Tổng Tài Bá Đạo
Chương 60
Hàn Nhất Nhất quay lại ôm Uông Giai Trừng, mặc kệ kết quả thế nào cô chính là thật lòng mong muốn Giai Trừng có thể vui vẻ hơn, có thể hạnh phúc mà cùng người mình yêu sống trọn đời.
Cô nhẹ nhàng ngẩng đầu đã thấy ánh mắt sắc bén của một người phụ nữ đang nhìn về phía mình.
“Hạ phu nhân!" Cô nhẹ nhàng đẩy Giai Trừng ra, nhẹ giọng gọi Hạ phu nhân, trên mặt Hạ phu nhân đầy vẻ châm chọc lộ ra một cái xoáy đồng tiền rát đẹp
Uông Giai Trừng vừa nghe đến ba chữ Hạ phu nhân này, ngực cũng căng thẳng theo. Thế nhưng mẹ của Hạ Thiên Triệu là người vô cùng quan trọng liền nhanh chóng quay người lại mỉm cười mà lễ phép nói: “Hạ phu nhân, xin chào."
“Cô, một người hầu cư nhiên dám dẫn người vào trong, cư nhiên còn ở nơi này ngang nhiên mà ôm ấp. Có phải lần trước ta nói còn chưa rõ rang không." Bà ta thừa cơ hội giận tím mặt.
Uông Giai Trừng thấy tình thế không ổn, vội vàng bước lên phía trước giải thích, “Hạ phu nhân, mọi chuyện đều không phải giống bà tưởng tượng."
Thanh âm của cô ôn nhu mà ngọt ngào, ý cười trên mặt như gió mùa xuân, đúng vẻ tôn kính người khác.
“Cô là ai?" Hạ phu nhân theo bản năng đề phòng.
“Cháu là bạn gái của Thiên Triệu, cháu chỉ là vì lịch sự mà cho cô ấy một cái ôm thôi, không nghĩ đã kinh động đến phu nhân, mong người đại nhân không chấp nhặt kẻ vãn bối." Cô thông minh mà lấy lòng, nhắc nhở chính mình phải biết tận dụng cơ hộ mà leo lên bậc thang này.
“Bạn gái của Thiên Triệu không phải tên Kily sao? Sao đã thay đổi rồi?" Hạ phu nhân cũng không có cho cô nhiều mặt mũi, nhưng cũng không có nổi giận, im lặng không hỏi nữa mà nhìn cô vài lần, quả là xinh đẹp thuận mắt.
“Cháu gần đây mới qua lại với Thiên Triệu, nếu như phu nhân có chỗ nào không thích cháu cháu có thể thay đổi." Cô ta hèn mọn mà thành khẩn nói.
“Cô tên là gì? Ba mẹ cô làm cái gì?" Hạ phu nhân hỏi.
“Cháu là Uông Giai Trừng, tập đoàn thực phẩm Uông thị là của nhà cháu." Cô ta nhẹ nhàng giới thiệu.
“A, thì ra là Uông tiểu thư." Bà ta coi như vừa lòng nói.
“Nếu như phu nhân có cần gì, tập đoàn thực phẩm Uông thị nguyện dốc tạn lực đáp ứng."
Uông Giai Trừng trở lên khác lạ, phải nói là trở thành vô cùng nhu thuận, Hàn Nhất Nhất đứng một bên nhìn, cảm thấy Giai Trừng thật không giống với người trước đây mà cô quen, có chút quá khoe khoang? Hay là cô ấy muốn lấy lòng Hạ phu nhân? Thực sự là tình yêu có thể hoàn toàn thay đổi một người.
“Được, nếu có tôi nhất định sẽ báo cho Uông tiểu thư." Hạ phu nhân nhàn nhạt đáp lại, theo đó là một nụ cười. Ngược lại hỏi: “Hàn Nhất Nhất ba mẹ của cô làm cái gì?"
Hàn Nhất Nhất nghe được câu hỏi, nhất thời không biết phải trả lời thế nào.
Uông Giai Trừng biết Hàn Nhất Nhất không muốnhồi tưởng lại những chuyện thống khổ này, không khỏi thay cô trả lời: “Hạ phu nhân, cháy đã biết Nhất Nhất từ nhỏ, cháu có thể trả lời thay cô ấy."
“Hai người đã quen biết từ nhỏ sao?" Tin tức này làm cho Hạ phu nhân cực kỳ kinh ngạc, lòng kìm không được mà nhìn thẳng vài lầm khuôn mặt của Uông Giai Trừng, không ngờ rằng vài tin tức ngoài ý muốn có thể thu được từ cô gái này.
“Mẹ của Nhất Nhất là sống ở nhà cháu, cho nên từ nhỏ cháu đã quen biết." Cô ta thành thực trả lời.
“Vậy còn ba thì sao?" Hạ phu nhân tiếp tục truy hỏi.
“Ba của bạn ấy. . ." Uông Giai Trừng có chúy không biết phải trả lời thế nào, vạn nhất nếu lừa dối sau này Hạ phu nhân biết được cô phải làm sao để lấy lại tín nhiệm của bà đây? Nếu như nói ba cô ấy là dân cờ bạc không phải là lần nữa rạch miệng vết sẹo của Nhất Nhất sao, chuyện tàn nhẫn này cô có chút không đành lòng.
“Ba của tôi sớm đã chết, mẹ nói khi tôi sinh ra không được bao lâu thì đã chết vì tai nạn xe cộ." Hàn Nhất Nhất lạnh lùng trả lời, trong ánh mắt không có chút cảm tình nào.
Hạ phu nhân cảnh giác nhìn về phía cô: “Vậy mẹ cô hiện tại ở đâu, làm cái gì? Nếu có thể tôi rất muốn nhìn thấy mẹ của cô, bởi vì cô là quản gia của Thiên Triệu, mặt khác tôi rất để ý đến an toàn của nó."
Hạ phu nhân thản nhiên đưa ra vấn đề như đây là điều hiển nhiên vậy.
“Mẹ tôi một tháng trước đã chết, mẹ tôi tên là Hàn Phong." Mắt cô gất giấu nước mắt.
Hạ phu nhân thấy vậy cũng không có truy hỏi tiếp nữa, nhìn cô giống người đó như vậy, đuôi lông mày trái có một cái nút ruồi, khi cười có một núm đồng tiền, tất cả khuôn mặt đều có thể giống đến như vậy, bà không tin đây chỉ là trùng hợp.
“Uông tiểu thư cô theo tôi qua đây một chút đi." Hạ phu nhân nói xong những lời này thân thể liền hướng bên ngoài đi ra.
Uông Giai Trừng dâng lên một trận kích động, quay đầu lại giơ tay làm biểu tượng OK với Nhất Nhất, sau đó hưng phấn đuổi theo Hạ phu nhân.
Cô nhẹ nhàng ngẩng đầu đã thấy ánh mắt sắc bén của một người phụ nữ đang nhìn về phía mình.
“Hạ phu nhân!" Cô nhẹ nhàng đẩy Giai Trừng ra, nhẹ giọng gọi Hạ phu nhân, trên mặt Hạ phu nhân đầy vẻ châm chọc lộ ra một cái xoáy đồng tiền rát đẹp
Uông Giai Trừng vừa nghe đến ba chữ Hạ phu nhân này, ngực cũng căng thẳng theo. Thế nhưng mẹ của Hạ Thiên Triệu là người vô cùng quan trọng liền nhanh chóng quay người lại mỉm cười mà lễ phép nói: “Hạ phu nhân, xin chào."
“Cô, một người hầu cư nhiên dám dẫn người vào trong, cư nhiên còn ở nơi này ngang nhiên mà ôm ấp. Có phải lần trước ta nói còn chưa rõ rang không." Bà ta thừa cơ hội giận tím mặt.
Uông Giai Trừng thấy tình thế không ổn, vội vàng bước lên phía trước giải thích, “Hạ phu nhân, mọi chuyện đều không phải giống bà tưởng tượng."
Thanh âm của cô ôn nhu mà ngọt ngào, ý cười trên mặt như gió mùa xuân, đúng vẻ tôn kính người khác.
“Cô là ai?" Hạ phu nhân theo bản năng đề phòng.
“Cháu là bạn gái của Thiên Triệu, cháu chỉ là vì lịch sự mà cho cô ấy một cái ôm thôi, không nghĩ đã kinh động đến phu nhân, mong người đại nhân không chấp nhặt kẻ vãn bối." Cô thông minh mà lấy lòng, nhắc nhở chính mình phải biết tận dụng cơ hộ mà leo lên bậc thang này.
“Bạn gái của Thiên Triệu không phải tên Kily sao? Sao đã thay đổi rồi?" Hạ phu nhân cũng không có cho cô nhiều mặt mũi, nhưng cũng không có nổi giận, im lặng không hỏi nữa mà nhìn cô vài lần, quả là xinh đẹp thuận mắt.
“Cháu gần đây mới qua lại với Thiên Triệu, nếu như phu nhân có chỗ nào không thích cháu cháu có thể thay đổi." Cô ta hèn mọn mà thành khẩn nói.
“Cô tên là gì? Ba mẹ cô làm cái gì?" Hạ phu nhân hỏi.
“Cháu là Uông Giai Trừng, tập đoàn thực phẩm Uông thị là của nhà cháu." Cô ta nhẹ nhàng giới thiệu.
“A, thì ra là Uông tiểu thư." Bà ta coi như vừa lòng nói.
“Nếu như phu nhân có cần gì, tập đoàn thực phẩm Uông thị nguyện dốc tạn lực đáp ứng."
Uông Giai Trừng trở lên khác lạ, phải nói là trở thành vô cùng nhu thuận, Hàn Nhất Nhất đứng một bên nhìn, cảm thấy Giai Trừng thật không giống với người trước đây mà cô quen, có chút quá khoe khoang? Hay là cô ấy muốn lấy lòng Hạ phu nhân? Thực sự là tình yêu có thể hoàn toàn thay đổi một người.
“Được, nếu có tôi nhất định sẽ báo cho Uông tiểu thư." Hạ phu nhân nhàn nhạt đáp lại, theo đó là một nụ cười. Ngược lại hỏi: “Hàn Nhất Nhất ba mẹ của cô làm cái gì?"
Hàn Nhất Nhất nghe được câu hỏi, nhất thời không biết phải trả lời thế nào.
Uông Giai Trừng biết Hàn Nhất Nhất không muốnhồi tưởng lại những chuyện thống khổ này, không khỏi thay cô trả lời: “Hạ phu nhân, cháy đã biết Nhất Nhất từ nhỏ, cháu có thể trả lời thay cô ấy."
“Hai người đã quen biết từ nhỏ sao?" Tin tức này làm cho Hạ phu nhân cực kỳ kinh ngạc, lòng kìm không được mà nhìn thẳng vài lầm khuôn mặt của Uông Giai Trừng, không ngờ rằng vài tin tức ngoài ý muốn có thể thu được từ cô gái này.
“Mẹ của Nhất Nhất là sống ở nhà cháu, cho nên từ nhỏ cháu đã quen biết." Cô ta thành thực trả lời.
“Vậy còn ba thì sao?" Hạ phu nhân tiếp tục truy hỏi.
“Ba của bạn ấy. . ." Uông Giai Trừng có chúy không biết phải trả lời thế nào, vạn nhất nếu lừa dối sau này Hạ phu nhân biết được cô phải làm sao để lấy lại tín nhiệm của bà đây? Nếu như nói ba cô ấy là dân cờ bạc không phải là lần nữa rạch miệng vết sẹo của Nhất Nhất sao, chuyện tàn nhẫn này cô có chút không đành lòng.
“Ba của tôi sớm đã chết, mẹ nói khi tôi sinh ra không được bao lâu thì đã chết vì tai nạn xe cộ." Hàn Nhất Nhất lạnh lùng trả lời, trong ánh mắt không có chút cảm tình nào.
Hạ phu nhân cảnh giác nhìn về phía cô: “Vậy mẹ cô hiện tại ở đâu, làm cái gì? Nếu có thể tôi rất muốn nhìn thấy mẹ của cô, bởi vì cô là quản gia của Thiên Triệu, mặt khác tôi rất để ý đến an toàn của nó."
Hạ phu nhân thản nhiên đưa ra vấn đề như đây là điều hiển nhiên vậy.
“Mẹ tôi một tháng trước đã chết, mẹ tôi tên là Hàn Phong." Mắt cô gất giấu nước mắt.
Hạ phu nhân thấy vậy cũng không có truy hỏi tiếp nữa, nhìn cô giống người đó như vậy, đuôi lông mày trái có một cái nút ruồi, khi cười có một núm đồng tiền, tất cả khuôn mặt đều có thể giống đến như vậy, bà không tin đây chỉ là trùng hợp.
“Uông tiểu thư cô theo tôi qua đây một chút đi." Hạ phu nhân nói xong những lời này thân thể liền hướng bên ngoài đi ra.
Uông Giai Trừng dâng lên một trận kích động, quay đầu lại giơ tay làm biểu tượng OK với Nhất Nhất, sau đó hưng phấn đuổi theo Hạ phu nhân.
Tác giả :
Sơ Thần