Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích
Chương 156: Học tập kinh nghiệm

Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

Chương 156: Học tập kinh nghiệm

TSCPTĐK - Chương 156

Chương 156: Học tập kinh nghiệm

Kỳ Thiếu Vinh bất đắc dĩ nhìn Trang Hạo, thầm nghĩ, tiểu tử Trang Hạo này lớn lên ra người ra dạng, cư nhiên lại có yêu thích nghe góc tường nhà người ta, cũng không biết là nhiễm tật xấu này từ bao giờ.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo, lên tiếng: "Ngươi đang làm cái gì, rình coi người khác không phải thói quen tốt."

Trang Hạo quay mặt qua nói: "Ta không phải nghe lén, ta chỉ đang học tập!"

"Học tập? Nghe lén cùng học tập có thể có quan hệ gì sao?" Kỳ Thiếu Vinh chống eo, thầm nghĩ: Trang Hạo lấy cớ này cũng quá không đáng tin rồi đi.

"Ta xem người khác theo đuổi lão bà như thế nào."

"Vậy ngươi có thu hoạch gì không?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

"Hải Lăng cùng Bích Lưu Vân tạm thời không có gì đặc biệt." Trang Hạo có chút mất mát đáp.

"Đình Hiên cùng A Phàm thì sao?"

Trên mặt Trang Hạo nhiễm vài phần hồng hồng, "Mộ Đình Hiên nói với Dịch Phàm, chúng ta làm đi, Dịch Phàm nói được a! Thiếu Vinh, khi nào ngươi mới nói lời này với ta? Nếu ngươi có yêu cầu, lúc nào ta cũng có thể."

Đối mặt với đôi mắt sáng lấp lánh của Trang Hạo, Kỳ Thiếu Vinh lập tức ngượng ngùng, nghiến răng nghiến lợi, thầm nghĩ: Bản thân hắn thật lắm miệng, đang yên đang lành hỏi nhiều như vậy làm gì chứ!

"Kỳ thật Đình Hiên cùng A Phàm cũng không có giá trị tham khảo gì." Kỳ Thiếu Vinh quay mặt qua, nhiệt độ trên mặt không khỏi có chút nóng lên.

Trang Hạo ủ rũ gật đầu: "Ta cũng nghĩ như vậy." Kỳ Thiếu Vinh cùng Mộ Đình Hiên hoàn toàn không giống nhau.

"Lấy trình độ của Dịch Phàm, đáng lý cả đời này cũng không thể theo đuổi được Mộ Đình Hiên mới đúng." Tên Dịch Phàm kia kỳ thật quá âm hiểm, thừa dịp Mộ Đình Hiên rơi vào hỗn loạn, sấn hư mà nhập (nhân lúc cháy nhà đi hôi của).

"Bởi vì Dịch Phàm không có giá trị tham khảo, cho nên ta mới đi xem Hải Lăng cùng Bích Lưu Vân."

Kỳ Thiếu Vinh cười cười nhìn Trang Hạo: "Vậy ngươi có nhìn ra được bí quyết gì không?"

"Tiểu tử Hải Lăng kia da mặt rất dày, nghe nói gần đây lưu hành kiểu mặt dày vô sỉ."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

Trang Hạo nhìn chằm chằm Kỳ Thiếu Vinh, vừa muốn nói cái gì, Hắc Sa lập tức nhảy ra: "Thành chủ đại nhân, hết rượu rồi, hầm rượu cũng hết rượu rồi!"

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Hắc Sa, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Trang Hạo hung hăng trừng mắt với Hắc Sa một cái, xoay người rời đi.

Hắc Sa nhìn Trang Hạo: "Thành chủ đại nhân, bạn trai tiểu bạch kiểm kia của ngươi trừng ta, hắn là chê ta uống quá nhiều sao? Tiểu tử kia đúng là keo kiệt, ngươi muốn cưới người nhỏ mọn như vậy qua cửa, nhất định phải suy xét thật kỹ!"

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

Trang Hạo: "......" Trang Hạo còn chưa đi xa, lời Hắc Sa nói truyền vào trong tai hắn rất rõ ràng, Trang Hạo trong lòng hung hăng ghi nợ Hắc Sa một bút.

......

Hoàng đô, phủ đệ Dịch Phàm.

"Thiếu gia gửi thư tới sao?" Mộ Đình Hiên hỏi.

Dịch Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Thiếu gia nói hắn hết thảy đều tốt, Lưu Vân gặp được một thanh mai trúc mã, hình như tình cảm có chút phức tạp."

Mộ Đình Hiên cười cười: "Phải vậy không? Nói như vậy có lẽ Lưu Vân sắp có hỉ sự, bất quá, cũng có khả năng là Trang Hạo cùng thiếu gia trước."

"Nếu là muốn uống rượu mừng, ta vẫn xem trọng Lưu Vân hơn, Trang Hạo sao, vẫn còn quá sớm đâu!" Dịch Phàm nghiêng đầu nói.

Mộ Đình Hiên nhìn Dịch Phàm: "A Phàm, có phải ngươi có thành kiến với Trang Hạo không?"

Dịch Phàm lắc đầu, "Không có a! Ta không có thành kiến gì với hắn, ta không xem trọng hắn chính là bởi vì —— hắn quá ngốc!"

Mộ Đình Hiên cười cười, tràn đầy bất đắc dĩ niệm một câu, "Ngươi a!"

Mộ Đình Hiên dừng một chút: "Lại nói tiếp, gần đây người Kỳ gia luôn muốn tiến vào cửa hàng, ngươi nghĩ thế nào?"

Cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành vốn chính là sản nghiệp của Kỳ Thiếu Vinh, máu mủ tình thâm, Kỳ gia muốn đưa mấy người vào trong cũng không có gì đáng trách, huống chi hiện tại cửa hàng đúng là rất cần người, quy mô cửa hàng mở rộng, người cũng cần tuyển thêm.

Dịch Phàm cười nói: "Cái này không có gì quan trọng, thiếu gia muốn mở rộng nghiệp vụ về phía hải tộc, thành lập một cửa hàng ở Bích Hải Bình Nguyên, hình như cũng muốn mở thêm mấy chi nhánh nữa, nếu người Kỳ gia tới, cứ xếp người vào đó tống cổ là được rồi."

Mộ Đình Hiên: "...... Như vậy ổn sao?"

Dịch Phàm cười cười: "Có gì không tốt?"

"Bích Hải Bình Nguyên không quá an toàn a!"

"Nếu không muốn mạo hiểm, vậy vừa lúc dùng nó để từ chối người Kỳ gia." Dịch Phàm nhàn nhạt nói.

......

Hoàng Đô.

"Thiếu Phúc, ngươi làm sao vậy? Mặt ủ mày chau?" Thẩm Nguyên hỏi.

"Phụ thân muốn đưa ta cùng mấy đường huynh tới cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, Dịch Phàm nói chúng ta đến chi nhánh ở Bích Hải Bình Nguyên quản lý." Kỳ Thiếu Phúc mê hoặc nói.

Thẩm Nguyên cười cười, sau khi hợp tác với Thương Minh, sinh ý của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành làm càng lúc càng lớn.

Có Mộ Hành Chi hộ giá hộ tống, Dịch Phàm khuếch trương sinh ý không chút cố kỵ, chi nhánh cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành mọc lên như nấm, thanh danh đã truyền lưu tới tận các quốc gia xung quanh.

Rõ ràng là cửa hàng của Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ gia lại không vớt được chỗ tốt nào, ngược lại là hai người Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên, kiếm tiền đến đếm không hết, đám trưởng lão Kỳ gia sợ là đã sớm cào nát tâm can rồi đi.

Nhìn cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành không ngừng phát triển lớn mạnh, Kỳ Diệu sợ là tâm thắt cổ cũng có.

Thẩm Nguyên nhìn Kỳ Thiếu Phúc: "Vậy ngươi định đi Bích Hải Bình Nguyên sao?"

Kỳ Thiếu Phúc ật đầu: "Mặc kệ ta có nghĩ thế nào, không đi là không được a!" Hắn không phải tứ đệ! Mệnh lệnh của trưởng lão trong gia tộc, hắn không thể không nghe.

"Bích Hải Bình Nguyên rất nguy hiểm!" Thẩm Nguyên nói.

Kỳ Thiếu Phúc không thèm để ý cười cười: "Ta thật ra cũng không sợ nguy hiểm, chỉ là có chút lo lắng tứ đệ."

Bởi vì chuyện khi còn nhỏ, Kỳ Thiếu Vinh rất có ý kiến với Kỳ gia, trước đây người trong gia tộc cũng tiếp xúc với Kỳ Thiếu Vinh vài lần, đều lấy thất bại mà kết thúc.

Người Kỳ gia cũng là vì thấy hắn cùng Kỳ Thiếu Vinh có chút giao tình mà coi trọng hắn, bất quá, giao tình này thật sự là vô cùng mỏng, Kỳ Thiếu Phúc cũng không biết chút giao tình ấy có thể duy trì được bao lâu.

"Tứ đệ ngươi là người ân oán phân minh, yên tâm đi, hắn sẽ không giận chó đánh mèo lên ngươi." Thẩm Nguyên an ủi nói.

Kỳ Thiếu Phúc miễn cưỡng cười cười: "Hy vọng là như thế."

Lần này hắn đi Bích Hải Bình Nguyên còn phải gánh vác trọng trách điều hòa quan hệ giữa Kỳ gia cùng tứ đệ đây, chỉ nghĩ tới, Kỳ Thiếu Phúc đã cảm thấy đau đầu.

"Bích Hải Bình Nguyên nguy hiểm như vậy, ta đi cùng ngươi đi." Thẩm Nguyên rạng rỡ cười nói.

Kỳ Thiếu Phúc có chút hoang mang nhìn Thẩm Nguyên: "Ngươi đi Bích Hải Bình Nguyên? Ngươi tới đó có việc?"

Thẩm Nguyên nhụt chí nói: "Ta đi truyền chỉ."

"Truyền chỉ? Truyền cái gì? Quân thượng định điều tứ đệ ta rời khỏi Bích Hải Bình Nguyên sao?" Kỳ Thiếu Phúc hỏi.

Thẩm Nguyên lắc đầu: "Không phải, quân thượng truyền chỉ, nói tứ đệ ngươi nghĩ cách kiếm hải sa bí bạc."

Kỳ Thiếu Phúc cau mày lại: "Không thể nào!"

Hải sa bí bạc là một loại tài nguyên chiến tranh, nguyên liệu quan trọng nhất dùng để chế tác pháo ma tinh, hải sa bí bạc giấu dưới chỗ sâu trong đáy biển, cực kỳ khó tìm, giá cả thứ này ở chợ đêm lúc nào cũng thuộc tấm cao nhất, bởi vì nguyên liệu khó tìm, vậy nên quân thượng cũng không thể chế tác pháp ma tinh, nếu có lượng lớn hải sa bí bạc cung cấp, như vậy......

Thẩm Nguyên thở dài một hơi: "Chính là như vậy."

Kỳ Thiếu Phúc nhíu mày, tứ đệ hắn cũng không phải thuộc dạng mặc người xâu xé a! Tứ đệ bị quân thượng sung đến Bích Hải Bình Nguyên làm lĩnh chủ hẳn là đã không quá vừa lòng, hiện tại quân thượng lại hạ lệnh, tứ đệ có thể nghe sao?

Kỳ Thiếu Phúc nhìn Thẩm Nguyên: "Ngươi hẳn là cũng biết tính tình tứ đệ ta."

Thẩm Nguyên gãi gãi đầu: "Ta biết." Tiểu tử Kỳ Thiếu Vinh kia bằng mặt không bằng lòng, căn bản là không bận tâm đến hậu quả.

Kỳ Thiếu Phúc: "......"

"Ta chỉ làm người truyền chỉ, còn tứ đệ ngươi có nghe hay không cũng không thuộc phạm vi quản hạt của ta!"

"Hải sa bí bạc rất khó kiếm! Cho dù tứ đệ nguyện ý tuân chỉ cũng chưa chắc đã tìm được đi."

"Nếu là tứ đệ ngươi cũng không phải là không thể, nghe nói tứ đệ ngươi từng làm chỉnh dung cho hai vị lão đại hải tộc, mượn tầng quan hệ này, nếu tứ đệ ngươi thật sự muốn tìm hải sa bí bạc, hẳn không phải là chuyện khó."

Kỳ Thiếu Phúc chớp chớp mắt, tràn đầy ngoài ý muốn nhìn Thẩm Nguyên: "Ngươi biết thật nhiều thứ!"

Thẩm Nguyên cười cười, chút tin tức này Kỳ gia hẳn là cũng đã biết, chỉ là không nói cho Kỳ Thiếu Phúc mà thôi.

Thân phận của Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh rất đặc thù, tuy rằng hai người đã đến Bích Hải Bình Nguyên, nhưng người chú ý bọn họ vẫn không ít.

"Vì sao quân thượng lại muốn ngươi đi truyền chỉ?" Kỳ Thiếu Phúc hỏi.

Thẩm Nguyên nháy mắt liền có loại cảm giác bị chọc đúng tử huyệt, "Ta cũng rất muốn biết, vì sao loại chuyện xuất lực mất lòng này lại rơi xuống trên đầu ta!"

......

Hoàng Đô, Kỳ gia.

Kỳ Diệu nhìn Kỳ Thiếu Phúc, thấm thía dặn dò: "Gặp được tứ đệ ngươi, nhớ phải làm tốt quan hệ với hắn."

Kỳ Thiếu Phúc gật đầu: "Ta biết."

Kỳ Thiếu Phúc cúi đầu, thầm nghĩ: Phụ thân trước giờ vẫn luôn cao ngạo, hiện tại sợ là đã chịu thua, thế lực của Kỳ Thiếu Vinh hiện nay đã ở bên trên Kỳ gia.

Mấy năm nay Kỳ gia đã phát triển tới bình cảnh, thậm chí có thể nói là bắt đầu xuống dốc, nhưng Kỳ Thiếu Vinh thì khác, thế lực của tứ đệ hắn còn đang trong giai đoạn phát triển, sau này sẽ là tình cảnh gì hiện tại rất khó tưởng tượng.

Kỳ Diệu nhìn Kỳ Thiếu Phúc: "Kỳ gia, cũng chính là ngươi, quan hệ với hắn tốt một chút, đừng làm căng."

"Ta biết." Kỳ Thiếu Phúc cúi đầu đáp.

Kỳ Thiếu Phúc đi ra khỏi đại sảnh liền nhìn thấy Kỳ Thiếu Như đang đỡ cột, ánh mắt sâu kín nhìn về phía đại sảnh.

Kỳ Thiếu Phúc đi đến bên người Kỳ Thiếu Như hỏi: "Ngũ muội, ngươi không sao chứ?"

"Tam ca định đi Bích Hải Bình Nguyên?" Kỳ Thiếu Như hỏi.

Kỳ Thiếu Phúc gật đầu: "Đúng vậy!"

"Nhìn dáng vẻ này xem ra tam ca sẽ thăng chức rất nhanh a!" Kỳ Thiếu Như chua lòm nói.

Kỳ Thiếu Như nhắm mắt lại, trong lòng vô cùng buồn bực, từ sau khi Kỳ Thiếu Vinh bộc lộ tài năng, biểu hiện ra thực lực, trưởng lão trong gia tộc liền bắt đầu oán hận nàng, ban đầu còn tốt, theo quy mô cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành phát triển càng ngày càng lớn, oán hận của Kỳ gia đối với nàng cũng càng lúc càng sâu!

Không chỉ trưởng lão, ngay cả Kỳ Diệu trước kia vẫn luôn rất thương yêu nàng, hiện tại nhìn thấy nàng cũng ngại phiền, địa vị trong gia tộc hạ xuống, mấy người bên cạnh nàng đều lần lượt bỏ đi tìm chỗ dựa mới.

Kỳ Thiếu Như vẫn luôn ngóng trông Kỳ Thiếu Vinh sẽ gặp xui xẻo, nhưng mọi chuyện lại vừa vặn tương phản với mong muốn của nàng, Kỳ Thiếu Như nguyên bản trông cậy Kỳ Thiếu Vinh bị sung quân đến Bích Hải Bình Nguyên sẽ xung đột với hải tộc, ai mà biết hắn lại làm sinh ý với hải tộc, hiện tại còn làm đến hô mưa gọi giá.

Kỳ Thiếu Phúc nhìn Kỳ Thiếu Như, bất đắc dĩ thở dài một hơi: "Thiếu Như, ngươi si ngốc."
Tác giả : Diệp Ức Lạc
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại