Trọng Sinh Đích Nữ Cuồng Hậu
Chương 52: Sự cố phát sinh
Edit : Thu Ý
“Khuynh… Khuynh Hoàng?!" Nhìn thấy Lạc Khuynh Hoàng êm đẹp trở lại, tươi cười trên mặt Lạc Khuynh Quốc trở nên cứng ngắc, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lạc Khuynh Hoàng.
Mâu trung Lạc Khuynh Hoàng hiện lên một tia tàn khốc, khóe môi hiện lên nụ cười nghiền ngẫm, nói, “ đại tỷ nhìn thấy ta trở về lại kinh ngạc như thế sao?"
“Không. Không phải… Ta chỉ là… Kỳ quái tại sao Khuynh Hoàng lại từ bên ngoài phủ trở về mà thôi." Lạc Khuynh Quốc nghe Lạc Khuynh Hoàng hỏi như thế, trong mắt hiện lên một chút kích động, lập tức nói.
“Ta đi nơi nào, chẳng lẽ đại tỷ lại không biết sao." Lạc Khuynh Hoàng lạnh lùng nói, “Đại tỷ cũng đã gả cho lang quân như ý, chẳng lẽ còn không hiểu an phận?!"
Nghe xong lời nói của Lạc Khuynh Hoàng, sắc mặt Lạc Khuynh Quốc đầu tiên là trắng bạch, sau đó lập tức trở nên xanh mét. Nàng gắt gao nhìn chằm chằm Lạc Khuynh Hoàng, cũng không dám mở miệng phản bác.
Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên quét mắt liếc Lạc Khuynh Quốc một cái, cứ vậy mà rời đi. Nàng đã khiến Lạc Khuynh Quốc vì sự ác độc của mình mà trả giá thật lớn, nhưng Lạc Khuynh Quốc vẫn không biết hối cải, thế nhưng còn muốn mệnh của nàng. Vậy không nên trách nàng tâm ngoan thủ lạt! Người nếu hại ta, ta sẽ hoàn trả gấp trăm lần!
Ngày tiếp theo, tin đồn truyền khắp kinh thành. Đại tiểu thư phủ đại tướng quân Lạc Khuynh Quốc, coi trọng mã phu trong phủ, thế nhưng lại lấy mị dược quyến rũ mã phu, tằng tịu với nhau, bị đại tướng quân phát hiện mới không thể không gả cho.
Hôn lễ của Lạc Khuynh Quốc cùng mã phu làm cực kỳ gấp gáp.Vốn cũng không có người phê bình chỉ trích. Khi Lạc Khuynh Hoàng phái người truyền ra tin tức này, trong nháy mắt truyền đi ầm ĩ khắp kinh . Thanh danh Lạc Khuynh Quốc từ một thứ nữ cực tốt , lập tức biến thành nữ tử phóng đãng bị mọi người phỉ nhổ khinh thường.
Người ở bên trong kinh thành đều nói, thứ nữ vĩnh viễn vẫn là thứ nữ, thế nhưng coi trọng tên mã phu hạ lưu, còn sử dụng thủ đoạn không biết xấu hổ như vậy. Thật là làm nhục môn phong phủ đại tướng quân.
“Cha! Đây rõ ràng chính là Khuynh Hoàng cố ý đem tin tức tản đi ra ngoài, muốn hại ta thân bại danh liệt a!" Lạc Khuynh Quốc khóc đến ánh mắt đều sưng lên, lôi kéo Lạc Nguyên làm nũng nói.
“Đại tỷ lời này nói không khỏi buồn cười. Ta nếu muốn phá hư thanh danh đại tỷ thì từ lúc đại tỷ thành hôn liền có thể phá hư, vì sao phải đến hôm nay?!" Lạc Khuynh Hoàng nhíu lông mày không cho là đúng, nhìn Lạc Khuynh Quốc.
“Ngươi. Ngươi…" Lạc Khuynh Quốc nghiêm mặt đỏ lên, ấp úng vài tiếng, cũng nói không nên lời nguyên nhân vì sao. Nàng không thể nói cho Lạc Nguyên , Lạc Khuynh Hoàng là vì nàng cấu kết với tam công chúa muốn đẩy Lạc Khuynh Hoàng vào chỗ chết, cho nên mới ghi hận trong lòng, đi phá hư thanh danh của nàng.
Lạc Khuynh Hoàng thấy khuôn mặt Lạc Khuynh Quốc trướng đến đỏ bừng, lại nói không ra lời, gợi lên một chút tươi cười nghiền ngẫm, nhíu mày nói, “Nếu đại tỷ nói không nên lời nguyên do, lại vì sao một mực chắc chắn là ta?"
Lạc Khuynh Quốc mặt trướng càng thêm hồng. Nàng trừng mắt với Lạc Khuynh Hoàng, trong lòng lại nghĩ đến, ngày đó chuyện tình món điểm tâm có mị dược chỉ có Lạc Khuynh Hoàng cùng Vương U Nhược biết, mẫu thân nàng tuyệt đối không có khả năng hại nàng, trừ bỏ Lạc Khuynh Hoàng còn ai vào đây?! Thật bực là, lý do đó nàng có muốn cũng không thể nói.
“Nếu đại tỷ không đưa ra được lý do, như vậy vô cớ hoài nghi chính muội muội mình, không khỏi có chút hơi quá đáng đi?!" Lạc Khuynh Hoàng nâng mắt nhìn về phía Lạc Nguyên, nói, “Phụ thân, đại tỷ đã muốn nói xấu Khuynh Hoàng không phải một hai lần, mỗi lần đều như thế, nếu lần này Khuynh Hoàng lại tiếp tục nhường nhịn, như vậy sau này chỉ sợ sẽ càng bị nhiều oan khuất không trong sạch!"
Lạc Khuynh Quốc nghe Lạc Khuynh Hoàng nói như thế, nghiêm mặt đỏ lên càng thêm sốt ruột. Nguyên bản là nàng muốn tố cáo Lạc Khuynh Hoàng, nay lại bị Lạc Khuynh Hoàng đoạt trước, lo ngại sự tình này đều là nàng đuối lý trước, nguyên nhân này nàng cũng không thể mở miệng giải thích, nhưng lại bị Lạc Khuynh Hoàng nói mà không có khả năng phản bác lại.
“Khuynh Quốc, ngươi như thế nào vẫn là nói mà không suy nghĩ?! Vẫn không có nhớ sao?! Đi lĩnh bản tử cho ta!" Lạc Nguyên lạnh lùng nhìn Lạc Khuynh Quốc liếc mắt một cái, quát lớn.
Lạc Khuynh Quốc vừa nghe đến lĩnh bản tử, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, hai mươi bản tử lần trước hiện tại nàng đều không có quên, ước chừng làm hại nàng một tháng đi đường cũng không lưu loát.
Lạc Khuynh Hoàng nhìn bộ dáng sợ hãi của Lạc Khuynh Quốc, khóe môi gợi lên một chút tươi cười nhìn như ôn hòa nhưng lời nói sắc bén dấu diếm , “Phụ thân, đại tỷ dù sao cũng là tiểu thư phủ đại tướng quân, cứ như vậy đánh bằng roi sợ là không tốt."
Lạc Khuynh Quốc nghe thấy Lạc Khuynh Hoàng vì nàng cầu tình, mâu trung hiện lên một tia hồ nghi, Lạc Nguyên cũng là kinh ngạc nâng mắt nhìn về phía Lạc Khuynh Hoàng, cười nói, “Vậy Hoàng nhi nghĩ đến phải làm như thế nào?"
“Sinh nhật Hoàng nhi sắp đến, không bằng giao cho đại tỷ đặt mua đồ để chuẩn bị đi." Lạc Khuynh Hoàng nhếch khóe môi một cái, mâu trung hiện lên một chút cảm giác mát mát, đánh vài cái bản tử cũng không phải điều nàng muốn, mà nàng muốn là làm cho tất cả mọi người đều biết làm chủ phủ đại tướng quân đến tột cùng là ai.
Lạc Khuynh Quốc nghe Lạc Khuynh Hoàng nói xong rất là kinh ngạc, bao lâu rồi Lạc Khuynh Hoàng nói chuyện lại trở nên tốt như vậy?! Nếu là Lạc Khuynh Hoàng trước đây thì nàng tin tưởng Lạc Khuynh Hoàng là thật bận tâm với loại tình cảm tỷ muội, nhưng là Lạc Khuynh Hoàng hiện giờ lại làm cho nàng cảm thấy đây chỉ sợ là một âm mưu.
Nhìn thấy mâu trung Lạc Khuynh Quốc hiện lên hồ nghi cùng kinh nghi, khóe môi Lạc Khuynh Hoàng gợi lên một chút ý cười nhợt nhạt, bên trong con ngươi hắc bạch phân minh cũng hiện lên một tia mỉa mai, cười nói, “Nếu đại tỷ vẫn muốn lựa chọn bản tử thì Khuynh Hoàng cũng không có ý kiến."
Sắc mặt Lạc Khuynh Quốc khẽ đổi. Hảo hán không ăn cái thiệt trước mắt. Hiện tại nàng nên tránh bản tử trước rồi nói sau, thay Lạc Khuynh Hoàng đặt mua đồ chuẩn bị cho sinh nhật. Vậy nàng sẽ thay nàng đặt mua thật tốt, cho Lạc Khuynh Hoàng biết lợi hại của nàng.
Lạc Khuynh Hoàng nhìn mâu trung Lạc Khuynh Quốc hiện lên âm ngoan, khóe môi gợi lên ý cười nghiền ngẫm.
“Một tháng sau là sinh nhật mười bốn tuổi của ngươi. Sang năm ngươi liền cập kê. Thực mau a." Lạc Nguyên mỉm cười nhìn Lạc Khuynh Hoàng, thoạt nhìn rất là từ ái, nhưng là bên trong con ngươi hắn lại ẩn ẩn hàm chứa tinh quang. Sang năm Lạc Khuynh Hoàng sẽ cập kê, cũng là thời điểm lo lắng hôn sự của nàng.
Đến tột cùng là đem gả nàng cho nhị hoàng tử, tứ hoàng tử hay là thất hoàng tử?!
Nay Tả thừa tướng Liễu Viễn Chinh đã muốn đem nữ nhi gả cho thái tử. Hoàng hậu lại là muội muội của Liễu Viễn Chinh. Một nhà tả thừa tướng cùng thái tử thành một đảng là định có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu. Quan hệ của hắn cùng Liễu Viễn Chinh xưa nay luôn không tốt, nếu muốn giành lấy sinh tồn, như vậy phải bồi dưỡng một thế lực ủng hộ cho mình, đến tột cùng là lựa chọn ai đây?!
“Khuynh… Khuynh Hoàng?!" Nhìn thấy Lạc Khuynh Hoàng êm đẹp trở lại, tươi cười trên mặt Lạc Khuynh Quốc trở nên cứng ngắc, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Lạc Khuynh Hoàng.
Mâu trung Lạc Khuynh Hoàng hiện lên một tia tàn khốc, khóe môi hiện lên nụ cười nghiền ngẫm, nói, “ đại tỷ nhìn thấy ta trở về lại kinh ngạc như thế sao?"
“Không. Không phải… Ta chỉ là… Kỳ quái tại sao Khuynh Hoàng lại từ bên ngoài phủ trở về mà thôi." Lạc Khuynh Quốc nghe Lạc Khuynh Hoàng hỏi như thế, trong mắt hiện lên một chút kích động, lập tức nói.
“Ta đi nơi nào, chẳng lẽ đại tỷ lại không biết sao." Lạc Khuynh Hoàng lạnh lùng nói, “Đại tỷ cũng đã gả cho lang quân như ý, chẳng lẽ còn không hiểu an phận?!"
Nghe xong lời nói của Lạc Khuynh Hoàng, sắc mặt Lạc Khuynh Quốc đầu tiên là trắng bạch, sau đó lập tức trở nên xanh mét. Nàng gắt gao nhìn chằm chằm Lạc Khuynh Hoàng, cũng không dám mở miệng phản bác.
Lạc Khuynh Hoàng thản nhiên quét mắt liếc Lạc Khuynh Quốc một cái, cứ vậy mà rời đi. Nàng đã khiến Lạc Khuynh Quốc vì sự ác độc của mình mà trả giá thật lớn, nhưng Lạc Khuynh Quốc vẫn không biết hối cải, thế nhưng còn muốn mệnh của nàng. Vậy không nên trách nàng tâm ngoan thủ lạt! Người nếu hại ta, ta sẽ hoàn trả gấp trăm lần!
Ngày tiếp theo, tin đồn truyền khắp kinh thành. Đại tiểu thư phủ đại tướng quân Lạc Khuynh Quốc, coi trọng mã phu trong phủ, thế nhưng lại lấy mị dược quyến rũ mã phu, tằng tịu với nhau, bị đại tướng quân phát hiện mới không thể không gả cho.
Hôn lễ của Lạc Khuynh Quốc cùng mã phu làm cực kỳ gấp gáp.Vốn cũng không có người phê bình chỉ trích. Khi Lạc Khuynh Hoàng phái người truyền ra tin tức này, trong nháy mắt truyền đi ầm ĩ khắp kinh . Thanh danh Lạc Khuynh Quốc từ một thứ nữ cực tốt , lập tức biến thành nữ tử phóng đãng bị mọi người phỉ nhổ khinh thường.
Người ở bên trong kinh thành đều nói, thứ nữ vĩnh viễn vẫn là thứ nữ, thế nhưng coi trọng tên mã phu hạ lưu, còn sử dụng thủ đoạn không biết xấu hổ như vậy. Thật là làm nhục môn phong phủ đại tướng quân.
“Cha! Đây rõ ràng chính là Khuynh Hoàng cố ý đem tin tức tản đi ra ngoài, muốn hại ta thân bại danh liệt a!" Lạc Khuynh Quốc khóc đến ánh mắt đều sưng lên, lôi kéo Lạc Nguyên làm nũng nói.
“Đại tỷ lời này nói không khỏi buồn cười. Ta nếu muốn phá hư thanh danh đại tỷ thì từ lúc đại tỷ thành hôn liền có thể phá hư, vì sao phải đến hôm nay?!" Lạc Khuynh Hoàng nhíu lông mày không cho là đúng, nhìn Lạc Khuynh Quốc.
“Ngươi. Ngươi…" Lạc Khuynh Quốc nghiêm mặt đỏ lên, ấp úng vài tiếng, cũng nói không nên lời nguyên nhân vì sao. Nàng không thể nói cho Lạc Nguyên , Lạc Khuynh Hoàng là vì nàng cấu kết với tam công chúa muốn đẩy Lạc Khuynh Hoàng vào chỗ chết, cho nên mới ghi hận trong lòng, đi phá hư thanh danh của nàng.
Lạc Khuynh Hoàng thấy khuôn mặt Lạc Khuynh Quốc trướng đến đỏ bừng, lại nói không ra lời, gợi lên một chút tươi cười nghiền ngẫm, nhíu mày nói, “Nếu đại tỷ nói không nên lời nguyên do, lại vì sao một mực chắc chắn là ta?"
Lạc Khuynh Quốc mặt trướng càng thêm hồng. Nàng trừng mắt với Lạc Khuynh Hoàng, trong lòng lại nghĩ đến, ngày đó chuyện tình món điểm tâm có mị dược chỉ có Lạc Khuynh Hoàng cùng Vương U Nhược biết, mẫu thân nàng tuyệt đối không có khả năng hại nàng, trừ bỏ Lạc Khuynh Hoàng còn ai vào đây?! Thật bực là, lý do đó nàng có muốn cũng không thể nói.
“Nếu đại tỷ không đưa ra được lý do, như vậy vô cớ hoài nghi chính muội muội mình, không khỏi có chút hơi quá đáng đi?!" Lạc Khuynh Hoàng nâng mắt nhìn về phía Lạc Nguyên, nói, “Phụ thân, đại tỷ đã muốn nói xấu Khuynh Hoàng không phải một hai lần, mỗi lần đều như thế, nếu lần này Khuynh Hoàng lại tiếp tục nhường nhịn, như vậy sau này chỉ sợ sẽ càng bị nhiều oan khuất không trong sạch!"
Lạc Khuynh Quốc nghe Lạc Khuynh Hoàng nói như thế, nghiêm mặt đỏ lên càng thêm sốt ruột. Nguyên bản là nàng muốn tố cáo Lạc Khuynh Hoàng, nay lại bị Lạc Khuynh Hoàng đoạt trước, lo ngại sự tình này đều là nàng đuối lý trước, nguyên nhân này nàng cũng không thể mở miệng giải thích, nhưng lại bị Lạc Khuynh Hoàng nói mà không có khả năng phản bác lại.
“Khuynh Quốc, ngươi như thế nào vẫn là nói mà không suy nghĩ?! Vẫn không có nhớ sao?! Đi lĩnh bản tử cho ta!" Lạc Nguyên lạnh lùng nhìn Lạc Khuynh Quốc liếc mắt một cái, quát lớn.
Lạc Khuynh Quốc vừa nghe đến lĩnh bản tử, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, hai mươi bản tử lần trước hiện tại nàng đều không có quên, ước chừng làm hại nàng một tháng đi đường cũng không lưu loát.
Lạc Khuynh Hoàng nhìn bộ dáng sợ hãi của Lạc Khuynh Quốc, khóe môi gợi lên một chút tươi cười nhìn như ôn hòa nhưng lời nói sắc bén dấu diếm , “Phụ thân, đại tỷ dù sao cũng là tiểu thư phủ đại tướng quân, cứ như vậy đánh bằng roi sợ là không tốt."
Lạc Khuynh Quốc nghe thấy Lạc Khuynh Hoàng vì nàng cầu tình, mâu trung hiện lên một tia hồ nghi, Lạc Nguyên cũng là kinh ngạc nâng mắt nhìn về phía Lạc Khuynh Hoàng, cười nói, “Vậy Hoàng nhi nghĩ đến phải làm như thế nào?"
“Sinh nhật Hoàng nhi sắp đến, không bằng giao cho đại tỷ đặt mua đồ để chuẩn bị đi." Lạc Khuynh Hoàng nhếch khóe môi một cái, mâu trung hiện lên một chút cảm giác mát mát, đánh vài cái bản tử cũng không phải điều nàng muốn, mà nàng muốn là làm cho tất cả mọi người đều biết làm chủ phủ đại tướng quân đến tột cùng là ai.
Lạc Khuynh Quốc nghe Lạc Khuynh Hoàng nói xong rất là kinh ngạc, bao lâu rồi Lạc Khuynh Hoàng nói chuyện lại trở nên tốt như vậy?! Nếu là Lạc Khuynh Hoàng trước đây thì nàng tin tưởng Lạc Khuynh Hoàng là thật bận tâm với loại tình cảm tỷ muội, nhưng là Lạc Khuynh Hoàng hiện giờ lại làm cho nàng cảm thấy đây chỉ sợ là một âm mưu.
Nhìn thấy mâu trung Lạc Khuynh Quốc hiện lên hồ nghi cùng kinh nghi, khóe môi Lạc Khuynh Hoàng gợi lên một chút ý cười nhợt nhạt, bên trong con ngươi hắc bạch phân minh cũng hiện lên một tia mỉa mai, cười nói, “Nếu đại tỷ vẫn muốn lựa chọn bản tử thì Khuynh Hoàng cũng không có ý kiến."
Sắc mặt Lạc Khuynh Quốc khẽ đổi. Hảo hán không ăn cái thiệt trước mắt. Hiện tại nàng nên tránh bản tử trước rồi nói sau, thay Lạc Khuynh Hoàng đặt mua đồ chuẩn bị cho sinh nhật. Vậy nàng sẽ thay nàng đặt mua thật tốt, cho Lạc Khuynh Hoàng biết lợi hại của nàng.
Lạc Khuynh Hoàng nhìn mâu trung Lạc Khuynh Quốc hiện lên âm ngoan, khóe môi gợi lên ý cười nghiền ngẫm.
“Một tháng sau là sinh nhật mười bốn tuổi của ngươi. Sang năm ngươi liền cập kê. Thực mau a." Lạc Nguyên mỉm cười nhìn Lạc Khuynh Hoàng, thoạt nhìn rất là từ ái, nhưng là bên trong con ngươi hắn lại ẩn ẩn hàm chứa tinh quang. Sang năm Lạc Khuynh Hoàng sẽ cập kê, cũng là thời điểm lo lắng hôn sự của nàng.
Đến tột cùng là đem gả nàng cho nhị hoàng tử, tứ hoàng tử hay là thất hoàng tử?!
Nay Tả thừa tướng Liễu Viễn Chinh đã muốn đem nữ nhi gả cho thái tử. Hoàng hậu lại là muội muội của Liễu Viễn Chinh. Một nhà tả thừa tướng cùng thái tử thành một đảng là định có phúc cùng hưởng có nạn cùng chịu. Quan hệ của hắn cùng Liễu Viễn Chinh xưa nay luôn không tốt, nếu muốn giành lấy sinh tồn, như vậy phải bồi dưỡng một thế lực ủng hộ cho mình, đến tột cùng là lựa chọn ai đây?!
Tác giả :
Thủy Thanh Thiển