Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con
Chương 144: Đoạt

Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ: Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Chương 144: Đoạt

Hawaii.

Một chiếc Bentley màu đen dưới ánh sáng mặt trời phát ra thần bí mà mê người, đến khách sạn bên bờ biển, cửa xe mở ra, bước ra là một nữ nhân mặc quần áo trắng, tóc dài vuông góc xõa trước ngực, cô đeo mắt kính màu nâu, mũi thanh tú cùng cái miệng nhỏ nhắn như hoa anh đào, nhìn rất bắt mắt.

Bên kia là một người đàn ông, nhìn chiều cao hắn khoảng 1m88, áo sơ mi màu đen cùng với màu quần, một đôi mắt trầm tĩnh như hồ sâu, tướng mạo hắn mặc dù không anh tuấn như Mạnh Gia Tam thiếu, nhưng lại là một loại khí thế bất đồng, mang theo một chút thâm tàng bất lộ khí. Người phụ nữ trẻ bước qua, vô cùng thân thiết khoác tay hắn, hai người vô cùng thân thiết hướng khách sạn bên bờ biển đi đến...

"Bắc Thành, cậu cũng tới rồi." Mạnh Thiệu Đình đi tới, mấy ngày nay đều tâm tình không thoải mái, nay gặp bằng hữu, mà người đàn ông kia cũng mỉm cười, rút cánh tay bên người phụ nữ ra, khoác lên vai Mạnh Thiệu Đình, hai người vô cùng thân thiết hướng phòng khách đi tới...

"Lần trước bỏ qua hôn lễ của cậu, lần này không dám lại bỏ qua, từ lần trước gặp đến giờ cũng nửa năm rồi còn gì." Thẩm Bắc THành có chút xúc động, thời gian qua nhanh, mấy năm hai người phát triển sự nghiệp, một người trong nước một ngoài nước, nhưng quan hệ vẫn thân mật, như là chưa từng bị thời gian kéo xa, trái lại gặp lại vẫn thân mật khăng khít như thời còn học chung trường.

Mạnh Thiệu ĐÌnh cũng không kể nhiều về chuyện kết hôn, chỉ cười cười, ánh mắt lướt qua người phụ nữ phía sau hắn, có chút nghi hoặc dò hỏi: "Nghe người ta nói cậu đã kết hôn, thế nào không báo tin cho mình?"

Thẩm Bắc THành ngồi trên sô pha, môi mỏng hơi nổi lên ý cười trào phúng: "không có gì để nói, cũng chưa cử hành nghi thức, chỉ là kí hiệp nghị mà thôi, vì thế cũng không nói cho cậu biết."

Mạnh Thiệu Đình biết tính hắn, cậu ta không nói, hắn cũng không hỏi nhiều, chỉ là thấy cậu ta đi cùng một người phụ nữ thanh thuần thoát tục, đang ngồi một bên đại sảnh,Mạn Quân cùng cô ấy nói chuyện, bộ dáng nhã nhặn lịch sự, cũng làm cho người ta thêm mấy phần hảo cảm, không khỏi có mấy phần hiếu kì: "Kia là em dâu?"

Thẩm Bắc THành bưng chén trà trong tay một hồi, có chút tự giễu khẽ cười: "Không phải, cô ấy ở trong nước."

Mạnh THiệu Đình thấy thần sắc của hắn, trong lòng biết hắn có điều gì đó khó nói, cũng chỉ là nói qua loa, hai người nhiều ngày không gặp, tất nhiên có thật nhiều điều để nói, đợi cho tận hứng, trời cũng tối mịt, lúc Mạn Quân tới hỏi bữa tối ăn gì, hai người mới ngừng lại.

Nữ nhân đi cùng Thẩm Bắc THành là Bùi Hi La, gia tộc xí nghiệp nổi danh trải rộng khắp thành phố B, các hệ thống siêu thị lớn, cùng của cải đều không thể khinh thường.

Thoạt nhìn cô thanh thuần thùy mị, cùng với Mạn Quân đơn thuần thơ ngây lại tuyệt nhiên bất đồng phong cách, nhưng chưa quá nửa ngày, Mạn Quân cùng cô ta tựa hồ như không còn gì giấu nhau, đã thành bạn bè tốt.

Lúc này cô ta cũng qua đây, ngồi xuống trước mặt Thầm Bắc Thành, như con chim nhỏ nép vào người hắn: "Bắc Thành, em muốn ăn hải sản, còn anh?"

Thẩm Bắc THành tiện tay lấy một điếu thuốc,ngữ khí nhất quán lãnh đạm: "Anh thế nào cũng được."

Ngay trước mặt THiệu Đình cùng Thẩm Mạn Quân hắn cũng không cho cô nhiều mặt mũi, sắc mặt Bùi Hi La không khỏi có chút ửng đỏ, lại không quá nửa khắc, liền tươi cười nói: "Tốt lắm, vậy anh ăn hải sản giống em là được rồi, ở đây AhiPoke rất nổi danh, không thì anh nếm thử?"

Thẩm Bắc Thành từ chối cho ý kiến, chỉ lát sau mới ậm ừ một tiếng.

Bùi Hi La cũng không để ý, mỉm cười đứng lên cùng Mạn Quân đi ra ngoài: "Vậy em cùng Mạn QUân đi phân phó nhà bếp chuẩn bị."

Bất quá đôi câu vài lời, Mạnh Thiệu Đình nhận ra một ít manh mối, tâm tình Thẩm Bắc Thành rõ ràng không tốt, có chút mất hồn mất vía, hơn nữa hắn nghiện thuốc lá nặng hơn, hút rất nhiều.

"Có tâm sự?" Hắn đứng lên, hai người cùng nhau hướng bờ biển đi đến, Thẩm Bắc Thành trầm mặc hồi lâu, mới chậm rãi nói: "Mình hiện giờ mới cảm thấy, phụ nữ thực sự là phiền phức."

"Nói nghe một chút?" Mạnh Thiệu Đình giương mi lên, hắn cũng có một bụng khúc mắc không giải thích được.

Thẩm Bắc Thành chậm rãi lắc đầu: "Cậu nói, một người phụ nữ, muốn bằng mọi cách gả cho cậu, nhưng lại đối với cậu tất cả đều không can thiệp, cậu tìm gái ở ngoài cũng không giận, cậu làm chuyện xấu, cô ấy còn giúp cậ giải vây, cậu ở nhà cô ấy không được tự nhiên, cậu không ở nhà thì cô ấy trái lại lại một mình trôi qua nhàn nhã tự đắc, đây coi như là chuyện gì xảy ra?"

"Vậy cậu thích cô ấy sao?"

Thẩm Bắc Thành chần chừ chỉ chốc lát, nhẹ nhàng lắc đầu: "Không thích."

"Vậy tại sao muốn kết hôn?"

"Có một số chuyện đơn giản nhưng lại không có đáp án, mình cùng cô ấy đều có sở cầu."

"Nếu như đạt được sở cầu liền chia tay là được rồi, không yêu nhau mà cùng một chỗ rất giày vò."

"Cậu thích Thẩm Mạn Qân sao?" Thẩm Bắc Thành bỗng nhiên mở miệng hỏi.

Mạnh Thiệu Đình ngẩn ra, lại nhún nhún vai: "Chỉ là đã quen thôi."

Thẩm Bắc Thành liếc hắn một cái, tức cười nói: "Ngược lại thật sự cũng là cậu có thể chịu?"

"Chỉ là không sao cả mà thôi, lấy ai cũng như nhau, vậy thì lấy người mình không ghét, thói quen." Mạnh Thiệu Đình xoay người lại, sóng biển xô bờ cát, ở rất xa truyền đến những tiếng ầm ầm của sóng, rồi lại vô cùng yên tĩnh...

Thẩm Bắc Thành cũng không nói nữa, chút tia sáng cuối cùng của ngày chiếu ánh sáng dị thường, như là ai đổ hộp thuốc lá.

Trong đầu hắn dần dần hiện lên thân ảnh Triển Thanh Thu, cái kia đại tiểu thư nũng nịu, lúc đi cầu xin hắn nhưng còn mang bộ dáng kiêu ngạo, thực sự là buồn cười!

Bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại di động vang, Mạnh Thiệu Đình rút điện thoại ra nhìn, không khỏi giật mình, là đại ca gọi tới!

Hắn đi vài bước, ấn nút nghe, hai anh em khách sao một phen, sau mới nghe Mạnh Thiệu Tiệm không nhanh không chậm nói: "Nhị đệ, lại nói, Tam đệ thế nhưng xông họa lớn, nó và Phó Tĩnh Tri kết hôn, kết quả đem cha kích thích nằm viện, bây giờ còn đang nằm trong bệnh viện..."

"Anh nói cái gì." Mạnh Thiệu Đình chỉ cảm thấy trái tim một trận kích động, thời gian hắn xuất ngoại chuẩn bị kết hôn, rõ ràng Mạnh Thiệu Tiệm nói, Thiệu Hiên cùng Phó Tĩnh Ti căn bản không thể nào kết hôn, quan trọng bọn họ không thể qua được cửa của cha, thế nhưng hiện tại, thế nào sự tình đột nhiên biến thành như vậy?

"Tam đệ tình quá sâu nặng, chúng ta người ngoài cũng không có cách nào, nhưng là hắn quả nhiên bí mật, nghe nói ngày mai sẽ cử hành hôn lễ, nhị đệ nói xem, anh có nên cho Tam đệ chút cái tôi, thấy thân phận người nhà tham gia?"

Mạnh Thiệu ĐÌnh sắc mặt tái xanh, bỗng dưng nắm điện thoại hung hăng ném trên mặt đất, vì rơi trên cát nên điện thoại không vỡ, màn hình vẫn sáng như cũ, thanh âm của Mạnh Thiệu Tiệm lại như gần như xa..

Mạnh Thiệu Đình giật mình hồi lâu, bỗng nhiên xoay người đến trước Thẩm Bắc Thành nói: "Bắc THành, mình đêm nay phải về nước."

"Thiệu Đình, cậ ngày kia cùng Mạn Quân cử hành hôn lễ, hiện tại trở về làm gì?" Thẩm Bắc THành nắm tay hắn, lại cảm giác tay hắn lạnh lẽo mà lại đang run lên kịch liệt, Bắc Thành không khỏi giật mình: "Thiệu Đình, rút cuộc xảy ra chuyện gì?"

Mạnh Thiệu Đình mộtđôi con ngươi đen đều tràn ra tức giận, hắn thoáng cái dừng một chút, nhưng vẫn là đẩy tay Bắc Thành: "Chuyện này mình sẽ nói cho cậu biết sau, chỉ là hiện tại mình muốn về nước, ngày kia hôn lễ, mình sẽ không làm lỡ, cậu có giúp mình hay không?"

Thẩm Bắc Thành trầm mặc chốc lát,cuối cùng gật đầu: "Cậu chờ, mình bảo người đặt vé máy bay tối nay cho cậu."

"Cảm ơn, chỉ là ở đây, làm phiền cậu giúp mình một ngày, ngày kia hôn lễ mình sẽ trở về gấp."

"Yên tâm đi." Thẩm Bắc Thành liếc mắt một cái, muốn hỏi cái gì nhưng lại thôi: "Mình liền đi giúp cậu chuyện vé máy bay."

Mạnh Thiệu Đình gật gật đầu, nhìn Thẩm Bắc Thành đi dần xa, thần sắc của hắn càng tối tăm, nguyên bản gương mặt anh tuấn trong bóng tối, lại có chút vặn vẹo dữ tợn, tất cả lời thề đều ném ở sau lưng, hắn chỉ biết là, người phụ nữ kia sẽ cùng em trai hắn cử hành hôn lễ, sẽ kết hôn!

Người phụ nữ hắn chạm qua, vợ trước của hăn, qua ngày mai liền muốn cùng em trai hắn ngủ trên một chiếc giường, như vậy vô cùng nhục nhã, hắn không biết mình làm sao có thể nhẫn!

Thẩm Bắc Thành hiệu suất làm việc cực cao, bất quá hai tiếng sau, hắn đưa đến hai vé máy bay: "Bay thẳng Bắc Kinh còn một vé nữa là từ Bắc Kinh đến thành phố A, đều mua được cho cậu đây."

Mạnh Thiệu Đình cầm vé máy bay, vẫn chưa nhiều lời nói cảm ơn, hắn trực tiếp theo bờ biển rời đi, Thẩm Bắc THành cũng ngồi xe đi sân bay, đến lúc lên máy bay, Mạn Quân mới biết được sự tình Thiệu Đình rời đi...

Vừa nghe xong , Thẩm Mạn Quân không khỏi thất thần,ngày kia chính là hôn lễ, ngày mai phải một lần cuối thử lễ phục, hơn nữa người thân cùng bạn bè cũng đã đến, Thiệu Đình đột nhiên về nước, cô bên này nên làm cái gì bây giờ?

"Thẩm tiểu thư không nên gấp gáp, là đại ca gọi điện tới, có lẽ là trong nước có chuyện lớn cần xử lý, Thiệu Đình không kịp cùng cô nói lời từ biệt, dặn tôi cho cô biết, nói là nhất định ngày kia sẽ sang kịp hôn lễ, muốn cô yên tâm."

Tiếp: Ai cho phép cô gả
Tác giả : Minh Châu Hoàn
5/5 của 1 đánh giá

Bình luận

Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi
Nguyen 2 năm trước
Đã ra chap mới rồi nhé mọi người, link đây nha: bit.ly/newchap247

Truyện cùng thể loại