Trong Phim Ngoài Đời
Chương 36: “Làm” trước mặt Chu Hách
Edit: Pink2205
Có tiếng bước chân tới gần, tiếp theo tiếng nói chuyện của đàn ông vang lên: “Cuối tuần sau sao? Tôi biết rồi."
Nghe tiếng, Lâm Chi vừa kinh ngạc vừa xấu hổ, hóa ra là Chu Hách, hình như cậu đang nghe điện thoại.
Quý Hoài Thịnh đang nằm trên người cô, nghe thấy giọng Chu Hách, sắc mặt cũng không biến hóa nhiều lắm.
Ngược lại vẻ mặt Lâm Chi hoảng hốt như chú nai con sợ hãi, trong đôi mắt ướt át ánh lên sự thẹn thùng luống cuống, hàng mi dài run run vì bất an, nhưng cơ thể lại cứng đờ không dám cử động.
Nhìn Lâm Chi như vậy, nơi đó của Quý Hoài Thịnh lại cứng thêm vài phần, bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Anh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ của cô, sau đó nâng mông lên, rút dương v*t đang vùi sâu trong hoa huy*t ra, rồi lại hạ mông xuống chậm rãi đẩy mạnh dương v*t về phía trước vào đến tận cổ tử cung.
Anh đưa đẩy mông, để dương v*t khai phá tầng tầng nhục bích, chậm rãi cắm vào rồi lại rút ra khỏi hoa huy*t, lặp đi lặp lại.
Nhiều lần nam căn đều đâm vào lút cán, tuy thong thả chậm rãi nhưng lại cắm rất sâu, không ngừng va chạm đến cổ tử cung, khiến cơ thể Lâm Chi cũng phải đong đưa theo.
Cô đẩy ngực Quý Hoài Thịnh vài cái, muốn anh dừng lại, nhưng không được. Thậm chí anh còn ép cô chặt hơn, tốc độ thọc vào rút ra cũng nhanh hơn.
Bây giờ Lâm Chi rất khẩn trương, khiến hoa huy*t dưới thân cũng co rút liên tục. Còn dương v*t của Quý Hoài Thịnh vừa thô vừa dài, mở rộng con đường chặt hẹp bên trong đến cực hạn.
Cảm giác căng đầy vô cùng mãnh liệt, hạ thân như bị xé rách. Cô có thể cảm nhận rõ hình dạng của cự vật kia, nóng rực, thô to, thậm chí còn có gân xanh nổi lên.
Lâm Chi nắm chặt tấm thảm dưới thân, cau mày, cố gắng kìm nén từng dòng khoái cảm từ nửa người dưới truyền đến, không cho mình phát ra một tiếng rên rỉ nào.
Mông Quý Hoài Thịnh đưa đẩy càng lúc càng nhanh, thọc vào rút ra vừa sâu vừa mạnh. Lâm Chi không chịu nổi nữa, hai chân đá lung tung vài cái, vô tình va vào cửa sổ sát đất, khiến rèm che lay động.
Nghe thấy tiếng động bên chỗ Lâm Chi, Chu Hách nhìn sang, phát hiện đèn phòng ngủ của cô vẫn sáng, liền hỏi: “Chi Chi, chị vẫn chưa ngủ à?"
Lâm Chi sợ tới mức không dám động đậy nữa, cắn răng im lặng thừa nhận cuộc tấn công của Quý Hoài Thịnh.
Vì đang khỏa thân nên cô không dám trả lời câu hỏi của Chu Hách. Bởi vì chỉ cần cô ngẩng đầu lên, Chu Hách sẽ thấy cơ thể trần trụi của cô và Quý Hoài Thịnh đang quấn lấy nhau.
Cô đành giả vờ ngủ rồi nhưng lại quên tắt đèn, hy vọng Chu Hách không được đáp lại, sẽ rời đi.
Chu Hách hỏi hai lần, không thấy ai trả lời thì cũng không hỏi nữa, nhưng vẫn đứng ở ban công, tiếp tục nghe điện thoại.
Nghe tiếng nói chuyện của Chu Hách không ngừng truyền đến từ bên kia, toàn thân Lâm Chi đều căng cứng, còn Quý Hoài Thịnh vẫn tiếp tục luật động.
Dưới tình cảnh kích thích khẩn trương như thế, từng cú va chạm đến tận cổ tử cung mang đến khoái cảm ngày càng mãnh liệt, vừa tê vừa ngứa, thoải mái đến mức đầu ngón chân Lâm Chi cũng cuộn tròn lại.
Sau mười cú thúc vào thật sâu, ánh mắt Lâm Chi bắt đầu rời rạc, hoa huy*t không ngừng co rút, thịt mềm ướt át xoắn chặt lấy dương v*t của Quý Hoài Thịnh, đạt tới cao trào.
Khi dương v*t đã cắm sâu vào trong hoa huy*t, Quý Hoài Thịnh nằm im trên người cô, lặng lẽ hưởng thụ khoái cảm. hoa huy*t khi cao trào chặt đến mức khiến anh muốn bắn.
Anh thở hổn hển, cố gắng không bắn ra, mồ hôi trên trán nhỏ giọt xuôgs bầu ngực trắng mềm của Lâm Chi, nóng đến mức khiến cơ thể cô run run.
Hai người im lặng nhìn nhau, loáng thoáng nghe thấy tiếng thở dốc của đối phương, cùng với tiếng nói chuyện của Chu Hách ở phòng kế bên.
Cứ như cả thế kỷ dài đằng đẵng trôi qua, rốt cuộc Chu Hách cũng nghe xong điện thoại và quay về phòng, tiếng kẽo kẹt vang lên, cửa sổ sát đất bị đóng lại.
Quý Hoài Thịnh bế Lâm Chi đã mềm nhũn như bông vào phòng rồi đặt xuống giường, sau đó gác hai chân cô lên vai mình, nâng mông cô lên, tiếp tục luật động.
dương v*t màu đỏ tím ra ra vào vào hoa huy*t sưng đỏ, thịt mềm bên trong cũng bị kéo ra đến tận cửa huyệt, mang theo từng dòng chất lỏng trong suốt.
Cơ thể Lâm Chi vẫn còn run rẩy sau cao trào. Cô nắm lấy khăn trải giường dưới thân, không ngừng lắc đầu, hữu khí vô lực nói: “A… A… Không, từ bỏ, tôi không chịu nổi."
Quý Hoài Thịnh vươn tay vén lọn tóc ướt trên trán cô, hôn lên chóp mũi xinh xắn, yêu thương nói: “Cố nhịn một chút, sắp xong rồi."
Anh tấn công mãnh liệt, thọc vào rút ra vừa nhanh vừa mạnh, khiến thân thể Lâm Chi không ngừng đong đưa. Hai túi cầu cũng đập vào bắp đùi trắng nõn của cô, vang lên những tiếng bạch bạch.
Vừa cao trào xong nên thân thể Lâm Chi cực kỳ mẫn cảm, cô khẽ rên rỉ vì không thể chịu nổi những cú va chạm quá kịch liệt như thế.
Sau mấy trăm cái thọc vào rút ra, hoa huy*t bắt đầu co rút kịch liệt, cảm giác cận kề cái chết xâm nhập vào đại não Lâm Chi.
Cô hét lên một tiếng, sau đó hôn mê bất tỉnh.
Quý Hoài Thịnh nhìn Lâm Chi đã ngất xỉu thì cũng không cưỡng ép nữa, nhanh chóng đưa đẩy thêm vài cái, sau đó rút dương v*t ra, bắn tinh lên vùng bụng trắng nõn của cô.
Vì kìm nén quá lâu, tinh dịch bắn ra vừa đặc vừa nhiều, rót đầy cái rốn gợi cảm của Lâm Chi.
Có tiếng bước chân tới gần, tiếp theo tiếng nói chuyện của đàn ông vang lên: “Cuối tuần sau sao? Tôi biết rồi."
Nghe tiếng, Lâm Chi vừa kinh ngạc vừa xấu hổ, hóa ra là Chu Hách, hình như cậu đang nghe điện thoại.
Quý Hoài Thịnh đang nằm trên người cô, nghe thấy giọng Chu Hách, sắc mặt cũng không biến hóa nhiều lắm.
Ngược lại vẻ mặt Lâm Chi hoảng hốt như chú nai con sợ hãi, trong đôi mắt ướt át ánh lên sự thẹn thùng luống cuống, hàng mi dài run run vì bất an, nhưng cơ thể lại cứng đờ không dám cử động.
Nhìn Lâm Chi như vậy, nơi đó của Quý Hoài Thịnh lại cứng thêm vài phần, bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Anh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ của cô, sau đó nâng mông lên, rút dương v*t đang vùi sâu trong hoa huy*t ra, rồi lại hạ mông xuống chậm rãi đẩy mạnh dương v*t về phía trước vào đến tận cổ tử cung.
Anh đưa đẩy mông, để dương v*t khai phá tầng tầng nhục bích, chậm rãi cắm vào rồi lại rút ra khỏi hoa huy*t, lặp đi lặp lại.
Nhiều lần nam căn đều đâm vào lút cán, tuy thong thả chậm rãi nhưng lại cắm rất sâu, không ngừng va chạm đến cổ tử cung, khiến cơ thể Lâm Chi cũng phải đong đưa theo.
Cô đẩy ngực Quý Hoài Thịnh vài cái, muốn anh dừng lại, nhưng không được. Thậm chí anh còn ép cô chặt hơn, tốc độ thọc vào rút ra cũng nhanh hơn.
Bây giờ Lâm Chi rất khẩn trương, khiến hoa huy*t dưới thân cũng co rút liên tục. Còn dương v*t của Quý Hoài Thịnh vừa thô vừa dài, mở rộng con đường chặt hẹp bên trong đến cực hạn.
Cảm giác căng đầy vô cùng mãnh liệt, hạ thân như bị xé rách. Cô có thể cảm nhận rõ hình dạng của cự vật kia, nóng rực, thô to, thậm chí còn có gân xanh nổi lên.
Lâm Chi nắm chặt tấm thảm dưới thân, cau mày, cố gắng kìm nén từng dòng khoái cảm từ nửa người dưới truyền đến, không cho mình phát ra một tiếng rên rỉ nào.
Mông Quý Hoài Thịnh đưa đẩy càng lúc càng nhanh, thọc vào rút ra vừa sâu vừa mạnh. Lâm Chi không chịu nổi nữa, hai chân đá lung tung vài cái, vô tình va vào cửa sổ sát đất, khiến rèm che lay động.
Nghe thấy tiếng động bên chỗ Lâm Chi, Chu Hách nhìn sang, phát hiện đèn phòng ngủ của cô vẫn sáng, liền hỏi: “Chi Chi, chị vẫn chưa ngủ à?"
Lâm Chi sợ tới mức không dám động đậy nữa, cắn răng im lặng thừa nhận cuộc tấn công của Quý Hoài Thịnh.
Vì đang khỏa thân nên cô không dám trả lời câu hỏi của Chu Hách. Bởi vì chỉ cần cô ngẩng đầu lên, Chu Hách sẽ thấy cơ thể trần trụi của cô và Quý Hoài Thịnh đang quấn lấy nhau.
Cô đành giả vờ ngủ rồi nhưng lại quên tắt đèn, hy vọng Chu Hách không được đáp lại, sẽ rời đi.
Chu Hách hỏi hai lần, không thấy ai trả lời thì cũng không hỏi nữa, nhưng vẫn đứng ở ban công, tiếp tục nghe điện thoại.
Nghe tiếng nói chuyện của Chu Hách không ngừng truyền đến từ bên kia, toàn thân Lâm Chi đều căng cứng, còn Quý Hoài Thịnh vẫn tiếp tục luật động.
Dưới tình cảnh kích thích khẩn trương như thế, từng cú va chạm đến tận cổ tử cung mang đến khoái cảm ngày càng mãnh liệt, vừa tê vừa ngứa, thoải mái đến mức đầu ngón chân Lâm Chi cũng cuộn tròn lại.
Sau mười cú thúc vào thật sâu, ánh mắt Lâm Chi bắt đầu rời rạc, hoa huy*t không ngừng co rút, thịt mềm ướt át xoắn chặt lấy dương v*t của Quý Hoài Thịnh, đạt tới cao trào.
Khi dương v*t đã cắm sâu vào trong hoa huy*t, Quý Hoài Thịnh nằm im trên người cô, lặng lẽ hưởng thụ khoái cảm. hoa huy*t khi cao trào chặt đến mức khiến anh muốn bắn.
Anh thở hổn hển, cố gắng không bắn ra, mồ hôi trên trán nhỏ giọt xuôgs bầu ngực trắng mềm của Lâm Chi, nóng đến mức khiến cơ thể cô run run.
Hai người im lặng nhìn nhau, loáng thoáng nghe thấy tiếng thở dốc của đối phương, cùng với tiếng nói chuyện của Chu Hách ở phòng kế bên.
Cứ như cả thế kỷ dài đằng đẵng trôi qua, rốt cuộc Chu Hách cũng nghe xong điện thoại và quay về phòng, tiếng kẽo kẹt vang lên, cửa sổ sát đất bị đóng lại.
Quý Hoài Thịnh bế Lâm Chi đã mềm nhũn như bông vào phòng rồi đặt xuống giường, sau đó gác hai chân cô lên vai mình, nâng mông cô lên, tiếp tục luật động.
dương v*t màu đỏ tím ra ra vào vào hoa huy*t sưng đỏ, thịt mềm bên trong cũng bị kéo ra đến tận cửa huyệt, mang theo từng dòng chất lỏng trong suốt.
Cơ thể Lâm Chi vẫn còn run rẩy sau cao trào. Cô nắm lấy khăn trải giường dưới thân, không ngừng lắc đầu, hữu khí vô lực nói: “A… A… Không, từ bỏ, tôi không chịu nổi."
Quý Hoài Thịnh vươn tay vén lọn tóc ướt trên trán cô, hôn lên chóp mũi xinh xắn, yêu thương nói: “Cố nhịn một chút, sắp xong rồi."
Anh tấn công mãnh liệt, thọc vào rút ra vừa nhanh vừa mạnh, khiến thân thể Lâm Chi không ngừng đong đưa. Hai túi cầu cũng đập vào bắp đùi trắng nõn của cô, vang lên những tiếng bạch bạch.
Vừa cao trào xong nên thân thể Lâm Chi cực kỳ mẫn cảm, cô khẽ rên rỉ vì không thể chịu nổi những cú va chạm quá kịch liệt như thế.
Sau mấy trăm cái thọc vào rút ra, hoa huy*t bắt đầu co rút kịch liệt, cảm giác cận kề cái chết xâm nhập vào đại não Lâm Chi.
Cô hét lên một tiếng, sau đó hôn mê bất tỉnh.
Quý Hoài Thịnh nhìn Lâm Chi đã ngất xỉu thì cũng không cưỡng ép nữa, nhanh chóng đưa đẩy thêm vài cái, sau đó rút dương v*t ra, bắn tinh lên vùng bụng trắng nõn của cô.
Vì kìm nén quá lâu, tinh dịch bắn ra vừa đặc vừa nhiều, rót đầy cái rốn gợi cảm của Lâm Chi.
Tác giả :
Nhất Diệp Cô Chu