Trò Chơi Hào Môn: Tội Ái Tân Nương
Quyển 4 - Chương 166
Tô Noãn Noãn đã thử nghĩ đến hàng trăm tình cảnh nếu những bức ảnh kia bị lộ ra, song thế nào cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện trong hôn lễ này.
Hạnh phúc cứ ngỡ sẽ đạt được trước mắt, đều vào phút này, xa rời cô mà đi.
Tiếng cười nhạo báng xung quanh, nổ ra liên tiếp.
Những bức hình lõa thể của cô cứ như thế mà bị lộ ra trước mắt mọi người trên thế giới này, lại còn đang dây dưa cùng một người đàn ông khác, không hề được che đậy.
Lúc này, cô cảm thấy như bản thân như đã bị người ta lột sạch, vứt vào giữa đám người kia cho người ta cười nhạo, không còn chút tôn nghiêm nào.
Ai sẽ tin tưởng cô, không có ai tin cô cả, bởi vì chứng cớ đã rành rành ra kia.
Noãn Noãn cảm thấy Hàn Dật Thìn từng chút từng chút buông cô ra, để mặc cô một mình bị giới truyền thông xô đẩy ngã xuống nền nhà.
Ngẩng đầu lên, từ trong đám người kia tìm kiếm Ninh Nam, cô hiện giờ chỉ để ý duy nhất đến phản ứng của anh.
Ninh Nam vẫn đang đứng ở chỗ cũ, ánh mắt rơi trên màn hình kia, không dời được tầm mắt.
Thân thể của Noãn Noãn, anh quen thuộc đến như vậy, vốn cho rằng là thứ chỉ anh mới có được, lại thư thái nằm trong lòng một người khác.
Huyết khí nhanh chóng xông lên đỉnh đầu, nghĩ tới lúc đó bản thân vì cứu cô, quỳ xuống trước mặt Lam Mặc, mặt đất đầy miếng thủy tinh vỡ, anh đều không để ý tới.
Hóa ra, đó chỉ là một màn công kích, hóa ra, hai người họ từ sớm đã câu kết với nhau, mà anh đây, là chuyện nực cười nhất.
Tôn nghiêm, bị khiêu khích!
Sự việc lộ ảnh này, không hề nằm trong dự liệu của anh ta.
Vui mừng, thật vui mừng, vì quyết định cuối cùng của mình, đối với Tô Noãn Noãn, anh đã không hề mềm lòng, nếu không, hiện giờ bị quét mất tôn nghiêm, chính là Ninh gia nhà anh rồi.
Giới truyền thông vừa rồi còn bao vây lấy Hàn Dật Thìn, phút chốc lại bao kín lấy Lam Mặc.
Một cô gái dây dưa với ba vị tổng giám đốc trẻ tuổi, thân phận của cô ấy lại còn đặc biệt như vậy, sớm đã thu hút toàn bộ quan khách trong hội trường cùng giới truyền thông đều rất tò mò về bí mật bên trong đó.
Hội trường hôn lễ vốn đã loạn nay càng loạn thêm, Hình Tuệ thấy tình hình đã sắp không khống chế được nữa, lập tức gọi người trước tiên dừng phát những bức ảnh kia, mà Lam Quân Kỵ ngồi bên bà kia cũng đã cúi mặt xuống.
Ai cũng không nghĩ tới, một lễ kết hôn, một cô gái, lại có liên quan dây dưa không rõ ràng đến ba nhân vật nặng ký như vậy.
Ninh Nam cuối cùng cũng đã hồi thần lại, nhìn Noãn Noãn đang bò dậy từ dưới đất kia, một bước dài xông qua, miết lấy cằm cô.
“Tô Noãn Noãn, hóa ra cô lại phóng đãng như vậy!"
Cô bị anh ta miết lấy, nghe thấy lời nói nhục mạ của anh, nhìn vào con ngươi đỏ ngầu đến đáng sợ của anh.
Nhưng, lại không có sức lực để giải thích.
“Là tôi không đủ để thỏa mãn cô? Hay là cô vốn bản tính đã phóng đãng, không chịu được cô đơn! Hả?"
Sắc mặt Ninh Nam âm lãnh, lực đạo trên tay kia dần tăng lên, như muốn bẻ gãy cằm cô ra.
“Cô ta là bản tính phóng đãng, Tô Noãn Noãn, tôi còn cho rằng cô chỉ dây dưa không rõ ràng với một người là Ninh Nam, không ngờ tới, cô thật đúng là hạ tiện!"
Hàn Dật Thìn ở bên cạnh cũng đã bước đến, dùng lực mà nắm lấy cánh tay cô, trong mắt kia là lửa nộ đáng sợ.
Cằm của cô như sắp bị vỡ vụn, cánh tay cũng bị nắm đến phát đau, muốn giãy giụa song lại giãy giụa không thoát được.
Hai người đàn ông trước mắt lần đầu tiên cùng căm thù một kẻ địch, lại cùng nhau làm nhục cô!
“Những bức ảnh đó không phải là thật … … Nếu như các anh tin chúng, là đã mắc mưu Lam Mặc rồi!"
“Những bức ảnh đó không phải là thật … … Nếu như các anh tin chúng, là đã mắc mưu Lam Mặc rồi!"
~
Cô sợ hãi nhìn hai người đàn ông đang dâng đầy sát ý kia, chỉ có thể giải thích được một câu, trong tình thế vô vọng như thế này, đến việc sắp xếp ngôn ngữ cũng là điều khó khăn.
Tấn Tịch, Trần Tiểu Dương đều lên trước ngăn cản, không thể để sự việc cứ thế tiếp diễn, nếu không khó mà đảm bảo được tính mạng cho Tô Noãn Noãn.
“Ninh Nam, anh bình tĩnh một chút, bao nhiêu người ở đây, anh không thể làm trò cười cho người ta được, lại càng không thể để Ninh gia bị mất mặt."
“Đúng đấy, Ninh Nam, nên nghĩ xem làm sao để thu xếp cục diện."
Trần Tiểu Dương cũng khuyên giải vào.
Lời của anh ta, đã thành công thức tỉnh Ninh Nam, còn có việc quan trọng hơn chưa làm.
Nhìn khắp bốn phía, khuôn mặt lo lắng của Tấn Tịch cùng Trần Tiểu Dương, biểu tình phẫn nộ của Hàn Dật Thìn, còn có bộ dạng bất lực khủng hoảng của Tô Noãn Noãn, làm anh ta cảm thấy đặc biệt giả dối.
Đúng! Không thể để người phụ nữ giả dối này làm loạn phương hướng của bản thân, tất cả, cứ dựa theo kế hoạch đã định mà tiến hành.
Cô ta đã phóng đãng như vậy, anh cũng đã có thể không cần lùi bước mà tuyệt tình rồi.
Buông cằm cô ra, làm hiệu mở cửa ra vào.
Điệu nhạc hôn lễ lại lần nữa vang lên.
Theo cửa lớn dần dần được mở ra, ở cửa đã có một cô gái mặc váy cưới đang đứng đó.
Y Bán Nguyệt, một thân váy cưới trắng hoa lệ, khoác tay cha cô ta, đằng sau có hai tiểu tiểu hoa đồng bước theo, từng bước từng bước đi vào trong lễ đường.
“Chuyện gì thế này? Sao lại có thêm một vị tân nương nữa?"
“Là Y hội trưởng cùng con gái ông ta."
Tiếng bàn luận liên tiếp trong đám đông, tình thế thay đổi liên tiếp, làm mắt mọi người đều không chớp được, e sợ sẽ bỏ lỡ mất kịch hay.
Y Bán Nguyệt bước đến trước mặt Ninh Nam, cha cô ta trịnh trọng giao tay con gái cho Ninh Nam.
Ninh Nam cầm lấy tay cô ta, dẫn cô ta bước đến trước bục tuyên thệ.
“Các vị, các vị giới truyền thông, xin mọi người yên lặng một lát, đối với những việc đã xảy ra ở đây ngày hôm nay, tôi nghĩ tôi nhất định phải giải thích cho rõ."
Nghe thấy lời Ninh Nam, mọi người đều tự giác yên lặng, đợi lời nói tiếp theo của anh ta.
“Hôm nay, là ngày kết hôn của tôi cùng con gái hội trưởng Y, Y Bán Nguyệt tiểu thư, mà tôi đặc biệt mời đến Tô Noãn Noãn tiểu thư, đến làm phù dâu cho tân nương của mình. Đối với sự việc vừa rồi, đã để mọi người hiểu lầm, chuyện tình cảm dây dưa giữa Tô tiểu thư cùng Hàn tổng và Lam tổng bị đưa ra trong hôn lễ của tôi, tội thật sự rất xin lỗi, tôi sẽ nhanh chóng điều tra rõ ràng chuyện này, hơn nữa giải quyết sự hiểu lầm trong chuyện này, hiện giờ, hôn lễ của tôi và Y tiểu thư xin được phép tiếp tục tiến hành."
Lời nói của Ninh Nam đã thành công lấy lại được danh dự vừa bị mất đi, Tô Noãn Noãn hóa ra chỉ là phù dâu, vậy thì sự dây dưa của cô cùng người khác không hề có quan hệ gì với Ninh Nam.
Mà những người biết chuyện, Tấn Tịch, Trần Tiểu Dương cùng Hàn Dật Thìn đều kinh ngạc!
Việc anh ta làm thật quá tàn nhẫn, từ đầu đến cuối rõ ràng không hề có ý muốn cưới Tô Noãn Noãn.
Lam Mặc ở bênh cạnh kia đắc ý cười cợt, lúc này mới hiểu được hàm ý khi Y Bán Nguyệt nói giết người không thấy máu, cô ta chắc là từ sớm đã có âm mưu với Ninh Nam rồi, vào ngày kết hôn này, trước tiên làm Tô Noãn Noãn mất mặt, cô ta sau đó mới bước ra làm tân nương, việc này sẽ hoàn toàn đánh gục Tô Noãn Noãn.
“Tô tiểu thư, không biết cô có đồng ý làm phù dâu cho tân nương của tôi không, để hôn lễ này được tiếp tục tiến hành?"
Ninh Nam đứng trên bục, hơi hơi cười nhìn Noãn Noãn, bày ra tư thế mời cô, trong mắt kia là sự xa lánh và ghê tởm mà chỉ Noãn Noãn mới nhìn ra được.
Noãn Noãn ngây ra đứng ở đó, nhìn thấy tất cả, nghe thấy tất cả.
Ninh Nam nói, tôi chỉ là phù dâu, Y Bán Nguyệt mới là tân nương, vốn dĩ anh nói muốn cưới cô, đều là giả tạo, sự ôn nhu của anh ta cũng chỉ là giả tạo, thâm tình cũng là giả.
Tại sao lại làm thế với tôi? Nếu như không yêu tôi, cũng đừng tàn nhẫn để tôi nhìn thấy hôn lễ của anh với người khác thế, mà tôi, lại là người cuối cùng biết chuyện người anh muốn cưới là người khác.
Tôi thật đúng như một trò cười, toàn thế giới đều đang chúc phúc anh, toàn thế giới đều đang cười nhạo tôi.
Sự xấu hổ, còn khó chịu hơn cả khi mất đi.
Ninh Nam nhìn phản ứng của cô, những người khác đều đã về vị trí.
Sự tổn thương trong mắt cô, sự tuyệt vọng, vẻ mặt đau khổ, trong mắt anh ta đều là giả vờ.
Anh ta đột nhiên buông Y Bán Nguyệt ra, bước đến trước mặt cô, cúi đầu xuống, nói vào tai, anh ta muốn cô còn phải đau đớn hơn nữa,
“Có biết vì sao tôi làm thế này với cô không? Bởi vì, cô là con gái Tô Trác Thiên. Tai nạn xe của cha cô, là do tôi làm đấy, còn nữa, lần trước đỡ đạn cho cô ở Yêu Kiều, đều là do tôi và Lạc Phong sắp xếp cả. Đồ ngốc, tôi làm sao có thể cưới người phóng đãng như cô."
Hạnh phúc cứ ngỡ sẽ đạt được trước mắt, đều vào phút này, xa rời cô mà đi.
Tiếng cười nhạo báng xung quanh, nổ ra liên tiếp.
Những bức hình lõa thể của cô cứ như thế mà bị lộ ra trước mắt mọi người trên thế giới này, lại còn đang dây dưa cùng một người đàn ông khác, không hề được che đậy.
Lúc này, cô cảm thấy như bản thân như đã bị người ta lột sạch, vứt vào giữa đám người kia cho người ta cười nhạo, không còn chút tôn nghiêm nào.
Ai sẽ tin tưởng cô, không có ai tin cô cả, bởi vì chứng cớ đã rành rành ra kia.
Noãn Noãn cảm thấy Hàn Dật Thìn từng chút từng chút buông cô ra, để mặc cô một mình bị giới truyền thông xô đẩy ngã xuống nền nhà.
Ngẩng đầu lên, từ trong đám người kia tìm kiếm Ninh Nam, cô hiện giờ chỉ để ý duy nhất đến phản ứng của anh.
Ninh Nam vẫn đang đứng ở chỗ cũ, ánh mắt rơi trên màn hình kia, không dời được tầm mắt.
Thân thể của Noãn Noãn, anh quen thuộc đến như vậy, vốn cho rằng là thứ chỉ anh mới có được, lại thư thái nằm trong lòng một người khác.
Huyết khí nhanh chóng xông lên đỉnh đầu, nghĩ tới lúc đó bản thân vì cứu cô, quỳ xuống trước mặt Lam Mặc, mặt đất đầy miếng thủy tinh vỡ, anh đều không để ý tới.
Hóa ra, đó chỉ là một màn công kích, hóa ra, hai người họ từ sớm đã câu kết với nhau, mà anh đây, là chuyện nực cười nhất.
Tôn nghiêm, bị khiêu khích!
Sự việc lộ ảnh này, không hề nằm trong dự liệu của anh ta.
Vui mừng, thật vui mừng, vì quyết định cuối cùng của mình, đối với Tô Noãn Noãn, anh đã không hề mềm lòng, nếu không, hiện giờ bị quét mất tôn nghiêm, chính là Ninh gia nhà anh rồi.
Giới truyền thông vừa rồi còn bao vây lấy Hàn Dật Thìn, phút chốc lại bao kín lấy Lam Mặc.
Một cô gái dây dưa với ba vị tổng giám đốc trẻ tuổi, thân phận của cô ấy lại còn đặc biệt như vậy, sớm đã thu hút toàn bộ quan khách trong hội trường cùng giới truyền thông đều rất tò mò về bí mật bên trong đó.
Hội trường hôn lễ vốn đã loạn nay càng loạn thêm, Hình Tuệ thấy tình hình đã sắp không khống chế được nữa, lập tức gọi người trước tiên dừng phát những bức ảnh kia, mà Lam Quân Kỵ ngồi bên bà kia cũng đã cúi mặt xuống.
Ai cũng không nghĩ tới, một lễ kết hôn, một cô gái, lại có liên quan dây dưa không rõ ràng đến ba nhân vật nặng ký như vậy.
Ninh Nam cuối cùng cũng đã hồi thần lại, nhìn Noãn Noãn đang bò dậy từ dưới đất kia, một bước dài xông qua, miết lấy cằm cô.
“Tô Noãn Noãn, hóa ra cô lại phóng đãng như vậy!"
Cô bị anh ta miết lấy, nghe thấy lời nói nhục mạ của anh, nhìn vào con ngươi đỏ ngầu đến đáng sợ của anh.
Nhưng, lại không có sức lực để giải thích.
“Là tôi không đủ để thỏa mãn cô? Hay là cô vốn bản tính đã phóng đãng, không chịu được cô đơn! Hả?"
Sắc mặt Ninh Nam âm lãnh, lực đạo trên tay kia dần tăng lên, như muốn bẻ gãy cằm cô ra.
“Cô ta là bản tính phóng đãng, Tô Noãn Noãn, tôi còn cho rằng cô chỉ dây dưa không rõ ràng với một người là Ninh Nam, không ngờ tới, cô thật đúng là hạ tiện!"
Hàn Dật Thìn ở bên cạnh cũng đã bước đến, dùng lực mà nắm lấy cánh tay cô, trong mắt kia là lửa nộ đáng sợ.
Cằm của cô như sắp bị vỡ vụn, cánh tay cũng bị nắm đến phát đau, muốn giãy giụa song lại giãy giụa không thoát được.
Hai người đàn ông trước mắt lần đầu tiên cùng căm thù một kẻ địch, lại cùng nhau làm nhục cô!
“Những bức ảnh đó không phải là thật … … Nếu như các anh tin chúng, là đã mắc mưu Lam Mặc rồi!"
“Những bức ảnh đó không phải là thật … … Nếu như các anh tin chúng, là đã mắc mưu Lam Mặc rồi!"
~
Cô sợ hãi nhìn hai người đàn ông đang dâng đầy sát ý kia, chỉ có thể giải thích được một câu, trong tình thế vô vọng như thế này, đến việc sắp xếp ngôn ngữ cũng là điều khó khăn.
Tấn Tịch, Trần Tiểu Dương đều lên trước ngăn cản, không thể để sự việc cứ thế tiếp diễn, nếu không khó mà đảm bảo được tính mạng cho Tô Noãn Noãn.
“Ninh Nam, anh bình tĩnh một chút, bao nhiêu người ở đây, anh không thể làm trò cười cho người ta được, lại càng không thể để Ninh gia bị mất mặt."
“Đúng đấy, Ninh Nam, nên nghĩ xem làm sao để thu xếp cục diện."
Trần Tiểu Dương cũng khuyên giải vào.
Lời của anh ta, đã thành công thức tỉnh Ninh Nam, còn có việc quan trọng hơn chưa làm.
Nhìn khắp bốn phía, khuôn mặt lo lắng của Tấn Tịch cùng Trần Tiểu Dương, biểu tình phẫn nộ của Hàn Dật Thìn, còn có bộ dạng bất lực khủng hoảng của Tô Noãn Noãn, làm anh ta cảm thấy đặc biệt giả dối.
Đúng! Không thể để người phụ nữ giả dối này làm loạn phương hướng của bản thân, tất cả, cứ dựa theo kế hoạch đã định mà tiến hành.
Cô ta đã phóng đãng như vậy, anh cũng đã có thể không cần lùi bước mà tuyệt tình rồi.
Buông cằm cô ra, làm hiệu mở cửa ra vào.
Điệu nhạc hôn lễ lại lần nữa vang lên.
Theo cửa lớn dần dần được mở ra, ở cửa đã có một cô gái mặc váy cưới đang đứng đó.
Y Bán Nguyệt, một thân váy cưới trắng hoa lệ, khoác tay cha cô ta, đằng sau có hai tiểu tiểu hoa đồng bước theo, từng bước từng bước đi vào trong lễ đường.
“Chuyện gì thế này? Sao lại có thêm một vị tân nương nữa?"
“Là Y hội trưởng cùng con gái ông ta."
Tiếng bàn luận liên tiếp trong đám đông, tình thế thay đổi liên tiếp, làm mắt mọi người đều không chớp được, e sợ sẽ bỏ lỡ mất kịch hay.
Y Bán Nguyệt bước đến trước mặt Ninh Nam, cha cô ta trịnh trọng giao tay con gái cho Ninh Nam.
Ninh Nam cầm lấy tay cô ta, dẫn cô ta bước đến trước bục tuyên thệ.
“Các vị, các vị giới truyền thông, xin mọi người yên lặng một lát, đối với những việc đã xảy ra ở đây ngày hôm nay, tôi nghĩ tôi nhất định phải giải thích cho rõ."
Nghe thấy lời Ninh Nam, mọi người đều tự giác yên lặng, đợi lời nói tiếp theo của anh ta.
“Hôm nay, là ngày kết hôn của tôi cùng con gái hội trưởng Y, Y Bán Nguyệt tiểu thư, mà tôi đặc biệt mời đến Tô Noãn Noãn tiểu thư, đến làm phù dâu cho tân nương của mình. Đối với sự việc vừa rồi, đã để mọi người hiểu lầm, chuyện tình cảm dây dưa giữa Tô tiểu thư cùng Hàn tổng và Lam tổng bị đưa ra trong hôn lễ của tôi, tội thật sự rất xin lỗi, tôi sẽ nhanh chóng điều tra rõ ràng chuyện này, hơn nữa giải quyết sự hiểu lầm trong chuyện này, hiện giờ, hôn lễ của tôi và Y tiểu thư xin được phép tiếp tục tiến hành."
Lời nói của Ninh Nam đã thành công lấy lại được danh dự vừa bị mất đi, Tô Noãn Noãn hóa ra chỉ là phù dâu, vậy thì sự dây dưa của cô cùng người khác không hề có quan hệ gì với Ninh Nam.
Mà những người biết chuyện, Tấn Tịch, Trần Tiểu Dương cùng Hàn Dật Thìn đều kinh ngạc!
Việc anh ta làm thật quá tàn nhẫn, từ đầu đến cuối rõ ràng không hề có ý muốn cưới Tô Noãn Noãn.
Lam Mặc ở bênh cạnh kia đắc ý cười cợt, lúc này mới hiểu được hàm ý khi Y Bán Nguyệt nói giết người không thấy máu, cô ta chắc là từ sớm đã có âm mưu với Ninh Nam rồi, vào ngày kết hôn này, trước tiên làm Tô Noãn Noãn mất mặt, cô ta sau đó mới bước ra làm tân nương, việc này sẽ hoàn toàn đánh gục Tô Noãn Noãn.
“Tô tiểu thư, không biết cô có đồng ý làm phù dâu cho tân nương của tôi không, để hôn lễ này được tiếp tục tiến hành?"
Ninh Nam đứng trên bục, hơi hơi cười nhìn Noãn Noãn, bày ra tư thế mời cô, trong mắt kia là sự xa lánh và ghê tởm mà chỉ Noãn Noãn mới nhìn ra được.
Noãn Noãn ngây ra đứng ở đó, nhìn thấy tất cả, nghe thấy tất cả.
Ninh Nam nói, tôi chỉ là phù dâu, Y Bán Nguyệt mới là tân nương, vốn dĩ anh nói muốn cưới cô, đều là giả tạo, sự ôn nhu của anh ta cũng chỉ là giả tạo, thâm tình cũng là giả.
Tại sao lại làm thế với tôi? Nếu như không yêu tôi, cũng đừng tàn nhẫn để tôi nhìn thấy hôn lễ của anh với người khác thế, mà tôi, lại là người cuối cùng biết chuyện người anh muốn cưới là người khác.
Tôi thật đúng như một trò cười, toàn thế giới đều đang chúc phúc anh, toàn thế giới đều đang cười nhạo tôi.
Sự xấu hổ, còn khó chịu hơn cả khi mất đi.
Ninh Nam nhìn phản ứng của cô, những người khác đều đã về vị trí.
Sự tổn thương trong mắt cô, sự tuyệt vọng, vẻ mặt đau khổ, trong mắt anh ta đều là giả vờ.
Anh ta đột nhiên buông Y Bán Nguyệt ra, bước đến trước mặt cô, cúi đầu xuống, nói vào tai, anh ta muốn cô còn phải đau đớn hơn nữa,
“Có biết vì sao tôi làm thế này với cô không? Bởi vì, cô là con gái Tô Trác Thiên. Tai nạn xe của cha cô, là do tôi làm đấy, còn nữa, lần trước đỡ đạn cho cô ở Yêu Kiều, đều là do tôi và Lạc Phong sắp xếp cả. Đồ ngốc, tôi làm sao có thể cưới người phóng đãng như cô."
Tác giả :
Thanh Đình Phi Lai