Trôi Nổi Trong Lãnh Cung: Khuynh Quốc Khí Hậu
Chương 114: Thuốc dịch dung
"Nuốt cái này xuống." Ý thức được tính chất nghiêm trọng của chuyện này, Tuyết Lê tháo một túi thơm màu đỏ từ trên cổ xuống, lại lấy từ trong túi thơm ra lấy một viên thuốc màu đen đưa cho Mộc Ly.
Mộc Ly nhận lấy nuốt xuống: "Đây là cái gì?" Chẳng lẽ . . . . . .
Mặc dù đã doán được, nhưng Mộc Ly vẫn không nhịn được hỏi một câu.
Tuyết Lê khó hiểu nhìn nàng, khẽ cau mày, lặp tức lại thoải mái nói: "Đây là dịch dung hoàn, sau hai canh giờ có thể giúp người khôi phục lại dung mạo ban đầu, mặt nạ da người này đáng lẽ ba tháng trước phải đổi, lúc ấy muội vẫn nghĩ người là tiểu thư nhà muội, cho nên trước đêm trăng tròn đã từng nhắc người, nhưng mà dường như người cũng không để ở trong lòng."
Tuyết Lê nói xong bất mãn cong môi đỏ mọng lên, một bộ dạng chịu nhiều uất ức thoạt nhìn rất đáng thương .
"Ồ. . . Hoá ra là như vậy." Một tiếng bày tỏ đã hiểu, Mộc Ly đưa tay vỗ nhẹ bả vai Tuyết Lê an ủi nàng, ánh mắt như sao chăm chú nhìn nàng, não cũng không ngừng suy tư,
Dường như có một chuyện như vậy, đó là lúc đêm thứ hai Mộc Ly ở Mạt Ương cung, Tuyết Lê quả thực có nói những lời này. Chẳng qua Mộc Ly mới đến dị thế, lúc đó không để những lời này ở trong lòng, cũng chưa từng nghĩ đến dưới lớp mặt nạ Nhan Khuynh Thành sẽ là dung nhan tuyệt thế như vậy, càng không nghĩ đến sau đó mọi thứ lại phức tạo như thế.
Bây giờ ngẫm lại, hết thảy vẫn còn như giấc chiêm bao. . . . . .
Bất đắc dĩ thở dài một tiếng, Mộc Ly hất đầu một cái, cố gắng không nghĩ nữa.
Hỏi thăm một ít về chuyện dịch dung hoàn, Mộc Ly dặn dò Tuyết Lê mấy câu, tiếp theo đi từ Hoán Y Cục trở về Tương Tư các. Mộc Ly bước chậm như rùa, không vội vàng lên đường. Bây giờ đã là nửa đêm, thời gian nghỉ ngơi ở cổ đại lại tương đối sớm, huống chi hai canh giờ sau dung mạo tuyệt thế này sẽ bị che dấu.
Cho nên, Mộc không hề xem việc này là quan trọng, chỉ là không nghĩ tới bởi vì sơ sót nhất thời này, mà thay đổi vận mệnh hai nguời. Sau đó Mộc Ly mỗi lần nhớ tới chuyện này, đều ở trong lòng hung hăng khinh bỉ vị Hoàng đế phúc hắc nào đó.
Mộc Ly nhận lấy nuốt xuống: "Đây là cái gì?" Chẳng lẽ . . . . . .
Mặc dù đã doán được, nhưng Mộc Ly vẫn không nhịn được hỏi một câu.
Tuyết Lê khó hiểu nhìn nàng, khẽ cau mày, lặp tức lại thoải mái nói: "Đây là dịch dung hoàn, sau hai canh giờ có thể giúp người khôi phục lại dung mạo ban đầu, mặt nạ da người này đáng lẽ ba tháng trước phải đổi, lúc ấy muội vẫn nghĩ người là tiểu thư nhà muội, cho nên trước đêm trăng tròn đã từng nhắc người, nhưng mà dường như người cũng không để ở trong lòng."
Tuyết Lê nói xong bất mãn cong môi đỏ mọng lên, một bộ dạng chịu nhiều uất ức thoạt nhìn rất đáng thương .
"Ồ. . . Hoá ra là như vậy." Một tiếng bày tỏ đã hiểu, Mộc Ly đưa tay vỗ nhẹ bả vai Tuyết Lê an ủi nàng, ánh mắt như sao chăm chú nhìn nàng, não cũng không ngừng suy tư,
Dường như có một chuyện như vậy, đó là lúc đêm thứ hai Mộc Ly ở Mạt Ương cung, Tuyết Lê quả thực có nói những lời này. Chẳng qua Mộc Ly mới đến dị thế, lúc đó không để những lời này ở trong lòng, cũng chưa từng nghĩ đến dưới lớp mặt nạ Nhan Khuynh Thành sẽ là dung nhan tuyệt thế như vậy, càng không nghĩ đến sau đó mọi thứ lại phức tạo như thế.
Bây giờ ngẫm lại, hết thảy vẫn còn như giấc chiêm bao. . . . . .
Bất đắc dĩ thở dài một tiếng, Mộc Ly hất đầu một cái, cố gắng không nghĩ nữa.
Hỏi thăm một ít về chuyện dịch dung hoàn, Mộc Ly dặn dò Tuyết Lê mấy câu, tiếp theo đi từ Hoán Y Cục trở về Tương Tư các. Mộc Ly bước chậm như rùa, không vội vàng lên đường. Bây giờ đã là nửa đêm, thời gian nghỉ ngơi ở cổ đại lại tương đối sớm, huống chi hai canh giờ sau dung mạo tuyệt thế này sẽ bị che dấu.
Cho nên, Mộc không hề xem việc này là quan trọng, chỉ là không nghĩ tới bởi vì sơ sót nhất thời này, mà thay đổi vận mệnh hai nguời. Sau đó Mộc Ly mỗi lần nhớ tới chuyện này, đều ở trong lòng hung hăng khinh bỉ vị Hoàng đế phúc hắc nào đó.
Tác giả :
Hoa Vô Tâm