Trọng Sinh Chi Ma Quỷ Cự Tinh

Chương 51

Cũng không phải tay chân Lục Ninh nhũn ra như bún, một chút khí lực cũng không có, nếu trước mặt đây là người bình thường, Lục Ninh tin tưởng mình có thể một cước đá hắn ra khỏi phòng, nhưng tên trước mặt này không phải.

Giá trị vũ lực của Lục Ninh vốn cao hơn Lục Viễn, dưới loại trạng thái này, đã không còn ưu thế, hơn nữa dáng vẻ Lục Viễn…… căn bản không cho từ chối.

“Lục Viễn, ta –" Lời nói còn chưa dứt lời, Lục Ninh liền cảm thấy có cái gì lạnh lạnh bị bôi lên mặt sau của mình.

Chuyện này tới rất đột nhiên, Lục Ninh căn bản chưa chuẩn bị tốt tâm lý, y liền một cước đạp Lục Viễn, kết quả ngược lại bị Lục Viễn một tay bắt được mắt cá chân.

Lục Ninh lui lại trên giường cứ như vậy bị… kéo trở lại……

Lục Ninh trừng mắt nhìn, “Này!" Mẹ nó, đừng tưởng rằng mình vui vẻ làm với hắn, liền sẽ cam tâm bị hắn đè như vậy có được không?!

“Nếu không thoải mái, ngươi có thể bảo dừng." Lục Viễn khàn giọng nói, “A Ninh, ta rất khó chịu."

Lục Ninh trừng hắn, hắn cho rằng mình sẽ ngây thơ thiên chân tin tưởng lời nói hoang đường như vậy? Nếu nam nhân đã làm đến một nửa mà còn có thể dừng lại mới có quỷ! Chỉ có thiếu nữ vô tri mới có thể tin tưởng câu này có được không!

Khó chịu? Mình vốn cũng tính toán dùng miệng làm cho hắn, khó chịu cũng không tỏ vẻ muốn bị hắn đè!

Lục Ninh vươn tay đi cầm hạ thân Lục Viễn, mới phát hiện nó đã nóng bỏng cứng rắn đến loại trình độ này, trong lúc nhất thời liền có chút do dự.

Mà Lục Viễn đã bắt được tay hắn, “…… A Ninh, hôm nay ngươi còn chưa có cho ta……"

Lưỡi hắn cuốn quanh ngón tay Lục Ninh, răng nanh cọ qua đầu ngón tay hắn, Lục Ninh nhịn không được hít ngược một hơi, mà tê dại từ đầu ngón tay tràn ra đi lên cùng khô nóng dường như làm người ta không thể khắc chế khiến đầu Lục Ninh cũng hỗn độn một lát.

Mà lúc này, cảm giác lạnh lẽo phía sau khiến y kinh hãi, Lục Ninh thật sự không muốn cứ như vậy để Lục Viễn thực hiện được, miễn cưỡng nâng thân thể lên, lại bỗng nhiên hoảng sợ kêu thành tiếng, cả thanh âm cũng thay đổi!

Tên hỗn đản này hắn vậy mà — trực tiếp cứ như vậy vào!

Cho dù có bôi trơn, liền cứ như vậy con mẹ nó vào!

Lục Ninh muốn thu hồi toàn bộ lời nói tên này có làm qua công khóa lúc trước! Mẹ nó tên này hoàn toàn chính là tay mới!

Bởi vì thật không có chuẩn bị tâm lý, Lục Ninh căn bản không nghĩ đến vị này sẽ trực tiếp như vậy, cũng không có kéo rất chặt, phía sau vậy mà lập tức liền đem thứ thô to đến kinh người của Lục Viễn nuốt vào.

Lục Ninh cảm thấy sắp tức chết rồi, nếu y mà là người thường, Lục Viễn vào ngay như vậy, không bị thương là không có khả năng!

Cố tình vào thời điểm này, Lục Viễn động, Lục Ninh đẩy đầu hắn, “…… Dừng lại cho ta –"

Đương nhiên đây là không có khả năng, đầu lưỡi Lục Viễn quấn lấy ngón tay hắn, liếm khiến toàn thân Lục Ninh đều có chút run rẩy, hai tay chia ra chặn chân Lục Ninh, hung hăng đâm vào một cái.

Tính ái không hề có hàm lượng kỹ thuật như vậy, vừa hung mãnh lại vội vàng, thật sự trúc trắc, lại một lần đâm xuống làm cho Lục Ninh đầu váng mắt hoa.

Có lẽ là bởi vì thân thể này, y ngược lại cũng không cảm thấy đau, chỉ có dầu bôi trơn, hậu đình hoàn toàn không trải qua mở rộng hoàn toàn tiếp nhận Lục Viễn, Lục Ninh bị va chạm đến cảm thấy bụng đều có chút đau, khi bị đụng vào một điểm nào đó, gần như muốn kêu ra tiếng.

Cả người đều giống bị điện giật, tê tê đến ngón chân cũng rụt lại, loại cảm giác này cho tới bây giờ y cũng chưa từng thể hội qua, càng không biết thì ra tính ái có thể kịch liệt đến loại trình độ này, khiến y hoàn toàn không biết làm gì, khoái cảm cùng kích thích không thể hình dung vọt vào đại não, một tay y nắm chặt ga trải giường, cảm thấy tất cả cảm quan bị đều Lục Viễn đoạt đi, muốn làm cái gì căn bản cũng làm không được.

“…… Ngươi!" Đợi khi Lục Ninh hoãn lại được một chút, cũng chỉ nghe được nơi mập hợp của hai người vang lên tiếng “ba ba" khiến y mặt đỏ tai hồng, tiếng nước mang theo dầu bôi trơn, nghe vừa *** đãng lại mê loạn.

Lục Viễn chế trụ tay còn lại của hắn, đưa đẩy mưa rền gió dữ không ngừng, chỉ là đầu lưỡi bỏ qua ngón tay Lục Ninh, cúi đầu tinh tế cắn xương quai xanh Lục Ninh, chỗ đó là điểm mẫn cảm của Lục Ninh, Lục Ninh đẩy đầu hắn, lại căn bản không có đủ sức lực đẩy ra.

Lục Ninh cảm thấy trên xương quai xanh của mình cũng có chút đau đớn, nắm tóc Lục Viễn, Lục Viễn ngẩng đầu lên, một đôi mắt u hồng cứ như vậy thẳng tắp đối diện Lục Ninh, Lục Ninh thở hồng hộc, “Tên hỗn đản nhà ngươi!"

Lục Viễn hôn y một cái.

“…… Cút ra ngoài cho ta!"

Lại hôn y một cái.

Lục Ninh trừng hắn.

Lục Viễn cứ như vậy nhìn thẳng y, khàn giọng nói: “…… A Ninh, ta thích ngươi."

Lục Ninh bị đâm cho lại là một tiếng rên rỉ không khống chế được, Lục Viễn cúi đầu, lập tức cắn môi dưới của y, răng nanh nhọn vuốt ve môi y, ánh mắt lại không nháy nhìn chằm chằm ánh mắt Lục Ninh, lúc này mới vươn lưỡi, cùng Lục Ninh miệng lưỡi giao triền.

Mẹ nó hỗn đản này, lúc trước là ai bảo nói dừng có thể dừng?

Quả nhiên là gạt người!

Lục Ninh cảm thấy eo của mình đã bắt đầu chua, “…… Không cho bắn ở bên trong……" Vừa mới dứt lời, người này cứ như vậy bắn!

Lục Viễn cứ như vậy ngã xuống trên phần giường mềm mại bên cạnh Lục Ninh, thân thể Lục Ninh cứng ngắc, cảm giác thứ nóng rực phun tung toé trong cơ thể mình, thiếu chút nữa thì chửi ầm lên!

Người này còn gắt gao ôm hắn!

“Buông tay!" Lục Ninh gỡ hắn ra, vừa đứng lên cả người đều cảm giác không tốt, cái thứ kia theo chân hắn chảy xuống, đi vào phòng tắm đóng sầm cửa, một lát sau liền nghe đến Lục Viễn ở ngoài cửa nói, “A Ninh, ta đến giúp ngươi."

Hiện tại để hắn hỗ trợ là ngu ngốc.

Lục Ninh mới không có mở cửa, vừa xả nước tâm tình của y cũng có chút phức tạp, kỳ thật, trong toàn bộ quá trình y cũng không phải không có khoái cảm, thậm chí cũng không thống khổ, y chỉ là — có chút không thói quen.

Y nguyên bản không phải người trọng dục, cả hai đời y đều không nghĩ tới sẽ có tính ái kịch liệt như vậy, với phương diện này y vốn cũng không coi trọng, Lục Viễn lại không giống, hắn là thật sự tuổi trẻ, hơn nữa từ trước đến nay không khắc chế khát vọng với mình.

Lục Ninh thở dài, kỳ thật, cũng không tất yếu tức giận cái gì, Lục Viễn mặc dù có chút ngốc nghếch ngây ngô, thế nhưng nhiệt tình không thể nghi ngờ, hắn nói thích mình, điểm này Lục Ninh đã không có hoài nghi, chỉ là thích này có thể kéo dài bao lâu còn cần thời gian đến nghiệm chứng mà thôi, đến một bước này, y thật sự không cần không được tự nhiên giống như đàn bà, làm ra từ chối còn hứng lấy cái gì, làm gì đâu, chi bằng thản thản đãng đãng.

Sau khi nhất thời không thoải mái qua đi, Lục Ninh cảm thấy tốt hơn nhiều.

Dùng nước lạnh vỗ vỗ mặt, nhìn khuôn mặt còn vài phần chưa cởi *** trong gương, Lục Ninh cười cười, lúc này mới phát hiện mình là lỏa thể chạy vào, áo choàng tắm còn ở bên ngoài — nhưng mà, áo choàng tắm đã bẩn, cũng không thể lại mặc, y nhìn nhìn, sau khi dùng khăn mặt lau khô trực tiếp bọc hạ thân đi ra ngoài, chuẩn bị đến túi hành lý lấy áo ngủ dự bị ra mặc.

Nào biết vừa mở cửa, liền nhìn thấy Lục Viễn thẳng tắp đứng ở bên ngoài, ánh mắt ướt sũng kia không biết vì cái gì khiến Lục Ninh lập tức nhớ tới một con cún lông vàng từng nuôi đời trước.

“A Ninh, ngươi tức giận?" Lục Viễn thật cẩn thận hỏi.

Lục Ninh: “……"

Hiện tại mới biết được y tức giận?

Lục Viễn lại lập tức ôm lấy y, dùng cằm cọ bờ vai của y nói: “A Ninh, ta là thật sự thích ngươi, ngươi phải tin tưởng ta, chúng ta sẽ vẫn cùng một chỗ."

…… Lời nói âu yếm của nam nhân ở trên giường là không thể tin nhất, hiện tại tuy không ở trên giường, nhưng cũng là vừa xuống giường.

“A Ninh, có khi ta cảm thấy, trái tim của ngươi đều là lạnh, thật khó ủ nóng……" trong thanh âm của Lục Viễn ẩn ẩn có thất bại.

Lục Ninh ngẩn ra, “…… Vì cái gì nói như vậy?"

“Ta thích ngươi như vậy, lại cảm thấy ngươi một chút cũng không thích ta." Lục Viễn tràn đầy ủy khuất.

Lục Ninh mím chặt môi, trên tay dùng sức, hung tợn đẩy Lục Viễn ra, gần như là chỉ vào chóp mũi hắn mà nói: “Ngươi lặp lại lần nữa!"

Trên mặt Lục Viễn có chút không biết làm sao, liền nhìn thấy Lục Ninh khuôn mặt bình tĩnh ánh mắt bình thản nói: “Ngươi mẹ nó có giỏi lặp lại lần nữa."

“Ngươi cho rằng ngươi là ai! Người không thích ta sẽ cho hắn thân, sẽ cho hắn hôn, sẽ cho phép hắn hồ nháo, sẽ cứ như vậy cho hắn đè?"

“Lục Viễn, ngươi nghĩ ta là hạng người gì!"

Lục Viễn lập tức lại nhào tới gắt gao ôm Lục Ninh, “Ta sai rồi."

Thanh âm khi nhận sai ngoan ngoãn đến đòi mạng, làm hại Lục Ninh vốn muốn mắng ra lập tức nghẹn trong cổ họng, rõ ràng không thể tiếp tục mắng.

“Ta sai rồi." Hắn nói, lại hôn hôn cổ Lục Ninh, buông tay ra lại lập tức hôn trụ Lục Ninh.

Đợi đến khi Lục Ninh phát hiện mình bị đẩy dựa trên cửa sổ sát đất, thủy tinh lạnh lẽo khiến sau lưng y nổi một tầng da gà, Lục Viễn đã trực tiếp đâm vào.

Bôi trơn cùng khuếch trương lúc trước đã thực triệt để, lúc này đây hắn đi vào không phí sức lực gì, chỉ là so với một lần kia, lần này Lục Viễn ôn nhu hơn nhiều.

Hắn tinh tế hôn môi, ôm Lục Ninh, trên cửa sổ sát đất lóe ra cảnh đẹp của đêm HongKong, hơi nóng bốc lên làm mờ thủy tinh, thấy không rõ tinh tinh điểm điểm đèn màu rực rỡ ngoài cửa sổ, duy nhất có thể nhìn đến chỉ là người trước mắt này.

A Ninh, ta không chỉ là thích ngươi, ta yêu ngươi.

Ta tin tưởng ngươi thích ta, nhưng là ta hy vọng, ngươi có thể yêu ta giống như ta yêu ngươi.

Buổi sáng ngày hôm sau, Lục Ninh cảm thấy không chỉ có ánh mắt mình chua xót, mà ngay cả xương cốt toàn thân cũng chua xót, nhưng nhờ khối thân thể đặc thù này ban tặng, trừ có chút không được tự nhiên ra, không có nơi nào khác không tốt, cho dù chỉ ngủ hai giờ, không cần hóa trang, mắt y như trước cũng không có quầng thâm.

Đây là điều mà rất nhiều ngôi sao đều hy vọng, thế nhưng Lục Ninh xoa xoa ánh mắt vẫn là cảm thấy thực không thoải mái.

Lên xe, Chung Du Bạch liên tiếp liếc lại đây, không vì cái gì, Lục Viễn cười đến giống thằng ngốc, còn luôn luôn nắm tay Lục Ninh, Lục Ninh ngược lại đầy mặt bình tĩnh vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần, chẳng trách hắn nghĩ nhiều.

Trình Thương Thuật cũng ở trên xe, hắn nhíu mày, không dấu vết nhìn nhìn sau gáy Chung Du Bạch, Chung Du Bạch cũng không phải Lục Ninh, sau gáy hắn có một vết cắn còn chưa tan đâu, nhưng là chính hắn không nhìn tới, tâm tình Trình Thương Thuật rất tốt, nhìn Lục Viễn như vậy, liền lộ ra một nụ cười có ý tứ hàm xúc khác.

Đến đài truyền hình, lập tức liền phải lên tiết mục, khi Trương Ngôn Thắng đang hóa trang chuẩn bị quần áo cho bọn họ, có người gõ vang cửa phòng hóa trang.

Ở cửa là một người phụ nữ nhìn không lớn tuổi, Chung Du Bạch đi qua, một lát sau liền trở lại, “Là trợ lý của Nghê Phỉ Lâm, đến đưa thiệp mời cho hai người, có người muốn mời hai người ăn một bữa cơm tối."

Lục Ninh ngẩn ra, tên này ngược lại là có thời gian không nghe đến, hai năm này, tiết mục tuyển tú trong nước bắt đầu thịnh hành, tuy rằng còn chưa đến tình cảnh đài đài ra tuyển tú như vài năm sau, lại cũng nhiều hơn mấy năm trước nhiều, Nghê Phỉ Lâm dựa vào [Nhất xướng thành danh] lại xoay người, sau khi làm giám khảo của hai tiết mục, phát album mới thành tích cũng coi như không tồi, cô vốn chính là Thiên Hậu từng nổi tiếng, nay có nhân mạch có địa vị có nhân khí, hoàn toàn nghênh đón mùa xuân thứ hai của sự nghiệp.

“Không phải buổi tối chúng tôi còn phải quay một tiết mục sao?" Lục Viễn mở miệng nói, kỳ thật giữa bọn họ cùng Nghê Phỉ Lâm cũng không có bao nhiêu giao tình, tuyển tú năm đó, Nghê Phỉ Lâm cũng không coi là rất quan tâm bọn họ, nói thật, hắn kỳ thật cũng không rất muốn đi.

Chung Du Bạch đặt thiệp mời trước mặt Lục Ninh, Lục Ninh vừa thấy, “Thiệp mời của Khổng gia?"

Tấm thiệp mời trước mặt này rất xinh đẹp, là màu đỏ chạm rỗng tỉ mỉ theo truyền thống Trung Quốc, dùng một loại vật liệu đặc biệt cứng rắn làm, ở dưới ngọn đèn hiện lên ánh sáng nhàn nhạt, rất có khuynh hướng cảm xúc, chữ bên trên nhìn rất đẹp, nhìn một cái cũng rất bất phàm.

Khổng thị là một trong những gia tộc có nội tình thâm hậu ở HongKong, giới giải trí HongKong phát triển sớm hơn đại lục, Khổng thị cùng giới giải trí ràng buộc tương đối sâu, nhà bọn họ từng cưới hai người phụ nữ HongKong, sau lưng vài công ty giải trí HongKong, ít nhiều đều có bóng dáng tập đoàn nào đó, Tinh Hoàn cũng không ngoại lệ, chỉ là Thiệu thị sau lưng Tinh Hoàn đối với công ty giải trí như vậy cũng không chuyên tâm, mới có thể khiến vài năm sau Tinh Hoàn cứ như vậy xuống dốc.

“Đúng, Khổng gia, tốt nhất vẫn là cứ đi đi, loại tiệc rượu này cũng không phải chỉ mời hai người, đi đều là nhân vật nổi tiếng ở HongKong, ngôi sao như mấy cậu chẳng qua là người tiếp khách, đi hảo hảo ăn một bữa rồi về là được." Chung Du Bạch một chút cũng không lo lắng hai tên này sẽ ăn mệt, việc bọn họ gặp phải, có muốn ăn mệt cũng là người khác chịu thiệt được không?

Đời trước Lục Ninh từng đi tiệc rượu của Khổng gia một lần, loại tiệc rượu này sẽ có ngôi sao cùng vài phóng viên đi vào, tựa như Chung Du Bạch nói, tác dụng của ngôi sao bọn họ này chỉ là để trang điểm, nhất là ngôi sao nữ, càng là không hề thiếu chen vỡ đầu cũng muốn chen vào, trong nam ngôi sao bọn họ cũng có một vài người là mang theo mục đích vào, nhưng chỉ cần mình không có tâm tư này, đi hưởng thụ một bữa mỹ thực chính tông HongKong vẫn là thực hưởng thụ, Khổng gia mỗi lần mời đều là đầu bếp lớn tốt nhất HongKong đến nấu ăn.

Đợi lên xong tiết mục, Lục Ninh cùng Lục Viễn xóa trang đổi quần áo liền vội vàng chạy tới Khổng gia, nhìn hai hàng xe xếp dài ngoài cửa, Lục Viễn ngáp một cái, “Ta tình nguyện về khách sạn ngủ."

Lục Ninh: “……" Ngươi xác định ngươi là muốn trở về ngủ?

Nam nhân không giống nữ nhân, bọn họ không cần dùng lễ phục đi hấp dẫn tầm mắt người khác, mặc là tây trang đen tương đối đơn giản, thiết kế tu thân, màu sắc caravat cũng rất điệu thấp, một chút cũng không bắt mắt, dù sao bọn họ là đến xem náo nhiệt, muốn nhiều xuất sắc làm cái gì.

Nhưng là trời sinh trụ cột tốt, lại là thời điểm tuổi trẻ như vậy, tuổi vừa hai mươi, đang đứng ở giữa thanh niên cùng nam nhân, bọn họ không giống thanh niên tầm thường, dung mạo khí chất đều thực xuất chúng, cho dù có điệu thấp, vẫn là dễ dàng hấp dẫn ánh mắt người.

Khi được bồi bàn dẫn qua bể phun nước, liền gợi ra một hồi rối loạn.

Lục Ninh cùng Lục Viễn là lần đầu tiên đến tiệc rượu Khổng gia, bọn họ vào giới giải trí cũng là có thời gian hai ba năm, nhưng hai năm trước bận rộn giống như phong khuyên (?), căn bản không có thời gian tiến hành hoạt động giải trí chân chính, sau này vào đại học, càng là bị vây trạng thái bán thần ẩn, cho nên lúc này hoàn toàn xem như gương mặt mới ở trường hợp này.

Lục Ninh lúc này mới ý thức được, mình đời này căn bản không giống đời trước a!

Đời trước tuy rằng bộ dạng y không kém, thế nhưng trong loại trường hợp tuấn nam mỹ nữ hội tụ này, thực dễ dàng bị phai mờ với mọi người, dưới tình huống không ai chú ý, vui chơi giải trí thư thư phục phục ngồi đến khi tiệc rượu chấm dứt, đời này lại căn bản làm không được!

Diện mạo như y cùng Lục Viễn, cho dù là trong giới giải trí tuấn nam mỹ nữ tụ tập, kia cũng là thuộc về tương đối xuất chúng, lúc này ở tiệc rượu, đương nhiên đồng dạng hấp dẫn ánh mắt, huống chi bọn họ đôi song sinh giống nhau như đúc, khi đứng một chỗ đẹp mắt thẳng tắp bay lên theo cấp lũy thừa, khó trách chỉ là đi qua đã gợi ra một trận rối loạn.

Tiệc rượu lần này là hình thức tiệc đứng, thời tiết HongKong tháng 3, tháng 4 thực thích hợp, còn chưa tới lúc nóng, gió nhẹ bên ngoài quấ t vào mặt, vô cùng thoải mái, tốt hơn trong nhà bao nhiêu, trong viện đèn đuốc sáng trưng, mà Lục Ninh Lục Viễn tới đó mới phát hiện –

Mẹ nó đây là một bể bơi phái đối!

Người đi vào đều mặc lễ phục ngay ngắn chỉnh tề, sau khi vào lại được bồi bàn trực tiếp dẫn vào phòng thay quần áo!

Sắc mặt Lục Ninh coi như bình tĩnh, lại cắn răng nói, “Chung Du Bạch đây là cố ý?"

“Không biết." Lục Viễn nhìn cũng thực mất hứng, bọn họ không có chuẩn bị quần bơi, dùng trực tiếp là đồ dự bị cho khách ở nơi này, may mắn bọn họ không phải nữ, không so đo đồ bơi như vậy, chọn hai cái quần bơi tương đối kín đáo, bên ngoài lại mặc vào một cái quần đùi hoa, rửa mặt xong mới đi ra ngoài.

Trong viện nhà lớn của Khổng gia có một bể bơi xa hoa, bốn phía đặt bàn ăn thủy tinh chế tác đặc biệt, trên bàn cơm đặt các loại điểm tâm, hoa quả, rượu cùng đồ uống, chén đều là cốc thủy tinh chân cao, đĩa đều là khắc hoa mạ bạc, dụng cụ cực kỳ tinh xảo không nói, điểm tâm cùng hoa quả cũng là mới mẻ xinh đẹp.

Bể bơi rộng rãi gợn sóng lấp lánh, mỹ nữ bikini xinh đẹp, các loại người mẫu ngôi sao cao lớn tuấn tú, dàn nhạc diễn tấu hiện trường, buổi tiệc rượu này của Khổng gia làm tương đối “sinh động".

Trái ngược với những kẻ đã lăn lộn rất lâu trong giới này, khi Lục Viễn đối mặt trường hợp này là ngây ngô rõ ràng, đời trước Lục Ninh cũng rất ít đến trường hợp như vậy, cảm thấy cả người đều có chút không được tự nhiên.

“Hai người đến rồi!" Nghê Phỉ Lâm mặc bikini, bên ngoài che một tấm khăn lụa mỏng dần thay đổi màu sắc, cười dài đi lên đón, đánh giá bọn họ một chút nói, “Như trường hợp này mới tương đối thích hợp loại người trẻ tuổi như hai cậu đâu!"

Không sai, kỳ thật Lục Ninh cùng Lục Viễn dạng này là rất dễ nhìn, khi bọn họ mặc quần áo sẽ có một chút dạng thanh niên tiêm gầy, sau khi cởi quần áo, lộ ra nửa người trên rắn chắc, làn da trắng nõn, đường cong tuyệt đẹp, nhất là đường eo xinh đẹp, so với rất nhiều người mẫu ở đây còn hấp dẫn ánh mắt người hơn.

Lục Ninh cũng thấy được Tạ Nhược Gia, cô ngược lại không thân thiện với bọn họ như khi thi đấu, mà là vẫn theo bên cạnh một người đàn ông tuổi trẻ thanh tú, cũng không quay ra nhìn bọn họ.

“Vị kia là công tử Đồng thị." Nghê Phỉ Lâm cười nói, “Đúng rồi, ông chủ của hai người hôm nay cũng được mời –"

Nhìn theo hướng tay cô chỉ, sắc mặt Lục Viễn lập tức liền xanh.

Không vì cái gì khác, ông chủ của bọn họ tự nhiên chính là Diệp Tồn An, mà vị bạn gái cười đến ngại ngùng ôn nhu, mặc đồ bơi liền thân, bên ngoài khoác áo choàng hoa sen xanh ngọc bích bên cạnh Diệp Tồn An, không phải Cố Di thì là ai?

Đừng nhìn Lục Viễn dần bận rộn mà tựa hồ dần dần không liên lạc nhiều với Cố Di, thế nhưng Lục Ninh biết, vị này là người vì một hứa hẹn có thể dùng hết toàn lực, trong lòng hắn, địa vị của Cố Di tuyệt đối không thể nghi ngờ, hắn là thật sự coi cô như người nhà.

Nhưng là, cô lại có thể xuất hiện ở trong này?

Nhìn ý cười bỗng nhiên trở nên có chút miễn cưỡng trên mặt Cố Di, Lục Ninh nhìn về phía vị đang quấn lấy Diệp Tồn An, nhướn mày, “Người kia –"

Lục Viễn đã bước qua, Lục Ninh cũng chỉ có thể đuổi kịp.

“Người này không phải cô có thể chạm." Lục Viễn trực tiếp lạnh lùng nói.

Người phụ nữ đứng bên cạnh Diệp Tồn An tuyệt đối là vật báu, cửu đầu thân(1), trước tấn công sau phòng thủ, khuôn mặt xinh đẹp không nói, toàn thân có loại mị lực nói không nên lời, mị nhãn như tơ, môi đỏ mọng như lửa, ít người đàn ông nào có thể từ chối mỹ nữ như vậy.

Cô nhìn Lục Viễn, ngay khi Lục Ninh cho rằng cô muốn làm cái gì, cô bỗng nhiên thu hồi mị ý trên người, bĩu môi liếc mắt nhìn Diệp Tồn An, “Hứ ~ sớm nói nha, yên tâm, tôi luôn luôn rất có nguyên tắc, sẽ không cướp đồ của ‘bằng hữu’, lần sau là của cậu thì giám sát chặt một chút ~"

Nói xong liền lắc lư cơ thể đi.

Lục Viễn cắn răng, “Con nhện tinh đáng chết! Ai nói hỗn đản này là của ta!"

…… Nhền nhện tinh……

…… Thì ra là như vậy……

Không cướp đồ của bằng hữu cái gì, Lục Ninh bỗng nhiên cảm thấy thật vi diệu.

.

(1) Tỉ lệ giữa đầu và thân thể là 1:9, được coi là tỉ lệ đẹp nhất của dáng người.
Tác giả : SISIMO
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại