Tổng Tài Bá Đạo Thật Trẻ Con
Chương 120
Đúng như lời Từ Tinh Như nói, khi diễn theo cuốn kịch bản này, độ khó rất cao.
Câu chuyện bắt đầu từ khi nữ chính Lâm Sênh lúc mười bảy tuổi, từ một thiếu nữ trẻ trung ngây thơ đến một người. phụ nữ TIÊN no mạnh ggãÒ kiệucường, sự khác biệt này rất lớn. Ậ Ỉ # Cả bộ phim đều xoay quanh câu chuyện của Lâm Sênh, tình thân, tình bạn và tình yêu của cô.
Về tình thân, có cảnh người mẹ ngoại tình bị người ta phát hiện, vì thế treo cổ tự vẫn, cảnh này cực kì khó.
Còn về tình yêu, nụ hôn đầu cũng như đêm đầu tiên của thiếu nữ mười bảy tuổi, cũng đòi hỏi khả năng diễn xuất rất cao.
Mặc dù bộ phim này nhìn có vẻ không có nhiều cảnh lớn, thế nhưng, có rất nhiều chỉ tiết nhỏ.
Có lẽ, một diễn viên diễn cảnh lớn có thể xử lý các chi tiết nhỏ mới là thử thách thật sự cho năng lực của một diễn viên.
Diễn tốt, đương nhiên sẽ nhận được vô số lời khen.
Diễn không tốt, đó thật sự là tự đập bát cơm của mình.
Vì thế, Từ Tinh Như cảm thấy hiện giờ Tô Lạc Ly không phù hợp để nhận phim như này, dù sao nền tảng người hâm mộ của cô chưa vững tới mức có thể chiến đấu vì cô.
Cuối cùng Tô Lạc Ly cũng hiểu, vì sao kịch bản phim hay.
thế này mà đạo diễn Nghiêm Kha mãi vẫn chưa quay.
Chọn diễn viên quả thật là một vấn đề khó.
Nhưng Tô Lạc Ly vẫn gọi điện cho Nghiêm Kha.
Chiếc điện thoại này là Ôn Khanh Mộ đưa cho cô, cô cũng không biết nhãn hiệu, cứ dùng như vậy, chẳng qua, điện thoại này lại dùng rất tốt, cũng không biết Ôn Khanh Mộ dùng cách gì, tất cả dữ liệu trên chiếc điện thoại cũ của cô đều được chuyển sang điện thoại này.
Điện thoại rất nhanh liền được kết nối.
“Đạo diễn Nghiêm, tôi là Tô Lạc Ly"
“À, là Lạc Ly à, tôi chờ điện thoại của cô mấy ngày rồi!"
“Đạo diễn Nghiêm, là như này, tôi đã xem kịch bản của ông rồi, cá nhân tôi rất thích, cũng cảm thấy diễn xuất đồi hỏi rất cao…"
Đối phương cứ trầm mặc.
“Thế nhưng, tôi cảm thấy tôi vẫn có thể thử thách một chút, ông thấy thế nào?"
“Trời ơi, Lạc Ly à, cô lấy hơi lâu như vậy, dọa tôi sợ chết khiếp! Người trẻ tuổi ý, nên dũng cảm thử thách bản thân! Lần đầu nhìn thấy cô, tôi đã cảm thấy cô chính là Lâm Sênh mà tôi tìm!"
“Thế nhưng, đạo diễn Nghiêm, mấy ngày trước khi quay phim, tôi có xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, bị treo chân, sợ là…"
“Không sao, năm năm tôi còn chờ được, huống chi mấy ngày này, cô cứ dưỡng thương cho tối nghiên cứu kịch bản cẩn thận, có vấn đề gì có thể gọi điện bàn bạc với tôi, bộ phim điện ảnh này tôi tìm kiếm nhà tài trợ trước."
“Được, vậy cảm ơn ông, đạo diễn Nghiêm"
“Phải là tôi cảm ơn cô mới đúng, bằng không, bộ phim này của tôi không biết đến tận lúc tôi chết có quay được không nữa"
Ngắt máy, Tô Lạc Ly hơi kích động.
Năm năm, kịch bản này đạo diễn Nghiêm Kha đã giữ năm năm.
Năm năm trước, phim điện ảnh về đề tài thanh xuân đang nổi, nếu quay lúc đó, sợ là bộ phim điện ảnh này sẽ cực kì nổi tiếng!
Chỉ tiếc là, phim đề tài thanh xuân hiện giờ đều không ra hồn, sợ là không dễ dàng như thế.
Vừa bàn xong với đạo diễn Nghiêm Kha, Tô Lạc Ly liền nhận được một tin tức khác.
Đoàn phim “Khuynh quốc khuynh thành" muốn ngày mai cô đến đoàn phim, quay nốt vài cảnh quay cận cảnh còn sót lại.
Mặc dù quay cảnh hôn với Mục Nhiễm Tranh, mọi tế bào trên người cô đều từ chối.
Nhưng chỉ cần nghĩ tới không cần ở dưới cùng một mái nhà với Ôn Khanh Mộ, cô có thể ra ngoài hít thở không khí trong lành, cô liền hân hoan nhảy nhót.
Tối đến, Tô Lạc Ly nhắc tới chủ đề này với Ôn Khanh Mộ, anh cũng không nói gì, chuyện này khiến Tô Lạc Ly không ngờ được.
Tối nay, Mục Nhiễm Tranh ở nhà cũng hưng phấn tới không ngủ được, vừa nghĩ tới được quay cảnh hôn với Tô Lạc Ly, nội tâm anh liền kích động!
Sáng tỉnh dậy, quầng thâm mắt của Mục Nhiễm Tranh rất đậm, thế nhưng, tên nhóc này cũng thường thức đêm chơi game, đối phó với quầng thâm mắt, anh có thần ký, che một chút rồi đi thẳng tới Diêm Thành.
Mấy ngày nay anh cũng đã quay xong hết phần diễn của mình, vì thế, đã quay về nhà.
Đến Diêm Thành.
Chỉ thấy đạo diễn và nhân viên quay phim, dù sao bộ phim này cơ bản đã đóng máy, cũng chỉ còn lại vài cảnh quay cận cảnh mà thôi.
“Hello, đạo diễn!" Mục Nhiễm Tranh chào hỏi thoải mái.
“Này, Nhiễm Tranh, sao cậu lại đến?" Đạo diễn cảm thấy rất khó hiểu.
“Hả? Đạo diễn, ông biết đùa thật đấy, không phải hôm nay quay cận cảnh cảnh hôn của tôi và Tô Lạc Ly sao?
Tôi không đến, lẽ nào tìm thế thân sao, haha.."
Đạo diễn nhíu chặt mày.
“Tối qua quản lý Phùng Khiêm của cậu gọi cho tôi, nói hôm nay cậu không đến, bảo là gần đây cậu cần giữ hình tượng, sợ là có tin đồn với Lạc Ly, để bồi thường đoàn phim, vì thế cậu ấy đã tìm thế thân cho cậu rồi, hôm nay thế thân sẽ quay"
“Cái gì?"
Nghe thấy lời này, cả người Mục Nhiễm Tranh bàng hoàng!
Giữ hình tượng, tìm thế thân?
Chuyện này, sao anh không biết?
Mục Nhiễm Tranh liền tìm một góc khuất gọi cho Phùng Khiêm.
“Phùng Khiêm! Ðm anh giải thích cho em, tìm thế thân cho em cái gì chứ?"
“Trời ơi, ông nhỏ của tôi ơi, anh đây không phải là bất đắc dĩ sao?"
“Bất đắc dĩ gì chứ? Em chờ cảnh này bao lâu rồi? Ðm anh cố ý trêu ngươi em có phải không?"
Mục Nhiễm Tranh cảm thấy mình sắp tức nổ phổi rồi.
“Không phải anh cố ý trêu ngươi cậu, là ý của công ty!"
“Công ty?"
“Giám đốc Đổng của công ty gọi điện cho anh, nói cậu vừa từ nước ngoài về, bây giờ hình tượng cực kì quan trọng, nhất định không được có tin đồn, muốn anh nói với đạo diễn là cậu không quay được, sau đó tìm thế thân"
“Cho dù có tin đồn, tin với nghệ sĩ cùng công ty, chẳng phải là chuyện tốt sao? Đầu óc cái tên Đổng Gia Nam bị úng nước à?"
“Lãnh đạo cấp cao của công ty ép anh, anh cũng không còn cách nào khác, chỉ đành làm như vậy"
“Vậy thế thân là ai?"
Hiện giờ Mục Nhiễm Tranh chỉ quan tâm vấn đề này!
“Anh cũng không biết, công ty không nói cho anh, chỉ nói là chúng ta không cần đến, về sau thế thân sẽ tự đến báo danh, cậu quay về đi, đỡ phải nhìn mà đau lòng"
“Ông đây chết cũng không về! Ông đây phải xem xem cái tên thế thân kia là thần thánh phương nào!"
Mục Nhiễm Tranh ngắt máy.
Biết ngay ký hợp đồng với Quốc tế Tinh Hoàng, sẽ không có chuyện gì tốt đẹp mà!
Giờ thì hay rồi, cảnh hôn với Tô Lạc Ly đi tong rồi!
Quay cận cảnh không giống quay thường, nếu là cảnh hôn, vậy phải môi chạm môi thật sự mớ được, không thể lựa góc!
Tô Lạc Ly phải hôn một tên đàn ông xa lạ?
Chú của anh, anh đã nhịn rồi, ai bảo người ta có giấy kết hôn chứ?
Thế nhưng, người đàn ông khác, anh không nhịn được!
Mục Nhiễm Tranh quyết định chờ ở đây!
Khu Rainbow Ăn sáng xong, Tô Lạc Ly thay quần áo.
Mới sáng sớm Ôn Khanh Mộ đã làm việc trong thư phòng.
Tô Lạc Ly tới chào hỏi.
“Cái đó, tôi đi đây nha, có khả năng quay không tốt, có lẽ sẽ lâu một chút, không biết được bao giờ mới về"
Tô Lạc Ly chỉ đành nói dối, quay cận cảnh còn quay.
không tốt? Chắc là không mất đến một tiếng.
Lát nữa cô lại đi chơi một vòng, thật sự là thích chết mất!
“Lát nữa gặp"
“Hả?"
“Tạm biệt!" Ôn Khanh Mộ liếc nhìn cô.
“Ừ, tạm biệt!" Tô Lạc Ly lắc mông rời đi.
Câu chuyện bắt đầu từ khi nữ chính Lâm Sênh lúc mười bảy tuổi, từ một thiếu nữ trẻ trung ngây thơ đến một người. phụ nữ TIÊN no mạnh ggãÒ kiệucường, sự khác biệt này rất lớn. Ậ Ỉ # Cả bộ phim đều xoay quanh câu chuyện của Lâm Sênh, tình thân, tình bạn và tình yêu của cô.
Về tình thân, có cảnh người mẹ ngoại tình bị người ta phát hiện, vì thế treo cổ tự vẫn, cảnh này cực kì khó.
Còn về tình yêu, nụ hôn đầu cũng như đêm đầu tiên của thiếu nữ mười bảy tuổi, cũng đòi hỏi khả năng diễn xuất rất cao.
Mặc dù bộ phim này nhìn có vẻ không có nhiều cảnh lớn, thế nhưng, có rất nhiều chỉ tiết nhỏ.
Có lẽ, một diễn viên diễn cảnh lớn có thể xử lý các chi tiết nhỏ mới là thử thách thật sự cho năng lực của một diễn viên.
Diễn tốt, đương nhiên sẽ nhận được vô số lời khen.
Diễn không tốt, đó thật sự là tự đập bát cơm của mình.
Vì thế, Từ Tinh Như cảm thấy hiện giờ Tô Lạc Ly không phù hợp để nhận phim như này, dù sao nền tảng người hâm mộ của cô chưa vững tới mức có thể chiến đấu vì cô.
Cuối cùng Tô Lạc Ly cũng hiểu, vì sao kịch bản phim hay.
thế này mà đạo diễn Nghiêm Kha mãi vẫn chưa quay.
Chọn diễn viên quả thật là một vấn đề khó.
Nhưng Tô Lạc Ly vẫn gọi điện cho Nghiêm Kha.
Chiếc điện thoại này là Ôn Khanh Mộ đưa cho cô, cô cũng không biết nhãn hiệu, cứ dùng như vậy, chẳng qua, điện thoại này lại dùng rất tốt, cũng không biết Ôn Khanh Mộ dùng cách gì, tất cả dữ liệu trên chiếc điện thoại cũ của cô đều được chuyển sang điện thoại này.
Điện thoại rất nhanh liền được kết nối.
“Đạo diễn Nghiêm, tôi là Tô Lạc Ly"
“À, là Lạc Ly à, tôi chờ điện thoại của cô mấy ngày rồi!"
“Đạo diễn Nghiêm, là như này, tôi đã xem kịch bản của ông rồi, cá nhân tôi rất thích, cũng cảm thấy diễn xuất đồi hỏi rất cao…"
Đối phương cứ trầm mặc.
“Thế nhưng, tôi cảm thấy tôi vẫn có thể thử thách một chút, ông thấy thế nào?"
“Trời ơi, Lạc Ly à, cô lấy hơi lâu như vậy, dọa tôi sợ chết khiếp! Người trẻ tuổi ý, nên dũng cảm thử thách bản thân! Lần đầu nhìn thấy cô, tôi đã cảm thấy cô chính là Lâm Sênh mà tôi tìm!"
“Thế nhưng, đạo diễn Nghiêm, mấy ngày trước khi quay phim, tôi có xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, bị treo chân, sợ là…"
“Không sao, năm năm tôi còn chờ được, huống chi mấy ngày này, cô cứ dưỡng thương cho tối nghiên cứu kịch bản cẩn thận, có vấn đề gì có thể gọi điện bàn bạc với tôi, bộ phim điện ảnh này tôi tìm kiếm nhà tài trợ trước."
“Được, vậy cảm ơn ông, đạo diễn Nghiêm"
“Phải là tôi cảm ơn cô mới đúng, bằng không, bộ phim này của tôi không biết đến tận lúc tôi chết có quay được không nữa"
Ngắt máy, Tô Lạc Ly hơi kích động.
Năm năm, kịch bản này đạo diễn Nghiêm Kha đã giữ năm năm.
Năm năm trước, phim điện ảnh về đề tài thanh xuân đang nổi, nếu quay lúc đó, sợ là bộ phim điện ảnh này sẽ cực kì nổi tiếng!
Chỉ tiếc là, phim đề tài thanh xuân hiện giờ đều không ra hồn, sợ là không dễ dàng như thế.
Vừa bàn xong với đạo diễn Nghiêm Kha, Tô Lạc Ly liền nhận được một tin tức khác.
Đoàn phim “Khuynh quốc khuynh thành" muốn ngày mai cô đến đoàn phim, quay nốt vài cảnh quay cận cảnh còn sót lại.
Mặc dù quay cảnh hôn với Mục Nhiễm Tranh, mọi tế bào trên người cô đều từ chối.
Nhưng chỉ cần nghĩ tới không cần ở dưới cùng một mái nhà với Ôn Khanh Mộ, cô có thể ra ngoài hít thở không khí trong lành, cô liền hân hoan nhảy nhót.
Tối đến, Tô Lạc Ly nhắc tới chủ đề này với Ôn Khanh Mộ, anh cũng không nói gì, chuyện này khiến Tô Lạc Ly không ngờ được.
Tối nay, Mục Nhiễm Tranh ở nhà cũng hưng phấn tới không ngủ được, vừa nghĩ tới được quay cảnh hôn với Tô Lạc Ly, nội tâm anh liền kích động!
Sáng tỉnh dậy, quầng thâm mắt của Mục Nhiễm Tranh rất đậm, thế nhưng, tên nhóc này cũng thường thức đêm chơi game, đối phó với quầng thâm mắt, anh có thần ký, che một chút rồi đi thẳng tới Diêm Thành.
Mấy ngày nay anh cũng đã quay xong hết phần diễn của mình, vì thế, đã quay về nhà.
Đến Diêm Thành.
Chỉ thấy đạo diễn và nhân viên quay phim, dù sao bộ phim này cơ bản đã đóng máy, cũng chỉ còn lại vài cảnh quay cận cảnh mà thôi.
“Hello, đạo diễn!" Mục Nhiễm Tranh chào hỏi thoải mái.
“Này, Nhiễm Tranh, sao cậu lại đến?" Đạo diễn cảm thấy rất khó hiểu.
“Hả? Đạo diễn, ông biết đùa thật đấy, không phải hôm nay quay cận cảnh cảnh hôn của tôi và Tô Lạc Ly sao?
Tôi không đến, lẽ nào tìm thế thân sao, haha.."
Đạo diễn nhíu chặt mày.
“Tối qua quản lý Phùng Khiêm của cậu gọi cho tôi, nói hôm nay cậu không đến, bảo là gần đây cậu cần giữ hình tượng, sợ là có tin đồn với Lạc Ly, để bồi thường đoàn phim, vì thế cậu ấy đã tìm thế thân cho cậu rồi, hôm nay thế thân sẽ quay"
“Cái gì?"
Nghe thấy lời này, cả người Mục Nhiễm Tranh bàng hoàng!
Giữ hình tượng, tìm thế thân?
Chuyện này, sao anh không biết?
Mục Nhiễm Tranh liền tìm một góc khuất gọi cho Phùng Khiêm.
“Phùng Khiêm! Ðm anh giải thích cho em, tìm thế thân cho em cái gì chứ?"
“Trời ơi, ông nhỏ của tôi ơi, anh đây không phải là bất đắc dĩ sao?"
“Bất đắc dĩ gì chứ? Em chờ cảnh này bao lâu rồi? Ðm anh cố ý trêu ngươi em có phải không?"
Mục Nhiễm Tranh cảm thấy mình sắp tức nổ phổi rồi.
“Không phải anh cố ý trêu ngươi cậu, là ý của công ty!"
“Công ty?"
“Giám đốc Đổng của công ty gọi điện cho anh, nói cậu vừa từ nước ngoài về, bây giờ hình tượng cực kì quan trọng, nhất định không được có tin đồn, muốn anh nói với đạo diễn là cậu không quay được, sau đó tìm thế thân"
“Cho dù có tin đồn, tin với nghệ sĩ cùng công ty, chẳng phải là chuyện tốt sao? Đầu óc cái tên Đổng Gia Nam bị úng nước à?"
“Lãnh đạo cấp cao của công ty ép anh, anh cũng không còn cách nào khác, chỉ đành làm như vậy"
“Vậy thế thân là ai?"
Hiện giờ Mục Nhiễm Tranh chỉ quan tâm vấn đề này!
“Anh cũng không biết, công ty không nói cho anh, chỉ nói là chúng ta không cần đến, về sau thế thân sẽ tự đến báo danh, cậu quay về đi, đỡ phải nhìn mà đau lòng"
“Ông đây chết cũng không về! Ông đây phải xem xem cái tên thế thân kia là thần thánh phương nào!"
Mục Nhiễm Tranh ngắt máy.
Biết ngay ký hợp đồng với Quốc tế Tinh Hoàng, sẽ không có chuyện gì tốt đẹp mà!
Giờ thì hay rồi, cảnh hôn với Tô Lạc Ly đi tong rồi!
Quay cận cảnh không giống quay thường, nếu là cảnh hôn, vậy phải môi chạm môi thật sự mớ được, không thể lựa góc!
Tô Lạc Ly phải hôn một tên đàn ông xa lạ?
Chú của anh, anh đã nhịn rồi, ai bảo người ta có giấy kết hôn chứ?
Thế nhưng, người đàn ông khác, anh không nhịn được!
Mục Nhiễm Tranh quyết định chờ ở đây!
Khu Rainbow Ăn sáng xong, Tô Lạc Ly thay quần áo.
Mới sáng sớm Ôn Khanh Mộ đã làm việc trong thư phòng.
Tô Lạc Ly tới chào hỏi.
“Cái đó, tôi đi đây nha, có khả năng quay không tốt, có lẽ sẽ lâu một chút, không biết được bao giờ mới về"
Tô Lạc Ly chỉ đành nói dối, quay cận cảnh còn quay.
không tốt? Chắc là không mất đến một tiếng.
Lát nữa cô lại đi chơi một vòng, thật sự là thích chết mất!
“Lát nữa gặp"
“Hả?"
“Tạm biệt!" Ôn Khanh Mộ liếc nhìn cô.
“Ừ, tạm biệt!" Tô Lạc Ly lắc mông rời đi.
Tác giả :
Tô Lạc Ly