Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 143

Cho tới nay, Trữ Khang Hạo đều rất phản cảm việc vì tinh thần lực phù hợp mà quyết định người làm bạn cả đời với mình. Đương nhiên, giống như Úc Thịnh Trạch thuần túy tìm kiếm người khế ước hoàn toàn xứng đôi hắn còn có thể lý giải, dù sao lúc ấy Úc Thịnh Trạch đã là đỉnh cấp 6, tiến thêm một bước nữa sẽ có nguy hiểm đến sinh mệnh. Huống chi Úc Thịnh Trạch rất có lý trí nên cũng không đem việc ký khế ước cùng bầu bạn thành ngang hàng.

Nhưng Lam Tư • Duy Đức là người khế ước, không có nguy cơ tinh thần lực nổ tan xác, hành vi tìm kiếm chiến sĩ khắp vũ trụ như vậy, ở trong mắt của Trữ Khang Hạo quả thực chính là tẩu hỏa nhập ma.

Suy nghĩ kỹ, Trữ Khang Hạo đã hạ quyết tâm, nhất định phải giấu diếm chuyện hắn biết được Lam Tư là người khế ước trước khi biết được tin tức đó. Không chỉ là trên phương diện cảm tình không cách nào nhận xứng đôi, hắn cũng là tự hiểu lấy bản thân mình. Lam Tư nếu là vương tử của đế quốc tinh tế khổng lồ, ký khế ước bầu bạn với hắn có thể là chiến sĩ Trạch Mĩ thiên tài xuất thân bình dân, có thể là con cháu quý tộc của tinh hệ khác, chỉ duy nhất không có khả năng là một chiến sĩ hậu thiên xuất thân từ một nơi mới gia nhập vào văn minh tinh tế.

“Tiểu Sở, lời như vậy không cần nhắc lại, miễn cho bị người khác hiểu lầm." Trữ Khang Hạo nghiêm nghị nhắc nhở.

Ở trái đất là một người đứng trên đỉnh, tới tinh tế lại trở thành một chiến sĩ hậu thiên, thân phận chuyển biến như vậy đối với Trữ Khang Hạo không phải là khó chịu nhất, mà là muốn bảo hộ đệ đệ cùng người nhà, nhưng đành hữu tâm vô lực, việc này càng khiến cho hành động của Trữ Khang Hạo trở nên cẩn thận chu đáo chặt chẽ.

Cho nên, cho dù Lam Tư thật sự bởi vì phù hợp mà nguyện ý trở thành bầu bạn ký khế ước của hắn, hắn cũng sẽ không đồng ý. Việc này chỉ mang đến thù hận cùng nguy hiểm cho người nhà hắn cùng trái đất.

Đoạn Sở cũng rất ngoài ý muốn, đại ca trầm ổn nội liễm nhất, thế mà lại bị lời nói của hắn làm kinh sợ, còn nghiêm túc nhắc nhở hắn như vậy. Đoạn Sở nghĩ nghĩ, cảm thấy vui đùa trong lời nói của chính mình làm cho ấn tượng của ca ca đối với Lam Tư trở nên tốt hơn, nghĩ nghĩ vì hành vi của Lam Tư mà giải thích vài câu: “Đại ca, ca đừng hiểu lầm. Lam Tư hắn là vương tử, bởi vì độ thích xứng rất cao, chiến sĩ Trạch Mĩ cùng hắn thích xứng không ít, hắn không muốn bị an bài đám cưới, bất đắc dĩ mới muốn tìm một chiến sĩ hoàn toàn phù hợp để ký khế ước kết bạn. Dù sao chiến sĩ cùng người khế ước hoàn toàn phù hợp, hơn mười năm cũng không nhất định có thể xuất hiện một đôi."

Vậy mà lại hoàn toàn phủ định suy đoán lúc trước! Trữ Khang Hạo ngẩn người, nhìn Đoạn Sở, khó hiểu hỏi: “Nếu như tỷ lệ thật sự thấp như vậy, vậy hắn kỳ thật là không tính toán kết hôn đúng không?"

Đoạn Sở dừng một chút, không khỏi nhớ tới lời nói lúc trước của Lam Tư khi muốn trở thành chiến sĩ.

“Hẳn là cũng không phải, hắn, chỉ là cảm thấy ánh mắt của mình không tốt, nên đem việc chọn bầu bạn tinh thần lực phù hợp làm điều kiện khách quan." Đoạn Sở do dự, mặc dù là việc tư của Lam Tư, nhưng không biết vì cái gì, hắn bản năng không muốn nói ra đáp án khẳng định.

Trữ Khang Hạo còn nhớ rõ, lúc Đoạn Sở do dự không biết có nên hỗ trợ Lam Tư hay không, đã đề cập qua với hắn, Lam Tư tựa hồ là bị người phản bội, mới đến Đế Ma Tư. Nói như vậy, Lam Tư chính là không muốn hoàn toàn buông tha, nhưng lại đối với chính mình mất đi tin tưởng.

“Đế vương Trạch Mĩ khẳng định là biết tỷ lệ rất thấp, cho nên mới yêu cầu hắn đi thăm hỏi các tinh hệ sao?" Trữ Khang Hạo hỏi, nhìn thấy Đoạn Sở gật đầu, âm thầm thở dài.

Đế vương sủng ái cũng sẽ bí mật mang theo lợi ích, trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Lam Tư sẽ bị đưa tới các tinh cầu tìm kiếm chiến sĩ thích hợp, tự nhiên không có khả năng là chỉ thuần túy là yêu con mình. Nghĩ đến Lam Tư • Duy Đức luôn vui vẻ ra mặt, Trữ Khang Hạo trong lòng có điểm phức tạp.

Trữ Khang Hoa nhìn thấy huynh đệ nói chuyện xoay quanh chủ đề Lam Tư, còn lộ ra bộ dáng cảm khái, không khỏi bật cười đứng lên: “Hai người cũng thật là, Lam Tư bộ dạng suất, tính cách cũng tốt, lại là vương tử, khẳng định có không ít người đi theo. Cho dù hắn nói chỉ tính toán lựa chọn chiến sĩ hoàn toàn phù hợp, cha mẹ hắn cũng nhất định sẽ phái chiến sĩ bọn họ hợp ý đi theo cùng nhau, sớm muộn gì cũng sẽ lâu ngày sinh tình. Đến lúc đó Lam Tư tự mình sửa chủ ý, hai người không cần lo lắng!"

Trữ Khang Hạo sắc mặt cứng đờ, vừa định nói hắn khi nào thì lo lắng, bất quá Đoạn Sở đã nở nụ cười.

“Nhị ca nói đúng, Lam Tư cũng chỉ là cần thời gian." Đoạn Sở cũng không hy vọng Lam Tư hành sự qua loa như vậy, nếu cuối cùng vẫn không thể cùng chiến sĩ ký khế ước của mình yêu nhau, điều đó sẽ trở thành ngăn cách giữa hai người. Bất quá lúc này, Lam Tư cho dù tính tình có rộng rãi hơn nữa, cũng cần thời gian mới dể khép lại miệng vết thương.

Trữ Khang Hòa cau mày nhìn về phía Đoạn Sở: “Tiểu Sở, đệ cùng vương tử Lam Tư, quan hệ tốt như vậy sao?"

“Cũng khá hợp nhau." Đoạn Sở trả lời, có điểm không rõ tam đường huynh muốn nói cái gì.

Trữ Khang Hạo vừa thấy liền biết, tam đệ cũng là lo lắng Lam Tư hoài nghi, đối với Đoạn Sở giải thích: “Lúc trước để Nguyên Vĩnh Nghị cùng Dung Thu biết thân phận chân thật của đệ, cũng là bởi vì bọn họ và Úc Thịnh Trạch cùng nhau lớn lên, hoàn toàn tin được. Nhưng Lam Tư dù sao cũng là vương tử quốc gia khác, cho nên mấy ngày nay ở Đế Ma Tư, đệ không cần cùng chúng ta thân cận quá, nhất là trước mặt Lam Tư."

Đoạn Sở nghe vậy nở nụ cười: “Ca, các ngươi không cần lo lắng. Chuyện ly kỳ như vậy, không ai sẽ suy nghĩ tới phương diện này. Chỉ đoán là chuyển dời tình cảm hoặc là song phương nể mặt Thịnh Trạch. Huống chi mọi người đến Đế Ma Tư tham gia hôn lễ của ta cùng Thịnh Trạch, không thân cận mới là giấu đầu lòi đuôi."

Phương diện này đó, hắn cùng Úc Thịnh Trạch đã sớm nghĩ qua, thực sợ bị hoài nghi, lúc trước bọn họ ở trên trái đất sẽ thu liễm, hiện tại đóng giữ ở trái đất là Bố Lỗ Tư đại tướng quân, cũng sẽ thường xuyên mang tin tức về cho Úc Khải Phong bệ hạ cùng đầu não quân bộ.

“Đương nhiên, nhưng không thể để cho Khang Khiết cùng Tiểu Viễn goi đệ là ca." Đoạn Sở bổ sung, vừa dứt lời, cửa liền truyền đến thanh âm gào to của Trữ Khang Viễn: “Ca, ca. . . ."

Trữ Khang Hạo cùng Trữ Khang Hòa nhìn nhau liếc mắt một cái, đều nhịn không được nở nụ cười. Mọi người từ sau khi tiến vào khu vực Cáp Ngói tinh hệ đều bị áp lực, này đại khái cũng là quan tâm sẽ bị loạn.

Đoạn Sở thấy các ca ca đều yên lòng, cũng không đứng dậy, trực tiếp dùng tinh thần lực mở khoang thuyền.

Trữ Khang Viễn thần tình kích động tiến vào, nhìn thấy Đoạn Sở liền đặt mông ngồi bên người hắn. Nhưng ghế còn chưa ngồi nóng, hắn bỗng nhiên bị dời đi, trực tiếp ngồi ở chỗ trống đối diện Đoạn Sở.

Đoạn Sở vội vàng quay đầu nhìn về phía cửa, quả nhiên, Úc Thịnh Trạch cùng cha mẹ đều lại đây.

“Ba, mẹ, Thịnh Trạch!" Đoạn Sở đứng lên, khuôn mặt nhìn về phía bọn họ tràn đầy ý cười.

Nhạc Tùng Trữ cùng Trữ Huy Dung tâm tình thật tốt, vừa rồi trên đường ngẫu nhiên gặp mặt, Úc Thịnh Trạch tuy nói ít, nhưng cũng tri kỷ nói cho hai người bọn họ việc an bài sau khi tới Đế Ma Tư, chờ tới hôn lễ, còn khiến cho bọn họ không cần băn khoăn, thật sự làm cho bọn họ không thể không cảm động dụng tâm của Úc Thịnh Trạch đối với Đoạn Sở.

“Ngồi xuống đi." Úc Thịnh Trạch nhanh chóng đi lại đây, hướng đám người Trữ Khang Hạo chào hỏi, ôm lấy bả vai Đoạn Sở cùng nhau ngồi xuống.

Thấy Trữ Khang Viễn sau khi lấy lại tinh thần hướng về phía Úc Thịnh Trạch nhăn mặt, huynh đệ Trữ Khang Hạo đều nở nụ cười. Trước kia ở trên trái đất, Trữ Khang Viễn thích nhất là dán lấy Đoạn Sở như vậy, sau đó mỗi lần đều bị Úc Thịnh Trạch dùng tinh thần lực dời đi. Ban đầu chỉ cảm thấy rất thần kỳ, hiện tại bọn họ trở thành chiến sĩ hậu thiên, liền càng hiểu thêm được khả năng điều khiển tinh thần lực của Úc Thịnh Trạch có bao nhiêu khủng bố.

“Đến, Tiểu Sở, súp trà mẹ làm cho con đã chín rồi." Nhạc Tùng Trữ từ nút không gian lấy ra súp trà đã được làm tốt.

Nút không gian mỗi người Trữ gia đều có, là Đoạn Sở dưới sự trợ giúp của Úc Thịnh Trạch làm ra từ Cửu Điểm Thanh Sa thú, giao cho Trữ Cao thiếu tướng mang tới trái đất. Cũng bởi vậy, sau khi đệ tam quân tới trái đất, người Trữ gia cố ý thu thập càng nhiều đặc sản trái đất, mà trong không gian của Nhạc Tùng Trữ, tất cả đều là đồ ăn. Bằng không dọc đường đi nàng cũng không thể cho Lam Tư nhiều điểm tâm như vậy.

Mỗi người đều có, Đoạn Sở còn cố ý đưa cho Úc Thịnh Trạch một chén, sau đó chính mình chậm rãi uống.

Úc Thịnh Trạch cũng nể tình uống một ngụm, sau đó ánh mắt chuyển hướng Đoạn Sở, thấy trên mặt hắn tràn đầy tươi cười nhẹ nhàng, không khỏi nhếch môi.

Trữ Khang Khiết chớp ánh mắt, vị cửu hoàng tử Đế Ma Tư này tuy vẫn lạnh lùng trầm mặc như vậy, nhưng ánh mắt hắn nhìn ca ca luôn đặc biệt ôn nhu, mà trong mắt ca ca cũng là tín nhiệm tràn ngập, hai người biểu hiện dịu dàng thắm thiết như vậy, vừa nhìn liền biết chính là một đôi yêu nhau.

“Ca, không đúng, Đoạn Sở, kỳ thật hoàn toàn phù hợp cũng không có gì không tốt. Đế vương Trạch Mĩ tuy an bài người đi theo cho Lam Tư, nhưng bản thân những người này cũng xuất phát từ lợi ích riêng, Lam Tư cho dù tùy tiện cũng sẽ không tin tưởng bọn hắn đúng không?" Trữ Khang Khiết vẻ mặt tìm kiếm người chung ý kiến.

Con gái luôn luôn cảm tính hơn, Trữ Khang Khiết không đồng ý việc ký khế ước thì phải kết làm bầu bạn, hai người xa lạ đến với nhau, luôn cần lý do cùng cơ hội. Nếu bởi vì tinh thần lực phù hợp mà quen biết, rồi từ quen biết đến mến nhau, ở trong mắt Trữ Khang Khiết thì đó cũng là một loại duyên phận đặc biệt. Nếu Lam Tư có thể giống như Đoạn Sở tìm được Úc Thịnh Trạch, tìm được người làm bạn cả đời, hẳn là cực kì lãng mạn mới đúng.

Đoạn Sở không nghĩ tới lực chú ý của em gái mình vẫn còn ở trên người Lam Tư, không khỏi hồ nghi nhìn nàng một cái, lại nghi hoặc nhìn về phía Trữ Khang Hạo. Hắn tuyệt đối tin tưởng, đại ca sẽ không trơ mắt nhìn muội muội đối với một vương tử ngoại tinh động tâm.

Trữ Khang Hạo lắc lắc đầu, nếu lúc trước hắn còn lo lắng, hiện tại cũng tạm thời yên tâm. Trữ Khang Khiết nếu thật sự đối với Lam Tư động tâm, nên biết tìm một chiến sĩ hoàn toàn phù hợp có bao nhiêu  khó khăn, như vậy nếu nàng giữ vững ý kiến phản đối, thì đối với nàng mới có lợi. Hiện tại nếu đồng ý lựa chọn bất đắc dĩ của Lam Tư, thì chỉ có thể là nàng lại mơ mộng về một thế giới lãng mạn.

“Khang Khiết, Lam Tư so với muội thành thục hơn, hắn nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này." Trữ Khang Hạo đánh gảy lời nói của Trữ Khang Khiết, nhìn Úc Thịnh Trạch đột ngột mở miệng: “Thịnh Trạch, ta lúc trước ở Tư Đặc Lạp tinh cầu cứu được Lam Tư, có chút chi tiết muốn nói một chút, ngươi xem hiện tại có rãnh không?"

“Đương nhiên có thể." Úc Thịnh Trạch vỗ vỗ bả vai Đoạn Sở, sau đó đứng lên: “Chúng ta đi tới phòng điều khiển nói chuyện cũng được."

“Tiểu Sở, vậy đệ nói chuyện với cha mẹ, chúng ta rất nhanh sẽ trở về." Trữ Khang Hạo phân phó xong, cũng đứng dậy di theo.

Đoạn Sở biết Trữ Khang Hạo thận trọng, tưởng có tin tức liên quan đến Lam Tư muốn nói ra, chỉ hướng hai người khoát tay áo, một chút cũng không phát hiện thái độ của Trữ Khang Hạo đối với hắn không giống bình thường.

Bất quá hắn không phát hiện, Úc Thịnh Trạch lại hiểu rõ. Hắn không đi tới phòng điều khiển, mà mang theo Trữ Khang Hạo đi vào khoang thuyền mà Trữ Cao an bài cho hắn cùng Đoạn Sở, dùng tinh thần lực phong tỏa cửa phòng.

Chỉ thấy Trữ Khang Hạo sắc mặt trầm xuống nói: “Thịnh Trạch, ta trên đường cứu Lam Tư nhìn thấy Đằng Lương Tuấn. Hắn mang theo mặt nạ, nhưng cặp mắt kia, ta nhận ra được. Mà ta không xác định, hắn có phát hiện ra chúng ta hay không."

Úc Thịnh Trạch nhếch môi, mặc kệ có phát hiện hay không, Đằng Lương Tuấn chỉ cần còn sống, vẫn như cũ có thể từ trái đất biết được tin tức Trữ gia đến Đế Ma Tư.

Tháng Năm 15, 2016

144
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại