Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử
Chương 66: Xuống bếp

Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử

Chương 66: Xuống bếp

Còn vài ngày nữa là đến lễ tình nhân, Hạ Trĩ vẫn không có ý tưởng gì, trong lòng không khỏi có chút sốt ruột, tâm trạng cũng kém đi. Ăn xong cơm chiều, Hạ Trĩ ghé nhìn máy tính trước mặt buồn rầu suy tư, cũng không còn tâm trạng chơi game. Mở trang tìm kiếm, gõ vào Lễ tình nhân nên làm gì, chọn tìm kiếm, hiện ra một loạt mục, rực rỡ muôn màu.

Có quảng cáo của công ty du chuyên tổ chức du lịch 1 ngày cho tình nhân, cũng có hành trình đi dạo trong lễ tình nhân, đủ kiểu, nhưng đã bị Hạ Trĩ phủ quyết. Đi ra ngoài du lịch là chuyện không có khả năng, trước không nói về phương diện tài chính, lễ tình nhân không phải cuối tuần, nhân vật lớn như Hạ Linh làm sao có thời gian. Không hề thiếu những ý kiến kỳ quái, chỉ sợ Hạ Linh không thích. Những phương pháp này chỉ để dỗ bạn gái…… Lại càng không thích hợp với bọn họ. Ở trên mạng không tìm được đáp án mình muốn, Hạ Trĩ nhìn máy tính thở dài, vấn đề không được giải quyết, khuôn mặt nhỏ nhắn lại nhăn nhó.

Cơ thể đột nhiên chạm vào lòng ngực ấm áp, Hạ Linh đặt cằm lên đầu vai người yêu, nhẹ nhàng nói:“Đang tức giận cái gì?"

Hạ Trĩ vừa rồi quá tập trung, căn bản sẽ không thấy được trong phòng đã có thêm một người. Đợi khi bản thân được ôm mới phát hiện không biết Hạ Linh đã đứng sau lưng mìn khi nào,  phản ứng đầu tiên của Hạ Trĩ là nhanh chóng tắt máy tính.

“Đang xem cái gì vậy? Thần thần bí bí, có gi mà không thể cho anh xem" Hạ Linh nhìn máy tính đã tắt cùng khuôn mặt nhỏ nhắn kích động của thiếu niên, không khỏi có chút buồn cười. Kìm lòng không được cúi đầu hôn môi thiếu niên, lưu luyến hồi lâu.

“uhm……" Bị Hạ Linh hôn đến mơ mơ hồ hồ tiểu Trĩ giữ lại chút lý trí cuối cùng, lắc lắc đầu:“Không xem gì hết."

“Thật không?"

“Thật!" Hạ Trĩ sợ Hạ Linh nghi ngờ mà mở máy tính mình ra, làm lộ chuyện của mình, nhanh chóng gật gật đầu, dùng ánh mắt mười phần chân thành mà nhìn Hạ Linh.“Linh…… Anh muốn đi đâu vậy?" Hạ Trĩ bỗng nhiên phát hiện người đang ôm mình lúc này mặc một bộ âu phục mới tinh, mà không phải trang phục đơn giản, không khỏi khó hiểu hỏi.

“Hôm nay có xã giao. Ngoan ngoãn ở nhà chờ anh, được không?" giọng Hạ Linh mang theo ý có lỗi cùng cưng chiều.

Hạ Trĩ dụi đầu trong ngực Hạ Linh, cọ cọ, làm nũng nói:“Được. Anh đi đi, trở về sớm một chút, còn có, uống ít rượu, đối thân thể không tốt."

“Tuân mệnh! Tiểu bảo bối của anh!"

“Ít buồn nôn! Nổi da gà." Hạ trĩ nói, hai tay còn phối hợp ôm lấy cánh tay, dùng sức chà xát.

“Buồn nôn thì thế nào, anh chỉ buồn nôn với em. Được rồi, anh phải đi, anh sẽ nhanh trở về cùng em." Hạ Linh nói xong, ở trên mặt người yêu hôn một chút, mới lưu luyến không rời buông ra.

Đợi Hạ Linh đi rồi, Hạ Trĩ cũng không muốn ở ngốc trong nhà, liền dẫn Colin đi ra ngoài tản bộ. Một năm này Colin lớn hơn rất nhiều, cũng nặng hơn, khí lực cũng mạnh, Hạ Trĩ có cảm giác sắp không giữ được nó.Colin quen đường nhanh chóng chạy ra khỏi Hạ gia, Hạ Trĩ một bên cố gắng kéo dây, một bên chạy theo nó.

“Colin, chậm một chút, chậm một chút." Hạ Trĩ bất đắc dĩ nói, thật là, cậu sắp chạy không nổi.

“Uông~!" Giống như nghe hiểu lời nói của chủ nhân, Colin ngừng lại, dụi dụi vào hai chân Hạ Trĩ, nhìn Hạ Trĩ. Ánh mắt ngập nước đối diện hai mắt Hạ Trĩ, một bộ đáng thương hề hề, giống như đang làm nũng.

“Ngươi nha, chạy nhanh như vậy làm cái gì. không phải mỗi ngày Đào thúc đều mang ngươi ra ngoài sao?" Hạ Trĩ ngồi xổm xuống thở gấp, vuốt ve đầu Colin.

“A, con chó thật đáng yêu." Một giọng nói quen thộc vang lên sau lưng Hạ Trĩ.

“Dung Anh tỷ??" Hạ Trĩ quay đầu lại, chỉ thấy Từ Dung Anh cầm theo một cái rổ trúc, có chút kinh ngạc.

“Chị tới tìm em nha." Từ Dung Anh buông rổ trong tay, ngồi chồm hổm bên cạnh Hạ Trĩ,“Chị đi tìm em, Đào thúc nói em ra ngoài tản bộ, chị liền thuận đường đến đây. Ai nha, chó nhà em thật đáng yêu nha, xin chào, ngươi tên là gì?" Từ Dung Anh một chút cũng không sợ hình thể to lớn của Colin, hai tay chụp lấy đầu xù lông của nó, dùng sức xoa xoa. Cũng không biết do Colin thích từ dung anh hay  là bởi vì chủ nhân ở đây, Colin cũng không nhúc nhích tùy ý Từ Dung Anh “Chà đạp".

“Nó gọi Colin." Hạ Trĩ nói.

“Nó thật ngoan. Colin, xin chào, chị gọi là Từ Dung Anh, nhớ kỹ chưa?" Từ Dung Anh nhìn cái đầu xù của Colin, nói chuyện vui vẻ với nó.

Hạ Trĩ nhìn Từ Dung Anh đang chơi vui vẻ với Colin, hỏi:“Cái kia…… Dung Anh tỷ tìm em có chuyện gì không?"

“Tiểu Trĩ! Em còn dám hỏi!" Lúc này Từ Dung Anh mới nhớ tới mục đích của mình tới, vẻ mặt tức giận nhìn Hạ Trĩ nói:“Lần trước đi ra ngoài chơi kết quả em chào cũng không chào đã rời đi. Sau khi ở chung một chỗ với anh trai một cuộc điện thoại cũng không gọi! Năm mới cũng không nhận được thăm hỏi của em! Em quên chị rồi phải không …… Có người yêu liền không cần bạn bè, tốt xấu gì trên danh nghĩa chúng ta vẫn là tình nhân……" Từ Dung Anh lã chã chực khóc.

Bị lời nói cùng khuôn mặt thay đổi cực nhanh của Từ Dung Anh làm cho hết hồn, tiểu Trĩ cảm thấy chân tay luống cuống, chỉ biết là ngoan ngoãn giải thích:“Thực xin lỗi…… Gần đây em có việc……"

“Hừ hừ, việc gì, chị thấy hẳn là bận rộn yêu đương đi!" vẻ mặt Từ Dung Anh khinh thường bĩu môi.

“Không phải như thế." Hạ Trĩ luôn có cảm giác vô lực khi đối mặt Từ Dung Anh. Khó trách chị cùng Mạc Thiếu Dương vừa gặp mặt liền cãi nhau, tính cách hai người quá giống.

“Được rồi được rồi, chị không chọc em. Nhìn em như cô vợ nhỏ bị ăn hiếp vậy, nếu như bị Mạc Thiếu Dương thấy được tuyệt đối sẽ nói là chị ăn hiếp em." Từ Dung Anh cười nói:"

Thật ra chị cũng rất vui khi em có thể tìm được người mình thích."

“Dung Anh tỷ, chị không giận sao? Em, em không có giữ lời hứa……"

“Chị tức giận làm cái gì. Trong nhà chị là nhỏ nhất, tất cả mọi người  đều thương chị. Nhưng mà chị vẫn muốn có em trai, để cho tỷ tỷ này bảo vệ. Tiểu Trĩ, chị xem em giống như em trai chị, em đã tìm được người em yêu nhất, làm tỷ tỷ đương nhiên phải chúc phúc em. Về phần lời hứa gì đó, một này nào đó cũng phải để lộ ra thôi." Từ Dung Anh khoát khoát tay:“Trước kia không biết Hạ Linh thích em, hiện tại nếu biết baba chị cũng sẽ không nghĩ ra chuyện nhàm chán gì đâu ."

“Vậy là tốt rồi." Hạ Trĩ thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi,“Như vậy em cũng mong ước Dung Anh tỷ sớm tìm được người yêu mình."

“Không cần lo lắng cho chị. Chị đây muốn sắc có sắc, phương diện nào…… Cũng không tính kém, còn sợ không có người yêu?" Từ Dung Anh trước sau như một tự kỷ nói.

“Dạ……" Hạ Trĩ đáp.

“Ôi chao, đúng rồi." Từ Dung Anh hình như lại nghĩ tới cái gì, vuốt đầu Colin làm bộ như vô tình hỏi:“Vừa rồi nghe Đào thúc nói nhìn em giống như có tâm sự, làm sao vậy, xảy ra chuyện gì sao?"

“A? Rõ ràng như vậy sao?" Hạ Trĩ giật mình, không khỏi nhớ tới Tôn Na từng nói cảm xúc của em đều viết trên mặt, thật sự rõ ràng vậy sao?"

“Để ý một chút liền có thể nhìn ra." Từ Dung Anh nói:“Có tâm sự gì nói cho chị nghe một chút?"

“Cái kia…… Dung Anh tỷ, nếu chị muốn làm cho người chị thích vui vẻ, chị sẽ làm như thế nào?"

“…… A……" Nghe được Hạ Trĩ nói như vậy, Từ Dung Anh tỉnh ra,“Lễ tình nhân sắp đến, em muốn tạo bất ngờ khiến Hạ Linh vui vẻ đúng không? Thì ra em đang phiền não chuyện này."

“Dạ, em cảm thấy em một chút cũng không hiểu Linh, cũng không biết làm gì có thể cho anh ấy vui vẻ." Hạ Trĩ đứng lên, ngồi chồm hổm một lát chân đã tê rần.

“Này dễ làm, đem bản thân em tặng cho hắn là được rồi. Hạ Linh nhất định rất muốn món quà này." Từ Dung Anh trêu đùa.

“Dung Anh tỷ! Không được nói lung tung!" Ai, nữ sinh bây giờ bị gì vậy, nói trắng ra như vậy. Đầu tiên là Tôn Na, sau là Từ Dung Anh, là cậu lạc hậu sao?

“Được, chị không nói lung tung. A, muốn cho đại thiếu gia như Hạ Linh bất ngờ vui vẻ, không cần làm chuyện gì quá đặc biệt là được."

“Em nên làm như thế nào?"

“Em nghĩ Hạ Linh là ai? Có gì mà hắn chưa thấy qua? Những cái gọi là bất ngờ này hắn nhất định đã gặp qua. Cho nên bất ngờ em tạo ra không cần quá đặc biệt, cũng không cần tốn sức người sức của. Chọn việc mà tự tay em làm được ấy." Từ Dung Anh im lặng một lát, vỗ tay một cái,“Đúng rồi! Lần trước sinh nhật em bánh kem không phải do Hạ Linh tự tay làm sao? Như vậy lần này em cũng làm cho hắn 1 cái…… uhm…… Không phải sinh nhật làm bánh kem có chút kì quái, tiểu Trĩ! Em biết nấu ăn không?"

“Biết, biết nấu."

“Biết là tốt rồi!" Từ Dung Anh cười vui vẻ:"Em làm cho hắn một bàn thức ăn hắn thích là được rồi. Em xem, vừa là tự tay em làm, vừa là món ăn hắn thích. Lại chuẩn bị thêm nến cùng rượu đỏ, vừa ấm áp vừa lãng mạn. Người ấm áp giống như Hạ Linh vậy, nhất định là muốn có cảm giác gia đình……"

“uhm…… Có lý……" Hạ Trĩ gật gật đầu, bỗng nhiên nghĩ ra ý tưởng.“Cám ơn Dung Anh tỷ, em biết nên làm như thế nào."

“Chậc chậc, nhìn bộ dạng kích động của em kìa, thật sự là người đang yêu cuồng nhiệt ….. A, xem ra chị cũng nên tìm bạn trai, thật sự là làm cho người ta ghen tị." Từ Dung Anh nói.
Tác giả : Thủy Phách
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại