Trọng Sinh Chi Quy Linh

Chương 27: Dược tính vi độc

Ngoài cửa phòng, Quân Ly Xuân cùng Quân Ly Triệt ngồi ở ghế đá trong viện, Ôn Mạch dâng trà, rồi đến giúp Lăng Kì Ương, trong viện ngoại thị vệ thủ hạ, cấm bất luận kẻ nào tiến vào. Cũng may hôm nay không lâm triều, bằng không thật đúng là không dễ đợi.

“Sao lại thế này?" Quân Ly Xuân nhìn Ôn Mạch ra ra vào vào bưng nước ấm, hơi hơi nhăn lại mày.

Quân Ly Triệt lau mặt, ảo não nói: “Nói thật, ta cũng không biết. Hôm qua Tiểu Ảnh xuất môn làm việc, chạng vạng trở về, liền một đường chui vào phòng của ta. Giống như trúng mê tình dược, ôm ta hôn. Ta với hắn...... Ai, mặc dù không biết hắn rốt cuộc làm sao, nhưng vẫn chiếm chủ động, cũng không biết từ khi nào, ta liền không khống chế được. Một mặt tự khống chế, một mặt muốn giữ lấy hắn. Hoặc là chuyện này có chút tính chất tiết dục, tuy không phải xuất phát từ bản ý của ta, nhưng căn bản không có biện pháp tự khắc chế."

Quân Ly Xuân nhìn Quân Ly Triệt, hắn biết Lục ca nhà mình căn bản không thể nào thương tổn Tiểu Ảnh.

“Lúc ấy ý thức của ta rõ ràng, nhưng vẫn không thể khống chế ý muốn làm hắn tổn thương. Tiểu Ảnh cũng nghênh hợp ta, nhưng ta biết hắn rất khó chịu. Chờ ta sáng nay tỉnh táo lại, liền phát hiện hắn hô hấp khó khăn." Quân Ly Triệt nắm chặt ngón tay, hắn chưa bao giờ muốn ép buộc Tiểu Ảnh, nhưng không ngờ, cuối cùng lại là kết quả hắn không muốn thấy nhất.

“Tiểu Ảnh vẫn tuân thủ nghiêm ngặt chức trách, cũng không dám vượt nửa bước, sao lại chủ động thân cận cùng huynh?" Quân Ly Xuân cảm thấy hành động của Tiểu Ảnh có chút kỳ quái, “Trong lúc huấn luyện, cũng từng tập luyện chống cự mê tình dược, nếu là tình dược bình thường, sẽ không làm khó được Tiểu Ảnh."

Quân Ly Triệt gật gật đầu, thở dài, nói: “Đệ có biết, ta vẫn cảm thấy Tiểu Ảnh với ta mà nói là không giống vậy. Ta rất thích hắn, nhưng không muốn miễn cưỡng. Không ngờ cuối cùng lại biến thành như vậy."

“Cái này cũng không thể trách huynh. Về phần Tiểu Ảnh xảy ra chuyện gì, chỉ còn chờ hắn tỉnh lại mới biết được." Quân Ly Xuân vỗ vỗ vai Quân Ly Triệt, chờ Lăng Kì Ương.

Lăng Kì Ương ngồi ở bên giường, thật cẩn thận xử lý miệng vết thương cho Tiểu Ảnh, nhưng chỗ thương đều là nơi mẫn cảm, Lăng Kì Ương cơ hồ mỗi lần đụng một chút, Tiểu Ảnh đều sẽ đau đến mức phát run. Nhưng không xử lý cũng không được, còn phải xử lý cẩn thận.

Từ lúc thấy đầu lưỡi Tiểu Ảnh biến tím, hắn đã có thể kết luận Tiểu Ảnh trúng độc, hơn nữa là một loại độc rất hiếm thấy. Độc này đối với Quân Ly Triệt mà nói có lẽ là chuyện tốt, nhưng đối Tiểu Ảnh mà nói thì chưa biết.

Xử lý xong thương trên người, lại thay y phục cho hắn. Lăng Kì Ương nói Ôn Mạch đi gọi Quân Ly Triệt cùng Quân Ly Xuân vào. Còn hắn ôm Tiểu Ảnh bất động thân cao xấp xỉ hắn.

Quân Ly Triệt vào cửa, nhìn Tiểu Ảnh sắc mặt tái nhợt, mím khóe miệng, không biết có thể nói gì.

Lăng Kì Ương nói hắn ôm lấy người, lại nói Ôn Mạch thay đổi đệm chăn, để Tiểu Ảnh ngủ thoải mái một chút. Đợi hết thảy xử lý thỏa đáng, mọi người đi đến ngoại thính, không quấy rầy Tiểu Ảnh nghỉ ngơi.

Ngoài đại sảnh, Quân Ly Triệt kể lại chuyện tối hôm qua cho Lăng Kì Ương.

Lăng Kì Ương uống ngụm trà, nói: “Lục ca, Tiểu Ảnh trúng độc."

“Trúng độc?" Quân Ly Triệt khẩn trương nhìn Lăng Kì Ương, hỏi: “Sao lại trúng độc? Độc gì? Có thể giải không? Có nguy hiểm tính mạng không?"

“Lục ca đừng nóng vội, nghe ta từ từ nói." Lăng Kì Ương giải thích: “Loại độc này ít gặp. Người trúng độc thường môi cùng đầu ngón tay phát tím, nhưng trúng loại độc này bên ngoài thoạt nhìn không sao, nhưng đầu lưỡi biến tím. Nó là một loại độc chiết xuất từ hoa và rễ của một loại thực vật tên là Tử Uyển Hoa. Bình thường loại hoa này pha chút nước loãng sử dụng trong tình dược, có tác dụng trợ hứng. Nhưng nếu chiết xuất ra, thì là độc dược. Tiểu Ảnh chỉ là trúng độc Tử Uyển Hoa, mà ngươi hôn Tiểu Ảnh, cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi thành phần thúc tình trong Tử Uyển Hoa, nhưng sẽ không trúng độc."

“Nghiệp quốc có thứ này?" Quân Ly Triệt hỏi.

Lăng Kì Ương lắc đầu, “Loại hoa này sinh trưởng ở nơi quanh năm nóng ẩm, Nghiệp quốc không có, nhưng phía nam không ít. Ta cũng chỉ gặp qua Tử Uyển Hoa đã khô. Mà loại hoa này bình thường là nữ tử phía nam hái về trợ tính, giúp trượng phu vui vẻ. Đương nhiên, cũng có người dùng nó để nuôi liên tâm cổ con mái, loại cổ này thường hạ cho hai người phu thê, nếu là đối phương thay lòng đổi dạ, sẽ bị cổ trùng tra tấn đến chết. Về phần là thật là giả, ta cũng không tận mắt thấy, bất quá có thể lưu truyền tới nay, cũng có thể có vài phần tin được."

“Thứ này có giải được không?" Quân Ly Triệt hỏi.

“Cũng không phải không thể giải, nhưng phải hỏi ý kiến Tiểu Ảnh." Lăng Kì Ương có chút khó xử.

“Sao vậy?" Quân Ly Triệt không rõ độc có thể giải là tốt rồi, vì sao còn phải hỏi Tiểu Ảnh.

“Tử Uyển là vật âm, chuyên dùng cho nữ tử, nữ tử là thể âm, cho dù bất hạnh trúng độc, cũng theo mồ hôi dịch thể chậm rãi bài tiết ra ngoài cơ thể. Nhưng nam tử không giống, nếu là nam tử trúng độc này, muốn giải, nhất định phải thay đổi thể chất dương." Lăng Kì Ương nói rất chậm, là muốn Quân Ly Triệt có thể nghe hiểu được.

“Vậy phải làm thế nào? Tiểu Ảnh cũng không thể biến thành nữ tử a. Chẳng lẽ...... Phải tự cung?" Nghĩ đến này giọng Quân Ly Triệt cũng không nhịn được đề cao vài phần, hắn sao lại có thể để Tiểu Ảnh chịu loại thương tổn này?

Lăng Kì Ương lắc đầu, “Nếu là ở quốc gia khác, có lẽ đó là một biện pháp. Nhưng ở Nghiệp quốc còn có phương pháp khác."

Quân Ly Xuân nhìn ái phi nhà mình, hỏi: “Ngươi nói Khanh tử?"

Nghe được lời Quân Ly Xuân nói, ánh mắt Quân Ly Triệt sáng ngời.

Lăng Kì Ương gật gật đầu, “Khanh tử thuộc loại âm dương thể, mặc dù không thể giống nữ tử tự động bài tiếtđộc, lại có thể dùng dược vật bức độc ra bên ngoài cơ thể. Nhưng từ nam tử biến Khanh tử không phải chuyện nhỏ, còn phải nghe ý kiến của Tiểu Ảnh."

Quân Ly Triệt do dự một lát, hỏi: “Nếu Tiểu Ảnh không chịu, thì phải làm sao?"

“Chỉ có thể chờ chết, hơn nữa không qua nổi một tháng." Lăng Kì Ương biết đáp án này rất tàn khốc, nhưng cũng không thể giấu diếm, “Trúng độc Tử Uyển Hoa, sau khi động tình, nam tử thành phế, sau đó độc tính sẽ chậm rãi cắn nuốt dương khí, đến khi tử vong. Chỉ có giải độc, hoặc tình dục mới có thể hồi phục." Là một Khanh tử, nói về tình dục thì không tốt, nhưng làm y giả, Lăng Kì Ương cảm thấy không nên kiêng dè. Có khi quá mức kiêng dè, ngược lại khiến người bệnh không rõ được tình hình bản thân, trễ bệnh tình.

Quân Ly Triệt trầm mặc một lát, thở dài thật sâu, “Đợi hắn tỉnh rồi nói sau."

Tiểu Ảnh tỉnh lại đã là buổi chiều, lấy ý thức rồi, Tiểu Ảnh lập tức nhớ tới chuyện tối hôm qua, sắc mặt trắng nhợt, muốn xuống giường thỉnh tội, lại bị Lăng Kì Ương ấn trở về.

“Vương gia......" Tiểu Ảnh không biết làm sao cầm lấy chăn, nghĩ đến đủ loại chuyện tối hôm qua, Tiểu Ảnh cảm thấy chính mình quả không còn mặt mũi nào đối mặt.

Quân Ly Triệt nhìn Tiểu Ảnh sắc mặt không tốt, thấp giọng nói: “Ngươi bị thương, nằm đi."

“Vương gia, Tiểu Ảnh đáng chết, thỉnh Vương gia trách phạt......" Tâm ý Quân Ly Triệt hắn hiểu, nhưng hai người thân phận cách biệt, Tiểu Ảnh biết không thể nào có kết quả. Nếu đã không có kết quả, cần gì phải bắt đầu? Bất quá cũng chỉ thêm thương tâm thôi.

Quân Ly Triệt cũng không biết phải nói gì, kỳ thật trong lòng hắn nhiều ít gì cũng thấy có chút may mắn, ít nhất Tiểu Ảnh sau khi trúng độc biết trở về tìm hắn, không phải đến nơi khác.

Không khí nhất thời có chút xấu hổ. Lăng Kì Ương nhìn nhìn hai người, nói với Tiểu Ảnh: “Ngươi không cần tự trách, ngươi trúng độc, không thể điều khiển hành động là tất nhiên, Lục ca bởi vì ngươi, cũng đã bị tình dược ảnh hưởng, mới có thể thương tổn ngươi. Đây đều là ngoài ý muốn."

Tiểu Ảnh mím khóe miệng, hình như vẫn là không qua được.

“Ngươi rốt cuộc sao lại trúng độc?" Quân Ly Xuân vẫn không lên tiếng liền hỏi. Chuyện tình cảm y không nhúng tay được, nhưng chuyện trúng độc vẫn cần hỏi.

Nói đến này, Tiểu Ảnh khôi phục chút tinh thần, nói: “Ngày hôm qua ta thay Vương gia làm việc trở về, đi ngang qua phủ Ngũ Hoàng tử, vừa vặn thấy có người bọc áo choàng kín đen toàn thân từ sau tường nhảy ra. Về chuyện cổ sư, Vương gia trước đó có nói qua với ta, ta cảm thấy nghi ngờ, liền đi theo. Không ngờ đến một ngõ nhỏ hẻo lánh đột ngột không thấy người đâu, sau đó đã ngửi thấy một cỗ hương khí quỷ dị......"

Quân Ly Triệt cảm thấy có chút hối hận đã nói với Tiểu Ảnh, nếu không cũng sẽ không xảy ra loại sự tình này, tự mình giận mình, ngữ khí tất nhiên cũng không tốt, “Ta nói, ngươi chỉ phụ trách an toàn của ta, chuyện khác tất có người đảm nhận, ngươi chạy loạn làm cái gì?!"

Tiểu Ảnh cúi đầu trầm mặc.

Quân Ly Triệt xoay người, hít một hơi thật sâu, để bình tĩnh trở lại, “Ta không phải cố ý nổi giận với ngươi......"

“Vương gia nói rất đúng, là Tiểu Ảnh làm càn." Tiểu Ảnh cúi đầu càng thấp.

Quân Ly Xuân vỗ vỗ vai Quân Ly Triệt, nói: “Hiện tại không phải lúc nói cái đó, giải độc cho Tiểu Ảnh quan trọng hơn."

Tiểu Ảnh giương mắt nhìn Lăng Kì Ương, “Xin hỏi Vương phi, thuộc hạ rốt cuộc trung cái gì độc?" Hắn nghĩ đến chính mình trung j□j, phát tiết đã vượt qua, không ngờ cư nhiên là độc?

Lăng Kì Ương nhẹ giọng, dùng lời Tiểu Ảnh có thể hiểutrong đem chuyện độc Tử Uyển Hoa cùng giải pháp nói một lần.

Nghe xong Lăng Kì Ương nói, Tiểu Ảnh ngơ ngác nhìn hắn lúng ta lúng túng nói: “Ngài là nói, ta phải đổi thành Khanh tử?"

Lăng Kì Ương gật gật đầu, “Đây là biện pháp duy nhất. Tuy rằng dược Khanh tử cần uống ba lượt, nhưng chỉ cần ăn vào lần đầu tiên, dương khí thân thể nam tử sẽ bị đánh tan, hình thành âm dương tính. Lúc này đã có thể giải độc. Nhưng ngươi nên biết, ăn xong dược lần đầu tiên, nhất định phải dùng hai lần sau, nếu không cũng thành phế."

“Ta......" Tiểu Ảnh hiển nhiên còn chưa kịp tiêu hóa lời Lăng Kì Ương.

Lăng Kì Ương cũng không ép hắn ra quyết định hiện tại, chỉ nói: “Ngươi còn thời gian suy nghĩ, chỉ là càng nhanh càng có lợi đối với thân thể ngươi."

Sửng sốt một lát, Tiểu Ảnh lộ ra một tia cười khổ, “Ta còn lựa chọn nào sao?"

Đúng vậy, hắn đã không lựa chọn khác. Muốn sống, nhất định phải uống thuốc. Lời Lăng Kì Ương nói cho hắn uy nghĩ, chẳng thà nói cho hắn chuẩn bị tâm lý thật tốt.

“Ngươi cũng không cần lo lắng quá mức. Sư phụ ta đã đổi dược Khanh tử, đối với thân thể nam tử thương tổn sẽ ít đi nhiều, tuy rằng vẫn sẽ khó chịu như trước, nhưng ít ra khôi phục cũng nhanh. Cũng sẽ không ảnh hưởng võ công của ngươi." Hắn dùng chính là loại dược này, có điều bởi vì Nghiệp quốc nhiều năm nay, vẫn là dùng dược Khanh tử truyền thống, cho nên loại dược này sư phụ hắn cũng không có truyền ra, để tránh sinh thị phi.

Tiểu Ảnh chôn mặt trong chăn, gật gật đầu. Hắn không muốn chết, cũng không muốn rời khỏi Quân Ly Triệt, cho nên chỉ có thể đồng ý.

“Ngày mai ta tự mình đem dược Khanh tử cùng giải dược đưa tới, ngươi hảo hảo nghỉ ngơi. Giữ thể lực mới có thể ứng đối với dược tính." Lăng Kì Ương nói.

Tiểu Ảnh gật gật đầu.

Quân Ly Triệt nhìn nhìn Tiểu Ảnh, nói với Lăng Kì Ương: “Đa tạ ngươi."

“Lục ca khách khí. Tiểu Ảnh hiện tại cảm xúc không tốt, Lục ca cũng đừng tức giận với hắn, ít nhất vẫn còn sống. Về phần cái kẻ hạ độc kia, một ngày nào đó sẽ có kết cục." Lăng Kì Ương cũng không muốn thấy hai người kia trở thành như vậy.

“Ta biết." Quân Ly Triệt gật gật đầu, “Ta chỉ là có chút giận chính mình, không phải trách Tiểu Ảnh."

Lăng Kì Ương cười gật gật đầu.

Tiểu Ảnh giương mắt nhìn Quân Ly Triệt. Quân Ly Triệt bất đắc dĩ thở dài, ngồi vào bên giường, đắp lại chăn cho Tiểu Ảnh, “Ngươi đừng nghĩ nhiều, chuyện về sau ta sẽ an bài."

Tiểu Ảnh nhìn Quân Ly Triệt, gương mặt xinh đẹp phiếm một tầng đỏ ửng.

Rời khỏi Sùng Vương phủ, Quân Ly Xuân hỏi: “Ngươi cảm thấy Lục ca cùng Tiểu Ảnh có thể không?"

“Khó mà nói. Nhìn ra Lục ca rất thích Tiểu Ảnh, Tiểu Ảnh cũng có ý với Lục ca, có điều Tiểu Ảnh hình như có rất nhiều băn khoăn." Lăng Kì Ương lười biếng tựa vào người Quân Ly Xuân, xe ngựa chạy ổn định, cũng không thấy xóc nảy.

“Lục ca nếu muốn cùng Tiểu Ảnh cùng một chỗ, cũng không phải dễ dàng. Ít nhất liên quan đến Phụ hoàng cùng Hoàng nương sẽ không dễ." Quân Ly Xuân vuốt tóc Lăng Kì Ương, cảm thấy mình thật may mắn.

Lăng Kì Ương giương mắt nhìn y, “Ngươi sẽ giúp Lục ca chứ?"

“Tất nhiên." Quân Ly Xuân cười nói: “Lúc trước ta muốn lấy ngươi, Lục ca cũng giúp ta. Hắn nếu thực sự có ý, ta tất nhiên phải hết sức."

“Giúp ngươi?" Lăng Kì Ương khó hiểu hỏi han.

Quân Ly Xuân nhìn xinh đẹp đôi mắt, bắt người lại hôn một cái, nói: “Cũng không phải đại sự gì." Y tất nhiên sẽ không nói cho Lăng Kì Ương biết Hoàng Thượng từng có ý để Quân Ly Triệt lấy Lăng Kì Ương.

“Thần thần bí bí."

“Không có gì, hắn là Lục ca của ta, giúp ta cũng là lẽ tự nhiên."

“Ngươi lần này liền làm tẫn bổn phận một đệ đệ đi."

“Ừ, bất quá còn phải xem Lục ca muốn để ta giúp bao nhiêu đã."

Hai người tùy ý trò chuyện, không bao lâu liền trở về vương phủ......

Ngày kế buổi chiều, Lăng Kì Ương đưa dược đến Sùng Vương phủ, cùng lúc đó, Quân Ly Xuân đang ở ngự thư phòng đọc tấu sớ Duyên Hi đế đưa cho y —— xem ra, xuân đến vạn vật sinh sôi, chiến sự cũng lặng lẽ tới......
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại