Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Chương 34
Dường như nhớ ra gì đó, Tống Di Văn bỗng bí hiểm tụ tập mọi người lại với nhau.
“Mọi người có biết không? Mấy hôm trước không phải Tô Lạc Ly nghỉ phép sao? Hôm cô ta quay về, tôi thấy trêи cổ cô ta có vết hôn! Trêи cánh tay hình như còn tím một mảng"
Vừa nói vậy, dường như mọi người đều nghĩ tới gì đó.
áo cao cổ, còn |, cô ta còn che “Không sai, không sai, tôi thấy cô ta m: mặc dài tay, hơn nữa, giờ sắp vào hè rồi kín mítI"
“Ôi đậu xanh, trong hai ngày nghỉ đó, Tô Lạc Ly kia chắc chắn ngủ với lãnh đạo cấp cao nào đó của Tinh Hoàng rồi, thế nên mới ký hợp đồng với cô ta!"
“Không nhìn ra nha, cái dạng đó của Tô Lạc Ly, vẫn có người xuống tay được!"
Tống Di Văn nói như vậy, mọi người càng thêm chắc chắn, Tô Lạc Ly ngủ với lãnh đạo cấp cao của Quốc tế Tinh Hoàng, vì thế mới có được cơ hội ký hợp đồng.
Chẳng qua, chuyện này cũng chẳng có gì đáng ngưỡng mộ cả, dù sao Quốc tế Tinh Hoàng cũng sắp phá sản rồi.
Tối nay, Tiêu Mạch Nhiên tan làm khá muộn, mặc dù độ nổi tiếng đi xuống, nhưng lịch trình của cô vẫn khá nhiều, lúc ở đây, cứ luôn liều mạng quay phim cho kịp.
Cô vừa bước chân về phòng, liền có người tới gõ cửa.
Hạ Liên cũng hơi mệt, có chút mất kiên nhẫn ra mở cửa, thấy người đứng trước cửa liền giật mình.
“Chị Mạch Nhiên, là… cô Tô tới tìm chị" Hạ Liên gọi Tô Mạch Nhiên trong phòng ngủ.
“Ừ, bảo cô ấy vào đi" Tiêu Mạch Nhiên vốn đã lấy bông tẩy trang, rồi lại cất vào, ra khỏi phòng ngủ.
Cảnh đối đầu của Tô Lạc Ly và cô khá nhiều, vì thế bọn họ gần như nghỉ quay cùng một lúc.
“Cô Tô, muộn vậy rồi còn tới tìm tôi, có chuyện gì sao?"
Tiêu Mạch Nhiên mỉm cười.
Mấy năm gần đây lăn lộn trong giới giải trí, quy tắc trong ngành giúp cô hiểu được, đừng quá gần gũi với người khác, nhưng cũng không nên quá xa cách.
Khoảng cách này, cô nám bát rất tốt.
So với nụ cười của Tiêu Mạch Nhiên, nụ cười của Tô Lạc Ly xán lạn hơn nhiều.
“Chị Mạch Nhiên, em có thể ký hợp đồng với Quốc tế Tinh Hoàng, thật sự rất cảm ơn chị! Em cũng không có thứ gì quý giá để tặng cho chị, đây là quà gặp mặt của công ty, của người phúc ta, tặng cho chị"
Tô Lạc Ly lại rất thẳng thắn, nói rõ ý định của mình, đưa chiếc hộp nhung cho Tiêu Mạch Nhiên.
Hạ Liên vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ nhìn Tiêu Mạch Nhiên, hai ngày nay Tiêu Mạch Nhiên luôn yên tâm quay.
phim, chưa từng nhúng tay vào chuyện của Tô Lạc Ly.
Tiêu Mạch Nhiên thoáng vẻ nghi hoặc, chẳng qua, so với vẻ quá đỗi ngạc nhiên trêи mặt Hạ Liên, cô càng bình tĩnh thong dong hơn.
“Cô Tô, cô khách khí rồi, chuyện nhỏ mà thôi"
Hạ Liên càng nghi ngờ, vậy mà Tiêu Mạch Nhiên lại không giải thích.
“Chị Mạch Nhiên, chị đừng gọi cô Tô nữa, nghe không hợp lắm, em là đàn em của chị, sau này mọi người còn cùng một công ty, chị cũng là đàn chị của em, chị gọi em Lạc Ly là được"
Tô Lạc Ly kéo tay Tiêu Mạch Nhiên, đặt hộp nhung vào trong tay cô.
“Món quà nhỏ không đủ thành ý" Tô Lạc Ly vẫn nở nụ cười hồn nhiên vô hại như trước.
Tiêu Mạch Nhiên nhìn hộp gấm trêи tay, khẽ cười: “Dựa vào diễn xuất của cô, sau này nhất định sẽ có cơ hội, xuất hiện trong vài sự kiện, cũng cần chăm chút hơn, món trang sức này cô cứ giữ lại đi"
Nói rồi, Tiêu Mạch Nhiên liền định trả chiếc hộp nhung về tay Tô Lạc Ly.
Tô Lạc Ly liền giấu hai tay ra sau lưng: “Giờ em chỉ có bộ phim này, cho dù sau này có cơ hội, cũng còn lâu, chị Mạch Nhiên, chị không nhận là coi thường em"
Tiêu Mạch Nhiên cười nhẹ: “Vậy tôi nhận vậy."
Lúc này Tô Lạc Ly mới thở phào: “Được rồi, không còn sớm nữa, mai còn phải quay sớm, chị nghỉ ngơi sớm đi, ngủ ngon"
“Ngủ ngon"
Tô Lạc Ly vừa lòng rời đi, Hạ Liên tiễn cô đi rồi xoay.
người trở lại.
“Chị Mạch Nhiên, chuyện này…" Hạ Liên có chút không hiểu, vì sao Tiêu Mạch Nhiên lại không giải thích rõ ràng chứ?
“Tôi biết em muốn nói gì, chẳng qua, phần nhân tình này nhận cũng chẳng sao, nhỡ ngày nào đó cô ấy biết rồi, chúng ta liền nói là hiểu lầm mà thôi, Tô Lạc Ly này diễn xuất tốt, cũng rất thông minh, sau này nhất định sẽ nổi tiếng, đối với chúng ta cũng không hại gì."
Tiêu Mạch Nhiên mở hộp nhung ra, sợi dây chuyền hồng ngọc lặng yên nằm bên trong.
Hạ Liên trợn tròn mắt nhìn sợi dây chuyền hồng ngọc kia: “Đây, đây… lúc chị Mạch Nhiên ký hợp đồng, chẳng qua tặng cho một chiếc vòng ngọc đeo tay, cái này cũng…"
Ý thức được mình lỡ lời, Hạ Liên vội ngậm miệng lại.
Đi theo Tiêu Mạch Nhiên, tầm hiểu biết của Hạ Liên cũng không hạn hẹp, thứ gì tốt mà chưa từng thấy, nhưng sợi dây chuyền hồng ngọc màu đẹp như này, cô vẫn là lần đầu nhìn thấy.
Tiêu Mạch Nhiên cũng nhíu mày, quà gặp mặt của Tô Lạc Ly lại quý giá thế này.
Công ty ký hợp đồng với nghệ sĩ tặng quà gặp mặt là quy củ, nhưng quà gặp mặt cũng mỗi người mỗi khác, công ty coi trọng, nổi tiếng, quà gặp mặt đương nhiên sẽ quý giá.
Nhưng Tô Lạc Ly…
Không có chỗ dựa, không có tác phẩm nổi bật…
Quan trọng là, Ôn Khanh Mộ vừa mua lại Quốc tế Tinh Hoàng, Tô Lạc Ly liền ký hợp đồng, còn có được quà gặp mặt quý giá thế này.
“Hạ Liên, sao tôi cứ lờ mờ cảm thấy chuyện Tô Lạc Ly ký hợp đồng, còn cả quà gặp mặt này, cùng với chuyện A Khanh bên kia khá trùng hợp chứ?"
Hạ Liên nghiêng đầu nghĩ một hồi: “Không thể nào, em nghe ngóng rồi, Tô Lạc Ly này vừa tốt nghiệp, hoàn cảnh gia đình cũng không tốt lắm, sao cô ta có thể có quan hệ gì với chủ tịch Ôn chứ? Chắc là trùng hợp thôi?"
“Thực ra tôi cũng cảm thấy không thể nào, con người A Khanh trước giờ không thích tiếp xúc với người khác, người anh ấy quen biết rất ít" Tiêu Mạch Nhiên dường như đang tự nói chuyện một mình.
“Trời ơi, chị Mạch Nhiên, chị cứ yên tâm đi, chủ tịch Ôn cao ngạo như thế, chị đi nói vài câu, chủ tịch Ôn đã bạo tay mua lại cả Tinh Hoàng, chị với chủ tịch Ôn mới có quan hệ đói"
Đương nhiên Tiêu Mạch Nhiên thích nghe lời như vậy, mặt hơi đỏ lên, cúi đầu cười thầm.
“Đúng rồi, Hạ Liên, chuyện A Khanh mua lại Tinh Hoàng không công khai với bên ngoài, em cũng đừng nói chư A Khanh mua lại Tinh Hoàng ra, càng đừng nhắc đến tôi, biết chưa?"
“Biết rồi, biết rồi! Chị Mạch Nhiên, nhanh như vậy đã che chở cho chồng rồi"
“Chồng cái gì chứ, đừng nói linh tinh!"
Nghe cách xưng hô này, Tiêu Mạch Nhiên vẫn cực kì vui vẻ.
Mong rằng sẽ có một ngày điều này trở thành sự thật.
Ở một diễn biến khác, Tô Nhược Vân biết Tô Lạc Ly ký hợp đồng với Quốc tế Tinh Hoàng, cũng cực kì nghi ngờ, cùng với đó, cũng cảm thấy kỳ lạ.
“Tô Lạc Ly này rốt cuộc ăn may cái gì thế? Vậy mà lại ký hợp đồng với Tinh Hoàng!" Tô Nhược Vân vừa chải đầu vừa bực tức nói.
Hoàng Xán mang cho cô ta cốc sữa nóng: “Nghe Tống Di Văn nói, thấy trêи cổ Tô Lạc Ly có vết hôn, bảo là cô ta ngủ với lãnh đạo cấp cao nào đó của Tinh Hoàng"
“Thật sao?"
“Đương nhiên là thật rồi, vết hôn sao có thể nhìn nhầm được"
“Năng lực dụ dỗ đàn ông quả là không kém!" Tô Nhược Vân hung ác nhìn vào gương.
“Chị Nhược Vân, cũng chả có gì to tát cả, Tinh Hoàng sắp phá sản rồi! Ký hợp đồng rồi thì sao chứ"
“Nói cũng phải"
Đang nói, điện thoại Tô Nhược Vân bỗng reo lên, thấy số điện thoại kia, cô ta liền hưng phấn, lập tức đuổi Hoàng Xán ra ngoài.
– ——————
“Mọi người có biết không? Mấy hôm trước không phải Tô Lạc Ly nghỉ phép sao? Hôm cô ta quay về, tôi thấy trêи cổ cô ta có vết hôn! Trêи cánh tay hình như còn tím một mảng"
Vừa nói vậy, dường như mọi người đều nghĩ tới gì đó.
áo cao cổ, còn |, cô ta còn che “Không sai, không sai, tôi thấy cô ta m: mặc dài tay, hơn nữa, giờ sắp vào hè rồi kín mítI"
“Ôi đậu xanh, trong hai ngày nghỉ đó, Tô Lạc Ly kia chắc chắn ngủ với lãnh đạo cấp cao nào đó của Tinh Hoàng rồi, thế nên mới ký hợp đồng với cô ta!"
“Không nhìn ra nha, cái dạng đó của Tô Lạc Ly, vẫn có người xuống tay được!"
Tống Di Văn nói như vậy, mọi người càng thêm chắc chắn, Tô Lạc Ly ngủ với lãnh đạo cấp cao của Quốc tế Tinh Hoàng, vì thế mới có được cơ hội ký hợp đồng.
Chẳng qua, chuyện này cũng chẳng có gì đáng ngưỡng mộ cả, dù sao Quốc tế Tinh Hoàng cũng sắp phá sản rồi.
Tối nay, Tiêu Mạch Nhiên tan làm khá muộn, mặc dù độ nổi tiếng đi xuống, nhưng lịch trình của cô vẫn khá nhiều, lúc ở đây, cứ luôn liều mạng quay phim cho kịp.
Cô vừa bước chân về phòng, liền có người tới gõ cửa.
Hạ Liên cũng hơi mệt, có chút mất kiên nhẫn ra mở cửa, thấy người đứng trước cửa liền giật mình.
“Chị Mạch Nhiên, là… cô Tô tới tìm chị" Hạ Liên gọi Tô Mạch Nhiên trong phòng ngủ.
“Ừ, bảo cô ấy vào đi" Tiêu Mạch Nhiên vốn đã lấy bông tẩy trang, rồi lại cất vào, ra khỏi phòng ngủ.
Cảnh đối đầu của Tô Lạc Ly và cô khá nhiều, vì thế bọn họ gần như nghỉ quay cùng một lúc.
“Cô Tô, muộn vậy rồi còn tới tìm tôi, có chuyện gì sao?"
Tiêu Mạch Nhiên mỉm cười.
Mấy năm gần đây lăn lộn trong giới giải trí, quy tắc trong ngành giúp cô hiểu được, đừng quá gần gũi với người khác, nhưng cũng không nên quá xa cách.
Khoảng cách này, cô nám bát rất tốt.
So với nụ cười của Tiêu Mạch Nhiên, nụ cười của Tô Lạc Ly xán lạn hơn nhiều.
“Chị Mạch Nhiên, em có thể ký hợp đồng với Quốc tế Tinh Hoàng, thật sự rất cảm ơn chị! Em cũng không có thứ gì quý giá để tặng cho chị, đây là quà gặp mặt của công ty, của người phúc ta, tặng cho chị"
Tô Lạc Ly lại rất thẳng thắn, nói rõ ý định của mình, đưa chiếc hộp nhung cho Tiêu Mạch Nhiên.
Hạ Liên vừa ngạc nhiên vừa nghi ngờ nhìn Tiêu Mạch Nhiên, hai ngày nay Tiêu Mạch Nhiên luôn yên tâm quay.
phim, chưa từng nhúng tay vào chuyện của Tô Lạc Ly.
Tiêu Mạch Nhiên thoáng vẻ nghi hoặc, chẳng qua, so với vẻ quá đỗi ngạc nhiên trêи mặt Hạ Liên, cô càng bình tĩnh thong dong hơn.
“Cô Tô, cô khách khí rồi, chuyện nhỏ mà thôi"
Hạ Liên càng nghi ngờ, vậy mà Tiêu Mạch Nhiên lại không giải thích.
“Chị Mạch Nhiên, chị đừng gọi cô Tô nữa, nghe không hợp lắm, em là đàn em của chị, sau này mọi người còn cùng một công ty, chị cũng là đàn chị của em, chị gọi em Lạc Ly là được"
Tô Lạc Ly kéo tay Tiêu Mạch Nhiên, đặt hộp nhung vào trong tay cô.
“Món quà nhỏ không đủ thành ý" Tô Lạc Ly vẫn nở nụ cười hồn nhiên vô hại như trước.
Tiêu Mạch Nhiên nhìn hộp gấm trêи tay, khẽ cười: “Dựa vào diễn xuất của cô, sau này nhất định sẽ có cơ hội, xuất hiện trong vài sự kiện, cũng cần chăm chút hơn, món trang sức này cô cứ giữ lại đi"
Nói rồi, Tiêu Mạch Nhiên liền định trả chiếc hộp nhung về tay Tô Lạc Ly.
Tô Lạc Ly liền giấu hai tay ra sau lưng: “Giờ em chỉ có bộ phim này, cho dù sau này có cơ hội, cũng còn lâu, chị Mạch Nhiên, chị không nhận là coi thường em"
Tiêu Mạch Nhiên cười nhẹ: “Vậy tôi nhận vậy."
Lúc này Tô Lạc Ly mới thở phào: “Được rồi, không còn sớm nữa, mai còn phải quay sớm, chị nghỉ ngơi sớm đi, ngủ ngon"
“Ngủ ngon"
Tô Lạc Ly vừa lòng rời đi, Hạ Liên tiễn cô đi rồi xoay.
người trở lại.
“Chị Mạch Nhiên, chuyện này…" Hạ Liên có chút không hiểu, vì sao Tiêu Mạch Nhiên lại không giải thích rõ ràng chứ?
“Tôi biết em muốn nói gì, chẳng qua, phần nhân tình này nhận cũng chẳng sao, nhỡ ngày nào đó cô ấy biết rồi, chúng ta liền nói là hiểu lầm mà thôi, Tô Lạc Ly này diễn xuất tốt, cũng rất thông minh, sau này nhất định sẽ nổi tiếng, đối với chúng ta cũng không hại gì."
Tiêu Mạch Nhiên mở hộp nhung ra, sợi dây chuyền hồng ngọc lặng yên nằm bên trong.
Hạ Liên trợn tròn mắt nhìn sợi dây chuyền hồng ngọc kia: “Đây, đây… lúc chị Mạch Nhiên ký hợp đồng, chẳng qua tặng cho một chiếc vòng ngọc đeo tay, cái này cũng…"
Ý thức được mình lỡ lời, Hạ Liên vội ngậm miệng lại.
Đi theo Tiêu Mạch Nhiên, tầm hiểu biết của Hạ Liên cũng không hạn hẹp, thứ gì tốt mà chưa từng thấy, nhưng sợi dây chuyền hồng ngọc màu đẹp như này, cô vẫn là lần đầu nhìn thấy.
Tiêu Mạch Nhiên cũng nhíu mày, quà gặp mặt của Tô Lạc Ly lại quý giá thế này.
Công ty ký hợp đồng với nghệ sĩ tặng quà gặp mặt là quy củ, nhưng quà gặp mặt cũng mỗi người mỗi khác, công ty coi trọng, nổi tiếng, quà gặp mặt đương nhiên sẽ quý giá.
Nhưng Tô Lạc Ly…
Không có chỗ dựa, không có tác phẩm nổi bật…
Quan trọng là, Ôn Khanh Mộ vừa mua lại Quốc tế Tinh Hoàng, Tô Lạc Ly liền ký hợp đồng, còn có được quà gặp mặt quý giá thế này.
“Hạ Liên, sao tôi cứ lờ mờ cảm thấy chuyện Tô Lạc Ly ký hợp đồng, còn cả quà gặp mặt này, cùng với chuyện A Khanh bên kia khá trùng hợp chứ?"
Hạ Liên nghiêng đầu nghĩ một hồi: “Không thể nào, em nghe ngóng rồi, Tô Lạc Ly này vừa tốt nghiệp, hoàn cảnh gia đình cũng không tốt lắm, sao cô ta có thể có quan hệ gì với chủ tịch Ôn chứ? Chắc là trùng hợp thôi?"
“Thực ra tôi cũng cảm thấy không thể nào, con người A Khanh trước giờ không thích tiếp xúc với người khác, người anh ấy quen biết rất ít" Tiêu Mạch Nhiên dường như đang tự nói chuyện một mình.
“Trời ơi, chị Mạch Nhiên, chị cứ yên tâm đi, chủ tịch Ôn cao ngạo như thế, chị đi nói vài câu, chủ tịch Ôn đã bạo tay mua lại cả Tinh Hoàng, chị với chủ tịch Ôn mới có quan hệ đói"
Đương nhiên Tiêu Mạch Nhiên thích nghe lời như vậy, mặt hơi đỏ lên, cúi đầu cười thầm.
“Đúng rồi, Hạ Liên, chuyện A Khanh mua lại Tinh Hoàng không công khai với bên ngoài, em cũng đừng nói chư A Khanh mua lại Tinh Hoàng ra, càng đừng nhắc đến tôi, biết chưa?"
“Biết rồi, biết rồi! Chị Mạch Nhiên, nhanh như vậy đã che chở cho chồng rồi"
“Chồng cái gì chứ, đừng nói linh tinh!"
Nghe cách xưng hô này, Tiêu Mạch Nhiên vẫn cực kì vui vẻ.
Mong rằng sẽ có một ngày điều này trở thành sự thật.
Ở một diễn biến khác, Tô Nhược Vân biết Tô Lạc Ly ký hợp đồng với Quốc tế Tinh Hoàng, cũng cực kì nghi ngờ, cùng với đó, cũng cảm thấy kỳ lạ.
“Tô Lạc Ly này rốt cuộc ăn may cái gì thế? Vậy mà lại ký hợp đồng với Tinh Hoàng!" Tô Nhược Vân vừa chải đầu vừa bực tức nói.
Hoàng Xán mang cho cô ta cốc sữa nóng: “Nghe Tống Di Văn nói, thấy trêи cổ Tô Lạc Ly có vết hôn, bảo là cô ta ngủ với lãnh đạo cấp cao nào đó của Tinh Hoàng"
“Thật sao?"
“Đương nhiên là thật rồi, vết hôn sao có thể nhìn nhầm được"
“Năng lực dụ dỗ đàn ông quả là không kém!" Tô Nhược Vân hung ác nhìn vào gương.
“Chị Nhược Vân, cũng chả có gì to tát cả, Tinh Hoàng sắp phá sản rồi! Ký hợp đồng rồi thì sao chứ"
“Nói cũng phải"
Đang nói, điện thoại Tô Nhược Vân bỗng reo lên, thấy số điện thoại kia, cô ta liền hưng phấn, lập tức đuổi Hoàng Xán ra ngoài.
– ——————
Tác giả :
Tô Lạc Ly