Tổng Giám Đốc Lạnh Tình
Chương 2
“ Tâm Xuyên, chúc con sinh nhật vui vẻ. Còn nữa, chúc con thi được vào trường học lý tưởng" Lí Mộng Tâm đưa món quà được gói rất công phu cho con gái bảo bối của bà, sau đó ôm cô thật chặt.
Con gái sắp rời khỏi mình, làm mẹ làm sao không buồn chứ?
Hạ Tâm Xuyên cảm giác được mẹ không nỡ, nếu có thể, cô cũng hi vọng có thể ở bên mẹ, vì không để mẹ đau lòng quá mức, Tâm Xuyên nghịch ngợm hỏi: “ Mẹ, vẫn còn thiếu một phần quà đó!"
Lí Mộng Tâm nén giọt nước mắt sắp tràn mi, khó hiểu nhìn Hạ Tâm Xuyên.
“ Đây là quà sinh nhật, quà thi lên đại học thì sao ạ?" Tâm Xuyên quơ quơ món quà trên tay, kèm thêm nụ cười bướng bỉnh, hỏi.
“ Con, đứa nhỏ này!" Nhìn ra ý đùa, Lí Mộng Tâm cưng chiều vuốt ve hai gò má tinh tế trắng hồng của con gái.
“ Mẹ, có quà tặng của cậu không?" Tâm Xuyên làm nũng dựa vào lòng mẹ, chưa từng quên sinh nhật hàng năm của cô, cậu đều đưa quà tặng cho cô từ nước ngoài xa xôi.
Nghe mẹ nói, cậu cư trú ở nước ngoài, từ sau khi biết mẹ ly hôn, bọn họ mới liên lạc lại, dù sao cũng là chị em, chị gái có khó khăn, làm em trai đường nhiên phải vươn tay ra giúp đỡ, đây cũng là việc bình thường của mỗi người, mà hàng năm cô cũng vui vẻ nhận thêm một phần quà sinh nhật, coi như là đền bù…….
Cậu thật tốt, thật hi vọng có cơ hội có thể nhìn thấy cậu.
“ Cậu………." Vừa nhắc tới ông, đột nhiên sắc mặt Lí Mộng Tâm cứng lại, chậm rãi nói: “ Hôm nay cậu đích thân tặng quà cho con."
“ Mẹ, ý mẹ là hôm nay cậu sẽ đến nhà mình?" Chợt nghe hôm nay cậu sẽ tới, Tâm Xuyên vô cùng phấn chấn, không chú ý tới vẻ mặt có chút lo lắng của Lí Mộng Tâm.
“ Mẹ, lúc nào thì cậu sẽ đến? Chúng ta có phải đi ra sân bay hoặc đi đến khách sạn đón cậu không?" Tâm Xuyên lắc lắc hai tay Lí Mộng Tâm, hưng phấn hỏi.
“ Tâm Xuyên, trước hết nghe mẹ nói đã……: Thấy lời nói của Lý Mộng Tâm có vẻ trầm trọng, lúc này Tâm Xuyên mới cảm giác được có chuyện không ổn.
“ Mẹ, có phải cậu xảy ra chuyện gì hay không?" Tâm Xuyên vỗ vỗ ngực, lo lắng suy đoán “ Không phải…….là……." Lí Mộng Tâm lại lắc đầu rồi lại gật gật đầu, điều này làm cho Tâm Xuyên mơ hồ, trong lòng cũng cảm thấy bất an, không biết nên nói như thế nào cho phải.
“ Không có, cậu……… Mẹ là con một, không có bất cứ anh chị em gì, cho nên thật ra không có cậu…….."
“ Không có cậu? Vậy…. người đưa quà tặng là người nào?"
“ Người ấy….."
Kính kong--- kính kong—
Ngay lúc Lí Mộng Tâm muốn nói, tiếng chuông vang ở cửa truyền đến.
“Haiz ………." Nên đối mặt rồi! Lí Mộng Tâm thở dài, nói với Tâm Xuyên: “Người đó đến đấy"
Cho dù người đó là ai, Hạ Tâm Xuyên vẫn thấy vui vẻ vì có thể nhìn thấy người đã giúp đỡ mẹ con các cô rất nhiều. Mang theo nụ cười sung sướng, Hạ Tâm Xuyên bước nhanh tới cửa chính.
“ Hoan nghênh….." Cửa vừa mở, nhìn thấy người đứng ngoài, nụ cười trên môi Tâm Xuyên lập tức cứng lại.
“ Tâm Xuyên…….. không nhận ra ba rồi hả?" Người đứng ở ngoài cửa không phải ai khác mà chính là cha của Hạ Tâm Xuyên – Hạ Tuyền Lãng, rất lâu rồi ông không được nhìn thấy con gái bảo bối, trong lòng khó nén nổi kích động cùng khẩn trương.
Nhìn người cha lâu ngày chưa gặp mặt, trên mặt Hạ Tâm Xuyên không có bất kỳ vẻ vui sướng gì, ngược lại tức giận quay đầu, nói với mẹ: “Mẹ, từ nay về sau, con không muốn nhận bất kỳ vật đông tây gì của người này." Nói xong, vẻ mặt cô tràn đầy thất vọng, tông cửa xông ra.
“ Tâm Xuyên…." Lý Mông Tâm ở sau lưng kêu to, mà Hạ Tuyền Lãng chỉ có thể đứng nhìn bóng lưng của con gái yêu kiều, trên mặt tràn ngập sự tự trách cùng bi thương.
“ Em nên nói trước cho Tâm Xuyên, để con bé có thể chuẩn bị tâm lý, biết đâu sẽ không như vậy."
Lý Mộng Tâm không nghĩ rằng lúc Tâm Xuyên gặp lại Hạ Tuyền Lãng lại có phản ứng lớn như vậy, dù sao năm đó bà ly hôn với Hạ Tuyền Lãng, cô cũng chỉ là một cô bé tám tuổi.
Nói đến hôn nhân của bà cùng Hạ Tuyền Lãng, thì là một sai lầm!
Năm đó Hạ Tuyền Lãng sớm cùng người mình yêu nhiều năm lập kế hoạch kết hôn, ngay trước khi bọn họ kết hôn, vì có chút hiểu lầm, người nào cũng không chịu nhượng bộ, khiến cho hôn sự thất bại.
Mà Hạ Tuyền Lãng trong lúc tức giận nhất thời, cầu hôn với Lý Mộng Tâm, đối với người luôn cô đơn như Lý Mộng Tâm mà nói, giống như đoạt được toàn bộ sự vui sướng trên thế giới.
Biết rõ Hạ Tuyền Lãng không hề yêu mình, nhưng Lý Mộng Tâm vẫn quyết định gả cho ông, cũng vì ông mà sinh một đứa con gái, cố gắng đợi một ngày trong lòng Hạ Tuyền Lãng có mình. Không thể ngờ được, trong một lần vô tình, Hạ Tuyền Lãng cùng Mạnh Dĩ Xuyên gặp lại nhau, Hạ Tuyền Lãng mới biết Mạnh Dĩ Xuyên đã vì ông mà sinh hạ một đứa con trai, ông cũng phát hiện, cái tên Mạnh Dĩ Xuyên này thủy chung vẫn luôn nằm trong tim ông, ngay cả tên Hạ Tâm Xuyên cũng vì bà mà đặt.
Hôn nhân giống như một chiếc gương, một khi có vết nứt thì càng ngày vết nứt càng lớn.
Lý Mộng Tâm biết Hạ Tuyền Lãng ngẫu nhiên gặp bạn gái cũ, bà vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, dần dần, khi Hạ Tuyền Lãng trắng đêm không về, cả ngày bà đều lấy nước mắt rửa mặt, sống không bằng chết, sau cùng, khi Hạ Tuyền Lãng bước vào cửa, đúng là muốn ly hôn, tâm Lý Mộng Tâm như chết lặng, nếu vô duyên, vậy mau chóng kết thúc toàn bộ ở đây đi!
Tuy từng có hận ý với ông, nhưng vài năm nay,dù dùng thái độ từ chối kịch liệt như thế nào, ông vẫn muốn bù đắp cho hai mẹ con bọn họ, vẫn bám riết.
Hận ý đối với ông, theo thời gian cũng trôi qua, cũng dần dần giảm đi rất nhiều, nhưng đối với sự tuyệt tình năm đó của ông, bà không tìm được lý do tha thứ.
Đối với Lý Mộng Tâm mà nói, Hạ Tuyền Lãng là một người chồng thất bại nhưng lại là một người ba tốt, chỉ là không ngờ….
“ Mộng Tâm, đừng nói như vậy, là anh nên xin lỗi hai mẹ con em, em nguyện ý cho anh tới thăm Tâm Xuyên, điều này bày tỏ em nguyện ý tha thứ cho anh, như vậy anh đã cảm thấy mỹ mãn, làm sao còn dám yêu cầu Tâm Xuyên vui vẻ nhìn mình, dù sao, toàn bộ đều là do anh sai." Hành động theo cảm tính năm đó của ông đã làm hại Lý Mộng Tâm, càng hại đến con gái vô tội, đối với hai mẹ con , Hà Tuyền Lãng vô cùng áy náy.
“ Ba!" Một người đàn ông giống Hạ Tuyền Lãng khi còn trẻ, thấy Hạ Tuyền Lãng đứng cạnh cửa cùng một người phụ nữ, liền đến gần bọn họ.
“ Mộng Tâm, anh giới thiệu cho em một chút, đó là con anh. Hạ Dật, đây là dì Lý." ( Ngư: ghét người đàn ông nt này >__
“ Dì Lý, xin chào."
“ Xin chào….." Nhìn Hạ Dật, trong lòng Lý Mộng Tâm không có một chút oán trách, ngược lại, có cảm giác giống con trai của mình.
“ Dì Lý, người vừa mới vội vàng chạy ra ngoài có có phải là Tâm Xuyên không?" Vừa mới ở lầu một, anh có đụng vào một người, Hạ Dật có cảm giác đó chính là em gái cùng cha khác mẹ với anh.
“ Ừ!" Lý Mộng Tâm nhẹ nhàng gật đầu, gương mặt có chút u sầu.
“ Dì Lý, dì yên tâm, con sẽ chăm sóc cho Tâm Xuyên." Hạ Dật đảm bảo.
Đối với ân oán tình cừu của thế hệ trước, Hạ Dật đã nghe cha mẹ mình nói qua, cha đã phụ bạc mẹ con hai người họ, nhưng anh cũng rất vui vì biết mình có một đứa em gái. Đối với đứa em gái vô tội, anh có trách nhiệm không cho cô bị tổn thương.
______________________
Mới khai giảng được hai ngày, tại một chỗ nào đó trong trường, tụ tập một đám người, ánh mắt bọn họ đều ở trên người một đôi nam nữ cách đó khoảng năm mét.
Người con trai được các học sinh nữ hâm mộ chính là hotboy đứng đầu danh sách - Mạnh Dật, còn người con gái còn lại, chính là người làm đám con trai mê đảo không dời mắt được, hoa hậu giảng đường- Hạ Tâm Xuyên.
Năm phút trước, việc hội trưởng hội học sinh trong trường mời Hạ Tâm Xuyền làm bạn nhảy đã gây nên một trận hỗn chiến, ở trước mặt mọi người Mạnh Dật tuyên bố, Hạ Tâm Xuyên là bạn gái anh, sau đó không để ý ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ôm Hạ Tâm Xuyên rời đi.
Đây…….. Lúc này anh đã xé nát tâm sự của một đống thiếu nam thiếu nữ, làm sao lại có khả năng như vậy?!
Vì xác nhận sự kiện này, mọi người ở đây, bao quanh người mình ngưỡng mộ trong lòng đã lâu. Y Đình là bạn tốt của Hạ Tâm Xuyên cũng theo bước họ đến đây, ý đồ muốn xác nhận sự thực.
Mà Mạnh Dật một phen biểu thị công khai, cũng làm cho thân là nữ chính như Hạ Tâm Xuyên kinh ngạc không thôi, sau khi lấy lại tinh thần, Tâm Xuyên vội vàng bỏ “ Ma chưởng" khoác trên vai ra, trừng mắt nhìn Mạnh Dật.
“ Anh vừa mới nói cái gì? Sao anh lại có thể nói như thế?" Tâm Xuyên bác bỏ.
Hạ Tâm Xuyên biết Mạnh Dật này, anh ta là nhân vật tiêu điểm để toàn bộ thiếu nữ trong trường bàn tán vào lúc rỗi rãi, ngay cả Y Đình cũng có nói qua về anh, nội dung chỉ là anh rất tuấn tú, bóng rổ lại không cần phải nói, cho nên sau khi chuyển vào trường đại học hạng nhất này, đội trưởng đội trưởng bóng rổ liền đổi người, về sau đội bóng rổ trở thành nơi hấp dẫn nhất.
Nghe không ít người nhắc đến tên anh ta, rốt cuộc hôm nay cũng được chính thức gặp mặt !
“ Em là nữ sinh đầu tiên nhìn thấy anh mà mặt không đỏ, tốt tốt, đúng như anh hi vọng." Đối với chất vấn của Tâm Xuyên, khóe miệng Mạnh Dật vẫn giương nhẹ, hai tay bỏ vào trong túi, nói chuyện không liên quan đến nhau.
“ Cái gì như anh hi vọng? Tôi quản anh hi vọng cái gì, tôi muốn biết…."
Câu hỏi Hạ Tâm Xuyên chưa nói xong, Mạnh Dật vậy mà đem ngón trỏ đặt trên đôi môi đỏ mọng của cô, chặn ngang câu hỏi mà cô chưa hỏi xong.
“ Anh làm gì đấy?" Tâm Xuyên trừng mắt nhìn ngón tay, không rõ ý hỏi.
“ Anh biết em muốn nói gì, cho nên giúp em tiết kiệm nước miếng, em không biết là anh đang giúp em giải quyết “ vấn đề" sao?"
“ Anh giúp tôi giải quyết vấn đề?"
Hạ Tâm Xuyên buông tay xuống, tinh tế cân nhắc lời nói của Mạnh Dật, đột nhiên linh quang chợt lóe______
Nếu Mạnh Dật không xuất hiện, không nói cô là bạn gái anh, đưa cô ra khỏi trận hỗn loạn kia, bây giờ chắc chắn cô vẫn đang ở giữa trận tranh đoạt kia, không biết nên thoát thân như thế nào!
“ Em quả nhiên là cô gái thông minh, nói một chút đã hiểu, nhưng mà, thay vì nói là anh chăm sóc em, không bằng nói là chúng ta giúp đỡ lẫn nhau….. Em hiểu không?"
Tâm Xuyên gật đầu.
Điều này cũng khó trách! Mạnh Dật cười cười nghịch nghich mái tóc ngắn của Tâm Xuyên đang có chút ngơ ngác.
Mái tóc ngắn này xem ra rất giống cái tô úp ngược, Hạ Tâm Xuyên cố ý cắt như vậy, vì muốn mình trở nên xấu xí, để giám bớt phiền toái, nhưng với tình hình hôm nay, hình như vô dụng.
“ Này! Rốt cuộc là anh có nói hay không?" trong mắt người khác hành động này nhìn như thân mật, Tâm Xuyên lại cảm thấy, Mạnh Dật có vẻ giống anh trai bướng bỉnh đang trêu chọc em gái.
Thật là kỳ quái!
Mạnh Dật nháy mắt với Tâm Xuyên một cái ra vẻ đã hiểu, nói: “ Em nhìn bên phải xem."
Oa! Vừa thấy, lúc này Tâm Xuyên mới chú ý tới, có một đám người đang mở to hai mắt nhìn anh chăm chú……..
“ Bọn họ đang suy đoán xem chúng ta có phải là một đôi hay không, nếu bây giờ anh lớn tiếng nói anh và em không phải là một đôi, em thử đoán xem, kết quả sẽ như thế nào?"
Nghe Mạnh Dật nói, Hạ Tâm Xuyên quay đầu lại, tình huống bị lôi kéo lúc nãy nhanh chóng thoáng qua trong tâm trí, cô vội vã lắc đầu.
Cô không muốn bị vây hãm giữa trận hỗn chiến kia một lần nữa!
“ Mà anh và em đều bị quấy nhiễu giống nhau" Mạnh Dật nhìn theo đám người đuổi theo anh vào cổng trường, tranh nhau muốn làm bạn gái anh trong vũ hội.
Cuối cùng mục đích cũng rõ ràng!
“ Cho nên, anh muốn chúng ta giả vờ thành người yêu, phải không?"
Nhìn Mạnh Dật cười gật đầu, Tâm Xuyên vẫn không tin được Mạnh Dật lại nghĩ ra được chủ ý vớ vẩn này.
“ Điều này, có …..khả năng? Làm sao bọn họ có thể tin chúng ta là……"
“ Bọn họ đương nhiên sẽ tin, trừ phi….. em không muốn, bây giờ anh sẽ nói cho bọn họ biết, lúc nãy chỉ là trò đùa, mọi người không nên tin là thật." Mạnh Dật vừa nói, vừa làm bộ muốn đi về phía trước.
“ Khoan…. Chờ một chút!" Tâm Xuyên vội vàng kéo ống tay áo Mạnh Dật, ngăn anh tiến lên, nhưng trong lòng vẫn có chút nghi ngờ.
“ Tôi chưa nói không muốn, chỉ là……… chúng ta chỉ giả bộ, anh không thể làm thật quá! Bây giờ tôi chưa muốn có bạn trai, cho nên……"
“Em yên tâm!" Không đợi Tâm Xuyên nói hết lời, Mạnh Dật đã cam đoan.
“ Chúng ta chỉ giả bộ, khi chúng ta đều tìm được người yêu, quan hệ của chúng ta sẽ tự động hết hiệu lực, cho nên ngàn vạn lần em không thể yêu anh, cảm giác của anh đối với em giống như…. “em gái" của mình vậy, cho nên nhớ rõ, ngàn vạn lần không thể yêu anh, biết không?" Mạnh Dật nói đùa, trong đôi mắt thâm thúy có chút dịu dàng.
“ Tốt nhất là anh cũng đừng nên yêu tôi!" Tâm Xuyên không cam lòng yếu thế đáp trả “ Cảm giác của tôi đối với anh giống như “anh trai", cho nên anh mới phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể yêu tôi, biết không?"
Nói thật, đối với Mạnh Dật, trong lòng Tâm Xuyên có cảm giác thân thiết không lý do.
“ Được! Chúng ta cứ quyết định như vậy đi! Bên trong chúng ta là quan hệ anh em. Bên ngoài chúng ta phải giả vờ giả vịt, giống một đôi đang yêu." Nói xong, Mạnh Dật ôm vai Tâm Xuyên, lần này cô cũng không bỏ tay anh ra.
“ Tâm muội, ôm lấy thắt lưng anh!" Thấy Tâm Xuyên vẫn thờ ơ, Mạnh Dật liền nhắc nhở cho cô biết nghĩa vụ của một “ đôi tình nhân".
“ Được!" Tâm Xuyên nghe lời ôm eo Mạnh Dật, theo bước chân của Mạnh Dật, hai người bước đi.
“ Anh đừng gọi tôi là Tâm muội được không? Cực kỳ ghê tởm!"
“ Ghê tởm mới tốt! Như vậy người khác mới tin tưởng chúng ta có cái quan hệ đó! Cho nên em cũng cần phải gọi anh là “ Dật ca ca" biết không?"
“ Tôi không thèm! Dật ca ca nghe càng ghê tởm hơn, cũng không phải đang diễn kịch cổ trang. Anh gọi tôi là Hạ Tâm Xuyên, tôi gọi anh là Mạnh Dật, được không?"
“ Kêu như vậy không quen, vậy thì Tâm và Dật đi."
Thật ra nhóm người mê trai không tin bọn họ là người yêu, lần này nhìn thấy họ ôm nhau rời đi, không thể không tin bọn họ là một đôi tình nhân, chỉ là không ngờ, bọn họ lại che dấu tốt như vậy! Lần đầu tiên trong đời, Y Đình cũng cảm thấy ghen tỵ với Hạ Tâm Xuyên!
Mạnh Dật và Hạ Tâm Xuyên mới bước đi, trong vườn trường liền nhao nhao tiếng thì thầm: “ Thật không ngờ Mạnh Dật lại thích cái “ gáo dừa" kia (Ngư: cái này ý chỉ mái tóc của chị ấy đó), thật không có mắt!..... Đúng là!"
Con gái sắp rời khỏi mình, làm mẹ làm sao không buồn chứ?
Hạ Tâm Xuyên cảm giác được mẹ không nỡ, nếu có thể, cô cũng hi vọng có thể ở bên mẹ, vì không để mẹ đau lòng quá mức, Tâm Xuyên nghịch ngợm hỏi: “ Mẹ, vẫn còn thiếu một phần quà đó!"
Lí Mộng Tâm nén giọt nước mắt sắp tràn mi, khó hiểu nhìn Hạ Tâm Xuyên.
“ Đây là quà sinh nhật, quà thi lên đại học thì sao ạ?" Tâm Xuyên quơ quơ món quà trên tay, kèm thêm nụ cười bướng bỉnh, hỏi.
“ Con, đứa nhỏ này!" Nhìn ra ý đùa, Lí Mộng Tâm cưng chiều vuốt ve hai gò má tinh tế trắng hồng của con gái.
“ Mẹ, có quà tặng của cậu không?" Tâm Xuyên làm nũng dựa vào lòng mẹ, chưa từng quên sinh nhật hàng năm của cô, cậu đều đưa quà tặng cho cô từ nước ngoài xa xôi.
Nghe mẹ nói, cậu cư trú ở nước ngoài, từ sau khi biết mẹ ly hôn, bọn họ mới liên lạc lại, dù sao cũng là chị em, chị gái có khó khăn, làm em trai đường nhiên phải vươn tay ra giúp đỡ, đây cũng là việc bình thường của mỗi người, mà hàng năm cô cũng vui vẻ nhận thêm một phần quà sinh nhật, coi như là đền bù…….
Cậu thật tốt, thật hi vọng có cơ hội có thể nhìn thấy cậu.
“ Cậu………." Vừa nhắc tới ông, đột nhiên sắc mặt Lí Mộng Tâm cứng lại, chậm rãi nói: “ Hôm nay cậu đích thân tặng quà cho con."
“ Mẹ, ý mẹ là hôm nay cậu sẽ đến nhà mình?" Chợt nghe hôm nay cậu sẽ tới, Tâm Xuyên vô cùng phấn chấn, không chú ý tới vẻ mặt có chút lo lắng của Lí Mộng Tâm.
“ Mẹ, lúc nào thì cậu sẽ đến? Chúng ta có phải đi ra sân bay hoặc đi đến khách sạn đón cậu không?" Tâm Xuyên lắc lắc hai tay Lí Mộng Tâm, hưng phấn hỏi.
“ Tâm Xuyên, trước hết nghe mẹ nói đã……: Thấy lời nói của Lý Mộng Tâm có vẻ trầm trọng, lúc này Tâm Xuyên mới cảm giác được có chuyện không ổn.
“ Mẹ, có phải cậu xảy ra chuyện gì hay không?" Tâm Xuyên vỗ vỗ ngực, lo lắng suy đoán “ Không phải…….là……." Lí Mộng Tâm lại lắc đầu rồi lại gật gật đầu, điều này làm cho Tâm Xuyên mơ hồ, trong lòng cũng cảm thấy bất an, không biết nên nói như thế nào cho phải.
“ Không có, cậu……… Mẹ là con một, không có bất cứ anh chị em gì, cho nên thật ra không có cậu…….."
“ Không có cậu? Vậy…. người đưa quà tặng là người nào?"
“ Người ấy….."
Kính kong--- kính kong—
Ngay lúc Lí Mộng Tâm muốn nói, tiếng chuông vang ở cửa truyền đến.
“Haiz ………." Nên đối mặt rồi! Lí Mộng Tâm thở dài, nói với Tâm Xuyên: “Người đó đến đấy"
Cho dù người đó là ai, Hạ Tâm Xuyên vẫn thấy vui vẻ vì có thể nhìn thấy người đã giúp đỡ mẹ con các cô rất nhiều. Mang theo nụ cười sung sướng, Hạ Tâm Xuyên bước nhanh tới cửa chính.
“ Hoan nghênh….." Cửa vừa mở, nhìn thấy người đứng ngoài, nụ cười trên môi Tâm Xuyên lập tức cứng lại.
“ Tâm Xuyên…….. không nhận ra ba rồi hả?" Người đứng ở ngoài cửa không phải ai khác mà chính là cha của Hạ Tâm Xuyên – Hạ Tuyền Lãng, rất lâu rồi ông không được nhìn thấy con gái bảo bối, trong lòng khó nén nổi kích động cùng khẩn trương.
Nhìn người cha lâu ngày chưa gặp mặt, trên mặt Hạ Tâm Xuyên không có bất kỳ vẻ vui sướng gì, ngược lại tức giận quay đầu, nói với mẹ: “Mẹ, từ nay về sau, con không muốn nhận bất kỳ vật đông tây gì của người này." Nói xong, vẻ mặt cô tràn đầy thất vọng, tông cửa xông ra.
“ Tâm Xuyên…." Lý Mông Tâm ở sau lưng kêu to, mà Hạ Tuyền Lãng chỉ có thể đứng nhìn bóng lưng của con gái yêu kiều, trên mặt tràn ngập sự tự trách cùng bi thương.
“ Em nên nói trước cho Tâm Xuyên, để con bé có thể chuẩn bị tâm lý, biết đâu sẽ không như vậy."
Lý Mộng Tâm không nghĩ rằng lúc Tâm Xuyên gặp lại Hạ Tuyền Lãng lại có phản ứng lớn như vậy, dù sao năm đó bà ly hôn với Hạ Tuyền Lãng, cô cũng chỉ là một cô bé tám tuổi.
Nói đến hôn nhân của bà cùng Hạ Tuyền Lãng, thì là một sai lầm!
Năm đó Hạ Tuyền Lãng sớm cùng người mình yêu nhiều năm lập kế hoạch kết hôn, ngay trước khi bọn họ kết hôn, vì có chút hiểu lầm, người nào cũng không chịu nhượng bộ, khiến cho hôn sự thất bại.
Mà Hạ Tuyền Lãng trong lúc tức giận nhất thời, cầu hôn với Lý Mộng Tâm, đối với người luôn cô đơn như Lý Mộng Tâm mà nói, giống như đoạt được toàn bộ sự vui sướng trên thế giới.
Biết rõ Hạ Tuyền Lãng không hề yêu mình, nhưng Lý Mộng Tâm vẫn quyết định gả cho ông, cũng vì ông mà sinh một đứa con gái, cố gắng đợi một ngày trong lòng Hạ Tuyền Lãng có mình. Không thể ngờ được, trong một lần vô tình, Hạ Tuyền Lãng cùng Mạnh Dĩ Xuyên gặp lại nhau, Hạ Tuyền Lãng mới biết Mạnh Dĩ Xuyên đã vì ông mà sinh hạ một đứa con trai, ông cũng phát hiện, cái tên Mạnh Dĩ Xuyên này thủy chung vẫn luôn nằm trong tim ông, ngay cả tên Hạ Tâm Xuyên cũng vì bà mà đặt.
Hôn nhân giống như một chiếc gương, một khi có vết nứt thì càng ngày vết nứt càng lớn.
Lý Mộng Tâm biết Hạ Tuyền Lãng ngẫu nhiên gặp bạn gái cũ, bà vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, dần dần, khi Hạ Tuyền Lãng trắng đêm không về, cả ngày bà đều lấy nước mắt rửa mặt, sống không bằng chết, sau cùng, khi Hạ Tuyền Lãng bước vào cửa, đúng là muốn ly hôn, tâm Lý Mộng Tâm như chết lặng, nếu vô duyên, vậy mau chóng kết thúc toàn bộ ở đây đi!
Tuy từng có hận ý với ông, nhưng vài năm nay,dù dùng thái độ từ chối kịch liệt như thế nào, ông vẫn muốn bù đắp cho hai mẹ con bọn họ, vẫn bám riết.
Hận ý đối với ông, theo thời gian cũng trôi qua, cũng dần dần giảm đi rất nhiều, nhưng đối với sự tuyệt tình năm đó của ông, bà không tìm được lý do tha thứ.
Đối với Lý Mộng Tâm mà nói, Hạ Tuyền Lãng là một người chồng thất bại nhưng lại là một người ba tốt, chỉ là không ngờ….
“ Mộng Tâm, đừng nói như vậy, là anh nên xin lỗi hai mẹ con em, em nguyện ý cho anh tới thăm Tâm Xuyên, điều này bày tỏ em nguyện ý tha thứ cho anh, như vậy anh đã cảm thấy mỹ mãn, làm sao còn dám yêu cầu Tâm Xuyên vui vẻ nhìn mình, dù sao, toàn bộ đều là do anh sai." Hành động theo cảm tính năm đó của ông đã làm hại Lý Mộng Tâm, càng hại đến con gái vô tội, đối với hai mẹ con , Hà Tuyền Lãng vô cùng áy náy.
“ Ba!" Một người đàn ông giống Hạ Tuyền Lãng khi còn trẻ, thấy Hạ Tuyền Lãng đứng cạnh cửa cùng một người phụ nữ, liền đến gần bọn họ.
“ Mộng Tâm, anh giới thiệu cho em một chút, đó là con anh. Hạ Dật, đây là dì Lý." ( Ngư: ghét người đàn ông nt này >__
“ Dì Lý, xin chào."
“ Xin chào….." Nhìn Hạ Dật, trong lòng Lý Mộng Tâm không có một chút oán trách, ngược lại, có cảm giác giống con trai của mình.
“ Dì Lý, người vừa mới vội vàng chạy ra ngoài có có phải là Tâm Xuyên không?" Vừa mới ở lầu một, anh có đụng vào một người, Hạ Dật có cảm giác đó chính là em gái cùng cha khác mẹ với anh.
“ Ừ!" Lý Mộng Tâm nhẹ nhàng gật đầu, gương mặt có chút u sầu.
“ Dì Lý, dì yên tâm, con sẽ chăm sóc cho Tâm Xuyên." Hạ Dật đảm bảo.
Đối với ân oán tình cừu của thế hệ trước, Hạ Dật đã nghe cha mẹ mình nói qua, cha đã phụ bạc mẹ con hai người họ, nhưng anh cũng rất vui vì biết mình có một đứa em gái. Đối với đứa em gái vô tội, anh có trách nhiệm không cho cô bị tổn thương.
______________________
Mới khai giảng được hai ngày, tại một chỗ nào đó trong trường, tụ tập một đám người, ánh mắt bọn họ đều ở trên người một đôi nam nữ cách đó khoảng năm mét.
Người con trai được các học sinh nữ hâm mộ chính là hotboy đứng đầu danh sách - Mạnh Dật, còn người con gái còn lại, chính là người làm đám con trai mê đảo không dời mắt được, hoa hậu giảng đường- Hạ Tâm Xuyên.
Năm phút trước, việc hội trưởng hội học sinh trong trường mời Hạ Tâm Xuyền làm bạn nhảy đã gây nên một trận hỗn chiến, ở trước mặt mọi người Mạnh Dật tuyên bố, Hạ Tâm Xuyên là bạn gái anh, sau đó không để ý ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ôm Hạ Tâm Xuyên rời đi.
Đây…….. Lúc này anh đã xé nát tâm sự của một đống thiếu nam thiếu nữ, làm sao lại có khả năng như vậy?!
Vì xác nhận sự kiện này, mọi người ở đây, bao quanh người mình ngưỡng mộ trong lòng đã lâu. Y Đình là bạn tốt của Hạ Tâm Xuyên cũng theo bước họ đến đây, ý đồ muốn xác nhận sự thực.
Mà Mạnh Dật một phen biểu thị công khai, cũng làm cho thân là nữ chính như Hạ Tâm Xuyên kinh ngạc không thôi, sau khi lấy lại tinh thần, Tâm Xuyên vội vàng bỏ “ Ma chưởng" khoác trên vai ra, trừng mắt nhìn Mạnh Dật.
“ Anh vừa mới nói cái gì? Sao anh lại có thể nói như thế?" Tâm Xuyên bác bỏ.
Hạ Tâm Xuyên biết Mạnh Dật này, anh ta là nhân vật tiêu điểm để toàn bộ thiếu nữ trong trường bàn tán vào lúc rỗi rãi, ngay cả Y Đình cũng có nói qua về anh, nội dung chỉ là anh rất tuấn tú, bóng rổ lại không cần phải nói, cho nên sau khi chuyển vào trường đại học hạng nhất này, đội trưởng đội trưởng bóng rổ liền đổi người, về sau đội bóng rổ trở thành nơi hấp dẫn nhất.
Nghe không ít người nhắc đến tên anh ta, rốt cuộc hôm nay cũng được chính thức gặp mặt !
“ Em là nữ sinh đầu tiên nhìn thấy anh mà mặt không đỏ, tốt tốt, đúng như anh hi vọng." Đối với chất vấn của Tâm Xuyên, khóe miệng Mạnh Dật vẫn giương nhẹ, hai tay bỏ vào trong túi, nói chuyện không liên quan đến nhau.
“ Cái gì như anh hi vọng? Tôi quản anh hi vọng cái gì, tôi muốn biết…."
Câu hỏi Hạ Tâm Xuyên chưa nói xong, Mạnh Dật vậy mà đem ngón trỏ đặt trên đôi môi đỏ mọng của cô, chặn ngang câu hỏi mà cô chưa hỏi xong.
“ Anh làm gì đấy?" Tâm Xuyên trừng mắt nhìn ngón tay, không rõ ý hỏi.
“ Anh biết em muốn nói gì, cho nên giúp em tiết kiệm nước miếng, em không biết là anh đang giúp em giải quyết “ vấn đề" sao?"
“ Anh giúp tôi giải quyết vấn đề?"
Hạ Tâm Xuyên buông tay xuống, tinh tế cân nhắc lời nói của Mạnh Dật, đột nhiên linh quang chợt lóe______
Nếu Mạnh Dật không xuất hiện, không nói cô là bạn gái anh, đưa cô ra khỏi trận hỗn loạn kia, bây giờ chắc chắn cô vẫn đang ở giữa trận tranh đoạt kia, không biết nên thoát thân như thế nào!
“ Em quả nhiên là cô gái thông minh, nói một chút đã hiểu, nhưng mà, thay vì nói là anh chăm sóc em, không bằng nói là chúng ta giúp đỡ lẫn nhau….. Em hiểu không?"
Tâm Xuyên gật đầu.
Điều này cũng khó trách! Mạnh Dật cười cười nghịch nghich mái tóc ngắn của Tâm Xuyên đang có chút ngơ ngác.
Mái tóc ngắn này xem ra rất giống cái tô úp ngược, Hạ Tâm Xuyên cố ý cắt như vậy, vì muốn mình trở nên xấu xí, để giám bớt phiền toái, nhưng với tình hình hôm nay, hình như vô dụng.
“ Này! Rốt cuộc là anh có nói hay không?" trong mắt người khác hành động này nhìn như thân mật, Tâm Xuyên lại cảm thấy, Mạnh Dật có vẻ giống anh trai bướng bỉnh đang trêu chọc em gái.
Thật là kỳ quái!
Mạnh Dật nháy mắt với Tâm Xuyên một cái ra vẻ đã hiểu, nói: “ Em nhìn bên phải xem."
Oa! Vừa thấy, lúc này Tâm Xuyên mới chú ý tới, có một đám người đang mở to hai mắt nhìn anh chăm chú……..
“ Bọn họ đang suy đoán xem chúng ta có phải là một đôi hay không, nếu bây giờ anh lớn tiếng nói anh và em không phải là một đôi, em thử đoán xem, kết quả sẽ như thế nào?"
Nghe Mạnh Dật nói, Hạ Tâm Xuyên quay đầu lại, tình huống bị lôi kéo lúc nãy nhanh chóng thoáng qua trong tâm trí, cô vội vã lắc đầu.
Cô không muốn bị vây hãm giữa trận hỗn chiến kia một lần nữa!
“ Mà anh và em đều bị quấy nhiễu giống nhau" Mạnh Dật nhìn theo đám người đuổi theo anh vào cổng trường, tranh nhau muốn làm bạn gái anh trong vũ hội.
Cuối cùng mục đích cũng rõ ràng!
“ Cho nên, anh muốn chúng ta giả vờ thành người yêu, phải không?"
Nhìn Mạnh Dật cười gật đầu, Tâm Xuyên vẫn không tin được Mạnh Dật lại nghĩ ra được chủ ý vớ vẩn này.
“ Điều này, có …..khả năng? Làm sao bọn họ có thể tin chúng ta là……"
“ Bọn họ đương nhiên sẽ tin, trừ phi….. em không muốn, bây giờ anh sẽ nói cho bọn họ biết, lúc nãy chỉ là trò đùa, mọi người không nên tin là thật." Mạnh Dật vừa nói, vừa làm bộ muốn đi về phía trước.
“ Khoan…. Chờ một chút!" Tâm Xuyên vội vàng kéo ống tay áo Mạnh Dật, ngăn anh tiến lên, nhưng trong lòng vẫn có chút nghi ngờ.
“ Tôi chưa nói không muốn, chỉ là……… chúng ta chỉ giả bộ, anh không thể làm thật quá! Bây giờ tôi chưa muốn có bạn trai, cho nên……"
“Em yên tâm!" Không đợi Tâm Xuyên nói hết lời, Mạnh Dật đã cam đoan.
“ Chúng ta chỉ giả bộ, khi chúng ta đều tìm được người yêu, quan hệ của chúng ta sẽ tự động hết hiệu lực, cho nên ngàn vạn lần em không thể yêu anh, cảm giác của anh đối với em giống như…. “em gái" của mình vậy, cho nên nhớ rõ, ngàn vạn lần không thể yêu anh, biết không?" Mạnh Dật nói đùa, trong đôi mắt thâm thúy có chút dịu dàng.
“ Tốt nhất là anh cũng đừng nên yêu tôi!" Tâm Xuyên không cam lòng yếu thế đáp trả “ Cảm giác của tôi đối với anh giống như “anh trai", cho nên anh mới phải nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể yêu tôi, biết không?"
Nói thật, đối với Mạnh Dật, trong lòng Tâm Xuyên có cảm giác thân thiết không lý do.
“ Được! Chúng ta cứ quyết định như vậy đi! Bên trong chúng ta là quan hệ anh em. Bên ngoài chúng ta phải giả vờ giả vịt, giống một đôi đang yêu." Nói xong, Mạnh Dật ôm vai Tâm Xuyên, lần này cô cũng không bỏ tay anh ra.
“ Tâm muội, ôm lấy thắt lưng anh!" Thấy Tâm Xuyên vẫn thờ ơ, Mạnh Dật liền nhắc nhở cho cô biết nghĩa vụ của một “ đôi tình nhân".
“ Được!" Tâm Xuyên nghe lời ôm eo Mạnh Dật, theo bước chân của Mạnh Dật, hai người bước đi.
“ Anh đừng gọi tôi là Tâm muội được không? Cực kỳ ghê tởm!"
“ Ghê tởm mới tốt! Như vậy người khác mới tin tưởng chúng ta có cái quan hệ đó! Cho nên em cũng cần phải gọi anh là “ Dật ca ca" biết không?"
“ Tôi không thèm! Dật ca ca nghe càng ghê tởm hơn, cũng không phải đang diễn kịch cổ trang. Anh gọi tôi là Hạ Tâm Xuyên, tôi gọi anh là Mạnh Dật, được không?"
“ Kêu như vậy không quen, vậy thì Tâm và Dật đi."
Thật ra nhóm người mê trai không tin bọn họ là người yêu, lần này nhìn thấy họ ôm nhau rời đi, không thể không tin bọn họ là một đôi tình nhân, chỉ là không ngờ, bọn họ lại che dấu tốt như vậy! Lần đầu tiên trong đời, Y Đình cũng cảm thấy ghen tỵ với Hạ Tâm Xuyên!
Mạnh Dật và Hạ Tâm Xuyên mới bước đi, trong vườn trường liền nhao nhao tiếng thì thầm: “ Thật không ngờ Mạnh Dật lại thích cái “ gáo dừa" kia (Ngư: cái này ý chỉ mái tóc của chị ấy đó), thật không có mắt!..... Đúng là!"
Tác giả :
Khải Tâm