Trọng Sinh Thành Liệp Báo
Chương 6
Là Kiều chỉ muốn mang con trai sau khi ăn nó vận động một chút mà thôi, không ngờ lại đụng phải Áo Là Tư bị đuổi ra khỏi nhà đang đi tuần tra lãnh địa.
Tâm tình Áo La Tư không tốt, nhìn thấy cái gì cũng không thích, nhất là thấy kẻ săn mồi cạnh tranh, địch ý cùng sát ý trong mắt lộ ra rất rõ.
Lần này không có Phỉ Lực cùng Ai La làm vật hi sinh, La Kiều chỉ có thể tự nghĩ biện pháp thoát thân, bóng ma lần trước bị ba con sư tử cái vây đánh vẫn chưa tản đi, lần này lại đụng phải Áo La Tư. Vận may của cậu rốt cuộc ‘tốt’ cỡ nào a?
“Con trai, nghe lời, chờ chút nữa ba ba dẫn con sư tử đực kia đi, các ngươi liền chạy về hướng đông. Nếu mặt trời xuống núi ba ba vẫn chưa quay lại tìm thì tự mình quay về gò mối ẩn núp, biết không?"
“Ba ba…"
“Ngoan, đừng sợ."
La Kiều che chở hai tiểu liệp báo ở phía sau, hai mắt nhìn thẳng vào Áo La Tư ở xa xa. Bọn họ cách nhau khoảng một ngàn thước, khoảng cách này vô cùng nguy hiểm. Nó đối với sư tử cùng liệp bào mà nói chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.
La Sâm cùng La Thụy ngoan ngoãn im lặng nằm sấp người xuống, tận lực không làm Áo La Tư chú ý.
La Kiều đột nhiên cong lưng vọt về phía Áo La Tư, trong mắt Áo La Tư con liệp báo đực này quả thực muốn tìm chết! La Sâm cùng La Thụy vừa nghe thấy tiếng kêu của La Kiều thì lập tức xoay người bỏ chạy. Bọn nó không dám quay đầu lại, chỉ có thể nhào về phía La Kiều chỉ mà chạy. Tiểu liệp báo năm tháng đã có thể chạy trốn rất nhanh, nhưng muốn trốn thoát khỏi móng vuốt Áo La Tư thì hết thảy phải dựa vào La Kiều.
Khoảng cách giữa La Kiều và Áo La Tư ngày càng gần, ngay lúc Áo La Tư hướng về phía cậu nhào tới, La Kiều lập tức xoay người chạy về hướng ngược lại với hai tiểu liệp báo, vừa chạy vừa quay đầu lại xác định vị trí Áo La tư, đảm bảo con sư tử đực này đuổi theo nhưng không thể bắt được mình.
Căn cứ theo kinh nghiệm bị ba con sư tử cái truy đuổi lần trước, sức chịu đựng của sư tử không tốt, lúc ấy Đề Na, La Sa cùng Sa Na cũng dựa vào số lượng mới bắt được La Kiều, nếu chỉ là một con sư tử đực, La Kiều tin tưởng chỉ cần mình đủ cẩn thận, hẳn có thể bỏ xa đối phương. Chỉ cần hai tiểu liệp báo an toàn chạy trốn, La Kiều đã đạt được mục đích.
Chính là, La Kiều tính sai.
Chạy một đoạn, La Kiều nghĩ, hẳn cũng mệt rồi đi?
Kết quả Áo La tư vẫn còn đuổi theo.
Lại thêm một đoạn, La Kiều nghĩ, lúc này hẳn phải mệt rồi đi?
Kết quả Áo La Tư vẫn còn đuổi theo.
Lại tiếp tục chạy một đoạn, bản thân La Kiều cũng bắt đầu cảm thấy mệt, bình thường sư tử bảo trì tốc độ này chạy một khoảng thời gian dài như vậy đã sớm sùi bọt mép, thở hồng hộc, con sư tử đực chẳng lẽ không thấy đuối sức chút nào sao?
Kết quả Áo La Tư vẫn như cũ uy phong lẫm lẫm xông tới.
La Kiều phẫn nộ, một con sư tử đực có sức chịu đựng bền bỉ như vậy, vì cái gì a? !
Miệng vết thương chỉ mới khép lại không lâu, thể lực La Kiều vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, vừa sợ lại vừa chạy lâu như vậy, thể lực La Kiều rõ ràng đã có chút chống đỡ hết nổi, đang định tăng tốc phát cuối cùng bỏ xa Áo La Tư nhưng không ngờ đối phương cũng nhìn thấu ý đồ của cậu, đột nhiên tăng tốc, hung hăng quơ vuốt chụp La Kiều bổ nhào xuống đất.
Nhìn cái mồm há to phía trên, La Kiều chỉ có một ý niệm trong đầu: không thể chết như vậy! Cậu còn con nhỏ! chính là, cậu hiện giờ nên làm cái gì bây giờ? Chưa bao giờ nghe nói sư tử sẽ thả kẻ săn mồi cạnh tranh bị nó túm được.
Áo La tư giờ phút này cũng đã sức cùng lực kiệt, truy một con liệp báo quả nhiên không phải chuyện sư tử nên làm! Đang định một ngụm cắn chết La Kiều bị đè chặt dưới móng vuốt thì lại phát hiện bộ dáng con liệp báo này nhìn mình có chút không đúng, rõ ràng không giống những kẻ đã từng bị mình cắn chết.
“Này, ngươi không sợ sao?" Áo La tư đột nhiên nói chuyện, hai con sư tử đực trẻ tuổi bị nó đuổi đi lần trước cũng không trấn định thế này trước mặt nó, con liệp báo này chẳng lẽ không sợ nó sao?
“Sợ." La Kiều tận lực rụt móng vuốt, mặc kệ con sư tử đực này vì sao không lập tức cắn chết cậu, có thể tranh thủ thời gian tìm kiếm cơ hội chạy trốn: “Bất quá trước khi chết, ta có một thắc mắc."
“Cái gì?"
“Sức chịu đựng của ngươi sao lại tốt như vậy?" Cho dù là loại tiến hóa thì chênh lệch cũng quá nhiều đi? Chẳng lẽ sư tử tiến hóa sẽ cường hãn tới mức độ này? Rất nghịch thiên a!
“Đương nhiên!" Áo La Tư ngẩng đầu, tông mao rậm rạp bị gió thổi tung, có vẻ dị thường uy vũ: “Ông đây có mười hai bà vợ, vào thời điểm động dục hằng năm, nếu sức chịu đựng của ông không tốt thì làm sao ứng phó nổi? Ông mới không để những tên khác có cơ hội lợi dụng sơ hở!"
Quác quác…
Trên đỉnh đầu La Kiều bay qua một đàn quạ đen.
Sự tình còn có thể giải thích như vậy sao?
Áo La Tư tựa hồ rất kiêu ngạo về việc này, thả lỏng cảnh giác, sự thực thì đối với một con liệp báo bị đặt dưới móng vuốt mình, nó cũng không cần cảnh giác nhiều. Nhưng La Kiều không giống, cậu xem xét chuẩn cơ hội liền vung một vuốt tới mũi Áo La Tư, lúc Áo La Tư ăn đau liền vung hai chân đạp thẳng lên nơi yếu ớt nhất của tất cả nam nhân!
Quả nhiên rất hữu hiệu, Áo La Tư theo bản năng thối lùi ra phía sau, tới bây giờ nó chưa từng bị công kích kiểu này, hoặc nên nói là chưa từng gặp qua con liệp báo nào âm hiểm tới vậy! La Kiều nhân cơ hội thoát khỏi Áo La Tư, biến về hình người, cầm lấy một tảng đá bổ nhào lên lưng Áo La Tư, giơ tảng đá muốn đập xuống. Cậu thực hi vọng trong tay mình là một tảng đá cứng ngắc!
Nhưng Áo La Tư không phải đám linh dương La Kiều săn trước đó, nó lập tức phát hiện ý đồ của La Kiều, trở mình lăn xuống đất, nếu không phải La Kiều trốn nhanh thì rất có thể bị cơ thể khổng lồ của Áo La Tư đè thành thịt vụn. Lúc La Kiều nhảy ra xa, Áo La Tư cũng bắt đầu biến hóa. Sư tử cường tráng biến thành một nam nhân cao lớn mạnh mẽ, làn da màu mật ong vây chặt cơ thể tráng kiện, thân hình rắn rỏi hệt như được điêu khác tràn ngập hương vị nam nhân. Bên dưới ánh mắt vàng ươm thâm thúy là cái mũi cao thẳng cùng đôi môi dày. Sợi tóc màu vàng nhạt xõa tung trên tấm lưng dày rộng, nếu nói Mạt Sâm là loại tinh xảo tao nhã giữa xinh đẹp cùng nhanh nhẹn, thì áo La Tư thuộc về loại tràn ngập dã tính cùng xâm lược giữa tuấn mỹ cùng cường hãn.
Áo Lá Tư xoa xoa mũi, không có hảo ý đảo mắt nhìn toàn thân Là Kiều, một con liệp báo đực tiến hóa, quả nhiên rất được, đầu lưỡi đỏ hồng liếm liếm cánh môi: “Thật không tồi…"
La Kiều bị đối phương nhìn tới mức lông tóc toàn thân đều dựng đứng, vô thức lùi ra phía sau vài bước, cân nhắc so sánh một phen, sau đó phát hiện vô luận là hình thú hay hình người cậu cũng không phải đối thủ của con sư tử đực trước mặt, hoàn toàn giống như tuyển thủ quyền anh hạng nhẹ và hạng nặng, kém quá xa!
Các con trai, ba ba thực xin lỗi, hôm nay có thể ba ba sẽ chết ở đây…
Nhưng lời nói kế tiếp của Áo La tư lại làm sắc mặt La Kiều càng khó coi hơn: “Lại đây, nằm úp sấp xuống."
Dựa vào cái gì? !
“Nghe lời thì ông đây tiền dâm hậu sát, cho ngươi chết thoải mái một chút, không nghe lời thì ông liền giết trước ăn sau!"
Meo meo!
La Kiều suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.
“Ta là liệp báo, là đực!"
“Biết a." Áo La Tư giật giật cổ tay: “Kia có liên quan gì? Nguyên thủy thì không được nhưng tiến hóa thì được nha, rất tiện."
Nói đơn giản thì bảo một con sư tử đực năm, sáu trăm cân đè một con liệp báo chưa tới một trăm cân thì thuần túy là không thể tin nổi. Nhưng nếu là loài tiến hóa đã biến đổi hình thái… thì rất thuận tiện.
Sự tình làm sao lại phát triển tới mức quỷ dị thế này?
La Kiều vô cùng khó hiểu.
Áo La Tư mất kiên nhẫn, phát ra một tiếng gầm, nhào về phía La Kiều.
Tiếng gầm của Áo La Tư truyền đi rất xa, ý tứ của nó rất đặc biệt, nhóm sư tử cái trong trung tâm lãnh địa cơ hồ lập tức dựng thẳng lổ tai. Con sư tử đực không biết tiết tháo này chẳng lẽ lại tính toán đi ăn vụng?
“Đề Ny, La Sa, Sa Na, Nhạc Mỹ, các ngươi đi xem thử. Nếu Áo La Tư không cho chúng ta một lời giải thích tốt…" Đề Na đang dùng cái đuôi bồi nhóm tiểu sư tử chơi đùa, ánh mắt bất chợt hiện lên một tia lạnh lẽo.
Mụ mụ của Đề Ny cùng Đề Na là chị em ruột, lúc Áo La Tư giết chết sư vương tiền nhiệm, tiếp quản sư đàn, mụ mụ, còn có em gái song sinh đang mang thai cùng sáu tiểu sư tử đã rời đi. Lúc vương vị thay đổi, đây là biện pháp duy nhất có thể để nhóm tiểu sư tử sống sót. Nếu nhóm tiểu sư tử tiếp tục ở lại sư đàn, kết cục duy nhất chính là bị Áo La Tư giết chết. Đề Ny không hề vì thế mà oán hận Áo La Tư, sư tử đực hùng mạnh có thể vì sư đàn cung cấp sự bảo hộ mạnh mẽ nhất cùng gen tốt nhất, Đề Ny vì Áo La Tư sinh ra bốn tiểu sư tử, trong đó một con đã chết non khi mới được hai tuần tuổi, còn ba con còn lại hiện giờ được sư đàn chăm sóc rất tốt.
Nhóm sư tử cái trong đàn đều có quan hệ huyết thống, bọn nó có chung một chồng nhưng không hề ghen tị nhau. Nhưng bọn nó tuyệt đối không để sư tử cái khác mơ ước chồng mình. Nói trắng ra là nước phù sa không chảy vào ruộng người dưng, cũng quan hệ tới mặt mũi của chính mình! Mười hai con sư tử cái đang lúc tráng niên còn giữ được sư tử đực, nếu truyền ra ngoài ngay cả thỏ đá cũng sẽ cười nhạo bọn họ!
Bốn con sư tử cái đứng lên, để nhóm tiểu sư tử lại cho những con sư tử cái khác trong đàn chăm sóc, nhìn nhìn nhau sau đó chạy về phía Áo La Tư vừa phát ra tiếng rống.
Giờ phút này Áo La Tư vẫn chưa biết, nó vì một phút sơ ý đã rước lấy một mối phiền phức lớn, nếu nó không thể giải thích rõ ràng với những bà vợ của mình thì ngày tháng kế tiếp của nó tuyệt đối sẽ rất gian nan…
Tâm tình Áo La Tư không tốt, nhìn thấy cái gì cũng không thích, nhất là thấy kẻ săn mồi cạnh tranh, địch ý cùng sát ý trong mắt lộ ra rất rõ.
Lần này không có Phỉ Lực cùng Ai La làm vật hi sinh, La Kiều chỉ có thể tự nghĩ biện pháp thoát thân, bóng ma lần trước bị ba con sư tử cái vây đánh vẫn chưa tản đi, lần này lại đụng phải Áo La Tư. Vận may của cậu rốt cuộc ‘tốt’ cỡ nào a?
“Con trai, nghe lời, chờ chút nữa ba ba dẫn con sư tử đực kia đi, các ngươi liền chạy về hướng đông. Nếu mặt trời xuống núi ba ba vẫn chưa quay lại tìm thì tự mình quay về gò mối ẩn núp, biết không?"
“Ba ba…"
“Ngoan, đừng sợ."
La Kiều che chở hai tiểu liệp báo ở phía sau, hai mắt nhìn thẳng vào Áo La Tư ở xa xa. Bọn họ cách nhau khoảng một ngàn thước, khoảng cách này vô cùng nguy hiểm. Nó đối với sư tử cùng liệp bào mà nói chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi.
La Sâm cùng La Thụy ngoan ngoãn im lặng nằm sấp người xuống, tận lực không làm Áo La Tư chú ý.
La Kiều đột nhiên cong lưng vọt về phía Áo La Tư, trong mắt Áo La Tư con liệp báo đực này quả thực muốn tìm chết! La Sâm cùng La Thụy vừa nghe thấy tiếng kêu của La Kiều thì lập tức xoay người bỏ chạy. Bọn nó không dám quay đầu lại, chỉ có thể nhào về phía La Kiều chỉ mà chạy. Tiểu liệp báo năm tháng đã có thể chạy trốn rất nhanh, nhưng muốn trốn thoát khỏi móng vuốt Áo La Tư thì hết thảy phải dựa vào La Kiều.
Khoảng cách giữa La Kiều và Áo La Tư ngày càng gần, ngay lúc Áo La Tư hướng về phía cậu nhào tới, La Kiều lập tức xoay người chạy về hướng ngược lại với hai tiểu liệp báo, vừa chạy vừa quay đầu lại xác định vị trí Áo La tư, đảm bảo con sư tử đực này đuổi theo nhưng không thể bắt được mình.
Căn cứ theo kinh nghiệm bị ba con sư tử cái truy đuổi lần trước, sức chịu đựng của sư tử không tốt, lúc ấy Đề Na, La Sa cùng Sa Na cũng dựa vào số lượng mới bắt được La Kiều, nếu chỉ là một con sư tử đực, La Kiều tin tưởng chỉ cần mình đủ cẩn thận, hẳn có thể bỏ xa đối phương. Chỉ cần hai tiểu liệp báo an toàn chạy trốn, La Kiều đã đạt được mục đích.
Chính là, La Kiều tính sai.
Chạy một đoạn, La Kiều nghĩ, hẳn cũng mệt rồi đi?
Kết quả Áo La tư vẫn còn đuổi theo.
Lại thêm một đoạn, La Kiều nghĩ, lúc này hẳn phải mệt rồi đi?
Kết quả Áo La Tư vẫn còn đuổi theo.
Lại tiếp tục chạy một đoạn, bản thân La Kiều cũng bắt đầu cảm thấy mệt, bình thường sư tử bảo trì tốc độ này chạy một khoảng thời gian dài như vậy đã sớm sùi bọt mép, thở hồng hộc, con sư tử đực chẳng lẽ không thấy đuối sức chút nào sao?
Kết quả Áo La Tư vẫn như cũ uy phong lẫm lẫm xông tới.
La Kiều phẫn nộ, một con sư tử đực có sức chịu đựng bền bỉ như vậy, vì cái gì a? !
Miệng vết thương chỉ mới khép lại không lâu, thể lực La Kiều vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, vừa sợ lại vừa chạy lâu như vậy, thể lực La Kiều rõ ràng đã có chút chống đỡ hết nổi, đang định tăng tốc phát cuối cùng bỏ xa Áo La Tư nhưng không ngờ đối phương cũng nhìn thấu ý đồ của cậu, đột nhiên tăng tốc, hung hăng quơ vuốt chụp La Kiều bổ nhào xuống đất.
Nhìn cái mồm há to phía trên, La Kiều chỉ có một ý niệm trong đầu: không thể chết như vậy! Cậu còn con nhỏ! chính là, cậu hiện giờ nên làm cái gì bây giờ? Chưa bao giờ nghe nói sư tử sẽ thả kẻ săn mồi cạnh tranh bị nó túm được.
Áo La tư giờ phút này cũng đã sức cùng lực kiệt, truy một con liệp báo quả nhiên không phải chuyện sư tử nên làm! Đang định một ngụm cắn chết La Kiều bị đè chặt dưới móng vuốt thì lại phát hiện bộ dáng con liệp báo này nhìn mình có chút không đúng, rõ ràng không giống những kẻ đã từng bị mình cắn chết.
“Này, ngươi không sợ sao?" Áo La tư đột nhiên nói chuyện, hai con sư tử đực trẻ tuổi bị nó đuổi đi lần trước cũng không trấn định thế này trước mặt nó, con liệp báo này chẳng lẽ không sợ nó sao?
“Sợ." La Kiều tận lực rụt móng vuốt, mặc kệ con sư tử đực này vì sao không lập tức cắn chết cậu, có thể tranh thủ thời gian tìm kiếm cơ hội chạy trốn: “Bất quá trước khi chết, ta có một thắc mắc."
“Cái gì?"
“Sức chịu đựng của ngươi sao lại tốt như vậy?" Cho dù là loại tiến hóa thì chênh lệch cũng quá nhiều đi? Chẳng lẽ sư tử tiến hóa sẽ cường hãn tới mức độ này? Rất nghịch thiên a!
“Đương nhiên!" Áo La Tư ngẩng đầu, tông mao rậm rạp bị gió thổi tung, có vẻ dị thường uy vũ: “Ông đây có mười hai bà vợ, vào thời điểm động dục hằng năm, nếu sức chịu đựng của ông không tốt thì làm sao ứng phó nổi? Ông mới không để những tên khác có cơ hội lợi dụng sơ hở!"
Quác quác…
Trên đỉnh đầu La Kiều bay qua một đàn quạ đen.
Sự tình còn có thể giải thích như vậy sao?
Áo La Tư tựa hồ rất kiêu ngạo về việc này, thả lỏng cảnh giác, sự thực thì đối với một con liệp báo bị đặt dưới móng vuốt mình, nó cũng không cần cảnh giác nhiều. Nhưng La Kiều không giống, cậu xem xét chuẩn cơ hội liền vung một vuốt tới mũi Áo La Tư, lúc Áo La Tư ăn đau liền vung hai chân đạp thẳng lên nơi yếu ớt nhất của tất cả nam nhân!
Quả nhiên rất hữu hiệu, Áo La Tư theo bản năng thối lùi ra phía sau, tới bây giờ nó chưa từng bị công kích kiểu này, hoặc nên nói là chưa từng gặp qua con liệp báo nào âm hiểm tới vậy! La Kiều nhân cơ hội thoát khỏi Áo La Tư, biến về hình người, cầm lấy một tảng đá bổ nhào lên lưng Áo La Tư, giơ tảng đá muốn đập xuống. Cậu thực hi vọng trong tay mình là một tảng đá cứng ngắc!
Nhưng Áo La Tư không phải đám linh dương La Kiều săn trước đó, nó lập tức phát hiện ý đồ của La Kiều, trở mình lăn xuống đất, nếu không phải La Kiều trốn nhanh thì rất có thể bị cơ thể khổng lồ của Áo La Tư đè thành thịt vụn. Lúc La Kiều nhảy ra xa, Áo La Tư cũng bắt đầu biến hóa. Sư tử cường tráng biến thành một nam nhân cao lớn mạnh mẽ, làn da màu mật ong vây chặt cơ thể tráng kiện, thân hình rắn rỏi hệt như được điêu khác tràn ngập hương vị nam nhân. Bên dưới ánh mắt vàng ươm thâm thúy là cái mũi cao thẳng cùng đôi môi dày. Sợi tóc màu vàng nhạt xõa tung trên tấm lưng dày rộng, nếu nói Mạt Sâm là loại tinh xảo tao nhã giữa xinh đẹp cùng nhanh nhẹn, thì áo La Tư thuộc về loại tràn ngập dã tính cùng xâm lược giữa tuấn mỹ cùng cường hãn.
Áo Lá Tư xoa xoa mũi, không có hảo ý đảo mắt nhìn toàn thân Là Kiều, một con liệp báo đực tiến hóa, quả nhiên rất được, đầu lưỡi đỏ hồng liếm liếm cánh môi: “Thật không tồi…"
La Kiều bị đối phương nhìn tới mức lông tóc toàn thân đều dựng đứng, vô thức lùi ra phía sau vài bước, cân nhắc so sánh một phen, sau đó phát hiện vô luận là hình thú hay hình người cậu cũng không phải đối thủ của con sư tử đực trước mặt, hoàn toàn giống như tuyển thủ quyền anh hạng nhẹ và hạng nặng, kém quá xa!
Các con trai, ba ba thực xin lỗi, hôm nay có thể ba ba sẽ chết ở đây…
Nhưng lời nói kế tiếp của Áo La tư lại làm sắc mặt La Kiều càng khó coi hơn: “Lại đây, nằm úp sấp xuống."
Dựa vào cái gì? !
“Nghe lời thì ông đây tiền dâm hậu sát, cho ngươi chết thoải mái một chút, không nghe lời thì ông liền giết trước ăn sau!"
Meo meo!
La Kiều suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi.
“Ta là liệp báo, là đực!"
“Biết a." Áo La Tư giật giật cổ tay: “Kia có liên quan gì? Nguyên thủy thì không được nhưng tiến hóa thì được nha, rất tiện."
Nói đơn giản thì bảo một con sư tử đực năm, sáu trăm cân đè một con liệp báo chưa tới một trăm cân thì thuần túy là không thể tin nổi. Nhưng nếu là loài tiến hóa đã biến đổi hình thái… thì rất thuận tiện.
Sự tình làm sao lại phát triển tới mức quỷ dị thế này?
La Kiều vô cùng khó hiểu.
Áo La Tư mất kiên nhẫn, phát ra một tiếng gầm, nhào về phía La Kiều.
Tiếng gầm của Áo La Tư truyền đi rất xa, ý tứ của nó rất đặc biệt, nhóm sư tử cái trong trung tâm lãnh địa cơ hồ lập tức dựng thẳng lổ tai. Con sư tử đực không biết tiết tháo này chẳng lẽ lại tính toán đi ăn vụng?
“Đề Ny, La Sa, Sa Na, Nhạc Mỹ, các ngươi đi xem thử. Nếu Áo La Tư không cho chúng ta một lời giải thích tốt…" Đề Na đang dùng cái đuôi bồi nhóm tiểu sư tử chơi đùa, ánh mắt bất chợt hiện lên một tia lạnh lẽo.
Mụ mụ của Đề Ny cùng Đề Na là chị em ruột, lúc Áo La Tư giết chết sư vương tiền nhiệm, tiếp quản sư đàn, mụ mụ, còn có em gái song sinh đang mang thai cùng sáu tiểu sư tử đã rời đi. Lúc vương vị thay đổi, đây là biện pháp duy nhất có thể để nhóm tiểu sư tử sống sót. Nếu nhóm tiểu sư tử tiếp tục ở lại sư đàn, kết cục duy nhất chính là bị Áo La Tư giết chết. Đề Ny không hề vì thế mà oán hận Áo La Tư, sư tử đực hùng mạnh có thể vì sư đàn cung cấp sự bảo hộ mạnh mẽ nhất cùng gen tốt nhất, Đề Ny vì Áo La Tư sinh ra bốn tiểu sư tử, trong đó một con đã chết non khi mới được hai tuần tuổi, còn ba con còn lại hiện giờ được sư đàn chăm sóc rất tốt.
Nhóm sư tử cái trong đàn đều có quan hệ huyết thống, bọn nó có chung một chồng nhưng không hề ghen tị nhau. Nhưng bọn nó tuyệt đối không để sư tử cái khác mơ ước chồng mình. Nói trắng ra là nước phù sa không chảy vào ruộng người dưng, cũng quan hệ tới mặt mũi của chính mình! Mười hai con sư tử cái đang lúc tráng niên còn giữ được sư tử đực, nếu truyền ra ngoài ngay cả thỏ đá cũng sẽ cười nhạo bọn họ!
Bốn con sư tử cái đứng lên, để nhóm tiểu sư tử lại cho những con sư tử cái khác trong đàn chăm sóc, nhìn nhìn nhau sau đó chạy về phía Áo La Tư vừa phát ra tiếng rống.
Giờ phút này Áo La Tư vẫn chưa biết, nó vì một phút sơ ý đã rước lấy một mối phiền phức lớn, nếu nó không thể giải thích rõ ràng với những bà vợ của mình thì ngày tháng kế tiếp của nó tuyệt đối sẽ rất gian nan…
Tác giả :
Lai Tự Viễn Phương