Trọng Sinh Đích Nữ Cuồng Hậu
Chương 42: Sóng ngầm bắt đầu khởi động, bày tỏ
Lạc Khuynh Hoàng dịu dàng ngồi ở ghế trên , giống như vô tình đứng dậy. Ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng vuốt ve ly rượu, con ngươi đen như mực yên lặng nhìn phía trước.
Thời điểm vừa rồi lúc nàng ra đề thi thử ,đáp án của hai người kia giống như suy nghĩ của nàng. Liễu Tư Triệt cùng Quân Khuynh Vũ là đối tượng hợp tác cường đại nhất. Nhưng tâm tư hai người kia đều thâm trầm như biển, cùng bọn họ hợp tác, chỉ sợ cũng không dễ dàng a.
Đang lúc Lạc Khuynh Hoàng xuất thần, Lạc Vân Chỉ đưa tay ở trước mặt nàng quơ quơ, sang sảng cười nói, “Khuynh Hoàng đang suy nghĩ gì vậy?"
Lạc Khuynh Hoàng thu hồi suy nghĩ, nâng mắt nhìn về phía Lạc Vân Chỉ, dung mạo anh tuấn của Lạc Vân Chỉ dưới ánh mặt trời càng phát ra chói mắt, ca ca của nàng là chói mắt mà ấm áp như vậy, nam tử giống ca ca,lẽ ra nên được hạnh phúc. Mà kiếp trước, ca ca là bởi vì nàng, mới mất đi hết thảy, thậm chí cuối cùng rơi xuống kết cục lăng trì xử tử. Một kiếp này, nàng tuyệt đối không để cho ca ca lại lâm vào nguy hiểm. Nàng phải cường đại lên, vô luận dùng phương pháp gì, trả giá những gì!
Nghĩ đến đây, khóe môi Lạc Khuynh Hoàng gợi lên tươi cười, nói, “Khuynh Hoàng suy nghĩ, mới vừa rồi vị Nạp Lan tiểu thư kia hình như rất có hảo cảm với ca ca thì phải."
Lạc Vân Chỉ nghe thấy Lạc Khuynh Hoàng trêu ghẹo, khuôn mặt tuấn tú không khỏi phiếm hồng, phản bác nói, “Khuynh Hoàng chớ nói bậy."
“Muội đâu có nói bậy, sức quyến rũ của ca ca thực lớn !" Lạc Khuynh Hoàng nhìn thấy phản ứng của Lạc Vân Chỉ, biết Lạc Vân Chỉ cũng không phải không có cảm giác với Nạp Lan Lâm , không khỏi trêu ghẹo nói.
Lạc Vân Chỉ có chút bất đắc dĩ nhìn Lạc Khuynh Hoàng, mâu trung lướt qua một tia giảo hoạt, cười nói, “Làm sao có thể so được với Khuynh Hoàng muội đâu. Ấn tượng của các vị hoàng tử đối với muội hình như cũng rất tốt, bất quá theo ta thấy, xuất chúng nhất là nhị hoàng tử, tứ hoàng tử, thất hoàng tử, Khuynh Hoàng thích người nào?"
Lạc Khuynh Hoàng thật không ngờ Lạc Vân Chỉ thế nhưng lại cùng nàng không đứng đắn vui đùa, không khỏi e thẹn nói, “Ca ca nói bậy bạ gì đó! Ta một người cũng không thích!"
Lạc Vân Chỉ nghe thấy Lạc Khuynh Hoàng trả lời, tia giảo hoạt trong mắt càng đậm, xấu xa cười nói, “Ta hiểu được! Khuynh Hoàng là thích con trai thừa tướng Liễu Tư Triệt đi! Ta cũng thấy Liễu công tử tuấn tú lịch sự, mưu lược vô song, gia thế lại tốt, cũng không thua kém gì hoàng tử."
Lạc Khuynh Hoàng đang định phản bác, nâng mắt bắt gặp Liễu Tư Triệt. Trong khoảng thời gian ngắn, thực sự có vài phần xấu hổ. Nàng bất quá cùng Lạc Vân Chỉ nói giỡn, huynh muội với nhau cũng không sao cả, thật không ngờ, lại bị Liễu Tư Triệt thấy được.
“Liễu công tử, ca ca ta nói bậy thôi, ngươi đừng để ở trong lòng." Lạc Khuynh Hoàng vội vàng giải thích nói, Lạc Vân Chỉ mới chú ý tới Liễu Tư Triệt không biết khi nào đến bên này, hướng về phía Lạc Khuynh Hoàng thè lưỡi.
Lạc Khuynh Hoàng đang định phát tác, lại thấy Lạc Vân Chỉ cười nói, “Khuynh Hoàng a, ca ca đi dạo chung quanh trước, ngươi liền cùng Liễu công tử đi thưởng ngắm hoa đi."
Liếc mắt xem thường một cái. Lạc Khuynh Hoàng nhìn bóng dáng Lạc Vân Chỉ nhanh như chớp đi xa, không khỏi bất đắc dĩ. Lại nhìn Liễu Tư Triệt, mâu quang như trước ôn hòa lạnh nhạt, ý cười trên khóe môi cũng chưa từng thay đổi, ôn hòa hướng Lạc Khuynh Hoàng nói, “Không có việc gì. Ta không sao."
Lạc Khuynh Hoàng cảm kích liếc mắt nhìn Liễu Tư Triệt một cái, đã thấy đuôi mắt Liễu Tư Triệt là ý cười thản nhiên ,đem khuôn mặt như ngọc phụ trợ càng thêm cao quý.
“Hoàng nhi, còn đứng ở chỗ này làm cái gì?" Một thanh âm tà mị đàng hoàng tiến lại, Quân Khuynh Vũ một thân hồng y nháy mắt chiếm cứ đôi mắt Lạc Khuynh Hoàng.
Lạc Khuynh Hoàng nâng mắt nhìn hai nam tử trước mắt . Đến tột cùng người nào mới là đối tượng hợp tác tốt nhất đây.
Thời điểm nàng đang suy tư, Quân Khuynh Vũ để sát vào lỗ tai của nàng , nói, “Ta thật không ngờ ở trong lòng Hoàng nhi đã xem ta làm người thân cận nhất. Ta thật sự thực vui vẻ."
Lạc Khuynh Hoàng nghe thấy lời nói của Quân Khuynh Vũ, nhất thời không kịp phản ứng lại, đã thấy Quân Khuynh Vũ lấy ánh mắt nhìn nhìn tờ giấy bên trong lẵng hoa, nàng mới bừng tỉnh đại ngộ. Quân Khuynh Vũ nhất định là xem qua tờ giấy nàng viết .
Nàng viết xuống tờ giấy kia bất quá là muốn thử xem Quân Khuynh Vũ có phải là chủ tử phía sau Bạch Mộ hay không . Nhưng Bạch Mộ vẫn chưa mở tờ giấy của nàng, nàng cũng không thể nào kiểm chứng . Thật không ngờ Quân Khuynh Vũ cư nhiên chủ động nói ra .
Hắn đến tột cùng có dụng ý gì ? !
Lạc Khuynh Hoàng còn đang suy tư, thật không ngờ đã bị Quân Khuynh Vũ lôi kéo đi về phía trước, đợi đến khi nàng phản ứng lại, đã bị Quân Khuynh Vũ kéo đi một khoảng xa , nàng lập tức giãy ra, lại nghe Quân Khuynh Vũ nói, “Muốn tìm người có thể giúp nàng sao? Ta nghĩ ta là đối tượng thích hợp nhất."
Lạc Khuynh Hoàng sững sờ tại chỗ, trong nháy mắt quên giãy dụa. Quân Khuynh Vũ cũng chủ động buông lỏng hai tay, một đôi con ngươi hắc bạch phân minh nhìn chằm chằm vào Lạc Khuynh Hoàng.
Cảm giác được tay bị buông ra, trong lòng lại có một cảm giác mất mát không hiểu được. Lạc Khuynh Hoàng không kịp chú ý nỗi long của mình, chỉ bất khả tư nghị nhìn Quân Khuynh Vũ. Quân Khuynh Vũ nhìn thấu được tâm tư của nàng, lại muốn cùng nàng hợp tác. Đây là cam tâm bị nàng lợi dụng sao? !
“Hoàng nhi thực thông minh, hẳn là biết Bạch Mộ là người của ta đi." Khóe môi Quân Khuynh Vũ hơi gợi lên, mâu trung là ánh sáng chói mắt, ba phần đàng hoàng tự tin, bảy phần là tình cảm chân thành, cười nói, “Ta có năng lực giúp nàng."
“Như vậy, ngươi muốn cái gì." Lạc Khuynh Hoàng rất nhanh phản ứng lại, nếu Quân Khuynh Vũ đã thay nàng lựa chọn, như vậy nàng liền theo lựa chọn này đi. Kỳ thật thời điểm nghe thấy lời nói của Quân Khuynh Vũ, nàng trừ bỏ kinh ngạc, thì còn có cảm giác thở dài nhẹ nhõm.
Có lẽ. Lòng của nàng nguyên bản đã tự lựa chọn chính là Quân Khuynh Vũ? ! Tuy rằng là hợp tác, nhưng nàng biết hợp tác tốt nhất, chính là đám hỏi. Tuy rằng chỉ là đám hỏi ở mặt ngoài. Nhưng dù sao nàng cũng phải gả cho người kia. Mặc dù không có vợ chồng chi thực, ít nhất ở trong mắt mọi người, nàng đã gả cho người kia.
Tuy rằng nàng đã quyết định không tin tình yêu. Nhưng đối với nàng hôn nhân cũng không thể tùy tùy tiện liền . Mặc dù nàng đã hạ quyết định quyết tâm lấy một cuộc hôn nhân hữu danh vô thực để đổi lấy hợp tác, đổi lấy ngày sau an toàn, nhưng lòng của nàng vẫn có chút để ý đi.
Quân Khuynh Vũ nhìn biểu tình của Lạc Khuynh Hoàng, khóe môi gợi lên tươi cười tà mị, ánh mắt nhìn thẳng Lạc Khuynh Hoàng, còn thật sự nói, “Ta nói rồi , tên Hoàng nhi rất êm tai. Khuynh thế chi hoàng, như vậy, Hoàng nhi liền làm hoàng hậu của ta đi!"
Lạc Khuynh Hoàng lăng lăng nhìn Quân Khuynh Vũ. Hắn quả nhiên muốn có ngôi vị hoàng đế . Nhưng kiếp trước, vì sao hắn trơ mắt nhìn ngôi vị hoàng đế rơi vào trong tay Quân Kiền Linh? ! Nàng biết, Quân Kiền Linh tuy rằng lợi hại, nhưng nhất định không phải đối thủ của Quân Khuynh Vũ.
Làm hoàng hậu của hắn ? ! Trong lòng Lạc Khuynh Hoàng vang lên câu nói của Quân Khuynh Vũ. Hình như cũng không kháng cự. Nhưng không hiểu sao trong đầu nàng lại hiện lên bóng dáng trắng thuần của Lưu Cảnh công tử mang theo nửa chiếc mặt nạ màu bạc. Thân ảnh trắng thuần, bóng dáng lửa đỏ, lần lượt thay đổi xuất hiện ở trong đầu nàng.
“Ta muốn suy nghĩ đã ." Lạc Khuynh Hoàng đáp.
Thời điểm vừa rồi lúc nàng ra đề thi thử ,đáp án của hai người kia giống như suy nghĩ của nàng. Liễu Tư Triệt cùng Quân Khuynh Vũ là đối tượng hợp tác cường đại nhất. Nhưng tâm tư hai người kia đều thâm trầm như biển, cùng bọn họ hợp tác, chỉ sợ cũng không dễ dàng a.
Đang lúc Lạc Khuynh Hoàng xuất thần, Lạc Vân Chỉ đưa tay ở trước mặt nàng quơ quơ, sang sảng cười nói, “Khuynh Hoàng đang suy nghĩ gì vậy?"
Lạc Khuynh Hoàng thu hồi suy nghĩ, nâng mắt nhìn về phía Lạc Vân Chỉ, dung mạo anh tuấn của Lạc Vân Chỉ dưới ánh mặt trời càng phát ra chói mắt, ca ca của nàng là chói mắt mà ấm áp như vậy, nam tử giống ca ca,lẽ ra nên được hạnh phúc. Mà kiếp trước, ca ca là bởi vì nàng, mới mất đi hết thảy, thậm chí cuối cùng rơi xuống kết cục lăng trì xử tử. Một kiếp này, nàng tuyệt đối không để cho ca ca lại lâm vào nguy hiểm. Nàng phải cường đại lên, vô luận dùng phương pháp gì, trả giá những gì!
Nghĩ đến đây, khóe môi Lạc Khuynh Hoàng gợi lên tươi cười, nói, “Khuynh Hoàng suy nghĩ, mới vừa rồi vị Nạp Lan tiểu thư kia hình như rất có hảo cảm với ca ca thì phải."
Lạc Vân Chỉ nghe thấy Lạc Khuynh Hoàng trêu ghẹo, khuôn mặt tuấn tú không khỏi phiếm hồng, phản bác nói, “Khuynh Hoàng chớ nói bậy."
“Muội đâu có nói bậy, sức quyến rũ của ca ca thực lớn !" Lạc Khuynh Hoàng nhìn thấy phản ứng của Lạc Vân Chỉ, biết Lạc Vân Chỉ cũng không phải không có cảm giác với Nạp Lan Lâm , không khỏi trêu ghẹo nói.
Lạc Vân Chỉ có chút bất đắc dĩ nhìn Lạc Khuynh Hoàng, mâu trung lướt qua một tia giảo hoạt, cười nói, “Làm sao có thể so được với Khuynh Hoàng muội đâu. Ấn tượng của các vị hoàng tử đối với muội hình như cũng rất tốt, bất quá theo ta thấy, xuất chúng nhất là nhị hoàng tử, tứ hoàng tử, thất hoàng tử, Khuynh Hoàng thích người nào?"
Lạc Khuynh Hoàng thật không ngờ Lạc Vân Chỉ thế nhưng lại cùng nàng không đứng đắn vui đùa, không khỏi e thẹn nói, “Ca ca nói bậy bạ gì đó! Ta một người cũng không thích!"
Lạc Vân Chỉ nghe thấy Lạc Khuynh Hoàng trả lời, tia giảo hoạt trong mắt càng đậm, xấu xa cười nói, “Ta hiểu được! Khuynh Hoàng là thích con trai thừa tướng Liễu Tư Triệt đi! Ta cũng thấy Liễu công tử tuấn tú lịch sự, mưu lược vô song, gia thế lại tốt, cũng không thua kém gì hoàng tử."
Lạc Khuynh Hoàng đang định phản bác, nâng mắt bắt gặp Liễu Tư Triệt. Trong khoảng thời gian ngắn, thực sự có vài phần xấu hổ. Nàng bất quá cùng Lạc Vân Chỉ nói giỡn, huynh muội với nhau cũng không sao cả, thật không ngờ, lại bị Liễu Tư Triệt thấy được.
“Liễu công tử, ca ca ta nói bậy thôi, ngươi đừng để ở trong lòng." Lạc Khuynh Hoàng vội vàng giải thích nói, Lạc Vân Chỉ mới chú ý tới Liễu Tư Triệt không biết khi nào đến bên này, hướng về phía Lạc Khuynh Hoàng thè lưỡi.
Lạc Khuynh Hoàng đang định phát tác, lại thấy Lạc Vân Chỉ cười nói, “Khuynh Hoàng a, ca ca đi dạo chung quanh trước, ngươi liền cùng Liễu công tử đi thưởng ngắm hoa đi."
Liếc mắt xem thường một cái. Lạc Khuynh Hoàng nhìn bóng dáng Lạc Vân Chỉ nhanh như chớp đi xa, không khỏi bất đắc dĩ. Lại nhìn Liễu Tư Triệt, mâu quang như trước ôn hòa lạnh nhạt, ý cười trên khóe môi cũng chưa từng thay đổi, ôn hòa hướng Lạc Khuynh Hoàng nói, “Không có việc gì. Ta không sao."
Lạc Khuynh Hoàng cảm kích liếc mắt nhìn Liễu Tư Triệt một cái, đã thấy đuôi mắt Liễu Tư Triệt là ý cười thản nhiên ,đem khuôn mặt như ngọc phụ trợ càng thêm cao quý.
“Hoàng nhi, còn đứng ở chỗ này làm cái gì?" Một thanh âm tà mị đàng hoàng tiến lại, Quân Khuynh Vũ một thân hồng y nháy mắt chiếm cứ đôi mắt Lạc Khuynh Hoàng.
Lạc Khuynh Hoàng nâng mắt nhìn hai nam tử trước mắt . Đến tột cùng người nào mới là đối tượng hợp tác tốt nhất đây.
Thời điểm nàng đang suy tư, Quân Khuynh Vũ để sát vào lỗ tai của nàng , nói, “Ta thật không ngờ ở trong lòng Hoàng nhi đã xem ta làm người thân cận nhất. Ta thật sự thực vui vẻ."
Lạc Khuynh Hoàng nghe thấy lời nói của Quân Khuynh Vũ, nhất thời không kịp phản ứng lại, đã thấy Quân Khuynh Vũ lấy ánh mắt nhìn nhìn tờ giấy bên trong lẵng hoa, nàng mới bừng tỉnh đại ngộ. Quân Khuynh Vũ nhất định là xem qua tờ giấy nàng viết .
Nàng viết xuống tờ giấy kia bất quá là muốn thử xem Quân Khuynh Vũ có phải là chủ tử phía sau Bạch Mộ hay không . Nhưng Bạch Mộ vẫn chưa mở tờ giấy của nàng, nàng cũng không thể nào kiểm chứng . Thật không ngờ Quân Khuynh Vũ cư nhiên chủ động nói ra .
Hắn đến tột cùng có dụng ý gì ? !
Lạc Khuynh Hoàng còn đang suy tư, thật không ngờ đã bị Quân Khuynh Vũ lôi kéo đi về phía trước, đợi đến khi nàng phản ứng lại, đã bị Quân Khuynh Vũ kéo đi một khoảng xa , nàng lập tức giãy ra, lại nghe Quân Khuynh Vũ nói, “Muốn tìm người có thể giúp nàng sao? Ta nghĩ ta là đối tượng thích hợp nhất."
Lạc Khuynh Hoàng sững sờ tại chỗ, trong nháy mắt quên giãy dụa. Quân Khuynh Vũ cũng chủ động buông lỏng hai tay, một đôi con ngươi hắc bạch phân minh nhìn chằm chằm vào Lạc Khuynh Hoàng.
Cảm giác được tay bị buông ra, trong lòng lại có một cảm giác mất mát không hiểu được. Lạc Khuynh Hoàng không kịp chú ý nỗi long của mình, chỉ bất khả tư nghị nhìn Quân Khuynh Vũ. Quân Khuynh Vũ nhìn thấu được tâm tư của nàng, lại muốn cùng nàng hợp tác. Đây là cam tâm bị nàng lợi dụng sao? !
“Hoàng nhi thực thông minh, hẳn là biết Bạch Mộ là người của ta đi." Khóe môi Quân Khuynh Vũ hơi gợi lên, mâu trung là ánh sáng chói mắt, ba phần đàng hoàng tự tin, bảy phần là tình cảm chân thành, cười nói, “Ta có năng lực giúp nàng."
“Như vậy, ngươi muốn cái gì." Lạc Khuynh Hoàng rất nhanh phản ứng lại, nếu Quân Khuynh Vũ đã thay nàng lựa chọn, như vậy nàng liền theo lựa chọn này đi. Kỳ thật thời điểm nghe thấy lời nói của Quân Khuynh Vũ, nàng trừ bỏ kinh ngạc, thì còn có cảm giác thở dài nhẹ nhõm.
Có lẽ. Lòng của nàng nguyên bản đã tự lựa chọn chính là Quân Khuynh Vũ? ! Tuy rằng là hợp tác, nhưng nàng biết hợp tác tốt nhất, chính là đám hỏi. Tuy rằng chỉ là đám hỏi ở mặt ngoài. Nhưng dù sao nàng cũng phải gả cho người kia. Mặc dù không có vợ chồng chi thực, ít nhất ở trong mắt mọi người, nàng đã gả cho người kia.
Tuy rằng nàng đã quyết định không tin tình yêu. Nhưng đối với nàng hôn nhân cũng không thể tùy tùy tiện liền . Mặc dù nàng đã hạ quyết định quyết tâm lấy một cuộc hôn nhân hữu danh vô thực để đổi lấy hợp tác, đổi lấy ngày sau an toàn, nhưng lòng của nàng vẫn có chút để ý đi.
Quân Khuynh Vũ nhìn biểu tình của Lạc Khuynh Hoàng, khóe môi gợi lên tươi cười tà mị, ánh mắt nhìn thẳng Lạc Khuynh Hoàng, còn thật sự nói, “Ta nói rồi , tên Hoàng nhi rất êm tai. Khuynh thế chi hoàng, như vậy, Hoàng nhi liền làm hoàng hậu của ta đi!"
Lạc Khuynh Hoàng lăng lăng nhìn Quân Khuynh Vũ. Hắn quả nhiên muốn có ngôi vị hoàng đế . Nhưng kiếp trước, vì sao hắn trơ mắt nhìn ngôi vị hoàng đế rơi vào trong tay Quân Kiền Linh? ! Nàng biết, Quân Kiền Linh tuy rằng lợi hại, nhưng nhất định không phải đối thủ của Quân Khuynh Vũ.
Làm hoàng hậu của hắn ? ! Trong lòng Lạc Khuynh Hoàng vang lên câu nói của Quân Khuynh Vũ. Hình như cũng không kháng cự. Nhưng không hiểu sao trong đầu nàng lại hiện lên bóng dáng trắng thuần của Lưu Cảnh công tử mang theo nửa chiếc mặt nạ màu bạc. Thân ảnh trắng thuần, bóng dáng lửa đỏ, lần lượt thay đổi xuất hiện ở trong đầu nàng.
“Ta muốn suy nghĩ đã ." Lạc Khuynh Hoàng đáp.
Tác giả :
Thủy Thanh Thiển