Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu
Chương 260
Trương Lợi dùng ngón tay gõ gõ mặt đất, “Trước tiên nói một chút về ý kiến cá nhân của tớ. Chúng ta không có cách nào phân biệt người khác, người khác cũng không có cách nào phân biệt chúng ta. Nhưng mà, một khi chúng ta xuất thủ, liền rất có thể tiết lộ đại bản doanh. Quan trọng nhất là, vũ khí chúng ta mang theo cực kỳ có hạn."
Hạ Mạt hỏi: “Theo ý của cậu, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
“Một chữ, đợi." Trương Lợi nói: “Đợi kẻ địch xung quanh chúng ta không kiềm chế được công kích lẫn nhau, chúng ta thì có thời cơ lợi dụng."
Mọi người rơi vào trầm mặc.
Hạ Mạt nói: “Như vậy chúng ta chẳng phải sẽ rơi vào thế bị động? Nếu như tất cả mọi người đều áp dụng sách lược giống chúng ta thì nên làm cái gì bây giờ?"
“Ha ha." Trương Lợi lắc đầu, “Trái đất xưa không phải có rất nhiều ví dụ kinh điển nói về loại hình tác chiến này sao? Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn, ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi... Còn theo như cậu nói tất cả mọi người đều lựa chọn chiến thuật tiêu cực giống chúng ta, tớ có thể nói chắc chắn với cậu rằng, không có khả năng."
“Tại sao?"
Trương Lợi cười đến giảo hoạt dị thường: “Cậu đã quên, chúng ta còn có Vu Triết."
“Vu Triết?"
Trương Lợi vỗ vỗ vai Vu Triết, “Có vị cao thủ Hacker này ở đây, gây ra tranh đấu không phải dễ như trở bàn tay?"
Hạ Mạt bừng tỉnh đại ngộ, “Tớ hiểu được! Ý của cậu là…"
Chín giờ sáng, Lạp Hỗ tinh cầu.
Nếu như ở vài năm trước, giải thi đấu giữa liên minh các tinh cầu tuy là sự kiện quan trọng của toàn tinh tế nhưng ở Lạp Hỗ tinh cầu cũng không nổi tiếng, bởi vì, cho dù ai trông thấy tuyển thủ của quốc gia mình vừa vào sân đã bị đào thải cũng sẽ không có quá nhiều hứng thú quan sát..
Thế nhưng năm nay, tình hình lại không giống như vậy.
Học viện quân sự cao cấp Exxon, phòng làm việc của hiệu trưởng.
Frankie ngồi ngay ngắn trên ghế.
Phó hiệu trưởng được phân công quản lý trường học cùng với chủ nhiệm phòng giáo dục ngồi bên cạnh, vẻ mặt suy tư.
“Frankie hiệu trưởng, cái này, các học sinh vì xem thi đấu mà cúp học tập thể, ngài nói nên làm cái gì bây giờ?!"
“Chẳng lẽ không cho? Tôi đã nhận được hơn 10 vị giáo sư phàn nàn, nói tỉ lệ trốn học của học sinh gia tăng nhanh chóng, sáng thứ hai còn không sao, từ chiều thứ hai, người đi học càng ngày càng ít, đến hôm nay, tỉ lệ còn chưa tới 10%!"
Frankie bình tĩnh nâng chén trà lên, không liên quan hỏi: “Các ngài đã xem trận đấu chưa?"
Nói đến trận đấu, phó hiệu trưởng lập tức hai mắt tỏa ánh sáng, tinh thần phấn trấn nói: “Đâu chỉ là xem! Đêm qua tôi còn xem suốt đêm!"
Frankie gật gật đầu: “Tôi cũng vậy."
Chủ nhiệm phòng giáo dục vốn vẫn luôn im lặng không nói tiếp, luôn cảm thấy để cho người khác biết một lão đầu như hắn đã vậy còn quá điên cuồng mà truy phủng trận đấu giữa những người trẻ tuổi thực sự quá mất mặt. Nhưng thấy Frankie nhìn qua cũng không giấu nữa, vỗ đùi nói ra: “Quả thực là không thể tưởng tượng nổi! Trước ngày hôm qua, tôi luôn không thể tưởng tượng được cảnh tượng đội ngũ của Lạp Hỗ tinh cầu phá tan cửa thứ nhất, nhưng từ sau ngày hôm qua, tôi đột nhiên cảm giác được cho dù bọn họ lấy được danh hiệu đệ nhất cũng không phải không thể tưởng tượng!"
Frankie cười: “Đúng vậy a."
“Người của Randall điện hạ sử dụng Vinh Quang 3000X đúng không?! Theo như suy nghĩ của tôi, vị đại sư X này không xuất hiện thì thôi chứ đã xuất hiện thì nổi tiếng ngay tức khắc! Chỉ dựa vào Vinh Quang 3000X liền có thể làm cho toàn bộ Lạp Hỗ tinh cầu hãnh diện! Chỉ tiếc Hoàng đảng vẫn không công bố tin tức của đại sư X như trước, nếu không tôi nhất định phải treo chân dung hắn lên tường, mỗi ngày thắp hương kính bái!"
Frankie tưởng tượng hình ảnh treo chân dung Hạ Mạt lên tường cúng bái, không khỏi mỉm cười, “Ngay cả các lão đầu năm sáu chục tuổi đều không khống chế được, huống chi các học sinh hơn mười, hai mươi tuổi?"
Phó hiệu trưởng cùng chủ nhiệm phòng giáo dục sững sờ, đều quẫn bách xoa đầu.
“Vậy thì theo ý của ngài…"
“Nếu tất cả mọi người muốn xem, chúng ta buộc bọn chúng đi lên lớp cũng không đạt được hiệu quả như mong muốn, còn không bằng thoải mái cho bọn chúng thời gian, để cho bọn chúng xem tranh tài. Thông qua xem tranh tài, cũng có thể để cho bọn chúng hiểu rõ sự chênh lệch giữa các tinh cầu, hiểu rõ hiện trạng quân sự của Lạp Hỗ tinh cầu."
Phó hiệu trưởng cùng chủ nhiệm phòng giáo dục cùng nhau gật đầu.
Sau khi đưa ra ý kiến xong, Frankie tiếp tục nói: “Thông báo học sinh toàn trường, nếu như muốn xem tranh tài thì xem ở trong phòng thi đấu hoặc là đến đại hội đường đi. Cũng đừng quên, chúng ta là trường quân sự, cho dù ở thời điểm đặc biệt này cũng phải có kỷ luật."
Chủ nhiệm phòng giáo dục vui vẻ tươi cười, sau đó cường chống kích động trong nội tâm, nói ra: “Chỉ là hai nơi này sợ còn chưa đủ đi…"
“Vậy thì mở thao trường ra đi."
“Vâng! Chúng tôi đi làm ngay!"
Frankie lạnh nhạt gật đầu, đưa mắt nhìn hai người rời khỏi. Đợi cửa văn phòng đóng lại, hắn lập tức tay mắt lanh lẹ ấn mở quang não phóng ra hình chiếu ba chiều, sau đó tựa lưng vào ghế ngồi, hai chân bắt chéo, vẻ mặt thích ý xem tranh tài.
Cùng lúc đó, Trường quân sự cao cấp Viên.
Mingo đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn chằm chằm những đám mây trôi giữa không trung, “Đồ đệ của em cũng thật là lợi hại."
Bên trong quang não xuất hiện giọng nói ôn hòa của Diệp Vĩ, “Em hiện tại cũng không dám xưng là sư phụ của nó."
Mingo quay người đi đến trước bàn làm việc, cầm lên cốc cà phê nhấp một ngụm nhỏ, “Từ chiều hôm qua đám học sinh cũng đã điên rồi, em có biện pháp trấn an bọn họ sao?"
“Học sinh làm sao vậy?"
“Muốn xem trận đấu chứ sao. A, từ chuyện này có thể thấy được tấm lòng yêu tổ quốc của các học sinh đặc biệt đến cỡ nào. Trước kia các đội ngũ dự thi của Lạp Hỗ tinh cầu luôn bị đào thải ở vòng đầu tiên, mọi người cơ bản không có hứng thú đối với giải đấu liên minh giữa các tinh cầu, hôm nay quân đoàn của Randall điện hạ vậy mà lấy được vị trí thứ hai, hưng phấn của mọi người đều được gợi lên. Học sinh a, ý nghĩ quả thật muốn hồn nhiên rất nhiều."
“Đây không phải chuyện tốt sao?"
“Đối với Hoàng đảng?"
Diệp Vĩ từ chối cho ý kiến.
“Thất quân đoàn là đội ngũ chiến đấu mạnh nhất đại biểu cho Hoàng đảng, đối với các học sinh vẫn chưa đứng trong đội ngũ nào mà nói thì đây chính là một lực hấp dẫn mạnh mẽ nhất. Em tin, chờ cuộc tranh tài này chấm dứt, tiếng nói của Hoàng đảng nhất định sẽ tăng lên rất nhiều."
“Nếu như vậy, ta liền an bài cho các học sinh đi xem tranh tài?"
“Nghe nói Exxon đã làm như vậy."
“Ta lập tức thông báo cho người phía dưới đi an bài chuyện này."
“Uh, tí nữa sẽ liên lạc lại."
“Được, mặt khác, ta nhớ em."
Diệp Vĩ cắt đứt trò chuyện, quay đầu nhìn về phía Edern đang tươi cười mờ ám, vội vàng lúng túng dịch chuyển ánh mắt, “Ta đã nói với hắn rồi."
Edern dùng ánh mắt ra hiệu hắn ngồi xuống, “Cuộc tranh tài này, Hoàng đảng xem như xuất hết danh tiếng. Ta đoán nội các nhất định sẽ rất tức giận đúng không?"
“Ta nhìn thấy tiểu tổ của Laurent cũng thuận lợi thông qua cửa thứ nhất, tuy nói là mấy tên cuối cùng, thế nhưng vẫn có khả năng uy hiếp mấy người Randall điện hạ như trước."
“Bọn Randall sẽ biết nên làm thế nào với Laurent."
“Nếu như chúng ta có thể nghĩ biện pháp liên hệ với bọn họ thì tốt rồi, ta vô cùng lo lắng Mạt Mạt, nó bây giờ có thể nói là tương lai của Hoàng đảng, một khi gặp chuyện không may, ta quả thực không dám tưởng tượng…"
“Yên tâm đi, sẽ không xảy ra chuyện. Airwolf tinh dù sao cũng là tinh cầu siêu cấp xếp hạng 5, mặc dù là Hắc Vương tinh cũng không dám đơn giản trêu chọc, huống chi Hạ Mạt có năng lực bảo vệ mình."
“Chỉ hy vọng như thế đi."
Đã có hai học viện Exxon và Viên nằm trong top 10 các trường học dẫn đầu, trong vòng nửa ngày tiếp theo, một nửa số trường học trong Lạp Hỗ tinh cầu đều sắp xếp cho học viên xem tranh tài. Những trường học này đều có một phần lớn là các trường học trung lập, cùng với toàn bộ trường học thuộc sở hữu của Hoàng đảng.
Mà những trường học nằm trong sự khống chế của nội các kia thì cự tuyệt cho học sinh đi xem tranh tài, vì thế đám học sinh bị uất ức không lưu tình một chút nào đăng lên mạng phun tào một hồi! Cũng mang theo danh hiệu “Vô nhân quyền, không dân chủ"!
Phủ nội các tổng lý
Locke hung hăng ngắt video, “Quả thực là đáng giận!" Hắn giận đùng đùng đi qua đi lại, như một con gà trống nôn nóng, “Đó chính là trường học trực thuộc Nội các, cũng dám hỏi ta có thể đồng ý cho học sinh đi xem tranh tài hay không?! Đầu óc bị cháy hỏng sao?!"
“Đại nhân…" Một Beta nam trung niên hết sức khó xử nói: “Cho đến bây giờ, tôi đã nhận được đề nghị của 24 trường học, các học sinh vì xem tranh tài nhao nhao tập thể trốn khóa, nhân viên nhà trường áp dụng rất nhiều thủ đoạn đều không có tác dụng."
“Tập thể trốn khóa?! Bọn họ thật là có gan! Nói cho trường học, chỉ cần là người trốn học liền áp dụng hình thức xử phạt thật nặng!"
“Thế nhưng đại nhân, lý do mà các học sinh nói cũng không phải là không có đạo lý."
“Lý do gì?!"
“Bọn họ nói, bọn họ nói Exxon cùng Viên cùng với hơn phân nửa số trường học cao cấp đều vô cùng có tình người, mà…"
“Exxon, Viên!" Locke nghiến răng nghiến lợi, “Bọn họ là chó săn của Hoàng đảng, đương nhiên sẽ đồng ý rồi!"
Beta nam gục đầu xuống.
Locke bực bội mà đi đến trước bàn sách, mở ra quang não, còn chưa có đưa vào bất kỳ tin tức gì, dưới góc phải liền tự động bắn ra vô số khung nhỏ, thoáng liếc qua, tất cả đều là tin tức học sinh trốn học quy mô lớn, tùy tiện chọn vào một cái, đã nhìn thấy phóng viên đang phỏng vấn học sinh của một trường học nào đó.
Phóng viên: “Chào em, số người trên sân tập chỉ sợ có mấy vạn người đúng không?"
Học sinh: “5 vạn người, tất cả học sinh của trường chúng em đều đến."
Phóng viên: “Tại sao các em lại ngồi đây?"
Học sinh: “Bọn em chỉ là muốn đòi lại quyền lợi cho mình mà thôi! Giải thi đấu liên minh các trường cao đẳng nóng như thế, chúng em cũng muốn xem tranh tài. Exxon cùng với đại bộ phận các trường học đều đã tổ chức xem tranh tài tập thể, nhưng mà trường học của chúng em chẳng những không có tổ chức, còn cấm chúng em xem tranh tài. Đây quả thực là hạn chế nhân quyền của chúng em!"
Những học sinh khác: “Nghe người bên ngoài nói, sở dĩ lãnh đạo trường học không cho bọn em xem tranh tài chính là vì bọn họ thuộc Nội các, mà Randall điện hạ thuộc Hoàng đảng. Em chỉ muốn nói, thật chúng em khi xem tranh tài cũng không phân chia đảng phái, nhưng mà nhân viên nhà trường ngăn cản như vậy, ngược lại lại làm cho chúng em có mâu thuẫn với Nội các."
“Ầm!"
Locke vỗ bàn một cái, thịt và hợp kim kịch liệt va chạm, phát ra tiếng vang nặng nề.
Beta nam thấy thế, vội vàng cẩn thận nói: “Đại nhân, xin hãy chú ý thân thể."
Locke buông thõng đầu, cực lực ẩn nhẫn cơn giận, sau một hồi lâu, ách cuống họng nói: “Thông báo trường học, cho phép học sinh xem tranh tài."
Beta nam sững sờ, không rõ tại sao hắn lại đột nhiên chuyển biết cái nhìn như vậy.
Locke cúi thấp đầu, hai vai nhẹ nhàng nhún, trong cổ họng phát ra tiếng cười cổ quái: “Như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt… Vừa vặn có thể làm cho bọn họ nhìn xem thảm cảnh của Randall! A! Ha ha!"
Hết chương 260.
Hạ Mạt hỏi: “Theo ý của cậu, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"
“Một chữ, đợi." Trương Lợi nói: “Đợi kẻ địch xung quanh chúng ta không kiềm chế được công kích lẫn nhau, chúng ta thì có thời cơ lợi dụng."
Mọi người rơi vào trầm mặc.
Hạ Mạt nói: “Như vậy chúng ta chẳng phải sẽ rơi vào thế bị động? Nếu như tất cả mọi người đều áp dụng sách lược giống chúng ta thì nên làm cái gì bây giờ?"
“Ha ha." Trương Lợi lắc đầu, “Trái đất xưa không phải có rất nhiều ví dụ kinh điển nói về loại hình tác chiến này sao? Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn, ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi... Còn theo như cậu nói tất cả mọi người đều lựa chọn chiến thuật tiêu cực giống chúng ta, tớ có thể nói chắc chắn với cậu rằng, không có khả năng."
“Tại sao?"
Trương Lợi cười đến giảo hoạt dị thường: “Cậu đã quên, chúng ta còn có Vu Triết."
“Vu Triết?"
Trương Lợi vỗ vỗ vai Vu Triết, “Có vị cao thủ Hacker này ở đây, gây ra tranh đấu không phải dễ như trở bàn tay?"
Hạ Mạt bừng tỉnh đại ngộ, “Tớ hiểu được! Ý của cậu là…"
Chín giờ sáng, Lạp Hỗ tinh cầu.
Nếu như ở vài năm trước, giải thi đấu giữa liên minh các tinh cầu tuy là sự kiện quan trọng của toàn tinh tế nhưng ở Lạp Hỗ tinh cầu cũng không nổi tiếng, bởi vì, cho dù ai trông thấy tuyển thủ của quốc gia mình vừa vào sân đã bị đào thải cũng sẽ không có quá nhiều hứng thú quan sát..
Thế nhưng năm nay, tình hình lại không giống như vậy.
Học viện quân sự cao cấp Exxon, phòng làm việc của hiệu trưởng.
Frankie ngồi ngay ngắn trên ghế.
Phó hiệu trưởng được phân công quản lý trường học cùng với chủ nhiệm phòng giáo dục ngồi bên cạnh, vẻ mặt suy tư.
“Frankie hiệu trưởng, cái này, các học sinh vì xem thi đấu mà cúp học tập thể, ngài nói nên làm cái gì bây giờ?!"
“Chẳng lẽ không cho? Tôi đã nhận được hơn 10 vị giáo sư phàn nàn, nói tỉ lệ trốn học của học sinh gia tăng nhanh chóng, sáng thứ hai còn không sao, từ chiều thứ hai, người đi học càng ngày càng ít, đến hôm nay, tỉ lệ còn chưa tới 10%!"
Frankie bình tĩnh nâng chén trà lên, không liên quan hỏi: “Các ngài đã xem trận đấu chưa?"
Nói đến trận đấu, phó hiệu trưởng lập tức hai mắt tỏa ánh sáng, tinh thần phấn trấn nói: “Đâu chỉ là xem! Đêm qua tôi còn xem suốt đêm!"
Frankie gật gật đầu: “Tôi cũng vậy."
Chủ nhiệm phòng giáo dục vốn vẫn luôn im lặng không nói tiếp, luôn cảm thấy để cho người khác biết một lão đầu như hắn đã vậy còn quá điên cuồng mà truy phủng trận đấu giữa những người trẻ tuổi thực sự quá mất mặt. Nhưng thấy Frankie nhìn qua cũng không giấu nữa, vỗ đùi nói ra: “Quả thực là không thể tưởng tượng nổi! Trước ngày hôm qua, tôi luôn không thể tưởng tượng được cảnh tượng đội ngũ của Lạp Hỗ tinh cầu phá tan cửa thứ nhất, nhưng từ sau ngày hôm qua, tôi đột nhiên cảm giác được cho dù bọn họ lấy được danh hiệu đệ nhất cũng không phải không thể tưởng tượng!"
Frankie cười: “Đúng vậy a."
“Người của Randall điện hạ sử dụng Vinh Quang 3000X đúng không?! Theo như suy nghĩ của tôi, vị đại sư X này không xuất hiện thì thôi chứ đã xuất hiện thì nổi tiếng ngay tức khắc! Chỉ dựa vào Vinh Quang 3000X liền có thể làm cho toàn bộ Lạp Hỗ tinh cầu hãnh diện! Chỉ tiếc Hoàng đảng vẫn không công bố tin tức của đại sư X như trước, nếu không tôi nhất định phải treo chân dung hắn lên tường, mỗi ngày thắp hương kính bái!"
Frankie tưởng tượng hình ảnh treo chân dung Hạ Mạt lên tường cúng bái, không khỏi mỉm cười, “Ngay cả các lão đầu năm sáu chục tuổi đều không khống chế được, huống chi các học sinh hơn mười, hai mươi tuổi?"
Phó hiệu trưởng cùng chủ nhiệm phòng giáo dục sững sờ, đều quẫn bách xoa đầu.
“Vậy thì theo ý của ngài…"
“Nếu tất cả mọi người muốn xem, chúng ta buộc bọn chúng đi lên lớp cũng không đạt được hiệu quả như mong muốn, còn không bằng thoải mái cho bọn chúng thời gian, để cho bọn chúng xem tranh tài. Thông qua xem tranh tài, cũng có thể để cho bọn chúng hiểu rõ sự chênh lệch giữa các tinh cầu, hiểu rõ hiện trạng quân sự của Lạp Hỗ tinh cầu."
Phó hiệu trưởng cùng chủ nhiệm phòng giáo dục cùng nhau gật đầu.
Sau khi đưa ra ý kiến xong, Frankie tiếp tục nói: “Thông báo học sinh toàn trường, nếu như muốn xem tranh tài thì xem ở trong phòng thi đấu hoặc là đến đại hội đường đi. Cũng đừng quên, chúng ta là trường quân sự, cho dù ở thời điểm đặc biệt này cũng phải có kỷ luật."
Chủ nhiệm phòng giáo dục vui vẻ tươi cười, sau đó cường chống kích động trong nội tâm, nói ra: “Chỉ là hai nơi này sợ còn chưa đủ đi…"
“Vậy thì mở thao trường ra đi."
“Vâng! Chúng tôi đi làm ngay!"
Frankie lạnh nhạt gật đầu, đưa mắt nhìn hai người rời khỏi. Đợi cửa văn phòng đóng lại, hắn lập tức tay mắt lanh lẹ ấn mở quang não phóng ra hình chiếu ba chiều, sau đó tựa lưng vào ghế ngồi, hai chân bắt chéo, vẻ mặt thích ý xem tranh tài.
Cùng lúc đó, Trường quân sự cao cấp Viên.
Mingo đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn chằm chằm những đám mây trôi giữa không trung, “Đồ đệ của em cũng thật là lợi hại."
Bên trong quang não xuất hiện giọng nói ôn hòa của Diệp Vĩ, “Em hiện tại cũng không dám xưng là sư phụ của nó."
Mingo quay người đi đến trước bàn làm việc, cầm lên cốc cà phê nhấp một ngụm nhỏ, “Từ chiều hôm qua đám học sinh cũng đã điên rồi, em có biện pháp trấn an bọn họ sao?"
“Học sinh làm sao vậy?"
“Muốn xem trận đấu chứ sao. A, từ chuyện này có thể thấy được tấm lòng yêu tổ quốc của các học sinh đặc biệt đến cỡ nào. Trước kia các đội ngũ dự thi của Lạp Hỗ tinh cầu luôn bị đào thải ở vòng đầu tiên, mọi người cơ bản không có hứng thú đối với giải đấu liên minh giữa các tinh cầu, hôm nay quân đoàn của Randall điện hạ vậy mà lấy được vị trí thứ hai, hưng phấn của mọi người đều được gợi lên. Học sinh a, ý nghĩ quả thật muốn hồn nhiên rất nhiều."
“Đây không phải chuyện tốt sao?"
“Đối với Hoàng đảng?"
Diệp Vĩ từ chối cho ý kiến.
“Thất quân đoàn là đội ngũ chiến đấu mạnh nhất đại biểu cho Hoàng đảng, đối với các học sinh vẫn chưa đứng trong đội ngũ nào mà nói thì đây chính là một lực hấp dẫn mạnh mẽ nhất. Em tin, chờ cuộc tranh tài này chấm dứt, tiếng nói của Hoàng đảng nhất định sẽ tăng lên rất nhiều."
“Nếu như vậy, ta liền an bài cho các học sinh đi xem tranh tài?"
“Nghe nói Exxon đã làm như vậy."
“Ta lập tức thông báo cho người phía dưới đi an bài chuyện này."
“Uh, tí nữa sẽ liên lạc lại."
“Được, mặt khác, ta nhớ em."
Diệp Vĩ cắt đứt trò chuyện, quay đầu nhìn về phía Edern đang tươi cười mờ ám, vội vàng lúng túng dịch chuyển ánh mắt, “Ta đã nói với hắn rồi."
Edern dùng ánh mắt ra hiệu hắn ngồi xuống, “Cuộc tranh tài này, Hoàng đảng xem như xuất hết danh tiếng. Ta đoán nội các nhất định sẽ rất tức giận đúng không?"
“Ta nhìn thấy tiểu tổ của Laurent cũng thuận lợi thông qua cửa thứ nhất, tuy nói là mấy tên cuối cùng, thế nhưng vẫn có khả năng uy hiếp mấy người Randall điện hạ như trước."
“Bọn Randall sẽ biết nên làm thế nào với Laurent."
“Nếu như chúng ta có thể nghĩ biện pháp liên hệ với bọn họ thì tốt rồi, ta vô cùng lo lắng Mạt Mạt, nó bây giờ có thể nói là tương lai của Hoàng đảng, một khi gặp chuyện không may, ta quả thực không dám tưởng tượng…"
“Yên tâm đi, sẽ không xảy ra chuyện. Airwolf tinh dù sao cũng là tinh cầu siêu cấp xếp hạng 5, mặc dù là Hắc Vương tinh cũng không dám đơn giản trêu chọc, huống chi Hạ Mạt có năng lực bảo vệ mình."
“Chỉ hy vọng như thế đi."
Đã có hai học viện Exxon và Viên nằm trong top 10 các trường học dẫn đầu, trong vòng nửa ngày tiếp theo, một nửa số trường học trong Lạp Hỗ tinh cầu đều sắp xếp cho học viên xem tranh tài. Những trường học này đều có một phần lớn là các trường học trung lập, cùng với toàn bộ trường học thuộc sở hữu của Hoàng đảng.
Mà những trường học nằm trong sự khống chế của nội các kia thì cự tuyệt cho học sinh đi xem tranh tài, vì thế đám học sinh bị uất ức không lưu tình một chút nào đăng lên mạng phun tào một hồi! Cũng mang theo danh hiệu “Vô nhân quyền, không dân chủ"!
Phủ nội các tổng lý
Locke hung hăng ngắt video, “Quả thực là đáng giận!" Hắn giận đùng đùng đi qua đi lại, như một con gà trống nôn nóng, “Đó chính là trường học trực thuộc Nội các, cũng dám hỏi ta có thể đồng ý cho học sinh đi xem tranh tài hay không?! Đầu óc bị cháy hỏng sao?!"
“Đại nhân…" Một Beta nam trung niên hết sức khó xử nói: “Cho đến bây giờ, tôi đã nhận được đề nghị của 24 trường học, các học sinh vì xem tranh tài nhao nhao tập thể trốn khóa, nhân viên nhà trường áp dụng rất nhiều thủ đoạn đều không có tác dụng."
“Tập thể trốn khóa?! Bọn họ thật là có gan! Nói cho trường học, chỉ cần là người trốn học liền áp dụng hình thức xử phạt thật nặng!"
“Thế nhưng đại nhân, lý do mà các học sinh nói cũng không phải là không có đạo lý."
“Lý do gì?!"
“Bọn họ nói, bọn họ nói Exxon cùng Viên cùng với hơn phân nửa số trường học cao cấp đều vô cùng có tình người, mà…"
“Exxon, Viên!" Locke nghiến răng nghiến lợi, “Bọn họ là chó săn của Hoàng đảng, đương nhiên sẽ đồng ý rồi!"
Beta nam gục đầu xuống.
Locke bực bội mà đi đến trước bàn sách, mở ra quang não, còn chưa có đưa vào bất kỳ tin tức gì, dưới góc phải liền tự động bắn ra vô số khung nhỏ, thoáng liếc qua, tất cả đều là tin tức học sinh trốn học quy mô lớn, tùy tiện chọn vào một cái, đã nhìn thấy phóng viên đang phỏng vấn học sinh của một trường học nào đó.
Phóng viên: “Chào em, số người trên sân tập chỉ sợ có mấy vạn người đúng không?"
Học sinh: “5 vạn người, tất cả học sinh của trường chúng em đều đến."
Phóng viên: “Tại sao các em lại ngồi đây?"
Học sinh: “Bọn em chỉ là muốn đòi lại quyền lợi cho mình mà thôi! Giải thi đấu liên minh các trường cao đẳng nóng như thế, chúng em cũng muốn xem tranh tài. Exxon cùng với đại bộ phận các trường học đều đã tổ chức xem tranh tài tập thể, nhưng mà trường học của chúng em chẳng những không có tổ chức, còn cấm chúng em xem tranh tài. Đây quả thực là hạn chế nhân quyền của chúng em!"
Những học sinh khác: “Nghe người bên ngoài nói, sở dĩ lãnh đạo trường học không cho bọn em xem tranh tài chính là vì bọn họ thuộc Nội các, mà Randall điện hạ thuộc Hoàng đảng. Em chỉ muốn nói, thật chúng em khi xem tranh tài cũng không phân chia đảng phái, nhưng mà nhân viên nhà trường ngăn cản như vậy, ngược lại lại làm cho chúng em có mâu thuẫn với Nội các."
“Ầm!"
Locke vỗ bàn một cái, thịt và hợp kim kịch liệt va chạm, phát ra tiếng vang nặng nề.
Beta nam thấy thế, vội vàng cẩn thận nói: “Đại nhân, xin hãy chú ý thân thể."
Locke buông thõng đầu, cực lực ẩn nhẫn cơn giận, sau một hồi lâu, ách cuống họng nói: “Thông báo trường học, cho phép học sinh xem tranh tài."
Beta nam sững sờ, không rõ tại sao hắn lại đột nhiên chuyển biết cái nhìn như vậy.
Locke cúi thấp đầu, hai vai nhẹ nhàng nhún, trong cổ họng phát ra tiếng cười cổ quái: “Như vậy cũng tốt, như vậy cũng tốt… Vừa vặn có thể làm cho bọn họ nhìn xem thảm cảnh của Randall! A! Ha ha!"
Hết chương 260.
Tác giả :
Tiểu Xà Tinh