Trò Chơi Chinh Phục: Ông Xã Kiêu Ngạo Quá Nguy Hiểm
Chương 83: Hợp ca một bài tình ca
Bùi Tử Ninh cười không có ý tốt, “Ha ha! Đến cái này cung đi quan sát rõ ràng như thế! Còn nói không có hảo cảm với Cố luật sư?"
Dưới chân Tần Lạc lảo đảo một cái, nâng trán, “Người bình thường liếc mắt nhìn qua đều có thể nhìn thấy được?"
Bùi Tử Ninh làm bộ nhìn sang Cố luật sư, “Nào có? Tại sao mình không thấy? Rõ ràng là cậu chú ý tới người ta
Tần Lạc: “...... “
Dứt khoát lười cãi lại, nói xong càng nhiều ngược lại là ra vẻ mình đang che giấu.
Nói thật, từ lúc đầu cô không có bất kỳ ý nghĩ gì đối với luật sư Cố, nhưng ngược lại sau khi bạn tốt nói qua, cô mới chú ý tới cậu ta nhiều hơn chút.
......Trong lúc dùng bữa, rất nhiều cô gái la hét muốn muốn ngồi chung một chỗ với Cố Nam Châu, cho tới khi một bàn cậu ta ngoại trừ câu ta rathì đều là bạn học nữ.
Đương nhiên lớp trưởng Tiếu Tiến không chịu, liền tự mình sắp xếp chỗ ngồi, cũng mặc kệ như thế nào, tất cả mọi người không hài lòng, cuối cùng đẩy đẩy kêu la, Tần Lạc ngồi bên cạnh Cố Nam Châu......
Một đám phụ nữ phản đối mãnh liệt, lớp trưởng Tiếu Tiến vỗ bàn nói: “Cứ quyết định như vậy! Tiếp tục náo loạn cơm tối còn muốn ăn không?"
Lời này vừa nói ra, lập tức khiến không ít cô gái giảm âm lại.
Nhưng vẫn có người không vui lòng, Tiếu Tiến chỉ có thể bổ sung một câu, “Nếu như mọi người còn muốn sau khi ăn xong có hạng mục giải trí thì đừng có mà ầm ĩ nữa, nếu không ăn xong chúng ta giải tán."
Lời này quả thật đến nơi, không ít người nghe xong liền ngoan ngoãn ăn cơm, tiếp tục náo loạn cũng quả khó coi.
Tần Lạc thế nào cũng không ngờ tới mình lại ngồi bên cạnh Cố Nam Châu, vô duyên vô cớ bị rất nhiều ánh mắt ghen ghét chĩa vào......
Chuyện như vậy, cô thật không muốn làm!
Hình như Cố Nam Châu đã sớm thành thói quen việc các cô gái chạy theo anh ta như vịt, từ đại học đến bây giờ, bên cạnh anh ta chưa bao giờ thiếu hụt người theo đuổi, nhưng kể từ đại học nói chuyện yêu không kết quả, anh ta liền không còn có gặp qua người có thể làm cho anh ta động lòng.
Lần này tụ hội bạn học, quả thật có để để cho anh ta thu ngoài dự đoán.
Trong bữa tiệc, Tần Lạc và Cố Nam Châu cũng không có trao đổi nhiều, chỉ là thỉnh thoảng nói nhỏ mấy câu, cử chỉ bình thường không khác người.
Đsng ăn, cũng không biết là người nào ồn ào, nhất định uống rượu, nói gì mà kỷ niệm 10 năm nhập học, phải không say không về mới được......
Lớp trưởng Tiếu tiến vội vàng đứng ra chủ trì đại cuộc, “Lúc này mới trận đầu, gấp cái gì? Rượu để đến trận thứ hai uống nữa, hiện tại no bụng trước rồi lại nói."
Lớp trưởng lên tiếng, người nam có ý muốn cụng rượu liền dừng lại, trận đầu sẽ say thì trận thứ hai còn có cái gì mà chơi?
Cơm còn chưa có ăn xong, Tần Lạc đã bị chen qua một bên rồi......
Thật sự là các cô gái trong lớp quá điên cuồng, chỉ sợ Cố Nam Châu chạy mất vậy, đều yêu cầu xin số điện thoại và danh thiếp.
"Luật sư Cố, dù sao chúng ta cũng là bạn học cũ nhiều năm, nên cho nhau số điện thoại mà thôi!"
"Luật sư Cố, bây giờ mình đang ở Trường tiểu học Nhất Trung dạy ngữ văn, chúng ta hãy lưu danh thiếp với nhau nhé? Có lẽ sau này vẫn còn có thể sử dụng."
"Luật sư Cố, hiện mình đi làm tại một công ty nước ngoài, nghe nói công ty chúng mình đang định đổi một luật sư cố vấn, không bằng xin danh thiếp của cậu...mình có thể đặt ở trên bàn làm việc của quản lý."
......
Một bữa cơm này, Cố Nam Châu hoàn toàn thành miếng mồi ngon trong lòng các cô gái, trẻ tuổi nhiều tiền lại đẹp trai, mặc dù đeo kính, nhưng không che đậy được phong cách khí chất chút nào.
Tần Lạc nhìn thấy trận chiến như thế, liền bỏ cái ý đến luật sư Cố, cô cũng không thích tham gia náo nhiệt.
Huống chi, cùng nhiều cô gái tranh đoạt một người đàn ông như vậy, quá mệt mỏi!
Cô cũng không phải là rất ưa thích Cố Nam Châu, chẳng qua là cảm thấy người này cũng không tệ lắm, hơn nữa Tử Ninh một mực bên cạnh khuyến khích, mới khiến cho cô có cái ý nghĩa kia.
Bây giờ, hầu như biết mất không còn.
Thừa dịp các cô gái đang bao quanh Cố Nam Châu thì Tần Lạc lôi kéo bạn tốt Tử Ninh tránh ra, cũng nói: “Cậu cũng không muốn mình theo chân bọn họ đấy chứ?"
Bùi Tử Ninh không hiểu mở trừng hai mắt, “Có ý gì?"
Tần Lạc vỗ cô một cái, “Đơn giản mà nói, chính là để cho cậu không cần nói giỡn với mình về luật sư Cố nữa, mình không muốn trở thành tình địch của đám cô gái lớp ta."
Bùi Tử Ninh thở dài một tiếng, “Cậu đừng không có tiền đồ như vậy chứ! Đàn ông càng miếng mồi ngon lại càng có giá trị! Nếu như cậu ta không có năng lực làm sao có thể trở thành miếng mồi ngon? Chỉ có bắt được người đàn ông như vậy mới có cảm giác tự hào!"
Tần Lạc liếc mắt, “Trên lý thuyết là như vậy, nhưng thực tiễn rất khó khăn!"
Bùi Tử Ninh bĩu môi, “Khó khăn cái sợi len! Cậu không phải vừa đúng muốn tìm một bạn trai sao? Hơn nữa mình thấy luật sư Cố đối với cậu không giống những cô gái khác! Lấy giác quan thứ 6 của phụ nữ mà nói, cậu có hy vọng! So những nữ sinh khác đều hơn!"
Tần Lạc không ngừng che miệng của cô, “Ngừng! Chúng ta có thể dừng thảo luận cái vấn đề này không, nhớ lời của mình nói!"
Bùi Tử Ninh nhún vai một cái, ý là không biết thế nào.
*****
Sau khi ăn xong, trừ số ít bạn học đã kết hôn trở về, phần lớn mọi người ở lại tham dự hoạt động thứ hai -- đi vào phòng bao ktv ca hát.
Tần Lạc vốn định đi, nhưng bạn tốt Tử Ninh dám lôi kéo cô chen vào thang máy.
Hai người lảo đảo đi vào vừa lúc đụng phải người ở phía trước, Tần Lạc liên tục không ngừng nói: “Xin lỗi!"
Giọng Cố Nam Châu dịu dàng, “Không sao!"
Tần Lạc chợt ngẩng đầu lên, thật đúng là chỗ nào cũng gặp!
Vẻ mặt Bùi Tử Ninh tươi cười hì hì, cô chính là thấy luật sư Cố đi vào mới cứng rắn lôi kéo Lạc Lạc chui vào, thời gian vừa lúc.
Một cô gái tên Thôi Đình Đình đứng ở phía sau Cố Nam Châu giọng không vui nói: “Hai ngươi cố ý đụng vào chứ gì? Biết rõ Cố luật sư đứng ở phía trước."
Bùi Tử Ninh liếc cô một cái, “Tôi nói này Thôi Đình Đình, là thang máy nhà cô sao? CHo phép cô đi vào mà chúng tôi không thể vào sao?"
Thôi Đình Đình bị cô chặn họng không có lời nào để nói, “cô......"
Bùi Tử Ninh bĩu môi, “Chúng tôi trước khi đóng cửa xông vào thì có lỗi gì? Đụng vào ngườita cũng không phải chúng tôi cố ý, đến chính người ta cũng không lên tiếng vậy cô là sao?"
Thôi Đình Đình giận đến mặt mày biến sắc, không ngừng uất ức, “Cố luật sư, mình...... mình......"
Cố Nam Châu cũng không biết làm sao, vốn không có chuyện gì, kết quả --
"Mọi người đều là bạn học, chớ tổn thương hòa khí lẫn nhau."
Nói xong câu đó, vừa đúng lúc cửa thang máy mở ra, Bùi Tử Ninh lôi kéo Tần Lạc ra ngoài trước, Thôi Đình Đình cố ý đi theo bên cạnh Cố Nam Châu, khóe mắt còn nặn ra vài giọt nước mắt.
......
Phòng bao có thể dung nạp khoảng ba mươi người rất lớn, không đợi mọi người đi vào, lớp trưởng Tiếu Tiến liền hô: “Con trai và con gái ngồi xen nhau! Không cho phép nam ngồi cùng nam, nữ ngồi cùng nữ."
Lời vừa nói ra, đông đảo nữ sinh rối rít phóng nhanh về phía Cố Nam Châu, cũng muốn ngồi ở bên cạnh anh ta.
Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của luật sư Cố reo lên, anh ta nói tiếng"Xin lỗi" rồi đi nhận điện.
Kể từ đó, nghi vấn cách sắp chỗ có nghi vẫn.
Tần Lạc không muốn tham dự bất kỳ"Chiến tranh" nào, liền ngồi ở trên sofa trong góc, nghĩ tới đợi sớm thì sẽ chuồn trước.
Mười phút sau, Cố Nam Châu mới đẩy cửa đi vào, lúc đó chỗ ngồi đã sắp xếp xong toàn bộ, lớp trưởng Tiếu Tiến càng nói ra, “Nếu ai tự mình điều chỉnh chỗ ngồi, liền trực tiếp đi ra, nếu là tụ họp bạn học vậy thì nên khiêm nhượng lịch sự lẫn nhau, đừng làm rộn quá."
Cố Nam Châu nhìn chung quanh một vòng, quả quyết ngồi ở trên ghế sofa trong góc, cách Tần Lạc ở giữa hai người.
"Tối nay như vậy! Mỗi người đều phải hát một bài hát! COn trai và con gái ngồi chung một chỗ phải hợp ca một bài tình ca, mọi người cảm thấy đề nghị này như thế nào?"
"Oa!"
Các nam sinh cực kỳ hoan hô, hiển nhiên rất hài lòng với sự sắp xếp này.
Tần Lạc liếc mắt nhìn người nam bên cạnh, không quá quen, nhưng trưởng lên tiếng, cũng chỉ có thể như vậy, đến lúc đó thật sự đẩy lên trên đầu mình thì đến sẽ tính......
Hoặc là tùy tiện hát mấy câu.
Mỗi người đổi phiên hát một vòng, sau đó mới nam nữ hợp ca, mà sắp đến phiên Tần Lạc còn sớm! Nhưng có duy nhất điểm không tốt, nam nữ hợp tình ca đều do lớp trưởng chỉ điểm, xếp hàng đến người nào thì người đó, hoàn toàn không có quyền chọn lựa.
囧......
Mọi người vừa ca hát uống rượu chơi trò chơi, thời gian nhanh chóng trôi qua.
Đến phiên Tần Lạc, rất không đúng dịp người nam và người nữ đi ra ngoài, cũng không biết là nghe điện thoại hay là rút lui trước, vẫn không có đi vào.
Mà trên màn hình lớn lại xuất hiện tình ca nam nữ 《 không thể không yêu 》, lớp trưởng Tiếu Tiến cầm míc nói giọng oang oang: “Tự giác một chút! Hát trước mặt tất cả bạn học."
Tần Lạc cứng ngắc tiếp lời, đang suy nghĩ người nào hát với cô, Cố Nam Châu đã lên tiếng, “Bắt đầu đi!"
Lúc này Tiếu Tiến mới hài lòng nhấn bắt đầu.
Thấy câu lời ca thứ nhất, Tần Lạc liền quẫn có chút không hát ra ngoài......
Dưới chân Tần Lạc lảo đảo một cái, nâng trán, “Người bình thường liếc mắt nhìn qua đều có thể nhìn thấy được?"
Bùi Tử Ninh làm bộ nhìn sang Cố luật sư, “Nào có? Tại sao mình không thấy? Rõ ràng là cậu chú ý tới người ta
Tần Lạc: “...... “
Dứt khoát lười cãi lại, nói xong càng nhiều ngược lại là ra vẻ mình đang che giấu.
Nói thật, từ lúc đầu cô không có bất kỳ ý nghĩ gì đối với luật sư Cố, nhưng ngược lại sau khi bạn tốt nói qua, cô mới chú ý tới cậu ta nhiều hơn chút.
......Trong lúc dùng bữa, rất nhiều cô gái la hét muốn muốn ngồi chung một chỗ với Cố Nam Châu, cho tới khi một bàn cậu ta ngoại trừ câu ta rathì đều là bạn học nữ.
Đương nhiên lớp trưởng Tiếu Tiến không chịu, liền tự mình sắp xếp chỗ ngồi, cũng mặc kệ như thế nào, tất cả mọi người không hài lòng, cuối cùng đẩy đẩy kêu la, Tần Lạc ngồi bên cạnh Cố Nam Châu......
Một đám phụ nữ phản đối mãnh liệt, lớp trưởng Tiếu Tiến vỗ bàn nói: “Cứ quyết định như vậy! Tiếp tục náo loạn cơm tối còn muốn ăn không?"
Lời này vừa nói ra, lập tức khiến không ít cô gái giảm âm lại.
Nhưng vẫn có người không vui lòng, Tiếu Tiến chỉ có thể bổ sung một câu, “Nếu như mọi người còn muốn sau khi ăn xong có hạng mục giải trí thì đừng có mà ầm ĩ nữa, nếu không ăn xong chúng ta giải tán."
Lời này quả thật đến nơi, không ít người nghe xong liền ngoan ngoãn ăn cơm, tiếp tục náo loạn cũng quả khó coi.
Tần Lạc thế nào cũng không ngờ tới mình lại ngồi bên cạnh Cố Nam Châu, vô duyên vô cớ bị rất nhiều ánh mắt ghen ghét chĩa vào......
Chuyện như vậy, cô thật không muốn làm!
Hình như Cố Nam Châu đã sớm thành thói quen việc các cô gái chạy theo anh ta như vịt, từ đại học đến bây giờ, bên cạnh anh ta chưa bao giờ thiếu hụt người theo đuổi, nhưng kể từ đại học nói chuyện yêu không kết quả, anh ta liền không còn có gặp qua người có thể làm cho anh ta động lòng.
Lần này tụ hội bạn học, quả thật có để để cho anh ta thu ngoài dự đoán.
Trong bữa tiệc, Tần Lạc và Cố Nam Châu cũng không có trao đổi nhiều, chỉ là thỉnh thoảng nói nhỏ mấy câu, cử chỉ bình thường không khác người.
Đsng ăn, cũng không biết là người nào ồn ào, nhất định uống rượu, nói gì mà kỷ niệm 10 năm nhập học, phải không say không về mới được......
Lớp trưởng Tiếu tiến vội vàng đứng ra chủ trì đại cuộc, “Lúc này mới trận đầu, gấp cái gì? Rượu để đến trận thứ hai uống nữa, hiện tại no bụng trước rồi lại nói."
Lớp trưởng lên tiếng, người nam có ý muốn cụng rượu liền dừng lại, trận đầu sẽ say thì trận thứ hai còn có cái gì mà chơi?
Cơm còn chưa có ăn xong, Tần Lạc đã bị chen qua một bên rồi......
Thật sự là các cô gái trong lớp quá điên cuồng, chỉ sợ Cố Nam Châu chạy mất vậy, đều yêu cầu xin số điện thoại và danh thiếp.
"Luật sư Cố, dù sao chúng ta cũng là bạn học cũ nhiều năm, nên cho nhau số điện thoại mà thôi!"
"Luật sư Cố, bây giờ mình đang ở Trường tiểu học Nhất Trung dạy ngữ văn, chúng ta hãy lưu danh thiếp với nhau nhé? Có lẽ sau này vẫn còn có thể sử dụng."
"Luật sư Cố, hiện mình đi làm tại một công ty nước ngoài, nghe nói công ty chúng mình đang định đổi một luật sư cố vấn, không bằng xin danh thiếp của cậu...mình có thể đặt ở trên bàn làm việc của quản lý."
......
Một bữa cơm này, Cố Nam Châu hoàn toàn thành miếng mồi ngon trong lòng các cô gái, trẻ tuổi nhiều tiền lại đẹp trai, mặc dù đeo kính, nhưng không che đậy được phong cách khí chất chút nào.
Tần Lạc nhìn thấy trận chiến như thế, liền bỏ cái ý đến luật sư Cố, cô cũng không thích tham gia náo nhiệt.
Huống chi, cùng nhiều cô gái tranh đoạt một người đàn ông như vậy, quá mệt mỏi!
Cô cũng không phải là rất ưa thích Cố Nam Châu, chẳng qua là cảm thấy người này cũng không tệ lắm, hơn nữa Tử Ninh một mực bên cạnh khuyến khích, mới khiến cho cô có cái ý nghĩa kia.
Bây giờ, hầu như biết mất không còn.
Thừa dịp các cô gái đang bao quanh Cố Nam Châu thì Tần Lạc lôi kéo bạn tốt Tử Ninh tránh ra, cũng nói: “Cậu cũng không muốn mình theo chân bọn họ đấy chứ?"
Bùi Tử Ninh không hiểu mở trừng hai mắt, “Có ý gì?"
Tần Lạc vỗ cô một cái, “Đơn giản mà nói, chính là để cho cậu không cần nói giỡn với mình về luật sư Cố nữa, mình không muốn trở thành tình địch của đám cô gái lớp ta."
Bùi Tử Ninh thở dài một tiếng, “Cậu đừng không có tiền đồ như vậy chứ! Đàn ông càng miếng mồi ngon lại càng có giá trị! Nếu như cậu ta không có năng lực làm sao có thể trở thành miếng mồi ngon? Chỉ có bắt được người đàn ông như vậy mới có cảm giác tự hào!"
Tần Lạc liếc mắt, “Trên lý thuyết là như vậy, nhưng thực tiễn rất khó khăn!"
Bùi Tử Ninh bĩu môi, “Khó khăn cái sợi len! Cậu không phải vừa đúng muốn tìm một bạn trai sao? Hơn nữa mình thấy luật sư Cố đối với cậu không giống những cô gái khác! Lấy giác quan thứ 6 của phụ nữ mà nói, cậu có hy vọng! So những nữ sinh khác đều hơn!"
Tần Lạc không ngừng che miệng của cô, “Ngừng! Chúng ta có thể dừng thảo luận cái vấn đề này không, nhớ lời của mình nói!"
Bùi Tử Ninh nhún vai một cái, ý là không biết thế nào.
*****
Sau khi ăn xong, trừ số ít bạn học đã kết hôn trở về, phần lớn mọi người ở lại tham dự hoạt động thứ hai -- đi vào phòng bao ktv ca hát.
Tần Lạc vốn định đi, nhưng bạn tốt Tử Ninh dám lôi kéo cô chen vào thang máy.
Hai người lảo đảo đi vào vừa lúc đụng phải người ở phía trước, Tần Lạc liên tục không ngừng nói: “Xin lỗi!"
Giọng Cố Nam Châu dịu dàng, “Không sao!"
Tần Lạc chợt ngẩng đầu lên, thật đúng là chỗ nào cũng gặp!
Vẻ mặt Bùi Tử Ninh tươi cười hì hì, cô chính là thấy luật sư Cố đi vào mới cứng rắn lôi kéo Lạc Lạc chui vào, thời gian vừa lúc.
Một cô gái tên Thôi Đình Đình đứng ở phía sau Cố Nam Châu giọng không vui nói: “Hai ngươi cố ý đụng vào chứ gì? Biết rõ Cố luật sư đứng ở phía trước."
Bùi Tử Ninh liếc cô một cái, “Tôi nói này Thôi Đình Đình, là thang máy nhà cô sao? CHo phép cô đi vào mà chúng tôi không thể vào sao?"
Thôi Đình Đình bị cô chặn họng không có lời nào để nói, “cô......"
Bùi Tử Ninh bĩu môi, “Chúng tôi trước khi đóng cửa xông vào thì có lỗi gì? Đụng vào ngườita cũng không phải chúng tôi cố ý, đến chính người ta cũng không lên tiếng vậy cô là sao?"
Thôi Đình Đình giận đến mặt mày biến sắc, không ngừng uất ức, “Cố luật sư, mình...... mình......"
Cố Nam Châu cũng không biết làm sao, vốn không có chuyện gì, kết quả --
"Mọi người đều là bạn học, chớ tổn thương hòa khí lẫn nhau."
Nói xong câu đó, vừa đúng lúc cửa thang máy mở ra, Bùi Tử Ninh lôi kéo Tần Lạc ra ngoài trước, Thôi Đình Đình cố ý đi theo bên cạnh Cố Nam Châu, khóe mắt còn nặn ra vài giọt nước mắt.
......
Phòng bao có thể dung nạp khoảng ba mươi người rất lớn, không đợi mọi người đi vào, lớp trưởng Tiếu Tiến liền hô: “Con trai và con gái ngồi xen nhau! Không cho phép nam ngồi cùng nam, nữ ngồi cùng nữ."
Lời vừa nói ra, đông đảo nữ sinh rối rít phóng nhanh về phía Cố Nam Châu, cũng muốn ngồi ở bên cạnh anh ta.
Nhưng vào lúc này, điện thoại di động của luật sư Cố reo lên, anh ta nói tiếng"Xin lỗi" rồi đi nhận điện.
Kể từ đó, nghi vấn cách sắp chỗ có nghi vẫn.
Tần Lạc không muốn tham dự bất kỳ"Chiến tranh" nào, liền ngồi ở trên sofa trong góc, nghĩ tới đợi sớm thì sẽ chuồn trước.
Mười phút sau, Cố Nam Châu mới đẩy cửa đi vào, lúc đó chỗ ngồi đã sắp xếp xong toàn bộ, lớp trưởng Tiếu Tiến càng nói ra, “Nếu ai tự mình điều chỉnh chỗ ngồi, liền trực tiếp đi ra, nếu là tụ họp bạn học vậy thì nên khiêm nhượng lịch sự lẫn nhau, đừng làm rộn quá."
Cố Nam Châu nhìn chung quanh một vòng, quả quyết ngồi ở trên ghế sofa trong góc, cách Tần Lạc ở giữa hai người.
"Tối nay như vậy! Mỗi người đều phải hát một bài hát! COn trai và con gái ngồi chung một chỗ phải hợp ca một bài tình ca, mọi người cảm thấy đề nghị này như thế nào?"
"Oa!"
Các nam sinh cực kỳ hoan hô, hiển nhiên rất hài lòng với sự sắp xếp này.
Tần Lạc liếc mắt nhìn người nam bên cạnh, không quá quen, nhưng trưởng lên tiếng, cũng chỉ có thể như vậy, đến lúc đó thật sự đẩy lên trên đầu mình thì đến sẽ tính......
Hoặc là tùy tiện hát mấy câu.
Mỗi người đổi phiên hát một vòng, sau đó mới nam nữ hợp ca, mà sắp đến phiên Tần Lạc còn sớm! Nhưng có duy nhất điểm không tốt, nam nữ hợp tình ca đều do lớp trưởng chỉ điểm, xếp hàng đến người nào thì người đó, hoàn toàn không có quyền chọn lựa.
囧......
Mọi người vừa ca hát uống rượu chơi trò chơi, thời gian nhanh chóng trôi qua.
Đến phiên Tần Lạc, rất không đúng dịp người nam và người nữ đi ra ngoài, cũng không biết là nghe điện thoại hay là rút lui trước, vẫn không có đi vào.
Mà trên màn hình lớn lại xuất hiện tình ca nam nữ 《 không thể không yêu 》, lớp trưởng Tiếu Tiến cầm míc nói giọng oang oang: “Tự giác một chút! Hát trước mặt tất cả bạn học."
Tần Lạc cứng ngắc tiếp lời, đang suy nghĩ người nào hát với cô, Cố Nam Châu đã lên tiếng, “Bắt đầu đi!"
Lúc này Tiếu Tiến mới hài lòng nhấn bắt đầu.
Thấy câu lời ca thứ nhất, Tần Lạc liền quẫn có chút không hát ra ngoài......
Tác giả :
Nam Quan Yêu Yêu