Trọng Sinh Chi Cưu Triền
Chương 24
CHƯƠNG 24 – LẦN ĐẦU TIÊN GẶP MẶT ĐÃ THÍCH ANH.
Khi bưng đồ ăn trở lại phòng, Hứa Kiệt đang cùng bác sĩ ngồi chung, hai người không biết đang nói cái gì đó, Hứa Kiệt cả người như ngồi trên bàn chông, sắc mặt đỏ bừng, bác sĩ lại vẫn rất bình thản nhả khói thuốc.
Khi chúng tôi đi vào, bác sĩ nhìn thoáng qua tôi, khói thuốc lượn lờ không thấy rõ biểu tình của hắn, chỉ thoáng thấy con mắt dị thường sắc bén, lòng tôi hơi khẽ động, trên mặt lại không có bất luận biểu tình gì.
Học trưởng đặt đồ ăn xuống rồi dùng bộ mặt trầm tĩnh đi tới trước mặt Hứa Kiệt đem cậu kéo ra, sau đó tự mình ngồi ở bên người bác sĩ, học trưởng bộ dáng này khiến tôi nghĩ tới một từ đang lưu hành — trung khuyển, nếu như anh có đuôi phỏng chừng nó đang được vểnh lên cao vút rồi.
Bác sĩ nhìn anh, biểu tình trầm tĩnh của học trưởng trong nháy mắt lại suy sụp, anh ai oán nhìn bác sĩ gọi: “Bảo bối…" Lông mi tú khí của bác sĩ hơi giương lên, học trưởng mang biểu tình như là cô dâu bé nhỏ tức giận cũng không dám làm gì, đối với việc học trưởng biến sắc mặt tôi sớm thành thói quen, lúc này vẫn có điểm thích ứng được, mà Hứa Kiệt đứng ở nơi đó trừng mắt nhìn rồi chớp nha chớp, biểu tình hoang mang thật dễ nhận nha, tôi nhẹ nhàng nở nụ cười rồi đi lên trước kéo cậu qua ngồi cạnh tôi.
Học trưởng lúc này mới thu hồi thần sắc ai oán, anh vui cười hi ha nhìn bác sĩ nói: “Bảo bối, ăn cái gì đi, buổi chiều em còn phải đi làm."
Bác sĩ ừ một tiếng.
Tôi cùng Hứa Kiệt nhìn nhau, lúc ăn cơm cũng rất trầm mặc, tôi nhìn thoáng qua mấy đĩa đồ ăn do học trưởng chọn cho bác sĩ, đều là đồ ăn nhẹ.
Có nhiều thứ tôi biết học trưởng không thích ăn…
Hơi gục đầu xuống, trong tim có một cỗ tình tự nói không nên lời, đột nhiên không còn đói bụng hay muốn ăn gì đó, nhìn bác sĩ cùng học trưởng bây giờ có thể dùng hai chữ hạnh phúc để hình dung, nhưng lúc này tôi đột nhiên nhớ tới câu mới nãy học trưởng nói cùng tôi, cong yêu thẳng thật sự vô cùng thống khổ.
Hai người đại khái đã trải qua rất nhiều chuyện, học trưởng nhìn bác sĩ tuy là biểu tình u oán nhưng trong con ngươi vĩnh viễn đều là đau tiếc cẩn thận chú tâm, bác sĩ đối học trưởng nói lời ác độc nhưng tầm mắt chưa bao giờ rời khỏi anh, giữa hai người gắn bó tới mức ngay cả gió cũng không lọt qua, tôi nhìn họ rồi không khỏi nhìn về phía Hứa Kiệt bên cạnh, cậu đang cúi đầu ăn cơm, sườn mặt nghiêng nghiêng nhu hòa, mi thanh mục tú.
Nhìn cậu hiện tại thực bình yên, chợt như thấy lại cảnh năm ấy cậu ngồi trước mộ tôi, tay cậu cẩn thận vuốt ve tấm ảnh trên bia mộ, tôi đột nhiên rất muốn biết, cậu thích tôi vì cái gì?
“Hàn Hiểu, cậu sao lại nhìn Hứa Kiệt rồi sửng sốt thế, sao không ăn gì đi." Đang miên man suy nghĩ, học trưởng đột nhiên hỏi, Hứa Kiệt ngẩng đầu nhìn về phía tôi, mặt mày hiện lên một tia nghi hoặc, cậu để đũa xuống nhìn tôi lo lắng nói: “Hàn Hiểu, anh làm sao vậy? Có phải không thoải mái ở đâu hay không?"
Tôi trầm thấp nở nụ cười lắc đầu nói: “Anh mới vừa ăn no rồi."
“Tôi thấy cậu là nhìn no rồi." Bác sĩ nghiến răng lành lạnh thốt ra một câu. Tôi nhìn hắn nhàn nhạt cười cười, bác sĩ hừ lạnh một tiếng nhìn về phía Hứa Kiệt ôn nhu nói: “Cậu thực sự thích cái tên nhóc thối này sao?"
Đãi ngộ khác biệt, rõ ràng là đãi ngộ khác biệt.
Hứa Kiệt liếc mắt nhìn tôi muốn nói cái gì đó, học trưởng thấp giọng cười, đem người kéo qua rồi nói: “Bảo bối, đây là chuyện của hai người ấy, em quan tâm nhiều như vậy làm chi. Bảo bối em chỉ cần quan tâm tôi là đủ rồi."
Bác sĩ nghe xong khóe miệng nhếch lên nụ cười trào phúng, nhưng không nói thêm gì nữa, chỉ lạnh lùng nhìn tôi, tựa hồ muốn đem tôi xem thấu vậy. Tôi nhìn hắn cười nhàn nhạt.
“Tôi phải đi làm rồi." Bác sĩ không thèm nhìn tới tôi nữa, hắn đứng dậy đối Hứa Kiệt cười nói: “Bao giờ có việc thì cứ gọi điện thoại cho tôi nhé." Hứa Kiệt vội vàng dạ một tiếng.
Bốn người đi ra ngoài, học trưởng hướng tôi cùng Hứa Kiệt phất phất tay tỏ ý anh sẽ cùng bác sĩ đi làm, nhìn bọn họ biến mất ở sau chỗ rẽ, tôi mới thu hồi đường nhìn về phía Hứa Kiệt.
Hứa Kiệt giương mắt nhìn tôi, mặt cậu đỏ hồng, tôi nhướng nhướng mày.
“Về nhà không?" Cậu nhìn tôi nhỏ giọng hỏi một câu, tôi gật đầu.
Về đến nhà đóng cửa lại, tôi bỗng nhiên đem cậu kéo vào trong ngực đặt ở trên tường, mang theo tình tự cấp thiết nào đó mà hôn lên đôi môi xinh đẹp kia, tay thuận thế cởi quần áo cậu ra, xoa xuống cái cổ yêu kiều trắng nõn, ở trước ngực cậu hung hăng bóp nhẹ. Cậu hô hấp ngưng trọng, hai chúng tôi dựa sát vào nhau, thậm chí có thể nghe được tim đập thình thịch.
Cái hôn qua đi, tôi nâng cằm cậu lên, con mắt cậu mông lung, môi trơn bóng đẹp đẽ, cúc áo mở rộng khoe ra thân thể trắng nõn, chỉ có khóe môi vì bị tôi thô bạo mà trầy xước, ngón tay tôi ở nơi đó của cậu vuốt ve qua lại, cậu bị tôi nhìn chăm chú đến mức không tự nhiên mà quay đi chỗ khác, toàn bộ thân thể đều ửng lên một màu hồng nhạt.
Tôi cúi người tiến lên, tỉ mỉ hôn xuống, từng chút từng chút cắn nuốt thanh âm của cậu, tay không tự giác mà cởi ra dây lưng Hứa Kiệt, cởi ra nút quần, tay cẩn thận lách vào bên trong, luồn vào quần lót xoa nắn dục vọng của cậu, thẳng đến khi dục vọng của cậu ở trong tay tôi dần cứng rắn…
“Ưm…" Điểm mẫn cảm trên người cậu tôi biết rất rõ, dưới sự vuốt ve, giọng mũi của cậu càng nặng thêm, hai tay ôm lấy cổ của tôi, thân thể ở trong lòng tôi khó nhịn mà cọ xát.
Tôi hơi hé mắt nhìn cậu, tay cũng không dừng lại, kéo xuống quần lót vuốt ve làn da quang lõa dưới thân, càng thêm khai thác nơi mẫn cảm của cậu.
“Đừng…" Cuối cùng cậu mở mắt, cố rời khỏi môi tôi, con ngươi mang theo ý xấu hổ nhìn tôi, ai thanh nói: “Hàn Hiểu, không nên…"
“Không nên sao?" Tôi thấp giọng ghé vào lỗ tai cậu cười hỏi: “Thực sự không nên?"
“Hàn Hiểu…"
Tôi khẽ nhếch miệng cười, đem cậu ôm trở về phòng ngủ đặt trên chiếc giường mềm mại.
Tôi từ trên cao nhìn xuống, cậu ngửa đầu nhìn tôi, người nhìn lên kẻ nhìn xuống nhưng lại khiến người ta có cảm giác bình đẳng hài hòa.
Tôi chậm rãi đưa tay đem quần áo cậu kéo ra ném tới bên giường, không quá lâu thì cả người cậu đã xích lõa nằm dưới thân tôi rồi, cậu nhìn tôi, chân không kìm được run rẩy, tôi tiến lên một bước chặn lại ở giữa hai chân cậu.
“Hàn Hiểu…" Cậu nhìn tôi, mặt mày mang theo một tia ngượng ngùng, tôi nhìn cậu hơi nhíu nhíu mày, quyết tâm giấu đi cảm giác không thích mà chậm rãi cúi đầu học đám diễn viên trong GV đem dục vọng của cậu ngậm ở trong miệng.
“Hàn Hiểu…" Cậu kinh hô thành tiếng.
Nói thật thì loại tư vị này có chút không dễ chịu gì, hít vào một hơi rồi phun ra ngậm vào dục vọng của cậu…
“Ưm… Hàn Hiểu…" Thân thể cậu căng thẳng, thanh âm mang theo tia cấp thiết, trên mặt hồng nhuận đại biểu cho vui sướng khó tả, tôi hơi giương mắt nhìn về phía cậu, từ trong túi lấy ra dầu bôi trơn, tay chậm rãi xâm nhập vào trong cơ thể cậu…
“A…" Cậu níu lấy tóc của tôi, chỗ khe đùi co rút nhanh, như là xử nữ vậy. Tôi cẩn thận thâm nhập, ngón tay qua lại trừu sáp, cuối cùng một ngón tay toàn bộ đi vào, chỉ là trừu sáp qua lại như vậy, thân thể cậu cũng khó nhịn mà cong lên
Tôi biết rằng cậu thoải mái, cuối cùng đem dục vọng của cậu hoàn toàn nuốt vào trong, cậu nức nở một tiếng, ngón tay tôi bỗng nhiên xâm nhập vào trong cơ thể cậu, hung hăng xâm phạm tới điểm mẫn cảm trong cơ thể cậu, tôi cũng hút vào một hơi thật mạnh, thân thể cậu run run, tiết ở trong miệng tôi, dục vọng trong nháy mắt mềm nhũn xuống, mùi dịch thể tràn ngập trong miệng, tôi hơi nhỏm dậy đem thứ kia nhổ vào trong cái ly đặt đầu giường, sau đó lại áp ở trên người cậu…
“A… Hàn… Hiểu…" Hứa Kiệt níu lấy tóc tôi, con ngươi hơi phiếm hồng.
“Thoải mái không?" Tôi thấp giọng hỏi: “Đây là lần đầu tiên anh làm…"
“Hàn Hiểu, tiến vào." Đôi mắt cậu đỏ bừng, cậu vội cắt đứt lời của tôi, hai tay ôm cổ tôi lẩm bẩm nói: “Hàn Hiểu, em muốn anh." Tôi nhẹ nhàng nở nụ cười hôn lên môi cậu, sau đó là cổ, hút liếm hồng anh trước ngực cậu, ở trên người cậu để lại ấn ký của tôi.
Cậu vốn không thích kêu rên ra tiếng, thế nhưng lúc này theo động tác của tôi mà rên rỉ thành tiếng khe khẽ, ngón tay tôi ở trong cơ thể cậu chậm rãi gia tăng, thẳng đến ba ngón toàn bộ xâm nhập, qua lại vuốt ve chỗ mẫn cảm của cậu.
“Ưm… Hàn Hiểu…" Tôi vuốt ve yếu hầu Hứa Kiệt rồi bỗng nhiên rút ra ngón tay trong cơ thể cậu, đẩy ra hai chân rồi lót cái gối xuống mông cậu, sau đó đem bộ vị như muốn nổ tung chạy ào vào trong cơ thể cậu.
“A a…" Lúc mới đầu cậu có chút không thích ứng được, sau đó chậm rãi thả lỏng thân thể, cái mông hơi giơ lên, hai chân quấn chặt trên thắt lưng tôi, đôi mắt mông lung nhìn tôi…
Tôi nhẹ nhàng cười nhìn cậu, áp ở trên người cậu, không ngừng ở trong cơ thể cậu trừu động, môi cũng hung hăng liếm mút ngực cậu…
“… Hàn Hiểu, Hàn Hiểu, em thích anh." Trong lúc tình cảm mãnh liệt, cậu nức nở nói: “Lần đầu tiên nhìn thấy đã thích…"
Tôi nghe xong, trong lòng đột nhiên run lên càng thêm cố sức xâm chiếm cậu, phía trước của cậu rất nhanh thất thủ, dịch thể chảy vào giữa chỗ mập hợp của hai người.
Vì cậu thình lình lên cao trào, hậu phương của cậu cũng cắn chặt lấy dục vọng của tôi, tôi ôm thắt lưng cậu, hôn lên môi cậu, trừu động thêm vài cái rồi cuối cùng đem dịch thể phun ra trong cơ thể cậu, cậu bởi vậy lại đạt cao trào lần thứ hai…
Khi bưng đồ ăn trở lại phòng, Hứa Kiệt đang cùng bác sĩ ngồi chung, hai người không biết đang nói cái gì đó, Hứa Kiệt cả người như ngồi trên bàn chông, sắc mặt đỏ bừng, bác sĩ lại vẫn rất bình thản nhả khói thuốc.
Khi chúng tôi đi vào, bác sĩ nhìn thoáng qua tôi, khói thuốc lượn lờ không thấy rõ biểu tình của hắn, chỉ thoáng thấy con mắt dị thường sắc bén, lòng tôi hơi khẽ động, trên mặt lại không có bất luận biểu tình gì.
Học trưởng đặt đồ ăn xuống rồi dùng bộ mặt trầm tĩnh đi tới trước mặt Hứa Kiệt đem cậu kéo ra, sau đó tự mình ngồi ở bên người bác sĩ, học trưởng bộ dáng này khiến tôi nghĩ tới một từ đang lưu hành — trung khuyển, nếu như anh có đuôi phỏng chừng nó đang được vểnh lên cao vút rồi.
Bác sĩ nhìn anh, biểu tình trầm tĩnh của học trưởng trong nháy mắt lại suy sụp, anh ai oán nhìn bác sĩ gọi: “Bảo bối…" Lông mi tú khí của bác sĩ hơi giương lên, học trưởng mang biểu tình như là cô dâu bé nhỏ tức giận cũng không dám làm gì, đối với việc học trưởng biến sắc mặt tôi sớm thành thói quen, lúc này vẫn có điểm thích ứng được, mà Hứa Kiệt đứng ở nơi đó trừng mắt nhìn rồi chớp nha chớp, biểu tình hoang mang thật dễ nhận nha, tôi nhẹ nhàng nở nụ cười rồi đi lên trước kéo cậu qua ngồi cạnh tôi.
Học trưởng lúc này mới thu hồi thần sắc ai oán, anh vui cười hi ha nhìn bác sĩ nói: “Bảo bối, ăn cái gì đi, buổi chiều em còn phải đi làm."
Bác sĩ ừ một tiếng.
Tôi cùng Hứa Kiệt nhìn nhau, lúc ăn cơm cũng rất trầm mặc, tôi nhìn thoáng qua mấy đĩa đồ ăn do học trưởng chọn cho bác sĩ, đều là đồ ăn nhẹ.
Có nhiều thứ tôi biết học trưởng không thích ăn…
Hơi gục đầu xuống, trong tim có một cỗ tình tự nói không nên lời, đột nhiên không còn đói bụng hay muốn ăn gì đó, nhìn bác sĩ cùng học trưởng bây giờ có thể dùng hai chữ hạnh phúc để hình dung, nhưng lúc này tôi đột nhiên nhớ tới câu mới nãy học trưởng nói cùng tôi, cong yêu thẳng thật sự vô cùng thống khổ.
Hai người đại khái đã trải qua rất nhiều chuyện, học trưởng nhìn bác sĩ tuy là biểu tình u oán nhưng trong con ngươi vĩnh viễn đều là đau tiếc cẩn thận chú tâm, bác sĩ đối học trưởng nói lời ác độc nhưng tầm mắt chưa bao giờ rời khỏi anh, giữa hai người gắn bó tới mức ngay cả gió cũng không lọt qua, tôi nhìn họ rồi không khỏi nhìn về phía Hứa Kiệt bên cạnh, cậu đang cúi đầu ăn cơm, sườn mặt nghiêng nghiêng nhu hòa, mi thanh mục tú.
Nhìn cậu hiện tại thực bình yên, chợt như thấy lại cảnh năm ấy cậu ngồi trước mộ tôi, tay cậu cẩn thận vuốt ve tấm ảnh trên bia mộ, tôi đột nhiên rất muốn biết, cậu thích tôi vì cái gì?
“Hàn Hiểu, cậu sao lại nhìn Hứa Kiệt rồi sửng sốt thế, sao không ăn gì đi." Đang miên man suy nghĩ, học trưởng đột nhiên hỏi, Hứa Kiệt ngẩng đầu nhìn về phía tôi, mặt mày hiện lên một tia nghi hoặc, cậu để đũa xuống nhìn tôi lo lắng nói: “Hàn Hiểu, anh làm sao vậy? Có phải không thoải mái ở đâu hay không?"
Tôi trầm thấp nở nụ cười lắc đầu nói: “Anh mới vừa ăn no rồi."
“Tôi thấy cậu là nhìn no rồi." Bác sĩ nghiến răng lành lạnh thốt ra một câu. Tôi nhìn hắn nhàn nhạt cười cười, bác sĩ hừ lạnh một tiếng nhìn về phía Hứa Kiệt ôn nhu nói: “Cậu thực sự thích cái tên nhóc thối này sao?"
Đãi ngộ khác biệt, rõ ràng là đãi ngộ khác biệt.
Hứa Kiệt liếc mắt nhìn tôi muốn nói cái gì đó, học trưởng thấp giọng cười, đem người kéo qua rồi nói: “Bảo bối, đây là chuyện của hai người ấy, em quan tâm nhiều như vậy làm chi. Bảo bối em chỉ cần quan tâm tôi là đủ rồi."
Bác sĩ nghe xong khóe miệng nhếch lên nụ cười trào phúng, nhưng không nói thêm gì nữa, chỉ lạnh lùng nhìn tôi, tựa hồ muốn đem tôi xem thấu vậy. Tôi nhìn hắn cười nhàn nhạt.
“Tôi phải đi làm rồi." Bác sĩ không thèm nhìn tới tôi nữa, hắn đứng dậy đối Hứa Kiệt cười nói: “Bao giờ có việc thì cứ gọi điện thoại cho tôi nhé." Hứa Kiệt vội vàng dạ một tiếng.
Bốn người đi ra ngoài, học trưởng hướng tôi cùng Hứa Kiệt phất phất tay tỏ ý anh sẽ cùng bác sĩ đi làm, nhìn bọn họ biến mất ở sau chỗ rẽ, tôi mới thu hồi đường nhìn về phía Hứa Kiệt.
Hứa Kiệt giương mắt nhìn tôi, mặt cậu đỏ hồng, tôi nhướng nhướng mày.
“Về nhà không?" Cậu nhìn tôi nhỏ giọng hỏi một câu, tôi gật đầu.
Về đến nhà đóng cửa lại, tôi bỗng nhiên đem cậu kéo vào trong ngực đặt ở trên tường, mang theo tình tự cấp thiết nào đó mà hôn lên đôi môi xinh đẹp kia, tay thuận thế cởi quần áo cậu ra, xoa xuống cái cổ yêu kiều trắng nõn, ở trước ngực cậu hung hăng bóp nhẹ. Cậu hô hấp ngưng trọng, hai chúng tôi dựa sát vào nhau, thậm chí có thể nghe được tim đập thình thịch.
Cái hôn qua đi, tôi nâng cằm cậu lên, con mắt cậu mông lung, môi trơn bóng đẹp đẽ, cúc áo mở rộng khoe ra thân thể trắng nõn, chỉ có khóe môi vì bị tôi thô bạo mà trầy xước, ngón tay tôi ở nơi đó của cậu vuốt ve qua lại, cậu bị tôi nhìn chăm chú đến mức không tự nhiên mà quay đi chỗ khác, toàn bộ thân thể đều ửng lên một màu hồng nhạt.
Tôi cúi người tiến lên, tỉ mỉ hôn xuống, từng chút từng chút cắn nuốt thanh âm của cậu, tay không tự giác mà cởi ra dây lưng Hứa Kiệt, cởi ra nút quần, tay cẩn thận lách vào bên trong, luồn vào quần lót xoa nắn dục vọng của cậu, thẳng đến khi dục vọng của cậu ở trong tay tôi dần cứng rắn…
“Ưm…" Điểm mẫn cảm trên người cậu tôi biết rất rõ, dưới sự vuốt ve, giọng mũi của cậu càng nặng thêm, hai tay ôm lấy cổ của tôi, thân thể ở trong lòng tôi khó nhịn mà cọ xát.
Tôi hơi hé mắt nhìn cậu, tay cũng không dừng lại, kéo xuống quần lót vuốt ve làn da quang lõa dưới thân, càng thêm khai thác nơi mẫn cảm của cậu.
“Đừng…" Cuối cùng cậu mở mắt, cố rời khỏi môi tôi, con ngươi mang theo ý xấu hổ nhìn tôi, ai thanh nói: “Hàn Hiểu, không nên…"
“Không nên sao?" Tôi thấp giọng ghé vào lỗ tai cậu cười hỏi: “Thực sự không nên?"
“Hàn Hiểu…"
Tôi khẽ nhếch miệng cười, đem cậu ôm trở về phòng ngủ đặt trên chiếc giường mềm mại.
Tôi từ trên cao nhìn xuống, cậu ngửa đầu nhìn tôi, người nhìn lên kẻ nhìn xuống nhưng lại khiến người ta có cảm giác bình đẳng hài hòa.
Tôi chậm rãi đưa tay đem quần áo cậu kéo ra ném tới bên giường, không quá lâu thì cả người cậu đã xích lõa nằm dưới thân tôi rồi, cậu nhìn tôi, chân không kìm được run rẩy, tôi tiến lên một bước chặn lại ở giữa hai chân cậu.
“Hàn Hiểu…" Cậu nhìn tôi, mặt mày mang theo một tia ngượng ngùng, tôi nhìn cậu hơi nhíu nhíu mày, quyết tâm giấu đi cảm giác không thích mà chậm rãi cúi đầu học đám diễn viên trong GV đem dục vọng của cậu ngậm ở trong miệng.
“Hàn Hiểu…" Cậu kinh hô thành tiếng.
Nói thật thì loại tư vị này có chút không dễ chịu gì, hít vào một hơi rồi phun ra ngậm vào dục vọng của cậu…
“Ưm… Hàn Hiểu…" Thân thể cậu căng thẳng, thanh âm mang theo tia cấp thiết, trên mặt hồng nhuận đại biểu cho vui sướng khó tả, tôi hơi giương mắt nhìn về phía cậu, từ trong túi lấy ra dầu bôi trơn, tay chậm rãi xâm nhập vào trong cơ thể cậu…
“A…" Cậu níu lấy tóc của tôi, chỗ khe đùi co rút nhanh, như là xử nữ vậy. Tôi cẩn thận thâm nhập, ngón tay qua lại trừu sáp, cuối cùng một ngón tay toàn bộ đi vào, chỉ là trừu sáp qua lại như vậy, thân thể cậu cũng khó nhịn mà cong lên
Tôi biết rằng cậu thoải mái, cuối cùng đem dục vọng của cậu hoàn toàn nuốt vào trong, cậu nức nở một tiếng, ngón tay tôi bỗng nhiên xâm nhập vào trong cơ thể cậu, hung hăng xâm phạm tới điểm mẫn cảm trong cơ thể cậu, tôi cũng hút vào một hơi thật mạnh, thân thể cậu run run, tiết ở trong miệng tôi, dục vọng trong nháy mắt mềm nhũn xuống, mùi dịch thể tràn ngập trong miệng, tôi hơi nhỏm dậy đem thứ kia nhổ vào trong cái ly đặt đầu giường, sau đó lại áp ở trên người cậu…
“A… Hàn… Hiểu…" Hứa Kiệt níu lấy tóc tôi, con ngươi hơi phiếm hồng.
“Thoải mái không?" Tôi thấp giọng hỏi: “Đây là lần đầu tiên anh làm…"
“Hàn Hiểu, tiến vào." Đôi mắt cậu đỏ bừng, cậu vội cắt đứt lời của tôi, hai tay ôm cổ tôi lẩm bẩm nói: “Hàn Hiểu, em muốn anh." Tôi nhẹ nhàng nở nụ cười hôn lên môi cậu, sau đó là cổ, hút liếm hồng anh trước ngực cậu, ở trên người cậu để lại ấn ký của tôi.
Cậu vốn không thích kêu rên ra tiếng, thế nhưng lúc này theo động tác của tôi mà rên rỉ thành tiếng khe khẽ, ngón tay tôi ở trong cơ thể cậu chậm rãi gia tăng, thẳng đến ba ngón toàn bộ xâm nhập, qua lại vuốt ve chỗ mẫn cảm của cậu.
“Ưm… Hàn Hiểu…" Tôi vuốt ve yếu hầu Hứa Kiệt rồi bỗng nhiên rút ra ngón tay trong cơ thể cậu, đẩy ra hai chân rồi lót cái gối xuống mông cậu, sau đó đem bộ vị như muốn nổ tung chạy ào vào trong cơ thể cậu.
“A a…" Lúc mới đầu cậu có chút không thích ứng được, sau đó chậm rãi thả lỏng thân thể, cái mông hơi giơ lên, hai chân quấn chặt trên thắt lưng tôi, đôi mắt mông lung nhìn tôi…
Tôi nhẹ nhàng cười nhìn cậu, áp ở trên người cậu, không ngừng ở trong cơ thể cậu trừu động, môi cũng hung hăng liếm mút ngực cậu…
“… Hàn Hiểu, Hàn Hiểu, em thích anh." Trong lúc tình cảm mãnh liệt, cậu nức nở nói: “Lần đầu tiên nhìn thấy đã thích…"
Tôi nghe xong, trong lòng đột nhiên run lên càng thêm cố sức xâm chiếm cậu, phía trước của cậu rất nhanh thất thủ, dịch thể chảy vào giữa chỗ mập hợp của hai người.
Vì cậu thình lình lên cao trào, hậu phương của cậu cũng cắn chặt lấy dục vọng của tôi, tôi ôm thắt lưng cậu, hôn lên môi cậu, trừu động thêm vài cái rồi cuối cùng đem dịch thể phun ra trong cơ thể cậu, cậu bởi vậy lại đạt cao trào lần thứ hai…
Tác giả :
Hạ Nguyệt + Nhật Nhi