp sáng lấp lánh, thiếu chút nữa là xông qua ôm chặt lấy đùi của quản gia mà khóc một trận.
Sau khi hỏi rõ nguyên nhân, quản gia cũng rất là khó xử.
“Phu nhân, thân thể bây giờ của người thật sự không thích hợp để xuống bếp, người xem có thể đề nhà bếp làm mấy món người yêu cầu rồi mang tới quân bộ không!"
“Chú Abigail, chú yên tâm, mấy món cháu làm rất đơn giản, sẽ không mệt mỏi đâu!"
“Nhưng dầu mỡ có lực sát thương rất lớn."
“Chú yên tâm, mấy món cháu làm không có dầu mỡ, chỉ cần bỏ vào trong nước nấu một chút là được rồi."
“Thật không!" quản gia Abigail nghĩ một lát, “Nếu như vậy, người hãy cho phép người trong nhà bếp làm thủ hạ cho người, người chỉ cần chỉ huy bọn họ làm là được."
Hàn Hiểu đồng ý, với vóc dáng này của cậu, có một số chuyện phải để người trong nhà bếp đi làm.
Thế là tìm vật thay thế cho bột mì, bột, nhân, cầm đến cho Hàn Hiểu nếm thử, bao nhân, bỏ vào nồi, cho đến lúc Hàn Hiểu ăn cái bánh chẻo đầu tiên, cậu mới bất chợt phát hiện, cái nồi bánh chẻo này, cậu ngoài trừ động miệng mình ra, thì hình như mấy thứ khác, cậu đều không có làm!
Cái này còn xem là cậu tự mình xuống bếp không!
“Đương nhiên xem như người tự mình xuống bếp rồi, người khác chỉ là giúp đỡ mà thôi!" Quản gia Abigail vô cùng khẳng định nói
Hàn Hiểu kéo khóe miệng, bỏ đi, không tính toán nữa.
Thế là Hàn Hiểu mang theo 9 phần bánh chẻo với một ít dưa cải, cùng với Sheila và một vài thị vệ, ngồi lên xe đi tới quân bộ, còn tại sao là 9 phần, thì cho dù Hàn Hiểu chỉ là tìm con trai ăn cơm, trừ đi cậu và đại thần Sheila, nếu không cho mấy người kia bữa trưa, đoán chừng bọn họ sẽ ai oán tức giận lắm.
Quản gia Abigail đứng trước cửa thành tiễn xe huyền phù từ từ biến mất trong tầm mắt, sau đó lấy ra máy truyền tin của mình.
“Công tước, phu nhân mang bữa trưa tự mình làm đi quân bộ rồi, nghe nói là muốn cùng các thiếu gia ăn bữa trưa!….. Vâng…….. Vâng,…….tôi hiểu rồi, ngài yên tâm!"
Sau khi mật báo xong, quản gia Abigail xoay người từ từ đi vào thành.
Akasi nhận được tin tức của quản gia, quyết đoán tuyên bố tạm thời ngưng cuộc họp, hai tiếng sau tiếp tục.
Các sĩ quan và gia chủ thế gia mang theo một đầu câu hỏi, lục đục rời khỏi phòng họp, trong đó có 1 vị gia chủ thế gia trung lưu, ánh mắt lóe lên, cũng theo dòng người cùng nhau rời khỏi phòng họp.
Tác giả :
Phong Trung Linh