Trái Cấm Thơ Ngây
Chương 12
Edit: Bun
Beta: Vô Phong
Sau khi hai người rời khỏi biệt thự, Lý Sĩ Kỳ vừa lái xe vừa hỏi Vân Yên: “Vân Yên, điều người đàn ông kia nói là sự thật sao?"
“Sĩ Kỳ, nếu như là thật, cậu có xem thường mình hay không?" Cô hoang mang hỏi.
“Sẽ không! Vân Yên, mình tin tưởng cậu không phải là loại phụ nữ đó, nói ra khó khăn của cậu, mình sẽ giúp cậu." Lý Sĩ Kỳ một lòng muốn giúp đỡ giai nhân.
“Mình...... Hắn...... Đến rồi!" Từ kính chiếu hậu xe, Vân Yên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, tim cô không khỏi đập thình thịch.
Cô cho rằng lên xe của Lý Sĩ Kỳ có thể tránh né sự tức giận của Diêm Thiên Phạm, nhưng cô thật sự không ngờ Diêm Thiên Phạm lại lái xe đuổi theo.
Tốc độ xe của Lý Sĩ Kỳ rất nhanh, nhưng hiển nhiên không nhanh bằng xe của Diêm Thiên Phạm, xe của Diêm Thiên Phạm hướng sát lại gần xe của Lý Sĩ Kỳ.
“Đưa tay cho tôi!"
Mặc dù đang chạy nhanh như gió, nhưng tiếng hắn la hét giận dữ rõ ràng vẫn truyền vào trong tai của cô.
Khi đôi mắt điên cuồng của hắn nhìn cô, cô đành phải đem bàn tay nhỏ bé của minh đưa cho hắn.
Bởi vì tay cô bị Diêm Thiên Phạm cầm, vì sự an toàn của cô, Lý Sĩ Kỳ đành phải nhanh chóng dừng xe lại.
Dưới sự nắm giữ của Diêm Thiên Phạm, Vân Yên trở lại đến bên cạnh hắn.
Đôi mắt rực lửa của hắn bắn ra những tia lạnh lùng, chế giễu liếc nhìn Lý Sĩ Kỳ một cái, hắn nắm lấy cằm của Vân Yên, hung hăng cạy miệng của cô ra, dùng răng nanh cắn lên đôi môi của cô một cái.
Diêm Thiên Phạm dùng một tay đóng cửa xe, một tay khác nắm lấy ngực của cô, nghênh ngang rời đi.
*****
Hắn lái xe thật nhanh, không lâu sau xe hắn đã lái về đến biệt thự.
Vân Yên rất sợ hãi lửa giận của hắn, cô chỉ ngồi yên trong xe, cũng không hề muốn xuống xe.
Diêm Thiên Phạm cũng nhìn ra ý nghĩ của cô, vẻ mặt bình tĩnh mở cửa xe cho cô, hơn nữa còn ôm eo cô lên.
“Hiện tại em là tình nhân của tôi, tôi không cho phép em ở bên ngoài xằng bậy cùng người đàn ông khác, thân thể em chỉ có thể thuộc về một mình tôi." Hắn lại tận mắt nhìn thấy cô hôn người đàn ông khác, nội tâm bị roi quất in lại dấu vết, giống như lại sâu hơn một cái.
“Tôi không có!" Có lẽ cô không nên để Lý sĩ kỳ hôn mình, thế nhưng chỉ là một cái chạm môi nhàn nhạt, mà cô cũng biết, ma chú hắn đang bày ra trên người mình không có bất cứ kẻ nào có thể cởi bỏ.
“Em có hay không, chờ một chút tôi dùng qua em sẽ biết." Lần này, hắn sẽ hung hăng đoạt lấy thân thể của cô, để cho cô không có bất kỳ cơ hội nào phản bội hắn.
Hắn ôm cô đi về hướng hồ bơi, cũng ném cô xuống hồ bơi.
Vân Yên cảm giác mình chìm vào trong nước, thật may là cô biết bơi, rất nhanh liền nổi lên mặt nước.
“Anh làm sao vậy?" Trên người của cô ướt sũng, mặc dù đang cách hắn xa như vậy, nhưng cô vẫn cảm thấy từ trên người hắn truyền tới lửa giận ngập trời.
“Tôi muốn tẩy đi mùi của người đàn ông khác chạm qua trên người em." Hắn không quên được cảnh cô hôn người đàn ông khác, một màn kia dường như gợi cho hắn rất nhiều việc, kí ức tuổi thơ, cái chết của cha, mọi chuyện đều làm cho hắn tin tưởng một sự thật ── phụ nữ là động vật không thể tin. (Bun: a này ngược người ta mà cứ làm như người ta ngược mình không bằng chậc chậc…..)
“Anh không thể nói lý." Nếu hắn không muốn nghe lời giải thích của cô, cô cũng không còn gì để nói.
Vân Yên đang muốn leo lên bờ, Diêm Thiên Phạm đã tung người một cái nhảy xuống.
“Anh muốn làm gì?" Nhìn hắn từng bước một đến gần, cô cảnh giác hỏi.
“Kiểm tra con mồi của tôi! Tôi muốn xem em có tỳ vết nào hay không."
Vân Yên nghe vậy liền xoay người muốn trốn, nhưng một giây sau cô phát hiện tay của mình đã bị cánh tay hắn giữ lấy, hai bàn tay đặt lên hai bầu ngực cách lớp y phục ướt sũng của cô, tà nịnh di chuyển vòng quanh hai nụ hoa màu hồng nhô ra.
“Người con trai đó chỉ là bạn học cùng lớp của tôi, anh đừng tức giận......" Mặc dù biết giải thích cũng là dư thừa, cô vẫn cố gắng dập tắt lửa giận trên người hắn.
“Bất kể hắn là ai, về sau chỉ cần để cho tôi nhìn thấy có người đàn ông khác đụng chạm thân thể em, tôi liền sẽ lưu lại dấu ấn của tôi trên người em." Tay của hắn từ cổ cô đi xuống, khẽ vuốt ve cánh tay nhỏ nhắn và bắp đùi non mềm của cô......
Hồ bơi ban đêm có chút lạnh, nhưng cô lại có thể cảm giác được sức nóng từ cánh tay của hắn đang thiêu đốt cơ thể cô.
Môi của hắn in lại trên tóc mai ướt át của cô, bàn tay ma quỷ vuốt ve bầu ngực ngọt ngào của cô, đặt trong lòng bàn tay ra sức đùa bỡn.
“Không cần! Không cần đối với tôi như vậy......" Cho dù ở trong lòng cô ngưỡng mộ hắn, nhưng hắn dùng lửa nóng như vậy đối đãi, cô cũng không cách nào chịu đựng nổi.
“Em sẽ thích, cô gái, nếm thử một chút tư vị hoan ái cùng ác ma."
Hắn đẩy thân thể cô tới thành hồ bơi, cởi bỏ quần áo trên người cô.
Tay của hắn cũng cởi áo lót của cô ra, bộ ngực tròn trịa của cô lập tức hiện ra trước mặt của hắn.
Hắn cúi đầu ngậm đầu ngực của cô, tay hướng giữa hai chân cô tìm kiếm, bắp đùi cường tráng xâm nhập giữa hai chân cô.
Tay cùng chân của cô đều không ngừng giãy giụa, nhưng cô căn bản không cách nào chống lại sự mạnh mẽ của hắn.
Môi của hắn siết chặt đầu ngực của cô, cái lưỡi linh hoạt chiếm đoạt lấy hương vị ngọt ngào, làm cho nụ hoa màu hồng càng thêm kiều diễm ướt át.
Hắn nâng cao thân thể cô, để cho cô ngồi trên thành hồ bơi, làm cho hai chân cô tách ra, bàn tay vuốt ve bắp thịt mịn màng trên bụng cô, sau đó nhẹ nhàng rời xuống, dò tìm cẩn thận nhụy hoa giữa hai chân cô.
Cô bỗng có một ham muốn muốn chạy trốn, nhưng cô biết đây là địa bàn của hắn, cô không có khả năng thoát khỏi, mà đôi môi cùng bàn tay tà ác của hắn càng làm cho cô không thể chạy trốn, dần dần, cô cảm giác thân thể mình càng lúc càng nóng, nhiệt độ trên lưỡi hắn dường như truyền đến toàn thân cô.
Bàn tay của hắn nhẹ nhàng ma sát khe suối nhỏ cùng vùng rừng rậm của cô, sau đó dùng đầu ngón tay lướt một vòng quanh tiểu huyệt của cô, tiếp đó dùng lực ấn một ngón tay vào......
“Thích không?" Ngón tay hắn vuốt ve tâm hạch, ma sát lối đi trống rỗng của cô.
“Sẽ đau......" Cô không nhịn được kêu nhẹ.
“Em kiên nhẫn một chút, nếu không một chút nữa em sẽ đau hơn."
Hắn lại cắm vào thêm một ngón tay nữa, bắt đầu chuyển động nhanh chóng trong cơ thể cô.
Thân thể cô đột nhiên run rẩy, đôi tay không kìm hãm được ôm lấy lưng hắn.
Hắn rút ngón tay lại, dùng môi chạm tới nơi tư mật của cô, dùng đầu lưỡi thăm dò bên ngoài u huyệt của cô.
Môi của hắn nán lại nơi tiểu huyệt của cô, dùng hai tay mở rộng chân của cô ra, để cho nơi tư mật của cô hoàn toàn hiện ra trước mắt hắn.
Lưỡi của hắn không ngừng trêu chọc, liếm láp, ngọ nguậy, cho đến khi u cốc của cô trở thành một mảnh ướt át, hắn mới rời đi.
Hắn kéo thân thể của cô xuống, cũng thuận thế kéo quần lót cô của xuống, bắp đùi cường tráng xâm nhập giữa hai chân cô.
“Chạm vào tôi!" Dưới bóng đêm, hắn trừ bỏ muốn ôm cô, càng muốn để cho cô vuốt ve hắn, giống như hi vọng dựa vào động tác này để chứng minh cái gì.
Cô sững sờ nhìn hắn, vẫn còn đang đắm chìm trong lửa nóng hắn mới vừa dẫn đốt.
Diêm Thiên Phạm không kiên nhẫn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, để cho cô vuốt ve dục vọng dưới bụng của hắn.
Vân Yên mặc dù có kinh nghiệm qua lần trước, nhưng vẫn xấu hổ muốn tay rút về, nhưng Diêm Thiên Phạm lại không cho phép.
Tay của hắn đặt ở bên bờ, chống một cái, ngồi lên trên thành bể, nhưng hai chân to lớn vẫn đặt trong hồ nước.
Beta: Vô Phong
Sau khi hai người rời khỏi biệt thự, Lý Sĩ Kỳ vừa lái xe vừa hỏi Vân Yên: “Vân Yên, điều người đàn ông kia nói là sự thật sao?"
“Sĩ Kỳ, nếu như là thật, cậu có xem thường mình hay không?" Cô hoang mang hỏi.
“Sẽ không! Vân Yên, mình tin tưởng cậu không phải là loại phụ nữ đó, nói ra khó khăn của cậu, mình sẽ giúp cậu." Lý Sĩ Kỳ một lòng muốn giúp đỡ giai nhân.
“Mình...... Hắn...... Đến rồi!" Từ kính chiếu hậu xe, Vân Yên nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc, tim cô không khỏi đập thình thịch.
Cô cho rằng lên xe của Lý Sĩ Kỳ có thể tránh né sự tức giận của Diêm Thiên Phạm, nhưng cô thật sự không ngờ Diêm Thiên Phạm lại lái xe đuổi theo.
Tốc độ xe của Lý Sĩ Kỳ rất nhanh, nhưng hiển nhiên không nhanh bằng xe của Diêm Thiên Phạm, xe của Diêm Thiên Phạm hướng sát lại gần xe của Lý Sĩ Kỳ.
“Đưa tay cho tôi!"
Mặc dù đang chạy nhanh như gió, nhưng tiếng hắn la hét giận dữ rõ ràng vẫn truyền vào trong tai của cô.
Khi đôi mắt điên cuồng của hắn nhìn cô, cô đành phải đem bàn tay nhỏ bé của minh đưa cho hắn.
Bởi vì tay cô bị Diêm Thiên Phạm cầm, vì sự an toàn của cô, Lý Sĩ Kỳ đành phải nhanh chóng dừng xe lại.
Dưới sự nắm giữ của Diêm Thiên Phạm, Vân Yên trở lại đến bên cạnh hắn.
Đôi mắt rực lửa của hắn bắn ra những tia lạnh lùng, chế giễu liếc nhìn Lý Sĩ Kỳ một cái, hắn nắm lấy cằm của Vân Yên, hung hăng cạy miệng của cô ra, dùng răng nanh cắn lên đôi môi của cô một cái.
Diêm Thiên Phạm dùng một tay đóng cửa xe, một tay khác nắm lấy ngực của cô, nghênh ngang rời đi.
*****
Hắn lái xe thật nhanh, không lâu sau xe hắn đã lái về đến biệt thự.
Vân Yên rất sợ hãi lửa giận của hắn, cô chỉ ngồi yên trong xe, cũng không hề muốn xuống xe.
Diêm Thiên Phạm cũng nhìn ra ý nghĩ của cô, vẻ mặt bình tĩnh mở cửa xe cho cô, hơn nữa còn ôm eo cô lên.
“Hiện tại em là tình nhân của tôi, tôi không cho phép em ở bên ngoài xằng bậy cùng người đàn ông khác, thân thể em chỉ có thể thuộc về một mình tôi." Hắn lại tận mắt nhìn thấy cô hôn người đàn ông khác, nội tâm bị roi quất in lại dấu vết, giống như lại sâu hơn một cái.
“Tôi không có!" Có lẽ cô không nên để Lý sĩ kỳ hôn mình, thế nhưng chỉ là một cái chạm môi nhàn nhạt, mà cô cũng biết, ma chú hắn đang bày ra trên người mình không có bất cứ kẻ nào có thể cởi bỏ.
“Em có hay không, chờ một chút tôi dùng qua em sẽ biết." Lần này, hắn sẽ hung hăng đoạt lấy thân thể của cô, để cho cô không có bất kỳ cơ hội nào phản bội hắn.
Hắn ôm cô đi về hướng hồ bơi, cũng ném cô xuống hồ bơi.
Vân Yên cảm giác mình chìm vào trong nước, thật may là cô biết bơi, rất nhanh liền nổi lên mặt nước.
“Anh làm sao vậy?" Trên người của cô ướt sũng, mặc dù đang cách hắn xa như vậy, nhưng cô vẫn cảm thấy từ trên người hắn truyền tới lửa giận ngập trời.
“Tôi muốn tẩy đi mùi của người đàn ông khác chạm qua trên người em." Hắn không quên được cảnh cô hôn người đàn ông khác, một màn kia dường như gợi cho hắn rất nhiều việc, kí ức tuổi thơ, cái chết của cha, mọi chuyện đều làm cho hắn tin tưởng một sự thật ── phụ nữ là động vật không thể tin. (Bun: a này ngược người ta mà cứ làm như người ta ngược mình không bằng chậc chậc…..)
“Anh không thể nói lý." Nếu hắn không muốn nghe lời giải thích của cô, cô cũng không còn gì để nói.
Vân Yên đang muốn leo lên bờ, Diêm Thiên Phạm đã tung người một cái nhảy xuống.
“Anh muốn làm gì?" Nhìn hắn từng bước một đến gần, cô cảnh giác hỏi.
“Kiểm tra con mồi của tôi! Tôi muốn xem em có tỳ vết nào hay không."
Vân Yên nghe vậy liền xoay người muốn trốn, nhưng một giây sau cô phát hiện tay của mình đã bị cánh tay hắn giữ lấy, hai bàn tay đặt lên hai bầu ngực cách lớp y phục ướt sũng của cô, tà nịnh di chuyển vòng quanh hai nụ hoa màu hồng nhô ra.
“Người con trai đó chỉ là bạn học cùng lớp của tôi, anh đừng tức giận......" Mặc dù biết giải thích cũng là dư thừa, cô vẫn cố gắng dập tắt lửa giận trên người hắn.
“Bất kể hắn là ai, về sau chỉ cần để cho tôi nhìn thấy có người đàn ông khác đụng chạm thân thể em, tôi liền sẽ lưu lại dấu ấn của tôi trên người em." Tay của hắn từ cổ cô đi xuống, khẽ vuốt ve cánh tay nhỏ nhắn và bắp đùi non mềm của cô......
Hồ bơi ban đêm có chút lạnh, nhưng cô lại có thể cảm giác được sức nóng từ cánh tay của hắn đang thiêu đốt cơ thể cô.
Môi của hắn in lại trên tóc mai ướt át của cô, bàn tay ma quỷ vuốt ve bầu ngực ngọt ngào của cô, đặt trong lòng bàn tay ra sức đùa bỡn.
“Không cần! Không cần đối với tôi như vậy......" Cho dù ở trong lòng cô ngưỡng mộ hắn, nhưng hắn dùng lửa nóng như vậy đối đãi, cô cũng không cách nào chịu đựng nổi.
“Em sẽ thích, cô gái, nếm thử một chút tư vị hoan ái cùng ác ma."
Hắn đẩy thân thể cô tới thành hồ bơi, cởi bỏ quần áo trên người cô.
Tay của hắn cũng cởi áo lót của cô ra, bộ ngực tròn trịa của cô lập tức hiện ra trước mặt của hắn.
Hắn cúi đầu ngậm đầu ngực của cô, tay hướng giữa hai chân cô tìm kiếm, bắp đùi cường tráng xâm nhập giữa hai chân cô.
Tay cùng chân của cô đều không ngừng giãy giụa, nhưng cô căn bản không cách nào chống lại sự mạnh mẽ của hắn.
Môi của hắn siết chặt đầu ngực của cô, cái lưỡi linh hoạt chiếm đoạt lấy hương vị ngọt ngào, làm cho nụ hoa màu hồng càng thêm kiều diễm ướt át.
Hắn nâng cao thân thể cô, để cho cô ngồi trên thành hồ bơi, làm cho hai chân cô tách ra, bàn tay vuốt ve bắp thịt mịn màng trên bụng cô, sau đó nhẹ nhàng rời xuống, dò tìm cẩn thận nhụy hoa giữa hai chân cô.
Cô bỗng có một ham muốn muốn chạy trốn, nhưng cô biết đây là địa bàn của hắn, cô không có khả năng thoát khỏi, mà đôi môi cùng bàn tay tà ác của hắn càng làm cho cô không thể chạy trốn, dần dần, cô cảm giác thân thể mình càng lúc càng nóng, nhiệt độ trên lưỡi hắn dường như truyền đến toàn thân cô.
Bàn tay của hắn nhẹ nhàng ma sát khe suối nhỏ cùng vùng rừng rậm của cô, sau đó dùng đầu ngón tay lướt một vòng quanh tiểu huyệt của cô, tiếp đó dùng lực ấn một ngón tay vào......
“Thích không?" Ngón tay hắn vuốt ve tâm hạch, ma sát lối đi trống rỗng của cô.
“Sẽ đau......" Cô không nhịn được kêu nhẹ.
“Em kiên nhẫn một chút, nếu không một chút nữa em sẽ đau hơn."
Hắn lại cắm vào thêm một ngón tay nữa, bắt đầu chuyển động nhanh chóng trong cơ thể cô.
Thân thể cô đột nhiên run rẩy, đôi tay không kìm hãm được ôm lấy lưng hắn.
Hắn rút ngón tay lại, dùng môi chạm tới nơi tư mật của cô, dùng đầu lưỡi thăm dò bên ngoài u huyệt của cô.
Môi của hắn nán lại nơi tiểu huyệt của cô, dùng hai tay mở rộng chân của cô ra, để cho nơi tư mật của cô hoàn toàn hiện ra trước mắt hắn.
Lưỡi của hắn không ngừng trêu chọc, liếm láp, ngọ nguậy, cho đến khi u cốc của cô trở thành một mảnh ướt át, hắn mới rời đi.
Hắn kéo thân thể của cô xuống, cũng thuận thế kéo quần lót cô của xuống, bắp đùi cường tráng xâm nhập giữa hai chân cô.
“Chạm vào tôi!" Dưới bóng đêm, hắn trừ bỏ muốn ôm cô, càng muốn để cho cô vuốt ve hắn, giống như hi vọng dựa vào động tác này để chứng minh cái gì.
Cô sững sờ nhìn hắn, vẫn còn đang đắm chìm trong lửa nóng hắn mới vừa dẫn đốt.
Diêm Thiên Phạm không kiên nhẫn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, để cho cô vuốt ve dục vọng dưới bụng của hắn.
Vân Yên mặc dù có kinh nghiệm qua lần trước, nhưng vẫn xấu hổ muốn tay rút về, nhưng Diêm Thiên Phạm lại không cho phép.
Tay của hắn đặt ở bên bờ, chống một cái, ngồi lên trên thành bể, nhưng hai chân to lớn vẫn đặt trong hồ nước.
Tác giả :
Đường Y