Tổng Tài Bá Đạo Giành Vợ Yêu
Chương 160
Cúp điện thoại.Hắn một tay xoa cái mũi có chút đau của mình,một tay trượt qua màn hình di động dừng ở trên cái tên Diệp Tử Kiệt kia,ngũ quan thâm thúy của hắn hiện lên một tia hung ác nhan hiểm,không hề chớp mắt mà nhìn chăm chú ba chữ kia.
Diệp Tử Kiệt.... Diệp Tử Kiệt.
Con cáo già,mọi chuyện cũng nên kết thúc rồi.
22h 15 phút Lương Phi Phàm đi tới bệnh viện, Bạch Lộ vẫn như cũ sốt cao không ngừng, sắc mặt lúc trước có chút tái nhợt, hiện tại bị sốt đến đỏ bừng, cánh môi khô khốc hơi hơi rạn nứt, trong miệng vẫn luôn lẩm bẩm nói gì đó, bất quá là mơ hồ, nghe không rõ ràng lắm.
Lương Phi Phàm đưa tay sờ lòng bàn tay nàng một chút, rất nóng, đôi chân mày rậm của hắn hiện lên tia khẩn trương, “Không phải cảm cúm, sao đột nhiên lại phát sốt?"
Quan Triều ở một bên sắc mặt cứng đờ cũng có chút biến hóa, gật đầu nói, “…… Không phải bị cảm, phía trước Lương phu nhân hoàn toàn bình thường, không biết nguyên nhân gì, đột nhiên lại phát sốt."
“Kiểm tra kết quả như thế nào?"
“…… Lấy máu rồi, đang đi xét nghiệm."
Lương Phi Phàm ngồi ở mép giường, duỗi tay đem bàn tay nóng bỏng của nàng mà cầm trong tay mình, nhẹ nhàng mà vuốt ve, khóe mắt đuôi lông mày đều hiện vẻ đau lòng và lo lắng.
“…… Lương tổng, thực xin lỗi, là tôi sơ sẩy, tôi phía trước có thể là quá mệt mỏi, cho nên mới ngủ, bằng không tôi đã có thể sớm phát hiện phu nhân bị sốt…… Chuyện bay qua Mỹ……"
“Không có việc gì." Lương Phi phàm vẫy vẫy tay nói, “Cậu trước xuống đi nghỉ ngơi đi, nơi này giao cho tôi là được rồi."
“Chuyện công ty……"
“Chuyện công ty trong lòng tôi hiểu rõ, ngày mai 9 h họp hội đồng quản trị, đến lúc đó tôi sẽ tham dự đúng giờ."
Quan Triều biết Lương Phi Phàm từ trước đến nay nếu không nắm chắc được phần thắng thì sẽ không làm, hắn nếu đã nói như vậy, khẳng định là trong lòng đã có kế hoạch, hiện tại Lương Phi Phàm đã ở cùng với Bạch Lộ, hắn ở lại cũng không giúp có được gì, “Vậy, Lương tổng, tôi lui xuống trước."
Trong đoạn cuối hành lang bệnh viện, tiểu y tá có chút né tránh, không chịu đi vào, bỗng nhiên phía sau một bàn tay vươn tới, đột nhiên dùng sức, liền kéo tiểu y tá kia vào trong phòng.
“…… A, bác sĩ Trương!" Tiểu y tá hoang mang rối loạn mà kêu lên, “Anh, anh không sợ có người à!"
“Sợ cái gì?"
Bác sĩ Trương cười hắc hắc một tiếng, một đôi bàn tay to nâng eo thon nhỏ của tiểu y tá, đem nàng ôm vào trong lòng ngực mình, “Thế nào? Sự tình anh giao em tốt rồi chứ?"
“Đáng ghét!" Tiều y tá lập tức hờn dỗi một tiếng, cả người lại mềm oặt mà rúc vào trong ngực của bác sĩ Trương, ngón tay vừa xoay vừa lướt qua,lướt lại trên ngực người đàn ông, “…… Người ta đương nhiên là giúp anh làm tốt rồi, đứa bé trong bụng ả khẳng định là không giữ nổi, lúc mảnh kính đâm vào tay ả cắt một miếng trên ngón tay, chỉ một vết xước nhỏ như vậy thôi cũng đã đủ để vius truyền vào máu, khẳng định là sẽ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng cô ta, hơn nữa hiện tại lại còn sốt cao không hạ ……"
“Tiểu Mật Nhi của ta, làm thật tốt, có khen thưởng."
Bác sĩ Trương cười tủm tỉm mà đem hai môi mình ngậm hai cánh môi của tiểu hộ sĩ, hai người, người đàn ông nhìn qua đã hơn 40 tuổi, lại giống như lang tựa hổ mà ôm trong lòng ngực một cô bé bất quá hơn 20 tuổi, đây là phòng làm việc của bác sĩ Trương, hai người lại khóa cửa phòng, quên mình mà ôm nhau hôn hít.
Một lúc sau thở hồng hộc mà tách ra, tiểu y tá mới nhéo đôi bàn tay trắng như phấn dừng lại ở trên ngực của bác sĩ Trương, nũng nịu mà nói: “…… Anh cái đồ ma quỷ này, thật là đáng ghét! Anh tính khen thưởng cho em bấy nhiêu sao? Em không làm! Lúc trước anh nói, chỉ cần em giúp anh làm xong chuyện này, anh liền cùng bà thím già nhà anh ly hôn, anh cũng không thể đổi ý! Hiện tại đều đã thành công một nửa, có phải hay không anh cũng lấy ra một chút thành ý?"
“Bảo bối, em lo lắng cái gì? Anh đối với em yêu còn chưa đủ nhiều sao? Em nhìn xem anh…… Ân, tiểu đệ của anh đều nhớ em muốn chết, bằng không chúng ta làm một lần……"
“Không cần! Nếu anh không ly hôn với lão bà của anh thì đừng hòng chạm vào người em!"
“Ngoan ngoãn, em nghe anh nói này, việc này mới chỉ là bắt đầu, về sau đường đi còn rất dài, cho nên hiện tại nếu anh ly hôn, cùng em đi đăng ký, đến lúc đó khẳng định sẽ bị người phát hiện ra cái gì, cho nên nhớ kỹ, ở bệnh viện, ngàn vạn lần không được thân cận quá với anh, đặc biệt là Lương Phi Phàm người kia, anh đắc tội không nổi, em biết không?"
Tiểu y tá hừ một tiếng, cũng chẳng hề để, “Hắn có thể lợi hại bao nhiêu? Anh không phải có chỗ dựa lợi hai hơn so với hắn sao? Ai nha, em mặc kệ chuyện như thế nào, dù sao em đã giúp anh làm người đàn bà kia không giữ được đứa bé trong bụng rồi nên anh nhất định phải cưới em, bằng không em liền đem chuyện này nói ra ngoài……"
“Em dám!" Bác sĩ Trương thần sắc biến đổi, một tay bóp lấy eo tiểu y tá, lạnh lùng nói: “Em có phải là điên rồi không? Lời này là có thể tùy tiện nói ra sao? Anh nói cho em biết, hiện tại anh và em là đứng chung một thuyền, chuyện này em nếu nói bậy một câu, đến lúc đó anh và em đều không được chết tử tế, có nghe hay không? Nếu có người điều tra đến trên người em, nhớ kỹ những lời để nói với hắn chưa?"
“Biết rồi, biết rồi!" Tiểu y tá bĩu môi, tựa hồ có chút bất mãn, chính là lại không đến phát tiết được, chỉ có thể u oán lôi kéo áo blouse trắng của bác sĩ Trương, “Vậy anh cũng phải nhớ kỹ, em giúp anh, anh không thể thất hứa với em? Người ta…… Thật là đem cả đời đều gởi gắm ở trên người anh."
Bác sĩ Trương tức khắc vừa lòng cười, “Bảo bối nhi, anh như thế nào sẽ thất tín với em? Ngoan ngoãn nghe lời, đến lúc đó ở trước mặt Lương Phi Phàm, đừng rối loạn trận tuyến, nghe không?"
Buổi tối 23 giờ 20 phút
Lương Phi Phàm đến bệnh viện không sai biệt lắm đã hơn một tiếng, nhưng mà Bạch Lộ vẫn luôn sốt cao không lùi, hắn ngay từ đầu cũng cho rằng có khả năng là một ít vấn đề nhỏ khiến cho cô phát sốt, nhưng đã qua thời gian lâu như vậy vẫn luôn sốt cao ngừng, hắn mới ý thức được có chút không thích hợp.
Bệnh viện có mấy người bác sĩ trưởng khoa nội, còn có trưởng khoa sản, tất cả đều đứng ở trong phòng bênh Bạch lộ, mỗi người đều có thần sắc ngưng trọng lo sợ lại bất an, Lương Phi Phàm trầm ổn ngồi ở trên sô pha, bởi vì bực bội, hắn đem cửa đóng lại, mới hút thuốc.
“Đem cửa sổ mở ra hết đi." Không gian quá nhỏ, mùi thuốc lá thật mau liền tràn ngập trong phòng, Lương Phi Phàm giơ nữa điếu thuốc trong tay,chỉ dựa cửa sổ gần bác sĩ nhất, lại nhìn về phía viện trưởng đang đứng ở phía trước, “Tôi yêu cầu ông mau chóng cho tôi một lời giải thích, hoặc là, lời giải thích cũng không cần, ông chỉ cần cho tôi một phương án, trong thời gian ngắn nhất, làm cô ấy hạ sốt."
Viện trưởng cùng Lương Vô Minh quan hệ cũng không tệ,bất quá ông là vãn bối,bởi vì ông cùng Lương Kiếm Nam đồng lứa nên Lương Phi Phàm cũng được coi như là tiểu chất của ông.
Mặc dù chưa đến mức nhìn hắn từ nhỏ lớn lên,nhưng cũng có thể coi như con trai trai của mình,trước kia hắn luôn gọi ông một tiếng chú mà giờ phút này hắn ngồi trên ghế salon,nhìn như tùy ý nhưng thần sắc sắc bén giữa hai đầu chân mày không có nữa điểm nhiệt độ,cả người đều tỏa ra lệ khí cùng nóng nảy mà mình chưa từng thấy qua.
Viện trưởng không dám thở mạnh, liên tục xin lỗi, “…… Phi Phàm, trước mắt tôi thật không thể đưa ra kết luận gì, bởi vì phu nhân mang thai, trước mắt cũng không thể sử dụng thuốc được, cho nên chỉ có thể dùng cách vật lý để hạ sốt ……"
Hắn ấp a ấp úng nói không ra lời, vẻ mặt khẩn trương, làm lương Phi phàm ngũ quan vốn đã lạnh lẽo, giờ lại càng lạnh hơn vài phần, duỗi tay tắt tàn thuốc, Lương Phi Phàm đứng dậy, tới gần một bước, “Ông hiện tại trực tiếp nói cho tôi, nếu cô ấy vẫn luôn sốt như vậy, hậu quả nghiêm trọng nhất là gì? "
“…… Phổi, có khả năng sẽ bị viêm, đương nhiên, Bạch tiểu thư trong bụng đứa bé rất khó bảo toàn được…… Kỳ thật tôi hiện tại cũng hoài nghi, cô ấy có thể là đã bị cảm nhiễm."
Viện trưởng hít sâu một hơi, dù sao đi nữa cũng đều có kết quả như vậy, cho dù kéo dài cũng không phải là biện pháp, đơn giản cổ duỗi ra, lấy hết can đảm liền nói: “…… Phi Phàm, tôi biết tâm tình cậu hiện tại không tốt, bất quá hy vọng cậu có thể tin tưởng chúng tôi, hiện tại gặp tình huống này, chúng tôi cũng bó tay không có biện pháp, nếu dùng thuốc, chúng tôi cũng sẽ cho cô ấy dùng thuốc, chính là hiện tại thân thể của cô ấy ở trong này tình huống, tiếp thu thuốc đối với đứa bé trong bụng không tốt lắm."
Lương phi phàm duỗi tay xoa xoa ấn đường đang phát đau, “Khi nào sẽ có kết quả?"
Viện trưởng nâng cổ tay lên nhìn thời gian, “Nhanh nhất đợi nữa tiếng nữa, tôi đã cho bên làm xét nghiệm tăng ca thêm giờ, thời gian nhanh nhất, chính là 30 phút. Trong khoảng thời gian này liền lau mình nhiều lần cho cô ấy, có kết quả, tôi liền sẽ lập tức báo cho cậu."
……
Toàn bộ mấy người có quyền uy đều từ trong phòng bệnh đi ra, viện trưởng đi tít đằng trước, cửa phòng vừa đóng lại, một đám người mới nhẹ nhàng mà thở ra một hơi, trong đó có một bác sĩ không nhịn xuống được, nói thầm một câu, “…… Viện trưởng, kỳ thật ngài sao không trực tiếp nói cho Lương thiếu biết, cô gái kia…… Vô cùng có khả năng chính là bị nhiễm sars……"
“Câm miệng!"
Viện trưởng ánh mắt sắc bén nhìn qua, vị bác sĩ đó tức khắc im miệng, viện trưởng dừng một chút, mới lắc đầu, mặt đầy mặt lo lắng, “…… Cậu cho rằng tôi không biết sao? Chính là hiện tại còn chưa có kết quả …… Nói nữa, bệnh viện chúng ta, căn bản là không có người bị sars, tỷ lệ cảm nhiễm của cô ta rất nhỏ, cho nên bây giờ vẫn còn một chút hy vọng."
Hắn lo lắng sốt ruột, lại vẫn là không quên dặn dò mọi người, “Các ngươi đều nghe được, người Lương gia đều là đại nhân vật, cô gái nằm bên trong kia chính là người phụ nữ của Lương Phi Phàm,chưa có kết luận chính xác nào, các ngươi ai cũng đều không thể để lộ tin tức, biết chưa?"
Mọi người trầm mặc, sau đó đồng thời gật đầu.
30 phút sau.
Lương Phi Phàm chưa từng cảm thấy, thời gian đối với hắn mà nói, sẽ trở nên dài như vậy, nửa giờ, quả thực là dày vò hắn.
Bạch Lộ vẫn luôn sốt cao không hạ, mơ mơ màng màng, tựa hồ một giây thanh tỉnh đều không có, hắn trong lòng sốt ruột, lại không có bất luận biện pháp gì, 30 phút này, hắn đều tự mình lau bằng nước lạnh cho Bạch Lộ, thỉnh thoảng mà nhìn thời gian, kim đồng hồ chỉ tới 11 giờ 50 p, Lương Phi Phàm liền lập tức lấy ra di động ra, gọi cho viện trưởng.
“ Có kết quả chưa? "
Viện trưởng ở đầu bên kia ậm ừ một tiếng, rốt cuộc vẫn nói: “…… Có rồi, Phi Phàm, tôi qua đó tìm cậu."
Lương Phi Phàm nhìn thoáng qua vẻ mặt bị bệnh ửng hồng của Bạch Lộ trên giường bệnh, trực tiếp ngắt điện thoại. Lại nói, không tới hai phút, viện trưởng liền cầm phiếu xét nghiệm gõ cửa tiến vào.
“Phi Phàm."
Nguyên lai ở trên đường đi hắn cũng đã nghĩ kỹ rồi, loại kết quả này, kỳ thật là hắn đã sớm đoán đươc trước rồi, nhưng đối với Lương Phi Phàm thì kết quả này có lẽ là ngoài dự đoán của hắn, nghĩ đến người đàn ông này nghe được kết quả này sẽ sụp đổ mất, nhưng hiện tại thời gian cấp bách, hắn lại không thể không nói, “Kết quả đã có, tôi hiện tại tớ là để báo cho cậu, Phi Phàm, Bạch tiểu thư…… Chúng tôi trước yêu cầu cô ấy làm giải phẫu - lưu thai nhi, sau đó đem cô ấy cách ly."
Diệp Tử Kiệt.... Diệp Tử Kiệt.
Con cáo già,mọi chuyện cũng nên kết thúc rồi.
22h 15 phút Lương Phi Phàm đi tới bệnh viện, Bạch Lộ vẫn như cũ sốt cao không ngừng, sắc mặt lúc trước có chút tái nhợt, hiện tại bị sốt đến đỏ bừng, cánh môi khô khốc hơi hơi rạn nứt, trong miệng vẫn luôn lẩm bẩm nói gì đó, bất quá là mơ hồ, nghe không rõ ràng lắm.
Lương Phi Phàm đưa tay sờ lòng bàn tay nàng một chút, rất nóng, đôi chân mày rậm của hắn hiện lên tia khẩn trương, “Không phải cảm cúm, sao đột nhiên lại phát sốt?"
Quan Triều ở một bên sắc mặt cứng đờ cũng có chút biến hóa, gật đầu nói, “…… Không phải bị cảm, phía trước Lương phu nhân hoàn toàn bình thường, không biết nguyên nhân gì, đột nhiên lại phát sốt."
“Kiểm tra kết quả như thế nào?"
“…… Lấy máu rồi, đang đi xét nghiệm."
Lương Phi Phàm ngồi ở mép giường, duỗi tay đem bàn tay nóng bỏng của nàng mà cầm trong tay mình, nhẹ nhàng mà vuốt ve, khóe mắt đuôi lông mày đều hiện vẻ đau lòng và lo lắng.
“…… Lương tổng, thực xin lỗi, là tôi sơ sẩy, tôi phía trước có thể là quá mệt mỏi, cho nên mới ngủ, bằng không tôi đã có thể sớm phát hiện phu nhân bị sốt…… Chuyện bay qua Mỹ……"
“Không có việc gì." Lương Phi phàm vẫy vẫy tay nói, “Cậu trước xuống đi nghỉ ngơi đi, nơi này giao cho tôi là được rồi."
“Chuyện công ty……"
“Chuyện công ty trong lòng tôi hiểu rõ, ngày mai 9 h họp hội đồng quản trị, đến lúc đó tôi sẽ tham dự đúng giờ."
Quan Triều biết Lương Phi Phàm từ trước đến nay nếu không nắm chắc được phần thắng thì sẽ không làm, hắn nếu đã nói như vậy, khẳng định là trong lòng đã có kế hoạch, hiện tại Lương Phi Phàm đã ở cùng với Bạch Lộ, hắn ở lại cũng không giúp có được gì, “Vậy, Lương tổng, tôi lui xuống trước."
Trong đoạn cuối hành lang bệnh viện, tiểu y tá có chút né tránh, không chịu đi vào, bỗng nhiên phía sau một bàn tay vươn tới, đột nhiên dùng sức, liền kéo tiểu y tá kia vào trong phòng.
“…… A, bác sĩ Trương!" Tiểu y tá hoang mang rối loạn mà kêu lên, “Anh, anh không sợ có người à!"
“Sợ cái gì?"
Bác sĩ Trương cười hắc hắc một tiếng, một đôi bàn tay to nâng eo thon nhỏ của tiểu y tá, đem nàng ôm vào trong lòng ngực mình, “Thế nào? Sự tình anh giao em tốt rồi chứ?"
“Đáng ghét!" Tiều y tá lập tức hờn dỗi một tiếng, cả người lại mềm oặt mà rúc vào trong ngực của bác sĩ Trương, ngón tay vừa xoay vừa lướt qua,lướt lại trên ngực người đàn ông, “…… Người ta đương nhiên là giúp anh làm tốt rồi, đứa bé trong bụng ả khẳng định là không giữ nổi, lúc mảnh kính đâm vào tay ả cắt một miếng trên ngón tay, chỉ một vết xước nhỏ như vậy thôi cũng đã đủ để vius truyền vào máu, khẳng định là sẽ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng cô ta, hơn nữa hiện tại lại còn sốt cao không hạ ……"
“Tiểu Mật Nhi của ta, làm thật tốt, có khen thưởng."
Bác sĩ Trương cười tủm tỉm mà đem hai môi mình ngậm hai cánh môi của tiểu hộ sĩ, hai người, người đàn ông nhìn qua đã hơn 40 tuổi, lại giống như lang tựa hổ mà ôm trong lòng ngực một cô bé bất quá hơn 20 tuổi, đây là phòng làm việc của bác sĩ Trương, hai người lại khóa cửa phòng, quên mình mà ôm nhau hôn hít.
Một lúc sau thở hồng hộc mà tách ra, tiểu y tá mới nhéo đôi bàn tay trắng như phấn dừng lại ở trên ngực của bác sĩ Trương, nũng nịu mà nói: “…… Anh cái đồ ma quỷ này, thật là đáng ghét! Anh tính khen thưởng cho em bấy nhiêu sao? Em không làm! Lúc trước anh nói, chỉ cần em giúp anh làm xong chuyện này, anh liền cùng bà thím già nhà anh ly hôn, anh cũng không thể đổi ý! Hiện tại đều đã thành công một nửa, có phải hay không anh cũng lấy ra một chút thành ý?"
“Bảo bối, em lo lắng cái gì? Anh đối với em yêu còn chưa đủ nhiều sao? Em nhìn xem anh…… Ân, tiểu đệ của anh đều nhớ em muốn chết, bằng không chúng ta làm một lần……"
“Không cần! Nếu anh không ly hôn với lão bà của anh thì đừng hòng chạm vào người em!"
“Ngoan ngoãn, em nghe anh nói này, việc này mới chỉ là bắt đầu, về sau đường đi còn rất dài, cho nên hiện tại nếu anh ly hôn, cùng em đi đăng ký, đến lúc đó khẳng định sẽ bị người phát hiện ra cái gì, cho nên nhớ kỹ, ở bệnh viện, ngàn vạn lần không được thân cận quá với anh, đặc biệt là Lương Phi Phàm người kia, anh đắc tội không nổi, em biết không?"
Tiểu y tá hừ một tiếng, cũng chẳng hề để, “Hắn có thể lợi hại bao nhiêu? Anh không phải có chỗ dựa lợi hai hơn so với hắn sao? Ai nha, em mặc kệ chuyện như thế nào, dù sao em đã giúp anh làm người đàn bà kia không giữ được đứa bé trong bụng rồi nên anh nhất định phải cưới em, bằng không em liền đem chuyện này nói ra ngoài……"
“Em dám!" Bác sĩ Trương thần sắc biến đổi, một tay bóp lấy eo tiểu y tá, lạnh lùng nói: “Em có phải là điên rồi không? Lời này là có thể tùy tiện nói ra sao? Anh nói cho em biết, hiện tại anh và em là đứng chung một thuyền, chuyện này em nếu nói bậy một câu, đến lúc đó anh và em đều không được chết tử tế, có nghe hay không? Nếu có người điều tra đến trên người em, nhớ kỹ những lời để nói với hắn chưa?"
“Biết rồi, biết rồi!" Tiểu y tá bĩu môi, tựa hồ có chút bất mãn, chính là lại không đến phát tiết được, chỉ có thể u oán lôi kéo áo blouse trắng của bác sĩ Trương, “Vậy anh cũng phải nhớ kỹ, em giúp anh, anh không thể thất hứa với em? Người ta…… Thật là đem cả đời đều gởi gắm ở trên người anh."
Bác sĩ Trương tức khắc vừa lòng cười, “Bảo bối nhi, anh như thế nào sẽ thất tín với em? Ngoan ngoãn nghe lời, đến lúc đó ở trước mặt Lương Phi Phàm, đừng rối loạn trận tuyến, nghe không?"
Buổi tối 23 giờ 20 phút
Lương Phi Phàm đến bệnh viện không sai biệt lắm đã hơn một tiếng, nhưng mà Bạch Lộ vẫn luôn sốt cao không lùi, hắn ngay từ đầu cũng cho rằng có khả năng là một ít vấn đề nhỏ khiến cho cô phát sốt, nhưng đã qua thời gian lâu như vậy vẫn luôn sốt cao ngừng, hắn mới ý thức được có chút không thích hợp.
Bệnh viện có mấy người bác sĩ trưởng khoa nội, còn có trưởng khoa sản, tất cả đều đứng ở trong phòng bênh Bạch lộ, mỗi người đều có thần sắc ngưng trọng lo sợ lại bất an, Lương Phi Phàm trầm ổn ngồi ở trên sô pha, bởi vì bực bội, hắn đem cửa đóng lại, mới hút thuốc.
“Đem cửa sổ mở ra hết đi." Không gian quá nhỏ, mùi thuốc lá thật mau liền tràn ngập trong phòng, Lương Phi Phàm giơ nữa điếu thuốc trong tay,chỉ dựa cửa sổ gần bác sĩ nhất, lại nhìn về phía viện trưởng đang đứng ở phía trước, “Tôi yêu cầu ông mau chóng cho tôi một lời giải thích, hoặc là, lời giải thích cũng không cần, ông chỉ cần cho tôi một phương án, trong thời gian ngắn nhất, làm cô ấy hạ sốt."
Viện trưởng cùng Lương Vô Minh quan hệ cũng không tệ,bất quá ông là vãn bối,bởi vì ông cùng Lương Kiếm Nam đồng lứa nên Lương Phi Phàm cũng được coi như là tiểu chất của ông.
Mặc dù chưa đến mức nhìn hắn từ nhỏ lớn lên,nhưng cũng có thể coi như con trai trai của mình,trước kia hắn luôn gọi ông một tiếng chú mà giờ phút này hắn ngồi trên ghế salon,nhìn như tùy ý nhưng thần sắc sắc bén giữa hai đầu chân mày không có nữa điểm nhiệt độ,cả người đều tỏa ra lệ khí cùng nóng nảy mà mình chưa từng thấy qua.
Viện trưởng không dám thở mạnh, liên tục xin lỗi, “…… Phi Phàm, trước mắt tôi thật không thể đưa ra kết luận gì, bởi vì phu nhân mang thai, trước mắt cũng không thể sử dụng thuốc được, cho nên chỉ có thể dùng cách vật lý để hạ sốt ……"
Hắn ấp a ấp úng nói không ra lời, vẻ mặt khẩn trương, làm lương Phi phàm ngũ quan vốn đã lạnh lẽo, giờ lại càng lạnh hơn vài phần, duỗi tay tắt tàn thuốc, Lương Phi Phàm đứng dậy, tới gần một bước, “Ông hiện tại trực tiếp nói cho tôi, nếu cô ấy vẫn luôn sốt như vậy, hậu quả nghiêm trọng nhất là gì? "
“…… Phổi, có khả năng sẽ bị viêm, đương nhiên, Bạch tiểu thư trong bụng đứa bé rất khó bảo toàn được…… Kỳ thật tôi hiện tại cũng hoài nghi, cô ấy có thể là đã bị cảm nhiễm."
Viện trưởng hít sâu một hơi, dù sao đi nữa cũng đều có kết quả như vậy, cho dù kéo dài cũng không phải là biện pháp, đơn giản cổ duỗi ra, lấy hết can đảm liền nói: “…… Phi Phàm, tôi biết tâm tình cậu hiện tại không tốt, bất quá hy vọng cậu có thể tin tưởng chúng tôi, hiện tại gặp tình huống này, chúng tôi cũng bó tay không có biện pháp, nếu dùng thuốc, chúng tôi cũng sẽ cho cô ấy dùng thuốc, chính là hiện tại thân thể của cô ấy ở trong này tình huống, tiếp thu thuốc đối với đứa bé trong bụng không tốt lắm."
Lương phi phàm duỗi tay xoa xoa ấn đường đang phát đau, “Khi nào sẽ có kết quả?"
Viện trưởng nâng cổ tay lên nhìn thời gian, “Nhanh nhất đợi nữa tiếng nữa, tôi đã cho bên làm xét nghiệm tăng ca thêm giờ, thời gian nhanh nhất, chính là 30 phút. Trong khoảng thời gian này liền lau mình nhiều lần cho cô ấy, có kết quả, tôi liền sẽ lập tức báo cho cậu."
……
Toàn bộ mấy người có quyền uy đều từ trong phòng bệnh đi ra, viện trưởng đi tít đằng trước, cửa phòng vừa đóng lại, một đám người mới nhẹ nhàng mà thở ra một hơi, trong đó có một bác sĩ không nhịn xuống được, nói thầm một câu, “…… Viện trưởng, kỳ thật ngài sao không trực tiếp nói cho Lương thiếu biết, cô gái kia…… Vô cùng có khả năng chính là bị nhiễm sars……"
“Câm miệng!"
Viện trưởng ánh mắt sắc bén nhìn qua, vị bác sĩ đó tức khắc im miệng, viện trưởng dừng một chút, mới lắc đầu, mặt đầy mặt lo lắng, “…… Cậu cho rằng tôi không biết sao? Chính là hiện tại còn chưa có kết quả …… Nói nữa, bệnh viện chúng ta, căn bản là không có người bị sars, tỷ lệ cảm nhiễm của cô ta rất nhỏ, cho nên bây giờ vẫn còn một chút hy vọng."
Hắn lo lắng sốt ruột, lại vẫn là không quên dặn dò mọi người, “Các ngươi đều nghe được, người Lương gia đều là đại nhân vật, cô gái nằm bên trong kia chính là người phụ nữ của Lương Phi Phàm,chưa có kết luận chính xác nào, các ngươi ai cũng đều không thể để lộ tin tức, biết chưa?"
Mọi người trầm mặc, sau đó đồng thời gật đầu.
30 phút sau.
Lương Phi Phàm chưa từng cảm thấy, thời gian đối với hắn mà nói, sẽ trở nên dài như vậy, nửa giờ, quả thực là dày vò hắn.
Bạch Lộ vẫn luôn sốt cao không hạ, mơ mơ màng màng, tựa hồ một giây thanh tỉnh đều không có, hắn trong lòng sốt ruột, lại không có bất luận biện pháp gì, 30 phút này, hắn đều tự mình lau bằng nước lạnh cho Bạch Lộ, thỉnh thoảng mà nhìn thời gian, kim đồng hồ chỉ tới 11 giờ 50 p, Lương Phi Phàm liền lập tức lấy ra di động ra, gọi cho viện trưởng.
“ Có kết quả chưa? "
Viện trưởng ở đầu bên kia ậm ừ một tiếng, rốt cuộc vẫn nói: “…… Có rồi, Phi Phàm, tôi qua đó tìm cậu."
Lương Phi Phàm nhìn thoáng qua vẻ mặt bị bệnh ửng hồng của Bạch Lộ trên giường bệnh, trực tiếp ngắt điện thoại. Lại nói, không tới hai phút, viện trưởng liền cầm phiếu xét nghiệm gõ cửa tiến vào.
“Phi Phàm."
Nguyên lai ở trên đường đi hắn cũng đã nghĩ kỹ rồi, loại kết quả này, kỳ thật là hắn đã sớm đoán đươc trước rồi, nhưng đối với Lương Phi Phàm thì kết quả này có lẽ là ngoài dự đoán của hắn, nghĩ đến người đàn ông này nghe được kết quả này sẽ sụp đổ mất, nhưng hiện tại thời gian cấp bách, hắn lại không thể không nói, “Kết quả đã có, tôi hiện tại tớ là để báo cho cậu, Phi Phàm, Bạch tiểu thư…… Chúng tôi trước yêu cầu cô ấy làm giải phẫu - lưu thai nhi, sau đó đem cô ấy cách ly."
Tác giả :
Thủy Ti Liễu