Trân Bảo Vợ Yêu
Chương 170: Rất khó giải quyết
“Tên kia là ai?" Côn Sơn có chút hiếu kỳ.
“Hẳn là một thủ lĩnh tổ chức sát thủ, tôi chỉ nhớ rõ trên cổ của hắn có một cái bớt màu đỏ thẳm, hình dạng như một cây đậu nha. Nhưng hẳn không phải là hạng người bình thường, lúc hắn diệt cả nhà tôi, dẫn theo ba bốn mươi tên sát thủ, suốt đêm mà đến, nghiêm chỉnh huấn luyện. Nhưng tôi nhớ được cái bớt kia, nếu như gặp lại hắn, tôi nhất định có thể nhận ra!"
Côn Sơn lập tức cảm thấy rất khó giải quyết, giang tay ra nói: “Chúng ta đi đâu tìm hắn? Ra tay thế nào? Tôi nghĩ, có lẽ tôi không giúp được anh."
“Hiện tại có lẽ không được, nhưng còn nhiều thời gian." Hắn tin tưởng cuối cùng có một ngày, hắn sẽ gặp lại người kia, lúc đó hắn khả năng cần Côn Sơn trợ giúp, cho nên đặc biệt đến nương nhờ.
Côn Sơn suy nghĩ nói: “Ngày sau nếu như gặp được người kia, nếu hắn thật sự là đại gian đại ác, tôinguyện ý tận hết khả năng trợ giúp anh báo thù, vì dân trừ hại. Anh không cần duy trì cố ý đến nương nhờ vào tôi, tất cả chuyện bất bình, tôi có thể giúp. Anh sớm về nghỉ ngơi đi!"
“Không, coi như cậu không giúp tôi, tôi vẫn muốn nương tựa vào cậu. Không chỉ là vì báo thù, còn vì tôi và Tiểu Anh. Tôi sợ Thù đường chủ không bao lâu nữa sẽ tra ra là do tôi làm, tôi cần cậu che chở. Thù đường chủ kiêng kị cậu, có lẽ cũng không dám làm ra chuyện quá giới hạn."
“Cái này có thể giải quyết, tôi có thể giúp anh đưa lão đường chủ và Tiểu Anh đi ẩn nấp một thời gian. Tôi nghĩ Thù đường chủ có lẽ không ở Quảng Châu lâu đâu."
“Vậy là cậu đồng ý để tôi dựa vào cậu?"
Côn Sơn gật đầu, hiện tại sự nghiệp của hắn đang từ từ phát triển, rất cần nhân tài mà A Thiếu người hắn đang rất cần, A Thiếu hiểu súng ống, làm người đủ trung thực, không dối trá.
Hắn cảm thấy người này có thể tin được: “Đầu nhập vào không thể nói, vốn chính là anh em một nhà, chúng ta về sau giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm. Nếu anh nguyện ý, trước mắt tôi có một việc muốn giao cho anh."
“Việc gì?"
“Việc kiểm tra." Côn Sơn nói xong, nghĩ đến Bảo Châu đang ở trên lầu ngủ, không tiện đưa hắn đi lên, nói: “Anh đi về trước đi! Sáng sớm ngày mai tới nhà của tôi, tôi dẫn anh đi xem một ít gì đó. Nếu anh muốn , có thể dời qua ở, cũng có thể ở tại chỗ cũ."
“Tôi thích yên tĩnh." Hắn không thích sống chung với quá nhiều người.
“Phía sau hậu viện có một gian phòng, chỗ ấy yên tĩnh, tôi kêu người quét dọn lại cho anh, có đôi khi làm việc muộn, không muốn trở về, anh có thể ngủ ở chỗ đó" Côn Sơn đối với hắn không có quá nhiều yêu cầu, người tự bế cùng hướng nội, khả năng càng cần không gian riêng.
“Cảm ơn." A Thiếu sau khi trở về, Côn Sơn ngáp một cái lên lầu đi, không nghĩ tới trong họa có phục có được một thành viên là mãnh tướng.
Ngày hôm sau Côn Sơn dẫn hắn đi vào kho đồ ăn vặt, A Thiếu mới hiểu được công việc của mình là gì: “Cậu muốn tôi giúp kiểm tra những vũ khí này?"
“Tôi muốn biết mấy vũ khí kia có đủ chất lượng không, tôi không muốn bán sản phẩm thấp kém cho khách hàng, tôi không hiểu nhiều cái này, về sau sẽ do anh giúp tôi kiểm tra. Phát hiện không đạt tiêu chuẩn thì đưa cho tôi." Không phải hắn không tin Bách Lai, nhưng cẩn thận vẫn hơn.
A Thiếu vốn trong lòng còn có chút không thoải mái, cảm thấy Lục Côn Sơn không tin hắn không coi trọng hắn, nhìn thấy những vật này, lòng hư vinh lập tức bành trướng. Cái gì là tin tưởng?
Nói miệng không bằng chứng, đem đồ vật không thể để cho người khác biết đưa cho ngươi đó chính là tin tưởng!
Cái gì là coi trọng, giao cho ngươi công việc rất quan trọng, cái này là coi trọng!
Nếu như nói lúc trước hắn đối với năng lực của Côn Sơn còn có chút hoài nghi, hiện tại đã không hề nghi kị nữa.
Hắn về sau sẽ luôn đi theo Lục Côn Sơn, không nghĩ tới Lục Côn Sơn mặt ngoài nhìn rất bình thường rất khiêm tốn, lại là người buôn bán vũ khí! Cái này sâu sắc vượt quá dự liệu của hắn!
Đi theo hắn nhất định có tiền đồ!
Điều tra viên không có tra được manh mối gì hữu dụng, sau khi trở về bị Tổng đường Cao Quan mắng một chập: “Hồ đồ! Ai bảo cậu xông đến nhà người ta ? Còn cái gì cũng không có lục soát ra, quả thực ném đi mặt mũi của sư phụ cậu. Tôi phạt cậu chùi rửa nhà vệ sinh ba ngày, nhanh đi!"
Điều tra viên xám xịt đi chùi rửa nhà vệ sinh, Cao Quan nghĩ chuyện này nếu như không điều tra rõ ràng, tương lai có thể là một tai hoạ ngầm lớn, thế nhưng không có bất kỳ đầu mối muốn hắn điều tra như thế nào, Thù đường chủ cùng Lục phó đường chủ bên nào cũng cho là mình đúng, ai cũng không nhân nhượng, cũng chỉ có thể khiến cho điều tra lâm vào cục diện bế tắc.
Lúc Tổng đường chủ hỏi, thấy hắn trả lời không tìm ra chứng cứ hữu dụng, một lòng phiền muộn nói: “Tiểu Thù ở Quảng Châu không có làm nên thành tích gì, xem ra năng lực của hắn có chút vấn đề. Đem Tiểu Thù triệu hồi về đây!"
“Vậy để cho Lục Côn Sơn tiếp nhận vị trí đường chủ sao?" Cao Quan cẩn thận từng li từng tí hỏi.
“Thời điểm Lục Côn Sơn vừa điều qua mấy tháng, hình như thành tích rất tốt, gần đây cũng không thấy có gì nổi trội! Tiểu Thù ở Quảng Châu phát triển không thuận lợi, đoán chừng cùng hắn thoát không khỏi quan hệ. Chuyện lần này hắn đoán chừng cũng có sai, nếu như tôi trọng dụng hắn, mọi người có thể sẽ cảm thấy bất công, chọn người khác đi!" Lục Côn Sơn quá trẻ tuổi, nếu như hắn còn có kim cương có thể được cân nhắc, nhưng một chút sự nghiệp cũng không có, sao có thể ngồi lên vị trí kia?
“Chúng ta tìm người ở đâu để nhậm chức?"
“Quảng Châu bên kia đã có mấy tháng thành tích không tốt, khó coi rồi, lại điều người mới đi qua, khả năng người mới nhất thời sẽ khó quen nghiệp vụ, chọn người ở đó a! Theo như tư lịch cùng thành tựu, ai thích hợp nhất?"
“Hình đường đại gia ở phân đường Quảng Châu giống như rất ổn trọng."
“Trước mắt cứ chọn a! Lục Côn Sơn cũng không thể không phạt, tôi định ở Hồng Kông mở đường khẩu Tam cấp, kêu hắn chuẩn bị, đợi chuyện bên Quảng Châu ổn định về sau, sẽ điều hắn đi Hồng Kông chuẩn bị mở đường khẩu Tam cấp."
“Đường chủ, cái này có thể quá nặng hay không? Hắn là một phó đường chủ của đường khẩu Nhất cấp mà phải đi trông coi một cái làng chài nhỏ, còn muốn bắt đầu lại từ đầu, tôi sợ hắn sẽ có ý kiến." làm không tốt, Lục Côn Sơn có thể sẽ bị người chế nhạo a? Nói trắng ra là, đường chủ vẫn thiên vị Tiểu Thù, aiz! Ai kêu Tiểu Thù người ta ở trong nội đường cung cấp thủy tinh, còn Lục Côn Sơn lại mất nguồn cung cấp kim cương.
“Người trẻ tuổi cần tôi luyện mới có thể thành châu báu, nếu hắn ngã xuống, vậy chính là tôi quá xem trọng hắn rồi." Tổng đường chủ không thế nào quan tâm nói.
Côn Sơn sau khi nhận được lệnh thông báo, nói cho ba người anh em nghe: “Các người có ý kiến gì không."
A Long vì Côn Sơn đau khổ: “Anh vì nội đường tận tâm tận lực, không thăng chức thì thôi còn rớt chức, quả thực là đánh mặt của anh. Ngược lại tên Thù đường chủ kia chỉ bị triệu hồi tổng bộ mà thôi, cái này không công bình."
A Hổ cũng nói: “Cái này còn không bằng trực tiếp cắt chức của anh, đường chủ phân đường Tam cấp, đây không phải phủ nhận anh nhiều năm vất vả sao? Trước kia anh chính là phó đường chủ của phân đường Nhị cấp ở Thái Nguyên, cái này quá không thể nào nói nổi rồi!"
“Hẳn là một thủ lĩnh tổ chức sát thủ, tôi chỉ nhớ rõ trên cổ của hắn có một cái bớt màu đỏ thẳm, hình dạng như một cây đậu nha. Nhưng hẳn không phải là hạng người bình thường, lúc hắn diệt cả nhà tôi, dẫn theo ba bốn mươi tên sát thủ, suốt đêm mà đến, nghiêm chỉnh huấn luyện. Nhưng tôi nhớ được cái bớt kia, nếu như gặp lại hắn, tôi nhất định có thể nhận ra!"
Côn Sơn lập tức cảm thấy rất khó giải quyết, giang tay ra nói: “Chúng ta đi đâu tìm hắn? Ra tay thế nào? Tôi nghĩ, có lẽ tôi không giúp được anh."
“Hiện tại có lẽ không được, nhưng còn nhiều thời gian." Hắn tin tưởng cuối cùng có một ngày, hắn sẽ gặp lại người kia, lúc đó hắn khả năng cần Côn Sơn trợ giúp, cho nên đặc biệt đến nương nhờ.
Côn Sơn suy nghĩ nói: “Ngày sau nếu như gặp được người kia, nếu hắn thật sự là đại gian đại ác, tôinguyện ý tận hết khả năng trợ giúp anh báo thù, vì dân trừ hại. Anh không cần duy trì cố ý đến nương nhờ vào tôi, tất cả chuyện bất bình, tôi có thể giúp. Anh sớm về nghỉ ngơi đi!"
“Không, coi như cậu không giúp tôi, tôi vẫn muốn nương tựa vào cậu. Không chỉ là vì báo thù, còn vì tôi và Tiểu Anh. Tôi sợ Thù đường chủ không bao lâu nữa sẽ tra ra là do tôi làm, tôi cần cậu che chở. Thù đường chủ kiêng kị cậu, có lẽ cũng không dám làm ra chuyện quá giới hạn."
“Cái này có thể giải quyết, tôi có thể giúp anh đưa lão đường chủ và Tiểu Anh đi ẩn nấp một thời gian. Tôi nghĩ Thù đường chủ có lẽ không ở Quảng Châu lâu đâu."
“Vậy là cậu đồng ý để tôi dựa vào cậu?"
Côn Sơn gật đầu, hiện tại sự nghiệp của hắn đang từ từ phát triển, rất cần nhân tài mà A Thiếu người hắn đang rất cần, A Thiếu hiểu súng ống, làm người đủ trung thực, không dối trá.
Hắn cảm thấy người này có thể tin được: “Đầu nhập vào không thể nói, vốn chính là anh em một nhà, chúng ta về sau giúp đỡ lẫn nhau là chuyện nên làm. Nếu anh nguyện ý, trước mắt tôi có một việc muốn giao cho anh."
“Việc gì?"
“Việc kiểm tra." Côn Sơn nói xong, nghĩ đến Bảo Châu đang ở trên lầu ngủ, không tiện đưa hắn đi lên, nói: “Anh đi về trước đi! Sáng sớm ngày mai tới nhà của tôi, tôi dẫn anh đi xem một ít gì đó. Nếu anh muốn , có thể dời qua ở, cũng có thể ở tại chỗ cũ."
“Tôi thích yên tĩnh." Hắn không thích sống chung với quá nhiều người.
“Phía sau hậu viện có một gian phòng, chỗ ấy yên tĩnh, tôi kêu người quét dọn lại cho anh, có đôi khi làm việc muộn, không muốn trở về, anh có thể ngủ ở chỗ đó" Côn Sơn đối với hắn không có quá nhiều yêu cầu, người tự bế cùng hướng nội, khả năng càng cần không gian riêng.
“Cảm ơn." A Thiếu sau khi trở về, Côn Sơn ngáp một cái lên lầu đi, không nghĩ tới trong họa có phục có được một thành viên là mãnh tướng.
Ngày hôm sau Côn Sơn dẫn hắn đi vào kho đồ ăn vặt, A Thiếu mới hiểu được công việc của mình là gì: “Cậu muốn tôi giúp kiểm tra những vũ khí này?"
“Tôi muốn biết mấy vũ khí kia có đủ chất lượng không, tôi không muốn bán sản phẩm thấp kém cho khách hàng, tôi không hiểu nhiều cái này, về sau sẽ do anh giúp tôi kiểm tra. Phát hiện không đạt tiêu chuẩn thì đưa cho tôi." Không phải hắn không tin Bách Lai, nhưng cẩn thận vẫn hơn.
A Thiếu vốn trong lòng còn có chút không thoải mái, cảm thấy Lục Côn Sơn không tin hắn không coi trọng hắn, nhìn thấy những vật này, lòng hư vinh lập tức bành trướng. Cái gì là tin tưởng?
Nói miệng không bằng chứng, đem đồ vật không thể để cho người khác biết đưa cho ngươi đó chính là tin tưởng!
Cái gì là coi trọng, giao cho ngươi công việc rất quan trọng, cái này là coi trọng!
Nếu như nói lúc trước hắn đối với năng lực của Côn Sơn còn có chút hoài nghi, hiện tại đã không hề nghi kị nữa.
Hắn về sau sẽ luôn đi theo Lục Côn Sơn, không nghĩ tới Lục Côn Sơn mặt ngoài nhìn rất bình thường rất khiêm tốn, lại là người buôn bán vũ khí! Cái này sâu sắc vượt quá dự liệu của hắn!
Đi theo hắn nhất định có tiền đồ!
Điều tra viên không có tra được manh mối gì hữu dụng, sau khi trở về bị Tổng đường Cao Quan mắng một chập: “Hồ đồ! Ai bảo cậu xông đến nhà người ta ? Còn cái gì cũng không có lục soát ra, quả thực ném đi mặt mũi của sư phụ cậu. Tôi phạt cậu chùi rửa nhà vệ sinh ba ngày, nhanh đi!"
Điều tra viên xám xịt đi chùi rửa nhà vệ sinh, Cao Quan nghĩ chuyện này nếu như không điều tra rõ ràng, tương lai có thể là một tai hoạ ngầm lớn, thế nhưng không có bất kỳ đầu mối muốn hắn điều tra như thế nào, Thù đường chủ cùng Lục phó đường chủ bên nào cũng cho là mình đúng, ai cũng không nhân nhượng, cũng chỉ có thể khiến cho điều tra lâm vào cục diện bế tắc.
Lúc Tổng đường chủ hỏi, thấy hắn trả lời không tìm ra chứng cứ hữu dụng, một lòng phiền muộn nói: “Tiểu Thù ở Quảng Châu không có làm nên thành tích gì, xem ra năng lực của hắn có chút vấn đề. Đem Tiểu Thù triệu hồi về đây!"
“Vậy để cho Lục Côn Sơn tiếp nhận vị trí đường chủ sao?" Cao Quan cẩn thận từng li từng tí hỏi.
“Thời điểm Lục Côn Sơn vừa điều qua mấy tháng, hình như thành tích rất tốt, gần đây cũng không thấy có gì nổi trội! Tiểu Thù ở Quảng Châu phát triển không thuận lợi, đoán chừng cùng hắn thoát không khỏi quan hệ. Chuyện lần này hắn đoán chừng cũng có sai, nếu như tôi trọng dụng hắn, mọi người có thể sẽ cảm thấy bất công, chọn người khác đi!" Lục Côn Sơn quá trẻ tuổi, nếu như hắn còn có kim cương có thể được cân nhắc, nhưng một chút sự nghiệp cũng không có, sao có thể ngồi lên vị trí kia?
“Chúng ta tìm người ở đâu để nhậm chức?"
“Quảng Châu bên kia đã có mấy tháng thành tích không tốt, khó coi rồi, lại điều người mới đi qua, khả năng người mới nhất thời sẽ khó quen nghiệp vụ, chọn người ở đó a! Theo như tư lịch cùng thành tựu, ai thích hợp nhất?"
“Hình đường đại gia ở phân đường Quảng Châu giống như rất ổn trọng."
“Trước mắt cứ chọn a! Lục Côn Sơn cũng không thể không phạt, tôi định ở Hồng Kông mở đường khẩu Tam cấp, kêu hắn chuẩn bị, đợi chuyện bên Quảng Châu ổn định về sau, sẽ điều hắn đi Hồng Kông chuẩn bị mở đường khẩu Tam cấp."
“Đường chủ, cái này có thể quá nặng hay không? Hắn là một phó đường chủ của đường khẩu Nhất cấp mà phải đi trông coi một cái làng chài nhỏ, còn muốn bắt đầu lại từ đầu, tôi sợ hắn sẽ có ý kiến." làm không tốt, Lục Côn Sơn có thể sẽ bị người chế nhạo a? Nói trắng ra là, đường chủ vẫn thiên vị Tiểu Thù, aiz! Ai kêu Tiểu Thù người ta ở trong nội đường cung cấp thủy tinh, còn Lục Côn Sơn lại mất nguồn cung cấp kim cương.
“Người trẻ tuổi cần tôi luyện mới có thể thành châu báu, nếu hắn ngã xuống, vậy chính là tôi quá xem trọng hắn rồi." Tổng đường chủ không thế nào quan tâm nói.
Côn Sơn sau khi nhận được lệnh thông báo, nói cho ba người anh em nghe: “Các người có ý kiến gì không."
A Long vì Côn Sơn đau khổ: “Anh vì nội đường tận tâm tận lực, không thăng chức thì thôi còn rớt chức, quả thực là đánh mặt của anh. Ngược lại tên Thù đường chủ kia chỉ bị triệu hồi tổng bộ mà thôi, cái này không công bình."
A Hổ cũng nói: “Cái này còn không bằng trực tiếp cắt chức của anh, đường chủ phân đường Tam cấp, đây không phải phủ nhận anh nhiều năm vất vả sao? Trước kia anh chính là phó đường chủ của phân đường Nhị cấp ở Thái Nguyên, cái này quá không thể nào nói nổi rồi!"
Tác giả :
Tha Hài Hoàng Hậu