Trọng Khải Mạt Thế
Quyển 7 - Chương 367: Vương Thú mạnh nhất lục địa!
Hống! Hống!
Bốn con quái vật cấp S trong nháy mắt toàn thân bộc phát sức mạnh, sử dụng hết tất cả các năng lực, mỗi con hướng về một phía chạy trối chết, chỉ cần chạy vào bên trong vô tận thú triều, chúng nó liền an toàn.
"Chạy?" Trên mặt Cách lóe lên sát ý, điều khiển mặt đất dưới chân biến thành cát chảy, nhanh chóng lướt theo truy sát bốn con quái vật cấp S.
Dòng cát chảy giống như sóng biển lướt đi, biến thành hình dạng một quả cầu nhanh chóng truy kích, vì phạm vi năng lực của hắn cũng có hạn, đất đá ven đường phải liên tục biến đổi thành cát, nên tốc độ vẫn không sánh bằng mấy con quái vật cấp S toàn lực tháo chạy.
"Hừ!" Lỵ nhìn bóng lưng mấy con quái vật cấp S, hừ lạnh một tiếng, đưa tay tóm một cái vào không khí phía trước, không khí vô hình lại giống như một tấm vải, bị nàng tóm lấy tạo ra một lớp màng vặn vẹo, nhăn nheo, ở bốn phía nhanh chóng bị lực lượng không gian bao phủ, bao phủ toàn thân bốn con quái vật cấp S.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Trong nháy mắt bóng dáng bốn con quái vật cấp S biến mất, lúc xuất hiện, đã quay trở lại trước mặt ba người Cách, Lỵ, Nhĩ.
"Hừ!" Cách liếc nhìn Lỵ, hừ lạnh một tiếng, đưa tay về phía trước, cát chảy dưới chân nhanh chóng rời khỏi mặt đất, biến thành một thanh thổ kiếm lớn màu vàng dài mười mấy mét trong tay hắn, lưỡi kiếm sắc lẹm, cô đặc lại cứng rắn như kim cương, nhanh chóng hướng về bên trái hai con quái vật cấp S phóng tới.
"Chết!"
Cách gầm nhẹ một tiếng, thân thể khôi ngô so với thân thể to lớn của quái vật cấp S trước mặt tuy rằng vẫn nhỏ bé, nhưng chênh lệch so với nhân loại vẫn lớn hơn nhiều, lúc này cự kiếm mười mấy mét xé gió chém về phía con quái vật cấp S mọc đầy gai nhọn giống như nhím. Lưỡi kiếm lập tức xuyên qua gai nhọn chém vào bên trong.
Phốc!
Con quái vật cấp S mọc đầy gai nhọn giống như nhím này liền hoảng sợ phun ra một luồng lửa, liền bị cự kiếm mạnh mẽ chém xuyên qua, đất đá đề kháng rất cao với nhiệt độ. Va chạm ngắn ngủi không gây được tổn thương, hơn nữa quan trọng nhất chính là, chất liệu hình thành nên thanh cự kiếm này, cũng không phải đất đá bình thường.
Sau khi cự kiếm chém xuống thân thể con quái vật cấp S mọc đầy gai nhọn này, một tiếng xương vỡ vang lên, tiếp đó, máu tươi ào ào từ bên trong phun ra, đem tất cả gai nhọn nhuộm đỏ.
Cách lần thứ hai nâng cự kiếm lên. Xé gió chém xuống!
Phốc một tiếng, không có sự cản trở nào, cự kiếm xuyên qua thân thể quái vật, chia thân thể quái vật làm 2 phần. Ngay lập tức bị chém thành hai nửa!
Đây chính là phong cách chiến đấu thô bạo, bạo lực nhất!
Ở một bên khác đối lập, Lỵ tao nhã hơn rất nhiều, người khổng lồ mỹ lệ xinh đẹp nhắm vào một con quái vật cấp S khác, nâng bàn tay lên đem không khí phía trước đẩy ra, giống như đẩy ra một cánh cửa vô hình!
Phốc, phốc!
Theo động tác chầm chậm của nàng, con quái vật cấp S bị nàng nhìn chăm chú, ngay cả năng lực cũng không thể sử dụng được. Hai bên thân thể bị kéo ra hai hướng. Sau khi hai tay Lỵ đẩy ra hoàn toàn, thân thể của nó bị xé ra làm hai phần từ chính giữa.
Xẹt xẹt... Nội tạng, ruột, máu tươi sền sệt tuôn ra khắp nơi.
Xé rách không gian!
Mấy con quái vật cấp S này năng lực mặc dù không tệ, thế nhưng năng lực khống chế không gian chính là năng lực cực kỳ hiếm có, có thể xếp vào hàng năng lực cấp thế giới, trong cùng cấp đối kháng. Lỵ chỉ bằng vào năng lực liền có thể nghiền ép hầu hết quái vật cấp S.
Hai người này sảng khoái giết chóc, mọi người qua Tinh Võng nhìn thấy một màn này. Tất cả đều chấn động, nói không ra lời, bất kể là người khổng lồ cao mười mét, hay là cảnh tưởng đánh giết áp đảo, đều làm cho người ta nhận biết sâu sắc rằng, ba người khổng lồ này cực kỳ khủng bố!
Đây chính là sức mạnh mà căn cứ Tinh Thần ẩn giấu?
Trừ bọn họ ra, có còn hay không những sức mạnh khác được ẩn giấu?
Lúc Cách, Lỵ, Nhĩ ba người đang giải quyết quái vật tập kích phía sau, đột nhiên, một tiếng gầm rống bỗng nhiên vang lên, truyền khắp toàn bộ chiến trường rộng lớn.
Hống!!
Tiếng rống uy nghiêm tràn ngập phẫn nộ, từ phía sau thú triều truyền đến, âm thanh vang vọng đến linh hồn, một số binh lính nhát gan sợ đến mức tim đập như đánh trống.
Ở trên tường thành.
Lâm Siêu đứng ở biên giới tường thành, đưa mắt nhìn vào bên trong thú triều nơi truyền đến tiếng rống, con mắt hơi nhíu lại, "Rốt cục đã xuất hiện?"
Oanh, Ầm!
Tiếng bước chân dẫm xuống trầm trọng như đến từ thời viễn cỗ, chầm chậm bước từng bước về phía tường thành, ở dưới tường thành vô số quái vật đang điên cuồng tấn công, khi nghe được tiếng rống liền dừng lại, sau đó từ chính giữa thú triều liền giống như sóng biển tách ra hai bên, toàn bộ chiến trường chỉ còn tiếng bước chân vang vọng cùng rung động.
Từng bước, từng bước!
Hướng về tường thành đi tới.
Tất cả binh lính cùng tướng lĩnh đang điều khiển súng máy điên cuồng nã pháo, giờ phút này tất cả đều dừng lại, thân thể căng cứng, tràn ngập sợ hãi nhìn về phía con đường mà lũ quái vật đã tạo ra.
Tất cả giết chóc, máu tanh, vào thời điểm này tất cả đều ngưng lại.
Phía sau thú triều, trong sương trắng mờ mịt, dần dần hiện ra một một bóng đen, bóng đen này nguy nga, to lớn, giống như một ngọn núi nhỏ, lừng lững tiến tới.
Sương trắng, dần dần tan đi.
Thân thể bị che khuất ở bên trong, rốt cục hiện ra toàn bộ.
Toàn bộ chiến trường hoàn toàn yên tĩnh.
Gió, tựa hồ ngừng thổi.
Loảng xoảng ~~!
Ai đó làm rơi súng xuống đất.
Sợ hãi, tái nhợt, sững sốt... Các loại vẻ mặt xuất hiện trên mặt mọi người.
Tại sao lại có loại quái vật to lớn như vậy!
Thân thể cao gần trăm mét, đỉnh đầu cao hơn tường thành, giống như từ trên đám mây nhìn xuống tường thành, hình dáng như voi Ma Mút đã tuyệt chủng, ngà voi sắc bén như trường đao, vòi voi như một con rắn khổng lồ buông thõng, đôi mắt màu đỏ máu nhìn xuống Lâm Siêu, một luồng khí tức man hoang ập tới trước mặt.
Siêu cấp cự thú!
Lâm Siêu đứng ở biên giới tường thành, cảm giác như chỉ cần đẩy nhẹ một cái là hắn sẽ bị ngã xuống, mặt hắn hơi nghiêng lên, cùng với con quái vật mạnh mẽ nhất này nhìn nhau.
Vương Thú!
Quái vật tiến hóa trên lục địa cấp bậc cao nhất!
Toàn bộ thế giới đều lặng yên không một tiếng động.
Quái vật khổng lồ cấp S cao hơn ba mươi mét, so với con quái vật voi Ma Mút thời tiền sử trước mặt, giống như một con non mới sinh, chỉ cần nâng chân liền có thể đạp chết!
Đây là quái vật cấp bậc gì?
Cái này... Làm sao có thể chống lại?
Hầu hết các thủ lĩnh căn cứ ánh mắt đều đờ đẫn, trên trái đất làm sao lại xuất hiện quái vật như vậy, cùng loại quái vật này ở trên một tinh cầu, làm sao có thể sinh tồn?
Hứa Tư Lệnh nhìn con Vương Thú còn cao hơn cả tường thành trên màn hình, trong lòng hít vào một hơi lạnh, tuy hắn dự đoán được rằng lần này sẽ có Vương Thú ở phía sau điều khiển, thế nhưng thời điểm thật sự nhìn thấy Vương Thú, hắn vẫn không cách nào giữ được bình tĩnh, thân thể to lớn như một ngọn núi như thế này, làm cho người ta không còn một tia ý niệm chiến đấu nào.
"Dù như thế nào cũng phải chống đỡ!" Hứa Tư Lệnh nhìn chằm chằm vào bóng lưng đang đứng trên tường thành, hai tay nắm chặt, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay mà hắn không hề hay biết.
"Là Đà Sơn Vương Thú sao?" Lâm Siêu nhìn con Vương Thú giống như một con voi Ma Mút quá cỡ này, trên lục địa Vương Thú đều lưu danh trong lịch sử, con Vương Thú này hắn đã từng thấy trong tư liệu, không nghĩ tới lại lần thứ hai được nhìn thấy.
Bốn con quái vật cấp S trong nháy mắt toàn thân bộc phát sức mạnh, sử dụng hết tất cả các năng lực, mỗi con hướng về một phía chạy trối chết, chỉ cần chạy vào bên trong vô tận thú triều, chúng nó liền an toàn.
"Chạy?" Trên mặt Cách lóe lên sát ý, điều khiển mặt đất dưới chân biến thành cát chảy, nhanh chóng lướt theo truy sát bốn con quái vật cấp S.
Dòng cát chảy giống như sóng biển lướt đi, biến thành hình dạng một quả cầu nhanh chóng truy kích, vì phạm vi năng lực của hắn cũng có hạn, đất đá ven đường phải liên tục biến đổi thành cát, nên tốc độ vẫn không sánh bằng mấy con quái vật cấp S toàn lực tháo chạy.
"Hừ!" Lỵ nhìn bóng lưng mấy con quái vật cấp S, hừ lạnh một tiếng, đưa tay tóm một cái vào không khí phía trước, không khí vô hình lại giống như một tấm vải, bị nàng tóm lấy tạo ra một lớp màng vặn vẹo, nhăn nheo, ở bốn phía nhanh chóng bị lực lượng không gian bao phủ, bao phủ toàn thân bốn con quái vật cấp S.
Vèo! Vèo! Vèo! Vèo!
Trong nháy mắt bóng dáng bốn con quái vật cấp S biến mất, lúc xuất hiện, đã quay trở lại trước mặt ba người Cách, Lỵ, Nhĩ.
"Hừ!" Cách liếc nhìn Lỵ, hừ lạnh một tiếng, đưa tay về phía trước, cát chảy dưới chân nhanh chóng rời khỏi mặt đất, biến thành một thanh thổ kiếm lớn màu vàng dài mười mấy mét trong tay hắn, lưỡi kiếm sắc lẹm, cô đặc lại cứng rắn như kim cương, nhanh chóng hướng về bên trái hai con quái vật cấp S phóng tới.
"Chết!"
Cách gầm nhẹ một tiếng, thân thể khôi ngô so với thân thể to lớn của quái vật cấp S trước mặt tuy rằng vẫn nhỏ bé, nhưng chênh lệch so với nhân loại vẫn lớn hơn nhiều, lúc này cự kiếm mười mấy mét xé gió chém về phía con quái vật cấp S mọc đầy gai nhọn giống như nhím. Lưỡi kiếm lập tức xuyên qua gai nhọn chém vào bên trong.
Phốc!
Con quái vật cấp S mọc đầy gai nhọn giống như nhím này liền hoảng sợ phun ra một luồng lửa, liền bị cự kiếm mạnh mẽ chém xuyên qua, đất đá đề kháng rất cao với nhiệt độ. Va chạm ngắn ngủi không gây được tổn thương, hơn nữa quan trọng nhất chính là, chất liệu hình thành nên thanh cự kiếm này, cũng không phải đất đá bình thường.
Sau khi cự kiếm chém xuống thân thể con quái vật cấp S mọc đầy gai nhọn này, một tiếng xương vỡ vang lên, tiếp đó, máu tươi ào ào từ bên trong phun ra, đem tất cả gai nhọn nhuộm đỏ.
Cách lần thứ hai nâng cự kiếm lên. Xé gió chém xuống!
Phốc một tiếng, không có sự cản trở nào, cự kiếm xuyên qua thân thể quái vật, chia thân thể quái vật làm 2 phần. Ngay lập tức bị chém thành hai nửa!
Đây chính là phong cách chiến đấu thô bạo, bạo lực nhất!
Ở một bên khác đối lập, Lỵ tao nhã hơn rất nhiều, người khổng lồ mỹ lệ xinh đẹp nhắm vào một con quái vật cấp S khác, nâng bàn tay lên đem không khí phía trước đẩy ra, giống như đẩy ra một cánh cửa vô hình!
Phốc, phốc!
Theo động tác chầm chậm của nàng, con quái vật cấp S bị nàng nhìn chăm chú, ngay cả năng lực cũng không thể sử dụng được. Hai bên thân thể bị kéo ra hai hướng. Sau khi hai tay Lỵ đẩy ra hoàn toàn, thân thể của nó bị xé ra làm hai phần từ chính giữa.
Xẹt xẹt... Nội tạng, ruột, máu tươi sền sệt tuôn ra khắp nơi.
Xé rách không gian!
Mấy con quái vật cấp S này năng lực mặc dù không tệ, thế nhưng năng lực khống chế không gian chính là năng lực cực kỳ hiếm có, có thể xếp vào hàng năng lực cấp thế giới, trong cùng cấp đối kháng. Lỵ chỉ bằng vào năng lực liền có thể nghiền ép hầu hết quái vật cấp S.
Hai người này sảng khoái giết chóc, mọi người qua Tinh Võng nhìn thấy một màn này. Tất cả đều chấn động, nói không ra lời, bất kể là người khổng lồ cao mười mét, hay là cảnh tưởng đánh giết áp đảo, đều làm cho người ta nhận biết sâu sắc rằng, ba người khổng lồ này cực kỳ khủng bố!
Đây chính là sức mạnh mà căn cứ Tinh Thần ẩn giấu?
Trừ bọn họ ra, có còn hay không những sức mạnh khác được ẩn giấu?
Lúc Cách, Lỵ, Nhĩ ba người đang giải quyết quái vật tập kích phía sau, đột nhiên, một tiếng gầm rống bỗng nhiên vang lên, truyền khắp toàn bộ chiến trường rộng lớn.
Hống!!
Tiếng rống uy nghiêm tràn ngập phẫn nộ, từ phía sau thú triều truyền đến, âm thanh vang vọng đến linh hồn, một số binh lính nhát gan sợ đến mức tim đập như đánh trống.
Ở trên tường thành.
Lâm Siêu đứng ở biên giới tường thành, đưa mắt nhìn vào bên trong thú triều nơi truyền đến tiếng rống, con mắt hơi nhíu lại, "Rốt cục đã xuất hiện?"
Oanh, Ầm!
Tiếng bước chân dẫm xuống trầm trọng như đến từ thời viễn cỗ, chầm chậm bước từng bước về phía tường thành, ở dưới tường thành vô số quái vật đang điên cuồng tấn công, khi nghe được tiếng rống liền dừng lại, sau đó từ chính giữa thú triều liền giống như sóng biển tách ra hai bên, toàn bộ chiến trường chỉ còn tiếng bước chân vang vọng cùng rung động.
Từng bước, từng bước!
Hướng về tường thành đi tới.
Tất cả binh lính cùng tướng lĩnh đang điều khiển súng máy điên cuồng nã pháo, giờ phút này tất cả đều dừng lại, thân thể căng cứng, tràn ngập sợ hãi nhìn về phía con đường mà lũ quái vật đã tạo ra.
Tất cả giết chóc, máu tanh, vào thời điểm này tất cả đều ngưng lại.
Phía sau thú triều, trong sương trắng mờ mịt, dần dần hiện ra một một bóng đen, bóng đen này nguy nga, to lớn, giống như một ngọn núi nhỏ, lừng lững tiến tới.
Sương trắng, dần dần tan đi.
Thân thể bị che khuất ở bên trong, rốt cục hiện ra toàn bộ.
Toàn bộ chiến trường hoàn toàn yên tĩnh.
Gió, tựa hồ ngừng thổi.
Loảng xoảng ~~!
Ai đó làm rơi súng xuống đất.
Sợ hãi, tái nhợt, sững sốt... Các loại vẻ mặt xuất hiện trên mặt mọi người.
Tại sao lại có loại quái vật to lớn như vậy!
Thân thể cao gần trăm mét, đỉnh đầu cao hơn tường thành, giống như từ trên đám mây nhìn xuống tường thành, hình dáng như voi Ma Mút đã tuyệt chủng, ngà voi sắc bén như trường đao, vòi voi như một con rắn khổng lồ buông thõng, đôi mắt màu đỏ máu nhìn xuống Lâm Siêu, một luồng khí tức man hoang ập tới trước mặt.
Siêu cấp cự thú!
Lâm Siêu đứng ở biên giới tường thành, cảm giác như chỉ cần đẩy nhẹ một cái là hắn sẽ bị ngã xuống, mặt hắn hơi nghiêng lên, cùng với con quái vật mạnh mẽ nhất này nhìn nhau.
Vương Thú!
Quái vật tiến hóa trên lục địa cấp bậc cao nhất!
Toàn bộ thế giới đều lặng yên không một tiếng động.
Quái vật khổng lồ cấp S cao hơn ba mươi mét, so với con quái vật voi Ma Mút thời tiền sử trước mặt, giống như một con non mới sinh, chỉ cần nâng chân liền có thể đạp chết!
Đây là quái vật cấp bậc gì?
Cái này... Làm sao có thể chống lại?
Hầu hết các thủ lĩnh căn cứ ánh mắt đều đờ đẫn, trên trái đất làm sao lại xuất hiện quái vật như vậy, cùng loại quái vật này ở trên một tinh cầu, làm sao có thể sinh tồn?
Hứa Tư Lệnh nhìn con Vương Thú còn cao hơn cả tường thành trên màn hình, trong lòng hít vào một hơi lạnh, tuy hắn dự đoán được rằng lần này sẽ có Vương Thú ở phía sau điều khiển, thế nhưng thời điểm thật sự nhìn thấy Vương Thú, hắn vẫn không cách nào giữ được bình tĩnh, thân thể to lớn như một ngọn núi như thế này, làm cho người ta không còn một tia ý niệm chiến đấu nào.
"Dù như thế nào cũng phải chống đỡ!" Hứa Tư Lệnh nhìn chằm chằm vào bóng lưng đang đứng trên tường thành, hai tay nắm chặt, móng tay đâm sâu vào lòng bàn tay mà hắn không hề hay biết.
"Là Đà Sơn Vương Thú sao?" Lâm Siêu nhìn con Vương Thú giống như một con voi Ma Mút quá cỡ này, trên lục địa Vương Thú đều lưu danh trong lịch sử, con Vương Thú này hắn đã từng thấy trong tư liệu, không nghĩ tới lại lần thứ hai được nhìn thấy.
Tác giả :
Cổ Hi