Trọng Hồi Mạt Thế Chi Thiên La Kinh Vũ
Chương 62: Bàn về sự uy hiếp của Trung Quốc
Tính trên thế giới, thì quân đội Trung Quốc luôn luôn được nhận lời khen về tính kỷ luật, nước Mỹ là một quốc gia đề cao “dân chủ tự do", nhóm binh sĩ Mỹ phân hóa thành hai cực rõ ràng, một bên tố chất cao, xác thực ưu tú xuất sắc, nhưng bên còn lại lại là một nhóm người, không biết chữ kỷ luật là như thế nào, còn đặc biệt bởi thân phận mình mà dương dương tự đắc. Không khéo là, bọn hắn dính phải những người thuộc nhóm sau tại mạt thế này, phe phái nước Mỹ thường phải dựa vào binh sĩ Mỹ để giữ vững vị trí, tại thời điểm rất nhiều người ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, những binh sĩ Mỹ này ít nhất được đảm bảo về cuộc sống cơ bản, cho nên không ít người trẻ tuổi đều nguyện ý tham gia làm một thành viên trong quần thể, chính phủ chỉ cần phân cho một khẩu súng một thân quân trang là xong, thế nên càng khiến tính chất binh lính Mỹ tốt xấu lẫn lộn.
Tại Trung Quốc, căn bản là không tồn tại trường hợp binh lính đi khiêu khích dị năng giả, đương nhiên, giữa quân đội cùng dị năng giả vừa có sự dung hợp nhưng vẫn còn một chút ngăn cách về quan hệ. Quân đội sở hữu số lượng kha khá dị năng giả, dị năng giả bình thường khác lại không ưa quân đội mấy, nhưng song phương đều duy trì trạng thái bình an vô sự.
Theo như Thẩm Trì biết, thì đến hiện tại, dị năng giả cấp ba tại Trung Quốc đã chiếm số lượng tương đối, hơn hẳn dị năng giả nước Mỹ lấy trạng thái cấp hai là nhiều. Cấp ba tồn tại là một đường ranh giới rõ rệt, dị năng giả cấp ba đã hoàn toàn trở thành đối tượng mà người thường không có khả năng đối kháng, tựa như tại lúc binh lính Nhật lén vào Trung Quốc, thì một đội hai trăm thành viên dị năng giả cũng có thể diệt rụng năm nghìn binh lính Nhật. Đây không phải trùng hợp, ngẫu nhiên hay ăn may, giá trị vũ lực của dị năng giả cấp ba đích thực đã khá khả quan, cho nên không có người nào đầu hư mà đi khiêu khích dị năng giả.
Nước Mỹ lại bất đồng. Đại bộ phận dị năng giả nước Mỹ vẫn là cấp hai, cấp ba hay dị năng giả cao giai, như cấp bốn, lại càng ít không có mấy. Loại tình huống này khiến binh sĩ Mỹ đối dị năng giả cũng chẳng sợ hãi gì nhiều, võ trang đầy đủ tay cầm súng tự động có thể khiến bọn họ vẫn có thể đối đầu dị năng giả cấp hai.
Thẩm Trì muốn dọa đẹp mặt đại đế, chính là xuất phát từ loại tâm lý này, nước Mỹ căn bản không biết tình hình đích thực của Trung Quốc. Trên thực tế, hiện tại Trung Quốc phỏng chừng cho dù có dị năng giả cấp năm, một cái đã không tồi rồi. Nếu nước Mỹ nghĩ lầm rằng Trung Quốc có đại lượng dị năng giả cấp năm, phỏng chừng sẽ bị dọa đến tiểu ra quần. Lúc cùng Trung Quốc tiếp xúc, tư thái nhất định sẽ phóng thật thấp, lão Mỹ cũng không phải một kẻ ngạo mạn, tại thời điểm cần thiết, nước Mỹ kiêu ngạo vẫn là chịu cúi đầu.
Cho nên lúc này, khiêm tốn là cái gì thế?
Đường Man Huy còn tại đàm phán với người phụ trách quân đội, kết quả đàm phán cũng không khiến lão vừa lòng. Tên thượng tá kia đầu luôn nâng cao cao, thích dùng lỗ mũi để xem người này, là một tên da trắng kì thị chủng tộc, ánh mắt lúc nhìn về phía Đường Man Huy tổng mang theo hai phân khinh thường, gã thậm chí càng muốn nói chuyện với trợ thủ của Đường Man Huy, đó là một thanh niên da trắng trẻ tuổi hay ngại ngùng.
Nhưng Đường Man Huy là ai, lão là cáo già đã tu thành tinh, đương nhiên sẽ không bởi vì vấn đề nhỏ nhặt này mà thấy khó chịu. Trước mạt thế lão đã không biết gặp phải loại sự tình này bao nhiêu rồi, nên một chút cảm xúc đều không có. Nhưng lão thật không ngờ rằng, sau lưng lão, sẽ có chuyện bùng nổ rầm rộ như vậy.
Thẩm Trì còn chưa nói câu gì, Thẩm Lưu Mộc bên cạnh hắn đã cười lạnh một tiếng. Muốn nói về bốn chữ hung hăng càn quấy, Thẩm Lưu Mộc đời trước mới làm được thực sự điêu luyện, tại cả tòa thành Bắc Kinh đều hận không thể đi ngang (ngang như cua ý), nếu không phải vì Thẩm Trì, y có lẽ sẽ cứ hung hăng càn quấy mà sống sót như vậy.
Dị năng giả Mộc hệ, không phải vạn bất đắc dĩ, Trung Quốc đều sẽ luyến tiếc xử lý y.
Đường Man Huy không biết nên hình dung loại cảnh tượng này như thế nào, chính là chỉ có nháy mắt thôi, địa phương cách đó không xa liền bỗng nhiên biến thành một mảnh ruộng hoa, ặc, đúng vậy, hẳn là một mảnh ruộng hoa, mỹ lệ rực rỡ đẹp không sao tả xiết, nếu chúng nó không phải là hoa ăn thịt người thì càng tuyệt vời hơn…
Đúng thế, đó là cả một mảnh hoa ăn thịt người, dù bề ngoài có mỹ lệ đến thế nào đi chăng nữa, cũng không che dấu được sự thật nó sắp đem bảy tám binh sĩ Mỹ kia nuốt nào. Đừng nói là lão với quân đội binh lính Mỹ, chính những dị năng giả tới từ phố người Hoa cũng đều cả đám trợn tròn hai mắt, đồng loạt lui bước về phía sau, để tránh bị loài thực vật hung tàm kia ngộ thương.
Đỏ thẫm, tím nhạt, hồng nhạt, vàng nhạt, trắng sữa, những đóa hoa lớn hơn rất nhiều so với bình thường này, còn lớn hơn cả một người trưởng thành, có cả lá xanh mơn mởn đầy cành. Cánh hoa xếp lại thành đóa hoa thật lớn, hoa sơn trà cũng không phải loài thực vật ưa khí hậu quá lạnh, nhưng những người sống trên đất này, lại thật sự chưa thấy qua hoa sơn trà nào vừa lớn lại vừa xinh đẹp như vậy. Tại thời tiết nóng bức hiện tại, từ mảnh ruộng hoa kia lại mang đến cảm giác mát lạnh, không chỉ vì chúng nó là thực vật xanh, mà còn bởi vì chúng nó khiến đáy lòng người trào dâng hàn ý.
Toàn bộ đều là hoa ăn thịt người, những cánh hoa xếp thành đóa hoa đã đem mấy tên binh sĩ Mỹ nói năng lỗ mãng nuốt vào một nửa.
“Mau lệnh bọn chúng dừng tay!" Thượng tướng Wilson trợn tròn mắt, ánh mắt không tốt nhìn về phía Đường Man Huy.
Lúc này Đường Man Huy cảm thấy, tên phụ trách quân đội kia khả năng về bàn bạc thương lượng không cao, mà còn mạt thế rồi lại vẫn kì thị chủng tộc cái gì, hơn nữa, chỉ số IQ cũng đến là thảm thương.
Đã lộ ra thực lực lớn mạnh như thế, gã còn dám dùng loại giọng điệu này đi nói chuyện. Không nói đến bản thân lão, mảnh ruộng hoa ăn thịt người kia đã đủ để nuốt trọn gã cùng đám binh lính đến tiếp ứng này, gã không sợ dị năng giả bọn lão sẽ bất ngờ lật lọng sao?
“Thật sự thực xin lỗi thượng tá Wilson, bọn hắn không phải công dân nước Mỹ, mà là người nước ngoài mới từ Trung Quốc đến nơi này, ngài cũng thấy đấy, thực lực của bọn hắn quá cường đại, ta cũng không có biện pháp ra lệnh bọn hắn, bằng không ngài tự mình đi nói chuyện với bọn hắn?" Biểu tình của Đường Man Huy vô cùng thành khẩn.
Thượng tá Wilson nửa tin nửa ngờ, nhưng để chính bản thân gã tiến lên nói chuyện, gã còn thật sự như thế nào cũng không dám cất bước đi ra, này đều là hoa ăn thịt người a!
“Pằng!" Một tiếng súng vang lên phá vỡ yên lặng, một gã sĩ quan phụ tá của thượng tá Wilson nhìn ra người tạo nên mảnh ruộng hoa ăn thịt người chính là Thẩm Lưu Mộc, ấy vậy lại có thể trực tiếp hướng tới y bắn một phát súng, lúc này ngay cả Thẩm Trì cũng phát hiện đám binh sĩ nước Mỹ này không chỉ có một người đầu không có nếp nhăn.
Hắn cười lạnh một tiếng, tại cùng lúc tên phó sĩ quan kia nổ súng, hắn cũng đã bắn ra một mũi tên.
Mọi người chỉ nghe đến tiếng súng vang, lại không nghe đến tiếng chấn động của hộp ngàn cơ. Lại sau đó, viên đạn kia còn chưa tiếp cận bọn hắn, Minh Nguyệt đã quát một tiếng. Không khí chung quanh bọn hắn bắt đầu lay động một cái, trực tiếp đem viên đạn kia hòa tan ra đến không còn hình dáng, bùa Thôn phệ của Minh Nguyệt.
Tiếp sau đó, bọn họ nhìn thấy tên quan quân bị một mũi Xuyên tim đâm xuyên qua người.
“Là gã ta nổ súng trước, chúng ta mới phải tự vệ." Tiểu Ngư nửa trôi nổi trên không trung, nó là một rối gỗ xinh xắn lung linh, lại có nửa người dưới là đuôi cá đáng yêu, tựa như mỹ nhân ngư có một chiếc đuôi cá xinh đẹp vậy, nó tựa như con người mà chớp đôi mắt long lanh, “Những người kia đối chúng ta có ý đồ bất chính, cho nên chúng ta mới giáo huấn bọn họ một chút!"
Nhóm hoa ăn thịt người đem bảy tám gã binh sĩ người Mỹ kia phun ra, thật sự là không muốn trực tiếp lấy mạng của bọn họ, chính là mỗi người không phải thiếu cánh tay thì là thiếu một bên chân, cả đám đầy người niêm dịch, chật vật không chịu nổi, đau đến cả người kêu la thảm thiết.
Cảnh tượng này quả thực so với việc nhìn thấy bọn họ trực tiếp bị nuốt còn muốn giật mình hơn. Chỗ mất chân cụt tay của bọn họ đều máu me đầm đìa, tí tách tí tách rơi xuống, đoạn xương lộ ra còn có thể thấy vẫn đang tiếp tục bị niêm dịch của hoa ăn mòn, tựa như axit mạnh vậy, vẫn cứ từng chút một tiếp tục ăn mòn da thịt xương của bọn họ.
Đường Man Huy mơ hồ cũng có chút kinh hãi. Lão cũng là một dị năng giả, cho đến thời điểm này lão mới có nhận thức đúng độ sâu cạn về thực lực của bốn người bọn hắn. Lúc trước lão coi trọng bốn người này, chẳng qua là bởi vì bọn hắn có thể từ Trung Quốc vượt qua biển khơi mà tới nơi này, không có một chút bản sự nào là điều không thể. Đại dương có thật nhiều động vật biển tiến hóa mà cường đại, nhưng không phải lão kiêu ngạo hay gì, từ cái ngày mạt thế giáng lâm kia, lão liền vô cùng chăm chỉ, lại bởi vì bản thân vốn luyện võ, nên so với dị năng giả bình thường càng thêm mạnh hơn một ít. Cho nên đối bốn người Thẩm Trì, tâm thái của lão luôn luôn ở mức rất ổn, lại cũng chỉ cảm thấy được bọn hắn là những dị năng giả đáng giá được coi trọng, không hơn. Hiện tại xem ra, cũng không chỉ đơn giản như vậy.
Sắc mặt thượng tá Wilson trở nên vô cùng khó coi, gã vừa muốn mở miệng nói cái gì, liền thấy người nam nhân trẻ tuổi phương Đông kia nâng lên một thứ kỳ quái nào đó, nhắm chuẩn chính mình. Nhìn sĩ quan phụ tá đã hoàn toàn bỏ mạng, lão run lên cầm cập, miễn cưỡng nói, “Được rồi, ta sẽ không truy cứu trách nhiệm của các ngươi, Đường, ta nghĩ chúng ta cần phải nói tốt chuyện hợp tác."
“Hợp tác?" Thẩm Trì đã chậm rãi từ nơi không xa bên kia đi tới, không thể không nói, bộ dạng của hắn, cùng khí chất bộc lộ qua mỗi bước đi, thêm đôi mắt lợi hại kia khiến người cơ hồ không thể nhìn thẳng, đều khiến Wilson sản sinh ra áp lực tương đối lớn. Thiếu niên cao gầy thon dài bên cạnh hắn mang theo mỉm cười thản nhiên, cười đến thập phần xinh đẹp, mỹ lệ tựa như mảnh ruộng những đóa hoa ăn thịt phía sau lưng y, có điều thêm bối cảnh đám binh sĩ Mỹ vô cùng thê thảm kia, y dù có tiếp tục cười tươi như hoa, cũng sẽ không khiến người có cảm giác thân thiết, loại tương phản này chỉ càng làm người ta lông tơ dựng đứng.
Đi hơi lạc phía sau là một cô gái có khí chất đặc biệt trinh tĩnh uyển ước (chắc là trong trắng yên tĩnh uyển chuyển khéo léo blah blah, ko hiểu rõ lắm!), nàng mặc một chiếc áo trắng rộng bằng bông màu trắng cùng chân váy dài đơn giản, vẫn mang vài phần ngây ngô, nhưng con rối cao cỡ nửa người vẫn luôn bay theo phía sau nàng kia lại vừa mới dùng một ngọn lửa lớn đốt sạch ruộng hoa kinh dị kia, lửa cháy liên tục, hừng hực thiêu đốt, cơ hồ khiến mặt mọi người đều bị hun cho một mảnh hồng hồng, ấy vậy môi lại là trắng bệch! Mặc kệ tại quốc gia nào, dị năng giả Thiên nhiên hệ cũng không phải cải trắng, dị năng giả Hỏa hệ công kích đã đủ xung kích thị giác rồi, phố người Hoa của San Francisco cũng có một dị năng giả Hỏa hệ, nhưng anh ta mới chỉ cấp hai thôi, tự hỏi bản thân thấy thực lực vẫn chưa so sánh được với một con tượng gỗ như vậy!
Mà thiếu niên đứng bên cạnh nàng lại sở hữu khuôn mặt lạnh lùng, cả người đều lãnh băng băng, thật giống như không có một chút độ ấm. Đồng dạng là khuôn mặt cực xinh đẹp, lại bởi vì loại lạnh lùng này mà làm người ta chùn bước, tấm bùa màu vàng trong tay vừa lộ ra chợt dựng thẳng lên, bị cậu nhẹ nhàng vứt ra ngoài, không trung liền bỗng nhiên nổi cơn lốc thổi hướng ruộng hoa đang vù vù thiêu đốt kia, vô số đốm lửa nhỏ vụn nhảy múa trong gió, thổi đến mức mọi người ngẩn ngơ biến sắc.
Như vậy đã không hoàn toàn giống những gì bọn họ lý giải về dị năng giả, ngược lại tựa như mấy kẻ siêu năng lực xuất hiện trong phim ảnh Mỹ tại thời bình, thậm chí hình ảnh so với mấy bộ phim điện ảnh kia, làm bọn họ kinh sợ, chứng kiến khoảng cách gần, có vài binh sĩ Mỹ nhát gan bắp chân đều hơi co giật rồi.
Dị năng bộc lộ với bút tích lớn như vậy, chẳng sợ Thẩm Trì chỉ ra tay giết một gã quan quân nước Mỹ, mọi người lại không chút nghi ngờ về thực lực của hắn, hơn nữa, trong bốn người, rõ ràng hắn mới là kẻ đứng đầu.
Hắn nhìn về phía Tiểu Ngư, “Tiểu Ngư, nói cho bọn họ biết, căn bản không cần hợp tác gì cả, đem vật tư cùng thù lao đã thông qua đàm phán, trực tiếp giao cho chúng ta, chúng ta sẽ giải quyết tang thi toàn Las Vegas."
Vừa vặn, bọn hắn cũng cần bổ sung một ít nguyên tinh dự trữ.
Đường Man Huy cảm giác trái tim mình đều nhanh nhảy khỏi lồng ngực, lão nghe hiểu tiếng Trung, đương nhiên không cần phiên dịch, Tiểu Ngư dùng tiếng Anh tiêu chuẩn lưu loát nói ra những lời này thì ngay cả Đường Man huy cũng nhịn không được muốn ngất, “Chớ có đùa! Đó là một thành tang thi!"
Lúc trước Thẩm Trì liền đoán qua, chỉ bằng vào mấy trăm dị năng giả lấy cấp hai là chủ đạo của phố người Hoa thuộc San Francisco, đối phó một thành tang thi là hoàn toàn không đủ, trong tay bọn họ có vũ khí đấy, nhưng không thể hoàn mỹ bằng trang bị của quân đội được. Nếu tính vài loại lửa đạn với vũ khí hạng nặng của quân đội kia, thêm thực lực của bọn họ, nhiều lắm mới được xét vào thế ngang nhau. Không có quân đội Mỹ bảo vệ, bọn họ muốn đi vào Las Vegas, thật không phải là việc một sớm một chiều có thể làm được.
Nhưng bốn người bọn hắn từ thật lâu trước kia, có thể tự nhiên ra vào những thành phố tràn đầy tang thi. Cả một tòa thành tang thi, kia thì như thế nào. Nếu bọn hắn nguyện ý, vất vả là không phải nói, nhất định là có chứ không hề nhẹ nhàng, có điều ba nhóc đều đã đột phá cấp năm, sau khi thoát lực hết dị năng, bọn chúng đều có thể vào bên trong Thanh Thanh để tạm nghỉ ngơi. Thanh Thanh là dùng cây trúc tiến hóa cấp bốn làm ra, Thẩm Trì đã thí nghiệm qua, động vật tiến hóa cấp bốn đều không có cách nào với phòng ngự của nó, thì tang thi cũng giống như vậy, tang thi E cấp cũng không thể dễ dàng tạo thành thương tổn cho nó. Thật sự không được, còn có thể dùng bùa Thổ độn (độn thổ đó) của Minh Nguyệt để đi ra ngoài, sau đó sẽ tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ. Nếu nói về chuyện rất nguy hiểm, lấy Thẩm Trì xem xét là không hề có, cho dù cả tòa thành tang thi, tang thi E cấp tuyệt đối sẽ không nhiều, hơn nữa, tang thi cùng cấp bậc loại này đã có ý thức địa bàn nhất định, chúng nó căn bản sẽ không hành động tập thể, thông thường đều là một mình hành động, nếu không, mấy con tang thi E cấp cùng liên hợp lại, dù khu an toàn nhân loại có lợi hại đến đâu cũng toàn bộ đều gặp phải tai ương, cũng bởi vì tang thi cao giai tồn ý thức về địa bàn, khiến cho con người có thể dùng phương pháp vây công đem chúng nó giết chết.
“Không cần lo lắng," Thẩm Trì mỉm cười nói với Đường Man Huy, “Đường tiên sinh thu nhận và giúp đỡ bốn người chúng ta ở lại lâu như vậy, lúc này đây, coi như là thù lao chúng ta đưa trở lại là tốt rồi."
Đường Man Huy cơ hồ một chữ cũng không thốt lên được, lão không biết nên khóc hay nên cười đây, Thẩm Trì nhìn không giống người nói hươu nói vượn, nhưng là, muốn lão tin tưởng bốn người này có thể giải quyết rụng cả một thành phố tang thi… Đừng nói đùa!
Mà bốn người Thẩm Trì thì lại nghĩ đến, thật tốt a, một thành phố tang thi, chưa ai động vào, còn có tang thi cấp cao đó! Nguyên tinh! Nguyên tinh! Nguyên tinh! Nguyên tinh cấp cao!
Tại Trung Quốc, dị năng giả có thể kết đội đi vào trong thành thị cũng không tính ít, sau khi khu an toàn xây dựng xong, chậm rãi từng bước xâm chiếm những thành thị nơi nơi là tang thi. Trung Quốc đất rộng của nhiều, bởi vì dân cư nhiều lắm, nên số lượng tang thi mới thật sự là phiền phức.
“Đương nhiên, công tác tiếp theo còn cần mọi người giúp một tay." Giọng điệu Thẩm Trì vẫn như trước, thập phần hữu lễ, “Không tốn quá lâu, đại khái thời gian chỉ một tuần, kính mời Đường tiên sinh chờ tin tức thật tốt của chúng ta."
Wilson nghe những lời nói từ Tiểu Ngư cũng bị chọc tức, thằng thừng phẩy tay áo bỏ đi, làm trò! Còn không đến phiên gã đường đường là thượng tá phải đi cầu một đám quân ô hợp đâu! Đến lúc đó rồi chờ xem trò hề của bọn hắn!
… Bất quá, những người này có vẻ rất đáng sợ…
Ý nghĩ này chỉ chợt lóe lên rồi biến mất, Wilson rõ ràng biết tang thi trong thành phố dày đặc đến trình độ nào, biết chắc nơi đó có mấy con tang thi khủng bố D cấp, E cấp, mỗi lần chống lại những con tang thi này, cấp dưới của gã luôn luôn chết rất nhiều, gã kỳ thật cũng không quá thích loại công việc này.
Vì dọa Mỹ, Thẩm Trì bỏ ra đủ vốn liếng, Minh Nguyệt đã dành nhiều ngày trên biển như thế để vẽ bùa Hồi nguyên, hắn định sẽ toàn bộ dùng hết, chính hắn thì lại không dùng, Đường Môn không có lam điều (thanh máu xanh), nhưng mạng rất trâu không thể nghi ngờ, bùa Hồi nguyên là để cho ba nhóc dùng, dị năng giả không phải không bao giờ hao hết sức mạnh, Minh Nguyệt tới cấp năm mới có thể vẽ ra bùa Hồi nguyên, thứ này cần hao tổn chính nguyên khí của cậu để vẽ ra, nhiều ngày như thế cậu cũng chỉ tích được một ít tờ, lúc này toàn bộ cống hiến rồi.
Tại ánh mắt vừa bất đắc dĩ lại không thể tưởng tượng nổi của Đường Man Huy, bốn người Thẩm Trì tiến vào bên trong Thanh Thanh, đơn độc nhập thành Las Vegas.
Giống như nhân vật chính trong những bộ phim anh hùng vậy!
Wilson đem chuyện phát sinh ngày hôm nay làm thành báo cáo truyền về Washington, người tại Nhà Trắng cũng không có hai chỉ số thấp như gã, chỉ số thông minh của người bình thường vẫn là chiếm đa số, vì thế, thượng tá Wilson không chỉ bị ăn mắng một trận, còn bị lệnh cưỡng chế chạy đến phụ cận Las Vegas để đợi mệnh. Mà gần như là cùng ngày, từ Nhà Trắng còn có vài chiếc xe bí mật khẩn cấp chạy hướng Las Vegas.
Kỳ thật lai lịch bốn người Thẩm Trì Nhà Trắng cũng không phải không biết, Đường Man Huy cùng chính phủ nước Mỹ vẫn có liên hệ, Trung Quốc có người vượt đại dương đến nơi đây bọn họ là biết đến, nhưng mới có bốn người thôi, lại còn là bốn tên trẻ tuổi miệng chẳng có râu, tại trước đó Nhà Trắng cũng chẳng lấy đâu ra thời gian rảnh rỗi đi quản mấy chuyện nhỏ nhặt nhập cư trái phép loại này, nữa là tại mạt thế, cho nên bọn họ vốn không có coi trọng.
Đến hiện tại nhìn phần báo cáo này, bọn họ mới phát hiện bản thân đã xem thường rồi, từ Trung Quốc tới, thực lực cường đại như vậy? Điều này làm tâm của bọn họ đều bị nhấc lên.
Nước Mỹ biết rõ nhà mình hiểu chuyện của mình, sau mạt thế mấy năm nay, nước Mỹ phát triển cũng không thuận lợi, bọn họ rất muốn biết đại lục bên kia đến tột cùng là như thế nào rồi?
Không thể không nói, mặc kệ khi nào, nước Mỹ luôn đem sự uy hiếp của Trung Quốc mà đặt ở trong lòng.
Chẳng sợ là mạt thế cũng vẫn như vậy.
=== ====== =========
Suy nghĩ của tác giả: có cảm động không… Đi du lịch về đến nhà chuyện thứ nhất chính là ngồi xuống đánh chữ… →_→
Theo hơn năm giờ đến hiện tại cuối cùng cũng coi như viết xong, tốt lắm, ta đi ăn đây, mọi người đọc vui vẻ!
Mệt mỏi quá, nhanh chóng ăn cơm tắm rửa ~~o(>_<)o ~~
Cám ơn địa lôi của Nhất Khỏa Thụ, Triêu Hoa Ly Nhan, Nghê Khê Cách Cách, Inai968, Bối Bối Lợi Á, Quả Mụ, Mạc Y Liên Lạc, Vũ Thanh Hằng Phong, yêu các ngươi, ╭(╯3╰)╮
Tại Trung Quốc, căn bản là không tồn tại trường hợp binh lính đi khiêu khích dị năng giả, đương nhiên, giữa quân đội cùng dị năng giả vừa có sự dung hợp nhưng vẫn còn một chút ngăn cách về quan hệ. Quân đội sở hữu số lượng kha khá dị năng giả, dị năng giả bình thường khác lại không ưa quân đội mấy, nhưng song phương đều duy trì trạng thái bình an vô sự.
Theo như Thẩm Trì biết, thì đến hiện tại, dị năng giả cấp ba tại Trung Quốc đã chiếm số lượng tương đối, hơn hẳn dị năng giả nước Mỹ lấy trạng thái cấp hai là nhiều. Cấp ba tồn tại là một đường ranh giới rõ rệt, dị năng giả cấp ba đã hoàn toàn trở thành đối tượng mà người thường không có khả năng đối kháng, tựa như tại lúc binh lính Nhật lén vào Trung Quốc, thì một đội hai trăm thành viên dị năng giả cũng có thể diệt rụng năm nghìn binh lính Nhật. Đây không phải trùng hợp, ngẫu nhiên hay ăn may, giá trị vũ lực của dị năng giả cấp ba đích thực đã khá khả quan, cho nên không có người nào đầu hư mà đi khiêu khích dị năng giả.
Nước Mỹ lại bất đồng. Đại bộ phận dị năng giả nước Mỹ vẫn là cấp hai, cấp ba hay dị năng giả cao giai, như cấp bốn, lại càng ít không có mấy. Loại tình huống này khiến binh sĩ Mỹ đối dị năng giả cũng chẳng sợ hãi gì nhiều, võ trang đầy đủ tay cầm súng tự động có thể khiến bọn họ vẫn có thể đối đầu dị năng giả cấp hai.
Thẩm Trì muốn dọa đẹp mặt đại đế, chính là xuất phát từ loại tâm lý này, nước Mỹ căn bản không biết tình hình đích thực của Trung Quốc. Trên thực tế, hiện tại Trung Quốc phỏng chừng cho dù có dị năng giả cấp năm, một cái đã không tồi rồi. Nếu nước Mỹ nghĩ lầm rằng Trung Quốc có đại lượng dị năng giả cấp năm, phỏng chừng sẽ bị dọa đến tiểu ra quần. Lúc cùng Trung Quốc tiếp xúc, tư thái nhất định sẽ phóng thật thấp, lão Mỹ cũng không phải một kẻ ngạo mạn, tại thời điểm cần thiết, nước Mỹ kiêu ngạo vẫn là chịu cúi đầu.
Cho nên lúc này, khiêm tốn là cái gì thế?
Đường Man Huy còn tại đàm phán với người phụ trách quân đội, kết quả đàm phán cũng không khiến lão vừa lòng. Tên thượng tá kia đầu luôn nâng cao cao, thích dùng lỗ mũi để xem người này, là một tên da trắng kì thị chủng tộc, ánh mắt lúc nhìn về phía Đường Man Huy tổng mang theo hai phân khinh thường, gã thậm chí càng muốn nói chuyện với trợ thủ của Đường Man Huy, đó là một thanh niên da trắng trẻ tuổi hay ngại ngùng.
Nhưng Đường Man Huy là ai, lão là cáo già đã tu thành tinh, đương nhiên sẽ không bởi vì vấn đề nhỏ nhặt này mà thấy khó chịu. Trước mạt thế lão đã không biết gặp phải loại sự tình này bao nhiêu rồi, nên một chút cảm xúc đều không có. Nhưng lão thật không ngờ rằng, sau lưng lão, sẽ có chuyện bùng nổ rầm rộ như vậy.
Thẩm Trì còn chưa nói câu gì, Thẩm Lưu Mộc bên cạnh hắn đã cười lạnh một tiếng. Muốn nói về bốn chữ hung hăng càn quấy, Thẩm Lưu Mộc đời trước mới làm được thực sự điêu luyện, tại cả tòa thành Bắc Kinh đều hận không thể đi ngang (ngang như cua ý), nếu không phải vì Thẩm Trì, y có lẽ sẽ cứ hung hăng càn quấy mà sống sót như vậy.
Dị năng giả Mộc hệ, không phải vạn bất đắc dĩ, Trung Quốc đều sẽ luyến tiếc xử lý y.
Đường Man Huy không biết nên hình dung loại cảnh tượng này như thế nào, chính là chỉ có nháy mắt thôi, địa phương cách đó không xa liền bỗng nhiên biến thành một mảnh ruộng hoa, ặc, đúng vậy, hẳn là một mảnh ruộng hoa, mỹ lệ rực rỡ đẹp không sao tả xiết, nếu chúng nó không phải là hoa ăn thịt người thì càng tuyệt vời hơn…
Đúng thế, đó là cả một mảnh hoa ăn thịt người, dù bề ngoài có mỹ lệ đến thế nào đi chăng nữa, cũng không che dấu được sự thật nó sắp đem bảy tám binh sĩ Mỹ kia nuốt nào. Đừng nói là lão với quân đội binh lính Mỹ, chính những dị năng giả tới từ phố người Hoa cũng đều cả đám trợn tròn hai mắt, đồng loạt lui bước về phía sau, để tránh bị loài thực vật hung tàm kia ngộ thương.
Đỏ thẫm, tím nhạt, hồng nhạt, vàng nhạt, trắng sữa, những đóa hoa lớn hơn rất nhiều so với bình thường này, còn lớn hơn cả một người trưởng thành, có cả lá xanh mơn mởn đầy cành. Cánh hoa xếp lại thành đóa hoa thật lớn, hoa sơn trà cũng không phải loài thực vật ưa khí hậu quá lạnh, nhưng những người sống trên đất này, lại thật sự chưa thấy qua hoa sơn trà nào vừa lớn lại vừa xinh đẹp như vậy. Tại thời tiết nóng bức hiện tại, từ mảnh ruộng hoa kia lại mang đến cảm giác mát lạnh, không chỉ vì chúng nó là thực vật xanh, mà còn bởi vì chúng nó khiến đáy lòng người trào dâng hàn ý.
Toàn bộ đều là hoa ăn thịt người, những cánh hoa xếp thành đóa hoa đã đem mấy tên binh sĩ Mỹ nói năng lỗ mãng nuốt vào một nửa.
“Mau lệnh bọn chúng dừng tay!" Thượng tướng Wilson trợn tròn mắt, ánh mắt không tốt nhìn về phía Đường Man Huy.
Lúc này Đường Man Huy cảm thấy, tên phụ trách quân đội kia khả năng về bàn bạc thương lượng không cao, mà còn mạt thế rồi lại vẫn kì thị chủng tộc cái gì, hơn nữa, chỉ số IQ cũng đến là thảm thương.
Đã lộ ra thực lực lớn mạnh như thế, gã còn dám dùng loại giọng điệu này đi nói chuyện. Không nói đến bản thân lão, mảnh ruộng hoa ăn thịt người kia đã đủ để nuốt trọn gã cùng đám binh lính đến tiếp ứng này, gã không sợ dị năng giả bọn lão sẽ bất ngờ lật lọng sao?
“Thật sự thực xin lỗi thượng tá Wilson, bọn hắn không phải công dân nước Mỹ, mà là người nước ngoài mới từ Trung Quốc đến nơi này, ngài cũng thấy đấy, thực lực của bọn hắn quá cường đại, ta cũng không có biện pháp ra lệnh bọn hắn, bằng không ngài tự mình đi nói chuyện với bọn hắn?" Biểu tình của Đường Man Huy vô cùng thành khẩn.
Thượng tá Wilson nửa tin nửa ngờ, nhưng để chính bản thân gã tiến lên nói chuyện, gã còn thật sự như thế nào cũng không dám cất bước đi ra, này đều là hoa ăn thịt người a!
“Pằng!" Một tiếng súng vang lên phá vỡ yên lặng, một gã sĩ quan phụ tá của thượng tá Wilson nhìn ra người tạo nên mảnh ruộng hoa ăn thịt người chính là Thẩm Lưu Mộc, ấy vậy lại có thể trực tiếp hướng tới y bắn một phát súng, lúc này ngay cả Thẩm Trì cũng phát hiện đám binh sĩ nước Mỹ này không chỉ có một người đầu không có nếp nhăn.
Hắn cười lạnh một tiếng, tại cùng lúc tên phó sĩ quan kia nổ súng, hắn cũng đã bắn ra một mũi tên.
Mọi người chỉ nghe đến tiếng súng vang, lại không nghe đến tiếng chấn động của hộp ngàn cơ. Lại sau đó, viên đạn kia còn chưa tiếp cận bọn hắn, Minh Nguyệt đã quát một tiếng. Không khí chung quanh bọn hắn bắt đầu lay động một cái, trực tiếp đem viên đạn kia hòa tan ra đến không còn hình dáng, bùa Thôn phệ của Minh Nguyệt.
Tiếp sau đó, bọn họ nhìn thấy tên quan quân bị một mũi Xuyên tim đâm xuyên qua người.
“Là gã ta nổ súng trước, chúng ta mới phải tự vệ." Tiểu Ngư nửa trôi nổi trên không trung, nó là một rối gỗ xinh xắn lung linh, lại có nửa người dưới là đuôi cá đáng yêu, tựa như mỹ nhân ngư có một chiếc đuôi cá xinh đẹp vậy, nó tựa như con người mà chớp đôi mắt long lanh, “Những người kia đối chúng ta có ý đồ bất chính, cho nên chúng ta mới giáo huấn bọn họ một chút!"
Nhóm hoa ăn thịt người đem bảy tám gã binh sĩ người Mỹ kia phun ra, thật sự là không muốn trực tiếp lấy mạng của bọn họ, chính là mỗi người không phải thiếu cánh tay thì là thiếu một bên chân, cả đám đầy người niêm dịch, chật vật không chịu nổi, đau đến cả người kêu la thảm thiết.
Cảnh tượng này quả thực so với việc nhìn thấy bọn họ trực tiếp bị nuốt còn muốn giật mình hơn. Chỗ mất chân cụt tay của bọn họ đều máu me đầm đìa, tí tách tí tách rơi xuống, đoạn xương lộ ra còn có thể thấy vẫn đang tiếp tục bị niêm dịch của hoa ăn mòn, tựa như axit mạnh vậy, vẫn cứ từng chút một tiếp tục ăn mòn da thịt xương của bọn họ.
Đường Man Huy mơ hồ cũng có chút kinh hãi. Lão cũng là một dị năng giả, cho đến thời điểm này lão mới có nhận thức đúng độ sâu cạn về thực lực của bốn người bọn hắn. Lúc trước lão coi trọng bốn người này, chẳng qua là bởi vì bọn hắn có thể từ Trung Quốc vượt qua biển khơi mà tới nơi này, không có một chút bản sự nào là điều không thể. Đại dương có thật nhiều động vật biển tiến hóa mà cường đại, nhưng không phải lão kiêu ngạo hay gì, từ cái ngày mạt thế giáng lâm kia, lão liền vô cùng chăm chỉ, lại bởi vì bản thân vốn luyện võ, nên so với dị năng giả bình thường càng thêm mạnh hơn một ít. Cho nên đối bốn người Thẩm Trì, tâm thái của lão luôn luôn ở mức rất ổn, lại cũng chỉ cảm thấy được bọn hắn là những dị năng giả đáng giá được coi trọng, không hơn. Hiện tại xem ra, cũng không chỉ đơn giản như vậy.
Sắc mặt thượng tá Wilson trở nên vô cùng khó coi, gã vừa muốn mở miệng nói cái gì, liền thấy người nam nhân trẻ tuổi phương Đông kia nâng lên một thứ kỳ quái nào đó, nhắm chuẩn chính mình. Nhìn sĩ quan phụ tá đã hoàn toàn bỏ mạng, lão run lên cầm cập, miễn cưỡng nói, “Được rồi, ta sẽ không truy cứu trách nhiệm của các ngươi, Đường, ta nghĩ chúng ta cần phải nói tốt chuyện hợp tác."
“Hợp tác?" Thẩm Trì đã chậm rãi từ nơi không xa bên kia đi tới, không thể không nói, bộ dạng của hắn, cùng khí chất bộc lộ qua mỗi bước đi, thêm đôi mắt lợi hại kia khiến người cơ hồ không thể nhìn thẳng, đều khiến Wilson sản sinh ra áp lực tương đối lớn. Thiếu niên cao gầy thon dài bên cạnh hắn mang theo mỉm cười thản nhiên, cười đến thập phần xinh đẹp, mỹ lệ tựa như mảnh ruộng những đóa hoa ăn thịt phía sau lưng y, có điều thêm bối cảnh đám binh sĩ Mỹ vô cùng thê thảm kia, y dù có tiếp tục cười tươi như hoa, cũng sẽ không khiến người có cảm giác thân thiết, loại tương phản này chỉ càng làm người ta lông tơ dựng đứng.
Đi hơi lạc phía sau là một cô gái có khí chất đặc biệt trinh tĩnh uyển ước (chắc là trong trắng yên tĩnh uyển chuyển khéo léo blah blah, ko hiểu rõ lắm!), nàng mặc một chiếc áo trắng rộng bằng bông màu trắng cùng chân váy dài đơn giản, vẫn mang vài phần ngây ngô, nhưng con rối cao cỡ nửa người vẫn luôn bay theo phía sau nàng kia lại vừa mới dùng một ngọn lửa lớn đốt sạch ruộng hoa kinh dị kia, lửa cháy liên tục, hừng hực thiêu đốt, cơ hồ khiến mặt mọi người đều bị hun cho một mảnh hồng hồng, ấy vậy môi lại là trắng bệch! Mặc kệ tại quốc gia nào, dị năng giả Thiên nhiên hệ cũng không phải cải trắng, dị năng giả Hỏa hệ công kích đã đủ xung kích thị giác rồi, phố người Hoa của San Francisco cũng có một dị năng giả Hỏa hệ, nhưng anh ta mới chỉ cấp hai thôi, tự hỏi bản thân thấy thực lực vẫn chưa so sánh được với một con tượng gỗ như vậy!
Mà thiếu niên đứng bên cạnh nàng lại sở hữu khuôn mặt lạnh lùng, cả người đều lãnh băng băng, thật giống như không có một chút độ ấm. Đồng dạng là khuôn mặt cực xinh đẹp, lại bởi vì loại lạnh lùng này mà làm người ta chùn bước, tấm bùa màu vàng trong tay vừa lộ ra chợt dựng thẳng lên, bị cậu nhẹ nhàng vứt ra ngoài, không trung liền bỗng nhiên nổi cơn lốc thổi hướng ruộng hoa đang vù vù thiêu đốt kia, vô số đốm lửa nhỏ vụn nhảy múa trong gió, thổi đến mức mọi người ngẩn ngơ biến sắc.
Như vậy đã không hoàn toàn giống những gì bọn họ lý giải về dị năng giả, ngược lại tựa như mấy kẻ siêu năng lực xuất hiện trong phim ảnh Mỹ tại thời bình, thậm chí hình ảnh so với mấy bộ phim điện ảnh kia, làm bọn họ kinh sợ, chứng kiến khoảng cách gần, có vài binh sĩ Mỹ nhát gan bắp chân đều hơi co giật rồi.
Dị năng bộc lộ với bút tích lớn như vậy, chẳng sợ Thẩm Trì chỉ ra tay giết một gã quan quân nước Mỹ, mọi người lại không chút nghi ngờ về thực lực của hắn, hơn nữa, trong bốn người, rõ ràng hắn mới là kẻ đứng đầu.
Hắn nhìn về phía Tiểu Ngư, “Tiểu Ngư, nói cho bọn họ biết, căn bản không cần hợp tác gì cả, đem vật tư cùng thù lao đã thông qua đàm phán, trực tiếp giao cho chúng ta, chúng ta sẽ giải quyết tang thi toàn Las Vegas."
Vừa vặn, bọn hắn cũng cần bổ sung một ít nguyên tinh dự trữ.
Đường Man Huy cảm giác trái tim mình đều nhanh nhảy khỏi lồng ngực, lão nghe hiểu tiếng Trung, đương nhiên không cần phiên dịch, Tiểu Ngư dùng tiếng Anh tiêu chuẩn lưu loát nói ra những lời này thì ngay cả Đường Man huy cũng nhịn không được muốn ngất, “Chớ có đùa! Đó là một thành tang thi!"
Lúc trước Thẩm Trì liền đoán qua, chỉ bằng vào mấy trăm dị năng giả lấy cấp hai là chủ đạo của phố người Hoa thuộc San Francisco, đối phó một thành tang thi là hoàn toàn không đủ, trong tay bọn họ có vũ khí đấy, nhưng không thể hoàn mỹ bằng trang bị của quân đội được. Nếu tính vài loại lửa đạn với vũ khí hạng nặng của quân đội kia, thêm thực lực của bọn họ, nhiều lắm mới được xét vào thế ngang nhau. Không có quân đội Mỹ bảo vệ, bọn họ muốn đi vào Las Vegas, thật không phải là việc một sớm một chiều có thể làm được.
Nhưng bốn người bọn hắn từ thật lâu trước kia, có thể tự nhiên ra vào những thành phố tràn đầy tang thi. Cả một tòa thành tang thi, kia thì như thế nào. Nếu bọn hắn nguyện ý, vất vả là không phải nói, nhất định là có chứ không hề nhẹ nhàng, có điều ba nhóc đều đã đột phá cấp năm, sau khi thoát lực hết dị năng, bọn chúng đều có thể vào bên trong Thanh Thanh để tạm nghỉ ngơi. Thanh Thanh là dùng cây trúc tiến hóa cấp bốn làm ra, Thẩm Trì đã thí nghiệm qua, động vật tiến hóa cấp bốn đều không có cách nào với phòng ngự của nó, thì tang thi cũng giống như vậy, tang thi E cấp cũng không thể dễ dàng tạo thành thương tổn cho nó. Thật sự không được, còn có thể dùng bùa Thổ độn (độn thổ đó) của Minh Nguyệt để đi ra ngoài, sau đó sẽ tiếp tục hoàn thành nhiệm vụ. Nếu nói về chuyện rất nguy hiểm, lấy Thẩm Trì xem xét là không hề có, cho dù cả tòa thành tang thi, tang thi E cấp tuyệt đối sẽ không nhiều, hơn nữa, tang thi cùng cấp bậc loại này đã có ý thức địa bàn nhất định, chúng nó căn bản sẽ không hành động tập thể, thông thường đều là một mình hành động, nếu không, mấy con tang thi E cấp cùng liên hợp lại, dù khu an toàn nhân loại có lợi hại đến đâu cũng toàn bộ đều gặp phải tai ương, cũng bởi vì tang thi cao giai tồn ý thức về địa bàn, khiến cho con người có thể dùng phương pháp vây công đem chúng nó giết chết.
“Không cần lo lắng," Thẩm Trì mỉm cười nói với Đường Man Huy, “Đường tiên sinh thu nhận và giúp đỡ bốn người chúng ta ở lại lâu như vậy, lúc này đây, coi như là thù lao chúng ta đưa trở lại là tốt rồi."
Đường Man Huy cơ hồ một chữ cũng không thốt lên được, lão không biết nên khóc hay nên cười đây, Thẩm Trì nhìn không giống người nói hươu nói vượn, nhưng là, muốn lão tin tưởng bốn người này có thể giải quyết rụng cả một thành phố tang thi… Đừng nói đùa!
Mà bốn người Thẩm Trì thì lại nghĩ đến, thật tốt a, một thành phố tang thi, chưa ai động vào, còn có tang thi cấp cao đó! Nguyên tinh! Nguyên tinh! Nguyên tinh! Nguyên tinh cấp cao!
Tại Trung Quốc, dị năng giả có thể kết đội đi vào trong thành thị cũng không tính ít, sau khi khu an toàn xây dựng xong, chậm rãi từng bước xâm chiếm những thành thị nơi nơi là tang thi. Trung Quốc đất rộng của nhiều, bởi vì dân cư nhiều lắm, nên số lượng tang thi mới thật sự là phiền phức.
“Đương nhiên, công tác tiếp theo còn cần mọi người giúp một tay." Giọng điệu Thẩm Trì vẫn như trước, thập phần hữu lễ, “Không tốn quá lâu, đại khái thời gian chỉ một tuần, kính mời Đường tiên sinh chờ tin tức thật tốt của chúng ta."
Wilson nghe những lời nói từ Tiểu Ngư cũng bị chọc tức, thằng thừng phẩy tay áo bỏ đi, làm trò! Còn không đến phiên gã đường đường là thượng tá phải đi cầu một đám quân ô hợp đâu! Đến lúc đó rồi chờ xem trò hề của bọn hắn!
… Bất quá, những người này có vẻ rất đáng sợ…
Ý nghĩ này chỉ chợt lóe lên rồi biến mất, Wilson rõ ràng biết tang thi trong thành phố dày đặc đến trình độ nào, biết chắc nơi đó có mấy con tang thi khủng bố D cấp, E cấp, mỗi lần chống lại những con tang thi này, cấp dưới của gã luôn luôn chết rất nhiều, gã kỳ thật cũng không quá thích loại công việc này.
Vì dọa Mỹ, Thẩm Trì bỏ ra đủ vốn liếng, Minh Nguyệt đã dành nhiều ngày trên biển như thế để vẽ bùa Hồi nguyên, hắn định sẽ toàn bộ dùng hết, chính hắn thì lại không dùng, Đường Môn không có lam điều (thanh máu xanh), nhưng mạng rất trâu không thể nghi ngờ, bùa Hồi nguyên là để cho ba nhóc dùng, dị năng giả không phải không bao giờ hao hết sức mạnh, Minh Nguyệt tới cấp năm mới có thể vẽ ra bùa Hồi nguyên, thứ này cần hao tổn chính nguyên khí của cậu để vẽ ra, nhiều ngày như thế cậu cũng chỉ tích được một ít tờ, lúc này toàn bộ cống hiến rồi.
Tại ánh mắt vừa bất đắc dĩ lại không thể tưởng tượng nổi của Đường Man Huy, bốn người Thẩm Trì tiến vào bên trong Thanh Thanh, đơn độc nhập thành Las Vegas.
Giống như nhân vật chính trong những bộ phim anh hùng vậy!
Wilson đem chuyện phát sinh ngày hôm nay làm thành báo cáo truyền về Washington, người tại Nhà Trắng cũng không có hai chỉ số thấp như gã, chỉ số thông minh của người bình thường vẫn là chiếm đa số, vì thế, thượng tá Wilson không chỉ bị ăn mắng một trận, còn bị lệnh cưỡng chế chạy đến phụ cận Las Vegas để đợi mệnh. Mà gần như là cùng ngày, từ Nhà Trắng còn có vài chiếc xe bí mật khẩn cấp chạy hướng Las Vegas.
Kỳ thật lai lịch bốn người Thẩm Trì Nhà Trắng cũng không phải không biết, Đường Man Huy cùng chính phủ nước Mỹ vẫn có liên hệ, Trung Quốc có người vượt đại dương đến nơi đây bọn họ là biết đến, nhưng mới có bốn người thôi, lại còn là bốn tên trẻ tuổi miệng chẳng có râu, tại trước đó Nhà Trắng cũng chẳng lấy đâu ra thời gian rảnh rỗi đi quản mấy chuyện nhỏ nhặt nhập cư trái phép loại này, nữa là tại mạt thế, cho nên bọn họ vốn không có coi trọng.
Đến hiện tại nhìn phần báo cáo này, bọn họ mới phát hiện bản thân đã xem thường rồi, từ Trung Quốc tới, thực lực cường đại như vậy? Điều này làm tâm của bọn họ đều bị nhấc lên.
Nước Mỹ biết rõ nhà mình hiểu chuyện của mình, sau mạt thế mấy năm nay, nước Mỹ phát triển cũng không thuận lợi, bọn họ rất muốn biết đại lục bên kia đến tột cùng là như thế nào rồi?
Không thể không nói, mặc kệ khi nào, nước Mỹ luôn đem sự uy hiếp của Trung Quốc mà đặt ở trong lòng.
Chẳng sợ là mạt thế cũng vẫn như vậy.
=== ====== =========
Suy nghĩ của tác giả: có cảm động không… Đi du lịch về đến nhà chuyện thứ nhất chính là ngồi xuống đánh chữ… →_→
Theo hơn năm giờ đến hiện tại cuối cùng cũng coi như viết xong, tốt lắm, ta đi ăn đây, mọi người đọc vui vẻ!
Mệt mỏi quá, nhanh chóng ăn cơm tắm rửa ~~o(>_<)o ~~
Cám ơn địa lôi của Nhất Khỏa Thụ, Triêu Hoa Ly Nhan, Nghê Khê Cách Cách, Inai968, Bối Bối Lợi Á, Quả Mụ, Mạc Y Liên Lạc, Vũ Thanh Hằng Phong, yêu các ngươi, ╭(╯3╰)╮
Tác giả :
SISIMO