Trọng Sinh Chi Tân Quý Công Tử
Chương 24: Thông báo
Gần đây Đào Dương cảm thấy quan hệ hai huynh đệ tựa hồ có chút không đúng. Lúc trước quan hệ hai huynh đệ kém đến không thể kém hơn, đại thiếu gia không trở về nhà, tiểu thiếu gia cũng rất ít nhắc tới đại ca. Nhưng từ sau khi tiểu thiếu gia bị thương, quan hệ hai người chuyển biến 180 độ. Bệnh của tiểu thiếu gia tựa hồ trong một đêm chuyển biến tốt, đại thiếu gia đối với vị đệ đệ này lại phá lệ để bụng. Nguyên bản quan hệ tốt như thế bỗng tệ đi,…… Cuối tuần trước không biết vì sao đại thiếu gia lại cùng tiểu thiếu gia cùng nhau về nhà, đại thiếu gia vẫn lãnh nghiêm mặt, hai người hình như xảy ra chuyện gì không thoải mái. Đại thiếu gia lại bắt đầu đi sớm về muộn, nhiều lần còn ngủ lại bên ngoài. Tiểu thiếu gia không có gì khác biệt. Chính là từ khi ở nhà Từ gia nhị tiểu thư trở về, hai người khi đối mặt nhau không khí chung quanh đều đã lãnh xuống. Từ đó trở đi, hai người nói với nhau không quá mười câu.
“Đại thiếu gia?" Đào Dương mở cửa, kinh ngạc khi nhìn thấy Hạ Linh mang theo bao công văn tiến vào. Cung kính một bên, Đào Dương cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay. Bốn giờ…… Hôm nay đại thiếu gia như thế nào trở về sớm như vậy? Chẳng lẽ bỏ việc? Bất quá Đào Dương chính là âm thầm nói trong lòng, hắn đương nhiên không dám nói ra.
“Tiểu Trĩ đâu? Ở nhà sao?"
“A, tiểu Trĩ thiếu gia ở thư phòng lên mạng." Không biết vì sao đại thiếu gia đột nhiên hỏi tiểu Trĩ thiếu gia, Đào thúc có chút kinh ngạc.
“Ta đã biết." Hạ Linh thản nhiên nói.
Hạ Linh nhanh chân sải bước lên lầu. Gần đây hắn về rất trễ, vì muốn tránh mặt thiếu niên. Hắn không có cách nào giải thích cảm giác khi nhìn thấy thiếu niên cùng Từ Dung Anh thân mật, nội tâm xúc động muốn đem thiếu niên ôm vào lòng. Hắn đối thiếu niên sinh ra dục vọng, cho nên hắn cần bình tĩnh lại, thậm chí ở bên ngoài tìm tình nhân an ủi. Nhưng là khi hắn ôm một nữ tử quyến rũ trong lòng, trong đầu lại nhớ tới gương mặt hồn nhiên của thiếu niên, ngay cả khi cùng Tô Dạ một chỗ cũng như vậy. Lần đầu tiên, đường đường Hạ đại tổng tài gặp vấn đề hoang mang như vậy.
Cho nên, hắn muốn cùng thiếu niên nói rõ ràng, muốn xác nhận cảm giác của mình.
“Đang làm cái gì?" Hạ Linh mở cửa thư phòng bước vào, đem bao công văn đặt lên bàn.
Hạ Trĩ đang chuyên tâm chơi game, bị giọng nói Hạ Linh đột ngột phát ra dọa hoảng sợ, tháo xuống tai nghe, vẻ mặt nghi hoặc, đại ca gần đây vẫn không để ý đến mình, hôm nay như thế nào trở về sớm như vậy?
“Ca?"
“Tiểu Trĩ, ngươi là thiệt tình muốn cùng Từ Dung Anh một chỗ sao?" Giờ phút này Hạ Linh đúng là tổng tài giỏi giang trên thương trường, đi thẳng vào vấn đề không có một tia ướt át.
“A, này……" Bị câu hỏi đột ngột của Hạ Linh dọa, trong lúc nhất thời Hạ Trĩ không có phản ứng.
“Nếu ngươi thật sự thích nàng, ta đồng ý để các ngươi quen nhau, Từ Dung Anh coi như là một cô gái tốt."
“Kỳ thật……" Hạ Trĩ do dự một chút, vẫn là nên đem sự tình nói ra. Hắn có cảm giác, gần đây Hạ Linh đi sớm về muộn cùng chuyện này có liên quan. Hơn nữa, một ngày nào đó lời nói dối sẽ bị vạch trần.
“Kỳ thật là như vậy. Dung Anh tỷ không muốn nghe theo Từ bá phụ an bài, liền nhờ ta giả mạo bạn trai của nàng. Bất quá ta không ngờ vị hôn phu của nàng thế nhưng sẽ là ngươi." Nói tới đây, Hạ Trĩ cười cười, “Sau đó ta đáp ứng, còn lại những chuyện khác ngươi đều biết. Ta cùng Dung Anh tỷ thật sự không có gìa!" Hạ Trĩ bỗng nhiên đem thanh âm đề cao một chút, muốn vội vàng xác minh quan hệ của hắn cùng Từ Dung Anh là trong sạch.
Nghe thiếu niên giải thích, Hạ Linh xì một tiếng bật cười, “Hảo, hảo, ta đã biết, các ngươi không có quan hệ gì." Hạ Linh vốn là vô tình cùng từ dung anh, từ lão gia tử nương hợp tác muốn đem nữ nhi gả cho hắn, hắn bản còn lo lắng như thế nào giải quyết, lại nháo ra như vậy vừa ra diễn.
Bất quá, tâm hắn nhẹ hẫng đi khi nghe thiếu niên giải thích rõ ràng là thật không thể phủ nhận. Hắn…… Thật sự thích thượng thiếu niên, thích thượng đệ đệ này……
“Ca đáp ứng ta, bây giờ không được nói chuyện này ra ngoài, ta đã đáp ứng Dung Anh tỷ giữ bí mật a." Hạ Trĩ vẻ mặt cầu xin nhìn Hạ Linh.
“Hảo, ta đáp ứng ngươi. Bất quá ngươi cũng đáp ứng ta, ngươi không thể cùng nàng phát sinh hành vi quá mức thân mật, không được để nàng thật sự yêu ngươi, ngươi cũng không thể thích thượng nàng, tìm thời cơ thích hợp đem sự tình giải thích rõ ràng."
“Được, hảo." Thích ai, không thích ai cũng phải chịu sự khống chế của hắn, Hạ Trĩ trong lòng hơi tức giận.
“Thực ngoan." Xoa đầu Hạ Trĩ, Hạ Linh đặt xuống bờ môi mềm mại kia một nụ hôn nhẹ.
“Ca…… Ngươi làm cái gì?" Hạ Trĩ kinh ngạc trừng mắt nhìn Hạ Linh, tuy rằng hắn không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng hắn biết hành vi thân mật đó chỉ dành cho tình nhân…… Đại ca như thế nào làm chuyện đó với hắn……
“Tiểu Trĩ, ca ca thích ngươi." Hạ Linh cảm thấy lúc này thực thích hợp đem tâm ý mình nói cho thiếu niên, tâm hắn đã sớm bị thiếu niên chiếm lấy, hắn muốn cho thiếu niên cảm nhận được tình yêu của mình.
“Ca…… Ngươi nói cái gì?" Nghe lời Hạ Linh nói, ánh mắt Hạ Trĩ liền trừng lớn hơn. Đại ca là nói thích hắn? “Ca…… Chúng ta là huynh đệ…… Chúng ta đều là nam nhân…… Như thế nào có thể……"
“Ta nói ta thích tiểu Trĩ, không có quan hệ gì, chúng ta cũng không có chung huyết thống. Chẳng lẽ, ngươi chán ghét ta sao?" Hạ Linh lộ ra biểu tình vô cùng bi thương.
“Không, ta không chán ghét ngươi…… Chính là…… Chúng ta……"
“Không chán ghét nghĩa là thích!" Hạ Linh chen vào không để Hạ Trĩ nói, cười đến thực vui vẻ, “Ta không cần ngươi hiện tại cho ta đáp án, chúng ta cần một chút thời gian. Ta sẽ để ngươi chậm rãi nhận rõ tình cảm của ta."
Hạ Trĩ vẫn như trước trừng mắt nhìn Hạ Linh, giờ phút này đầu óc hắn đã muốn không thể thích ứng lối suy nghĩ của Hạ Linh, chỉ có thể máy móc gật đầu.
“Thực ngoan, tái thưởng một cái." Hạ Linh cúi người lại đặt lên đôi môi mềm mại kia một nụ hôn.
" Ngô……" Khóe miệng tràn ra rên rỉ kháng nghị, thế nhưng trong lòng Hạ Trĩ lại không có chán ghét, ngược lại có chút vui sướng…… Chẳng lẽ chính mình cũng thích nam nhân?!
“Đại thiếu gia?" Đào Dương mở cửa, kinh ngạc khi nhìn thấy Hạ Linh mang theo bao công văn tiến vào. Cung kính một bên, Đào Dương cúi đầu nhìn đồng hồ trên cổ tay. Bốn giờ…… Hôm nay đại thiếu gia như thế nào trở về sớm như vậy? Chẳng lẽ bỏ việc? Bất quá Đào Dương chính là âm thầm nói trong lòng, hắn đương nhiên không dám nói ra.
“Tiểu Trĩ đâu? Ở nhà sao?"
“A, tiểu Trĩ thiếu gia ở thư phòng lên mạng." Không biết vì sao đại thiếu gia đột nhiên hỏi tiểu Trĩ thiếu gia, Đào thúc có chút kinh ngạc.
“Ta đã biết." Hạ Linh thản nhiên nói.
Hạ Linh nhanh chân sải bước lên lầu. Gần đây hắn về rất trễ, vì muốn tránh mặt thiếu niên. Hắn không có cách nào giải thích cảm giác khi nhìn thấy thiếu niên cùng Từ Dung Anh thân mật, nội tâm xúc động muốn đem thiếu niên ôm vào lòng. Hắn đối thiếu niên sinh ra dục vọng, cho nên hắn cần bình tĩnh lại, thậm chí ở bên ngoài tìm tình nhân an ủi. Nhưng là khi hắn ôm một nữ tử quyến rũ trong lòng, trong đầu lại nhớ tới gương mặt hồn nhiên của thiếu niên, ngay cả khi cùng Tô Dạ một chỗ cũng như vậy. Lần đầu tiên, đường đường Hạ đại tổng tài gặp vấn đề hoang mang như vậy.
Cho nên, hắn muốn cùng thiếu niên nói rõ ràng, muốn xác nhận cảm giác của mình.
“Đang làm cái gì?" Hạ Linh mở cửa thư phòng bước vào, đem bao công văn đặt lên bàn.
Hạ Trĩ đang chuyên tâm chơi game, bị giọng nói Hạ Linh đột ngột phát ra dọa hoảng sợ, tháo xuống tai nghe, vẻ mặt nghi hoặc, đại ca gần đây vẫn không để ý đến mình, hôm nay như thế nào trở về sớm như vậy?
“Ca?"
“Tiểu Trĩ, ngươi là thiệt tình muốn cùng Từ Dung Anh một chỗ sao?" Giờ phút này Hạ Linh đúng là tổng tài giỏi giang trên thương trường, đi thẳng vào vấn đề không có một tia ướt át.
“A, này……" Bị câu hỏi đột ngột của Hạ Linh dọa, trong lúc nhất thời Hạ Trĩ không có phản ứng.
“Nếu ngươi thật sự thích nàng, ta đồng ý để các ngươi quen nhau, Từ Dung Anh coi như là một cô gái tốt."
“Kỳ thật……" Hạ Trĩ do dự một chút, vẫn là nên đem sự tình nói ra. Hắn có cảm giác, gần đây Hạ Linh đi sớm về muộn cùng chuyện này có liên quan. Hơn nữa, một ngày nào đó lời nói dối sẽ bị vạch trần.
“Kỳ thật là như vậy. Dung Anh tỷ không muốn nghe theo Từ bá phụ an bài, liền nhờ ta giả mạo bạn trai của nàng. Bất quá ta không ngờ vị hôn phu của nàng thế nhưng sẽ là ngươi." Nói tới đây, Hạ Trĩ cười cười, “Sau đó ta đáp ứng, còn lại những chuyện khác ngươi đều biết. Ta cùng Dung Anh tỷ thật sự không có gìa!" Hạ Trĩ bỗng nhiên đem thanh âm đề cao một chút, muốn vội vàng xác minh quan hệ của hắn cùng Từ Dung Anh là trong sạch.
Nghe thiếu niên giải thích, Hạ Linh xì một tiếng bật cười, “Hảo, hảo, ta đã biết, các ngươi không có quan hệ gì." Hạ Linh vốn là vô tình cùng từ dung anh, từ lão gia tử nương hợp tác muốn đem nữ nhi gả cho hắn, hắn bản còn lo lắng như thế nào giải quyết, lại nháo ra như vậy vừa ra diễn.
Bất quá, tâm hắn nhẹ hẫng đi khi nghe thiếu niên giải thích rõ ràng là thật không thể phủ nhận. Hắn…… Thật sự thích thượng thiếu niên, thích thượng đệ đệ này……
“Ca đáp ứng ta, bây giờ không được nói chuyện này ra ngoài, ta đã đáp ứng Dung Anh tỷ giữ bí mật a." Hạ Trĩ vẻ mặt cầu xin nhìn Hạ Linh.
“Hảo, ta đáp ứng ngươi. Bất quá ngươi cũng đáp ứng ta, ngươi không thể cùng nàng phát sinh hành vi quá mức thân mật, không được để nàng thật sự yêu ngươi, ngươi cũng không thể thích thượng nàng, tìm thời cơ thích hợp đem sự tình giải thích rõ ràng."
“Được, hảo." Thích ai, không thích ai cũng phải chịu sự khống chế của hắn, Hạ Trĩ trong lòng hơi tức giận.
“Thực ngoan." Xoa đầu Hạ Trĩ, Hạ Linh đặt xuống bờ môi mềm mại kia một nụ hôn nhẹ.
“Ca…… Ngươi làm cái gì?" Hạ Trĩ kinh ngạc trừng mắt nhìn Hạ Linh, tuy rằng hắn không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng hắn biết hành vi thân mật đó chỉ dành cho tình nhân…… Đại ca như thế nào làm chuyện đó với hắn……
“Tiểu Trĩ, ca ca thích ngươi." Hạ Linh cảm thấy lúc này thực thích hợp đem tâm ý mình nói cho thiếu niên, tâm hắn đã sớm bị thiếu niên chiếm lấy, hắn muốn cho thiếu niên cảm nhận được tình yêu của mình.
“Ca…… Ngươi nói cái gì?" Nghe lời Hạ Linh nói, ánh mắt Hạ Trĩ liền trừng lớn hơn. Đại ca là nói thích hắn? “Ca…… Chúng ta là huynh đệ…… Chúng ta đều là nam nhân…… Như thế nào có thể……"
“Ta nói ta thích tiểu Trĩ, không có quan hệ gì, chúng ta cũng không có chung huyết thống. Chẳng lẽ, ngươi chán ghét ta sao?" Hạ Linh lộ ra biểu tình vô cùng bi thương.
“Không, ta không chán ghét ngươi…… Chính là…… Chúng ta……"
“Không chán ghét nghĩa là thích!" Hạ Linh chen vào không để Hạ Trĩ nói, cười đến thực vui vẻ, “Ta không cần ngươi hiện tại cho ta đáp án, chúng ta cần một chút thời gian. Ta sẽ để ngươi chậm rãi nhận rõ tình cảm của ta."
Hạ Trĩ vẫn như trước trừng mắt nhìn Hạ Linh, giờ phút này đầu óc hắn đã muốn không thể thích ứng lối suy nghĩ của Hạ Linh, chỉ có thể máy móc gật đầu.
“Thực ngoan, tái thưởng một cái." Hạ Linh cúi người lại đặt lên đôi môi mềm mại kia một nụ hôn.
" Ngô……" Khóe miệng tràn ra rên rỉ kháng nghị, thế nhưng trong lòng Hạ Trĩ lại không có chán ghét, ngược lại có chút vui sướng…… Chẳng lẽ chính mình cũng thích nam nhân?!
Tác giả :
Thủy Phách