Tổng Thống Đại Nhân, Đừng Kiêu Ngạo!
Chương 151: Trở về sớm một chút
Editor: May
Ngươi đàn ông cao lớn lạnh lùng đạm mạc trước sau như một, chỉ là ánh mắt nhìn về phía cô gái có thêm vài phần ấm áp.
“Em đây là muốn đi đâu?"
“Trong mùa hè này, nhiệm vụ hàng đầu của tôi chính là thi bằng lái, còn có quản lý tốt cô nhi viện."
Ngươi đàn ông nâng bàn tay to lên xoa xoa đầu cô, “Thật ra phía trên nơi này có một mảnh đất trống, rất thích hợp luyện xe, chờ tôi rỗi rãnh, tự mình dạy em."
“Cô nhi viện nói, đại khái tháng sau là có thể đủ tiến vào sử dụng, công việc giai đoạn trước có người chuẩn bị tốt, quản lý sau đó, sẽ giao cho em toàn quyền quản lý."
Thật ra từ lúc bắt đầu Sở Ngự Bắc liền không có tính toán đè gánh nặng ở trên người cô, lúc ấy cũng chỉ là thêm một cái cớ để cô ở nơi này.
Mắt trong sáng của Tình Không sáng lên, không ngừng gật đầu.
“Chú ý an toàn, để tài xế đưa qua đi, trở về sớm một chút."
Tình Không vốn dĩ cũng muốn hỏi một chút anh đi nơi nào, nhưng sau đó vẫn là nhịn xuống, hành tung của anh đại khái là không tiện lộ ra.
Cô lắc lắc đầu, “Đừng, như vậy quá khoa trương, tôi có thể đi nhờ xe của anh đến chân núi, rồi mới lại ngồi xe của taxi qua."
Người đàn ông liếc mắt nhìn cô một cái, nhàn nhạt mà phun ra hai chữ, “Theo ý em."
Bọn họ ở chân núi liền đường ai nấy đi.
Sở Ngự Bắc trực tiếp trở về nhà họ Sở.
Đối với nhà họ Sở, Sở Ngự Bắc không có quen thuộc quá lớn, không quá thân cận với mọi người nhà họ Sở, bao gồm cả ba anh.
Đại khái là bởi vì lão tổng thống từ nhỏ liền bồi dưỡng anh thành người nối nghiệp, khi còn nhỏ hoàn toàn là ở nhà họ Thẩm lớn lên.
Lão tổng thống đối với anh có kỳ vọng rất cao, phương thức giáo dục tương đối nghiêm khắc.
Xét thấy thân phận của anh tương đối đặc thù, trên dưới nhà họ Sở, bao gồm trưởng bối, cơ bản cũng đều là kính anh sợ anh, trừ bỏ mẹ anh còn tính là thân cận với anh, những người khác, đều là xa cách.
Từ trung học liền bắt đầu du học, bắt đầu tự lực cánh sinh, sáng tạo vương quốc sự nghiệp của mình, mười mấy năm sau trở về, cũng là vì lão tổng thống tuổi tác đã cao, tới tuổi tác không thể không về hưu.
Nếu không, so sánh làm thương nghiệp và làm chính trị, anh càng nguyện ý làm thương nghiệp.
Số lần Sở Ngự Bắc về nhà họ Sở càng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Ngươi đàn ông cao lớn lạnh lùng đạm mạc trước sau như một, chỉ là ánh mắt nhìn về phía cô gái có thêm vài phần ấm áp.
“Em đây là muốn đi đâu?"
“Trong mùa hè này, nhiệm vụ hàng đầu của tôi chính là thi bằng lái, còn có quản lý tốt cô nhi viện."
Ngươi đàn ông nâng bàn tay to lên xoa xoa đầu cô, “Thật ra phía trên nơi này có một mảnh đất trống, rất thích hợp luyện xe, chờ tôi rỗi rãnh, tự mình dạy em."
“Cô nhi viện nói, đại khái tháng sau là có thể đủ tiến vào sử dụng, công việc giai đoạn trước có người chuẩn bị tốt, quản lý sau đó, sẽ giao cho em toàn quyền quản lý."
Thật ra từ lúc bắt đầu Sở Ngự Bắc liền không có tính toán đè gánh nặng ở trên người cô, lúc ấy cũng chỉ là thêm một cái cớ để cô ở nơi này.
Mắt trong sáng của Tình Không sáng lên, không ngừng gật đầu.
“Chú ý an toàn, để tài xế đưa qua đi, trở về sớm một chút."
Tình Không vốn dĩ cũng muốn hỏi một chút anh đi nơi nào, nhưng sau đó vẫn là nhịn xuống, hành tung của anh đại khái là không tiện lộ ra.
Cô lắc lắc đầu, “Đừng, như vậy quá khoa trương, tôi có thể đi nhờ xe của anh đến chân núi, rồi mới lại ngồi xe của taxi qua."
Người đàn ông liếc mắt nhìn cô một cái, nhàn nhạt mà phun ra hai chữ, “Theo ý em."
Bọn họ ở chân núi liền đường ai nấy đi.
Sở Ngự Bắc trực tiếp trở về nhà họ Sở.
Đối với nhà họ Sở, Sở Ngự Bắc không có quen thuộc quá lớn, không quá thân cận với mọi người nhà họ Sở, bao gồm cả ba anh.
Đại khái là bởi vì lão tổng thống từ nhỏ liền bồi dưỡng anh thành người nối nghiệp, khi còn nhỏ hoàn toàn là ở nhà họ Thẩm lớn lên.
Lão tổng thống đối với anh có kỳ vọng rất cao, phương thức giáo dục tương đối nghiêm khắc.
Xét thấy thân phận của anh tương đối đặc thù, trên dưới nhà họ Sở, bao gồm trưởng bối, cơ bản cũng đều là kính anh sợ anh, trừ bỏ mẹ anh còn tính là thân cận với anh, những người khác, đều là xa cách.
Từ trung học liền bắt đầu du học, bắt đầu tự lực cánh sinh, sáng tạo vương quốc sự nghiệp của mình, mười mấy năm sau trở về, cũng là vì lão tổng thống tuổi tác đã cao, tới tuổi tác không thể không về hưu.
Nếu không, so sánh làm thương nghiệp và làm chính trị, anh càng nguyện ý làm thương nghiệp.
Số lần Sở Ngự Bắc về nhà họ Sở càng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Tác giả :
Lê Trân Ni