Tổng Giám Đốc Đoạt Tình - Giành Lại Vợ Yêu
Chương 186: Ngột ngạt [2]
Lương Thần nhìn Từ Dung rất lâu, mới nâng tay lên, bưng ly rượu mạnh trên bàn lên, chợt tưới vào trong bụng, sau đó nhìn chằm chằm điếu thuốc trong tay một lúc lâu, mới chậm rãi mở miệng, nói: “Từ Dung, cậu rõ ràng không biết tên nhóc Thẩm Lương Niên kia đã làm gì Cảnh Hảo Hảo, cậu còn ở chỗ này biểu dương chính nghĩ thay Thẩm Lương Niên?"
Từ Dung nhíu nhíu mày, không cho là đúng hỏi: “Thẩm Lương Niên có thể làm cái gì với cô ta? Tôi thấy Thẩm Lương Niên rất thích cô ta."
Mặt Lương Thần không chút thay đổi nâng tay lên, đặt tàn thuốc ở trong gạt tàn, chậm rãi xoay một lúc rất lâu, mới ngẩng đầu, nhìn Từ Dung, nói: “Từ Dung, cậu thật sự gặp qua Kiều Ôn Noãn? Thẩm Lương Niên thật sự đã mang theo Kiều Ôn Noãn gặp mặt với cậu?"
“Cũng không xem như gặp mặt, chính là lúc tôi và Lương Niên cùng nhau uống rượu, vừa vặn gặp phải Kiều Ôn Noãn." Từ Dung nói xong, liền hoài nghi hỏi: “Cậu hỏi cái này có quan hệ gì với Lương Niên thực có lỗi với Cảnh Hảo Hảo?"
Lương Thần cũng không có trả lời vấn đề của Từ Dung, chỉ mím môi cười cười, chán đến chết cầm đầu điếu thuốc chuyển một vòng ở trong gạt tàn, mới ngẩng đầu lên, bỗng nhiên mở miệng, nói: “Từ Dung, là tôi ép cô ấy."
Từ Dung sửng sốt một chút.
Lương Thần tiếp tục nói: “Từ Dung, là tôi cường bức cô ấy ở lại bên cạnh tôi."
Từ Dung đang uống nước nghe câu này, đột nhiên bị sặc chính mình.
Anh cúi thân, ho khan nửa ngày, ngẩng đầu ngẩn ngơ nhìn Lương Thần hồi lâu, mới khó khăn lên tiếng nói:“Cậu ép cô ta? Nói cách khác cô ta không muốn đi theo cậu? Là chính cậu muốn cô ta ở lại bên cạnh cậu?"
Lương Thần không có chần chờ gật gật đầu.
Từ Dung lập tức liền im lặng, anh cảm thấy tin tức hôm nay đến quá lớn, có chút không chịu nổi.
Nhưng mà, còn chưa đến năm phút đồng hồ, Lương Thần liền vứt cho anh một tin tức nổ mạnh hơn nữa: “Tôi thừa nhận, cách làm của tôi không ổn, nhưng tình huống lúc ấy, tôi không làm như vậy, cô ấy gả cho Thẩm Lương Niên, cậu hoàn toàn không biết, Thẩm Lương Niên anh ta......"
Lương Thần cười nhạo “A" một tiếng, mới tiếp tục nói: “Với Kiều Ôn Noãn trong miệng cậu, đã lén phóng túng sau lưng Cảnh Hảo Hảo hai năm!"
Trong nháy mắt Từ Dung thay đổi vài loại thần thái, cuối cùng biến thành cứng ngắc.
“Cậu và Thẩm Lương Niên là bạn đại học, cậu có biết, lúc trước anh ta mở công ty kia, đều là dùng tiền của Cảnh Hảo Hảo không." Lương Thần trầm mặc một lát,“Tôi từng điều tra qua khứ của Cảnh Hảo Hảo, một cô gái nhỏ mười lăm mươi sáu tuổi, đóng vai phụ, vì mấy trăm đồng tiền đóng vai phụ đáng thương, ở trong mùa đông lớn, chỉ mặc một cái áo mỏng, quỳ cả đêm."
Từ Dung kéo kéo miệng, nói không ra lời, những rượu vừa mới uống kia, có chút buồn nôn.
Anh lấy một điếu thuốc ra, đưa cho Lương Thần, sau đó tự mình ngậm một điếu.
Hai người không có nói chuyện gì với nhau nữa, chỉ tự hút thuốc như thế.
Qua hồi lâu, Từ Dung mới đánh vỡ im lặng: “A Thần, việc này tôi thật không biết, Lương Niên cũng chưa từng nói với tôi."
Từ Dung dừng một chút, vừa ngoan ngoan hút một hơi thuốc, mới có chút thổn thức nói: “Nói thật, tôi biết trên thế giới này, rất nhiều đàn ông ăn trong bát nhìn trong nồi, hơn nữa tôi cũng thừa nhận, đây là bản tính của đàn ông, cũng đủ tiện, lão Khương chọc người ngại, mới khương vui ngất trời, nhưng tôi thật sự cảm thấy dựa vào quá khứ của Lương Niên và Cảnh Hảo Hảo, tôi vẫn cho rằng là cùng khổ đi tới. Chuyện này, tuyệt đối sẽ không phát sinh ở trên người Thẩm Lương Niên...... Nói thật, tôi cũng không nghĩ tới Lương Niên sẽ làm ra chuyện như vậy......"
Từ Dung nhíu nhíu mày, không cho là đúng hỏi: “Thẩm Lương Niên có thể làm cái gì với cô ta? Tôi thấy Thẩm Lương Niên rất thích cô ta."
Mặt Lương Thần không chút thay đổi nâng tay lên, đặt tàn thuốc ở trong gạt tàn, chậm rãi xoay một lúc rất lâu, mới ngẩng đầu, nhìn Từ Dung, nói: “Từ Dung, cậu thật sự gặp qua Kiều Ôn Noãn? Thẩm Lương Niên thật sự đã mang theo Kiều Ôn Noãn gặp mặt với cậu?"
“Cũng không xem như gặp mặt, chính là lúc tôi và Lương Niên cùng nhau uống rượu, vừa vặn gặp phải Kiều Ôn Noãn." Từ Dung nói xong, liền hoài nghi hỏi: “Cậu hỏi cái này có quan hệ gì với Lương Niên thực có lỗi với Cảnh Hảo Hảo?"
Lương Thần cũng không có trả lời vấn đề của Từ Dung, chỉ mím môi cười cười, chán đến chết cầm đầu điếu thuốc chuyển một vòng ở trong gạt tàn, mới ngẩng đầu lên, bỗng nhiên mở miệng, nói: “Từ Dung, là tôi ép cô ấy."
Từ Dung sửng sốt một chút.
Lương Thần tiếp tục nói: “Từ Dung, là tôi cường bức cô ấy ở lại bên cạnh tôi."
Từ Dung đang uống nước nghe câu này, đột nhiên bị sặc chính mình.
Anh cúi thân, ho khan nửa ngày, ngẩng đầu ngẩn ngơ nhìn Lương Thần hồi lâu, mới khó khăn lên tiếng nói:“Cậu ép cô ta? Nói cách khác cô ta không muốn đi theo cậu? Là chính cậu muốn cô ta ở lại bên cạnh cậu?"
Lương Thần không có chần chờ gật gật đầu.
Từ Dung lập tức liền im lặng, anh cảm thấy tin tức hôm nay đến quá lớn, có chút không chịu nổi.
Nhưng mà, còn chưa đến năm phút đồng hồ, Lương Thần liền vứt cho anh một tin tức nổ mạnh hơn nữa: “Tôi thừa nhận, cách làm của tôi không ổn, nhưng tình huống lúc ấy, tôi không làm như vậy, cô ấy gả cho Thẩm Lương Niên, cậu hoàn toàn không biết, Thẩm Lương Niên anh ta......"
Lương Thần cười nhạo “A" một tiếng, mới tiếp tục nói: “Với Kiều Ôn Noãn trong miệng cậu, đã lén phóng túng sau lưng Cảnh Hảo Hảo hai năm!"
Trong nháy mắt Từ Dung thay đổi vài loại thần thái, cuối cùng biến thành cứng ngắc.
“Cậu và Thẩm Lương Niên là bạn đại học, cậu có biết, lúc trước anh ta mở công ty kia, đều là dùng tiền của Cảnh Hảo Hảo không." Lương Thần trầm mặc một lát,“Tôi từng điều tra qua khứ của Cảnh Hảo Hảo, một cô gái nhỏ mười lăm mươi sáu tuổi, đóng vai phụ, vì mấy trăm đồng tiền đóng vai phụ đáng thương, ở trong mùa đông lớn, chỉ mặc một cái áo mỏng, quỳ cả đêm."
Từ Dung kéo kéo miệng, nói không ra lời, những rượu vừa mới uống kia, có chút buồn nôn.
Anh lấy một điếu thuốc ra, đưa cho Lương Thần, sau đó tự mình ngậm một điếu.
Hai người không có nói chuyện gì với nhau nữa, chỉ tự hút thuốc như thế.
Qua hồi lâu, Từ Dung mới đánh vỡ im lặng: “A Thần, việc này tôi thật không biết, Lương Niên cũng chưa từng nói với tôi."
Từ Dung dừng một chút, vừa ngoan ngoan hút một hơi thuốc, mới có chút thổn thức nói: “Nói thật, tôi biết trên thế giới này, rất nhiều đàn ông ăn trong bát nhìn trong nồi, hơn nữa tôi cũng thừa nhận, đây là bản tính của đàn ông, cũng đủ tiện, lão Khương chọc người ngại, mới khương vui ngất trời, nhưng tôi thật sự cảm thấy dựa vào quá khứ của Lương Niên và Cảnh Hảo Hảo, tôi vẫn cho rằng là cùng khổ đi tới. Chuyện này, tuyệt đối sẽ không phát sinh ở trên người Thẩm Lương Niên...... Nói thật, tôi cũng không nghĩ tới Lương Niên sẽ làm ra chuyện như vậy......"
Tác giả :
Diệp Phi Dạ