Tổng Giám Đốc, Đừng Tới Đây!
Chương 105: Thịnh Thiên Kim lo lắng
Edit: V.O
Quan hệ của chúng ta là vợ chồng hợp pháp.
Ngụ ý, công khai thì thế nào? Vốn nên công khai.
Thịnh Thiên Kim nhìn y, mở miệng: "Mẹ và cha dượng anh sẽ phản đối chứ?"
"Em sợ?" Bạch Thận Ngôn hỏi.
"Phép khích tướng?"
Mắt Thịnh Thiên Kim trừng lớn, mặt không thể tin được: "Anh cảm thấy, em sẽ chịu lời nói khích của anh?"
Bạch Thận Ngôn không trả lời, mà mỉm cười nhìn cô.
Thịnh Thiên Kim hít một hơi thật sâu, sau đó cười nói: "Đương nhiên, anh đoán không sai, em thật đã bị anh khích rồi. Được, đi thì đi, chỉ cần anh không sợ!"
"Chỉ cần em không sợ." Bạch Thận Ngôn nói: "Chỉ là, cho dù là có điều kiêng kị cũng không sao. Bởi vì, có anh ở đây, anh sẽ giải quyết thay em."
Nói xong, trái tim Bạch Thận Ngôn hơi run rẩy.
Cô gục đầu xuống, nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn, cười nhẹ, nói: "Bạch Thận Ngôn tiên sinh, em phát hiện anh rất biết nói lời âu yếm."
"Nếu em thích, mỗi ngày anh sẽ nói cho em nghe." Bạch Thận Ngôn nhìn cô, nói.
"Ơ?"
Thịnh Thiên Kim thiếu chút nữa bị nước miếng sặc, nói.
Bạch Thận Ngôn vô tội nhìn cô.
Cô không khỏi dở khóc dở cười.
Thì ra, sau khi Bạch Thận Ngôn lột da mặt, còn đáng sợ hơn cô tưởng.
...
Về chuyện tháng sau là sinh nhật cha dượng của Bạch Thận Ngôn, cha ruột Lục Du Sinh, coi như Bạch Thận Ngôn và Thịnh Thiên Kim đã quyết định rồi.
Bởi vì lần này, là mừng thọ 60 tuổi.
Cho nên, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người đến chúc thọ.
Trái lại, chuyện này có rất nhiều việc cần làm.
Mấy ngày trước tiệc thọ, Bạch Thận Ngôn đã bị kêu về một lần.
Đương nhiên, cũng không kêu y giúp đỡ, chỉ là người nhà họp mặt.
Trước khi Bạch Thận Ngôn đi, hỏi Thịnh Thiên Kim muốn đi không?
"Hay là thôi đi."
Thịnh Thiên Kim đang cho cá vàng ăn, dieendaanleequuydoon – V.O, hơi dừng lại một chút, sau đó bỏ ít thức ăn vào bể cá, nói: "Em vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng. Anh để em từ từ trước đã."
"Vậy thì cứ từ từ đi."
Bạch Thận Ngôn xoa xoa đầu cô, cầm chìa khóa đi ra ngoài.
Thịnh Thiên Kim vuốt chỗ đầu vừa bị y xoa, trong lòng có chút ngọt ngào, lại có chút không nỡ.
Từ lúc cô bị Lục Du Sinh ép, bất đắc dĩ tính kế Bạch Thận Ngôn, sau đó trời xui đất khiến tính luôn mình vào, sau khi xảy ra quan hệ với Bạch Thận Ngôn, quan hệ của bọn họ, lại trở nên phức tạp...
Nhất là, khi Bạch Thận Ngôn đi công tác ở nước ngoài về, đón cô đi làm giấy chứng nhận, càng giống như một cơn mơ.
Bây giờ, cô chuyển vào nhà Bạch Thận Ngôn, cùng y sống cuộc sống "vợ chồng".
Y bắt đầu biết nói lời âu yếm với cô, bảo vệ cô trước mặt người ngoài, muốn dẫn cô đi gặp người nhà, muốn cho cô trở thành người nhà chân chính...
Tất cả tất cả những chuyện này, có lẽ là phát tiển quá thuận lợi, đối với Thịnh Thiên Kim mà nói, lại quá nhanh, hoàn toàn vượt qua kế hoạch ban đầu của cô...
Cho nên trong lòng cô, có chút không yên.
Bạch Thận Ngôn đối tốt với cô, cô lại càng không yên, càng sợ đây là một giấc mơ, sau này càng khó rời đi.
...
Lúc Bạch Thận Ngôn đến nhà họ Lục, Lục Du Sinh vừa cùng xuống lầu với Lục lão phu nhân.
Nhìn thấy Bạch Thận Ngôn, nụ cười trên mặt anh hơi cứng lại.
Bạch Thận Ngôn đảo mắt qua, sau đó chào hỏi Lục lão phu nhân.
Có lẽ vì Lục Cẩm Thiêm ở nhà, Lục lão phu nhân cũng không trực tiếp không nhìn y như bình thường. Gật đầu cứng ngắc với y, sau đó xoay đầu qua một bên, kéo Lục Du Sinh đến sofa.
"Chú Lục."
Bạch Thận Ngôn chào hỏi Lục Cẩm Thiêm.
Lục Cẩm Thiêm gật gật đầu: "Mẹ con ở trên lầu, con đi tìm bà ấy đi."
Bạch Thận Ngôn gật đầu, sau đó đi lên lầu.
Quan hệ của chúng ta là vợ chồng hợp pháp.
Ngụ ý, công khai thì thế nào? Vốn nên công khai.
Thịnh Thiên Kim nhìn y, mở miệng: "Mẹ và cha dượng anh sẽ phản đối chứ?"
"Em sợ?" Bạch Thận Ngôn hỏi.
"Phép khích tướng?"
Mắt Thịnh Thiên Kim trừng lớn, mặt không thể tin được: "Anh cảm thấy, em sẽ chịu lời nói khích của anh?"
Bạch Thận Ngôn không trả lời, mà mỉm cười nhìn cô.
Thịnh Thiên Kim hít một hơi thật sâu, sau đó cười nói: "Đương nhiên, anh đoán không sai, em thật đã bị anh khích rồi. Được, đi thì đi, chỉ cần anh không sợ!"
"Chỉ cần em không sợ." Bạch Thận Ngôn nói: "Chỉ là, cho dù là có điều kiêng kị cũng không sao. Bởi vì, có anh ở đây, anh sẽ giải quyết thay em."
Nói xong, trái tim Bạch Thận Ngôn hơi run rẩy.
Cô gục đầu xuống, nhìn chằm chằm đồ ăn trên bàn, cười nhẹ, nói: "Bạch Thận Ngôn tiên sinh, em phát hiện anh rất biết nói lời âu yếm."
"Nếu em thích, mỗi ngày anh sẽ nói cho em nghe." Bạch Thận Ngôn nhìn cô, nói.
"Ơ?"
Thịnh Thiên Kim thiếu chút nữa bị nước miếng sặc, nói.
Bạch Thận Ngôn vô tội nhìn cô.
Cô không khỏi dở khóc dở cười.
Thì ra, sau khi Bạch Thận Ngôn lột da mặt, còn đáng sợ hơn cô tưởng.
...
Về chuyện tháng sau là sinh nhật cha dượng của Bạch Thận Ngôn, cha ruột Lục Du Sinh, coi như Bạch Thận Ngôn và Thịnh Thiên Kim đã quyết định rồi.
Bởi vì lần này, là mừng thọ 60 tuổi.
Cho nên, đến lúc đó sẽ có rất nhiều người đến chúc thọ.
Trái lại, chuyện này có rất nhiều việc cần làm.
Mấy ngày trước tiệc thọ, Bạch Thận Ngôn đã bị kêu về một lần.
Đương nhiên, cũng không kêu y giúp đỡ, chỉ là người nhà họp mặt.
Trước khi Bạch Thận Ngôn đi, hỏi Thịnh Thiên Kim muốn đi không?
"Hay là thôi đi."
Thịnh Thiên Kim đang cho cá vàng ăn, dieendaanleequuydoon – V.O, hơi dừng lại một chút, sau đó bỏ ít thức ăn vào bể cá, nói: "Em vẫn chưa chuẩn bị sẵn sàng. Anh để em từ từ trước đã."
"Vậy thì cứ từ từ đi."
Bạch Thận Ngôn xoa xoa đầu cô, cầm chìa khóa đi ra ngoài.
Thịnh Thiên Kim vuốt chỗ đầu vừa bị y xoa, trong lòng có chút ngọt ngào, lại có chút không nỡ.
Từ lúc cô bị Lục Du Sinh ép, bất đắc dĩ tính kế Bạch Thận Ngôn, sau đó trời xui đất khiến tính luôn mình vào, sau khi xảy ra quan hệ với Bạch Thận Ngôn, quan hệ của bọn họ, lại trở nên phức tạp...
Nhất là, khi Bạch Thận Ngôn đi công tác ở nước ngoài về, đón cô đi làm giấy chứng nhận, càng giống như một cơn mơ.
Bây giờ, cô chuyển vào nhà Bạch Thận Ngôn, cùng y sống cuộc sống "vợ chồng".
Y bắt đầu biết nói lời âu yếm với cô, bảo vệ cô trước mặt người ngoài, muốn dẫn cô đi gặp người nhà, muốn cho cô trở thành người nhà chân chính...
Tất cả tất cả những chuyện này, có lẽ là phát tiển quá thuận lợi, đối với Thịnh Thiên Kim mà nói, lại quá nhanh, hoàn toàn vượt qua kế hoạch ban đầu của cô...
Cho nên trong lòng cô, có chút không yên.
Bạch Thận Ngôn đối tốt với cô, cô lại càng không yên, càng sợ đây là một giấc mơ, sau này càng khó rời đi.
...
Lúc Bạch Thận Ngôn đến nhà họ Lục, Lục Du Sinh vừa cùng xuống lầu với Lục lão phu nhân.
Nhìn thấy Bạch Thận Ngôn, nụ cười trên mặt anh hơi cứng lại.
Bạch Thận Ngôn đảo mắt qua, sau đó chào hỏi Lục lão phu nhân.
Có lẽ vì Lục Cẩm Thiêm ở nhà, Lục lão phu nhân cũng không trực tiếp không nhìn y như bình thường. Gật đầu cứng ngắc với y, sau đó xoay đầu qua một bên, kéo Lục Du Sinh đến sofa.
"Chú Lục."
Bạch Thận Ngôn chào hỏi Lục Cẩm Thiêm.
Lục Cẩm Thiêm gật gật đầu: "Mẹ con ở trên lầu, con đi tìm bà ấy đi."
Bạch Thận Ngôn gật đầu, sau đó đi lên lầu.
Tác giả :
Ăn Quái Thú