Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử
Chương 38: Tình địch cuối cùng? !
Từ sau khi đi công tác trở về, Hạ Linh vẫn có một vấn đề phức tạp làm hắn thực đau đầu. Từ Dung Anh gần đây vẫn lấy đủ loại lý do ra vào Hạ gia, quấn quít lấy tiểu Trĩ, làm cho hắn cũng không thể hảo hảo cùng tiểu Trĩ bồi dưỡng cảm tình. Trước đó phát sinh một số chuyện làm hắn sứt đầu mẻ trán, cơ hồ làm cho hắn quên bên mình người yêu nhà mình còn ẩn núp rất nhiều tình địch. Từ Dung Anh, Mạc Thiếu Dương, Kỳ Tuyển, còn có nhân viên mà hắn không biết, đều là tình địch của hắn! Xem ra, hắn nên dùng chút thủ đoạn, quét sạch ruồi bọ dám mơ ước tới thiếu niên nhà hắn.
“Tiểu Trĩ, hôm nay đến nhà ta ăn cơm đi, ba mẹ ta đều rất nhớ ngươi……" hiện tại, Từ Dung Anh thừa dịp thời gian nghỉ trưa của Hạ Trĩ mà đến công ty.
“Khụ khụ, Từ tiểu thư, ngươi mỗi ngày đều thực nhàn sao?" Hạ Linh đang ngồi cùng ăn cơm trưa nghe được lời nói líu ríu của Từ Dung Anh, còn mưu toan mang tiểu Trĩ về nhà. Dù muốn nhẫn nhưng thực không thể nhẫn! Mặt âm trầm, Hạ Linh chậm rãi mở miệng.
“Ai u, đại ca, ta là học sinh, sinh viên, cũng không phải ông chủ như các ngươi, thời gian rảnh thực nhiều, không cần phải mỗi ngày đến trường học báo danh. Từ Dung Anh đắc ý hướng về phía Hạ Linh cười cười, một bộ dáng ngươi làm khó dễ được ta.
“Ta nhớ rõ công ty là không cho người xa lạ tùy ý tiến vào." Hạ Linh cầm lấy điện thoại trên bàn, đối với người bên kia điện thoại nói:“Thư kí Tôn, nhắc nhở bảo vệ một chút, sau này người không phải nhân viên trong công ty, hết thảy không thể cho vào!" Nói xong, hai mắt còn vô ý liếc Từ Dung Anh.
“Ta là tìm tiểu Trĩ, cũng không phải tìm được ngươi. Ta là bạn gái tiểu Trĩ, không phải người xa lạ gì!"
“Ở công ty không nói chuyện tư tình, hơn nữa," Hạ Linh dừng một chút, nhìn Hạ Trĩ vùi đầu ăn cơm, chậm rãi nói:“Ta sẽ không đồng ý ngươi với tiểu Trĩ tiểu Trĩ cùng một chỗ."
Hạ Trĩ nghe nói như thế, tay nắm chiếc đũa không khỏi run lên, tuy nói hắn cùng Dung Anh là giả trang tình nhân, nhưng mà hắn phản đối người ta như vậy, có phải hay không rất không cho người ta mặt mũi a?
“Vì cái gì? Ngươi chỉ là ca ca trên danh nghĩa của tiểu Trĩ, ngươi dựa vào cái gì can thiệp!" Từ Dung Anh nhìn bộ dáng của Hạ Linh, cũng nổi giận, cũng liền cao giọng.
“Bởi vì ta là ca ca của tiểu Trĩ, ta mới muốn quan tâm hắn!" ngữ điệu của Hạ Linh cũng không tránh khỏi cao lên. Mắt thấy này hai người có tư thế cãi nhau, Hạ Trĩ chạy nhanh lại khuyên nhủ:“Được rồi được rồi, các ngươi như thế nào nói đến cãi nhau. Dung Anh tỷ, ca ca nói rất đúng, ngươi về sau vẫn là đừng tới công ty tìm ta đi, miễn cho ảnh hưởng đến mọi người."
“Tiểu Trĩ, ngay cả ngươi cũng không muốn gặp ta, ta rất thương tâm ……" Từ Dung Anh làm ra một bộ dáng thương tâm muốn chết.
“Không phải, ta, ta không phải ý tứ này." Tiểu Trĩ một lần nữa bị bộ dáng nhanh chóng biến hóa của Từ Dung Anh dọa liền vội vàng giải thích.
“Tiểu Trĩ là ý tứ này." Hạ Linh không cho tiểu Trĩ cơ hội nói xong, liền khẳng định.
“Ca……" Hạ Trĩ thực sự cảm thấy bất đắc dĩ, nhìn Hạ Linh, lại nhìn Từ Dung Anh, cuối cùng nhẹ giọng nói một câu:“Cái kia, ăn cơm, ăn cơm trước, cơm nước xong nói sau……"
Đến cuối cùng Hạ Linh cũng không có đồng ý Hạ Trĩ cùng Từ Dung Anh về Từ gia đi gặp cái gì mà cha mẹ tương lai, Từ Dung Anh tự nhiên mất hứng, liền mang theo mười phần thuốc súng ở lại Hạ gia ăn cơm chiều.
“Tiểu Trĩ, ta về, tạm biệt, ngày mai ta lại đến tìm ngươi!" Từ Dung Anh hướng Hạ Trĩ vung mạnh tay, một bộ dáng không cam tâm mà lên xe. Nếu lúc này Hạ Trĩ nói một câu “Trời đã khuya, vẫn là ở lại một đêm đi." Lời nói linh tinh gì đó, Từ Dung Anh cũng không nhìn ánh mắt có thể giết người của Hạ Linh mà lưu lại.
“Ân, tạm biệt." Phất phất tay, Hạ Trĩ vừa mới xoay người vào nhà, đã bị Hạ Linh mang theo oán niệm nguyên ngày ôm vào lòng.
“Ca, ca……" Tiểu Trĩ hoảng sợ, giãy dụa nói:“Ca, buông, cái kia, phòng khách còn có người!" Vừa nói ra khỏi miệng liền cảm giác được ý nghĩa lệch khỏi quỹ đạo, mặt không khỏi đỏ lên.
“Được rồi, chúng ta trở về phòng nói." Hạ Linh cười ám muội, buông tiểu Trĩ ra, lại gắt gao nắm lấy cổ tay hắn, trong ánh mắt kinh dị của người hầu mà trở về phòng.
Vào phòng, Hạ Linh đem cửa phòng đóng lại, đem cả người tiểu Trĩ ôm ở trong lòng, một lời không nói nhìn tiểu Trĩ. Hai người rất gần, Hạ Trĩ có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp phun ở trên mặt mình, ngứa. Nhẹ nhàng mà tránh một chút, lại cảm thấy Hạ Linh ôm càng mạnh.
“Ca, sao, làm sao vậy?" Hạ Trĩ ngẩng đầu, chống lại ánh mắt thâm thúy của Hạ Linh, còn không kịp kinh ngạc, hai cánh môi mỏng liền phủ lên……“Ngô……" Hạ Linh hôn rất nhẹ nhàng, làm cho Hạ Trĩ có một loại cảm giác được che chở, nhưng lại từ bỏ tránh né, thẳng đến khi hai người hô hấp không xong mới buông ra.
“Ngô, ca……" Hạ Trĩ ghé vào trong lòng Hạ Linh, hơi hơi thở phì phò, không biết nên nói cái gì.
“Tiểu Trĩ, tiểu Trĩ." Hạ Linh ôm người trong lòng, thanh âm mang theo một chút khàn khàn nhẹ nhàng hỏi:“Tiểu Trĩ, ngươi thật sự muốn cùng Từ Dung Anh cùng một chỗ sao? Nếu đúng là như vậy, nói cho ta biết, ta sẽ không ngăn cản các ngươi." Trong giọng nói mang theo ưu thương.
“Ta, ca ca…… Ta sẽ không cùng Dung Anh tỷ cùng một chỗ, ta, chúng ta…… Kỳ thật là như thế này," Hạ Trĩ do dự, dường như mới hạ quyết tâm, ngồi thẳng người, nói:“Dung Anh tỷ nói không muốn gả cho ngươi, tìm ta làm thế thân, làm bộ là bạn trai của nàng……" Đem sự tình trải qua đứt quãng giải thích xong, Hạ Trĩ chột dạ liếc mắt nhìn Hạ Linh một cái, không ngoài ý muốn mà thấy được sắc mặt âm trầm của Hạ Linh.
“Cho nên, ngươi cùng Từ Dung Anh luôn luôn gạt ta?" Hạ Linh nguy hiểm nhíu mày, thân thể đè trên người Hạ Trĩ.
“Đại, đại ca!" Bị động tác thình lình của Hạ Linh dọa, giãy dụa vô dụng, nói chuyện đều nói lắp.
“Hừ hừ, Từ Dung Anh quả nhiên là để ý ngươi. Bất quá, ta sẽ không để cho nàng thực hiện được." Nhìn thấy biểu tình thẹn thùng khẩn trương của Hạ Trĩ, Hạ Linh xì một tiếng bật cười:“Tiểu Trĩ không thích nàng là tốt rồi." trở người buông Hạ Trĩ ra, Hạ Linh đem tiểu Trĩ kéo vào trong lòng:“Đáp ứng ta, không cần lại để cho nữ nhân kia tùy tùy tiện tiện tiếp cận ngươi."
“A, nhưng mà, ta đã đáp ứng Dung Anh tỷ…… A! Ca, ta đáp ứng Dung Anh tỷ không đem chuyện này nói cho người khác, cho nên…… Giúp ta giữ bí mật được không?" Hạ Trĩ lúc này mới nghĩ đến tính nghiêm trọng của sự việc, một bộ dáng đáng thương, nếu sự tình lộ liền thảm.
“Ngươi trước đáp ứng ta, ta sẽ lo lắng"
“Không được, ngươi đáp ứng ta ta mới đáp ứng ngươi." Lần đầu tiên, Hạ Trĩ làm trái yêu cầu của Hạ Linh.
“…… Hảo, hảo, ta đáp ứng ngươi, làm gì lại lộ ra biểu tình thấy chết không sờn như thế." Hạ Linh buồn cười xoa xoa đầu Hạ Trĩ:“Cho nên, ngươi cũng phải đáp ứng ta."
“Nhưng là, về phía Dung Anh tỷ……"
“Sớm từ chối nàng, tránh về sau lại phát sinh thêm chuyện gì."
“Tiểu Trĩ, hôm nay đến nhà ta ăn cơm đi, ba mẹ ta đều rất nhớ ngươi……" hiện tại, Từ Dung Anh thừa dịp thời gian nghỉ trưa của Hạ Trĩ mà đến công ty.
“Khụ khụ, Từ tiểu thư, ngươi mỗi ngày đều thực nhàn sao?" Hạ Linh đang ngồi cùng ăn cơm trưa nghe được lời nói líu ríu của Từ Dung Anh, còn mưu toan mang tiểu Trĩ về nhà. Dù muốn nhẫn nhưng thực không thể nhẫn! Mặt âm trầm, Hạ Linh chậm rãi mở miệng.
“Ai u, đại ca, ta là học sinh, sinh viên, cũng không phải ông chủ như các ngươi, thời gian rảnh thực nhiều, không cần phải mỗi ngày đến trường học báo danh. Từ Dung Anh đắc ý hướng về phía Hạ Linh cười cười, một bộ dáng ngươi làm khó dễ được ta.
“Ta nhớ rõ công ty là không cho người xa lạ tùy ý tiến vào." Hạ Linh cầm lấy điện thoại trên bàn, đối với người bên kia điện thoại nói:“Thư kí Tôn, nhắc nhở bảo vệ một chút, sau này người không phải nhân viên trong công ty, hết thảy không thể cho vào!" Nói xong, hai mắt còn vô ý liếc Từ Dung Anh.
“Ta là tìm tiểu Trĩ, cũng không phải tìm được ngươi. Ta là bạn gái tiểu Trĩ, không phải người xa lạ gì!"
“Ở công ty không nói chuyện tư tình, hơn nữa," Hạ Linh dừng một chút, nhìn Hạ Trĩ vùi đầu ăn cơm, chậm rãi nói:“Ta sẽ không đồng ý ngươi với tiểu Trĩ tiểu Trĩ cùng một chỗ."
Hạ Trĩ nghe nói như thế, tay nắm chiếc đũa không khỏi run lên, tuy nói hắn cùng Dung Anh là giả trang tình nhân, nhưng mà hắn phản đối người ta như vậy, có phải hay không rất không cho người ta mặt mũi a?
“Vì cái gì? Ngươi chỉ là ca ca trên danh nghĩa của tiểu Trĩ, ngươi dựa vào cái gì can thiệp!" Từ Dung Anh nhìn bộ dáng của Hạ Linh, cũng nổi giận, cũng liền cao giọng.
“Bởi vì ta là ca ca của tiểu Trĩ, ta mới muốn quan tâm hắn!" ngữ điệu của Hạ Linh cũng không tránh khỏi cao lên. Mắt thấy này hai người có tư thế cãi nhau, Hạ Trĩ chạy nhanh lại khuyên nhủ:“Được rồi được rồi, các ngươi như thế nào nói đến cãi nhau. Dung Anh tỷ, ca ca nói rất đúng, ngươi về sau vẫn là đừng tới công ty tìm ta đi, miễn cho ảnh hưởng đến mọi người."
“Tiểu Trĩ, ngay cả ngươi cũng không muốn gặp ta, ta rất thương tâm ……" Từ Dung Anh làm ra một bộ dáng thương tâm muốn chết.
“Không phải, ta, ta không phải ý tứ này." Tiểu Trĩ một lần nữa bị bộ dáng nhanh chóng biến hóa của Từ Dung Anh dọa liền vội vàng giải thích.
“Tiểu Trĩ là ý tứ này." Hạ Linh không cho tiểu Trĩ cơ hội nói xong, liền khẳng định.
“Ca……" Hạ Trĩ thực sự cảm thấy bất đắc dĩ, nhìn Hạ Linh, lại nhìn Từ Dung Anh, cuối cùng nhẹ giọng nói một câu:“Cái kia, ăn cơm, ăn cơm trước, cơm nước xong nói sau……"
Đến cuối cùng Hạ Linh cũng không có đồng ý Hạ Trĩ cùng Từ Dung Anh về Từ gia đi gặp cái gì mà cha mẹ tương lai, Từ Dung Anh tự nhiên mất hứng, liền mang theo mười phần thuốc súng ở lại Hạ gia ăn cơm chiều.
“Tiểu Trĩ, ta về, tạm biệt, ngày mai ta lại đến tìm ngươi!" Từ Dung Anh hướng Hạ Trĩ vung mạnh tay, một bộ dáng không cam tâm mà lên xe. Nếu lúc này Hạ Trĩ nói một câu “Trời đã khuya, vẫn là ở lại một đêm đi." Lời nói linh tinh gì đó, Từ Dung Anh cũng không nhìn ánh mắt có thể giết người của Hạ Linh mà lưu lại.
“Ân, tạm biệt." Phất phất tay, Hạ Trĩ vừa mới xoay người vào nhà, đã bị Hạ Linh mang theo oán niệm nguyên ngày ôm vào lòng.
“Ca, ca……" Tiểu Trĩ hoảng sợ, giãy dụa nói:“Ca, buông, cái kia, phòng khách còn có người!" Vừa nói ra khỏi miệng liền cảm giác được ý nghĩa lệch khỏi quỹ đạo, mặt không khỏi đỏ lên.
“Được rồi, chúng ta trở về phòng nói." Hạ Linh cười ám muội, buông tiểu Trĩ ra, lại gắt gao nắm lấy cổ tay hắn, trong ánh mắt kinh dị của người hầu mà trở về phòng.
Vào phòng, Hạ Linh đem cửa phòng đóng lại, đem cả người tiểu Trĩ ôm ở trong lòng, một lời không nói nhìn tiểu Trĩ. Hai người rất gần, Hạ Trĩ có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp phun ở trên mặt mình, ngứa. Nhẹ nhàng mà tránh một chút, lại cảm thấy Hạ Linh ôm càng mạnh.
“Ca, sao, làm sao vậy?" Hạ Trĩ ngẩng đầu, chống lại ánh mắt thâm thúy của Hạ Linh, còn không kịp kinh ngạc, hai cánh môi mỏng liền phủ lên……“Ngô……" Hạ Linh hôn rất nhẹ nhàng, làm cho Hạ Trĩ có một loại cảm giác được che chở, nhưng lại từ bỏ tránh né, thẳng đến khi hai người hô hấp không xong mới buông ra.
“Ngô, ca……" Hạ Trĩ ghé vào trong lòng Hạ Linh, hơi hơi thở phì phò, không biết nên nói cái gì.
“Tiểu Trĩ, tiểu Trĩ." Hạ Linh ôm người trong lòng, thanh âm mang theo một chút khàn khàn nhẹ nhàng hỏi:“Tiểu Trĩ, ngươi thật sự muốn cùng Từ Dung Anh cùng một chỗ sao? Nếu đúng là như vậy, nói cho ta biết, ta sẽ không ngăn cản các ngươi." Trong giọng nói mang theo ưu thương.
“Ta, ca ca…… Ta sẽ không cùng Dung Anh tỷ cùng một chỗ, ta, chúng ta…… Kỳ thật là như thế này," Hạ Trĩ do dự, dường như mới hạ quyết tâm, ngồi thẳng người, nói:“Dung Anh tỷ nói không muốn gả cho ngươi, tìm ta làm thế thân, làm bộ là bạn trai của nàng……" Đem sự tình trải qua đứt quãng giải thích xong, Hạ Trĩ chột dạ liếc mắt nhìn Hạ Linh một cái, không ngoài ý muốn mà thấy được sắc mặt âm trầm của Hạ Linh.
“Cho nên, ngươi cùng Từ Dung Anh luôn luôn gạt ta?" Hạ Linh nguy hiểm nhíu mày, thân thể đè trên người Hạ Trĩ.
“Đại, đại ca!" Bị động tác thình lình của Hạ Linh dọa, giãy dụa vô dụng, nói chuyện đều nói lắp.
“Hừ hừ, Từ Dung Anh quả nhiên là để ý ngươi. Bất quá, ta sẽ không để cho nàng thực hiện được." Nhìn thấy biểu tình thẹn thùng khẩn trương của Hạ Trĩ, Hạ Linh xì một tiếng bật cười:“Tiểu Trĩ không thích nàng là tốt rồi." trở người buông Hạ Trĩ ra, Hạ Linh đem tiểu Trĩ kéo vào trong lòng:“Đáp ứng ta, không cần lại để cho nữ nhân kia tùy tùy tiện tiện tiếp cận ngươi."
“A, nhưng mà, ta đã đáp ứng Dung Anh tỷ…… A! Ca, ta đáp ứng Dung Anh tỷ không đem chuyện này nói cho người khác, cho nên…… Giúp ta giữ bí mật được không?" Hạ Trĩ lúc này mới nghĩ đến tính nghiêm trọng của sự việc, một bộ dáng đáng thương, nếu sự tình lộ liền thảm.
“Ngươi trước đáp ứng ta, ta sẽ lo lắng"
“Không được, ngươi đáp ứng ta ta mới đáp ứng ngươi." Lần đầu tiên, Hạ Trĩ làm trái yêu cầu của Hạ Linh.
“…… Hảo, hảo, ta đáp ứng ngươi, làm gì lại lộ ra biểu tình thấy chết không sờn như thế." Hạ Linh buồn cười xoa xoa đầu Hạ Trĩ:“Cho nên, ngươi cũng phải đáp ứng ta."
“Nhưng là, về phía Dung Anh tỷ……"
“Sớm từ chối nàng, tránh về sau lại phát sinh thêm chuyện gì."
Tác giả :
Thủy Phách