Tổng Tài, Nữ Chính Ở Bên Kia
Chương 78
Mượn phòng bếp của khách sạn, Tổng Tài đại nhân làm cháo, thuận tiện thời điểm làm cháo còn xào mấy món Tổng Tài đại nhân thích ăn. Bưng làm tốt đồ ăn trở về, nhưng là…… Nhìn người phía trước mình, Diệp An Thần nhíu nhíu mày, nếu chính mình không có nhìn lầm…… Người này hẳn là nữ chính đi!
Theo thói quen nhìn bốn phía, nhưng thực nhanh liền phản ứng lại, cậu thiệt tình không cần lại trốn tránh nữ chính rồi a! Nhưng là cậu thiệt tình không muốn cùng nữ chính gặp mặt làm xao đây?
Bưng đồ trong tay đi về phía trước, nguyên bản nghĩ tuy rằng bọn họ hai người làm ở cùng một công ty, nhưng thời gian gặp mặt cơ hồ có thể nói là không có, cho nên cho dù hai người gặp, hay gặp thoáng qua gì đó, hẳn là cũng là bình thường đi!
Chỉ là Diệp An Thần nghĩ rất tốt đẹp, lại còn không kịp cùng nữ chủ gặp thoáng qua cũng đã bị nữ chủ gọi lại “Thần……"
Yên lặng trong lòng gian nan thở dài, hắn thật sự không muốn cùng nữ chính tiếp xúc nhiều a! Nhưng Diệp An Thần cũng chỉ có thể bất đắc dĩ trả lời, “Ngươi như thế nào ở chỗ này?" Nói, nữ chính không phải bị Tổng Tài đại nhân đuổi đi sao? Vì cái gì vẫn còn ở chỗ này? Hơn nữa…… Vì cái gì hắn cảm thấy bộ dáng hiện tại của nữ chính quái quái? Là chính mình suy nghĩ nhiều sao?
“Ta……" Đối mặt với vấn đề của Diệp An Thần, nữ chủ lôi kéo quần áo trên người, lại làm Diệp An Thần chú ý tới, nữ chính khoác ở trên người cái áo này, hẳn là……Tây trang nam nhân đi! Đúng không đúng không, kiểu dáng, độ lớn nhỏ, hẳn là của nam nhân đi! Mà bởi vì nữ chủ vừa rồi kéo quần áo, làm Diệp An Thần chú ý tới trên cổ nữ chính có một khối xanh tím, nhan sắc quen thuộc kia, hình dạng quen thuộc kia. Nếu hiện tại Diệp An Thần cởi quần áo ra, nói không chừng có thể tìm được vài cái tương tự như vậy, nhưng là vấn đề là…… Kia thật là sự là dấu hôn đi, thật sự đi, thật sự đi! Hẳn là không phải muỗi a, sâu a, cái gì cắn ra! Nhưng là nếu thật sự là dấu hôn mà nói……Cái này rốt cuộc là phát triển như thế nào?
Trộm hướng chính cổ mình nhìn nhìn, liền vị trí kia, giống như cũng không có khả năng là chính mình có tạo ra, cho nên……
Thấy Diệp An Thần ánh mắt tò mò nhìn cổ chính mình, nữ chủ kinh hoảng che cổ, sau đó hoảng loạn giải thích, “Không phải như ngươi nghĩ đâu, ngày hôm qua, Tuyệt…… Không, Đông, Tổng tài, không phải ngươi như ngươi nghĩ, tối hôm qua, chúng ta…… Uống say…… Ta…… Ngươi…… Không cần hiểu lầm."
Nữ chủ nói đứt quãng, càng nói càng hoảng loạn, càng nói càng nhỏ giọng, chỉ có một câu không cần hiểu lầm là Diệp An Thần nghe rõ. Nếu nơi này không có thanh âm khác nói, Diệp An Thần hoài nghi chính mình nghe không thấy. Chỉ là liền tính là nghe thấy được Diệp An Thần vẫn như cũ nghi hoặc, nữ chính rốt cuộc đang nói cái gì? Muốn biểu đạt có ý tứ gì?
“Cái áo khoác này……" Tuy rằng nữ chính nói cậu nghe không hiểu lắm, nhưng là khi nhìn kỹ nữ chính, Diệp An Thần cau mày, vì cái gì hắn cảm thấy cái áo khoác này cậu nhìn có điểm quen mắt?
Chỉ là Diệp An Thần một câu còn chưa có nói xong, cũng đã bị nữ chủ chen vào “Thần, không phải, không phải như ngươi nghĩ như vậy, ta có việc, đi trước, ta…… Thần…… Không có việc gì, ngươi, không cần hiểu lầm."
“……?" Cho nên nói, hắn rốt cuộc hẳn là nghĩ thành cái dạng gì? Quay đầu lại nhìn về phía nữ chính rời đi, nói chuyện nói một nửa không tốt a! Chỉ số thông minh của cậu không đủ, cho nên thiệt tình đoán không ra cô là muốn biểu đạt chính là có ý gì, thỉnh cầu lại lần nữa giải thích a! Nhưng nhìn nữ chính đã đi xa, hiển nhiên đây là không có khả năng.
Suy nghĩ xong liền trở lại phòng, Đông Phương Tuyệt đã sửa sang ngồi ở ghế đánh máy tính. Thấy Diệp An Thần trở về liền đem máy tính đóng lại, cong lên khóe miệng ở trong không khí nhẹ nhàng hít vào một hơi, “Thơm quá."
Nhưng là khi thấy Diệp An Thần đứng ở cửa, nghi hoặc nhìn áo khoác của tây trang chính mình khoác, Đông Phương Tuyệt nghi hoặc, áo khoác hắn rất đẹp sao?
Đi đến bên người Diệp An Thần, tiếp nhận đồ trên tay cậu, kéo Diệp An Thần để cậu ngồi lên ghế, lại đem đồ để lên bàn. Đông Phương Tuyệt cười cười phát hiện, bảo bối của mình vẫn như cũ là vẻ mặt tự hỏi: “Làm sao vậy? Quần áo ta rất đẹp?"
“Áo khoác của anh có phải đã đổi qua hay không? Em nhớ hình như hôm qua anh không phải là cái này a!" Lại nhìn thấy trên áo khoác trên sô pha, Diệp An Thần cảm thấy chính mình suy diễn nói không chừng hoàn toàn chính xác a!
“Đúng vậy, bộ kia đã bị bẩn." Đông Phương Tuyệt cũng nhìn thoáng qua áo khoác chính mình, “Có cái vấn đề hì sao?" Liền tính là chính mình thay đổi một cái áo khoác khác hẳn là cũng không thể làm bảo bối của hắn nhìn chằm chặp như vậy đi!
Nếu là vậy thì được rồi, Diệp An Thần gật gật đầu. Đưa cháo cho Tổng Tài đại nhân, thấy Tổng Tài đại nhân ánh mắt dò hỏi liền giải thích: “Không có gì, chính là vừa rồi ở trên đường gặp một người, có điểm không rõ ý tứ trong lời nói của nàng, bất quá hiện tại đã nghĩ thông suốt."
“Gặp được một người, ai?" Uống cháo bảo bối của hắn làm, Đông Phương Tuyệt tùy ý hỏi một câu.
Diệp An Thần nhíu nhíu mi, “Bạch Mộng Tuyết."
“Bạch Mộng Tuyết……" Ai? Động tác uống cháo của Đông Phương Tuyệt dừng một chút, nỗ lực hồi tưởng người này, nhưng tìm kiếm một lần ký ức của mình lại vẫn như cũ phát hiện không tìm được người này.
Thấy Tổng Tài đại nhân ánh mắt nghi hoặc, Diệp An Thần mới nhớ tới, hiện tại Tổng Tài đại nhân hình như còn không biết tên nữ chính a! Vì thế hảo tâm giải thích nói: “Chính là người ngày hôm qua bị ngươi đuổi ra ngoài ấy."
Ngày hôm qua…… Như là nhớ tới gì đó Đông Phương Tuyệt ghét bỏ nhíu nhíu mày, tùy ý nói, “Nàng cùng em nói gì đó?" Sau tiếp tục uống cháo, Đông Phương Tuyệt trên người khí lạnh tỏa ra. Diệp An Thần cau mày, nghĩ kỹ càng tỉ mỉ đem chuyện vừa rồi nói cho Tổng Tài đại nhân nghe, lại vui sướng đem suy diễm của mình cũng hoàn hoàn chỉnh chỉnh nói ra, tuy rằng sau lưng nói người khác nói bậy không phải thực tốt, nhưng Diệp An Thần vui sướng tỏ vẻ, hắn muốn ngăn chặn hết thảy Tổng Tài đại nhân cùng nữ chính có cơ hội phát triển.
“Hẳn là như vậy đi!" Nói xong suy đoán của chính mình, Diệp An Thần dò hỏi đương sự trước mặt.
Đông Phương Tuyệt thấy ánh mắt nhìn Diệp An Thần lóe lóe, nhưng trên tay lại như cũ vẫn uống cháo, làm lơ Diệp An Thần chờ mong. Thẳng đến khi đem một chén cháo uống xong mới bình tĩnh nói, “Ta chính xác ở WC trên đường gặp được quá nàng!"
“\ ( ^o^) /……" Cậu quả nhiên chính là Conan.
“Nhưng là ngày hôm qua nàng ở trong rượu của tôi uống hạ thuốc." Đông Phương Tuyệt mỉm cười.
“( ⊙ o ⊙)……" ( ⊙ o ⊙)
Thấy Diệp An Thần kinh ngạc, Đông Phương Tuyệt lại như cũ vẫn không có buông tha hắn, mà là ăn đồ ăn trước mặt rồi chậm rì rì nói, “Em nói tôi nếu thật sự uống ly rượu kia, gặp lại nàng sẽ nói sao?" Trên mặt lộ ra một nụ cười mỉm nguy hiểm, nghĩ lúc ấy nữ nhân kia ngã vào vào trên người hắn, mùi hương cùng ánh mắt của nàng ta, mỗi thứ đều giống nhau đều làm hắn cảm thấy ghê tởm.
“( ⊙ o ⊙)……" Sẽ thế nào! Vậy nhất định là sẽ xảy ra chuyện a hỗn đản, ( ╯‵□′) ╯︵┻━┻
Nữ chủ đây là công khai đoạt nam nhân của cậu sao? Không thể tha thứ, bất quá…… Này cùng dấu hôn trên cổ nữ chính có quan hệ gì? Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tổng Tài đại nhân từ trên xuống dưới nhìn một lần. Sau đó kiên định lắc đầu, nếu dấu vết kia là của Tổng Tài đại nhân lưu lại, Tổng Tài đại nhân nhất định sẽ trước tiên cùng chính mình nói. Chẳng lẽ…… Nhưng là cũng sẽ không a! Nữ chính gặp cũng không phải là Đông Phương Đêm ngốc kia, ngay cả Đông Phương Đêm uống say đều có thể biết người làm với hắn là ai, không có đạo lý sẽ làm với nữ chính a!
“Sau đó thì sao?" Vì thế thật sự nghĩ không ra Diệp An Thần quyết định vẫn là tiếp tục nghe kể chuyện xưa đi! Rốt cuộc, Tổng Tài đại nhân cũng không phải là cái loại người ăn mệt sẽ không rên một tiếng. Hơn nữa, nhìn Tổng Tài đại nhân hiện tại trên mặt mỉm cười, cậu cảm thấy nữ chính không còn hảo hảo sống để gặp được chính mình a!
Sau đó? Đông Phương Tuyệt ở khóe miệng lộ ra một nụ cười mỉm: “Nếu nàng thích bị người thượng, tôi liền đáp ứng nàng."
“……" Quả nhiên Tổng Tài đại nhân tà ác a! Yên lặng mà cấp nữ chính thắp một loạt nến.
Cho nên…… Không phải nữ chính gặp nạn Tổng Tài đại nhân anh hùng cứu mỹ nhân sao? Mà là nữ chính hạ dược không thành bị Tổng Tài đại nhân chỉnh sao?
Trừu trừu khóe miệng, nghĩ nữ chính đối chính mình nói những cái đó ý nghĩa không rõ nói, lại nghĩ trên người nàng có dấu hôn, cùng quần áo, một loạt việc xảy ra, nếu Tổng Tài đại nhân không phải vẫn luôn ở bên người hăn…… Kia hắn hiểu lầm liền sẽ là……
Cho nên…… Nữ chính đây là……? Nhưng là không có đạo lý a! Nữ chính vì cái gì muốn cho hắn hiểu lầm chuyện như vậy? Chẳng lẽ nàng đã phát hiện chính mình cùng Tổng Tài đại quan hệ ra sao?
“Hảo, không cần suy nghĩ cái này, tôi vừa rồi tra mấy trang web, tí nữa chúng ta đi nghỉ phép." Đem notebook đẩy đến trước mặt Diệp An Thần, click mở trang web để Diệp An Thần xem.
Đi…… Nghỉ phép? Diệp An Thần lập tức thu hồi suy nghĩ, kỳ quái nhìn Tổng Tài đại nhân, “Này đều sắp tết, anh còn có thời gian đi nghỉ phép?"
“Vì cái gì không có, chuyện quan trọng tôi đều xử lý xong rồi, dư lại trợ lý là có thể làm tiếp. Hơn nữa, chẳng lẽ ta một tổng tài ở sinh nhật còn không thể cho bản thân nghỉ phép sao?"
“……" Cái này đương nhiên có thể! Nhưng hiện tại thời gian này đi du lịch…… Nhìn hình ảnh trước mặt, một tờ một tờ nghiêm túc lật xem. “Chúng ta đi nơi nào?"
Vài hình ảnh phong cảnh, đối với Diệp An Thần chưa từng ra nước ngoài mà nói, đều rất hấp dẫn.
Đông Phương tuyệt ở bên cạnh cũng nghiêm túc nhìn, nghe Diệp An Thần nói xong, ở khóe miệng mỉm cười, “Chúng ta đều đi dạo một lần thế nào?"
“Đều dạo một lần?" Có điểm không thể tin tưởng quay đầu lại nhìn Tổng Tài đại nhân, Tổng Tài đại nhân hơi điên đi! Từng đó quốc gia đều dạo một lần, là muốn bao nhiêu thời gian.
“Đúng vậy! Vé máy bay tôi đều đã làm, em thích cái nào? Đến lúc đó chúng ta ở đó mấy ngày." Đem máy tính đóng lại, kéo tay Diệp An Thần hướng đi ra ngoài. Vừa đi còn giới thiệu mấy nơi đặc sắc.
“……" Vì cái gì cảm thấy Tổng Tài đại nhân đã sớm có dự tính?
An tĩnh đi theo Tổng Tài đại nhân đi vào xe, lại nhìn Tổng Tài đại nhân một đường mỉm cười lái xe, thẳng đến khi đứng ở đại sảnh sân bay, Diệp An Thần mới nghi hoặc hỏi ra nghi vấn trong lòng, “Chúng ta hiện tại liền đi?"
“Đúng vậy!" Mà Diệp An Thần nghe được chính là Tổng Tài đại nhân mỉm cười đáp hai chữ.
“Chính là em cái gì đều không có mang." Diệp An Thần buông tay, đây là không phải cũng quá nhanh một chút? Hơn một giờ trước Tổng Tài đại nhân mới nói với cậu muốn đi du lịch, hiện tại cậu cư nhiên cũng đã đứng ở sân bay, mà xuống, Diệp An Thần nhìn người mặc vest đen trước mặt, trong tay cầm vé máy bay, lại đi trước dẫn đường người, Diệp An Thần không chút nghi ngờ, nói không chừng lại một khắc sau cậu liền xuất hiện ở nước ngoài.
Đi theo, Đông Phương Tuyệt đi chậm lại cùng Diệp An Thần sóng vai mà đi, “Yên tâm, chứng minh của em, tôi đều mang theo, quần áo gì đó, đến lúc đó lại mua là được."
Tổng Tài đại nhân quả nhiên là thổ hào a! Nhưng hình như trọng điểm không phải ở chỗ này a! Hơn nữa, nhìn bốn phía, vì cái gì sẽ có một loại cảm giác bị bắt cóc?
Theo thói quen nhìn bốn phía, nhưng thực nhanh liền phản ứng lại, cậu thiệt tình không cần lại trốn tránh nữ chính rồi a! Nhưng là cậu thiệt tình không muốn cùng nữ chính gặp mặt làm xao đây?
Bưng đồ trong tay đi về phía trước, nguyên bản nghĩ tuy rằng bọn họ hai người làm ở cùng một công ty, nhưng thời gian gặp mặt cơ hồ có thể nói là không có, cho nên cho dù hai người gặp, hay gặp thoáng qua gì đó, hẳn là cũng là bình thường đi!
Chỉ là Diệp An Thần nghĩ rất tốt đẹp, lại còn không kịp cùng nữ chủ gặp thoáng qua cũng đã bị nữ chủ gọi lại “Thần……"
Yên lặng trong lòng gian nan thở dài, hắn thật sự không muốn cùng nữ chính tiếp xúc nhiều a! Nhưng Diệp An Thần cũng chỉ có thể bất đắc dĩ trả lời, “Ngươi như thế nào ở chỗ này?" Nói, nữ chính không phải bị Tổng Tài đại nhân đuổi đi sao? Vì cái gì vẫn còn ở chỗ này? Hơn nữa…… Vì cái gì hắn cảm thấy bộ dáng hiện tại của nữ chính quái quái? Là chính mình suy nghĩ nhiều sao?
“Ta……" Đối mặt với vấn đề của Diệp An Thần, nữ chủ lôi kéo quần áo trên người, lại làm Diệp An Thần chú ý tới, nữ chính khoác ở trên người cái áo này, hẳn là……Tây trang nam nhân đi! Đúng không đúng không, kiểu dáng, độ lớn nhỏ, hẳn là của nam nhân đi! Mà bởi vì nữ chủ vừa rồi kéo quần áo, làm Diệp An Thần chú ý tới trên cổ nữ chính có một khối xanh tím, nhan sắc quen thuộc kia, hình dạng quen thuộc kia. Nếu hiện tại Diệp An Thần cởi quần áo ra, nói không chừng có thể tìm được vài cái tương tự như vậy, nhưng là vấn đề là…… Kia thật là sự là dấu hôn đi, thật sự đi, thật sự đi! Hẳn là không phải muỗi a, sâu a, cái gì cắn ra! Nhưng là nếu thật sự là dấu hôn mà nói……Cái này rốt cuộc là phát triển như thế nào?
Trộm hướng chính cổ mình nhìn nhìn, liền vị trí kia, giống như cũng không có khả năng là chính mình có tạo ra, cho nên……
Thấy Diệp An Thần ánh mắt tò mò nhìn cổ chính mình, nữ chủ kinh hoảng che cổ, sau đó hoảng loạn giải thích, “Không phải như ngươi nghĩ đâu, ngày hôm qua, Tuyệt…… Không, Đông, Tổng tài, không phải ngươi như ngươi nghĩ, tối hôm qua, chúng ta…… Uống say…… Ta…… Ngươi…… Không cần hiểu lầm."
Nữ chủ nói đứt quãng, càng nói càng hoảng loạn, càng nói càng nhỏ giọng, chỉ có một câu không cần hiểu lầm là Diệp An Thần nghe rõ. Nếu nơi này không có thanh âm khác nói, Diệp An Thần hoài nghi chính mình nghe không thấy. Chỉ là liền tính là nghe thấy được Diệp An Thần vẫn như cũ nghi hoặc, nữ chính rốt cuộc đang nói cái gì? Muốn biểu đạt có ý tứ gì?
“Cái áo khoác này……" Tuy rằng nữ chính nói cậu nghe không hiểu lắm, nhưng là khi nhìn kỹ nữ chính, Diệp An Thần cau mày, vì cái gì hắn cảm thấy cái áo khoác này cậu nhìn có điểm quen mắt?
Chỉ là Diệp An Thần một câu còn chưa có nói xong, cũng đã bị nữ chủ chen vào “Thần, không phải, không phải như ngươi nghĩ như vậy, ta có việc, đi trước, ta…… Thần…… Không có việc gì, ngươi, không cần hiểu lầm."
“……?" Cho nên nói, hắn rốt cuộc hẳn là nghĩ thành cái dạng gì? Quay đầu lại nhìn về phía nữ chính rời đi, nói chuyện nói một nửa không tốt a! Chỉ số thông minh của cậu không đủ, cho nên thiệt tình đoán không ra cô là muốn biểu đạt chính là có ý gì, thỉnh cầu lại lần nữa giải thích a! Nhưng nhìn nữ chính đã đi xa, hiển nhiên đây là không có khả năng.
Suy nghĩ xong liền trở lại phòng, Đông Phương Tuyệt đã sửa sang ngồi ở ghế đánh máy tính. Thấy Diệp An Thần trở về liền đem máy tính đóng lại, cong lên khóe miệng ở trong không khí nhẹ nhàng hít vào một hơi, “Thơm quá."
Nhưng là khi thấy Diệp An Thần đứng ở cửa, nghi hoặc nhìn áo khoác của tây trang chính mình khoác, Đông Phương Tuyệt nghi hoặc, áo khoác hắn rất đẹp sao?
Đi đến bên người Diệp An Thần, tiếp nhận đồ trên tay cậu, kéo Diệp An Thần để cậu ngồi lên ghế, lại đem đồ để lên bàn. Đông Phương Tuyệt cười cười phát hiện, bảo bối của mình vẫn như cũ là vẻ mặt tự hỏi: “Làm sao vậy? Quần áo ta rất đẹp?"
“Áo khoác của anh có phải đã đổi qua hay không? Em nhớ hình như hôm qua anh không phải là cái này a!" Lại nhìn thấy trên áo khoác trên sô pha, Diệp An Thần cảm thấy chính mình suy diễn nói không chừng hoàn toàn chính xác a!
“Đúng vậy, bộ kia đã bị bẩn." Đông Phương Tuyệt cũng nhìn thoáng qua áo khoác chính mình, “Có cái vấn đề hì sao?" Liền tính là chính mình thay đổi một cái áo khoác khác hẳn là cũng không thể làm bảo bối của hắn nhìn chằm chặp như vậy đi!
Nếu là vậy thì được rồi, Diệp An Thần gật gật đầu. Đưa cháo cho Tổng Tài đại nhân, thấy Tổng Tài đại nhân ánh mắt dò hỏi liền giải thích: “Không có gì, chính là vừa rồi ở trên đường gặp một người, có điểm không rõ ý tứ trong lời nói của nàng, bất quá hiện tại đã nghĩ thông suốt."
“Gặp được một người, ai?" Uống cháo bảo bối của hắn làm, Đông Phương Tuyệt tùy ý hỏi một câu.
Diệp An Thần nhíu nhíu mi, “Bạch Mộng Tuyết."
“Bạch Mộng Tuyết……" Ai? Động tác uống cháo của Đông Phương Tuyệt dừng một chút, nỗ lực hồi tưởng người này, nhưng tìm kiếm một lần ký ức của mình lại vẫn như cũ phát hiện không tìm được người này.
Thấy Tổng Tài đại nhân ánh mắt nghi hoặc, Diệp An Thần mới nhớ tới, hiện tại Tổng Tài đại nhân hình như còn không biết tên nữ chính a! Vì thế hảo tâm giải thích nói: “Chính là người ngày hôm qua bị ngươi đuổi ra ngoài ấy."
Ngày hôm qua…… Như là nhớ tới gì đó Đông Phương Tuyệt ghét bỏ nhíu nhíu mày, tùy ý nói, “Nàng cùng em nói gì đó?" Sau tiếp tục uống cháo, Đông Phương Tuyệt trên người khí lạnh tỏa ra. Diệp An Thần cau mày, nghĩ kỹ càng tỉ mỉ đem chuyện vừa rồi nói cho Tổng Tài đại nhân nghe, lại vui sướng đem suy diễm của mình cũng hoàn hoàn chỉnh chỉnh nói ra, tuy rằng sau lưng nói người khác nói bậy không phải thực tốt, nhưng Diệp An Thần vui sướng tỏ vẻ, hắn muốn ngăn chặn hết thảy Tổng Tài đại nhân cùng nữ chính có cơ hội phát triển.
“Hẳn là như vậy đi!" Nói xong suy đoán của chính mình, Diệp An Thần dò hỏi đương sự trước mặt.
Đông Phương Tuyệt thấy ánh mắt nhìn Diệp An Thần lóe lóe, nhưng trên tay lại như cũ vẫn uống cháo, làm lơ Diệp An Thần chờ mong. Thẳng đến khi đem một chén cháo uống xong mới bình tĩnh nói, “Ta chính xác ở WC trên đường gặp được quá nàng!"
“\ ( ^o^) /……" Cậu quả nhiên chính là Conan.
“Nhưng là ngày hôm qua nàng ở trong rượu của tôi uống hạ thuốc." Đông Phương Tuyệt mỉm cười.
“( ⊙ o ⊙)……" ( ⊙ o ⊙)
Thấy Diệp An Thần kinh ngạc, Đông Phương Tuyệt lại như cũ vẫn không có buông tha hắn, mà là ăn đồ ăn trước mặt rồi chậm rì rì nói, “Em nói tôi nếu thật sự uống ly rượu kia, gặp lại nàng sẽ nói sao?" Trên mặt lộ ra một nụ cười mỉm nguy hiểm, nghĩ lúc ấy nữ nhân kia ngã vào vào trên người hắn, mùi hương cùng ánh mắt của nàng ta, mỗi thứ đều giống nhau đều làm hắn cảm thấy ghê tởm.
“( ⊙ o ⊙)……" Sẽ thế nào! Vậy nhất định là sẽ xảy ra chuyện a hỗn đản, ( ╯‵□′) ╯︵┻━┻
Nữ chủ đây là công khai đoạt nam nhân của cậu sao? Không thể tha thứ, bất quá…… Này cùng dấu hôn trên cổ nữ chính có quan hệ gì? Ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tổng Tài đại nhân từ trên xuống dưới nhìn một lần. Sau đó kiên định lắc đầu, nếu dấu vết kia là của Tổng Tài đại nhân lưu lại, Tổng Tài đại nhân nhất định sẽ trước tiên cùng chính mình nói. Chẳng lẽ…… Nhưng là cũng sẽ không a! Nữ chính gặp cũng không phải là Đông Phương Đêm ngốc kia, ngay cả Đông Phương Đêm uống say đều có thể biết người làm với hắn là ai, không có đạo lý sẽ làm với nữ chính a!
“Sau đó thì sao?" Vì thế thật sự nghĩ không ra Diệp An Thần quyết định vẫn là tiếp tục nghe kể chuyện xưa đi! Rốt cuộc, Tổng Tài đại nhân cũng không phải là cái loại người ăn mệt sẽ không rên một tiếng. Hơn nữa, nhìn Tổng Tài đại nhân hiện tại trên mặt mỉm cười, cậu cảm thấy nữ chính không còn hảo hảo sống để gặp được chính mình a!
Sau đó? Đông Phương Tuyệt ở khóe miệng lộ ra một nụ cười mỉm: “Nếu nàng thích bị người thượng, tôi liền đáp ứng nàng."
“……" Quả nhiên Tổng Tài đại nhân tà ác a! Yên lặng mà cấp nữ chính thắp một loạt nến.
Cho nên…… Không phải nữ chính gặp nạn Tổng Tài đại nhân anh hùng cứu mỹ nhân sao? Mà là nữ chính hạ dược không thành bị Tổng Tài đại nhân chỉnh sao?
Trừu trừu khóe miệng, nghĩ nữ chính đối chính mình nói những cái đó ý nghĩa không rõ nói, lại nghĩ trên người nàng có dấu hôn, cùng quần áo, một loạt việc xảy ra, nếu Tổng Tài đại nhân không phải vẫn luôn ở bên người hăn…… Kia hắn hiểu lầm liền sẽ là……
Cho nên…… Nữ chính đây là……? Nhưng là không có đạo lý a! Nữ chính vì cái gì muốn cho hắn hiểu lầm chuyện như vậy? Chẳng lẽ nàng đã phát hiện chính mình cùng Tổng Tài đại quan hệ ra sao?
“Hảo, không cần suy nghĩ cái này, tôi vừa rồi tra mấy trang web, tí nữa chúng ta đi nghỉ phép." Đem notebook đẩy đến trước mặt Diệp An Thần, click mở trang web để Diệp An Thần xem.
Đi…… Nghỉ phép? Diệp An Thần lập tức thu hồi suy nghĩ, kỳ quái nhìn Tổng Tài đại nhân, “Này đều sắp tết, anh còn có thời gian đi nghỉ phép?"
“Vì cái gì không có, chuyện quan trọng tôi đều xử lý xong rồi, dư lại trợ lý là có thể làm tiếp. Hơn nữa, chẳng lẽ ta một tổng tài ở sinh nhật còn không thể cho bản thân nghỉ phép sao?"
“……" Cái này đương nhiên có thể! Nhưng hiện tại thời gian này đi du lịch…… Nhìn hình ảnh trước mặt, một tờ một tờ nghiêm túc lật xem. “Chúng ta đi nơi nào?"
Vài hình ảnh phong cảnh, đối với Diệp An Thần chưa từng ra nước ngoài mà nói, đều rất hấp dẫn.
Đông Phương tuyệt ở bên cạnh cũng nghiêm túc nhìn, nghe Diệp An Thần nói xong, ở khóe miệng mỉm cười, “Chúng ta đều đi dạo một lần thế nào?"
“Đều dạo một lần?" Có điểm không thể tin tưởng quay đầu lại nhìn Tổng Tài đại nhân, Tổng Tài đại nhân hơi điên đi! Từng đó quốc gia đều dạo một lần, là muốn bao nhiêu thời gian.
“Đúng vậy! Vé máy bay tôi đều đã làm, em thích cái nào? Đến lúc đó chúng ta ở đó mấy ngày." Đem máy tính đóng lại, kéo tay Diệp An Thần hướng đi ra ngoài. Vừa đi còn giới thiệu mấy nơi đặc sắc.
“……" Vì cái gì cảm thấy Tổng Tài đại nhân đã sớm có dự tính?
An tĩnh đi theo Tổng Tài đại nhân đi vào xe, lại nhìn Tổng Tài đại nhân một đường mỉm cười lái xe, thẳng đến khi đứng ở đại sảnh sân bay, Diệp An Thần mới nghi hoặc hỏi ra nghi vấn trong lòng, “Chúng ta hiện tại liền đi?"
“Đúng vậy!" Mà Diệp An Thần nghe được chính là Tổng Tài đại nhân mỉm cười đáp hai chữ.
“Chính là em cái gì đều không có mang." Diệp An Thần buông tay, đây là không phải cũng quá nhanh một chút? Hơn một giờ trước Tổng Tài đại nhân mới nói với cậu muốn đi du lịch, hiện tại cậu cư nhiên cũng đã đứng ở sân bay, mà xuống, Diệp An Thần nhìn người mặc vest đen trước mặt, trong tay cầm vé máy bay, lại đi trước dẫn đường người, Diệp An Thần không chút nghi ngờ, nói không chừng lại một khắc sau cậu liền xuất hiện ở nước ngoài.
Đi theo, Đông Phương Tuyệt đi chậm lại cùng Diệp An Thần sóng vai mà đi, “Yên tâm, chứng minh của em, tôi đều mang theo, quần áo gì đó, đến lúc đó lại mua là được."
Tổng Tài đại nhân quả nhiên là thổ hào a! Nhưng hình như trọng điểm không phải ở chỗ này a! Hơn nữa, nhìn bốn phía, vì cái gì sẽ có một loại cảm giác bị bắt cóc?
Tác giả :
Trọc Tửu Tàn Hương