Tổng Tài Đại Nhân, Thể Lực Tốt!
Chương 139: Về sau không cho phép ăn đồ Nướng BBQ
Editor: May
“Này……" Lạc Ương Ương muốn nói chuyện, lại bị hôn đến chỉ có thể ô ô kêu rên.
Cô nâng hai tay nhỏ lên để ở trước ngực Phong Thánh, cũng bị anh một phen giữ lấy, hai tay bắt chéo khống chế chặt chẽ ở sau lưng.
Nụ hôn đột ngột này của Phong Thánh quá hung mãnh, làm Lạc Ương Ương không có chút sức lực chống cự.
Sau khi giãy giụa vài giây, Lạc Ương Ương kinh nghiệm chiến bại quá nhiều, liền yếu đi, thức thời ngoan ngoãn bị hôn.
Phong Thánh vương bát đản này, lại làm tập kích đột ngột.
Không thấy được cô rất tức giận sao?
Lúc này hôn cái gì mà hôn, không có chút nhãn lực sao.
Phong Thánh càng hôn càng sâu, anh phát hiện chính mình là thật sự hôn nghiện môi ngọt phấn nhạt của vật nhỏ.
Thật vất vả kết thúc một nụ hôn triền miên, trong thân thể kề sát của hai người, Lạc Ương Ương nằm ở trong ngực Phong Thánh, há to miệng thở hổn hển.
Lúc này một cô gái vừa vặn đi ngang qua, cô ta liếc tới một ánh mắt.
Lạc Ương Ương thấy được ánh mắt đồi phong bại tục ảnh hưởng xấu đến bộ mặt thành phố vân vân, xấu hổ đến cô quay đầu vùi đầu ở trong lòng ngực Phong Thánh, không mặt mũi gặp người.
Trước công chúng, may mắn là buổi tối, ánh sáng ảm đạm, nếu là ban ngày, chẳng phải là đều lộ ra ngoài ánh sáng sao.
Phong Thánh ôm Lạc Ương Ương, cằm để ở đỉnh đầu cô, giọng nói khàn khàn từ tính dễ nghe, nói: “Về sau không cho phép ăn đồ nướng BBQ."
“Hả?" Lạc Ương Ương còn có chút thở hổn hển, đại não nhất thời chưa phản ứng lại từ trong nụ hôn nồng nhiệt đoạt hô hấp người kia.
Cánh tay Phong Thánh vây quanh phần lưng Lạc Ương Ương siết chặt, như là muốn xoa tiến cô vào trong thân thể của chính mình.
Giọng nói anh buồn bực, ngữ điệu lãnh trầm, lại có chút ý vị lên án: “Hương vị không tốt."
Đầu óc Lạc Ương Ương, ‘ ong ’ một chút liền nổ tung.
Ngại cô ăn đồ nướng BBQ, hương vị trong miệng không tốt?
Vậy anh còn hôn lâu như vậy!
Có tật xấu à!
“Này……" Lạc Ương Ương muốn nói chuyện, lại bị hôn đến chỉ có thể ô ô kêu rên.
Cô nâng hai tay nhỏ lên để ở trước ngực Phong Thánh, cũng bị anh một phen giữ lấy, hai tay bắt chéo khống chế chặt chẽ ở sau lưng.
Nụ hôn đột ngột này của Phong Thánh quá hung mãnh, làm Lạc Ương Ương không có chút sức lực chống cự.
Sau khi giãy giụa vài giây, Lạc Ương Ương kinh nghiệm chiến bại quá nhiều, liền yếu đi, thức thời ngoan ngoãn bị hôn.
Phong Thánh vương bát đản này, lại làm tập kích đột ngột.
Không thấy được cô rất tức giận sao?
Lúc này hôn cái gì mà hôn, không có chút nhãn lực sao.
Phong Thánh càng hôn càng sâu, anh phát hiện chính mình là thật sự hôn nghiện môi ngọt phấn nhạt của vật nhỏ.
Thật vất vả kết thúc một nụ hôn triền miên, trong thân thể kề sát của hai người, Lạc Ương Ương nằm ở trong ngực Phong Thánh, há to miệng thở hổn hển.
Lúc này một cô gái vừa vặn đi ngang qua, cô ta liếc tới một ánh mắt.
Lạc Ương Ương thấy được ánh mắt đồi phong bại tục ảnh hưởng xấu đến bộ mặt thành phố vân vân, xấu hổ đến cô quay đầu vùi đầu ở trong lòng ngực Phong Thánh, không mặt mũi gặp người.
Trước công chúng, may mắn là buổi tối, ánh sáng ảm đạm, nếu là ban ngày, chẳng phải là đều lộ ra ngoài ánh sáng sao.
Phong Thánh ôm Lạc Ương Ương, cằm để ở đỉnh đầu cô, giọng nói khàn khàn từ tính dễ nghe, nói: “Về sau không cho phép ăn đồ nướng BBQ."
“Hả?" Lạc Ương Ương còn có chút thở hổn hển, đại não nhất thời chưa phản ứng lại từ trong nụ hôn nồng nhiệt đoạt hô hấp người kia.
Cánh tay Phong Thánh vây quanh phần lưng Lạc Ương Ương siết chặt, như là muốn xoa tiến cô vào trong thân thể của chính mình.
Giọng nói anh buồn bực, ngữ điệu lãnh trầm, lại có chút ý vị lên án: “Hương vị không tốt."
Đầu óc Lạc Ương Ương, ‘ ong ’ một chút liền nổ tung.
Ngại cô ăn đồ nướng BBQ, hương vị trong miệng không tốt?
Vậy anh còn hôn lâu như vậy!
Có tật xấu à!
Tác giả :
Phong Ương