Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Chương 200: Một trong bảy tiên nữ
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Lạc Ly, em nói thật cho chị biết, có phải em có quan hệ đặc biệt gì với sếp Dạ không?"
Giọng điệu của Từ Tinh Như cực kỳ nghiêm túc, không cho phép Tô Lạc Ly nói nửa lời gian dối. Nhưng nghe thấy Từ Tinh Như hỏi như này, lòng Tô Lạc Ly liền trầm xuống, thì ra không phải là Ôn Khanh Mộ, mà là Dạ Bân. "Sao có thể chứ? Chị Tinh Như, chị đừng đùa nữa" Tô Lạc Ly nhoẻn miệng cười, che đậy sự chột dạ của mình. Từ Tỉnh Như nhíu mày: “Không có thật sao?" “Thật sự là không có!" "Vậy thì thật kỳ lạ" Từ Tỉnh Như cũng coi như khá hiểu Tô Lạc Ly, biết cô không phải người hay nói dối, vì thế cô ấy hỏi liên tục hai lần, Tô Lạc Ly đều nói không phải, cô ấy liên tin tưởng. "Kỳ lạ? Chuyện này có gì kỳ lạ chứ? Sao em và sếp Dạ có thể có quan hệ đặc biệt gì chứ?"
Từ Tinh Như lắc đầu. "Nếu không có quan hệ đặc biệt gì, lẽ nào là do sếp Dạ vừa mắt em, muốn phát triển quan hệ với em?"
"Hả?" Tô Lạc Ly cảm thấy đây lại là chuyện càng không có căn cứ. Rõ ràng Dạ Bân biết quan hệ của cô và Ôn Khanh Mộ, sao có thể vừa mắt cô chứ? "Vụ ầm ï kẻ thứ ba lần trước, chính là sếp Dạ ra mặt giải quyết" "Cái gì?" Tô Lạc Ly lập tức trợn tròn mắt. "Lẽ nào em còn cho rằng chị ra mặt giải quyết sao? Chị không có năng lực lớn đến thế, chuyện vợ ông chủ Tân Hưng mở cuộc họp báo nói thẳng là cô ta vu oan giá họa cho em kia, không phải là chuyện người thường có thể làm được"
"
...
Tô Lạc Ly hoàn toàn im lặng. "Còn có đống hóa đơn bệnh viện gì kia, trực tiếp có dấu của bên cảnh sát, chị cũng không có cách nào làm được." "Sao có thể chứ?" Tô Lạc Ly không dám tin những điều này là thật. "Sao lại không thể chứ? Bằng không em cho rằng làm sao chị có thể lấy được thiệp mời tới buổi lễ chúc mừng kỷ niệm thành lập công ty đá quý Hoäc thị chứ? Đó là lệnh của sếp Dạ, cả Tinh Hoàng, tài nguyên đưa cho em chỉ kém hơn Tiêu Mạch Nhiên." Nghe tới đây, Tô Lạc Ly càng thêm ngạc nhiên! "Vì thế, sau khi giải quyết chuyện lân trước, chị luôn nghi ngờ em và sếp Dạ có quan hệ đặc biệt gì đó, lúc đó bận giải quyết vấn đề, em lại bận đến đây quay phim, chị cũng chưa nói với em." Tô Lạc Ly há miệng, ngây người không nói được câu nào. "Lạc Ly, em và sếp Dạ không có quan hệ đặc biệt gì là tốt nhất, trong giới giải trí, không có bất kỳ con đường tắt nào, em phải nhớ kỹ lời chị nói" Tô Lạc Ly gật đầu. "Nếu em có thể chính thức kết hôn cùng sếp Dạ, vậy thì có thể, nhưng với gia thế của sếp Dạ, đó là chuyện không thể nào. Sếp Dạ là công tử lãng nhăng có tiếng, cùng lắm là chơi một lát rồi ném em đi ngay, vì thế con đường tắt này, tuyệt đối không được đi" "Chị Tinh Như, chị yên tâm đi, em và sếp Dạ không thể có quan hệ đặc biệt gì"
"Chị tin em, thế nhưng, sợ là sợ sếp Dạ vừa mắt em, mới muốn ra sức nâng đỡ em, mượn cơ hội này qua lại gần gũi với em, thủ đoạn thường dùng của đàn ông mà thôi" Từ Tỉnh Như hừ một tiếng, chuyện này cô đã thấy nhiều rồi, trước giờ cô coi thường loại đàn ông này nhất. "Cũng không thể nào, anh ta không thể vừa mắt em"
Tô Lạc Ly trả lời rành mạch dứt khoát, đương nhiên cô biết Dạ Bân không thể vừa mắt mình. "Sao em lại chắc chắn như thế?" "À...
Lúc trước, khi em và Mộ Dung Dịch
"Lạc Ly, em nói thật cho chị biết, có phải em có quan hệ đặc biệt gì với sếp Dạ không?"
Giọng điệu của Từ Tinh Như cực kỳ nghiêm túc, không cho phép Tô Lạc Ly nói nửa lời gian dối. Nhưng nghe thấy Từ Tinh Như hỏi như này, lòng Tô Lạc Ly liền trầm xuống, thì ra không phải là Ôn Khanh Mộ, mà là Dạ Bân. "Sao có thể chứ? Chị Tinh Như, chị đừng đùa nữa" Tô Lạc Ly nhoẻn miệng cười, che đậy sự chột dạ của mình. Từ Tỉnh Như nhíu mày: “Không có thật sao?" “Thật sự là không có!" "Vậy thì thật kỳ lạ" Từ Tỉnh Như cũng coi như khá hiểu Tô Lạc Ly, biết cô không phải người hay nói dối, vì thế cô ấy hỏi liên tục hai lần, Tô Lạc Ly đều nói không phải, cô ấy liên tin tưởng. "Kỳ lạ? Chuyện này có gì kỳ lạ chứ? Sao em và sếp Dạ có thể có quan hệ đặc biệt gì chứ?"
Từ Tinh Như lắc đầu. "Nếu không có quan hệ đặc biệt gì, lẽ nào là do sếp Dạ vừa mắt em, muốn phát triển quan hệ với em?"
"Hả?" Tô Lạc Ly cảm thấy đây lại là chuyện càng không có căn cứ. Rõ ràng Dạ Bân biết quan hệ của cô và Ôn Khanh Mộ, sao có thể vừa mắt cô chứ? "Vụ ầm ï kẻ thứ ba lần trước, chính là sếp Dạ ra mặt giải quyết" "Cái gì?" Tô Lạc Ly lập tức trợn tròn mắt. "Lẽ nào em còn cho rằng chị ra mặt giải quyết sao? Chị không có năng lực lớn đến thế, chuyện vợ ông chủ Tân Hưng mở cuộc họp báo nói thẳng là cô ta vu oan giá họa cho em kia, không phải là chuyện người thường có thể làm được"
"
...
Tô Lạc Ly hoàn toàn im lặng. "Còn có đống hóa đơn bệnh viện gì kia, trực tiếp có dấu của bên cảnh sát, chị cũng không có cách nào làm được." "Sao có thể chứ?" Tô Lạc Ly không dám tin những điều này là thật. "Sao lại không thể chứ? Bằng không em cho rằng làm sao chị có thể lấy được thiệp mời tới buổi lễ chúc mừng kỷ niệm thành lập công ty đá quý Hoäc thị chứ? Đó là lệnh của sếp Dạ, cả Tinh Hoàng, tài nguyên đưa cho em chỉ kém hơn Tiêu Mạch Nhiên." Nghe tới đây, Tô Lạc Ly càng thêm ngạc nhiên! "Vì thế, sau khi giải quyết chuyện lân trước, chị luôn nghi ngờ em và sếp Dạ có quan hệ đặc biệt gì đó, lúc đó bận giải quyết vấn đề, em lại bận đến đây quay phim, chị cũng chưa nói với em." Tô Lạc Ly há miệng, ngây người không nói được câu nào. "Lạc Ly, em và sếp Dạ không có quan hệ đặc biệt gì là tốt nhất, trong giới giải trí, không có bất kỳ con đường tắt nào, em phải nhớ kỹ lời chị nói" Tô Lạc Ly gật đầu. "Nếu em có thể chính thức kết hôn cùng sếp Dạ, vậy thì có thể, nhưng với gia thế của sếp Dạ, đó là chuyện không thể nào. Sếp Dạ là công tử lãng nhăng có tiếng, cùng lắm là chơi một lát rồi ném em đi ngay, vì thế con đường tắt này, tuyệt đối không được đi" "Chị Tinh Như, chị yên tâm đi, em và sếp Dạ không thể có quan hệ đặc biệt gì"
"Chị tin em, thế nhưng, sợ là sợ sếp Dạ vừa mắt em, mới muốn ra sức nâng đỡ em, mượn cơ hội này qua lại gần gũi với em, thủ đoạn thường dùng của đàn ông mà thôi" Từ Tỉnh Như hừ một tiếng, chuyện này cô đã thấy nhiều rồi, trước giờ cô coi thường loại đàn ông này nhất. "Cũng không thể nào, anh ta không thể vừa mắt em"
Tô Lạc Ly trả lời rành mạch dứt khoát, đương nhiên cô biết Dạ Bân không thể vừa mắt mình. "Sao em lại chắc chắn như thế?" "À...
Lúc trước, khi em và Mộ Dung Dịch
Tác giả :
Tô Lạc Ly