Trọng Khải Mạt Thế
Quyển 3 - Chương 78: Như thần như ma
"Trên lưng của cậu…"
Sở Sơn Hà ngẩng đầu, nhất thời nhìn thấy đôi cánh rồng trên lưng của Lâm Siêu, hắn trợn to hai mắt, lắp bắp nói:"Cánh?"
Người tại sao lại có cánh?
Trong khi hắn đang sửng sốt thì cả cơ thể Lâm Siêu bỗng hóa thành một vệt sáng, bay vút về hướng bức tường bảo vệ căn cứ.
Hống!
Hai con Rắn khổng lồ đã rất nhanh trườn đến bên ngoài bức tường bảo vệ căn cứ, thân thể khổng lồ của chúng không ngừng va chạm mạnh vào bức tướng, khiến cho bức tường có độ dày năm mét dần xuất hiện những vết rạn nứt, không ít binh lính đứng trên đó do bức tường bị rung lắc mạnh, không đứng vững được, bị ngã từ trên cao xuống khiến cho xương cốt bị gãy hết, không những thế còn bị gạch đá từ trên cao rơi xuống giết chết.
Cơ thể của hai con Rắn khổng lồ vặn vẹo vắt ngang bức tường vây, há miệng rộng ngoạm lấy những binh lính trên tường rồi ngẩng đầu nuốt những người này vào bụng.
Những binh lính có nhiệm vụ cản đường còn lại, một số thì sợ hãi bỏ chạy trối chết, một số thì quyết không rời khỏi vị trí chiến đấu, cầm súng máy trên tay điên cuồng nhả đạn, với mục đích ngăn cản bước tiến của hai con quái vật khổng lồ, thế nhưng mọi sự nỗ lực của họ đều không thành công, những viên đạn bắn lên trên thân thể của hai con Rắn khổng lồ đều bị bật ra và chỉ để lại những vết hằn nhỏ trên vảy của chúng.
Thân hình của hai con Rắn khổng lồ che khuất cả mặt trời, khiến cho một chút ít ánh nắng ấm áp của ngày mùa đông đều bị cướp mất, sự lạnh lẽo cùng bóng tối bao phủ xung quanh, càng làm cho những binh sĩ trên tường vây cảm thấy bi thương cùng tuyệt vọng.
Đối với hai con Rắn khổng lồ trước mặt thì bọn họ trở nên nhỏ bé yếu đuối như những con kiến, thứ duy nhất họ có thể dựa vào là những khẩu súng cầm ở trên tay, vậy mà giờ đây đã hoàn toàn mất đi tác dụng.
Hống!
Hai con Rắn khổng lồ giống như sói lạc vào bầy dê, điên cuồng săn mồi.
Bỗng nhiên có một vật gì đó màu đen lao rất nhanh trong không khí, phát ra tiếng rít chói tai, lao thẳng vào một trong hai con Rắn khổng lồ, va chạm xảy ra trong chớp mắt, xung kích của lực va chạm khiến cho toàn bộ bức tường bảo vệ đều bị rung động mạnh giống như trải qua động đất.
Rầm!
Một con Rắn khổng lồ chuẩn bị lao về phía một người lính, thì đầu của nó giống như bị búa tạ đập mạnh vào, khiến cả cơ thể không tự chủ được ngã sang một bên, tiếng va chạm mạnh phát ra khiến cả mặt đất rung động mạnh khi cơ thể nặng nề khổng lồ của nó đập xuống mặt tuyết.
Cả chiến trường tràn ngập khói súng bỗng nhiên rơi vào yên lặng,
Lực lượng không quân, cùng với những binh sĩ đứng trên tường làm nhiệm vụ bảo vệ tất cả đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Chỉ thấy ở phía trên cao, ngay tại vị trí mà đầu con Rắn bị vật gì đó mạnh mẽ va chạm, chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một bóng người toàn thân với trường bào trắng như tuyết đang tung bay trong gió, ánh sáng mặt trời chiếu vào có cảm giác như cả cơ thể người đó đang phát sáng giống như một vị thiên thần hạ phàm, thế nhưng sau lưng của hắn lại có một đôi cánh chim màu đen, lông chim sắc như lưỡi dao, những luồng khói đen đang tỏa ra từ đôi cánh, lượn lờ bay xung quanh cơ thể người đó, tỏa ra âm khí lãnh lẽo như băng.
Một nửa giống thiên thần, một nửa giống ác ma!
Thế nhưng khi nhìn rõ gương mặt người đó thì tất cả mọi người đều trở nên kinh ngạc.
Người này không phải là…. Lâm tướng quân hay sao?
Ánh mắt Lâm Siêu lạnh lẽo, cánh tay cầm trường thương màu đen khẽ run rẩy, vừa nãy va chạm mạnh liệt, chủ yếu dựa vào sức mạnh của đôi cánh rồng, chứ lấy thể chất hắn hiện tại còn chưa đủ sức đánh bại con rắn khổng lồ này, mà con rắn phía sau tuy rằng chưa có mạnh bằng Hoàng kim Cá sấu thế nhưng cách biệt cũng không xa.
"Mọi người lui ra."
Lâm Siêu nhìn những người lính đứng phía trên bức tường bảo vệ căn cứ, giọng trầm thấp ra lệnh.
Những binh lính cùng với những sĩ quan mới giật mình tỉnh lại, cảm giác khó có thể tin nhìn Lầm Siêu với hình dáng bên ngoài tựa như yêu ma với hình ảnh đôi cánh chim màu đen khắc sâu vào trong tâm trí mỗi người, gây ra cảm giác kích thích thị giác mãnh liệt.
Ánh mắt Lâm Siêu lạnh lẽo âm trầm quan sát hai con Rắn khổng lồ, thấy con Rắn vừa rồi bị mình đánh ngã, có lớp vảy toàn thân đen như mực, bốc mùi tanh hôi nồng nặc, có lẽ đó là một con rắn độc. Một con khác có thể tích cơ thể lớn hơn, lớp vảy trên thân có màu vàng đất, dọc trên sống lưng nhô ra một hàng vây nhọn giống như vây cá, hiển nhiên đây là một con Địa Long chưa trưởng thành.
Địa Long thú là một do loài rắn ở trong tận thế tiến hóa thành, có năng lực độn thổ, thời điểm Địa Long thú trưởng thành có thể dễ dàng phá hủy một căn cứ cỡ nhỏ, là do căn cứ cỡ nhỏ không có lồng năng lượng bảo vệ, cho dù bức tường bảo vệ có được làm từ bất kì loại vật liệu kiên cố vững chắc thế nào thì cũng không có tác dụng nào đối với Địa Long thú.
Để Lâm Siêu chú ý chính là ở trong cơ thể của Địa Long thú có chứa đựng một thứ kim loại quý hiếm, có tên là Thổ Long tinh, được hình thành sau khi Địa Long thú nhai nuốt một lượng lớn khoáng chất cùng kim loại, lợi dụng khả năng tinh luyện bên trong trong dạ dày của mà chắt lọc ra được một thứ kim loại vô cùng quý hiếm, loại kim loại này có độ cứng vượt xa kim cương, là vật liệu tuyệt vời để chế tạo ra vũ khí cấp A!
Hai con Rắn khổng lồ cảm nhận được sự uy hiếp mạnh mẽ tỏa ra từ Lâm Siêu, lấy thể chất của hắn, còn chưa đủ làm cho chúng e ngại, mà khí tức mạnh mẽ là đến từ đôi cánh rồng đang tỏa ra những luồng khói đen âm u lạnh lẽo kia lại làm cho bản năng chúng nó sinh ra sợ hãi!
Phải biết rằng, đôi cánh rồng này là do loài rồng từ thời tiền sử biến hóa thành!
Hống!
Hai con Rắn ngẩng cao đầu, cái lưỡi thò ra thụt vào, hai con mắt âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu, trong nhất thời ko biết có nên lao tới tấn công hay không?
Một người hai rắn, hai phương đối lập!
Lực lượng không quân cùng bộ binh nhanh chóng lùi xa khỏi khu vực chiến đấu, ko dám chọc giận hai con quái vật hung tàn này.
Binh lính ở trên tường thành dưới sự chỉ huy của cấp trên nhanh chóng theo cầu thang đi xuống, vừa đi vừa ngoái đầu lại, ngước nhìn bóng lưng cô độc trên bầu trời mà trong lòng tràn ngập cảm giác chấn động.
Không ngờ Lâm Tướng quân lại mạnh mẽ đáng sợ đến như vậy!
Lấy sức một người lại có thể chặn được bước tiến của hai con rắn khổng lồ!
Phải biết, căn cứ phái ra một số lượng lớn quân đội, không quân cùng các loại khí tài cùng vũ khí đều đã sử dụng thế mà không thể làm chậm bước tiến của hai con quái vật, vậy mà giờ phút này chỉ dựa vào một người Lâm Siêu liền có thể ngăn cản được sự tấn công của hai con Rắn khổng lồ.
Tuy bọn họ biết, tình thế này chỉ là tạm thời, nhưng vẫn khiến cho bọn họ cảm xúc dâng trào, ánh mắt nóng rực nhìn Lâm Siêu tràn ngập sự tôn kính.
Trong đôi mắt lạnh lẽo của hai con Rắn khổng lồ đang phản chiếu hình ảnh của Lâm Siêu, lưỡi chúng thò ra thụt vào, đuôi rắn ở phía bên ngoài bức tường không ngừng ngọ quậy, dường như chúng đang suy nghĩ có hay không nên tiếp tục tấn công.
Thời gian chúng bị chặn lại cũng không có kéo dài, con Rắn có lớp vảy màu đen mất đi sự kiên nhẫn, một nửa thân thể của nó vươn lên cao, rồi bỗng nhiên không có một dấu hiệu báo trước nào nó bất ngờ lao vào tấn công với tốc độ nhanh như chớp.
Nguy hiểm!
Tất cả lực lượng quân đội tham gia chiến đấu đang nhanh chóng lui lại, lập tức trở nên lo lắng, không dám nổ súng vì sợ không may gây ngộ thương đến Lâm Siêu.
Dưới sự quan sát của tất cả mọi người, Lâm Siêu nắm chặt trường thương trong tay, đôi mắt lóe lên sát cơ, máu nóng trong cơ thể chảy rần rật, luồng khí Hoàng Kim đang ngủ say bên trong cơ thể bổng nhiên sống lại, theo mạch máu toàn thân chảy đến hai cánh tay!
"Hoàng Kim hóa!"
Lực lượng mãnh liệt như muốn nổ tung tràn ngập bên trong hai cánh tay, trường thương nặng hơn nghìn cân đang nắm trong tay bỗng nhiên trở nên vô cùng nhẹ nhàng. Lâm Siêu gầm nhẹ lên một tiếng, không lựa chọn tránh né, cánh tay nắm chặt lấy trường thương lao nhanh về phía trước.
"Giết!"
Thanh trường thương dường như biến thành một con Giao Long, một thương này đánh ra khiến cho ánh sáng mặt trời như biến mất, đầu mũi thương sắc bén lấp lánh ánh sáng, giống như một ngôi sao chổi đang kéo cái đuôi dài rực rỡ trong vũ trụ, đem Lâm Siêu cùng trường thương như hòa nhập làm một, đem không khí xung quanh nén chặt thành một viên đạn không khí ,điên cuồng hướng tới con rắn đen khổng lồ bắn mạnh tới.
Sở Sơn Hà ngẩng đầu, nhất thời nhìn thấy đôi cánh rồng trên lưng của Lâm Siêu, hắn trợn to hai mắt, lắp bắp nói:"Cánh?"
Người tại sao lại có cánh?
Trong khi hắn đang sửng sốt thì cả cơ thể Lâm Siêu bỗng hóa thành một vệt sáng, bay vút về hướng bức tường bảo vệ căn cứ.
Hống!
Hai con Rắn khổng lồ đã rất nhanh trườn đến bên ngoài bức tường bảo vệ căn cứ, thân thể khổng lồ của chúng không ngừng va chạm mạnh vào bức tướng, khiến cho bức tường có độ dày năm mét dần xuất hiện những vết rạn nứt, không ít binh lính đứng trên đó do bức tường bị rung lắc mạnh, không đứng vững được, bị ngã từ trên cao xuống khiến cho xương cốt bị gãy hết, không những thế còn bị gạch đá từ trên cao rơi xuống giết chết.
Cơ thể của hai con Rắn khổng lồ vặn vẹo vắt ngang bức tường vây, há miệng rộng ngoạm lấy những binh lính trên tường rồi ngẩng đầu nuốt những người này vào bụng.
Những binh lính có nhiệm vụ cản đường còn lại, một số thì sợ hãi bỏ chạy trối chết, một số thì quyết không rời khỏi vị trí chiến đấu, cầm súng máy trên tay điên cuồng nhả đạn, với mục đích ngăn cản bước tiến của hai con quái vật khổng lồ, thế nhưng mọi sự nỗ lực của họ đều không thành công, những viên đạn bắn lên trên thân thể của hai con Rắn khổng lồ đều bị bật ra và chỉ để lại những vết hằn nhỏ trên vảy của chúng.
Thân hình của hai con Rắn khổng lồ che khuất cả mặt trời, khiến cho một chút ít ánh nắng ấm áp của ngày mùa đông đều bị cướp mất, sự lạnh lẽo cùng bóng tối bao phủ xung quanh, càng làm cho những binh sĩ trên tường vây cảm thấy bi thương cùng tuyệt vọng.
Đối với hai con Rắn khổng lồ trước mặt thì bọn họ trở nên nhỏ bé yếu đuối như những con kiến, thứ duy nhất họ có thể dựa vào là những khẩu súng cầm ở trên tay, vậy mà giờ đây đã hoàn toàn mất đi tác dụng.
Hống!
Hai con Rắn khổng lồ giống như sói lạc vào bầy dê, điên cuồng săn mồi.
Bỗng nhiên có một vật gì đó màu đen lao rất nhanh trong không khí, phát ra tiếng rít chói tai, lao thẳng vào một trong hai con Rắn khổng lồ, va chạm xảy ra trong chớp mắt, xung kích của lực va chạm khiến cho toàn bộ bức tường bảo vệ đều bị rung động mạnh giống như trải qua động đất.
Rầm!
Một con Rắn khổng lồ chuẩn bị lao về phía một người lính, thì đầu của nó giống như bị búa tạ đập mạnh vào, khiến cả cơ thể không tự chủ được ngã sang một bên, tiếng va chạm mạnh phát ra khiến cả mặt đất rung động mạnh khi cơ thể nặng nề khổng lồ của nó đập xuống mặt tuyết.
Cả chiến trường tràn ngập khói súng bỗng nhiên rơi vào yên lặng,
Lực lượng không quân, cùng với những binh sĩ đứng trên tường làm nhiệm vụ bảo vệ tất cả đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Chỉ thấy ở phía trên cao, ngay tại vị trí mà đầu con Rắn bị vật gì đó mạnh mẽ va chạm, chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một bóng người toàn thân với trường bào trắng như tuyết đang tung bay trong gió, ánh sáng mặt trời chiếu vào có cảm giác như cả cơ thể người đó đang phát sáng giống như một vị thiên thần hạ phàm, thế nhưng sau lưng của hắn lại có một đôi cánh chim màu đen, lông chim sắc như lưỡi dao, những luồng khói đen đang tỏa ra từ đôi cánh, lượn lờ bay xung quanh cơ thể người đó, tỏa ra âm khí lãnh lẽo như băng.
Một nửa giống thiên thần, một nửa giống ác ma!
Thế nhưng khi nhìn rõ gương mặt người đó thì tất cả mọi người đều trở nên kinh ngạc.
Người này không phải là…. Lâm tướng quân hay sao?
Ánh mắt Lâm Siêu lạnh lẽo, cánh tay cầm trường thương màu đen khẽ run rẩy, vừa nãy va chạm mạnh liệt, chủ yếu dựa vào sức mạnh của đôi cánh rồng, chứ lấy thể chất hắn hiện tại còn chưa đủ sức đánh bại con rắn khổng lồ này, mà con rắn phía sau tuy rằng chưa có mạnh bằng Hoàng kim Cá sấu thế nhưng cách biệt cũng không xa.
"Mọi người lui ra."
Lâm Siêu nhìn những người lính đứng phía trên bức tường bảo vệ căn cứ, giọng trầm thấp ra lệnh.
Những binh lính cùng với những sĩ quan mới giật mình tỉnh lại, cảm giác khó có thể tin nhìn Lầm Siêu với hình dáng bên ngoài tựa như yêu ma với hình ảnh đôi cánh chim màu đen khắc sâu vào trong tâm trí mỗi người, gây ra cảm giác kích thích thị giác mãnh liệt.
Ánh mắt Lâm Siêu lạnh lẽo âm trầm quan sát hai con Rắn khổng lồ, thấy con Rắn vừa rồi bị mình đánh ngã, có lớp vảy toàn thân đen như mực, bốc mùi tanh hôi nồng nặc, có lẽ đó là một con rắn độc. Một con khác có thể tích cơ thể lớn hơn, lớp vảy trên thân có màu vàng đất, dọc trên sống lưng nhô ra một hàng vây nhọn giống như vây cá, hiển nhiên đây là một con Địa Long chưa trưởng thành.
Địa Long thú là một do loài rắn ở trong tận thế tiến hóa thành, có năng lực độn thổ, thời điểm Địa Long thú trưởng thành có thể dễ dàng phá hủy một căn cứ cỡ nhỏ, là do căn cứ cỡ nhỏ không có lồng năng lượng bảo vệ, cho dù bức tường bảo vệ có được làm từ bất kì loại vật liệu kiên cố vững chắc thế nào thì cũng không có tác dụng nào đối với Địa Long thú.
Để Lâm Siêu chú ý chính là ở trong cơ thể của Địa Long thú có chứa đựng một thứ kim loại quý hiếm, có tên là Thổ Long tinh, được hình thành sau khi Địa Long thú nhai nuốt một lượng lớn khoáng chất cùng kim loại, lợi dụng khả năng tinh luyện bên trong trong dạ dày của mà chắt lọc ra được một thứ kim loại vô cùng quý hiếm, loại kim loại này có độ cứng vượt xa kim cương, là vật liệu tuyệt vời để chế tạo ra vũ khí cấp A!
Hai con Rắn khổng lồ cảm nhận được sự uy hiếp mạnh mẽ tỏa ra từ Lâm Siêu, lấy thể chất của hắn, còn chưa đủ làm cho chúng e ngại, mà khí tức mạnh mẽ là đến từ đôi cánh rồng đang tỏa ra những luồng khói đen âm u lạnh lẽo kia lại làm cho bản năng chúng nó sinh ra sợ hãi!
Phải biết rằng, đôi cánh rồng này là do loài rồng từ thời tiền sử biến hóa thành!
Hống!
Hai con Rắn ngẩng cao đầu, cái lưỡi thò ra thụt vào, hai con mắt âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu, trong nhất thời ko biết có nên lao tới tấn công hay không?
Một người hai rắn, hai phương đối lập!
Lực lượng không quân cùng bộ binh nhanh chóng lùi xa khỏi khu vực chiến đấu, ko dám chọc giận hai con quái vật hung tàn này.
Binh lính ở trên tường thành dưới sự chỉ huy của cấp trên nhanh chóng theo cầu thang đi xuống, vừa đi vừa ngoái đầu lại, ngước nhìn bóng lưng cô độc trên bầu trời mà trong lòng tràn ngập cảm giác chấn động.
Không ngờ Lâm Tướng quân lại mạnh mẽ đáng sợ đến như vậy!
Lấy sức một người lại có thể chặn được bước tiến của hai con rắn khổng lồ!
Phải biết, căn cứ phái ra một số lượng lớn quân đội, không quân cùng các loại khí tài cùng vũ khí đều đã sử dụng thế mà không thể làm chậm bước tiến của hai con quái vật, vậy mà giờ phút này chỉ dựa vào một người Lâm Siêu liền có thể ngăn cản được sự tấn công của hai con Rắn khổng lồ.
Tuy bọn họ biết, tình thế này chỉ là tạm thời, nhưng vẫn khiến cho bọn họ cảm xúc dâng trào, ánh mắt nóng rực nhìn Lâm Siêu tràn ngập sự tôn kính.
Trong đôi mắt lạnh lẽo của hai con Rắn khổng lồ đang phản chiếu hình ảnh của Lâm Siêu, lưỡi chúng thò ra thụt vào, đuôi rắn ở phía bên ngoài bức tường không ngừng ngọ quậy, dường như chúng đang suy nghĩ có hay không nên tiếp tục tấn công.
Thời gian chúng bị chặn lại cũng không có kéo dài, con Rắn có lớp vảy màu đen mất đi sự kiên nhẫn, một nửa thân thể của nó vươn lên cao, rồi bỗng nhiên không có một dấu hiệu báo trước nào nó bất ngờ lao vào tấn công với tốc độ nhanh như chớp.
Nguy hiểm!
Tất cả lực lượng quân đội tham gia chiến đấu đang nhanh chóng lui lại, lập tức trở nên lo lắng, không dám nổ súng vì sợ không may gây ngộ thương đến Lâm Siêu.
Dưới sự quan sát của tất cả mọi người, Lâm Siêu nắm chặt trường thương trong tay, đôi mắt lóe lên sát cơ, máu nóng trong cơ thể chảy rần rật, luồng khí Hoàng Kim đang ngủ say bên trong cơ thể bổng nhiên sống lại, theo mạch máu toàn thân chảy đến hai cánh tay!
"Hoàng Kim hóa!"
Lực lượng mãnh liệt như muốn nổ tung tràn ngập bên trong hai cánh tay, trường thương nặng hơn nghìn cân đang nắm trong tay bỗng nhiên trở nên vô cùng nhẹ nhàng. Lâm Siêu gầm nhẹ lên một tiếng, không lựa chọn tránh né, cánh tay nắm chặt lấy trường thương lao nhanh về phía trước.
"Giết!"
Thanh trường thương dường như biến thành một con Giao Long, một thương này đánh ra khiến cho ánh sáng mặt trời như biến mất, đầu mũi thương sắc bén lấp lánh ánh sáng, giống như một ngôi sao chổi đang kéo cái đuôi dài rực rỡ trong vũ trụ, đem Lâm Siêu cùng trường thương như hòa nhập làm một, đem không khí xung quanh nén chặt thành một viên đạn không khí ,điên cuồng hướng tới con rắn đen khổng lồ bắn mạnh tới.
Tác giả :
Cổ Hi